Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 358 :

    trước sau   
uhobm Tạkxxnsscxng Diệpdjbp Thạkxxnch đrfaoàwdnam luậtuepn mộuwket hồhwnii, sau đrfaoó đrfaoãsgwd bịuhob ngưeicphvfii gọpnrpi đrfaoi.

nffs Phi nhìhvfin theo, giâuhoḅt giâuhoḅt khónffse miệpdjbng.

zuxnnh tìhvfinh Bạkxxnch thiếoofhu thậtuept tôtrzźt, khôtrzzng có mộuwket chúbgxdt nào giốtrzzng nhưeicpjcayn ngoài đrfaohwnin đrfaoãsgwdicả.” Lýnffs Phi cảm thán.

uhobm Tạkxxn gậtuept đrfaojxhcu đrfaoôtrzz̀ng ý: “Đfoqpúbgxdng vậtuepy.” Bêjcayn ngoài đrfaohwnin răpdjb̀ng Mộuwke Thầjxhcn tízuxnnh nónffsng nhưeicp lửcfpba, cónffs cừsgwdu oásnqqn tấqiumt básnqqo, giếoofht ngưeicphvfii nhưeicp ngónffse, còn Bạkxxnch thiếoofhu thì chízuxnnh làwdna ngưeicpơowgp̀i đrfaoi theo Mộuwke Thầjxhcn trợliti Trụrbvd vi ngưeicplitic.

Thiếoofhu gia, ngài nghĩfcup nhưeicp thếoofhwdnao?” Lýnffs Phi hỏgwhfi.

uhobm Tạkxxnbgxdi đrfaojxhcu, trêjcayn gưeicpơowgpng mặhmbit hơowgpi ưeicp̉ng hồhwning, cónffs chúbgxdt chờhvfi mong, lạkxxni cónffs chúbgxdt mêjcay mang, “Ta cũpjfrng khôtrzzng biếoofht.


trzẓt nam tửcfpb nhưeicp Mộuwke Viễgwhfn Phong, so vơowgṕi thì Dưeicp Tấqiumn tôtrzźt hơowgpn râuhob́t nhiềabvou.

Thậtuept ra trưeicpovolc đrfaoó Lâuhobm Tạkxxn cũng có đrfaouwkeng tâuhobm, nhưeicpng bởmqiei vìhvfi dung mạkxxno, Lâuhobm Tạkxxnpjfrng khôtrzzng cónffs nghĩ nhiềabvou. Mà hiệpdjbn tạkxxni, bởmqiei vìhvfi thâuhobn phậtuepn của Mộuwke Viễgwhfn Phong mà Lâuhobm Tạkxxnpjfrng khôtrzzng dásnqqm nghĩ quá nhiềabvou.

Thiếoofhu gia, tay nghềabvo của Mộuwke thiếoofhu thếoofhwdnao?” Lýnffs Phi đrfaoôtrzz̉i đrfaoêjcaỳ tài, tòfoqpfoqp hỏgwhfi chuyêjcaỵn khác.

uhobm Tạkxxneicphvfii khen: “Rấqiumt làwdna bấqiumt phàwdnam!”

Tay nghềabvo Mộuwke Thầjxhcn thậtuept sưeicp̣ quásnqq tốtrzzt, đrfaohwni ăpdjbn Mộuwke Thầjxhcn làwdnam ra chẳlgzwng nhữxnnhng hưeicpơowgpng vịuhob tuyệpdjbt luâuhobn, hơowgpn nữxnnha nguyêjcayn khízuxn còn nồhwning đrfaotuepm, khiêjcaýn ngưeicphvfii ta hậtuepn khôtrzzng thểkxxn đrfaoem nuôtrzźt luôtrzzn cả đrfaojxhcu lưeicpuwkei. Bạkxxnch thiếoofhu thậtuept sựdxahwdna có phúbgxdc khízuxn!

Thiếoofhu gia thậtuept may măpdjb́n, cónffs thểkxxn ăpdjbn đrfaoưeicpơowgp̣cđrfaohwni ăpdjbn do luyêjcaỵn dưeicpơowgp̣c sưeicp cửcfpbu cấqiump làwdnam.” Lýnffs Phi hâuhobm môtrzẓ nói.

Đfoqpúbgxdng vậtuepy! Y thâuhoḅt sưeicp̣ nằlwngm mơowgppjfrng khôtrzzng dásnqqm nghĩfcup đrfaoếoofhn viêjcaỵc đrfaoưeicpơowgp̣c ăpdjbn đrfaohwni do luyêjcaỵn dưeicpơowgp̣c sưeicp cửcfpbu cấqiump làwdnam! “Đfoqpâuhoby đrfaoabvou làwdna nhơowgp̀ phúbgxdc tưeicp̀ Bạkxxnch thiếoofhu.” Lâuhobm Tạkxxnnffsi.

Đfoqpưeicpơowgpng lúc tâuhobm tìhvfinh Lâuhobm Tạkxxn khá là phứuhobc tạkxxnp, thì ngọpnrpc bộuwkei đrfaoưeicpa tin trêjcayn tay đrfaouwket nhiêjcayn vang lêjcayn.

uhobm Tạkxxn lấqiumy ra nhìhvfin nhìhvfin, sau đrfaoâuhob́y khôtrzzng tựdxah chủdluv đrfaoưeicplitic nhăpdjbn lạkxxni màwdnay.

nffs Phi tò mò hỏi Lâuhobm Tạkxxn: “Thấqiumt thiếoofhu, làwdna trưeicpmqieng lãsgwdo trong gia tộuwkec gưeicp̉i tin tơowgṕi sao?

uhobm Tạkxxn gậtuept đrfaojxhcu: “Ưdxah̀.

Trưeicpmqieng lãsgwdo nónffsi chuyêjcaỵn gì thêjcaý ạ?” Lýnffs Phi hỏgwhfi.

uhobm Tạkxxneicphvfii khổpjfr. Từsgwd khi bị hủdluvy dung, thái đrfaoôtrzẓ đrfaoám ngưeicpơowgp̀i trong gia tộuwkec liềabvon trơowgp̉ nêjcayn lạkxxnnh nhưeicppdjbng, giốtrzzng nhưeicp y chỉ làwdnatrzẓt đrfaoôtrzźng bùsscxn nhãsgwdo khôtrzzng trásnqqt đrfaoưeicplitic tưeicphvfing. Nhưeicpng hiệpdjbn tạkxxni mộuwket đrfaotrzzng tiềabvon bốtrzzi trong gia tộuwkec đrfaoêjcaỳu phásnqqt tin tơowgṕi hỏgwhfi han y âuhobn cầjxhcn, Lâuhobm Tạkxxn thâuhoḅt sưeicp̣ cảmaixm thấqiumy da gàwdna da vịt trêjcayn ngưeicpơowgp̀i đrfaoêjcaỳu nôtrzz̉i hêjcaýt cả lêjcayn.


Họ nónffsi, Mộuwke Thầjxhcn vưeicp̀a rờhvfii đrfaoi thì La Hòfoqpa liềabvon bị cừsgwdu gia tìhvfim tớovoli cưeicp̉a, phếoofh đrfaoi đrfaoan đrfaoiềabvon, biêjcaýn thành phếoofh nhâuhobn, đrfaohvfii nàwdnay sẽkhôtrzzng thêjcaỷ luyệpdjbn chếoofh đrfaoan dưeicplitic nưeicp̃a.” Lâuhobm Tạkxxn nói.

nffs Phi bĩfcupu môtrzzi, vui sưeicpovolng khi ngưeicphvfii gặhmbip họpnrpa: “Đfoqpásnqqng đrfaoơowgp̀i.

uhobm Tạkxxn gậtuept đrfaojxhcu đrfaoôtrzz̀ng ý, còn khôtrzzng đrfaoásnqqng đrfaoơowgp̀i sao. Chỉ là khôtrzzng ngơowgp̀ răpdjb̀ng tốtrzzc đrfaouwke đrfaoám ngưeicpơowgp̀i nhanh tơowgṕi vâuhoḅy.

Nhưeicpng mà cũng đrfaoúng, cơowgp hộuwkei lấqiumy lòfoqpng Mộuwke Thầjxhcn khôtrzzng phảmaixi lúc nào cũng cónffs mà.

Này là do La Hòfoqpa đrfaohpdmc tộuwkei Mộuwke Thầjxhcn khôtrzzng nhẹarel, vơowgṕi lại cũng có nhiềabvou ngưeicphvfii muôtrzźn lộuwke diệpdjbn trưeicpovolc mặhmbit Mộuwke Thầjxhcn.

Cái sâuhobn mà La Hòfoqpa đrfaoang ơowgp̉ làwdna do hăpdjb́n thuêjcay, bâuhoby giờhvfi đrfaoan lôtrzz của Mộuwke Viễgwhfn Phong vâuhob̃n còfoqpn ơowgp̉ chôtrzz̃ đrfaoó, khôtrzzng ngưeicphvfii nàwdnao dásnqqm đrfaouwkeng tơowgṕi. Nghe nónffsi luyệpdjbn khízuxneicp tiếoofhn đrfaoếoofhn quan khán có vôtrzz sốtrzz kểkxxn, có rấqiumt nhiềabvou ngưeicphvfii tòfoqpfoqpjcaỳ tásnqqc phẩhpdmm luyệpdjbn khízuxn mấqiumy năpdjbm trưeicpovolc của Mộuwke Thầjxhcn.

La Hòfoqpa đrfaoãsgwd xảmaixy ra chuyệpdjbn, vâuhoḅy Lâuhobm gia thì sao ạ?” Lýnffs Phi hỏgwhfi.

uhobm Tạkxxn mím môtrzzi, cónffs chúbgxdt lo lắhpdmng nónffsi: “Tạkxxnm thờhvfii khôtrzzng cónffs việpdjbc gìhvfi.”

uhobm gia ơowgp̉ trong chuyêjcaỵn Mộuwke Viễgwhfn Phong cũpjfrng có mộuwket châuhobn, chẳlgzwng qua hiệpdjbn tạkxxni vâuhob̃n có rấqiumt nhiềabvou ngưeicphvfii đrfaoang quan vọpnrpng, nếoofhu Mộuwke Thầjxhcn côtrzź ý, vâuhoḅy chỉ mộuwket câuhobu của hắhpdmn thôtrzzi, Lâuhobm gia lậtuepp tứuhobc sẽhjdl tai ưeicpơowgpng ngậtuepp đrfaojxhcu.

Thiêjcaýu gia, lâuhob̀n này oan uổpjfrng Mộuwke Viêjcaỹn Phong nhưeicp thêjcaý, chỉowgp sợliti” Lýnffs Phi cónffs chúbgxdt khónffs xửcfpbnffsi.

uhobm Tạkxxn siêjcaýt chăpdjḅt tay lại. Chuyêjcaỵn đrfaoó Lâuhobm Ngọpnrpc thâuhoḅt sưeicp̣ quásnqq đrfaoásnqqng, lúbgxdc ấqiumy trưeicpmqieng bốtrzzi gia tộuwkec vì muôtrzźn lấqiumy lòfoqpng La Hòfoqpa và giữxnnhhvfin Lâuhobm Ngọpnrpc, nêjcayn đrfaoabvou đrfaouhobng ởmqiejcayn Lâuhobm Ngọpnrpc. Nếoofhu Mộuwke Viễgwhfn Phong khôtrzzng phải làwdna phụrbvd thâuhobn của Mộuwke Thầjxhcn, vậtuepy đrfaohvfii nàwdnay của hắhpdmn hoàn toàwdnan sẽ bị hủdluvy.

Trong thưeicp trưeicpmqieng bốtrzzi còfoqpn nónffsi, Dưeicp Tấqiumn trêjcayn đrfaoưeicpơowgp̀ng vêjcaỳ Dưeicp gia đrfaoãsgwd xảmaixy ra xung đrfaouwket vơowgṕi ngưeicphvfii ta, châuhobn bịuhob đrfaoásnqqnh gãsgwdy, đrfaohvfii nàwdnay sẽ khôtrzzng còn đrfaouhobng lêjcayn đrfaoưeicpơowgp̣c nưeicp̃a.

La Hòfoqpa bị phếoofh, Dưeicp Tấqiumn cũpjfrng xảmaixy ra chuyệpdjbn, mà tuy Lâuhobm gia bởmqiei vìhvfi y cùsscxng Mộuwke Viễgwhfn Phong có chút quan hệpdjbjcayn tạkxxnm thờhvfii khôtrzzng có đrfaouwkeng tĩfcupnh gìhvfi, nhưeicpng thậtuept sưeicp̣ ra thì việpdjbc nàwdnay Lâuhobm Ngọpnrpc có trásnqqch nhiệpdjbm khôtrzzng nhỏ, cho nêjcayn, ngưeicpơowgp̀i đrfaoang nhìhvfin chằlwngm chằlwngm Lâuhobm gia cũng có khôtrzzng ízuxnt.


Tin do các trưeicpmqieng bốtrzzi gưeicp̉i tớovoli đrfaokxxni đrfaohwning tiểkxxnu dịuhob, đrfaoabvou có ý đrfaoang sásnqqm hốtrzzi vêjcaỳ thásnqqi đrfaouwke gia tộuwkec đrfaotrzzi vơowgṕi y này nọ, quanh co lòfoqpng vòfoqpng nói nọ kia, ý kêjcayu y ơowgp̉ trưeicpovolc mặhmbit Mộuwke Thầjxhcn nónffsi chúbgxdt lờhvfii hay vêjcaỳ gia tôtrzẓc, rôtrzz̀i nếoofhu nhưeicpnffs thểkxxn đrfaoásnqqp lêjcayn Mộuwke Thầjxhcn thìhvfi còn tốtrzzt hơowgpn nưeicp̃a.

… …

uhobm thiếoofhu tìhvfim ta?” Mộuwke Thầjxhcn ôtrzzn hoàwdna hỏi Lâuhobm Tạkxxn.

uhobm Tạkxxn gậtuept đrfaojxhcu nói: “Ta quấqiumy rầjxhcy đrfaoã lâuhobu, ta nghĩfcup cũng nêjcayn cásnqqo từsgwd rôtrzz̀i.

Mộuwke Thầjxhcn khôtrzzng hiêjcaỷu hỏi Lâuhobm Tạkxxn: “snqqo từsgwd? Nhưeicpng mà ta nghe nónffsi phụrbvd thâuhobn đrfaoã tưeicp đrfaouhobnh chung thâuhobn vơowgṕi ngưeicpơowgpi rôtrzz̀i mà? Ngưeicpơowgpi khôtrzzng lưeicpu lạkxxni vơowgṕi phụrbvd thâuhobn sao?

Mặhmbit Lâuhobm Tạkxxneicṕc thờhvfii đrfaogwhfjcayn. Y tưeicp̀ng nghĩfcupowgṕi mọi phản ưeicṕng của Mộuwke Thầjxhcn, duy đrfaoôtrzẓc chưeicpa bao giờhvfi nghĩfcupowgṕi loạkxxni nàwdnay. Bêjcayn ngoàwdnai nónffsi Mộuwke Thầjxhcn lãsgwdnh khốtrzzc vôtrzzhvfinh, tâuhobm tưeicp biếoofhn hoásnqq kỳpmpc lạkxxn, đrfaoa tàwdnai đrfaoa nghệpdjb… nhưeicpng lại khôtrzzng hêjcaỳ có ai nónffsi răpdjb̀ng Mộuwke Thầjxhcn làwdna mộuwket ngưeicpơowgp̀i khôtrzzng đrfaoásnqqng tin nhưeicpuhob̀y!

Mộuwke đrfaoại sưeicp, ngài khôtrzzng đrfaokxxn ýnffs chuyêjcaỵn ta cùsscxng phụrbvd thâuhobn ngưeicpơowgpi đrfaoêjcaýn vơowgṕi nhau?” Lâuhobm Tạkxxn tò mò hỏgwhfi.

Mộuwke Thầjxhcn đrfaoưeicpơowgpng nhiêjcayn nónffsi: “Vìhvfi sao phải đrfaokxxn ýnffs? Ta đrfaoã tìhvfim thầjxhcy xem básnqqt tựdxah cho cásnqqc ngưeicpơowgpi, khôtrzzng cónffs chôtrzz̃ nào xung đrfaouwket hêjcaýt.

nffs Phi đrfaouhobng phízuxna sau Lâuhobm Tạkxxn, ngốtrzzc hồhwni hồhwni trợlitin mắhpdmt hásnqq hốtrzzc mồhwnim nhìhvfin Mộuwke Thầjxhcn.

uhobm Tạkxxn khôtrzzng khỏgwhfi nghẹn lơowgp̀i nhìhvfin Mộuwke Thầjxhcn, mạkxxnch nãsgwdo của thiêjcayn tàwdnai quả nhiêjcayn khác ngưeicpơowgp̀i thưeicpơowgp̀ng!

uhobm Tạkxxn thơowgp̉ dài nói: “Phụrbvd thâuhobn của ngài quá ưeicpu tú, ta…” sợlitiwdna khôtrzzng xứuhobng vớovoli hắhpdmn.

jcaýu phụrbvd thâuhobn ta biêjcaýt ngưeicpơowgpi khen hắhpdmn ưeicpu túbgxd, phụ thâuhobn nhấqiumt đrfaouhobnh sẽhjdl râuhob́t cao hứuhobng.” Mộuwke Thầjxhcn căpdjb́t ngang lơowgp̀i Lâuhobm Tạkxxn.

uhobm Tạkxxn: “…”

Mộuwke Thầjxhcn nói vơowgṕi Lâuhobm Tạkxxn: “uhobm thiếoofhu, ngưeicpơowgpi đrfaoã tớovoli đrfaoâuhoby nhiềabvou ngàwdnay nhưeicpng vâuhob̃nchưeicpacùsscxng phụrbvd thâuhobn ta giao lưeicpu tìhvfinh cảmaixm nhỉ.

uhobm Tạkxxn: “…”

uhobm Tạkxxn nhìhvfin Mộuwke Thầjxhcn nhưeicpfoqpn muốtrzzn nónffsi đrfaoiềabvou gìhvfi, Mộuwke Thầjxhcn đrfaoã đrfaouhobng lêjcayn nói: “Ài,Lâuhobm thiếoofhu à, giơowgp̀ ta cónffs hơowgpi bâuhoḅn, nêjcaýu ngưeicpơowgpi cónffs chuyệpdjbn gìhvfi thìthưeicpơowgpng lưeicpliting cùsscxng phụrbvd thâuhobn ta đrfaoi ha.

uhobm Tạkxxn: “…”

Mộuwke đrfaoại sưeicp, ta…” Lâuhobm Tạkxxn gọpnrpi lạkxxni Mộuwke Thầjxhcn.

Mộuwke Thầjxhcn xoay ngưeicphvfii cưeicphvfii cưeicphvfii vớovoli Lâuhobm Tạkxxn, lầjxhcn thứuhob hai căpdjb́t ngang lơowgp̀i Lâuhobm Tạkxxn: “uhobm thiếoofhu, dung mạo ngưeicpơowgpi khá là xinh đrfaoarelp, nếoofhu ngưeicpơowgpi nguyệpdjbn ýnffs gảmaix cho phụrbvd thâuhobn ta, ta tin tưeicpmqieng đrfaoó làwdna phúbgxdc khízuxn của phụrbvd thâuhobn ta.

uhobm Tạkxxn: “…”

Mộuwke Thầjxhcn cưeicphvfii cưeicphvfii, khôtrzzng chúbgxdt do dựdxah ly khai.

nffs Phi nhìhvfin theo bónffsng dásnqqng Môtrzẓ Thâuhob̀n, hồhwnii lâuhobu sau vâuhob̃n khôtrzzng hoàwdnan hồhwnin đrfaoưeicplitic, “zuxnnh cách Mộuwke đrfaoại sưeicp thậtuept đrfaohmbic biệpdjbt!

uhobm Tạkxxn giâuhoḅt giâuhoḅt khóe miêjcaỵng: “Đfoqpúng là khá đrfaoăpdjḅc biêjcaỵt.

Khôtrzzng ngơowgp̀ Mộuwke Thầjxhcn lại làwdna ngưeicphvfii nhưeicp vậtuepy, nhữxnnhng lờhvfii đrfaohwnin đrfaoãsgwdi ngoài kia hoàwdnan toàwdnan chízuxnnh làwdnaeicp̀a gạt.

Lúc trưeicpovolc y còfoqpn nghĩ răpdjb̀ng Mộuwke Thầjxhcn sẽhjdl phảmaixn đrfaotrzzi chuyêjcaỵn của Mộuwke Viễgwhfn Phong, nhưeicpng khôtrzzng nghĩ tơowgṕi Mộuwke Thầjxhcn lại có thásnqqi đrfaouwke này, quảmaix thựdxahc giốtrzzng nhưeicp hậtuepn khôtrzzng thểkxxn sớovolm “gả” Mộuwke Viễgwhfn Phong ra ngoàwdnai âuhob́y.

uhobm Tạkxxn nhăpdjb́m măpdjb́t lại, trong lòfoqpng mơowgp hồhwni có thêjcaym mâuhob́y phầjxhcn mong chờhvfi.


… …

Mộuwke Thầjxhcn đrfaoi vàwdnao luyệpdjbn khízuxn thấqiumt Bạkxxnch gia.

Ngưeicpơowgpi đrfaoãsgwd đrfaoếoofhn rồhwnii? Chuyêjcayn phụrbvd thâuhobn ngưeicpơowgpi đrfaoã dàwdnan xếoofhp ôtrzz̉n thỏa chưeicpa?” Lăpdjbng Xuyêjcayn hỏgwhfi.

Mộuwke Thầjxhcn gậtuept đrfaojxhcu nói: “Đfoqpabvou đrfaoã dàwdnan xếoofhp tôtrzźt.

uhobm gia Thấqiumt thiếoofhu khôtrzzng tồhwnii, chỉ là ngưeicphvfii nhàwdna củdluva ythì…” khôtrzzng ra làwdnam sao cả.

Nếoofhu Lâuhobm Tạkxxn gảmaix cho phụrbvd thâuhobn thìhvfi y chính làwdna ngưeicphvfii Mộuwke gia, Lâuhobm gia cũpjfrng khôtrzzng quan trọng.” Mộuwke Thầjxhcn thảmaixn nhiêjcayn nónffsi.

pdjbng Xuyêjcayn gậtuept đrfaojxhcu đrfaoôtrzz̀ng ý: “Phụrbvd thâuhobn ngưeicpơowgpi có thâuhobn phậtuepn nhưeicp vậtuepy, muốtrzzn tìhvfim đrfaoưeicpơowgp̣c môtrzẓt ngưeicpơowgp̀i khôtrzzng rắhpdmp tâuhobm cũpjfrng khónffs khăpdjbn, mà bảmaixn thâuhobn Lâuhobm gia Thấqiumt thiếoofhu thì chính làwdna mộuwket ngưeicpơowgp̀itôtrzźt.” Vềabvo phầjxhcn Lâuhobm gia, mộuwket cásnqqi gia tộuwkec nhỏ màwdna thôtrzzi, làm khôtrzzng ra mưeicpa giónffs gì.

Mộuwke Thầjxhcn nói: “Ta cũpjfrng nghĩfcup nhưeicp vậtuepy.”

Khôtrzzng nónffsi vêjcaỳ chuyêjcaỵn nàwdnay nưeicp̃a.Đfoqpan thuậtuept của ngưeicpơowgpi đrfaoãsgwd lêjcayn cửcfpbu cấqiump, luyệpdjbn khízuxn thuâuhoḅtcùsscxng trậtuepn phásnqqp thuậtuept của ngưeicpơowgpi cónffs ta cùsscxng nhạkxxnc phụrbvd ngưeicpơowgpi hỗlgju trợliti, tăpdjbng lêjcayn básnqqt cấqiump hậtuepu kỳpmpc thậtuepm chízuxn là cửcfpbu cấqiump thì hẳlgzwn khôtrzzng phảmaixi việpdjbc khónffs, nhưeicpng mà minh văpdjbn cùsscxng phù chú thì chúbgxdng ta khôtrzzng giúbgxdp đrfaoưeicplitic ngưeicpơowgpi rôtrzz̀i.” Lăpdjbng Xuyêjcayn bấqiumt đrfaohpdmc dĩfcupnffsi.

Khásnqqc nghềabvo nhưeicpsnqqch môtrzẓt ngọn núbgxdi. Tuy năpdjbm môtrzzn học thuậtuept đrfaoêjcaỳu liêjcayn lụrbvdy lẫtrzzn nhau, nhưeicpng chia ra đrfaoã lâuhobu, chung quy liêjcayn hệpdjbuhob̃n cónffs hạkxxnn.

Mộuwke Thầjxhcn mízuxnm môtrzzi nói: “Thâuhoḅt ra tronglinh hồhwnin lựdxahc ta thu tưeicp̀ Trang Thiêjcayn Dưeicpơowgpng mộuwket ízuxnt tri thứuhobc vêjcaỳ minh văpdjbn và phù chú, đrfaoásnqqng tiếoofhc làtìhvfinh thếoofhbgxdc trưeicpovolc quásnqq mứuhobc cấqiump básnqqch, nêjcayn khôtrzzng thêjcaỷ bảmaixo lưeicpu toàwdnan bộuwke.” Nhưeicpng dựdxaha vàwdnao đrfaoôtrzźng kýnffsuhobc vụrbvdn vặhmbit nàwdnay, tăpdjbng hai môtrzzn học thuậtuept nàwdnay tơowgṕi básnqqt cấqiump hậtuepu kỳpmpc vẫtrzzn làwdnanffs thểkxxn.

pdjbng Xuyêjcayn bấqiumt đrfaohpdmc dĩfcup: “Ngưeicpơowgpi loạkxxnn tưeicpmqieng gìhvfi thêjcaý? Trong tình huôtrzźng lúbgxdc trưeicpovolc,đrfaoưeicpơowgpng nhiêjcayn bảmaixo mệpdjbnh quan trọpnrpng hơowgpn.

Mộuwke Thầjxhcn nói: “Ta hiêjcaỷu, chỉowgpwdna đrfaoôtrzzi khi nghĩ tơowgṕi thì vâuhob̃n còfoqpn cónffs chúbgxdt tiếoofhc nuốtrzzi.

Có đrfaoưeicpơowgp̣cchỗlgju tốtrzzt lớovoln nhưeicp vậtuepy rôtrzz̀i thìkhôtrzzng nêjcayn oásnqqn giậtuepn, lòfoqpng ngưeicphvfii khôtrzzng đrfaodluv rắhpdmn nuốtrzzt voi.” Lăpdjbng Xuyêjcayn lắhpdmc đrfaojxhcu nónffsi.

Mộuwke Thầjxhcn nghiêjcayng đrfaoâuhob̀u cưeicphvfii: “Ôjolpng ngoạkxxni, ta chỉnghĩ chút màwdna thôtrzzi.

pdjbng Xuyêjcayn hỏi Mộuwke Thầjxhcn: “Vềabvo minh văpdjbn cùsscxng phù chú, ngưeicpơowgpi cónffszuxnnh toásnqqn gìhvfi khôtrzzng?

Ta tízuxnnh chờhvfi sau khi hộuwkei đrfaoqiumu giásnqq chấqiumm dứuhobt thì sẽ đrfaoinhưeicp̃ng nơowgpi kháctìm thưeicp̉ xem.” Mộuwke Thầjxhcn thởmqie ra mộuwket hơowgpi nói.

pdjbng Xuyêjcayn gậtuept đrfaojxhcu: “pjfrng tôtrzźt.

Thăpdjbng cấqiump võgofd thásnqqnh cầjxhcn phải có tâuhobm tìhvfinh, đrfaoi dạkxxno mọi nơowgpi cũpjfrng cónffs lợlitii tăpdjbng lêjcayn tâuhobm tìhvfinh, Mộuwke Thầjxhcn đrfaoãsgwdwdnagofdtrzzn básnqqt tinh, tuy thủdluv đrfaooạkxxnn Mộuwke Thầjxhcn nhiềabvou kiểkxxnu nhiềabvou loạkxxni, coi nhưeicp cũng ngang vơowgṕi võgofd thásnqqnh tam tinh nhưeicppdjb́n, nhưeicpng nêjcaýu thậtuept sưeicp̣ đrfaoánh cuôtrzẓc chiêjcaýn sinh tưeicp̉, Mộuwke Thầjxhcn khôtrzzng thểkxxn thắhpdmng.

Trưeicpơowgṕc khi ngưeicpơowgpi rờhvfii đrfaoi, ta sẽ luyệpdjbn chếoofhwdnai kiệpdjbn phásnqqp khízuxn cửcfpbu cấqiump cho ngưeicpơowgpi đrfaoêjcaỷ bảmaixo mệpdjbnh.” Lăpdjbng Xuyêjcayn nghĩfcup nghĩfcuptrzz̀i nói.

Mộuwke Thầjxhcn phảmaixi rờhvfii khỏgwhfi, Diêjcayn Tinh khẳlgzwng đrfaouhobnh cũpjfrng sẽhjdl đrfaoi theo, cho Mộuwke Thầjxhcn cũpjfrng chízuxnnh làwdna cho Diêjcayn Tinh.

wdnam phiềabvon ôtrzzng ngoạkxxni.” Mộuwke Thầjxhcn cung kízuxnnh cảm tạ.

pdjbng Xuyêjcayn liêjcaýc xéo, lầjxhcn trưeicpovolc Mộuwke Thầjxhcn luyệpdjbn chếoofh ra đrfaoưeicpơowgp̣c đrfaoan dưeicplitic cửcfpbu cấqiump, cuốtrzzi cùsscxng dùsscxng phưeicpơowgpng thứuhobc chơowgpi đrfaosnqqn sốtrzz quyếoofht đrfaouhobnh sẽ cho ai.

pdjbng Xuyêjcayn vậtuepn may khôtrzzng tôtrzźt, bạkxxni bởmqiei Bạkxxnch Thầjxhcn Tinh, đrfaoan dưeicplitic liềabvon vềabvo tay Bạkxxnch Thầjxhcn Tinh.

pdjbng Xuyêjcayn bĩfcupu môtrzzi, thầjxhcm nghĩfcupjcayn Bạkxxnch Thầjxhcn Tinh kia thậtuept khôtrzzng biêjcaýt đrfaojcaỳu, cũpjfrng khôtrzzng biêjcaýt kính cho trưeicpmqieng bốtrzzi, thắhpdmng liềabvon lâuhob́y đrfaoi đrfaoan dưeicplitic, sau đrfaoâuhob́y ăpdjbn luôtrzzn.

jcaýu nhưeicp viêjcayn đrfaoan dưeicplitic đrfaoó vềabvo tay hắhpdmn, trìhvfinh đrfaouwke luyệpdjbn khízuxn của hắhpdmn chăpdjb́c chăpdjb́n sẽ tăpdjbng lêjcayn.

Diêjcayn Tinh cũpjfrng thâuhoḅt làwdna, đrfaoan dưeicplitic trâuhobn quýnffs nhưeicp vậtuepy lại đrfaoabvo nghịuhob chơowgpi đrfaosnqqn sốtrzz quyếoofht đrfaouhobnh, khôtrzzng biếoofht là hắhpdmn khôtrzzng am hiểkxxnu trò chơowgpi đrfaosnqqn sốtrzz đrfaoó à! (Mâuhob́y chưeicpơowgpng trưeicpơowgṕc kêjcaỷ là do Môtrzẓ Thâuhob̀n nghĩ ra trò đrfaooán sôtrzź nhưeicpng mâuhob́y chưeicpơowgpng sau lại nói là Diêjcaỵp Thạch nghĩ? Coi nhưeicp bug đrfaoi mâuhob́y má ha)

Thêjcaý nhưeicpng hăpdjb́n tưeicṕc nhâuhob́t chízuxnnh làwdna Khúbgxdc Khôtrzzn, lúc Bạkxxnch Thầjxhcn Tinh thắhpdmng, Khúbgxdc Khôtrzzn vâuhoḅy mà lại cưeicphvfii vui vẻgofd nhưeicp thêjcaý.

Khúbgxdc Khôtrzzn thậtuept ra cũng khôtrzzng thích Bạkxxnch Thầjxhcn Tinh, nhưeicpng khi Bạkxxnch Thầjxhcn Tinh thắhpdmng hăpdjb́n, Khúbgxdc Khôtrzzn lạkxxni cưeicphvfii tơowgṕi sásnqqng lạkxxnn nhưeicp vậtuepy, cónffs thểkxxn đrfaooán đrfaoưeicpơowgp̣c Khúbgxdc Khôtrzzn chásnqqn ghéuhobt hăpdjb́n biêjcaýt bao nhiêjcayu.

Đfoqpếoofhn cấqiump bậtuepc võgofd thásnqqnh rôtrzz̀i thì thăpdjbng cấqiump liềabvon vôtrzz cùng khónffs khăpdjbn, dựdxaha vàwdnao viêjcayn Đfoqplwngng Long Kinh Thiêjcayn Đfoqpan kia, tu vi Bạkxxnch Thầjxhcn Tinh đrfaoãsgwd sắhpdmp đrfaouổpjfri theo hắhpdmn, nhớovol tớovoli thậtuept sựdxahwdna quá khó chịu.

Mộuwke Thầjxhcn hỏgwhfi Lăpdjbng Xuyêjcayn: “Ôjolpng ngoạkxxni làwdnam sao vậtuepy?

Ngưeicpơowgpi cũpjfrng thậtuept làwdna, Diêjcayn Tinh nónffsi cásnqqi gìhvfi thì làm cái đrfaoó liêjcaỳn à? Y nónffsi chơowgpi đrfaosnqqn sốtrzz ngưeicpơowgpi liềabvon chơowgpi đrfaosnqqn sốtrzz?! Ngưeicpơowgpi khôtrzzng thểkxxnnffs chút chủdluv kiếoofhn sao!” Lăpdjbng Xuyêjcayn tứuhobc giậtuepn trừsgwdng Mộuwke Thầjxhcn.

Mộuwke Thầjxhcn hêjcaýt sưeicṕc vôtrzz tộuwkei nhìhvfin Lăpdjbng Xuyêjcayn: “Ôjolpng ngoạkxxni, làwdna do ngài nónffsi muốtrzzn ta nghe lơowgp̀i Diêjcayn Tinh, tậtuepn lựdxahc đrfaotrzzi vơowgṕi Diêjcayn Tinh nónffsi gìhvfi nghe nấqiumy cơowgp mà!

pdjbng Xuyêjcayn: “…” Hắhpdmn đrfaoâuhoby làwdnauhob́y đrfaoá đrfaoâuhoḅp châuhobn mìhvfinh sao?

pdjbng Xuyêjcayn nói vơowgṕi Mộuwke Thầjxhcn: “Cho nêjcayn, lầjxhcn sau ngưeicpơowgpi luyệpdjbn đrfaoan dưeicplitic ra, Diêjcayn Tinh nónffsi chơowgpi đrfaosnqqn sốtrzz, ngưeicpơowgpi còfoqpn chơowgpi đrfaosnqqn sốtrzz?

Mộuwke Thầjxhcn gậtuept mạnh đrfaojxhcu, đrfaoưeicpơowgpng nhiêjcayn nónffsi: “Chưeicṕ gì nưeicp̃a,chơowgpi đrfaosnqqn sốtrzzpjfrng khôtrzzng cónffshvfi khôtrzzng tôtrzźt,côtrzzng bằlwngng côtrzzng chízuxnnh vâuhoḅy mà.

pdjbng Xuyêjcayn: “…” Cho nêjcayn, hắhpdmn hẳlgzwn làwdnajcayn đrfaoi nghiêjcayn cứuhobu trò chơowgpi đrfaosnqqn sốtrzz?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.