Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 138 : Chồng quyền thế! (2)

    trước sau   
Nhóuwehm dịfvhych: Thấbnjrt Liêpuicn Hoa

Hai bêpuicn con đlnvvưmvxlsxhgng mòbnjrn nay trồjzdhng đlnvvenvty câicssy anh đlnvvàmqiio, mùjncza nàmqiiy anh đlnvvàmqiio đlnvvang đlnvvlkwf, từizhwng giọuylst sưmvxlơwwfgng vưmvxlơwwfgng trêpuicn cáiifxnh anh đlnvvàmqiio mềizhwm mạnhhhi.

kktong Vi vừizhwa háiifxi đlnvvàmqiio ăkkton vừizhwa đlnvvi tớehdwi trưmvxlehdwc.

Trêpuicn câicssy ven đlnvvưmvxlsxhgng còbnjrn cóuweh chim hóuweht, sưmvxlơwwfgng mai hoa dạnhhhi khắaidpp nơwwfgi, hưmvxlehdwng áiifxnh mặdtdst trờsxhgi màmqii sốaavyng.

kktong Vi ngửrwbsi khôvqfwng khíkrso trong rừizhwng, chỉszov cảvdmpm thấbnjry tâicssm tìszpsnh sảvdmpng khoáiifxi.

wwfgi nàmqiiy rừizhwng ấbnjrm sum xuêpuic, chim hóuweht mùjnczi hoa, giốaavyng nhưmvxl mộlnvvt thếdtds ngoạnhhhi đlnvvàmqiio nguyêpuicn.


Diệlbwnp Đufssìszpsnh háiifxi đlnvvưmvxlkrsoc mấbnjry tráiifxi anh đlnvvàmqiio chíkrson đlnvvlkwf, nhézqgot vàmqiio cáiifxi miệlbwnng nhỏlkwf nhắaidpn củvfzma côvqfw.

Đufssenvtu ngóuwehn tay anh đlnvvvqsing phảvdmpi môvqfwi côvqfw, xúsxpxc cảvdmpm mềizhwm mạnhhhi, giốaavyng nhưmvxl kẹaavyo đlnvvưmvxlsxhgng.

Diệlbwnp Đufssìszpsnh rúsxpxt tay vềizhw, lạnhhhi kézqgoo côvqfw đlnvvi tớehdwi trưmvxlehdwc.

evtdmqiing anh đlnvvàmqiio rấbnjrt chua, nhưmvxlng Lăkktong Vi cảvdmpm thấbnjry cựvdmpc kỳenvt ngọuylst… Sáiifxng sớehdwm, cùjnczng anh tảvdmpn bộlnvv, ăkkton tráiifxi anh đlnvvàmqiio anh đlnvvúsxpxt tớehdwi miệlbwnng, thậwooit đlnvvdtdsc biệlbwnt.

vqfw nhìszpsn bóuwehng câicssy trêpuicn đlnvvszovnh đlnvvenvtu, đlnvvưmvxla tay háiifxi mộlnvvt tráiifxi anh đlnvvàmqiio nhézqgot vàmqiio miệlbwnng anh, Diệlbwnp Đufssìszpsnh sửrwbsng sốaavyt.

vqfw nhàmqiin nhạnhhht cưmvxlsxhgi mộlnvvt tiếdtdsng, cựvdmpc kỳenvt nghiêpuicm túsxpxc nóuwehi: “Rấbnjrt ngọuylst, anh cũpitvng thửrwbs đlnvvi.”

Diệlbwnp Đufssìszpsnh bịfvhy nụvqsimvxlsxhgi củvfzma côvqfwmqiim rung đlnvvlnvvng, anh khôvqfwng thíkrsoch ăkkton anh đlnvvàmqiio, nhưmvxlng vẫzqgon ngậwooim trong miệlbwnng.

Thậwooit chua… Anh cúsxpxi đlnvvenvtu nhìszpsn côvqfw, côvqfw ngửrwbsa đlnvvenvtu, hàmqiio hứatsgng hỏlkwfi anh: “Cóuweh phảvdmpi rấbnjrt ngọuylst khôvqfwng?”

Anh nhíkrsou màmqiiy, thàmqiinh thậwooit nóuwehi: “Khôvqfwng ngọuylst, rấbnjrt chua.” Anh khạnhhhc ra tráiifxi anh đlnvvàmqiio, nhíkrsou màmqiiy.

kktong Vi liềizhwn mấbnjrt hứatsgng: “Sao cóuweh thểgduc?”

Diệlbwnp Đufssìszpsnh đlnvvlnvvt nhiêpuicn ôvqfwm chặdtdst côvqfwmqiio trong ngựvdmpc, đlnvvôvqfwi mắaidpt thâicssm thúsxpxy nhìszpsn côvqfw chăkktom chúsxpx, nóuwehi: “Cóuweh lẽgduc… tráiifxi anh đlnvvàmqiio trong miệlbwnng em tưmvxlơwwfgng đlnvvaavyi ngọuylst.” Anh nâicssng cằqplnm côvqfw, cúsxpxi ngưmvxlsxhgi músxpxt môvqfwi côvqfw, đlnvvenvtu lưmvxllkwfi cạnhhhy ra môvqfwi côvqfw, músxpxt sâicssu vàmqiio, giốaavyng nhưmvxl muốaavyn músxpxt đlnvvi vịfvhy ngọuylst trong miệlbwnng côvqfw.

Tráiifxi anh đlnvvàmqiio côvqfw vừizhwa ăkkton, cáiifxi miệlbwnng nhỏlkwf nhắaidpn chua chua ngọuylst ngọuylst, tiếdtdsp tụvqsic músxpxt khiếdtdsn ngưmvxlsxhgi kháiifxc muốaavyn ngừizhwng cũpitvng khôvqfwng đlnvvưmvxlkrsoc.

Anh áiifxp côvqfwmqiio mộlnvvt thâicssn câicssy, hai tay ôvqfwm chặdtdst, giam cầenvtm côvqfw, ngậwooim cáiifxi miệlbwnng nhỏlkwf nhắaidpn củvfzma côvqfw, báiifx đlnvvnhhho músxpxt hôvqfwn.


vqfwn mộlnvvt hồjzdhi, ngọuylsn lửrwbsa trong cơwwfg thểgduc liềizhwn cháiifxy.

Hoàmqiin cảvdmpnh nơwwfgi nàmqiiy khôvqfwng tệlbwn, anh thậwooit muốaavyn đlnvvèaidpvqfwszov đlnvvâicssy làmqiim. Anh nhấbnjrt đlnvvfvhynh cóuweh thểgduc mang côvqfwpuicn trờsxhgi cao!

kktong Vi cảvdmpm giáiifxc đlnvvưmvxlkrsoc anh khôvqfwng đlnvvúsxpxng, dùjnczng sứatsgc đlnvvfijcy anh.

vqfw thậwooit sựvdmp rấbnjrt khóuweh hiểgducu, vừizhwa rồjzdhi còbnjrn tròbnjr chuyệlbwnn rấbnjrt tốaavyt, sao đlnvvlnvvt nhiêpuicn nhưmvxl đlnvvpuicn vậwooiy?

kktong Vi vùjnczng vẫzqgoy, Diệlbwnp Đufssìszpsnh dầenvtn buôvqfwng cáiifxi miệlbwnng nhỏlkwf nhắaidpn củvfzma côvqfw, anh khôvqfwng thểgduc khôvqfwng quan tâicssm tớehdwi cảvdmpm nhậwooin củvfzma côvqfw, biếdtdst côvqfw khôvqfwng dễkrsomqiing yêpuicn tâicssm nhưmvxl vậwooiy, anh cũpitvng khôvqfwng muốaavyn vộlnvvi vãhggb, tráiifxnh cho côvqfw bịfvhy dọuylsa sợkrso chạnhhhy mấbnjrt, anh buôvqfwng môvqfwi côvqfw ra, ôvqfwm côvqfwmqiio trong ngựvdmpc, vuốaavyt lưmvxlng côvqfw, từizhwng chúsxpxt từizhwng chúsxpxt.

Cằqplnm anh tựvdmpa vàmqiio tráiifxn côvqfw, ôvqfwm chặdtdst côvqfw, ổszovn đlnvvfvhynh xao đlnvvlnvvng trong cơwwfg thểgduc.

icssu non trêpuicn cằqplnm anh đlnvvâicssm côvqfw, cũpitvng khôvqfwng biếdtdst tạnhhhi sao, côvqfw đlnvvlnvvt nhiêpuicn thíkrsoch cảvdmpm giáiifxc nàmqiiy, vôvqfwszpsnh cóuweh cảvdmpm giáiifxc an toàmqiin. Côvqfw đlnvvưmvxla tay, xoa cằqplnm anh, lúsxpxc ngưmvxlehdwc mắaidpt nhìszpsn anh, liềizhwn pháiifxt hiệlbwnn chẳltunng biếdtdst từizhwsxpxc nàmqiio, anh mắaidpt anh trởszovpuicn ôvqfwn nhu lạnhhh thưmvxlsxhgng, giốaavyng nhưmvxl đlnvváiifx hắaidpc diệlbwnu rơwwfgi vàmqiio trong nưmvxlehdwc, sáiifxng bóuwehng trơwwfgn nhuậwooin, tựvdmpa nhưmvxl vừizhwa đlnvvvqsing vàmqiio thìszps sẽgduc vỡlkwf.

Mộlnvvt lúsxpxc lâicssu, anh rũpitv mắaidpt, nhìszpsn chằqplnm chằqplnm cáiifxi miệlbwnng nhỏlkwf củvfzma côvqfw, nóuwehi: “Quảvdmp nhiêpuicn… tráiifxi củvfzma em ăkkton ngon hơwwfgn.”

Mặdtdst Lăkktong Vi đlnvvlkwf nhưmvxl tráiifxi anh đlnvvàmqiio. Anh nâicssng cằqplnm côvqfw, côvqfw ngửrwbsa đlnvvenvtu nhìszpsn anh. Tròbnjrng mắaidpt thâicssm thúsxpxy, giốaavyng nhưmvxluweh luồjzdhng ma lựvdmpc muốaavyn húsxpxt côvqfwmqiio!

Trong lòbnjrng Lăkktong Vi ngàmqiin vạnhhhn lầenvtn nóuwehi vớehdwi mìszpsnh: “Ngưmvxlsxhgi nàmqiiy rấbnjrt nguy hiểgducm! Đufssizhwng nhìszpsn mắaidpt anh ấbnjry!”

Sau đlnvvóuweh, đlnvvoạnhhhn đlnvvưmvxlsxhgng nàmqiiy, Lăkktong Vi nhìszpsn khắaidpp nơwwfgi, khôvqfwng nhìszpsn Diệlbwnp Đufssìszpsnh. Diệlbwnp Đufssìszpsnh xem giờsxhg xong, mớehdwi kézqgoo côvqfw ngồjzdhi xe lêpuicn đlnvvưmvxlsxhgng.

Đufssi tớehdwi chỗuhpl hẹaavyn, thờsxhgi gian đlnvvúsxpxng lúsxpxc, khôvqfwng kézqgom mộlnvvt giâicssy mộlnvvt phúsxpxt!

Hai ngưmvxlsxhgi bọuylsn họuyls khôvqfwng âicssu khôvqfwng lo, chỉszov khổszov cho hai ngưmvxlsxhgi đlnvvnhhhi diệlbwnn côvqfwng ty tròbnjr chơwwfgi! Hai ngưmvxlsxhgi kia nhưmvxl ngồjzdhi bàmqiin chôvqfwng! Nhậwooin đlnvvưmvxlkrsoc đlnvviệlbwnn thoạnhhhi, lậwooip tứatsgc tớehdwi chờsxhg, đlnvvkrsoi chừizhwng giâicssy mộlnvvt!


“Diệlbwnp tiêpuicn sinh ——”

sxpxc ngưmvxlsxhgi đlnvvnhhhi diệlbwnn thấbnjry Diệlbwnp Đufssìszpsnh, kíkrsoch đlnvvlnvvng bắaidpt tay anh, giốaavyng nhưmvxl muốaavyn quỳenvt xuốaavyng chàmqiio anh.

kktong Vi biểgducu tìszpsnh phứatsgc tạnhhhp nhìszpsn hai ngưmvxlsxhgi kia.

vqfw biếdtdst bọuylsn họuylsmqii ngưmvxlsxhgi đlnvvnhhhi diệlbwnn côvqfwng ty tròbnjr chơwwfgi tớehdwi thưmvxlơwwfgng lưmvxlkrsong, khôvqfwng biếdtdst, còbnjrn tưmvxlszovng rằqplnng bọuylsn họuyls thấbnjry cha ruộlnvvt nữlprea!

“Tháiifxi Vi tiểgducu thưmvxl, manga côvqfw vẽgduc thậwooit sựvdmp quáiifx tốaavyt! Nộlnvvi dung vôvqfwjnczng vôvqfwjnczng xuấbnjrt sắaidpc, cựvdmpc kỳenvt thíkrsoch hợkrsop chuyểgducn thàmqiinh tròbnjr chơwwfgi. Chúsxpxng tôvqfwi đlnvvdtdsc biệlbwnt yêpuicu thíkrsoch, chúsxpxng tôvqfwi luôvqfwn mong đlnvvkrsoi cóuweh thểgduc chuyểgducn manga côvqfw thàmqiinh tròbnjr chơwwfgi! Cóuweh thểgduc hợkrsop táiifxc vớehdwi côvqfw, làmqii vinh hạnhhhnh lớehdwn nhấbnjrt củvfzma chúsxpxng tôvqfwi!”

kktong Vi kháiifxch sáiifxo cưmvxlsxhgi mộlnvvt tiếdtdsng.

Lầenvtn trưmvxlehdwc thấbnjrt hẹaavyn, khôvqfwng phảvdmpi nóuwehi vậwooiy….

Nhưmvxlng côvqfw biếdtdst đlnvvnhhho lýfijcwwfg bảvdmpn nàmqiiy, biếdtdst tiếdtdsn thốaavyi. Kháiifxch sáiifxo nóuwehi: “Cóuweh thểgduc đlnvvưmvxlkrsoc anh yêpuicu thíkrsoch cũpitvng làmqii vinh hạnhhhnh củvfzma tôvqfwi.”

Thậwooit ra, bàmqiin chuyệlbwnn tròbnjr chơwwfgi cũpitvng khôvqfwng tốaavyn nhiềizhwu nưmvxlehdwc, trưmvxlehdwc kia bọuylsn họuyls cựvdmpc kỳenvtpuicu thíkrsoch manga củvfzma Lăkktong Vi, chẳltunng qua sau đlnvvóuweh… Vưmvxlơwwfgng Hâicssn Bìszpsnh cảvdmpn trởszov bọuylsn họuyls, quấbnjry nhiễkrsou lầenvtn hợkrsop táiifxc củvfzma bọuylsn họuyls.

kktong Vi khôvqfwng so đlnvvo nhữlpreng chuyệlbwnn kia, hai bêpuicn nóuwehi chuyệlbwnn rấbnjrt vui vẻqbsp.

Nửrwbsa giờsxhg liềizhwn bàmqiin xong hạnhhhng mụvqsic hợkrsop táiifxc, giáiifx tiềizhwn rấbnjrt cao!

kktong Vi cũpitvng biếdtdst tạnhhhi sao bọuylsn họuyls đlnvvlnvvt nhiêpuicn thay đlnvvszovi tháiifxi đlnvvlnvv.

uweh mắaidpt cũpitvng cóuweh thểgduc nhìszpsn ra, áiifxnh mắaidpt bọuylsn họuylssxpxc nhìszpsn Diệlbwnp Đufssìszpsnh rấbnjrt nóuwehng bỏlkwfng.


Khôvqfwng hềizhw nghi ngờsxhg, làmqii nhờsxhg phúsxpxc củvfzma Diệlbwnp Đufssìszpsnh.

Hai ngưmvxlsxhgi rờsxhgi đlnvvi, hai ngưmvxlsxhgi đlnvvnhhhi diệlbwnn côvqfwng ty tròbnjr chơwwfgi kíkrsoch đlnvvlnvvng vỗuhpl tay!

“Đufssóuwehmqii Diệlbwnp tiêpuicn sinh Đufssszovnh Phong Quốaavyc Tếdtds?”

“Đufssúsxpxng làmqii tuổszovi trẻqbspmqiii cao! Trang đlnvvenvtu báiifxo sáiifxng nay còbnjrn nóuwehi Diệlbwnp tiêpuicn sinh cưmvxlehdwi mộlnvvt côvqfwiifxi têpuicn Lăkktong Vi… Ai cóuweh thểgduc nghĩaidp tớehdwi, Lăkktong Vi nàmqiiy làmqiiiifxc giảvdmp manga củvfzma chúsxpxng ta!”

“Hảvdmp? Anh nóuwehi hai ngưmvxlsxhgi bọuylsn họuylsmqii kếdtdst hôvqfwn thậwooit sao?”

“Anh quan tâicssm bọuylsn họuylsuweh phảvdmpi kếdtdst hôvqfwn thậwooit hay khôvqfwng, Diệlbwnp tiêpuicn sinh ngưmvxlsxhgi ta bậwooin rộlnvvn bao nhiêpuicu, còbnjrn tớehdwi bàmqiin chuyệlbwnn vớehdwi chúsxpxng ta cùjnczng Lăkktong tiểgducu thưmvxl, cóuweh thểgduc thấbnjry coi trọuylsng côvqfwbnjry thếdtdsmqiio.”

“Đufssúsxpxng vậwooiy.”

Ngưmvxlsxhgi nọuyls vỗuhpl mạnhhhnh tráiifxn: “Lăkktong Vi nàmqiiy… Sao tôvqfwi khôvqfwng nghĩaidp tớehdwi chíkrsonh làmqiiiifxc giảvdmp manga Thảvdmpi Vi tiểgducu thưmvxl củvfzma chúsxpxng ta chứatsg! Aiya —— sớehdwm biếdtdst côvqfwbnjry làmqii Diệlbwnp phu nhâicssn, chúsxpxng ta nêpuicn sớehdwm gọuylsi cho côvqfwbnjry mớehdwi đlnvvúsxpxng!”

“Phảvdmpi vậwooiy chứatsg.” Mộlnvvt ngưmvxlsxhgi kháiifxc cũpitvng ảvdmpo nãhggbo: “Lúsxpxc trưmvxlehdwc, Vưmvxlơwwfgng Hâicssn Bìszpsnh đlnvvóuwehbnjrn bảvdmpo chúsxpxng ta ngáiifxng châicssn Lăkktong tiểgducu thưmvxl, chúsxpxng ta còbnjrn thấbnjrt hẹaavyn vớehdwi Lăkktong tiểgducu thưmvxl, cũpitvng khôvqfwng biếdtdst Lăkktong tiểgducu thưmvxluwehkktom ghézqgot chúsxpxng ta hay khôvqfwng…”

“Chắaidpc sẽgduc khôvqfwng… Chúsxpxng ta làmqiim đlnvvơwwfgn nàmqiiy thậwooit tốaavyt, thìszps sau nàmqiiy cóuweh nhiềizhwu cơwwfg hộlnvvi hợkrsop táiifxc. Mau lêpuicn mau lêpuicn, giao tiềizhwn trưmvxlehdwc, chuyệlbwnn sau đlnvvóuweh đlnvvizhwu dễkrsouwehi.”

“Ừehdw! Đufssưmvxlkrsoc đlnvvưmvxlkrsoc đlnvvưmvxlkrsoc, tôvqfwi lậwooip tứatsgc thôvqfwng báiifxo kếdtds toáiifxn!”



Diệlbwnp Đufssìszpsnh vàmqiikktong Vi từizhwvqfwng ty tròbnjr chơwwfgi đlnvvi ra, mộlnvvt đlnvváiifxm kýfijc giảvdmp đlnvvlnvvt nhiêpuicn xôvqfwng tớehdwi: “Diệlbwnp Đufssìszpsnh tiêpuicn sinh —— xin hỏlkwfi anh vàmqiikktong Vi tiểgducu thưmvxl đlnvvãhggb đlnvvăkktong kýfijc thậwooit sao?”

“Diệlbwnp tiêpuicn sinh —— Cóuwehmqiii báiifxo nóuwehi anh vàmqiikktong Vi tiểgducu thưmvxlmqii kếdtdst hôvqfwn giảvdmp, tốaavyi qua cóuweh ngưmvxlsxhgi cốaavy ýfijc đlnvviềizhwu tra hồjzdhwwfg Cụvqsic dâicssn chíkrsonh, căkkton bảvdmpn khôvqfwng nhìszpsn thấbnjry hai ngưmvxlsxhgi đlnvvăkktong kýfijc… Xin hỏlkwfi…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.