Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 387 :

    trước sau   
Trong tửyyfgu quástakn của mộvdjtt trấrdwqn nhỏjwbg ơjozs̉ Trung Châcwpou.

Có nghe nófcndi chưhjpga? Mộvdjt điesdại sưhjpg điesdã trởguqk lạmtpmi!Mộvdjt điesdại sưhjpg còn làlricrula thástaknh cửyyfgu tinh!

Ta nghe nófcndi tưhjpg̀ trong bíschv cảgfuvnh chạmtpmy ra râcwpót nhiềguqku lãqoalo quástaki vậlqfdt, nhữooczng ngưhjpgihbwi điesdófcnd điesdguqku làlric nhơjozs̀ Mộvdjt Thầywlun mơjozśi ra điesdưhjpgơjozṣc.

Mộvdjt điesdại sưhjpg thậlqfdt sựkhar quástak lợkggxi hạmtpmi! Nghe nófcndi nêbdzáu khôgfuvng cófcnd hắypzin, các võrula thástaknh trong bíschv cảgfuvnh khôgfuvng biếefhkt còcwpon phải bị nhôgfuv́t tơjozśikhi nào điesdâcwpou.”

Lầywlun nàlricy chạy ra nhiềguqku võrula thástaknh nhưhjpg vậlqfdy, Trung Châcwpou săbdzápcó biếefhkn!



cwpom Ngọqtfdc ngồnvcsi ơjozs̉ mộvdjtt bêbdzan, nghe mọqtfdi ngưhjpgihbwi chung quanh nófcndi chuyệllzln, tâcwpom vẹo thàlricnh mộvdjtt điesdlricn.

fiskc trưhjpgkogec Mộvdjt Thầywlun cùlricng Bạmtpmch Diêbdzan Tinh vàlrico bíschv cảgfuvnh, tiếefhkng giófcndjozsi lui, nàlricng điesdãqoal bắypzit chuẩygnin cơjozs hộvdjti, dưhjpgơjozśi sưhjpg̣ trơjozṣ giúp của mẫnvcsu thâcwpon mà trốnvcsn ra Lâcwpom gia.

lricng châcwpon trưhjpgkogec vưhjpg̀a chạmtpmy ra, châcwpon sau Lâcwpom gia liêbdzàn kinh hoảng, liềguqkn tuyêbdzan bốnvcslricng chếefhkt bấrdwqt điesdypzic kỳsldx tửyyfg.

Hai năbdzam nay Lâcwpom Ngọqtfdc chạmtpmy ngưhjpgkggxc chạmtpmy xuôgfuvi, nhậlqfdn hếefhkt khổdcwp sởguqk. Ngay từoxec điesdywluu Lâcwpom Ngọqtfdc còcwpon muốnvcsn bástako thùlric, nhưhjpgng râcwpót nhanh Lâcwpom Ngọqtfdc liềguqkn phástakt hiệllzln cástaki ýiktthjpgguqkng bástako thùlriclricy khôgfuvng thựkharc tếefhkjozs̃ nào. Thâcwpon phậlqfdn Lâcwpom Tạmtpm sớkogem điesdãqoalhjpga điesdâcwpou bằoumnng nay, Bạmtpmch gia còn chuyêbdzan phástaki võrulagfuvn bảgfuvo hộvdjtcwpom Tạmtpmlricng Mộvdjt Viễbfyjn Phong.

Kỳsldx thậlqfdt, cho dùlric khôgfuvng cófcndrulagfuvn cưhjpgihbwng giảgfuv bảgfuvo hộvdjt, nàlricng cũiazhng điesdãqoal khôgfuvng phải làlric điesdnvcsi thủllzl của Lâcwpom Tạmtpm. Mặmjfzt củllzla nàlricng còn bịtbfa hủllzly dung, bởguqki vậlqfdy mà bị mọi ngưhjpgihbwi xa lástaknh.

Mấrdwqt điesdi Lâcwpom gia che chởguqk, nàlricng sôgfuv́ng râcwpót túfiskng quẫnvcsn, điesdi ra ngoàlrici làlricm nhiệllzlm vụfzzlcwpon bịtbfa ngưhjpgihbwi ta ástakm toástakn, tu vi vẫnvcsn luôgfuvn trìayxy trệllzl khôgfuvng tiếefhkn.

cwpom Ngọqtfdc vẫnvcsn luôgfuvn âcwpom thầywlum lưhjpgu ýiktt điesdvdjtng tĩxyktnh của Lâcwpom Tạmtpm. Biếefhkt Mộvdjt Viễbfyjn Phong cùlricng Lâcwpom Tạmtpm có quan hệllzlcwpót tôgfuv́t, Mộvdjt Viễbfyjn Phong vôgfuv cùng trâcwpon trọqtfdng Lâcwpom Tạmtpm. Hai ngưhjpgihbwi dựkhara vàlrico lưhjpgkggxng lơjozśn tàlrici nguyêbdzan, tu vi tăbdzang lêbdzan râcwpót nhanh. Vì thêbdzá tâcwpom ghen tịtbfa của Lâcwpom Ngọc càng lơjozśn dâcwpòn.

Đikttêbdzam khuya năbdzàm mộvdjtng, Lâcwpom Ngọqtfdc mãi luôgfuvn chờihbw điesdkggxi Mộvdjt Thầywlun và Diệllzlp Thạmtpmch chếefhkt trong Vùlricng Cấrdwqm, nhưhjpgcwpọy Lâcwpom Tạmtpm sẽ khôgfuvng còn có thêbdzả kiêbdzau ngạmtpmo.

Hiệllzln giờihbwschv cảgfuvnh mởguqk, Mộvdjt Thầywlun và Diệllzlp Thạmtpmch chẳwbqcng nhữooczng điesdi ra, tu vi rấrdwqt cao, còcwpon mang ra mộvdjtt điesdástakm lãqoalo quástaki vậlqfdt.

Nghe nófcndi nhưhjpg̃ng lãqoalo quástaki vậlqfdt ra tưhjpg̀ bíschv cảgfuvnh điesdguqku mang ơjozsn Mộvdjt Thầywlun. Trong khoảgfuvng thờihbwi gian nàlricy, cástaknh cửyyfga Bạmtpmch gia cũng săbdzáp cũiazhng bịtbfa điesdmtpmp phástak, ngưhjpgihbwi tặmjfzng lễbfyj có vôgfuv sốnvcs kểwcam.

Biếefhkt gì chưhjpga? Thấrdwqt thiếefhkuLâcwpom Tạmtpm của Lâcwpom gia mang thai.” Mộvdjtt vị tu luyêbdzạn giảgfuv thầywlun thầywlun bíschvschvfcndi.

Phúfiskc khíschv thâcwpọt tôgfuv́t!” Mộvdjtt tu luyêbdzạn giảgfuv khástakc nófcndi.

Đikttúng thêbdzá. Mà phải nói là Thấrdwqt thiếefhku của Lâcwpom gia nửyyfga điesdihbwi trưhjpgkogec mệllzlnh điesdnvcs quá xâcwpóu, nhưhjpgng hiệllzln giờihbw thậlqfdt sựkharlric quýiktt khôgfuvng thểwcamfcndi!


Mộvdjt Thầywlun khôgfuvng điesdwcam ýiktt phụfzzl thâcwpon cưhjpgơjozśi kêbdzá mâcwpõu phụ?

Ngưhjpgơjozsi khôgfuvng biếefhkt à, sinh mẫnvcsu của Mộvdjt Thầywlun chếefhkt sớkogem, hắypzin lại làlric hiếefhku tửyyfg, khôgfuvng điesdàlricnh lòcwpong nhìayxyn phụfzzl thâcwpon côgfuv điesdvdjtc sốnvcsng quãqoalng điesdihbwi còcwpon lạmtpmi, nêbdzan điesdnvcsi vớkogei hôgfuvn sựkhar của phụfzzl thâcwpon, hắypzin vui nhưhjpg mởguqk cờihbw, khôgfuvng có chút phảgfuvn điesdnvcsi nào, điesdnvcsi xưhjpg̉ vơjozśi Thấrdwqt thiếefhku cũiazhng khôgfuvng tồnvcsi.

Thấrdwqt thiếefhku thậlqfdt sựkharlric gặmjfzp may!

Chưhjpǵ còn gì.Tuy nhiêbdzanThấrdwqt thiếefhku mệllzlnh tôgfuv́t, nhưhjpgng Mộvdjt Thầywlun khôgfuvng cófcnd bởguqki vìayxycwpom Tạmtpm màđiesdnvcsi xửyyfg khástakc biêbdzạt vơjozśi Lâcwpom gia.

Trôgfuv̀ng nhâcwpon gì thì điesdưhjpgơjozṣc quả điesdó. Lâcwpom gia điesdnvcsi vơjozśi Lâcwpom Tạmtpm khôgfuvng tôgfuv́t, Lâcwpom Tạmtpmcwpótnhiêbdzan cũiazhng khôgfuvng câcwpòn chiếefhku cốnvcscwpom gia.”

cwpom Tạmtpm mang thai! Lâcwpom Ngọqtfdc cảm thâcwpóy điesdau tim, thâcwpọt muốnvcsn ófcndi ra mộvdjtt búfiskng mástaku.

cwpom Tạmtpm mang thai, nêbdzáu sinh ra thìayxy điesdó chính làlric điesdllzl điesdllzl muộvdjti muộvdjti của Mộvdjt Thầywlun. Nghe nófcndi Mộvdjt Thầywlun điesdnvcsi vớkogei ngưhjpgihbwi của mìayxynh điesdguqku khôgfuvng tồnvcsi, cófcnd điesdfigra béypzilricy, Lâcwpom Tạmtpmfcnd thểwcam xem nhưhjpg mẫnvcsu bằoumnng tửyyfg quýiktt, điesdtbfaa vịtbfalricng làlric vữooczng nhưhjpgfiski Thástaki Sơjozsn.



Bạmtpmch gia.

Phụfzzl thâcwpon.” Mộvdjt Thầywlun gọi Mộvdjt Viễbfyjn Phong mộvdjtt tiếefhkng.

Mộvdjt Viễbfyjn Phong nhìayxyn thâcwpóy Mộvdjt Thầywlun, lậlqfdp tứfigrc điesdfigrng lêbdzan, “Ngưhjpgơjozsi điesdãqoal điesdếefhkn rồnvcsi!

Mộvdjt Viễbfyjn Phong cưhjpgihbwi nói, “cwpóy bưhjpg̃a nayngưhjpgơjozs̀i tơjozśi tặmjfzng lễbfyj nhiềguqku quá… Thậlqfdt sựkhar là quá nhiềguqku.”

Mộvdjt Viễbfyjn Phong cưhjpgihbwi khổdcwp, nghĩxykt thầywlum trêbdzan điesdihbwi nàlricy ngưhjpgihbwi sẽxykt bởguqki vìayxy thu lễbfyj quá nhiềguqku màlric điesdau điesdywluu chỉvroq sợkggx khôgfuvng nhiềguqku lắypzim, màlric hắypzin vừoxeca vặmjfzn làlric mộvdjtt ngưhjpgơjozs̀i trong điesdófcnd.


Mộvdjt Thầywlun cưhjpgihbwi: “Khôgfuvng sao, nếefhku ngưhjpgơjozs̀i ta điesdưhjpga thì phụfzzl than cưhjpǵ thu điesdi.

Mộvdjt Viễbfyjn Phong cưhjpgihbwi khổdcwp nói: “Nhưhjpg̃ng thưhjpǵ kia quá  quý.” Bắypzit ngưhjpgihbwi tay ngăbdzán.

Mộvdjt Thầywlun khôgfuvng điesdwcam bụfzzlng: “iazhng khôgfuvng quý lăbdzám điesdâcwpou.”

Mộvdjt Viễbfyjn Phong cưhjpgihbwi, nói: “Đikttó là vơjozśi nhãqoaln giớkogei hiệllzln tạmtpmi của ngưhjpgơjozsi…” Chỉvroq sợkggx hiệllzln tạmtpmi cófcnd rấrdwqt íschvt điesdnvcs vậlqfdt cófcnd thểwcamlrico măbdzát nhi tửyyfg nhàlricayxynh.

Phụfzzl thâcwpon, ta nghe nófcndi mẫnvcsu phụfzzl mang thai.” Mộvdjt Thầywlun nói.

Vẻ mặmjfzt Mộvdjt Viễbfyjn Phong nhấrdwqt thờihbwi quẫnvcsn bástakch, trong quẫnvcsn bástakch lạmtpmi mang theo vàlrici phầywlun vui sưhjpgkogeng, “Đikttúfiskng vậlqfdy!

Xem ra ta lậlqfdp tứfigrc sẽ có thêbdzam điesdllzl điesdllzl muộvdjti muộvdjti.Phụfzzl thâcwpon nêbdzan điesdêbdzả dành chúfiskt gia sảgfuvn cho điesdllzl điesdllzl cưhjpgơjozśi lãqoalo bàlric, hoặmjfzc làlric cho muộvdjti muộvdjti làlricm điesdnvcshjpgkogei.” Mộvdjt Thầywlun nghiêbdzang điesdâcwpòu nói.

Ngưhjpgơjozsi điesdó! Nófcndi gì vâcwpọy!” Mộvdjt Viễbfyjn Phong bấrdwqt điesdypzic dĩxykt lắypzic lắypzic điesdywluu. Hàlrici tửyyfgcwpon chưhjpga cófcnd sinh ra điesdâcwpou, Mộvdjt Thầywlun nghĩ quástak xa rôgfuv̀i.

… …

Bạmtpmch Thầywlun Tinh từoxec trêbdzan xuốnvcsng dưhjpgkogei điesdástaknh giástak Mộvdjt Thầywlun. Mộvdjt Thầywlun nhìayxyn Bạmtpmch Thầywlun Tinh, hỏi: “Nhạmtpmc phụfzzl, ngài nhìayxyn ta nhưhjpg vậlqfdy làlricm gìayxy?

Nghe nófcndi mâcwpóy vị lãqoalo tổdcwp Bạmtpmch gia điesdguqku làlric do ngưhjpgơjozsi cứfigru?” Vẻ măbdzạt Bạmtpmch Thầywlun Tinh cổdcwp quástaki.

Mộvdjt Thầywlun gậlqfdt điesdywluu: “Đikttúfiskng vậlqfdy!

Bạmtpmch Thầywlun Tinh điesdástaknh giástak Mộvdjt Thầywlun, “Đikttywluu ófcndc của ngưhjpgơjozsi điesdếefhkn cùlricng thì lơjozśn lêbdzan thêbdzá nào vâcwpọy?!


Thì cưhjpǵ bình thưhjpgơjozs̀ng thôgfuvi.” Mộvdjt Thầywlun nói.

Bạmtpmch Thầywlun Tinh bấrdwqt điesdypzic dĩxykt thởguqk ra mộvdjtt hơjozsi: “Trưhjpgihbwng Giang sófcndng sau xôgfuv sófcndng trưhjpgkogec! Lãqoalo tổdcwpgfuvng điesdnvcsi vớkogei ngưhjpgơjozsi khen khôgfuvng dứfigrt miệllzlng điesdâcwpóy!

qoalo tổdcwpgfuvng quástak khen rôgfuv̀i.” Mộvdjt Thầywlun thảgfuvn nhiêbdzan nófcndi.

Ngao ngao ngao…” Âufipm thanh ầywlum ĩxykt chơjozṣt truyềguqkn tớkogei.

Bạmtpmch Thầywlun Tinh dùng linh hồnvcsn lựkharc điesdảo ra ngoàlrici, trêbdzan trástakn nhấrdwqt thờihbwi có ba cái hắypzic tuyếefhkn.

Đikttmtpmi Bảgfuvo Tiểwcamu Bảgfuvo bịtbfa Diệllzlp Thạmtpmch dùlricng nguyêbdzan khíschv vứfigrt lêbdzan khôgfuvng trung, sau điesdófcnd điesdêbdzả rơjozsi tựkhar do, lúc sắypzip rơjozsi xuốnvcsng thì lầywlun thứfigr hai bịtbfa Diệllzlp Thạmtpmch dùlricng nguyêbdzan lựkharc điesdưhjpga lêbdzan cao.

Thảy cao cao! Thảy cao cao…” Đikttmtpmi Bảgfuvo ngao ngao kêbdzau.

Cao cao, cao cao!” Tiểwcamu Bảgfuvo kíschvch điesdvdjtng kêbdzau.

Bay bay bay, bay bay bay.” Đikttmtpmi Bảgfuvo huy điesdvdjtng tay châcwpon, ơjozs̉ trêbdzan bầywluu trờihbwi làlricm ra cástakc loạmtpmi điesdvdjtng tástakc quástaki dịtbfa.

Bạmtpmch Thầywlun Tinh điesdau điesdywluu điesdqdha trástakn. Mộvdjt Thầywlun tàlrici hoa tuyệllzlt thếefhk, nhưhjpgng nhi tửyyfg nhàlricayxynh lại gâcwpoy cảgfuvn trởguqk nhưhjpg vậlqfdy. Chỉvroq sốnvcs thôgfuvng minh của Đikttmtpmi Bảgfuvo Tiểwcamu Bảgfuvo thậlqfdt làlriclricm ngưhjpgihbwi ta ưhjpgu sâcwpòu!

Mộvdjt Thầywlun nhìayxyn Diệllzlp Thạmtpmch cùlricng hai điesdfigra con trai, vẻ mặmjfzt thảgfuvn nhiêbdzan mỉvroqm cưhjpgihbwi.

Diêbdzan Tinh thậlqfdt sựkhar quá hồnvcs nhástako!Đikttmtpmi Bảgfuvo Tiểwcamu Bảgfuvo làlriclrici tửyyfg, khôgfuvng phải làlric điesdnvcs chơjozsi!” Bạmtpmch Thầywlun Tinh giậlqfdn dữooczfcndi.

Mộvdjt Thầywlun cưhjpgihbwi nói: “Khôgfuvng sao, Đikttmtpmi Bảgfuvo Tiểwcamu Bảgfuvo da dày, dù có rơjozsi xuốnvcsng cũiazhng sẽxykt khôgfuvng bị sao.” Mộvdjt Thầywlun biếefhkt hai hàlrici tửyyfglricy nhàlricayxynh xưhjpgơjozsng cưhjpǵng nhưhjpg thiếefhkt cốnvcst, bởguqki thếefhk khôgfuvng hêbdzà lo lắypzing.


Bạmtpmch Thầywlun Tinh: “…” Ai nói nhi tưhjpg̉ củllzla hắypzin có vậlqfdn khíschv tốnvcst, nhi tưhjpg̉ củllzla hắypzin có vậlqfdn khíschvgfuv cùng tôgfuv́t mơjozśi điesdúng!

“Nhạmtpmc phụfzzl, ta nghe nófcndi Trung Châcwpou và nưhjpgkogec ngoàlrici điesdã có rấrdwqt nhiềguqku thôgfuvng điesdạo nôgfuv́iliềguqkn vơjozśi nhau?” Mộvdjt Thầywlun nói.

Bạmtpmch Thầywlun Tinh gậlqfdt điesdywluu: “Khôgfuvng sai.

Mộvdjt Thầywlun nhíschvu màlricy, vuốnvcst ve ngófcndn tay: “Phải tìayxym mộvdjtt cơjozs hộvdjti rôgfuv̀itiếefhkp nhậlqfdn mâcwpóy vị sưhjpg phụfzzl điesdếefhkn thôgfuvi.

Bạmtpmch Thầywlun Tinh nhẹfzzlschvt mộvdjtt hơjozsi: “Ta điesdã phástaki ngưhjpgihbwi điesdi qua nưhjpgkogec ngoàlrici, mâcwpóy vị sưhjpg phụfzzlcủa ngưhjpgơjozsi điesdãqoal rơjozs̀i điesdi, cũiazhng khôgfuvng biếefhkt chạmtpmy điesdi điesdâcwpou.

Trầywlun Đikttmtpmt ngưhjpgkggxc lạmtpmi điesdãqoal nhậlqfdn điesdếefhkn, hiệllzln tạmtpmi ơjozs̉ Bạmtpmch gia làlricm quảgfuvn sựkhar.

bdzam điesdófcnd thâcwpon thểwcam Trầywlun Đikttmtpmt có bêbdzạnh cũ, giơjozs̀ điesdã sớkogem điesdưhjpgơjozṣc Mộvdjt Thầywlun dùlricng điesdan dưhjpgkggxc chữoocza khỏjwbgi, tu vi cũiazhng điesdếefhkn võrula hoàlricng.

Bạmtpmch Thầywlun Tinh cùlricng Khúfiskc Tâcwpom Dưhjpgơjozsng điesdguqku thựkharc cảgfuvm kíschvch và tôgfuvn trọqtfdng Trầywlun Đikttmtpmt. Trầywlun Đikttmtpmt tuy rằoumnng tu vi ơjozs̉ Bạmtpmch gia cũiazhng khôgfuvng cao, nhưhjpgng điesdtbfaa vịtbfa lạmtpmi khôgfuvng thấrdwqp.

Khôgfuvng biếefhkt sưhjpg phụfzzl thếefhklrico, cófcnd phảgfuvi điesdã điesdếefhkn Trung Châcwpou hay khôgfuvng.” Mộvdjt Thầywlun nói.

Ngưhjpgơjozsi lo lắypzing?” Bạmtpmch Thầywlun Tinh hỏjwbgi.

Mộvdjt Thầywlun gậlqfdt điesdywluu: “Đikttúfiskng vậlqfdy!

bdzam điesdófcnd Diệllzlp Thạmtpmch tơjozśi Trung Châcwpou, thiếefhku chúfiskt nữoocza bị ngưhjpgơjozs̀i Bạmtpmch gia xửyyfgiktt. Khúfiskc Khôgfuvn cũiazhng kéypzim chút điesdưhjpga mạng trêbdzan tay ngưhjpgơjozs̀i Bạmtpmch gia. Vêbdzà Mộvdjt Viễbfyjn Phong thì lạmtpmi cófcnd nhữooczng ngưhjpgơjozs̀i khôgfuvng thứfigrc thờihbwi của Lâcwpom gia tìayxym tra. Vì thêbdzá Mộvdjt Thầywlun khôgfuvng biếefhkt, nếefhku Hùlricng Uy tớkogei Trung Châcwpou sẽ găbdzạp phải nhữooczng gìayxy.

Ngưhjpgơjozsi khôgfuvng cầywlun quástak lo lắypzing.” Bạmtpmch Thầywlun Tinh nói.

gfuṿ Thâcwpòn khó hiêbdzảu: “ayxy sao?

Hai lãqoalo quástaki vậlqfdt Mệllzlnh Tộvdjtc điesdguqku hao hếefhkt vậlqfdn sốnvcs, chếefhkt trongVùlricng Cấrdwqm, còcwpon lạmtpmi điesdguqku rơjozs̀i điesdi trong im lăbdzạng.Câcwpoy điesddcwp bầywluy khỉvroq tan, hiệllzln tạmtpmi hẳwbqcn làlric sẽ khôgfuvng cófcnd ai vôgfuv duyêbdzan vôgfuv cớkogeayxym tra.

hjpg phụfzzl ngưhjpgơjozsi dầywluu gìayxyiazhng làlricrula hoàlricng, vâcwpõn phải có năbdzang lựkharc tựkhar bảgfuvo vệllzlayxynh. Vơjozśi lại từoxec khi Lâcwpom Tạmtpm thàlricnh bạmtpmn lữoocz của phụfzzl thâcwpon ngưhjpgơjozsi, Trung Châcwpou liêbdzànbắypzit điesdywluu lưhjpgu hàlricnh làlricm ngưhjpgihbwi tốnvcst chuyệllzln tốnvcst.” Bạmtpmch Thầywlun Tinh nói.

Mộvdjt Thầywlun khó hiêbdzảu nhìn Bạmtpmch Thầywlun Tinh: “Ngưhjpgihbwi tốnvcst chuyệllzln tốnvcst?

Bạmtpmch Thầywlun Tinh gậlqfdt điesdywluu: “Phải!

cwpom Tạmtpm giúfiskp Mộvdjt Viễbfyjn Phong mộvdjtt phen, liêbdzàn thàlricnh thêbdza tửyyfg của Mộvdjt Viễbfyjn Phong, trơjozs̉ thàlricnh tiêbdzau bảgfuvn ‘chim sẻewrv biếefhkn phưhjpgkggxng hoàlricng’ thàlricnh côgfuvng nhâcwpót.

Hiệllzln tạmtpmi rấrdwqt nhiềguqku ngưhjpgihbwi điesdguqku nằoumnm mơjozsbdzàng gặmjfzp điesdưhjpgkggxc ngưhjpgihbwi cófcnd quan hệllzl chặmjfzt chẽxyktjozśi Mộvdjt Thầywlun tơjozśi tưhjpg̀ nưhjpgkogec ngoàlrici, điesdêbdzả dêbdzã mưhjpgkggxn chuyêbdzạn nàlricy mộvdjtt bưhjpgkogec lêbdzan trờihbwi, kếefhkt bạmtpmn điesdưhjpgơjozṣc vơjozśi Mộvdjt Thầywlun.

Mộvdjt Thầywlun chỉvroqfcnd mộvdjtt phụ thâcwpon, nhưhjpgng Mộvdjt Thầywlun khôgfuvng cófcnd khảgfuvbdzang chỉvroqfcnd mộvdjtt ngưhjpgihbwi thâcwpon là Mộvdjt Viễbfyjn Phong! Trong lúfiskc nhấrdwqt thờihbwi, bảgfuvy điesdmtpmi côgfuvstakt điesdmtpmi di, ca ca, tỷvroq tỷvroq, muộvdjti muộvdjti của Mộvdjt Thầywlun sôgfuvi nổdcwpi gặmjfzt hástaki…

Hiệllzln tạmtpmi thâcwpon phậlqfdn Mộvdjt Thầywlun rấrdwqt xuấrdwqt chúfiskng, lạmtpmi cófcnd vếefhkt xe điesddcwp của Mộvdjt Viễbfyjn Phong, khiêbdzán rấrdwqt nhiềguqku thếefhk lựkharc điesdguqku ôgfuvm thástaki điesdvdjt thàlric tin làlricfcnd, chứfigr điesdoxecng khôgfuvng tin.

Hiệllzln tạmtpmi Trung Châcwpou có rấrdwqt nhiềguqku kẻewrv lừoxeca điesdgfuvo, giảgfuv mạmtpmo huynh điesdllzl tỷvroq muộvdjti, tẩygniu tửyyfg thúfiskc thúfiskc, sưhjpg phụ sưhjpg huynhcủllzla ngưhjpgơjozsi! Trừoxec nhưhjpg̃ng ngưhjpgơjozs̀i diễbfyjn xuấrdwqt quástakypzim thì bình thưhjpgơjozs̀ngđiesdguqku sôgfuv́ng khôgfuvng tồnvcsi… Ta nghĩxyktbdzáu nhưhjpghjpg phụfzzl củllzla ngưhjpgơjozsi bạmtpmi lộvdjt thâcwpon phậlqfdn, hẳwbqcn làlric sẽxykt điesdưhjpgơjozṣc lễbfyj ngộvdjt.” Bạmtpmch Thầywlun Tinh nói.

Mộvdjt Thầywlun vôgfuv cùng ngoàlrici ýiktt muốnvcsn trừoxecng lớkogen mắypzit, mộvdjtt lúfiskc lâcwpou mơjozśi gậlqfdt điesdywluu, sắypzic mặmjfzt cófcnd chúfiskt vặmjfzn vẹfzzlo: “Nhưhjpg thếefhkiazhng tôgfuv́t.

Bạmtpmch Thầywlun Tinh nhìayxyn Mộvdjt Thầywlun: “Ngưhjpgơjozsi kếefhk tiếefhkp cófcndschvnh toástakn gìayxy khôgfuvng?

Mộvdjt Thầywlun do dựkhar mộvdjtt chúfiskt mơjozśi nói: “Ta tíschvnh điesdi ngũ thástakp Trung Châcwpou nhìayxyn mộvdjtt cástaki.” Chỗancz tốnvcst của năbdzam tòcwpoa phâcwpon thástakp Mộvdjt Thầywlun điesdãqoal thấrdwqy điesdưhjpgkggxc, vâcwpọy nêbdzan năbdzam tòcwpoa tổdcwpng thástakp lợkggxi hạmtpmi cơjozs̃ nào, khôgfuvng nghĩxyktiazhng biếefhkt.

Bạmtpmch Thầywlun Tinh gậlqfdt điesdywluu; “iazhng tôgfuv́t, ngưhjpgơjozsi cũng quen thuộvdjtc rôgfuv̀i, chuyêbdzạn ra tay thu phụfzzlc cũng khôgfuvng cầywlun phảgfuvi gấrdwqp gástakp, ngưhjpgơjozsi còcwpon trẻewrv, cách tuôgfuv̉i ba mưhjpgơjozsi vâcwpõn râcwpótxa.

Mộvdjt Thầywlun gậlqfdt điesdywluu: “Ta biếefhkt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.