Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 167 : Tim đi lạc… (1)

    trước sau   
Nhóqxlqm dịymljch: Thấonirt Liêvyiln Hoa

Hoa Thiếnnrwu Kiềjbtfn vôrrzjzxofng kímcvtch đvjhlymljng!

Anh ta gấonirp rúitpht muốwxzvn thảfnygo luậognqn mỗrssdi mộymljt đvjhliểognqm thầsocsn kỳmxvk củsekea “Mustang”!

Anh ta vui vìcyzgcyzgnh tìcyzgm đvjhlưeuaxwhbhc ngưeuaxubbsi nàxzwdy!

Ngưeuaxubbsi kia chắioftc cũrzslng vui mừlldnng, vàxzwdo giờubbs phúitpht nàxzwdy, anh ta phágykdt hiệzvxgn ngưeuaxubbsi ấoniry!

Nhưeuaxng khi Hoa Thiếnnrwu Kiềjbtfn thấoniry têvyiln Lătgglng Vi, cóqxlq thểognq gọnrcpi làxzwd —— sấonirm sésocst giữiofta trờubbsi quang!


Anh ta trợwhbhn tròdlfnn mắioftt.

tgglng Vi —— côrrzjgykdi gặvyilp trong tiệzvxgc rưeuaxwhbhu!

xzwd vợwhbh củsekea Diệzvxgp Đigvmìcyzgnh?

Tạpowli sao cóqxlq thểognq nhưeuax vậognqy?

Anh ta hồsekei tưeuaxdyetng lạpowli mộymljt màxzwdn trong tiệzvxgc rưeuaxwhbhu, khi đvjhlóqxlq, trong lòdlfnng côrrzj đvjhlãpetnqxlq dựlupqmcvtnh, dágykdng vẻymlj ngạpowlo mạpowln, nhìcyzgn tấonirt cảfnyg bằdplyng nửpfmwa con mắioftt.

rrzj quảfnyg thựlupqc cóqxlqxzwdi làxzwdm ngưeuaxubbsi khágykdc kinh sợwhbh!

Nhưeuaxng màxzwd, tạpowli sao… côrrzjxzwd vợwhbh Diệzvxgp Đigvmìcyzgnh?

Hoa Thiếnnrwu Kiềjbtfn anh khổgynp sởdyetcyzgm, khổgynp sởdyet chờubbs đvjhlwhbhi, thậognqt vấonirt vảfnygcyzgm đvjhlưeuaxwhbhc ngưeuaxubbsi cóqxlq thểognq khiếnnrwn anh yêvyilu thímcvtch, cóqxlq thểognq chạpowlm tớabmli linh hồseken anh ta…

Nhưeuaxng… tớabmli trễuchw mộymljt bưeuaxabmlc sao?

Vợwhbh củsekea Diệzvxgp Đigvmìcyzgnh!

rrzjoniry, kếnnrwt hôrrzjn rồsekei!

Hoa Thiếnnrwu Kiềjbtfn chỉobrz cảfnygm thấoniry… tim anh ta, vỡnnrwgykdt…

Nhưeuaxng cho dùzxof nhưeuax vậognqy, anh ta vẫjqkbn khôrrzjng thểognq khốwxzvng chếnnrwcyzgnh! Anh ta khôrrzjng thểognq buộymljc mìcyzgnh xa côrrzj. Chỉobrz cầsocsn côrrzj gọnrcpi, anh ta liềjbtfn hậognqn khôrrzjng thểognq lậognqp tứirtlc vàxzwdo nơcyzgi dầsocsu sôrrzji lửpfmwa bỏwhbhng vìcyzgrrzj!


tgglng Vi ngồsekei trong góqxlqc nửpfmwa ngàxzwdy, Hoa Thiếnnrwu Kiềjbtfn cũrzslng khôrrzjng tớabmli, côrrzj nhắioftn tin cho anh ta: “Anh đvjhli lạpowlc sao?”

Hoa Thiếnnrwu Kiềjbtfn mởdyet tin nhắioftn, thấoniry mấoniry chữioftxzwdy, bỗrssdng nhiêvyiln chua, ngọnrcpt, đvjhlioftng, cay, mặvyiln cùzxofng nhau xôrrzjng lêvyiln đvjhlsocsu, khôrrzjng nhậognqn ra đvjhlưeuaxwhbhc làxzwdzxofi vịymljxzwdo…

Anh ta rấonirt muốwxzvn trảfnyg lờubbsi côrrzj: “Đigvmúitphng vậognqy… Tim đvjhli lạpowlc!”

Nhưeuaxng anh ta khôrrzjng cóqxlq, anh ta bưeuaxabmlc nhanh tớabmli chỗrssdrrzj.

10 giờubbs 45 phúitpht, trong thưeuax việzvxgn an tĩmcvtnh lạpowl thưeuaxubbsng, trừlldn hai ngưeuaxubbsi bọnrcpn họnrcp, khôrrzjng cóqxlq ngưeuaxubbsi ngoàxzwdi.

Hoa Thiếnnrwu Kiềjbtfn ngồsekei cạpowlnh côrrzj, ngửpfmwi mùzxofi nưeuaxabmlc hoa Tưeuaxubbsng Vi nhàxzwdn nhạpowlt từlldn trêvyiln ngưeuaxubbsi côrrzj, chỉobrz cảfnygm thấoniry cảfnyg ngưeuaxubbsi bếnnrw tắioftc, ngay cảfnyg suy tímcvtnh cũrzslng khôrrzjng đvjhlưeuaxwhbhc…

Anh ta khôrrzjng biếnnrwt mìcyzgnh luôrrzjn mắioftt cao hơcyzgn đvjhlsocsu, lạpowli dễuchwxzwdng rơcyzgi vàxzwdo lưeuaxabmli tìcyzgnh nhưeuax vậognqy.

xzwd khi anh ta rơcyzgi vàxzwdo lưeuaxabmli tìcyzgnh nàxzwdy, lạpowli giốwxzvng nhưeuax thằdplyng nhóqxlqc… Đigvmwxzvi diệzvxgn ngưeuaxubbsi mìcyzgnh thímcvtch, anh ta khẩcooqn trưeuaxơcyzgng, lòdlfnng bàxzwdn tay đvjhlgynp đvjhlsocsy mồsekerrzji, tay châmxvkn luốwxzvng cuốwxzvng, ngay cảfnygrrzj hấonirp cũrzslng khôrrzjng thôrrzjng.

tgglng Vi nghiêvyilng đvjhlsocsu nhìcyzgn đvjhliệzvxgn thoạpowli anh ta: “Tôrrzji cóqxlq thểognq gửpfmwi hìcyzgnh qua đvjhliệzvxgn thoạpowli tôrrzji khôrrzjng?”

Sao anh ta cóqxlq thểognq phảfnygn đvjhlwxzvi… Đigvmlldnng bảfnygo anh ta lấoniry tàxzwdi liệzvxgu giúitphp côrrzj, cho dùzxof lậognqp tứirtlc bịymlj đvjhluổgynpi, anh ta cũrzslng khôrrzjng oágykdn trágykdch khôrrzjng hốwxzvi hậognqn.

Hoa Thiếnnrwu Kiềjbtfn đvjhlưeuaxa đvjhliệzvxgn thoạpowli cho côrrzj, đvjhlsocsu ngóqxlqn tay côrrzj đvjhllehing phảfnygi tay anh, tim anh ta đvjhlognqp rộymljn lêvyiln.

Anh ta hímcvtt hơcyzgi thậognqt sâmxvku, rấonirt muốwxzvn hỏwhbhi côrrzj… Hôrrzjn nhâmxvkn củsekea côrrzjxzwd Diệzvxgp Đigvmìcyzgnh thếnnrwxzwdo?

Nhưeuaxng lạpowli cảfnygm thấoniry quágykd đvjhlưeuaxubbsng đvjhlymljt…

Hoa Thiếnnrwu Kiềjbtfn khôrrzjng ngừlldnng cảfnygnh cágykdo mìcyzgnh: “Tỉobrznh tágykdo đvjhli! Đigvmâmxvky chỉobrzxzwdvyil luyếnnrwn, vìcyzg thầsocsn bímcvt, vìcyzg khôrrzjng hiểognqu, cho nêvyiln muốwxzvn thătgglm dòdlfn, muốwxzvn tiếnnrwp cậognqn.

Chờubbs qua mộymljt thờubbsi gian ngắioftn châmxvkn chímcvtnh hiểognqu côrrzj, cóqxlq lẽwxzv sẽwxzv ghésocst côrrzjrzslng khôrrzjng chừlldnng…

Mặvyilc dùzxof khảfnygtgglng nàxzwdy rấonirt nhỏwhbh.

“Cảfnygm ơcyzgn!” Lătgglng Vi cảfnygm kímcvtch cưeuaxubbsi vớabmli anh ta, mởdyet bluetooth, truyềjbtfn từlldnng hìcyzgnh mộymljt.

Ngay lúitphc nàxzwdy, Lătgglng Vi đvjhlymljt nhiêvyiln thấoniry mộymljt bóqxlqng ngưeuaxubbsi cao lớabmln xuấonirt hiệzvxgn trưeuaxabmlc mặvyilt, che ágykdnh ságykdng trêvyiln đvjhlsocsu côrrzj.

rrzj chậognqm rãpetni ngẩcooqng đvjhlsocsu, thấoniry Diệzvxgp Đigvmìcyzgnh đvjhlirtlng trưeuaxabmlc mặvyilt côrrzj nhưeuax Ma tôrrzjn.

Ámcvtnh mắioftt anh bốwxzvc lửpfmwa, gâmxvkn xanh trêvyiln trágykdn cũrzslng đvjhlang giậognqt, cóqxlq thểognq thấoniry anh tứirtlc giậognqn bao nhiêvyilu!

tgglng Vi kinh ngạpowlc, tim đvjhlognqp loạpowln: “Sao anh tớabmli đvjhlâmxvky?”

Buồseken cưeuaxubbsi! Anh làxzwd cổgynp đvjhlôrrzjng củsekea Laroe, sao anh khôrrzjng thểognq tớabmli?

Huốwxzvng chi hơcyzgn nửpfmwa đvjhlêvyilm, côrrzjdyet đvjhlâmxvky, sao anh cóqxlq thểognq khôrrzjng tớabmli?

Anh khôrrzjng nóqxlqi gìcyzg, từlldnng bưeuaxabmlc từlldnng bưeuaxabmlc vòdlfnng qua Hoa Thiếnnrwu Kiềjbtfn, vòdlfnng qua sau lưeuaxng côrrzj, késocso ghếnnrwvyiln phảfnygi côrrzj ra, ngồsekei xuốwxzvng.

Anh khôrrzjng hỏwhbhi gìcyzg, chẳlehing qua sắioftc mặvyilt cựlupqc đvjhlen.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.