Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 153 : Ngăn cản (1)

    trước sau   
Nhóalucm dịemvcch: Thấtsztt Liêemvcn Hoa

Thiêemvcn Ma ho khan, mặpumet đndrohqhh bừemvcng… Vỗzmsx bảiqrq vai chàwexyng trai kia, đndrowexyu làwexy ngưpjyrfxloi luâpnnyn lạwexyc châpnnyn trờfxloi nha…

Chờfxlo Thiêemvcn Ma chậjbvgm rãidawi ổdvcun đndroemvcnh, lạwexyi róaluct cho mìiqrqnh mộfxlot ly rưpjyrpbvau, uốzwuxng cạwexyn, lạwexyi róaluct mộfxlot ly, uốzwuxng cạwexyn.

Khôwpming ai biếivtpt, tạwexyi sao anh ta phảiqrqi tựszif phạwexyt ba ly.

Chỉddvaaluc Thiêemvcn Ma, Lăjtncng Vi, Tiểemvcu Hi rõgxlzwexyng… Diệpjbup Đpbvaìiqrqnh nóaluci “Hậjbvgu việpjbun nhàwexy anh” chíemvcnh làwexyixnk sởszif dữzmsx liệpjbuu củqbtia anh.

Trong lòdnwlng Thiêemvcn Ma khựszifng lạwexyi, anh ta còdnwln tưpjyrszifng rằlvaeng mìiqrqnh làwexym rấtsztt bíemvc mậjbvgt, khôwpming nghĩtsju tớsdvbi ngưpjyrfxloi ta đndroãidaw sớsdvbm biếivtpt cóaluc ngưpjyrfxloi đndroang côwpming kíemvcch cơixnk sởszif dữzmsx liệpjbuu củqbtia anh anh… Còdnwln cóaluc thểemvcaluci chíemvcnh xáqckcc ra làwexy 8 ngưpjyrfxloi bọalucn họaluc


Ngưpjyrfxloi chủqbti trìiqrq vộfxloi bưpjyrng rưpjyrpbvau lêemvcn: “Sau nàwexyy chúreting ta chíemvcnh làwexy thựszifc tậjbvgp sinh củqbtiaLaroe rồretii, chúreting ta kíemvcnh Hoa thiếivtpu vàwexy Diệpjbup tiêemvcn sinh mộfxlot ly!”

Uốzwuxng rưpjyrpbvau xong, đndrowexyn ngưpjyrfxloi cùjuujng ăjtncn. Diệpjbup Đpbvaìiqrqnh vàwexy Hoa Thiếivtpu Kiềwexyn nóaluci nhỏhqhh.

Đpbvafxlong táqckcc hai ngưpjyrfxloi dùjuujng bữzmsxa đndropumec biệpjbut ưpjyru nhãidaw, dáqckcng dấtsztp vừemvca anh tuấtsztn vừemvca tàwexyn khốzwuxc, tấtsztt cảiqrq áqckcnh mắezynt đndrowexyu nhìiqrqn chằlvaem chằlvaem hai ngưpjyrfxloi. Ha ha… Cóaluc thểemvc ăjtncn cùjuujng hai đndrowexyi nhâpnnyn vậjbvgt nhưpjyr vậjbvgy, cũntfbng coi làwexy mộfxlot chuyệpjbun cóaluc thểemvc khoe khoang rấtsztt lâpnnyu!

Hạwexy Tiểemvcu Hi chốzwuxng cằlvaem, áqckcnh mắezynt nóalucng bỏhqhhng nhìiqrqn Hoa Thiếivtpu Kiềwexyn: “Hoa thầuqxqn, khôwpming thểemvcxdfdm hơixnkn Diệpjbup tổdvcung giáqckcm đndrozwuxc nhàwexy anh nha!”

wpmii Tuấtsztn bêemvcn cạwexynh đndrofxlot nhiêemvcn ho khan: “Khôwpming nhìiqrqn ra cóaluciqrq đndropumec biệpjbut, khôwpming phảiqrqi đndrowexyu cóaluc hai mắezynt, mộfxlot miệpjbung sao?”

Hạwexy Tiểemvcu Hi quay đndrouqxqu, làwexym bộfxlopjyrfxloi ha ha vớsdvbi anh ta: “Đpbvaúreting thếivtp, ba con mắezynt làwexy Nhịemvc lang thầuqxqn đndroóaluc.”



pjyrpbvau qua ba lưpjyrpbvat, đndrowexyn ngưpjyrfxloi rốzwuxt ríemvct đndroi vệpjbu sinh. Vu Tinh léxdfdn chạwexyy ra ngoàwexyi, côwpmi ta kéxdfdo mộfxlot phụzmsxc vụzmsx biếivtpt nghe lờfxloi lạwexyi, thấtsztp giọalucng nóaluci: “Láqckct nữzmsxa khi mang thứsyfyc ăjtncn lêemvcn, côwpmi đndrodvcu canh nàwexyy lêemvcn ngưpjyrfxloi ngưpjyrfxloi phụzmsx nữzmsx mặpumec áqckco xanh đndroóaluc cho tôwpmii!”

“Côwpmi chủqbti… Côwpmi uốzwuxng say rồretii?”

Vu Tinh say rưpjyrpbvau, nóaluci ngọalucng, đndroi lảiqrqo đndroiqrqo lắezync lưpjyr. Phụzmsxc vụzmsx sợpbvawpmi ta khôwpming tỉddvanh táqckco gâpnnyy chuyệpjbun.

“Kêemvcu côwpmi đndrodvcu thìiqrq đndrodvcu đndroi! Khôwpming muốzwuxn làwexym thìiqrqretit cho tôwpmii!”

Phụzmsxc vụzmsx sợpbvaidawi, trựszifc tiếivtpp lui vềwexy sau: “Tôwpmii sợpbva… xảiqrqy ra chuyệpjbun, côwpmintfbng đndroemvcng đndrodvcu tráqckcch nhiệpjbum cho tôwpmii…”

Vu Tinh hung tợpbvan siếivtpt chặpumet quảiqrq đndrotsztm, phỏhqhhng vấtsztn củqbtia Laroe, côwpmi ta muốzwuxn đndrojbvgu, nhưpjyrng cóalucjtncng Vi cảiqrqn trởszif, côwpmi ta tuyệpjbut đndrozwuxi khôwpming cóalucixnk hộfxloi ra mặpumet!


Trừemvc phi khiếivtpn Lăjtncng Vi khôwpming qua ảiqrqi ởszif phỏhqhhng vấtsztn!

wpmi ta đndroi vềwexy phòdnwlng bao, đndroáqckcm ngưpjyrfxloi đndrowexyu đndroãidaw trởszif lạwexyi hếivtpt, côwpmi ta nóaluci: “Hôwpmim nay chúreting ta tụzmsx họalucp vui vẻjmnj, tôwpmii gọaluci thêemvcm móalucn cho mọaluci ngưpjyrfxloi, coi nhưpjyr tặpumeng “Đpbvawexyi đndrowexyn viêemvcn”!”

“Đpbvaưpjyrpbvac nha! Cảiqrqm ơixnkn côwpmi chủqbti Vu!”

Chỉddva mộfxlot lúretic sau, phụzmsxc vụzmsxpjyrng thứsyfyc ăjtncn nóalucng hổdvcui vàwexyo.

Phụzmsxc vụzmsx quéxdfdt nhìiqrqn mộfxlot vòdnwlng, tìiqrqm đndroưpjyrpbvac ngưpjyrfxloi phụzmsx nữzmsx mặpumec áqckco đndrouqxqm xanh, giảiqrq vờfxlo đndroi tớsdvbi côwpmi.

Tay côwpmi ta run rẩdnwly, trong lòdnwlng đndrotsztu tranh!

aluci thậjbvgt, đndrodvcu canh nóalucng lêemvcn ngưpjyrfxloi kháqckcch hàwexyng, côwpmi ta chưpjyra từemvcng làwexym!

qckcng dấtsztp côwpmiqckci ngưpjyrfxloi ta cựszifc kỳixnk xinh đndrozwuxp, vừemvca nhìiqrqn liềwexyn biếivtpt làwexy mộfxlot côwpmiqckci tốzwuxt thanh túreti dịemvcu dàwexyng íemvct nóaluci… Mộfxlot tôwpmi canh nóalucng hổdvcui đndrodvcuemvcn ngưpjyrfxloi, còdnwln khôwpming phảiqrqi hủqbtiy dung ngưpjyrfxloi ta?

wpmi ta do dựszif, Vu Tinh nóalucng nảiqrqy!

Vu Tinh cưpjyrfxloi đndrosyfyng lêemvcn: “Đpbvaâpnnyy làwexyalucn ăjtncn tiệpjbum chúreting tôwpmii tặpumeng, xin mọaluci ngưpjyrfxloi nếivtpm thửjbvg, nếivtpm thửjbvg đndroi, sau nàwexyy lạwexyi tớsdvbi ủqbting hộfxlowpmii!”

Vu Tinh đndroi tớsdvbi, bưpjyrng tôwpmi trong tay phụzmsxc vụzmsx.

wpmi ta làwexym bộfxlo trậjbvgt châpnnyn, cảiqrqwpmi liềwexyn ngãidaw vềwexy phíemvca mặpumet Lăjtncng Vi.

jtncng Vi chỉddva cảiqrqm thấtszty mộfxlot luồreting nóalucng hổdvcui nhàwexyo tớsdvbi, côwpmi theo bảiqrqn năjtncng vung tay lêemvcn.

Tay chợpbvat nóalucng, côwpmidnwl tớsdvbi tôwpmi, côwpmi lậjbvgp tứsyfyc rụzmsxt tay, quay đndrouqxqu thấtszty mộfxlot tôwpmi canh nóalucng hổdvcui đndroang bay tớsdvbi côwpmi.

“A ——” Hạwexy Tiểemvcu Hi théxdfdt chóaluci tai, ôwpmim Lăjtncng Vi.

jtncng Vi sợpbva trợpbvan to hai mắezynt, tim đndrojbvgp thậjbvgt nhanh!

Tiểemvcu Hi, nha đndrouqxqu ngốzwuxc nàwexyy lạwexyi nhàwexyo tớsdvbi, muốzwuxn cảiqrqn tôwpmi canh nóalucng kia thay côwpmi!

“Tựszifiqrqm cáqckci chếivtpt ——” Chỉddva thấtszty mộfxlot cáqckcnh tay nhanh chóalucng nâpnnyng lêemvcn, đndrodnwly cáqckci tôwpmi trởszif lạwexyi.

Sau đndroóaluc, nghe tiếivtpng héxdfdt thảiqrqm thiếivtpt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.