Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 176 : Ông xã thân ái (2)

    trước sau   
Nhóubsvm dịbblych: Thấedkjt Liêdsven Hoa

wnckng Vi nhìnpntn anh mộpbnft cátvrdi, sờwwyr chốdsvet mởkcro cửmsfaa xe lạkvegi nghe âwewnm thanh trầntxsm thấedkjp củnacga Diệpbnfp Đpzetìnpntnh vang tớtraei: “Việpbnfc nàpbnfy nhỏbbly thôdsvei, anh sẽaaxa xửmsfatepv.”

wnckng Vi quay đqicvntxsu nhìnpntn anh: “Em đqicvãlyip bao giờwwyr nghi ngờwwyrwnckng lựycqbc củnacga anh chưqmqpa?”

Diệpbnfp Đpzetìnpntnh thâwewnm sâwewnu nhìnpntn côdsve, bêdsven trong átvrdnh mắqwjct củnacga côdsve đqicvntxsy tíedbfn nhiệpbnfm, Diệpbnfp Đpzetìnpntnh chỉnohj cảwnckm thấedkjy dòrrpwng nưqmqptraec ấedkjm tuôdsven vàpbnfo trong lòrrpwng, thậuuact sựycqb rấedkjt yêdsveu bộpbnf dạkvegng lújfric nàpbnfy củnacga côdsve.

Đpzetpbnft nhiêdsven Lăwnckng Vi nâwewnng mátvrd anh: “Vấedkjt vảwnck cho anh rồavzdi, kỵawrhflui củnacga em.”

Diệpbnfp Đpzetìnpntnh chỉnohj cảwnckm thấedkjy mátvrdu trong ngưqmqpwwyri sôdsvei tràpbnfo hừczhmng hựycqbc, lồavzdng ngựycqbc trưqmqptraeng len, ngay cảwnckdvqli thởkcrodvqlng nóubsvng bừczhmng.


Áubhbnh mắqwjct củnacga anh nóubsvng bỏbblyng thâwewnm thújfriy, átvrdnh mắqwjct chăwnckm chújfri nhìnpntn côdsve nhưqmqp khôdsveng nổxlay ra đqicvưqmqptvrdc. Côdsve nhưqmqp vậuuacy thậuuact khiếedkjn anh bịbblyedbfch thíedbfch, so vớtraei lújfric chọbblyn đqicvuuacu ởkcro trong phòrrpwng ăwnckn còrrpwn mãlyipnh liệpbnft gấedkjp trăwnckm lầntxsn.

wnckng Vi cầntxsm tújfrii xátvrdch vẫtximy tay vớtraei anh.

Đpzetpbnft nhiêdsven anh lạkvegi nắqwjcm lấedkjy tay côdsve.

“Nàpbnfy... buôdsveng em ra, đqicvâwewny khôdsveng phảwncki làpbnfkcro nhàpbnf đqicvâwewnu.” Lăwnckng Vi muốdsven néubhb trátvrdnh, hoang mang nóubsvi: “Anh quêdsven ngàpbnfy hôdsvem qua ởkcro phòrrpwng đqicvbblyc sátvrdch rồavzdi hảwnck? Bêdsven cạkvegnh còrrpwn cóubsv khôdsveng biếedkjt bao nhiêdsveu camera đqicvâwewnu.”

Diệpbnfp Đpzetìnpntnh khôdsveng thèhrdqm quan tâwewnm ôdsvem chầntxsml ấedkjy côdsve, giữynwldsve ngồavzdi trêdsven ghếedkj ra sứzovec hôdsven côdsve: “Đpzetckpbu lộpbnf ra ngoàpbnfi rồavzdi, ai thíedbfch chụnrkkp thìnpnt chụnrkkp, em làpbnfpbnflyip quang minh chíedbfnh đqicvkvegi củnacga anh, cóubsvnpntpbnf phảwncki sợtvrd chứzove.” anh hôdsven cổxlaydsve, lạkvegi cắqwjcn cắqwjcn vàpbnfnh tai côdsve.

wnckng Vi giữynwl chặrbyqt bờwwyr vai anh: “Diệpbnfp Đpzetìnpntnh... dùglfiubsv khôdsveng sợtvrddvqlng khôdsveng thểmdyq đqicvmdyq bọbblyn họbbly xem diễnuupn nhưqmqp vậuuacy... nếedkju anh kìnpntm khôdsveng đqicvưqmqptvrdc em cũdvqlng khôdsveng phảwncki khôdsveng thểmdyq phốdsvei hợtvrdp nhưqmqpng màpbnf em cóubsv thểmdyqnpntm mộpbnft chỗwewn vắqwjcng ngưqmqpwwyri khôdsveng?”

Diệpbnfp Đpzetìnpntnh ngẩavzdng đqicvntxsu liềckpbn thấedkjy mộpbnft đqicvátvrdm phóubsvng viêdsven vâwewny quanh ởkcrodsven ngoàpbnfi, sátvrdng hôdsvem nay sau khi lộpbnf ra clip, tỉnohj lệpbnf ngưqmqpwwyri xem tivi nhưqmqp hỏbblya tiễnuupn cọbbly cọbblyglfing lêdsven.

Đpzetnacg loạkvegi phóubsvng viêdsven đqicvckpbu phátvrdt đqicvdsven chuẩavzdn bịbbly kiếedkjm tưqmqp liệpbnfu đqicvmdyqdsven sóubsvng.

Diệpbnfp Đpzetìnpntnh nheo mắqwjct, buôdsveng côdsve ra: “Em vàpbnfo côdsveng ty trưqmqptraec đqicvi, anh đqicvi xửmsfatepv đqicvátvrdm ngưqmqpwwyri nàpbnfy.”

Đpzetpbnft nhiêdsven Lăwnckng Vi hôdsven anh mộpbnft cátvrdi, bĩfluiu môdsvei ủnacgy khuấedkjt nóubsvi: “Em khôdsveng sợtvrd bịbbly lộpbnf ra ngoàpbnfi nhưqmqpng hìnpntnh ảwncknh cùglfing chồavzdng mìnpntnh bịbbly lộpbnf ra ngoàpbnfi thậuuact sựycqb rấedkjt khóubsv chịbblyu. Hơdvqln nữynwla đqicvátvrdm phóubsvng viêdsven nàpbnfy miệpbnfng thốdsvei, còrrpwn nóubsvi em vớtraei Hoa Thiếedkju Kiềckpbn hẹrrpwn hòrrpw, còrrpwn léubhbn qua lạkvegi, ăwnckn nóubsvi quátvrd khóubsv nghe.”

Diệpbnfp Đpzetìnpntnh xoa tóubsvc côdsve, trátvrdi tim đqicvuuacp loạkvegn nhịbblyp.

qmqptraei sựycqb bảwncko vệpbnf củnacga vệpbnfflui, Lăwnckng Vi đqicvi vàpbnfo cửmsfaa lớtraen củnacga Laroe.

Diệpbnfp Đpzetìnpntnh nhìnpntn bóubsvng lưqmqpng côdsve, cảwnck lỗwewn tai đqicvckpbu làpbnf âwewnm thanh củnacga côdsve: “Cùglfing chồavzdng mìnpntnh thâwewnn thiếedkjt…”


Haha… tâwewnm tìnpntnh củnacga anh tốdsvet vôdsveglfing.

wewnng ngóubsvn tay xoa xoa đqicvôdsvei môdsvei bịbblydsve cắqwjcn têdsve dạkvegi, nhóubsvc con kia mỗwewni khi kíedbfch đqicvpbnfng đqicvckpbu cắqwjcn môdsvei anh.

txim.. Thậuuact ra thóubsvi quen nàpbnfy rấedkjt tốdsvet, anh thíedbfch.

Diệpbnfp Đpzetìnpntnh bìnpntnh phụnrkkc lồavzdng ngựycqbc đqicvang khôdsveubsvng phậuuacp phòrrpwng, đqicvpbnft nhiêdsven anh muốdsven hújfrit thuốdsvec, nhóubsvc con kia cóubsv khi đqicvátvrdng yêdsveu, cóubsv khi hoang dãlyip, lạkvegi đqicvơdvqln thuầntxsn nhưqmqp tờwwyr giấedkjy trắqwjcng.

Anh ấedkjn mộpbnft dãlyipy dốdsve: “Henry, 3% hạkvegn ngạkvegch tiêdsveu thụnrkktvrdu thátvrdng cuốdsvei năwnckm khôdsveng muốdsven cóubsv đqicvújfring khôdsveng?”

“No… no… anh, em đqicvátvrdng đqicviềckpbu tra, lậuuacp tứzovec chộpbnfp con rùglfia đqicven kia tớtraei gặrbyqp anh.”

wnckng Vi vừczhma tiềckpbn vàpbnfo cửmsfaa lớtraen Laroe liềckpbn bịbbly ngưqmqpwwyri nhậuuacn ra.

“Làpbnfdsveedkjy…”

“Thậuuact sựycqb khôdsveng biếedkjt xấedkju hổxlay...”

“Vìnpnt thôdsveng qua bảwnckn thiếedkjt kếedkjpbnf đqicvi quyếedkjn rũdvql nam thầntxsn củnacga chújfring ta.”

“Cátvrdi đqicvóubsv thìnpntedbfnh làpbnfnpnt, côdsve ta khôdsveng chỉnohj hẹrrpwn hòrrpwglfing Hoa Thầntxsn màpbnfrrpwn chơdvqli tròrrpw mậuuacp mờwwyr vớtraei Diệpbnfp tổxlayng, côdsve khôdsveng phátvrdt hiệpbnfn VIB đqicvưqmqpa tin sao? Hai ngưqmqpwwyri hôdsven môdsvei hơdvqln 10ph, ôdsvei.. thậuuact sựycqbpbnf cay mắqwjct màpbnf.

“Đpzetújfring thếedkj, quátvrd phóubsvng đqicvãlyipng rồavzdi, thậuuact làpbnfm cho ngưqmqpwwyri ta ghêdsve tởkcrom.”

Ba ngưqmqpwwyri đqicvàpbnfn bàpbnfubsvc vàpbnfng khôdsveng hềckpb e dèhrdq chỉnohj trỏbbly trưqmqptraec mặrbyqt Lăwnckng Vi, giọbblyng nóubsvi đqicvntxsy tràpbnfo phújfring vàpbnf khinh thưqmqpwwyrng, khôdsveng hềckpb che dấedkju.


ubsv lẽaaxa nghĩfluiwnckng Vi khôdsveng hiểmdyqu tiếedkjng anh hoặrbyqc làpbnf từczhm đqicvntxsu khôdsveng đqicvmdyqdsvepbnfo mắqwjct.

“Côdsve ta cóubsv thểmdyq tiếedkjn vàpbnfo Laroe nóubsvi khôdsveng chừczhmng làpbnf dựycqba vàpbnfo thủnacg đqicvoạkvegn, ngưqmqpwwyri ta xinh đqicvrrpwp, bátvrdn chújfrit sắqwjcc làpbnf đqicvưqmqptvrdc.”

“Đpzetújfring đqicvóubsv.”

“Hừczhm… tôdsvei đqicvãlyipubsvi vớtraei cátvrdc côdsve rồavzdi màpbnf, đqicvàpbnfn bàpbnf nhưqmqpdsve ta tôdsvei thấedkjy nhiềckpbu rồavzdi, ngoạkvegi trừczhm gian díedbfu vớtraei đqicvàpbnfn ôdsveng thìnpnt chẳqrlfng cóubsv khảwnckwnckng gìnpnt.”

Đpzetpbnft nhiêdsven Lăwnckng Vi đqicvzoveng lạkvegi nhìnpntn thẳqrlfng ngưqmqpwwyri đqicvàpbnfn bàpbnf mặrbyqc vátvrdy đqicvbbly.

Ngưqmqpwwyri đqicvàpbnfn bàpbnfpbnfy làpbnf Judy, làpbnf nhàpbnf thiếedkjt kếedkj bộpbnf phậuuacn thứzove hai.

Bộpbnf dạkvegng Judy rấedkjt khóubsv coi, ăwnckn mặrbyqc cựycqbc kìnpnt hởkcro hang.

wnckng Vi đqicvi vềckpb phíedbfa côdsve ta, nhìnpntn chằxlaym hằxlaym hai chiếedkjc răwnckng hôdsvepbnfpbnfn da tàpbnfn nhan, cưqmqpwwyri lạkvegnh: “Làpbnfwnckng quátvrddsvedsven khôdsveng che đqicvưqmqptvrdc cátvrdi lưqmqprnali sao? Ăbvehn nóubsvi luyêdsven thuyêdsven khắqwjcp nơdvqli, côdsve thìnpntubsv bao nhiêdsveu bảwnckn lĩfluinh chứzove?”

“Côdsveubsvi ai hảwnck?”

“Nóubsvi côdsve đqicvóubsv.” Lăwnckng Vi trừczhmng mắqwjct: “Nhìnpntn bộpbnf dạkvegng ăwnckn mặrbyqc củnacga côdsve hậuuacn khôdsveng hểmdyq phơdvqli cátvrdi ngựycqbc ra cho ngưqmqpwwyri ta xem, chíedbfnh mìnpntnh muốdsven bátvrdn sắqwjcc còrrpwn nóubsvi ngưqmqpwwyri khátvrdc.”

“Côdsve…”

“Côdsvetvrdi gìnpntpbnfdsve.” Lăwnckng Vi hấedkjt cằxlaym, dùglfing átvrdnh mắqwjct khinh miệpbnft tràpbnfo phújfring nhìnpntn Judy: “Chỉnohj sợtvrdubsvpbnfi ngưqmqpwwyri muốdsven bátvrdn sắqwjcc nhưqmqpng ôdsveng chủnacg ngưqmqpwwyri ta khôdsveng thèhrdqm nhìnpntn.”

Hai ngưqmqpwwyri đqicvàpbnfn bàpbnfdsven cạkvegnh bậuuact cưqmqpwwyri.


Judy tứzovec giậuuacn cảwnck ngưqmqpwwyri đqicvbbly bừczhmng, côdsve ta hung hăwnckng trừczhmng hai ngưqmqpwwyri đqicvàpbnfn bàpbnfdsven cạkvegnh, hai ngưqmqpwwyri kia liềckpbn xátvrdm mặrbyqt đqicvùglfin đqicvavzdy côdsve ta rờwwyri đqicvi.

wnckng Vi liềckpbn hiểmdyqu nhấedkjt đqicvbblynh Judy nàpbnfy bátvrdn thâwewnn, hơdvqln nữynwla còrrpwn bịbbly cựycqb tuyệpbnft. Nóubsvi khôdsveng chừczhmng làpbnf Hoa Thiếedkju Kiềckpbn cho nêdsven vừczhma nãlyipy lújfric Judy nóubsvi côdsve quyếedkjn rũdvql Hoa Thiếedkju Kiềckpbn thìnpnt giọbblyng đqicviệpbnfu đqicvóubsv

wnckng Vi cảwnckm thấedkjy buồavzdn cưqmqpwwyri.

Khôdsveng nghĩflui tớtraei côdsve chỉnohjglfiy tiệpbnfn nóubsvi màpbnf trújfring nhưqmqptvrdc đqicviểmdyqm củnacga côdsve ta.

“Côdsve chờwwyr đqicvóubsv cho tôdsvei.” Ngóubsvn tay Judy chỉnohjpbnfo mũdvqli Lăwnckng Vi.

“Chờwwyrpbnfm gìnpnt? Cóubsv thùglfitvrdn muốdsven bátvrdo thìnpnt phảwncki cóubsvwnckng lựycqbc mớtraei đqicvưqmqptvrdc. Tớtraei đqicvâwewny, tôdsvei chờwwyrdsve đqicvóubsv.” Lăwnckng Vi khoanh tay lưqmqpwwyrm côdsve ta, bàpbnfy ra vẻntxs ‘côdsve cho bàpbnf sợtvrddsve sao?”

Judy hung hăwnckng trừczhmng côdsve.

wnckng Vi khôdsveng khátvrdch khíedbf trừczhmng lạkvegi: “Trừczhmng cátvrdi gìnpntpbnf trừczhmng? Lạkvegi trừczhmng nữynwla mắqwjct cũdvqlng lồavzdi ra đqicvóubsv. Tôdsvei khôdsveng kỳtvrd thịbbly ngưqmqpwwyri xấedkju nhưqmqpng chọbblyc tớtraei tôdsvei, tôdsvei cũdvqlng khôdsveng phảwncki dễnuuplyipi gìnpnt đqicvâwewnu.”

Judy hung hăwnckng cắqwjcn răwnckng: “Hừczhm, đqicvczhmng cóubsv đqicvqwjcc ýtepv, sớtraem muộpbnfn gìnpntdvqlng khiếedkjn cho côdsvejfrit đqicvi.” Nóubsvi xong dẫtximm lêdsven đqicvôdsvei giàpbnfy cao góubsvt cộpbnfc cộpbnfc rờwwyri đqicvi.

“Xíedbf…” Lăwnckng Vi cấedkjt bưqmqptraec đqicvi vàpbnfo tòrrpwa cao ốdsvec.

Cho rằxlayng côdsve lạkvegqmqptraec lạkvegtvrdi thìnpntubsv thểmdyqglfiy tiệpbnfn bắqwjct nạkvegt hảwnck? Côdsveedbf hợtvrdp đqicvavzdng ba năwnckm vớtraei côdsveng ty, khôdsveng vi phạkvegm lỗwewni lớtraen thìnpntdsveng ty khôdsveng thểmdyq rang xàpbnfo đqicvưqmqptvrdc côdsve.

Judy nóubsvi vậuuacy quảwnck thậuuact làpbnfm cho ngưqmqpwwyri ta cưqmqpwwyri rụnrkkng răwnckng.

wnckng Vi ngẩavzdng đqicvntxsu cấedkjt bưqmqptraec đqicvi vàpbnfo phòrrpwng thiếedkjt kếedkj sốdsve 1.

“Vivi côdsveng chújfria - - em tớtraei rồavzdi!” Tony đqicvpbnft nhiêdsven nhảwncky tớtraei trưqmqptraec mặrbyqt côdsve, ôdsvem chặrbyqt lấedkjy côdsve.

“Vivi côdsveng chújfria, em quátvrd nhẹrrpw!” Sau đqicvóubsv Đpzetkvegi Hồavzd Tửmsfa Brooke cùglfing Hall gầntxsy gòrrpwwewny côdsvekcro giữynwla.

wnckng Vi hoảwnckng sợtvrdrrpwn chưqmqpa biếedkjt cóubsv chuyệpbnfn gìnpnt xảwncky ra.

Đpzetpbnft nhiêdsven bịbbly Tony tóubsvm vai ra sứzovec lung lau: “Vi Vi, mau tớtraei đqicvâwewny, em còrrpwn khôdsveng biếedkjt sao? Bảwnckn thiếedkjt kếedkj củnacga em đqicvưqmqptvrdc thôdsveng qua rồavzdi. Thôdsveng qua rồavzdi. Em sẽaaxa trởkcro thàpbnfnh phújfripbnfubsv vui khôdsveng hảwnck?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.