Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 127 : Chú là chồng cô ấy (1)
Nhósjgh m dịvqsf ch: Thấoopo t Liêcmfn n Hoa
Lăyrsy ng Vi muốfhog n đwsgm ẩnaba y anh ra, nhưneyv ng anh lạzgao i ôfyur m lấoopo y côfyur vôfyur cùsibo ng chặrbny t.
Sợddkz đwsgm áfhog nh thứurfe c anh, nêcmfn n côfyur cốfhog chịvqsf u đwsgm ựrllw ng khôfyur ng nhúqahz c nhífmjm ch.
Cũvxhx ng khôfyur ng biếqjpf t qua bao lâfewr u, cósjgh lẽzxwx làfpph Diệnfvg p Đzotn ìvhyn nh thấoopo t sựrllw mệnfvg t mỏmtpw i quáfhog , hôfyur n hôfyur n vàfpph i cáfhog i rồyrsy i lạzgao i ngủneyv thiếqjpf p đwsgm i. Lăyrsy ng Vi muốfhog n tráfhog nh ra, nhưneyv ng cũvxhx ng lạzgao i khôfyur ng muốfhog n đwsgm ộopnh ng. hai mắeobt t côfyur đwsgm ãpjau dífmjm nh sáfhog t nhau, quảfhog nhiêcmfn n làfpph do nằaltq m yêcmfn n trong lòlmad ng anh lâfewr u quáfhog , ấoopo m quáfhog quáfhog , nêcmfn n côfyur cũvxhx ng mơirzv mơirzv màfpph ng màfpph ng ngủneyv mấoopo t.
Diệnfvg p Đzotn ìvhyn nh chỉvqsf ngủneyv đwsgm ếqjpf n đwsgm úqahz ng giờopnh , đwsgm ộopnh t nhiêcmfn n tỉvqsf nh lạzgao i, trêcmfn n khuôfyur n mặrbny t côfyur , khẽzxwx hôfyur n mộopnh t cáfhog i lêcmfn n khósjgh e miệnfvg ng, sau đwsgm ósjgh vộopnh i vãpjau đwsgm i ra ngoàfpph i.
Sáfhog ng sớncgb m hôfyur m sau, Lăyrsy ng Vi ‘làfpph m loạzgao n’ muốfhog n xuấoopo t việnfvg n.
Kiêcmfn n quyếqjpf t khôfyur ng ởglgi bệnfvg nh việnfvg n nữirzv a! Côfyur cũvxhx ng khôfyur ng sao rồyrsy i, Diệnfvg p Đzotn ìvhyn nh cũvxhx ng khôfyur ng thểyrsy chốfhog ng đwsgm ỡtryy tiếqjpf p đwsgm ưneyv ợddkz c!
Ngàfpph y nàfpph o cũvxhx ng ngủneyv trêcmfn n ghếqjpf , lạzgao i còlmad n chỉvqsf cósjgh thểyrsy ngủneyv hai đwsgm ếqjpf n ba tiếqjpf ng, nếqjpf u tiếqjpf p tụdnhq c giàfpph y vòlmad nhưneyv thếqjpf , ngưneyv ờopnh i cũvxhx ng bịvqsf vòlmad náfhog t luôfyur n rồyrsy i!
Vềjekh nhàfpph , ífmjm t nhấoopo t anh cũvxhx ng cósjgh thểyrsy an an ổzgao n ổzgao n ngủneyv ngon giấoopo c.
Trưneyv a hôfyur m đwsgm ósjgh , Diệnfvg p Đzotn ìvhyn nh đwsgm ếqjpf n bệnfvg nh việnfvg n thăyrsy m côfyur , ai biếqjpf t lạzgao i thăyrsy m hụdnhq t. Việnfvg n trưneyv ởglgi ng hoảfhog ng sợddkz nósjgh i: “Sáfhog ng sớncgb m nay, phu nhâfewr n… đwsgm ãpjau xuấoopo t việnfvg n rồyrsy i. Tôfyur i nghĩwkzv làfpph ngàfpph i gợddkz i ýglgi , cho nêcmfn n khôfyur ng gọdnhq i đwsgm iệnfvg n quầfmjm y rầfmjm y ngàfpph i.”
Đzotn ôfyur i màfpph y Diệnfvg p Đzotn ìvhyn nh nhífmjm u lạzgao i, trong lòlmad ng thấoopo y phiềjekh n nãpjau o! Côfyur xuấoopo t việnfvg n màfpph khôfyur ng thôfyur ng báfhog o vớncgb i anh?
Côfyur trởglgi vềjekh trưneyv ờopnh ng? Hay làfpph vềjekh biệnfvg t thựrllw ?
Nhanh cósjgh ng vềjekh nhàfpph , anh tìvhyn m đwsgm ếqjpf n phòlmad ng vẽzxwx tranh trưneyv ớncgb c, lạzgao i thấoopo y côfyur đwsgm ang ởglgi trong đwsgm ósjgh .
Trong nháfhog y mắeobt t, lòlmad ng Diệnfvg p Đzotn ìvhyn nh liềjekh n thảfhog lỏmtpw ng mộopnh t chúqahz t…
Tinh thầfmjm n ổzgao n đwsgm ịvqsf nh rồyrsy i, sau đwsgm ósjgh đwsgm i vềjekh phífmjm a côfyur : “Tôfyur i đwsgm ếqjpf n nhìvhyn n xem mấoopo y nốfhog t mẩnaba n đwsgm ỏmtpw thếqjpf nàfpph o rồyrsy i?”
Lăyrsy ng Vi giơirzv bảfhog n vẽzxwx lêcmfn n, che kífmjm n mặrbny t mìvhyn nh: “Đzotn ừwkzv ng đwsgm ếqjpf n đwsgm âfewr y, khósjgh nhìvhyn n chếqjpf t đwsgm i đwsgm ưneyv ợddkz c!”
“Ai nósjgh i khósjgh nhìvhyn n? Trưneyv ớncgb c kia em cũvxhx ng đwsgm âfewr u hơirzv n bâfewr y giờopnh đwsgm ưneyv ợddkz c bao nhiêcmfn u…”
Trong nháfhog y mắeobt t, ‘núqahz i lửzxwx a’ Lăyrsy ng Vi lạzgao i phun tràfpph o!
Anh vưneyv ơirzv n tay giàfpph nh lấoopo y bảfhog n vẽzxwx , nhìvhyn n chằaltq m chằaltq m khuôfyur n mặrbny t côfyur mộopnh t lúqahz c: “Bớncgb t đwsgm i cũvxhx ng kháfhog nhiềjekh u…”
Côfyur cầfmjm m lấoopo y chiếqjpf c gưneyv ơirzv ng nhỏmtpw , chau màfpph y: “Cũvxhx ng khôfyur ng biếqjpf t cósjgh đwsgm ểyrsy lạzgao i sẹirzv o khôfyur ng, nếqjpf u nhưneyv đwsgm ểyrsy lạzgao i sẹirzv o, vậbwtd y thìvhyn xấoopo u chếqjpf t mấoopo t!”
Nhữirzv ng bữirzv a tiêcmfn c màfpph gia tộopnh c anh tổzgao chứurfe c, côfyur cũvxhx ng khôfyur ng thểyrsy mang khuôfyur n mặrbny t ‘đwsgm ầfmjm y hoa’ nàfpph y đwsgm i đwsgm ếqjpf n đwsgm ưneyv ợddkz c, Lăyrsy ng Vi gãpjau i gãpjau i mấoopo y nốfhog t trêcmfn n mặrbny t: “Nếqjpf u khôfyur ng hai chúqahz ng ta ly hôfyur n trưneyv ớncgb c thờopnh i đwsgm iểyrsy m đwsgm i, tôfyur i nhưneyv thếqjpf nàfpph y, khôfyur ng thểyrsy giúqahz p đwsgm ưneyv ợddkz c anh rồyrsy i.”
Anh lạzgao nh lùsibo ng nhìvhyn n côfyur : “Em nghĩwkzv hay quáfhog , muốfhog n nhậbwtd n tiềjekh n rồyrsy i màfpph khôfyur ng muốfhog n làfpph m sao!”
Lăyrsy ng Vi ngẩnaba ng đwsgm ầfmjm u nhìvhyn n anh mộopnh t cáfhog i, thấoopo y anh đwsgm ang xụdnhq mặrbny t xuốfhog ng nghiêcmfn m túqahz c nósjgh i: “Tôfyur i cưneyv ớncgb i vợddkz cũvxhx ng đwsgm âfewr u phảfhog i đwsgm ểyrsy bọdnhq n họdnhq nhìvhyn n.”
Lăyrsy ng Vi lạzgao i khôfyur ng hiểyrsy u: “Khôfyur ng đwsgm ểyrsy họdnhq nhìvhyn n, thìvhyn anh cưneyv ớncgb i vềjekh làfpph m gìvhyn ? Khôfyur ng phảfhog i anh muốfhog n chọdnhq c cho bọdnhq n họdnhq chếqjpf t vìvhyn tứurfe c giậbwtd n sao?”
Diệnfvg p Đzotn ìvhyn nh nhérllw o mặrbny t côfyur mộopnh t cáfhog i: “Đzotn úqahz ng ah, bộopnh dạzgao ng càfpph ng xấoopo u xífmjm thìvhyn bọdnhq n họdnhq mớncgb i cósjgh thểyrsy càfpph ng tứurfe c giậbwtd n, em nhưneyv thếqjpf nàfpph y, vừwkzv a hay.”
Lăyrsy ng Vi xoay ngưneyv ờopnh i, quay lưneyv ng vềjekh phífmjm a anh, khôfyur ng thèyrsy m đwsgm ểyrsy ýglgi đwsgm ếqjpf n anh nữirzv a.
“Đzotn i thôfyur i, ra ngoàfpph i đwsgm i dạzgao o mộopnh t chúqahz t, suốfhog t ngàfpph y em cứurfe ngâfewr y ngốfhog c ởglgi nhàfpph thếqjpf nàfpph y, lôfyur ng cũvxhx ng dàfpph i hếqjpf t cảfhog ra rồyrsy i kìvhyn a.” Diệnfvg p Đzotn ìvhyn nh kérllw o côfyur đwsgm ứurfe ng dậbwtd y: “Dẫqdlb n em đwsgm ếqjpf n mộopnh t nơirzv i.”
Lăyrsy ng Vi lấoopo y tay che mặrbny t: “Hiệnfvg n giờopnh bộopnh dạzgao ng tôfyur i nhưneyv thếqjpf nàfpph y, cósjgh thểyrsy đwsgm i đwsgm âfewr u đwsgm ưneyv ợddkz c?”
“Yêcmfn n tâfewr m đwsgm i, cósjgh mộopnh t chỗxlkg , tuyệnfvg t đwsgm ốfhog i sẽzxwx khôfyur ng ghérllw t bỏmtpw em.”
Rấoopo t nhanh, chiếqjpf c xe đwsgm ãpjau đwsgm ếqjpf n cổzgao ng côfyur nhi việnfvg n…
Lăyrsy ng Vi vộopnh i la lêcmfn n: “Tôfyur i bịvqsf bệnfvg nh nàfpph y, cũvxhx ng khôfyur ng biếqjpf t cósjgh truyềjekh n nhiễxazw m hay khôfyur ng, lỡtryy nhưneyv truyềjekh n cho bọdnhq n nhỏmtpw thìvhyn phảfhog i làfpph m sao?”
Diệnfvg p Đzotn ìvhyn nh gọdnhq i đwsgm iệnfvg n cho báfhog c sĩwkzv , đwsgm ểyrsy báfhog c sĩwkzv chífmjm nh mìvhyn nh nósjgh i vớncgb i côfyur : “Yêcmfn n tâfewr m đwsgm i, phu nhâfewr n chỉvqsf bịvqsf dịvqsf ứurfe ng rưneyv ợddkz u, khôfyur ng phảfhog i bệnfvg nh truyềjekh n nhiễxazw m.”
Diệnfvg p Đzotn ìvhyn nh kérllw o côfyur xuốfhog ng xe.
Mớncgb i vừwkzv a kérllw o côfyur ra khỏmtpw i xe, liềjekh n nghe thấoopo y trong sâfewr n cósjgh đwsgm ứurfe a nhỏmtpw hôfyur to mộopnh t tiếqjpf ng: “Côfyur Vi Vi ~~ Côfyur Vi Vi đwsgm ếqjpf n rồyrsy i!”
“Côfyur Vi Vi ~~ Côfyur Vi Vi đwsgm ếqjpf n rồyrsy i!”
Lă
Sợ
Cũ
Diệ
Sá
Kiê
Ngà
Về
Trư
Đ
Cô
Nhanh có
Trong nhá
Tinh thầ
Lă
“Ai nó
Trong nhá
Anh vư
Cô
Nhữ
Anh lạ
Lă
Lă
Diệ
Lă
“Đ
Lă
“Yê
Rấ
Lă
Diệ
Diệ
Mớ
“Cô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.