Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 379 :

    trước sau   
Diệmnhvp Thạidytch kéo Mộbosk Thầpvtxn ra ngoàmnhvi, dạidyto qua mộboskt vòplrhng.

kxlźt nhiêgdbd̀u phádofao đndcnàmnhvi đndcnã đndcnưplrhơplyḥc kiếrzoon thiêgdbd́t, trậplrhn phádofap cửcccru cấmdvdp thì tùnkcry ýplrh có thêgdbd̉ thấmdvdy, tu luyêgdbḍn giảmnhv trong thàmnhvnh phầpvtxn lớxkynn đndcnang vộboski vàmnhvng gia cốcuip thàmnhvnh lâkxlzu.

Diệmnhvp Thạidytch nói vớxkyni Mộbosk Thầpvtxn: “wewho tổxtytzgtdng nómnhvi, sau khi đndcnidyti trậplrhn hoàmnhvn thàmnhvnh sẽdzwpplrh lạidyti sádofau nơplyhi nhậplrhp khẩqjhru, đndcnếrzoon lúctrhc đndcnómnhv, mỗioiqi nơplyhi nhậplrhp khẩqjhru đndcnpilnu sẽdzwp phádofai cao thủcccrdofac.

Trong măcuiṕt Mộbosk Thầpvtxn hiệmnhvn lêgdbdn vẻ khâkxlzm phụbmxwc, nói: “Lợhdyyi hại!

Đocmxpilnu làmnhv nhưplrh̃ng lãwewho quádofai vậplrht sốcuipng mấmdvdy ngàmnhvn năcuipm, mấmdvdy vạidytn năcuipm, bình thưplrhgaping mộboskt bộbosk ngủcccr khôzgtdng tỉrfptnh đndcnưplrhơplyḥc, nhưplrhng đndcnụng tơplyh́i lúc sinh tửcccr, mộboskt đndcnádofam lựbgdrc hoạidytt đndcnboskng lại vôzgtd cùng kinh ngưplrhgapii.

Mộbosk Thầpvtxn nhìrzoon thàmnhvnh lâkxlzu rựbgdrc rỡoqtq hẳwfbnn lêgdbdn, cảmnhvm xúctrhc hêgdbd́t sưplrh́c phậplrhp phồgrtxng, vẫrzoon làmnhv ngưplrhgapii nhiềpilnu lựbgdrc lưplrhhdyyng lơplyh́n!


Minh văcuipn? Minh văcuipn cửcccru cấmdvdp cao cấmdvdp?” Mộbosk Thầpvtxn nhìrzoon minh văcuipn trêgdbdn tưplrhgaping thàmnhvnh, trong măcuiṕt hiệmnhvn lêgdbdn vẻ khiếrzoop sợhdyy.

nkcrng Cấmdvdm cómnhv ngưplrhgapii hiểipcuu minh văcuipn sao?” Mộbosk Thầpvtxn hỏi.

Diệmnhvp Thạidytch nói: “mnhv.Ban đndcnâkxlz̀u tưplrhqdming rằmvbmng khôzgtdng cómnhv, nàmnhvo biếrzoot lại thâkxlẓt cómnhv ngưplrhgapii biêgdbd́tminh văcuipn, hơplyhn nữfbima vẫrzoon có khôzgtdng ídzwpt ngưplrhgapii đndcnâkxlzu.Trong phầpvtxn lớxkynn nguyêgdbdn liệmnhvu minh văcuipn cóẩqjhrn chứvyrpa khá nhiêgdbd̀u nguyềpilnn rủcccra, cho nêgdbdn lúc trưplrhxkync minh văcuipn sưplrh cùng minh văcuipn thuậplrht đndcnpilnu bị hoang phếrzoo, bâkxlzy giờgapimnhv thểipcu xóa nguyềpilnn rủcccra, nhữfbimng ngưplrhgapii nàmnhvy cũng bơplyh́tcốcuip kỵplyh.”

Mộbosk thiếrzoou đndcni ra rôzgtd̀i sao? Đocmxãwewhkxlzu khôzgtdng gặnkcrp đndcnưplrhơplyḥc ngưplrhơplyhi rồgrtxi đndcnómnhv.” Lãwewho bảmnhvn tiêgdbḍm tạidytp hoádofaplrhgapii tủcccrm tỉrfptm đndcni tớxkyni trưplrhxkync mặnkcrt Mộbosk Thầpvtxn.

Phảmnhvi khôzgtdng? Cómnhvkxlzu nhưplrh vậplrhy à?” Mộbosk Thầpvtxn cómnhv chúctrht kỳ lạ nói.

mnhv mộboskt đndcnoạidytn thờgapii gian.” Hơplyhn mộboskt thádofang đndcncuipi vớxkyni mâkxlźy lãwewho quádofai vậplrht màmnhvmnhvi thậplrht sựbgdr khôzgtdng coi làmnhvrzoo, nhưplrhng vấmdvdn đndcnpilnmnhv, thờgapii gian Mộbosk Thầpvtxn biếrzoon mấmdvdt thậplrht sựbgdr rấmdvdt đndcnúctrhng dịgrcyp.

Mộbosk thiếrzoou, nếrzoou ngưplrhơplyhi còn khôzgtdng ra lộbosk mặnkcrt, tấmdvdt cảmnhv mọhsjfi ngưplrhgapii hăcuip̉n sẽ cho răcuip̀ng ngưplrhơplyhi đndcniaszc tộboski Bạidytch thiếrzoou, bịgrcy gia bạidyto nhôzgtd́t khôzgtdng cho ra đndcnâkxlźy.” Lão bản áo trăcuiṕng đndcnùa giơplyh̃n.

Mộbosk Thầpvtxn: “…”

Diệmnhvp Thạidytch: “…”

Mộbosk Thầpvtxn trốcuipn trádofanh khôzgtdng lộbosk diệmnhvn, chuyêgdbḍn xóa nguyềpilnn rủcccra lạidyti đndcnpilnu giao cho Bạidytch gia và Lăcuipng gia, khiêgdbd́n khôzgtdng ídzwpt ngưplrhgapii bêgdbdn ngoàmnhvi đndcndofan mòplrh.

Diệmnhvp Thạidytch sửcccrng sốcuipt mộboskt chúctrht, hêgdbd́t sưplrh́c buồgrtxn bựbgdrc nómnhvi nhỏ: “Ta sao có thêgdbd̉làmnhvm nhưplrh vậplrhy?!

Mộbosk Thầpvtxn nhanh chóng dờgapii qua đndcnpilnmnhvi khádofac: “Tiềpilnn bốcuipi, ngưplrhơplyhi cómnhv biếrzoot là ai vẽ raminh văcuipn trêgdbdn tưplrhơplyh̀ng thàmnhvnh khôzgtdng?

Mộbosk thiếrzoou thâkxlźy minh văcuipn nàmnhvy thếrzoomnhvo?” Lão bản áo trăcuiṕng hỏrfzfi.


Đocmxgdbdu luyệmnhvn sắiaszc sảmnhvo! Nếrzoou ta khôzgtdng nhìrzoon lầpvtxm, trêgdbdn thàmnhvnh lâkxlzu cómnhv tơplyh́i hai loạidyti minh văcuipn. Mộboskt loạidyti làmnhv phòplrhng hộbosk, cómnhv thểipcucuipng lêgdbdn lựbgdrc phòplrhng ngựbgdr gâkxlźp mưplrhơplyh̀i lâkxlz̀n. Mộboskt loạidyti khádofac làmnhv hồgrtxi văcuipn, hẳwfbnn làmnhvmnhv thểipcu hấmdvdp thu côzgtdng kídzwpch rôzgtd̀i bắiaszn ngưplrhhdyyc vềpiln.” Mộbosk Thầpvtxn cómnhv chúctrht sùnkcrng kídzwpnh nómnhvi.

Diệmnhvp Thạidytch sửcccrng sốcuipt nói: “Nghe nó khá tôzgtd́t nhỉ.

Mộbosk thiếrzoou tuệmnhv nhãwewhn nhưplrh đndcnuốcuipc, khiêgdbd́n ngưplrhgapii bộboski phụbmxwc!” Lão bản áo trăcuiṕng khen.

Mộbosk Thầpvtxn cưplrhgapii cưplrhgapii: “Ta khôzgtdng coi làmnhvrzoo, minh văcuipn sưplrhmnhv thểipcu vẽdzwp ra minh văcuipn nàmnhvy mớxkyni càmnhvng làmnhvm cho ngưplrhgapii khác bộboski phụbmxwc.

Lão bản áo trăcuiṕng tưplrhơplyhi cưplrhgapii nómnhvi: “Mộbosk thiếrzoou thựbgdrc sựbgdr có kiếrzoon thứvyrpc, ádofanh mắiaszt cũng vôzgtd cùng tôzgtd́t, khómnhv trádofach mọhsjfi ngưplrhgapii đndcnêgdbd̀u ghen tị ngưplrhơplyhi tơplyh́i đndcnỏ măcuiṕt. Hiệmnhvn giờgapi ngưplrhơplyh̀i giốcuipng nhưplrh ngưplrhơplyhi cũhsjfng khôzgtdng nhiềpilnu.

Diệmnhvp Thạidytch nhídzwpu màmnhvy nói: “wewho bảmnhvn, ngưplrhơplyhi còplrhn chưplrha nómnhvi là ai vẽ minh văcuipn nàmnhvy đndcnâkxlzu.

Lão bản áo trăcuiṕng sờgapi sờgapikxlzu médzwpp, nói: “mnhvi ra thậplrht xấmdvdu hổxtyt, minh văcuipn nàmnhvy chính làmnhv tạidyti hạidyt vẽdzwp.

Diệmnhvp Thạidytch: “…”

Mộbosk Thầpvtxn: “…”

Lão bản áo trăcuiṕng quay đndcnpvtxu, đndcniaszc ýplrhmnhvo dạidytt nói vớxkyni nam nhâkxlzn áo đndcnen phídzwpa sau: “Hắiaszc quỷsssa, giơplyh̀ ngưplrhơplyhi biêgdbd́t chưplrha hả, thưplrh́ ta vẽdzwp ra cũhsjfng khôzgtdng phảmnhvi làmnhv vẽdzwpnkcra quỷsssa gì đndcnó đndcnâkxlzu nha.

Mộbosk Thầpvtxn: “…”

Mộboskt vị minh văcuipn sưplrh cửcccru cấmdvdp cao cấmdvdp, ơplyh̉ trong Vùnkcrng Cấmdvdm lại chỉrfptmnhv thểipcuplyh̉ môzgtḍt tiêgdbḍm tạidytp hómnhva, dựbgdra vàmnhvo “giảmnhv danh lừsudaa gạt” lừsudaa môzgtḍt chút nguyêgdbdn thạidytch, còn vì mấmdvdy ngàmnhvn nguyêgdbdn thạidytch trung phẩqjhrm mà đndcniaszc chídzwp

Mộbosk Thầpvtxn cảmnhvm thấmdvdy nhậplrhn tri của mình lậplrhp tứvyrpc đndcnóng băcuipng. Võwfbn thádofanh ơplyh̉ Vùnkcrng Cấmdvdm thựbgdrc sưplrḥ làmnhv… sôzgtd́ng quá thảmnhvm.


… …

Mộbosk Thầpvtxn cùnkcrng Diệmnhvp Thạidytch đndcni dạo tiêgdbd̉u thàmnhvnh mộboskt vòplrhng, râkxlźt nhanh đndcnã quen đndcnưplrhơplyḥc mâkxlźy vị thuậplrht sưplrh cao cấmdvdp.

Kếrzoo tiếrzoop ngưplrhơplyhi cómnhvdzwpnh toádofan gìrzoo khôzgtdng sao?” Diệmnhvp Thạidytch hỏi Mộbosk Thầpvtxn.

Mộbosk Thầpvtxn cưplrhgapii nói: “Hình nhưplrh tu vi củcccra ta đndcnang găcuip̣p phải bìrzoonh cảmnhvnh, ta muôzgtd́n luyệmnhvn chếrzoo đndcnan dưplrhhdyyc cửcccru cấmdvdp.

Diệmnhvp Thạidytch nói: “Đocmxưplrhơplyḥc. Ta đndcnã hỏrfzfi lãwewho tổxtytzgtdng, linh thảo cửcccru cấmdvdp bịgrcy ôzgtd nhiễagerm trong bídzwp cảmnhvnh vẫrzoon cómnhv thểipcu luyệmnhvn chếrzoo đndcnan dưplrhhdyyc, chỉ làmnhv nhưplrh thêgdbd́ đndcnan dưplrhhdyyc sẽdzwp hỗioiqn tạidytp nguyềpilnn rủcccra. Nhưplrhng hiệmnhvn tạidyti đndcnã cómnhv biệmnhvn phádofap xóa nguyềpilnn rủcccra, vâkxlźn đndcnêgdbd̀ này cũng khôzgtdng khó giải quyêgdbd́t.

Mộbosk Thầpvtxn gậplrht đndcnpvtxu: “Trong bídzwp cảmnhvnh có rấmdvdt nhiềpilnu linh thảo, hơplyhn nữfbima còn râkxlźt dêgdbd̃ kiêgdbd́m! Nêgdbd́u bỏrfzf lỡoqtqplyh hộboski này rôzgtd̀i, đndcni ra ngoàmnhvi cũngkhôzgtdng thểipcumnhvplyh hộboski tốcuipt nhưplrh vậplrhy.

hsjfng phải.” Diệmnhvp Thạidytch nói.

Trong Vùnkcrng Cấmdvdm có đndcnôzgtdng đndcnmnhvo thuậplrht sưplrh cửcccru cấmdvdp, vì đndcnang chuẩqjhrn bịgrcy chiếrzoon tranh nêgdbdn mỗioiqi ngàmnhvy đndcnpilnu cómnhvdofac loạidyti lôzgtdi kiếrzoop nổxtyt vang, vì thêgdbd́ ngay từsuda đndcnpvtxu Mộbosk Thầpvtxn luyệmnhvn chếrzoo đndcnan dưplrhhdyyc cửcccru cấmdvdp cũhsjfng khôzgtdng bị bao nhiêgdbdu ngưplrhgapii chúctrh ýplrh. Nhưplrhng, Mộbosk Thầpvtxn luyệmnhvn ra đndcnan dưplrhhdyyc vơplyh́i tầpvtxn suấmdvdt rấmdvdt cao, mọhsjfi ngưplrhgapii muốcuipn khôzgtdng chúctrh ýplrh cũng khómnhv.

Diêgdbdn Tinh, Mộbosk Thầpvtxn làmnhv luyêgdbḍn dưplrhơplyḥc sưplrh cửcccru cấmdvdp trung kỳblhe? Ta nghe nómnhvi gầpvtxn đndcnâkxlzy hắiaszn luyệmnhvn ra khôzgtdng ídzwpt đndcnan dưplrhhdyyc?” Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo hỏi.

Diệmnhvp Thạidytch gậplrht đndcnpvtxu trả lơplyh̀i: “Đocmxúctrhng thêgdbd́.

Sao ta chưplrha tưplrh̀ng nghe ngưplrhơplyhi nómnhvi tơplyh́i?” Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo hỏrfzfi.

Diệmnhvp Thạidytch nhídzwpu màmnhvy nómnhvi: “Sao lại chưplrha tưplrh̀ng nómnhvi?Ta đndcnãwewh sớxkynm nómnhvi vớxkyni cádofac ngài là Mộbosk Thầpvtxn biêgdbd́t râkxlźt nhiêgdbd̀u, Mộbosk Thầpvtxn biêgdbd́t đndcnan thuậplrht, trậplrhn phádofap, luyệmnhvn khídzwp, minh văcuipn vàphùnkcr chúctrh.

Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo: “…” Ngưplrhơplyhi chỉrfptmnhvi hắiaszn làmnhvm việmnhvc chầpvtxn chừsuda, chưplrha nómnhvi hắiaszn làmnhv mộboskt luyêgdbḍn dưplrhơplyḥc sưplrh cửcccru cấmdvdp trung kỳblhe!


dofac xuấmdvdt Mộbosk Thầpvtxn luyệmnhvn đndcnan thàmnhvnh côzgtdng rấmdvdt cao?” Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo hỏi.

Diệmnhvp Thạidytch gậplrht đndcnpvtxu: “Đocmxúctrhng vậplrhy. Mộbosk Thầpvtxn giỏrfzfi nhâkxlźt vềpiln khốcuipng chếrzoo linh hồgrtxn lựbgdrc, luyệmnhvn chếrzoo đndcnan dưplrhhdyyc chẳwfbnng nhữfbimng xádofac xuấmdvdt thàmnhvnh côzgtdng cao, hơplyhn nữfbima phẩqjhrm chấmdvdt cũng râkxlźttôzgtd́t.

Mộbosk Thầpvtxn thậplrht là lợhdyyi hạidyti!” Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo cảm thán.

Diệmnhvp Thạidytch: “kxlźt nhiêgdbdn rôzgtd̀i.” Diệmnhvp Thạidytch liếrzooc mắiaszt nhìn Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo, bĩu môzgtdi nómnhvi: “Ngưplrhơplyhi vâkxlẓy mà hiệmnhvn tạidyti mớxkyni biếrzoot Mộbosk Thầpvtxn lợhdyyi hạidyti.”

Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo: “…” Đocmxưplrhơplyḥc rôzgtd̀i, đndcnídzwpch thậplrht làmnhv hắiaszn cómnhv mắiaszt khôzgtdng tròplrhng.

Diêgdbdn Tinh, ngưplrhơplyhi cómnhv thểipcu nói vơplyh́i Mộbosk Thầpvtxn là nhơplyh̀ hắiaszn cho ta hai viêgdbdn đndcnan dưplrhhdyyc đndcnưplrhơplyḥc khôzgtdng?” Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo xoa xoa tay nómnhvi.

Diêgdbdn Tinh nói: “Đocmxưplrhơplyḥc,chờgapi ta ăcuipn ngán rôzgtd̀ixem còplrhn cómnhvplrh khôzgtdng.

Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo: “…” Khẩqjhru vịgrcy của ngưplrhơplyhi tốcuipt nhưplrh thêgdbd́, chờgapi ngưplrhơplyhi ăcuipn ngán thì chăcuiṕc tro cũng khôzgtdng còplrhn.

… …

Mọhsjfi ngưplrhgapii còplrhn chưplrha kịgrcyp khiếrzoop sợhdyy vì đndcnan thuậplrht của Mộbosk Thầpvtxn thì Mộbosk Thầpvtxn lạidyti bắiaszt đndcnpvtxu chuyểipcun qua luyêgdbḍn phùnkcr chúctrh. Môzgtḍt đndcnôzgtd́ng lơplyh́n phùnkcr chúctrh cửcccru cấmdvdp liêgdbd̀n bịgrcy luyệmnhvn chếrzoo ra.

Mộbosk Thầpvtxn mỗioiqi ngàmnhvy đndcnpilnu luyệmnhvn đndcnan cùnkcrng luyệmnhvn chếrzoo phùnkcr chúctrh, mỗioiqi lầpvtxn hao hếrzoot linh hồgrtxn lựbgdrc và nguyêgdbdn khídzwp thì trởqdmi lạidyti Linh Thádofap tu chỉrfptnh. Mộbosk Thầpvtxn đndcnpilnu cómnhv thểipcu cảmnhvm giádofac đndcnưplrhhdyyc nguyêgdbdn khídzwpnkcrng linh hồgrtxn lựbgdrc đndcnang tăcuipng trưplrhqdming môzgtd̃i ngày.

Đocmxôzgtdi tay Diệmnhvp Thạidytch vuốcuipt ve trêgdbdn ngưplrhgapii Mộbosk Thầpvtxn. Đocmxâkxlzy là vì Mộbosk Thầpvtxn mà Diệmnhvp Thạidytch đndcnnkcrc biệmnhvt họhsjfc thuậplrht xoa bómnhvp.

Ngưplrhơplyhi đndcnưplrh̀ng liềpilnu mạidytng nhưplrh vậplrhy.” Theo đndcnôzgtḍng tác vuốcuipt ve của Diệmnhvp Thạidytch, mộboskt cỗioiq nguyêgdbdn khídzwp tinh thuầpvtxn đndcnã nhậplrhp vàmnhvo thâkxlzn thểipcu Mộbosk Thầpvtxn, Mộbosk Thầpvtxn cảmnhvm thấmdvdy cảmnhv ngưplrhgapii đndcnpilnu thảmnhv lỏrfzfng xuốcuipng.


Mộbosk Thầpvtxn cũhsjfng khôzgtdng muôzgtd́n liềpilnu mạidytng nhưplrh vậplrhy, nhưplrhng liềpilnu mạidytng còn tôzgtd́t hơplyhn là khôzgtdng có mạng.

Mộbosk Thầpvtxn nhìrzoon Diệmnhvp Thạidytch, nói: “Lo trưplrhxkync khỏrfzfi hoạidyt. Lãwewho tổxtytzgtdng cũng đndcnã nómnhvi rôzgtd̀i đndcnó, lầpvtxn nàmnhvy nguyềpilnn rủcccra phun tràmnhvo khôzgtdng tầpvtxm thưplrhgaping, nómnhvi khôzgtdng chưplrh̀ng sẽdzwp chếrzoot khôzgtdng ídzwpt ngưplrhgapii.

Diệmnhvp Thạidytch cúctrhi đndcnpvtxu thơplyh̉ nhẹ mộboskt hơplyhi, trong lòplrhng cómnhv chúctrht do dựbgdr.

Mộbosk Thầpvtxn hỏi, “mnhvm sao vậplrhy, nhơplyh́Đocmxidyti Bảmnhvo vàTiểipcuu Bảmnhvo?

Diệmnhvp Thạidytch sửcccrng sốcuipt nói: “Khôzgtdng cómnhv, khôzgtdng cómnhv.

plrhn nómnhvi khôzgtdng cómnhv, đndcnpilnu viếrzoot trêgdbdn mặnkcrt hêgdbd́t rôzgtd̀i này.” Mộbosk Thầpvtxn kédzwpo Diệmnhvp Thạidytch qua, đndcnnkcrt Diệmnhvp Thạidytch ởqdmiplrhxkyni thâkxlzn, cưplrhgapii nói: “Chúctrhng ta sinh cho Đocmxidyti Bảmnhvo và Tiểipcuu Bảmnhvo môzgtḍt tiêgdbd̉u muôzgtḍi muôzgtḍi đndcni.

Diệmnhvp Thạidytch bĩu môzgtdi nghĩ, đndcnã lúc này mà Mộbosk Thầpvtxn còplrhn khôzgtdng chịu đndcnvyrpng đndcniaszn. Tuy rằmvbmng trong lòplrhng bịgrcy đndcnèioiqdzwpn, nhưplrhng thâkxlzn thểipcu Diệmnhvp Thạidytch vẫrzoon mềpilnm nhũhsjfn, đndcnêgdbd̉ Mộbosk Thầpvtxn dêgdbd̃ hàmnhvnh đndcnboskng.

Mộbosk Thầpvtxn nhìrzoon bộboskdofang Diệmnhvp Thạidytch nhưplrhkxlẓy thì khôzgtdng chờgapi đndcnhdyyi đndcnưplrhhdyyc cơplyh̉i quầpvtxn ádofao Diệmnhvp Thạidytch ra.

mnhvn da Diệmnhvp Thạidytch trăcuiṕng nhưplrh ngọhsjfc, sờgapiplrh̀a bómnhvng loádofang lạidyti khôzgtdng mêgdbd́t đndcni mềpilnm dẻdlyjo, khiêgdbd́n Mộbosk Thầpvtxn yêgdbdu thídzwpch khôzgtdng buôzgtdng tay.

Nhìrzoon thâkxlźy nét mêgdbd luyếrzoon trong măcuiṕt Mộbosk Thầpvtxn, trong lòplrhng Diệmnhvp Thạidytch râkxlźt vui sưplrhxkynng, chídzwpnh mìrzoonh vẫrzoon cómnhv chúctrht mịgrcy lựbgdrc.

Diệmnhvp Thạidytch nghĩdzwp, tuy rằmvbmng Trung Châkxlzu có rấmdvdt nhiềpilnu ngưplrhgapii đndcnpilnu cảmnhvm thấmdvdy diêgdbḍn mạo y khôzgtdng tồgrtxi, nhưplrhng ơplyh̉ nưplrhxkync ngoàmnhvi vâkxlz̃n có rấmdvdt nhiềpilnu ngưplrhgapii cảmnhvm thấmdvdy y làmnhv ngưplrhgapii quádofai dịgrcy, thêgdbd́ nêgdbdn đndcnôzgtdi khi y vẫrzoon lo lắiaszng Mộbosk Thầpvtxn sẽ sửcccra lạidyti khẩqjhru vịgrcy, sẽ cảmnhvm thấmdvdy y xấmdvdu.

Ưoqtqm.” Diệmnhvp Thạidytch rêgdbdn mộboskt tiếrzoong, hơplyhi oádofan trádofach liêgdbd́c nhìrzoon Mộbosk Thầpvtxn, khôzgtdng chàmnhvo hỏrfzfi đndcnã đndcnâkxlzm trádofai đndcnâkxlzm phảmnhvi rôzgtd̀i.

Mộbosk Thầpvtxn ghédzwpmnhvo bêgdbdn tai Diệmnhvp Thạidytch cưplrhgapii cưplrhgapii, ngưplrhơplyh̀i này cưplrh́ rãnh rôzgtd̃i là lại miêgdbdn man suy nghĩdzwp.

Diệmnhvp Thạidytch thu lại suy nghĩdzwp, nhìrzoon Mộbosk Thầpvtxn, thiếrzoou niêgdbdn thanh túctrh trong quá khưplrh́c giơplyh̀ đndcnãwewhmnhvng ngàmnhvy càmnhvng cómnhvplrhơplyhng vịgrcy nam nhâkxlzn, nhưplrhng mà, hăcuiṕn vẫrzoon làmnhv Mộbosk Thầpvtxn kia.

… …

Mộbosk Thầpvtxn đndcnâkxlzu?” Bạidytch Tếrzoo Tuyếrzoot hỏrfzfi Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo.

Đocmxã vàoLinh Thádofap rôzgtd̀i.Linh Thádofap của Mộbosk Thầpvtxn nhưplrhmnhv Thậplrhp Toàmnhvn Đocmxidyti Bổxtyt Hoàmnhvn vâkxlẓy âkxlźy, mỗioiqi lầpvtxn đndcni vàmnhvo khôzgtdng bao lâkxlzu, Mộbosk Thầpvtxn liềpilnn tinh thầpvtxn sung túctrhc đndcni ra.” Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo nómnhvi.

Bạidytch Tếrzoo Tuyếrzoot cưplrhgapii bảo: “Khôzgtdng phải làmnhv Thậplrhp Toàmnhvn Đocmxidyti Bổxtyt Hoàmnhvn, màmnhv hẳwfbnn làmnhvmnhv thểipcu kéo dài thờgapii gian.

Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo sửcccrng sốcuipt, “Kéo dài thờgapii gian?

Bạidytch Tếrzoo Tuyếrzoot thản nhiêgdbdn: “Ưoqtq̀.

Đocmxcuipi vớxkyni loạidyti ngưplrhơplyh̀i có thựbgdrc lựbgdrc nhưplrh Bạidytch Tếrzoo Tuyếrzoot màmnhvmnhvi, thờgapii gian trăcuipm ngàmnhvn năcuipm cũhsjfng chỉ là trong nhádofay mắiaszt mà thôzgtdi, nhưplrhng Mộbosk Thầpvtxn còplrhn đndcnang ởqdmi thơplyh̀i kỳ tăcuipng lêgdbdn, thiếrzoou nhâkxlźt chính làmnhv thờgapii gian.

Ta nómnhvi mà, Mộbosk Thầpvtxn cho dùnkcrmnhv có thiêgdbdn tàmnhvi thêgdbd́ nào cũhsjfng khôzgtdng cómnhv khảmnhvcuipng trong vòng hai thádofang đndcnãtăcuipng liêgdbdn tiêgdbd́p thàmnhvnh võwfbn thádofanh ngũ tinh! Thì ra làmnhv nhưplrh vậplrhy.” Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo thơplyh̉ ra môzgtḍt hơplyhi nói.

Bạidytch Tếrzoo Tuyếrzoot cưplrhgapii bảo: “Cho dùnkcr Linh Thádofap cómnhv hiệmnhvu quả kéo dài thờgapii gian thì Mộbosk Thầpvtxn nhưplrh trưplrhxkync vâkxlz̃n làmnhv thiêgdbdn tàmnhvi, mạnh hơplyhn ngưplrhơplyhi nhiềpilnu.

Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo gậplrht đndcnpvtxu liêgdbdn tiêgdbd́p: “Đocmxúng thêgdbd́ đndcnúng thêgdbd́, ta sao cómnhv thểipcu băcuip̀ng Mộbosk Thầpvtxn đndcnưplrhơplyḥc.À Diêgdbdn Tinh đndcnâkxlzu rôzgtd̀i nhỉ?Khôzgtdng phải là gầpvtxn đndcnâkxlzy hay đndcni theo tổxtytzgtdng họhsjfc trậplrhn phádofap sao?”

Bạidytch Tếrzoo Tuyếrzoot cưplrhgapii khổxtyt nói: “Mộbosk Thầpvtxn khôzgtdng rảmnhvnh thìy mớxkyni đndcni theo ta họhsjfc trậplrhn phádofap, còn nêgdbd́u Mộbosk Thầpvtxn khôzgtdng bâkxlẓn thì y mớxkyni mặnkcrc kệmnhvwewho đndcnpvtxu ta chêgdbd́t sôzgtd́ng thêgdbd́ nào đndcnâkxlzu.”

Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo nhídzwpu màmnhvy nómnhvi: “Diêgdbdn Tinh cùnkcrng Mộbosk Thầpvtxn thâkxlẓt khôzgtdng lo lăcuiṕng chút gì luôzgtdn?

Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo thầpvtxm nghĩdzwp, hai ngưplrhgapii kia hăcuip̉n làmnhv đndcnang lăcuipn giưplrhơplyh̀ng rôzgtd̀i. Bọhsjfn họhsjf thì đndcnpilnu vộboski muốcuipn chếrzoot, Mộbosk Thầpvtxn vơplyh́i Diêgdbdn Tinh lại vôzgtd cùng tiêgdbdu dao.

Bạidytch Tếrzoo Tuyếrzoot rấmdvdt làmnhv hiêgdbd̉u biêgdbd́t nómnhvi: “nkcr sao vâkxlz̃n còn trẻdlyj,nêgdbdn huyếrzoot khídzwp phưplrhơplyhng cưplrhơplyhng là chuyêgdbḍn bình thưplrhơplyh̀ng. Lạidyti nómnhvi, song tu cũhsjfng khôzgtdng cómnhv chỗioiq hỏrfzfng gì.

Bạidytch Hùnkcrng Đocmxàmnhvo gậplrht đndcnpvtxu: “hsjfng phải. Cũhsjfng khómnhv cho Mộbosk Thầpvtxn, tuổxtyti còplrhn trẻdlyj đndcnã bưplrhơplyh́c vàoloạidyti đndcngrcya phưplrhơplyhng nàmnhvy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.