Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1769 : Nhìn thẳng nội tâm (1)

    trước sau   
Nhóljyqm dịborwch: Thấmgoft Liêimcbn Hoa.

dgfpdgfpn thậbxhst làimcb ngọvriat, làimcbm cho anh khôdgfpng nỡxtidhjnqch ra đuhdfưeuwhnrbvc.

“Thậbxhst ấmgofm áhjnqp!” Tiểlebru Bạnznjch nóljyqi: “Thậbxhst ấmgofm áhjnqp...” Cảiygdm giáhjnqc thậbxhst ấmgofm áhjnqp, mặjtmkc dùhjnq chỉcnjfimcbdgfpn, lạnznji làimcbm cho anh nhưeuwhimcb nhưeuwh say.

Thứukav hai, ngàimcby Lạnznjc Y đuhdfi làimcbm, Tiểlebru Bạnznjch mộijmut mựfmcec cùhjnqng côdgfp đuhdfi làimcbm, anh ởlebrimcbn cạnznjnh yêimcbn lặjtmkng nhìspmrn côdgfp đuhdfìspmrnh thẩimcbm. Lạnznjc Y đuhdfang tậbxhsp trung nghiêimcbm túqbpxc làimcbm việborwc, cáhjnqi loạnznji mịborw lựfmcec đuhdfóljyq, làimcbm cho côdgfp nhưeuwh tỏiygda sáhjnqng!

Tiểlebru Bạnznjch hoàimcbn toàimcbn khôdgfpng đuhdflebr đuhdfếlzpwn ýdjfe nộijmui dung đuhdfìspmrnh thẩimcbm, chỉcnjf thấmgofy Lạnznjc Y giốjwotng nhưeuwh ngôdgfpi sao pháhjnqt ra áhjnqnh sáhjnqng lấmgofp láhjnqnh.

Álzpwnh sáhjnqng lấmgofp láhjnqnh chiếlzpwu sáhjnqng vạnznjn trưeuwhnrbvng, trong nháhjnqy mắktjat che lắktjap hếlzpwt mọvriai thứukav xung quanh, ởlebr trong mắktjat Tiểlebru Bạnznjch, trừbxhs áhjnqnh sáhjnqng củlebra côdgfp, mọvriai thứukav xung quanh đuhdffnjlu làimcbiygdm đuhdfnznjm khôdgfpng cóljyq áhjnqnh sáhjnqng.


Tiểlebru Bạnznjch nhìspmrn chằhorom chằhorom mặjtmkt côdgfp, tầkgiim mắktjat căqafmn bảiygdn khôdgfpng cáhjnqch nàimcbo dờlebri đuhdfi đuhdfưeuwhnrbvc, dùhjnqimcb mộijmut giâdjpmy đuhdffnjlu khôdgfpng thểlebr. Côdgfp quáhjnq xuấmgoft sắktjac, áhjnqnh mắktjat sắktjac béspmrn, khífiwy thếlzpw đuhdfèiygd ngưeuwhlebri. Nhưeuwhng khi đuhdfjwoti mặjtmkt vớqbpxi anh, côdgfp luôdgfpn lơbxhs đuhdfãxkqnng lộijmu ra mộijmut tia tưeuwh tháhjnqi củlebra côdgfphjnqi nhỏiygd. Tiểlebru Bạnznjch che ngựfmcec, cảiygdm giáhjnqc mìspmrnh rấmgoft hạnznjnh phúqbpxc, mộijmut tiểlebru nữxtid nhâdjpmn sấmgofm rềfnjln gióljyq cuốjwotn nhưeuwh vậbxhsy, lạnznji ngoan ngoãxkqnn cảiygd mộijmut buổrrvci tốjwoti đuhdffnjlu ởlebr trong ngựfmcec anh nũanvhng nịborwu. Anh thậbxhst làimcb nhớqbpx, phảiygdi nhanh chóljyqng đuhdflebr cho côdgfp trởlebr thàimcbnh ngưeuwhlebri phụwwiz nữxtid danh chífiwynh ngôdgfpn thuậbxhsn củlebra anh mớqbpxi đuhdfưeuwhnrbvc.

Nhưeuwhng làimcb, anh biếlzpwt mìspmrnh khôdgfpng thểlebr quáhjnq vộijmui vàimcbng, côdgfp phảiygdi từbxhs từbxhs thífiwych ứukavng cảiygdm giáhjnqc cùhjnqng anh ởlebr chung mớqbpxi đuhdfưeuwhnrbvc.

Lạnznjc Y khôdgfpng phảiygdi làimcb kiểlebru con gáhjnqi dễfiwyxkqni tiếlzpwp xúqbpxc vớqbpxi ngưeuwhlebri kháhjnqc, đuhdflebr cho côdgfphjnqng mộijmut ngưeuwhlebri đuhdfàimcbn ôdgfpng vừbxhsa mớqbpxi quen mấmgofy ngàimcby pháhjnqt sinh quan hệborw thâdjpmn mậbxhst, khẳkxyxng đuhdfborwnh so vớqbpxi giếlzpwt côdgfphoron dễfiwy chịborwu hơbxhsn.

Tiểlebru Bạnznjch đuhdfang suy nghĩtejl, đuhdfìspmrnh thẩimcbm kếlzpwt thúqbpxc. Lạnznjc Y trởlebr vềfnjl phòhorong làimcbm việborwc, Tiểlebru Bạnznjch đuhdfi theo côdgfp tớqbpxi phòhorong làimcbm việborwc, anh ngồborwi ởlebr trêimcbn ghếlzpw sa lon bêimcbn ngoàimcbi đuhdfnrbvi côdgfp.

Sauk hi Lạnznjc Y hếlzpwt bậbxhsn, cưeuwhlebri hỏiygdi anh: “Buổrrvci trưeuwha muốjwotn ăqafmn cáhjnqi gìspmr?”

Tiểlebru Bạnznjch muốjwotn nóljyqi: “Anh chỉcnjf muốjwotn ăqafmn em.” Nhưeuwhng làimcb anh đuhdfàimcbnh nhịborwn xuốjwotng, anh nóljyqi: “Em mờlebri anh đuhdfi ăqafmn, em muốjwotn ăqafmn gìspmr anh ăqafmn cáhjnqi đuhdfóljyq. Ởlebrbxhsi nàimcby em quen thuộijmuc hơbxhsn anh, em so vớqbpxi anh em sẽjtmk hiểlebru rõbxhsbxhsn.”

“Đvrfqưeuwhnrbvc.” Lạnznjc Y dẫfpkon anh xuốjwotng dưeuwhqbpxi lầkgiiu mua mấmgofy cáhjnqi báhjnqnh bao, sữxtida chua, sau đuhdfóljyq trựfmcec tiếlzpwp dẫfpkon anh đuhdfếlzpwn quáhjnqn rưeuwhnrbvu đuhdfjwoti diệborwn.

Toàimcbn bộijmu quáhjnq trìspmrnh cơbxhsm trưeuwha khôdgfpng tớqbpxi năqafmm phúqbpxt!

Tiểlebru Bạnznjch ngồborwi ngồborwi trong quáhjnqn rưeuwhnrbvu trong phòhorong, mặjtmkt đuhdfkgiiy mụwwiz mịborw. Buổrrvci trưeuwha chỉcnjf mấmgofy cáhjnqi báhjnqnh bao, sữxtida chua... Coi nhưeuwh giảiygdi quyếlzpwt xong? Đvrfqâdjpmy làimcb luyệborwn võbxhs thuậbxhst gìspmr a?

horon nữxtida, côdgfp dẫfpkon anh tớqbpxi quáhjnqn rưeuwhnrbvu làimcbm gìspmr? Chơbxhsi game? Kểlebr chuyệborwn? Chỗqxgkimcby đuhdffnjlu khôdgfpng thífiwych hợnrbvp?

Tiểlebru Bạnznjch vẫfpkon đuhdfang suy nghĩtejl, chỉcnjf thấmgofy Lạnznjc Y mởlebr cửyfawa phòhorong tắktjam, đuhdfi thẳkxyxng vàimcbo.

Mắktjat Tiểlebru Bạnznjch mởlebr thậbxhst to, anh nhìspmrn chằhorom chằhorom cửyfawa phòhorong tắktjam, đuhdfijmut nhiêimcbn nghe Lạnznjc Y ởlebrimcbn trong kêimcbu anh: “Anh khôdgfpng vàimcbo sao?”

“A?” Cóljyq ýdjfespmr? Tiểlebru Bạnznjch khôdgfpng hiểlebru lắktjam, anh đuhdfi tớqbpxi cửyfawa phòhorong tắktjam, nghe đuhdfưeuwhnrbvc côdgfplebrimcbn trong nóljyqi: “Khôdgfpng phảiygdi muốjwotn quen thuộijmuc lẫfpkon nhau sao? Chúqbpxng ta phảiygdi tậbxhsn dụwwizng thờlebri gian chứukav!”

“...” Tiểlebru Bạnznjch chỉcnjf cảiygdm thấmgofy mộijmut quạnznjt trầkgiin lớqbpxn nhưeuwh vậbxhsy “Hạnznjnh phúqbpxc” đuhdfbxhsp vàimcbo vàimcbo đuhdfkgiiu anh.

Nguyêimcbn lai, mấmgofy cáhjnqi báhjnqnh bao kia, làimcbspmr tranh thủlebr từbxhsng giâdjpmy từbxhsng phúqbpxt đuhdflebr gầkgiin gũanvhi anh?

Ônmpqi trờlebri ơbxhsi! Cáhjnqfiwynh nàimcby củlebra côdgfp, anh rấmgoft thífiwych!

A hắktjac hắktjac hắktjac —— Tiểlebru Bạnznjch hạnznjnh phúqbpxc muốjwotn chếlzpwt. Anh lậbxhsp tứukavc đuhdfimcby cửyfawa phòhorong tắktjam, đuhdfi vàimcbo đuhdfưeuwha tay muốjwotn ôdgfpm côdgfp, anh quáhjnq gấmgofp đuhdflebr đuhdfưeuwhnrbvc gầkgiin côdgfp.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.