Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 169 : Lực tàn phá mạnh bạo (1)

    trước sau   
Nhóefsbm dịwkyzch: Thấsuujt Liêllxln Hoa

Mặndadt Diệbuazp Đjzmhìujoanh đqonistxpy vẻizpk khôodrdng tưfgtmchyfng tưfgtmlraong nổodrdi: “Làlppem sao? Anh hôodrdn em, anh sờijqj em, em còncgzn khôodrdng vui? Cũqhazng khôodrdng biếsuujt làlppe ai hưfgtmchyfng thụqoni, hừvknj!”

“Diệbuazp Đjzmhìujoanh ——” Côodrd đqoniyrglt nhiêllxln hétzxft lêllxln: “Em khôodrdng muốgkuyn thấsuujy anh nữvbyga!”

Diệbuazp Đjzmhìujoanh rung đqoniyrglng, nhìujoan côodrd chằlraom chằlraom thậazxjt lâijqju, bấsuujt chợlraot nóefsbi: “Anh đqonióefsbi…”

“Cáitppi gìujoa?” Lăpnbfng Vi giậazxjn đqoniếsuujn mứwkyzc đqonistxpu ‘ong ong’.

“Anh đqonióefsbi, anh còncgzn chưfgtma ăpnbfn tốgkuyi đqonisuujy.”


pnbfng Vi nhìujoan đqoniiệbuazn thoạrprpi, cũqhazng sắodrdp 11 giờijqjfgtmpimfi rồegzhi!

“Ai bảvcdho anh khôodrdng ăpnbfn cơpfeam? Khôodrdng phảvcdhi em đqoniãwqph gọspxui đqoniiệbuazn thoạrprpi nóefsbi anh đqonivknjng chờijqj em sao?” Lăpnbfng Vi tứwkyzc giậazxjn kétzxfo tay anh, đqoniwkyzng lêllxln đqonii nhanh ra ngoàlppei.

Diệbuazp Đjzmhìujoanh đqonii theo côodrd, nhắodrdm mắodrdt theo đqoniodrdi: “Em ăpnbfn chưfgtma?”

“Ăkpren rồegzhi! Khôodrdng phảvcdhi anh cho ngưfgtmijqji đqoniem cơpfeam tớcgazi sao?” Lăpnbfng Vi đqoniyrglt nhiêllxln quay đqonistxpu nhìujoan anh, hỏvknji: “Anh đqoniưfgtma cơpfeam cho em, anh lạrprpi chưfgtma ăpnbfn?”

“Anh chờijqj em gửuxjwi cho anh nha…” Kếsuujt quảvcdh khôodrdng ngờijqj tớcgazi.

pnbfng Vi nóefsbng nảvcdhy: “Anh cóefsb ngu hay khôodrdng? Anh đqoniưfgtma cơpfeam cho em, dĩaumt nhiêllxln em cho rằlraong anh cũqhazng ăpnbfn! Sao em nghĩaumt tớcgazi anh đqoniưfgtma cho em, chíqoninh anh lạrprpi khôodrdng ăpnbfn!”

“Vậazxjy ngàlppey mai em đqoniíqonich thâijqjn nấsuuju cho anh, bồegzhi thưfgtmijqjng anh.”

“Anh tốgkuyt nhấsuujt!” Lăpnbfng Vi quởchyf tráitppch, hừvknj mộyrglt tiếsuujng.

“Đjzmhúnwryng nha, tốgkuyt vậazxjy đqonióefsb!” Nóefsbi xong, Diệbuazp Đjzmhìujoanh bỗcgazng nhiêllxln cảvcdhm thấsuujy mìujoanh rấsuujt buồegzhn cưfgtmijqji. Vừvknja rồegzhi anh nóefsbi gìujoa? Ngâijqjy thơpfea lạrprpi nhỏvknj mọspxun!

Chẳxagwng lẽcnzm đqoniâijqjy chíqoninh làlppe …. Ghen… trong truyềejcfn thuyếsuujt sao?

Anh rong ruổodrdi thưfgtmơpfeang giớcgazi, vưfgtmlraot mọspxui chôodrdng gai, mọspxui việbuazc đqoniejcfu thuậazxjn lợlraoi, nhưfgtmng lạrprpi bóefsb tay chịwkyzu tróefsbi vớcgazi mộyrglt tiểchyfu nha đqonistxpu, còncgzn cóefsb thểchyfefsbi ra lờijqji buồegzhn cưfgtmijqji nhưfgtm vậazxjy…

Khóefsb tráitppch mọspxui ngưfgtmijqji đqoniejcfu nóefsbi: Yêllxlu trúnwryng ngưfgtmijqji, IQ làlppe sốgkuy khôodrdng…

Vừvknja nghĩaumt tớcgazi cóefsb ngưfgtmijqji dùdaenng áitppnh mắodrdt cưfgtmng chiềejcfu đqonióefsb nhìujoan côodrd, Diệbuazp Đjzmhìujoanh chỉxagw cảvcdhm thấsuujy ruộyrglt cũqhazng chua.


Vừvknja rồegzhi nhìujoan thấsuujy têllxln họspxu Hoa kia đqoniùdaena mạrprpng mìujoanh, muốgkuyn theo đqoniuổodrdi côodrd, anh thậazxjt sựkpre giậazxjn đqonillxln lêllxln!

Bấsuujt kểchyflppe thậazxjt hay giảvcdh, bâijqjy giờijqj anh làlppe chồegzhng trêllxln danh nghĩaumta củcteca côodrd! Làlppe đqoniàlppen ôodrdng đqoniejcfu khôodrdng thểchyf nhịwkyzn, cóefsb thểchyf nhịwkyzn, vậazxjy thìujoa khôodrdng phảvcdhi đqoniàlppen ôodrdng!

Nhưfgtmng vừvknja rồegzhi nghe côodrd hỏvknji: Em thíqonich ai, anh khôodrdng biếsuujt sao? Mỗcgazi mộyrglt tếsuujlppeo trong thâijqjn thểchyf anh đqoniejcfu muốgkuyn nởchyf hoa, tựkprea nhưfgtm gióefsb xuâijqjn bao phủctec.

Nụqonifgtmijqji nàlppey củcteca anh chọspxuc tứwkyzc Lăpnbfng Vi, côodrd quay đqonistxpu trừvknjng anh: “Cóefsbujoa buồegzhn cưfgtmijqji? Đjzmhóefsbi đqoniếsuujn ngu rồegzhi?”

Diệbuazp Đjzmhìujoanh rũqhaz mắodrdt nhìujoan côodrd: “Cóefsb thểchyfefsbi chuyệbuazn hòncgza hợlraop khôodrdng?”

“…” Lăpnbfng Vi trợlraon trắodrdng mắodrdt: “Tháitppi đqoniyrgl anh thay đqoniodrdi quáitpp nhanh, khôodrdng hỗcgazlppe chủctec nhâijqjn ăpnbfn tưfgtmơpfeai nuốgkuyt sốgkuyng, vẻizpk mặndadt nóefsbi thay đqoniodrdi liềejcfn thay đqoniodrdi ngay.”

odrd khôodrdng tíqoninh cãwqphi vảvcdh vớcgazi anh, chậazxjm rãwqphi hạrprp giọspxung hỏvknji anh: “Muốgkuyn ăpnbfn gìujoa? Đjzmhãwqph trễbfmw thếsuujlppey, nàlppeo còncgzn báitppn đqoniegzh ăpnbfn.”

Anh đqoniyrglt nhiêllxln ôodrdm côodrd, kềejcf tai côodrd: “Anh chỉxagw muốgkuyn ăpnbfn em, em cho anh ăpnbfn khôodrdng?”

Mặndadt Lăpnbfng Vi ngưfgtmlraong đqoniếsuujn đqonivknj bừvknjng: “Buôodrdng tay! Nóefsbi chuyệbuazn khôodrdng phâijqjn trưfgtmijqjng hợlraop chúnwryt nàlppeo! Nơpfeai nàlppey chíqoninh làlppe thưfgtm việbuazn, cóefsb camera theo dõnafmi!”

Anh khôodrdng buôodrdng tay, ôodrdm côodrd chặndadt hơpfean.

pnbfng Vi giưfgtmơpfeang mắodrdt, hung hăpnbfng trừvknjng anh, tầstxpm mắodrdt hai ngưfgtmijqji giao nhau, ai cũqhazng khôodrdng chịwkyzu nhưfgtmlraong bộyrgl!

“Đjzmhưfgtmlraoc! Cho anh ăpnbfn! Xem anh cóefsbitppm khôodrdng!” Lăpnbfng Vi ôodrdm cổodrd anh, nhấsuujc mũqhazi châijqjn hôodrdn môodrdi anh.

Diệbuazp Đjzmhìujoanh chấsuujn đqoniyrglng, lậazxjp tứwkyzc nghêllxlnh tiếsuujp côodrd, tựkpre do thoảvcdhi máitppi nhưfgtm vậazxjy… Anh quáitpp thíqonich!

Anh đqonicgazy côodrd dựkprea vàlppeo kệbuazitppch, cúnwryi đqonistxpu hôodrdn sâijqju côodrd. Chỉxagw cầstxpn côodrd nguyệbuazn ýytwlodrd, anh làlppem côodrdchyf đqoniâijqjy thìujoa sao, anh cũqhazng khôodrdng tin cóefsb ai trong phòncgzng giáitppm sáitppt dáitppm liềejcfu mạrprpng chụqonip hìujoanh anh.

Đjzmhang hôodrdn kịwkyzch liệbuazt, đqoniyrglt nhiêllxln “Ầjzmhm” mộyrglt tiếsuujng.

pnbfng Vi chấsuujn đqoniyrglng, quay đqonistxpu nhìujoan… kệbuazitppch sau lưfgtmng côodrd chậazxjm rãwqphi ngãwqph xuốgkuyng…

Bi kịwkyzch làlppe, nóefsb ngãwqph tớcgazi góefsbc đqoniyrgl 45 đqoniyrgl, “ầstxpm”, lạrprpi đqoniqoning phảvcdhi mộyrglt cáitppi kháitppc!

“Ầjzmhm —— ầstxpm —— ầstxpm ——” Mộyrglt chuỗcgazi kệbuaz ngãwqph từvknjng hàlppeng từvknjng hàlppeng mộyrglt ——

ujoanh cảvcdhnh nguy nga kia, Lăpnbfng Vi cũqhazng muốgkuyn hétzxft lêllxln.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.