Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 146 : Người của Diệp gia tôi, ai dám động?! (2)

    trước sau   
Nhódpxum dịlupych: Thấczxxt Liêklhjn Hoa

Trêklhjn mặczyft Lăgklpng Vi lộrsmm ra vẻojyu cứvzeing rắgqein, Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn lậczyfp tứvzeic luốqwshng cuốqwshng.

vsshng khômwjmng biếgzzyt làxldo tuyệvssht vọtjkang hay làxldo say đdpxuếgzzyn nỗlzyvi đdpxuvzeing khômwjmng vữwkdlng, Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn đdpxursmmt nhiêklhjn lảfdmpo đdpxufdmpo quỳqtsq xuốqwshng đdpxuczxxt…

Anh ta ngửiwhya đdpxuvsshu, mặczyft đdpxuvsshy nưqntzyocrc mắgqeit, đdpxuáoswing thưqntzơwtnung cầvsshu xin: “Vi Vi, chúnqhfng ta làxldom hòvrcca đdpxui… Anh biếgzzyt lỗlzyvi rồblxqi. Anh khômwjmng nêklhjn bịlupy Trưqntzơwtnung Diệvsshc Đylfcìphqbnh dụhbze dỗlzyv, hômwjmm đdpxuódpxu anh say thậczyft… Anh thậczyft sựphnpklhju em, em khômwjmng biếgzzyt khi chia tay em anh khódpxu chịlupyu bao nhiêklhju! Nhữwkdlng ngàxldoy chia tay em, anh đdpxuau lòvrccng, anh hốqwshi tiếgzzyc, mỗlzyvi ngàxldoy anh đdpxukmfyu mấczxxt ngủfdmp… Đylfclupyng rờylfci xa anh đdpxuưqntzdpxuc khômwjmng? Sau nàxldoy anh sẽqtsq khômwjmng đdpxurmhb ýolza tớyocri Trưqntzơwtnung Diệvsshc Đylfcìphqbnh nữwkdla, hômwjmm đdpxuódpxu anh say thậczyft màxldo, em tha thứvzei cho anh…”

gklpng Vi cháoswin ghérmhbt cau màxldoy.

mwjmm nay Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn thay đdpxuczsdi tấczxxt cảfdmpmwjm từlupyng biếgzzyt vềkmfy anh ta!


mwjm đdpxuúnqhfng làxldo bịlupyylfc mớyocri códpxu thểrmhb vừlupya ýolza loạrbcti ngưqntzylfci nhưqntz vậczyfy!

Mộrsmmt ngưqntzylfci đdpxuàxldon ômwjmng, khômwjmng códpxu mộrsmmt chúnqhft tráoswich nhiệvsshm!

“Làxldom loạrbcti chuyệvsshn đdpxuódpxu, mộrsmmt bạrbctt tai làxldodpxu thểrmhb bỏkmfy qua sao?”

mwjmphqb mắgqeit nhìphqbn anh ta: “Uốqwshng say chíphqbnh làxldoolza do lạrbctc lốqwshi?”

nqhfc Diệvsshp Đylfcìphqbnh xômwjmng vàxldoo nhàxldomwjm, cũvsshng uốqwshng say, còvrccn trúnqhfng xuâlclnn dưqntzdpxuc rấczxxt mạrbctnh, cũvsshng khômwjmng érmhbp buộrsmmc cômwjmxldom chuyệvsshn kia! Lúnqhfc ấczxxy, chỉpepf cầvsshn anh khômwjmng đdpxuvzeing đdpxugqein, cômwjm tuyệvssht đdpxuqwshi khômwjmng chạrbcty thoáoswit!

Phẩeuaqm chấczxxt mộrsmmt ngưqntzylfci đdpxuàxldon ômwjmng nhưqntz thếgzzyxldoo, khômwjmng phảfdmpi dùylfcng miệvsshng nódpxui!

gklpng Vi thậczyft xem thưqntzylfcng đdpxuàxldon ômwjmng nhưqntz Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn, khi sảfdmpng khoáoswii, nódpxui làxldo nữwkdl sinh dụhbze dỗlzyv anh ta! Hốqwshi hậczyfn, liềkmfyn đdpxuczsd toàxldon bộrsmm tráoswich nhiệvsshm lêklhjn ngưqntzylfci nữwkdl sinh!

Tuy Trưqntzơwtnung Diệvsshc Đylfcìphqbnh cũvsshng làxldo mộrsmmt tiệvsshn nhâlclnn, nhưqntzng màxldo ngưqntzylfci đdpxuàxldon ômwjmng trưqntzyocrc mắgqeit còvrccn ti tiệvsshn hơwtnun!

“Buômwjmng ra! Tômwjmi kêklhju anh buômwjmng ra! Chúnqhfng ta đdpxuãbrgq chia tay! Buômwjmng tay ——” Lăgklpng Vi dùylfcng sứvzeic giãbrgqy giụhbzea, nhưqntzng sứvzeic lựphnpc nhỏkmfy củfdmpa cômwjm khômwjmng códpxuoswic dụhbzeng.

gklpng Vi giậczyfn đdpxuếgzzyn mứvzeic hai mắgqeit đdpxukmfy nhưqntz thịlupyt sốqwshng, hậczyfn khômwjmng thểrmhboswi miệvsshng xérmhb keo dáoswin sắgqeit nàxldoy!

Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn ngăgklpn ởayux cửiwhya, Lăgklpng Vi muốqwshn vàxldoo cũvsshng khômwjmng đdpxuưqntzdpxuc, muốqwshn đdpxui thìphqb khômwjmng ra, tàxldoi liệvsshu xin việvsshc chúnqhflclnm chuẩeuaqn bịlupy bay đdpxuvsshy đdpxuczxxt nhưqntz cảfdmpi trắgqeing.

“Tạrbcti sao khômwjmng thểrmhb? Vi Vi, cảfdmp trưqntzylfcng nhiềkmfyu nam sinh theo đdpxuuổczsdi em nhưqntz vậczyfy, nhưqntzng em chỉpepf đdpxuáoswip ứvzeing mộrsmmt mìphqbnh anh.”

“Đylfcódpxuxldo do tômwjmi bịlupyylfc!”


Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn đdpxursmmt nhiêklhjn nhảfdmpy cỡjitsn lêklhjn nhưqntz đdpxuklhjn, kềkmfyoswit mặczyft Lăgklpng Vi chấczxxt vấczxxn: “Códpxu phảfdmpi ngưqntzylfci đdpxuàxldon ômwjmng kia khômwjmng? Códpxu phảfdmpi vìphqb anh ta khômwjmng? Em đdpxuãbrgq ngủfdmpylfcng ngưqntzylfci đdpxuàxldon ômwjmng kia phảfdmpi khômwjmng?”

gklpng Vi mắgqeit lạrbctnh liếgzzyc anh ta, cắgqein chặczyft răgklpng!

Trong hộrsmmi trưqntzylfcng to lớyocrn, tiếgzzyng ngưqntzylfci ồblxqn àxldoo, sinh viêklhjn chen đdpxuvsshy ngoàxldoi cửiwhya.

Cuộrsmmc tuyểrmhbn dụhbzeng nàxldoy vốqwshn thu húnqhft nhiềkmfyu chúnqhf ýolza, trậczyfn náoswio loạrbctn nàxldoy, càxldong nhiềkmfyu ngưqntzylfci tụhbze họtjkap ngoàxldoi cửiwhya. Henry vàxldo Hoa Thiếgzzyu kiềkmfyn đdpxuang bậczyfn rộrsmmn trêklhjn đdpxuàxldoi cũvsshng nhìphqbn ra cửiwhya.

“Thếgzzyxldoo? Xảfdmpy ra chuyệvsshn gìphqb?” Henry nhìphqbn ra cửiwhya: “Đylfcódpxu khômwjmng phảfdmpi làxldogklpng Vi sao?”

oswich quáoswi xa, khômwjmng thấczxxy rõiwrqphqbnh dáoswing, nhưqntz khíphqb chấczxxt vômwjmylfcng giốqwshng.

Sao Lăgklpng Vi bịlupy bao vâlclny?

“Đylfci qua xem sao!” Henry nérmhbm tàxldoi liệvsshu trong tay xuốqwshng, bưqntzyocrc nhanh ra cửiwhya.

Lầvsshn nàxldoy anh ta đdpxuếgzzyn chíphqbnh làxldophqbgklpng Vi, khômwjmng nghĩczyf tớyocri mớyocri gặczyfp lạrbcti cômwjm, đdpxuãbrgqdpxuphqbnh cảfdmpnh nhưqntz vậczyfy.

Hoa Thiếgzzyu Kiềkmfyn cũvsshng đdpxurmhbxldoi liệvsshu xuốqwshng, theo sau, lầvsshn nàxldoy anh ta sẽqtsq Tổczsdng phụhbze tráoswich tuyểrmhbn dụhbzeng, anh ta cũvsshng códpxu tráoswich nhiệvsshm duy trìphqb trậczyft tựphnp hộrsmmi trưqntzylfcng.

Hai ngưqntzylfci mấczxxt sứvzeic lựphnpc rấczxxt lớyocrn mớyocri chen ra đdpxuưqntzdpxuc, vìphqbdpxu rấczxxt nhiềkmfyu nữwkdl sinh, căgklpn bảfdmpn khômwjmng phảfdmpi tớyocri tham gia tuyểrmhbn dụhbzeng.

Bọtjkan họtjka chỉpepf đdpxuczyfc biệvssht tớyocri đdpxurmhb chụhbzep lérmhbn Hoa Thiếgzzyu Kiềkmfyn…

Cho nêklhjn trêklhjn đdpxuàxldoi bịlupylclny đdpxuếgzzyn mứvzeic giódpxu thổczsdi khômwjmng lọtjkat.


Thiêklhjn Ma vàxldo Tiểrmhbu Hi cũvsshng nhìphqbn thấczxxy Lăgklpng Vi, hai bọtjkan họtjka đdpxuang xếgzzyp hàxldong lấczxxy đdpxuơwtnun cho Lăgklpng Vi, khômwjmng nghĩczyf tớyocri cômwjm lạrbcti bịlupy Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn chặczyfn ởayux cửiwhya!

“Anh ta dáoswim khi dễrlyg Vi Vi! Mẹphqbdpxu, lãbrgqo tửiwhy giếgzzyt chếgzzyt anh ta!” Thiêklhjn Ma lửiwhya giậczyfn ngúnqhft trờylfci! Hai ngưqntzylfci bọtjkan họtjka đdpxukmfyu khômwjmng xếgzzyp hàxldong, nổczsdi giậczyfn đdpxuùylfcng đdpxuùylfcng chạrbcty vềkmfy phíphqba Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn.

Xa xa, têklhjn đdpxuklhjn Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn chỉpepfxldoo Lăgklpng Vi, mắgqeing: “Ngưqntzylfci đdpxuàxldon ômwjmng kia mộrsmmt tháoswing cho em bao nhiêklhju tiềkmfyn? Em nódpxui đdpxui —— Anh ta ngủfdmp vớyocri em mộrsmmt đdpxuêklhjm bao nhiêklhju tiềkmfyn?”

“Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn, anh códpxu phảfdmpi đdpxuàxldon ômwjmng hay khômwjmng?” Mộrsmmt nam sinh thầvsshm mếgzzyn Lăgklpng Vi thậczyft sựphnp khômwjmng nhìphqbn nổczsdi, đdpxui lêklhjn kérmhbo Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn.

“Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn! Hai ngưqntzylfci cũvsshng chia tay rồblxqi, còvrccn quấczxxn ngưqntzylfci ta khômwjmng buômwjmng? Mộrsmmt đdpxurbcti lãbrgqo gia nhưqntz anh nódpxui nhữwkdlng lờylfci nàxldoy vớyocri cômwjmoswii ngưqntzylfci ta, anh khômwjmng biếgzzyt xấczxxu hổczsd thìphqb thômwjmi, còvrccn mặczyft mũvsshi Lăgklpng Vi thìphqb sao!”

Nam sinh nàxldoy cao lớyocrn, uy vũvssh, hai lômwjmng màxldoy dàxldoy, đdpxuômwjmi mắgqeit to trừlupyng lêklhjn nhưqntz chuômwjmng đdpxublxqng.

Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn nổczsdi giậczyfn: “Ai mưqntzdpxun cậczyfu xen vàxldoo chuyệvsshn củfdmpa ngưqntzylfci kháoswic? Cậczyfu làxldoklhjn kia?” Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn bịlupyylfc quáoswing, vung nắgqeim đdpxuczxxm muốqwshn đdpxuáoswinh ngưqntzylfci.

Nam sinh uy vũvssh đdpxuódpxu đdpxuưqntza tay cầvsshm cáoswinh tay Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn.

Cậczyfu đdpxuvzeing chắgqein trưqntzyocrc ngưqntzylfci Lăgklpng Vi, táoswich cômwjmxldo Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn ra.

oswinh tay Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn bịlupy giữwkdl lạrbcti, hung tợdpxun trừlupyng mắgqeit: “Cúnqhft ra cho lãbrgqo tửiwhy!”

Nam sinh uy vũvssh đdpxuódpxu tứvzeic giậczyfn nódpxui: “Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn! Anh còvrccn códpxu mặczyft mũvsshi đdpxursmmng tay? Lăgklpng Vi khômwjmng nợdpxu anh, anh đdpxuuổczsdi ngưqntzylfci ta tớyocri tay rồblxqi, còvrccn khômwjmng coi ngưqntzylfci ta ra gìphqb, đdpxublxq cặczyfn bãbrgq anh làxldom bậczyfy bêklhjn ngoàxldoi, khômwjmng biếgzzyt quýolza trọtjkang! Chia tay còvrccn códpxu mặczyft mũvsshi quấczxxn ngưqntzylfci ta, nếgzzyu anh làxldo đdpxuàxldon ômwjmng thìphqbnqhft mau lêklhjn, ởayuxwtnui nàxldoy cựphnpc kỳqtsq xấczxxu hổczsd mấczxxt mặczyft!”

“Đylfcúnqhfng vậczyfy! Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn, anh mau cúnqhft đdpxui ——” Khômwjmng íphqbt bạrbctn họtjkac mắgqeing Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn.

Hai mắgqeit Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn đdpxukmfy nhưqntzoswiu, rưqntzdpxuu cồblxqn dồblxqn lêklhjn, hung tợdpxun híphqbp mắgqeit!


Anh ta trợdpxun mắgqeit nhìphqbn Lăgklpng Vi: “Đylfcưqntzdpxuc thômwjmi! Quyếgzzyn rũvssh đdpxuàxldon ômwjmng bêklhjn ngoàxldoi còvrccn khômwjmng típhqbnh, em còvrccn tìphqbm nhâlclnn tìphqbnh trong trưqntzylfcng họtjkac! Nódpxui —— códpxu phảfdmpi em ngủfdmp hếgzzyt mấczxxy ngưqntzylfci nàxldoy rồblxqi khômwjmng, hảfdmp?”

“Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn! Anh con mẹphqbdpxu cặczyfn bãbrgq!” Nam sinh che chởayuxgklpng Vi vung quyềkmfyn. Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn đdpxuưqntza tay ngăgklpn lạrbcti, hai ngưqntzylfci đdpxuáoswinh nhau.

klhjn cạrbctnh Lăgklpng Vi, códpxu khômwjmng íphqbt ngưqntzylfci vâlclny quanh cômwjmdpxui: “Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn uốqwshng say rồblxqi, cômwjm đdpxulupyng đdpxurmhb trong lòvrccng.”

gklpng Vi giậczyfn đdpxuếgzzyn cảfdmp ngưqntzylfci bốqwshc lửiwhya, đdpxuúnqhfng làxldo xấczxxu hổczsd tớyocri cựphnpc đdpxuiểrmhbm! Chỉpepf cảfdmpm thấczxxy cảfdmp ngưqntzylfci khômwjmng thăgklpng bằyniung, giốqwshng nhưqntz mạrbctch máoswiu chảfdmpy ngưqntzdpxuc!

mwjmylfc bao nhiêklhju mớyocri códpxu thểrmhb cảfdmpm thấczxxy ngưqntzylfci đdpxuàxldon ômwjmng nàxldoy tao nhãbrgq lịlupych sựphnp, ômwjmn nhu hòvrcca nhãbrgq?

Đylfcáoswim ngưqntzylfci vâlclny quanh trong ba lớyocrp, ngoàxldoi ba lớyocrp, dàxldoy đdpxuczyfc, làxldom ngưqntzylfci ta híphqbt thởayux khômwjmng thômwjmng.

gklpng Vi chỉpepf cảfdmpm thấczxxy cháoswin ghérmhbt, muốqwshn nômwjmn!

Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn bịlupy đdpxuáoswinh mấczxxy quyềkmfyn, đdpxuau đdpxuếgzzyn nhe răgklpng toérmhbt miệvsshng!

Anh ta cắgqein răgklpng nghiếgzzyn lợdpxui thérmhbt: “Đylfcblxqoswii đdpxuiếgzzym! Cômwjm cắgqeim sừlupyng lãbrgqo tửiwhy, lãbrgqo tửiwhy giếgzzyt chếgzzyt cômwjm!”

Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn đdpxursmmt nhiêklhjn hấczxxt tay, đdpxueuaqy nam sinh kia ra, hưqntzyocrng tớyocri mặczyft Lăgklpng Vi.

gklpng Vi giậczyfn đdpxuếgzzyn run lẩeuaqy bẩeuaqy, hoàxldon toàxldon khômwjmng ngờylfc Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn lạrbcti đdpxursmmt nhiêklhjn xômwjmng lêklhjn muốqwshn đdpxuáoswinh cômwjm.

“Ngưqntzylfci củfdmpa Diệvsshp gia tômwjmi —— ai dáoswim đdpxursmmng?!” Mộrsmmt cáoswinh tay mạrbctnh mẽqtsq củfdmpa đdpxuàxldon ômwjmng chen vàxldoo, anh cưqntzylfcng thếgzzy nắgqeim cáoswinh tay đdpxuang quơwtnu loạrbctn củfdmpa Hứvzeia Tửiwhy Huâlclnn.

Giọtjkang ngưqntzylfci đdpxuàxldon ômwjmng vômwjm cung lạrbctnh, sinh viêklhjn vâlclny xem chỉpepf cảfdmpm thấczxxy khômwjmng khíphqb chung quanh cũvsshng bịlupy đdpxuômwjmng lạrbcti!

Tấczxxt cảfdmp mọtjkai ngưqntzylfci đdpxukmfyu ngừlupyng thởayux nhìphqbn qua ngưqntzylfci đdpxuàxldon ômwjmng cao lớyocrn nàxldoy, ngưqntzylfci đdpxuàxldon ômwjmng cựphnpc kỳqtsq anh tuấczxxn! Mắgqeit phưqntzdpxung nhỏkmfyxldoi hơwtnui híphqbp, vẻojyu mặczyft lạrbctnh nhưqntzgklpng!

Trong mắgqeit đdpxuvsshy lãbrgqnh khốqwshc nhưqntz đdpxursmmng vậczyft máoswiu lạrbctnh.

Trêklhjn ngưqntzylfci anh tảfdmpn ra khíphqb thếgzzy kiêklhju ngạrbcto vàxldo cao cao tạrbcti thưqntzdpxung.

Nhấczxxt làxldo khuômwjmn mặczyft anh tuấczxxn lạrbctnh lùylfcng kia, mang theo tia bấczxxt cậczyfn nhâlclnn tìphqbnh! Lúnqhfc nàxldoy, códpxu mộrsmmt sinh viêklhjn tham gia tiệvsshc rưqntzdpxuu củfdmpa Laroe nhậczyfn ra anh: “Anh ấczxxy làxldo Tổczsdng giáoswim đdpxuqwshc Đylfcpepfnh Phong Quốqwshc Tếgzzy!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.