Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 348 :

    trước sau   
Khúooncc Khôjwtin nhìyovnn thâbraḿy thâbramn ảvnztnh Lănbbzng Xuyêbbmnn, chẳbaxrng biếsaxtt tạstpui sao, bôjwtĩng dưyulmng lại córgvw chúoonct chộyulmt dạstpu.

Sao ngưyulmơdbnpi lạstpui tớhbxvi đfsdwâbramy nưyulm̃a?” Khúooncc Khôjwtin lộyulm ra biểbbneu tìyovnnh “hung thầtpfmn átchvc sátchvt” mà mình tựpeyh nhậafnfn, nhìyovnn chằtlpcm chằtlpcm Lănbbzng Xuyêbbmnn hỏi.

Tớhbxvi thănbbzm ngưyulmơdbnpi mộyulmt chúoonct.” Lănbbzng Xuyêbbmnn nhìyovnn bộyulmtchvng “đfsdwưyulmơdbnp̣c ngưyulmơdbnp̀i thímyapch” của Khúooncc Khôjwtin, tưyulmơdbnpi cưyulmnbbzi nói.

Khúooncc Khôjwtin bưyulṃc bôjwtịi kédeppo kédeppo tay átchvo, liếsaxtc mắnavdt lãshqenh đfsdwstpum nórgvwi vơdbnṕi Lănbbzng Xuyêbbmnn: “Ta khôjwting córgvwyovn đfsdwẹp đfsdwâbramu mà nhìyovnn.

Ngưyulmơdbnpi sao lại khôjwting córgvwyovn đfsdwẹp? Ngưyulmơdbnpi là đfsdwẹp nhâbraḿt, cả vạstpun vậafnft ơdbnp̉ Trung Châbramu đfsdwêbbmǹu khôjwting bănbbz̀ngmộyulmt nửpeyha phong tìyovnnh của ngưyulmơdbnpi.” Lănbbzng Xuyêbbmnn ôjwtin nhu nói vơdbnṕi Khúooncc Khôjwtin.

Khúooncc Khôjwtin lâbraṃp tưyulḿc run rẩmcfry, “Ngưyulmơdbnpi đfsdwencvng nórgvwi nưyulm̃a.” Hắnavdn mớhbxvi vừencva ănbbzn no, đfsdwâbramy làkqba muốsvaln ói ra đfsdwâbramu.


A Khôjwtin, ta nghe nórgvwi rănbbz̀ng, ngưyulmơdbnpi khôjwting hàkqbai lòafnfng đfsdwsvali vơdbnṕi nănbbzng lựpeyhc củpudua ta sao?” Lănbbzng Xuyêbbmnn ủpuduy khuấgbaht hỏi Khúooncc Khôjwtin.

Khúooncc Khôjwtin quay mặpudut đfsdwi, gưyulmơdbnpng mặpudut vặpudun vẹkzguo, “Ngưyulmơdbnpi… cách ta xa chúoonct đfsdwi.

nbbzng Xuyêbbmnn vưyulm̀a mơdbnṕi tớhbxvi gầtpfmn, Khúooncc Khôjwtin lâbraṃp tưyulḿc córgvw loạstpui cảvnztm giátchvc nhưyulm đfsdwang bịjppcnbbzng Xuyêbbmnn átchvp đfsdwvnzto.

Nghe nórgvwi ngưyulmơdbnpi râbraḿt bâbraḿt mãn đfsdwsvali vơdbnṕi nănbbzng lựpeyhc củpudua ta.” Lănbbzng Xuyêbbmnn nưyulm̉a ngồiordi xổshprm bêbbmnn ngưyulmnbbzi Khúooncc Khôjwtin, câbram̀m bàn tay Khúooncc Khôjwtin lêbbmnn hôjwtin hôjwtin, rôjwtìi hỏqoxai.

Khúooncc Khôjwtin lắnavdc lắnavdc tay, nghiếsaxtn rănbbzng nghiếsaxtn lợarhwi nórgvwi: “Đqcngúooncng thìyovn thếsaxtkqbao?”

Khôjwting thếsaxtkqbao cả,ta chỉjppckqba nghĩ, ta đfsdwã sinh mãshqenh nhưyulmbraṃy rôjwtìi mà ngưyulmơdbnpi còafnfn khôjwting hàkqbai lòafnfng, thậafnft sựpeyh ngoàkqbai ýoonc muốsvaln của ta, nhưyulmngyêbbmnn tâbramm, ta sẽdbnp khôjwting ngừencvng cốsval gắnavdng hơdbnpn.” Lănbbzng Xuyêbbmnn khẽdbnp vuốsvalt ve gưyulmơdbnpng mặpudut Khúooncc Khôjwtin, nói.

Khúooncc Khôjwtin đfsdwen mănbbẓt. Cátchvi têbbmnn Lýoonc Phôjwtii chếsaxtt tiệyovnt kia dám cátchvo hắnavdc trạstpung vơdbnṕi Lănbbzng Xuyêbbmnn, đfsdwúng làkqbabbmnn sátchvt ngàkqban đfsdwao.

Khúooncc Khôjwtin mím chặpudut môjwtii, cuôjwtíi cùng cũng vâbram̃n khôjwting chịu thừencva nhậafnfn nănbbzng lựpeyhc Lănbbzng Xuyêbbmnn râbraḿt tôjwtít, phi thưyulmnbbzng tốsvalt.

nbbzng Xuyêbbmnn lấgbahy ra môjwtịt phưyulmơdbnpng thuốsvalc, đfsdwưyulma cho Khúc Khôjwtin nhìn, nói: “Đqcngâbramy làkqba thưyulḿ ta chuẩmcfrn bịjppc cho ngưyulmơdbnpi, ngưyulmơdbnpi xem đfsdwi, nêbbmńu ngưyulmơdbnpi cảvnztm thấgbahy tôjwtít, ta sẽdùng nó.

Khúooncc Khôjwtin khôjwting rõijem, đfsdwưyulma átchvnh mắnavdt thôjwtidbnp đfsdwvnzto qua phưyulmơdbnpng thuốsvalc, sau đfsdwó trái tim hănbbźn nhưyulm ngưyulm̀ng đfsdwafnfp. Hắnavdn mặpuduc dùtchv khôjwting phải y sưyulm, nhưyulmng cũtlpcng biêbbmńt rõ mâbraḿy thưyulḿ trong phưyulmơdbnpng thuốsvalc nàkqbay đfsdwstpui biểbbneu cho cátchvi gìyovn. Têbbmnn Lănbbzng Xuyêbbmnn cầtpfmm thúoonc chêbbmńt tiêbbmṇt!

Khúooncc Khôjwtin giưyulṃt lâbraḿy phưyulmơdbnpng thuốsvalc, xédepptchvt.

Đqcngưyulmơdbnp̣c!Ngưyulmơdbnpi lợarhwi hạstpui, ngưyulmơdbnpi lợarhwi hạstpui nhấgbaht!Ngưyulmơdbnpi kim thưyulmơdbnpng bâbraḿt ngãshqe, mộyulmt trănbbzm nữntdo nhâbramn cũng khôjwting thỏqoxaa mãshqen nôjwtỉi ngưyulmơdbnpi, mộyulmt trănbbzm nữntdo nhâbramn côjwtịng thêbbmnm mộyulmt trănbbzm nam nhâbramn cũngvâbram̃n khôjwting chịjppcu khôjwting nổshpri ngưyulmơdbnpi!Ngưyulmơdbnpi bảvnztn lĩkqbanh lớhbxvn nhấgbaht, trưyulmơdbnṕc chưyulma từencvng córgvw ai, sau càng khôjwting có ngưyulmnbbzi nào, đfsdwã đfsdwưyulmơdbnp̣cchưyulma!!!?” Khúooncc Khôjwtin buồiordn bưyulṃc nói.

nbbzng Xuyêbbmnn cưyulmnbbzi: “A Khôjwtin, ngưyulmơdbnpi khen ta nhưyulm vậafnfy, thậafnft sựpeyh làm ta thụfrhi sủpudung nhưyulmarhwc kinhđfsdwó nha.


Khúooncc Khôjwtin thởomkg phìyovn phìyovn nằtlpcm trêbbmnn xímyapch đfsdwu, hai mắnavdt nhắnavdm nghiềfrhin.

rgvw thưyulḿ gìyovn muốsvaln ănbbzn khôjwting?” Lănbbzng Xuyêbbmnn nhìyovnn thâbraḿy Khúooncc Khôjwtin tưyulḿc giâbraṃn xanh médeppt mặpudut mày, córgvw chúoonct ngạstpui ngùtchvng hỏqoxai.

Khúooncc Khôjwtin vâbram̃n khôjwting mởomkg mắnavdt ra, giọng nói tràkqban đfsdwtpfmy đfsdwfrhi phòafnfng: “Ngưyulmơdbnpi muôjwtín gìyovnyulm̃a?”

Ta nghe nórgvwi khẩmcfru vịjppc ngưyulmơdbnpi râbraḿttôjwtít, ta có mang chút đfsdwôjwtì ănbbzn tơdbnṕi cho ngưyulmơdbnpi.” Lănbbzng Xuyêbbmnn nói.

Ta chỉjppckqba đfsdwyulmt nhiêbbmnn khẩmcfru vịjppcjwtít, ta khôjwting córgvw mang thai…” Khúooncc Khôjwtin nhưyulmbramm đfsdwstpui đfsdwjppcch nhìyovnn Lănbbzng Xuyêbbmnn.

nbbzng Xuyêbbmnn gậafnft đfsdwtpfmu ra vẻ hiêbbmn̉u, nói: “Ta biếsaxtt, nhưyulmng ngưyulmơdbnpi làkqba phu nhâbramn của ta, bấgbaht luậafnfn ngưyulmơdbnpi córgvw mang thai hay khôjwting, ta cũng khôjwting thểbbne khôjwting mang đfsdwiord ănbbzn cho ngưyulmơdbnpimà.

Khúooncc Khôjwtin hêbbmńt sưyulḿc nghi hoặpuduc nhìyovnn Lănbbzng Xuyêbbmnn: “Ngưyulmơdbnpi đfsdwang đfsdwátchvnh chủpudu ýoonc quái quỷ gì đfsdwâbramy?

nbbzng Xuyêbbmnn vôjwti cùng ủpuduy khuấgbaht nói: “Tạstpui trong mắnavdt ngưyulmơdbnpi, ta chímyapnh làkqbatchvi loạstpui ngưyulmnbbzi chỉjppc biếsaxtt đfsdwátchvnh chủpudu ýoonc xâbraḿunhưyulm nàkqbay sao?

Khúooncc Khôjwtin bấgbaht đfsdwnavdc dĩkqba nhìyovnn Lănbbzng Xuyêbbmnn, nói: “bbmńu khôjwting phảvnzti vâbraṃy thì ngưyulmơdbnpi cảvnztm thấgbahy ngưyulmơdbnpi làkqba hạstpung ngưyulmnbbzi gìyovn đfsdwâbramy?” Nănbbzm đfsdwórgvw thì khôjwting nórgvwi tơdbnṕi, nhưyulmng bắnavdt đfsdwtpfmu từencv lúc hắnavdn gặpudup đfsdwưyulmarhwc Lănbbzng Xuyêbbmnn lầtpfmn thứnavd hai, hắnavdn đfsdwãshqe cảvnztm thấgbahy Lănbbzng Xuyêbbmnn khôjwting córgvwooncc nàkqbao làkqba khôjwting đfsdwánh chủpudu ýooncbraḿu.

nbbzng Xuyêbbmnn: “…”

Mộyulm Thầtpfmn đfsdwi vàkqbao phòafnfng ngủpudu, liêbbmǹn thấgbahy Diệyovnp Thạstpuch chôjwtíng cănbbz̀m, vẻencv mặpudut rầtpfmu rĩkqba.

Đqcngstpui Bảvnzto, Tiểbbneu Bảvnzto thì đfsdwang nhàkqbam chátchvn lănbbzn tơdbnṕi lănbbzn lui bêbbmnn châbramn Diệyovnp Thạstpuch.

Mộyulm Thầtpfmn thâbraḿy Diệyovnp Thạstpuch nhưyulmbraṃy thì hỏqoxai: “kqbam sao vậafnfy? Tâbramm tìyovnnh khôjwting tốsvalt?


Diệyovnp Thạstpuch buôjwtìn râbram̀u cáo trạng vơdbnṕi Mộyulm Thầtpfmn: “Ômqnbng ngoạstpui cưyulḿ luôjwtin đfsdwoạstput đfsdwôjwtì ănbbzn của ta, ôjwting ngoạstpui còafnfn đfsdwoạstput của cả Đqcngstpui Bảvnzto vơdbnṕiTiểbbneu Bảvnzto nưyulm̃a, nórgvwi tiểbbneu hàkqbai tửpeyh ănbbzn nhiềfrhiu sâbramu rănbbzng, khôjwting tôjwtít…” Diệyovnp Thạstpuch dừencvng mộyulmt chúoonct lạstpui nórgvwi, “Nhưyulmng chủpudu yếsaxtu vẫnuczn làkqba đfsdwoạstput đfsdwiord ănbbzn của ta.

Mộyulm Thầtpfmn: “…” Khúooncc Khôjwtin vâbraṃy mà ngay cả đfsdwiord ănbbzn của tiểbbneu hàkqbai tửpeyh cũng khôjwting buôjwting tha, đfsdwúng làkqba khó tin.

Nếsaxtu ôjwting ngoạstpui đfsdwoạstput của ngưyulmơdbnpi, vâbraṃy ngưyulmơdbnpi đfsdwi đfsdwoạstput lại đfsdwôjwtì ănbbzn củaôjwting ngoạstpui là đfsdwưyulmơdbnp̣c rồiordi.” Mộyulm Thầtpfmn cưyulmnbbzi cưyulmơdbnp̀i đfsdwfrhi nghịjppc.

Diệyovnp Thạstpuch nâbramng cằtlpcm nhìn Mộyulm Thầtpfmn, tứnavdc giậafnfn nórgvwi: “Ômqnbng ngoạstpui khôjwting córgvw đfsdwôjwtì ănbbzn.

Sao ôjwting ngoạstpui lại khôjwting córgvw đfsdwôjwtì ănbbzn đfsdwưyulmơdbnp̣c, Lănbbzng ôjwting ngoạstpui đfsdwiềfrhiu ba vị linh đfsdwtpfmu bếsaxtp thấgbaht cấgbahp từencvnbbzng gia lạstpui đfsdwâbramy cho ôjwting ngoạstpui mà.” Mộyulm Thầtpfmn nói.

Diệyovnp Thạstpuch trơdbnp̣n to mắnavdt: “Chuyệyovnn khi nàkqbao cơdbnp?Sao ta lại khôjwting biếsaxtt?

Mộyulm Thầtpfmn cưyulmnbbzi: “Ba vị linh đfsdwtpfmu bếsaxtp vừencva mơdbnṕi đfsdwếsaxtn hôjwtim nay.

Diệyovnp Thạstpuch vuốsvalt cănbbz̀m, trong mănbbźt hiệyovnn lêbbmnn vàkqbai phầtpfmn hiểbbneu rõijem: “rgvw phảvnzti donănbbzng lựpeyhc Lănbbzng ôjwting ngoạstpui khôjwting đfsdwưyulmarhwc, sợarhw Khúooncc ôjwting ngoạstpui ghédeppt bỏqoxa hắnavdn, cho nêbbmnn mơdbnṕi cốsval ýoonc từencv nơdbnpikhátchvc bùtchv lại khôjwting?!”

Mộyulm Thầtpfmn: “…” Nănbbzng lựpeyhc Lănbbzng Xuyêbbmnn mà còafnfn khôjwting đfsdwưyulmarhwc, vâbraṃy chỉjppc sợarhw khôjwting ai dátchvm nórgvwi mìyovnnh nănbbzng lựpeyhc mạnh rôjwtìi.

kqbam sao ngưyulmơdbnpi biếsaxtt nănbbzng lựpeyhc ôjwting ngoạstpui khôjwting đfsdwưyulmarhwc?” Mộyulm Thầtpfmn tò mò hỏqoxai Diệyovnp Thạstpuch.

Diệyovnp Thạstpuch nhúooncn vai nói: “Khúooncc ôjwting ngoạstpui nórgvwi đfsdwó.

Mộyulm Thầtpfmn cúoonci đfsdwtpfmu nghĩkqba, ngay cả Lănbbzng Xuyêbbmnn nhưyulm vậafnfy cũng khôjwting thỏqoxaa mãshqen nôjwtỉi Khúooncc Khôjwtin, Khúooncc Khôjwtin thậafnft đfsdwúng làkqba quátchv lợarhwi hạstpui. Khórgvw trátchvch Lănbbzng Xuyêbbmnn thímyapch édeppp Khúooncc Khôjwtin, Khúooncc Khôjwtin thậafnft đfsdwúooncng làkqba… thiếsaxtu đfsdwánh!

Ta cảvnztm thấgbahy hình nhưyulm ôjwting ngoạstpui đfsdwang mang thai.” Diệyovnp Thạstpuch nâbramng cằtlpcm nói.


Mộyulm Thầtpfmn hỏi: “yovn sao?”

“Bởomkgi vìyovn ôjwting ngoạstpui càkqbang ngàkqbay càkqbang ănbbzn nhiêbbmǹu, hơdbnpn nữntdoa càkqbang ngàkqbay càkqbang thímyapch ănbbzn ngọafnft vơdbnṕi chua.” Diệyovnp Thạstpuch nghiêbbmnm túooncc nórgvwi.

Mộyulm Thầtpfmn: “…” Hănbbz̉n là Khúooncc Khôjwtin thâbraṃt sưyulṃ đfsdwang mang thai, dùtchv sao cầtpfmm thúooncnbbzng Xuyêbbmnn kia gầtpfmn đfsdwâbramy vâbraṃy mà khôjwting hêbbmǹ đfsdwụng tơdbnṕi Khúooncc Khôjwtin, đfsdwâbramy khôjwting phảvnzti làkqba rấgbaht kỳtcpo quátchvi sao?

Nhưyulmng mày sưyulm do Lănbbzng ôjwting ngoạstpui phátchvi tớhbxvi lại nórgvwi Khúooncc ôjwting ngoạstpui khôjwting có mang thai.” Diệyovnp Thạstpuch nórgvwi.

Mộyulm Thầtpfmn cưyulmnbbzi khẽdbnp, nói: “Ngưyulmơdbnpi nghĩ, lơdbnp̀i của Lănbbzng ôjwting ngoạstpui córgvw thểbbne tin sao?”

Diệyovnp Thạstpuch đfsdwảo mắnavdt, lắnavdc lắnavdc đfsdwtpfmu. Lănbbzng ôjwting ngoạstpui nórgvwi dốsvali hếsaxtt bàkqbai nàkqbay đfsdwếsaxtn bàkqbai khátchvc, khôjwting có chút đfsdwnavdng đfsdwnavdn nào.

Mộyulm Thầtpfmn nghiêbbmnng đfsdwtpfmu: “Vậafnfy ngưyulmơdbnpi cảm thâbraḿy, lơdbnp̀i mà ngưyulmnbbzi của Lănbbzng ôjwting ngoạstpui nórgvwi ra córgvw thểbbne tin sao?

Diệyovnp Thạstpuch trơdbnp̣n lớhbxvn mắnavdt: “A! Ômqnbng ngoạstpui thâbraṃt sưyulṃ mang thai?

Mộyulm Thầtpfmn cưyulmnbbzi khôjwting nórgvwi, đfsdwôjwtii mănbbźt Diệyovnp Thạstpuch nhấgbaht thờnbbzi biếsaxtn ảvnzto vôjwti thưyulmnbbzng.

Đqcngstpui Bảvnzto: “Ăbojon… Ăbojon… Ăbojon…

Tiểbbneu Bảvnzto: “Mang thai… Mang thai… Mang thai…

Đqcngstpui Bảvnzto Tiểbbneu Bảvnzto môjwtĩi đfsdwưyulḿa ôjwtim mộyulmt châbramn Diệyovnp Thạstpuch, thanh âbramm đfsdwan vơdbnṕi nhau, biếsaxtn thàkqbanh: “Ăbojon, mang thai, ănbbzn, mang thai, ănbbzn…

yulmơdbnpng mặpudut Diệyovnp Thạstpuch nórgvwng lêbbmnn, Đqcngstpui Bảvnzto Tiểbbneu Bảvnzto nói nhưyulm vậafnfy, làm Diệyovnp Thạstpuch cảvnztm giátchvc nhưyulm hai đfsdwưyulḿa nhỏ này đfsdwang nórgvwi y chímyapnh làkqbajwtịt ngưyulmơdbnp̀i chỉ biêbbmńt ănbbzn no mang thai, mang thai ănbbzn no.


Tiểbbneu Bảvnzto thậafnft lợarhwi hạstpui, biêbbmńt nórgvwi tưyulm̀ ‘mang thai’ rôjwtìi, còn Đqcngstpui Bảvnzto thì vâbram̃n cảvnzt ngàkqbay ‘ănbbzn ănbbzn’.” Mộyulm Thầtpfmn tràkqban đfsdwtpfmy tátchvn thưyulmomkgng nhìn Tiểbbneu Bảvnzto.

Đqcngstpui Bảvnzto ngẩmcfrng đfsdwtpfmu, átchvnh mắnavdt dạstpuo qua mộyulmt vòafnfng trêbbmnn mặpudut Mộyulm Thầtpfmn, miệyovnng “Ăbojon, ănbbzn, ănbbzn…” liềfrhin biếsaxtn thàkqbanh “Mang thai, mang thai, mang thai…

Diệyovnp Thạstpuch nhìyovnn Đqcngstpui Bảvnzto: “Đqcngstpui Bảvnzto họafnfc thâbraṃt nhanh.”

Mộyulm Thầtpfmn gậafnft đfsdwtpfmu: “Đqcngúooncng vậafnfy!

Đqcngstpui Bảvnzto, Tiểbbneu Bảvnzto vâbramy quanh Diệyovnp Thạstpuch và Mộyulm Thầtpfmn, nãshqei thanh nãshqei khímyapbbmnu “mang thai”.

Lúc Khúooncc Khôjwtin đfsdwi vàkqbao, Đqcngstpui Bảvnzto và Tiểbbneu Bảvnzto đfsdwiordng thờnbbzi chuyểbbnen átchvnh mắnavdt vêbbmǹ phímyapa Khúooncc Khôjwtin, phi qua ôjwtim đfsdwùtchvi Khúooncc Khôjwtin, vẻ mănbbẓt cầtpfmu biểbbneu dưyulmơdbnpng gọi thănbbz̉ng “Mang thai”, Khúooncc Khôjwtin lậafnfp tứnavdc đfsdwen mặpudut.

Ngưyulmơdbnpi mang thai?” Khúooncc Khôjwtin hỏi Diệyovnp Thạstpuch.

Diệyovnp Thạstpuch lắnavdc đfsdwtpfmu: “Khôjwting córgvw ạ.” Y mớhbxvi vừencva sinh thôjwtii mà, làm gì nhanh mang thai nhưyulmbraṃy đfsdwưyulmơdbnp̣c.

Khúooncc Khôjwtin đfsdwen mănbbẓt, nói: “Ngưyulmơdbnpi khôjwting córgvw mang thai thì dạyĐqcngstpui Bảvnzto, Tiểbbneu Bảvnzto kêbbmnu làmgìyovn! Tưyulm̀ ‘mẫnuczu phụfrhi’ còafnfn chưyulma có họafnfc kêbbmnu đfsdwưyulmarhwc, liềfrhin dạy mâbraḿy thưyulḿ loạstpun thấgbaht bátchvt tao rôjwtìi!

Diệyovnp Thạstpuch: “…” Y khôjwting córgvw cốsval ýoonc dạy mà! Đqcngstpui Bảvnzto, Tiểbbneu Bảvnzto làkqbajwti sựpeyh tựpeyh thôjwting đfsdwâbraḿy chưyulḿ.

Ômqnbng ngoạstpui, córgvw việyovnc sao ạ?” Mộyulm Thầtpfmn hỏqoxai.

Khúooncc Khôjwtin liếsaxtc mắnavdt nhìn hai ngưyulmnbbzi mộyulmt cátchvi, hỏqoxai: “rgvw đfsdwôjwtì ănbbzn khôjwting?”

Khôjwting córgvw.” Diệyovnp Thạstpuch córgvwdbnpi chộyulmt dạstpurgvwi.

Trêbbmnn mặpudut Khúooncc Khôjwtin lâbraṃp tưyulḿc hiệyovnn lêbbmnn vẻ thấgbaht vọafnfng.

nbbzng ôjwting ngoạstpui có đfsdwbbmǹu ba vị linh đfsdwtpfmu bếsaxtp tưyulm̀Lănbbzng gia qua đfsdwâbramy đfsdwó ôjwting ngoại.” Diệyovnp Thạstpuch nói.

Khúooncc Khôjwtin nhìyovnn Diệyovnp Thạstpuch, córgvw chúoonct nghi ngơdbnp̀: “Thâbraṃt sao?

Mộyulm Thầtpfmn gậafnft đfsdwtpfmu nói: “Đqcngúooncng vậafnfy đfsdwó ôjwting ngoại,nghe nórgvwi, ba vị linh đfsdwtpfmu bếsaxtp kia cótay nghềfrhi khôjwting tồiordi, ôjwting ngoạstpui ngàkqbai córgvw thểbbne thửpeyh xem.

Nhưyulmng đfsdwó chímyapnh làkqba ngưyulmnbbzi của Lănbbzng Xuyêbbmnn.” Khúooncc Khôjwtin córgvw chúoonct khó chịu nórgvwi thầtpfmm.

Mộyulm Thầtpfmn cưyulmnbbzi cưyulmnbbzi nhìyovnn Khúooncc Khôjwtin: “Ômqnbng ngoạstpui, ngưyulmnbbzi của Lănbbzng ôjwting ngoạstpui khôjwting phải làkqbakqbang tốsvalt sao? Ngài khôjwting thểbbne cưyulḿ luôjwtin đfsdwêbbmn̉Lănbbzng ôjwting ngoạstpui chiếsaxtm tiệyovnn nghi nhưyulmbraṃy, ngẫnuczu nhiêbbmnn cũtlpcng phải chiếsaxtm vềfrhi chưyulḿ.”

Khúooncc Khôjwtin nhưyulmrgvw đfsdwiềfrhiu suy nghĩkqbakqba nhìn Mộyulm Thầtpfmn, trịjppcnh trọafnfng gậafnft đfsdwtpfmu: “rgvwi khôjwting sai.

Diệyovnp Thạstpuch nhìyovnn bórgvwng dátchvng Khúooncc Khôjwtin rờnbbzi đfsdwi, sau đfsdwó nhìyovnn qua phímyapa Mộyulm Thầtpfmn, tràkqban đfsdwtpfmy cảvnztm thátchvn nórgvwi: “Mộyulm Thầtpfmn, tàkqbai ănbbzn nórgvwi của ngưyulmơdbnpi thậafnft tôjwtít.”

Mộyulm Thầtpfmn cưyulmnbbzi: “Ta nghĩkqba, trong môjwtịt thơdbnp̀i gian ngănbbźn, hẳbaxrn làkqba Khúooncc ôjwting ngoạstpui sẽdbnp khôjwting tơdbnṕi đfsdwoạt đfsdwôjwtì ănbbzn của ngưyulmơdbnpi đfsdwâbramu.

bbmńu nhưyulmnbbzng Xuyêbbmnn ngay cả đfsdwiord ănbbzn cho Khúooncc Khôjwtin cũng chiếsaxtu cốsvaljwtỉi, vậafnfy hắnavdn cũtlpcng quátchv khôjwting nêbbmnn việyovnc rôjwtìi.

Diệyovnp Thạstpuch khẽdbnp đfsdwvnzto mắnavdt, nói: “Mẫnuczu phụfrhirgvwi, ngưyulmơdbnpi thímyapch nhấgbaht là nórgvwi hưyulmu nórgvwi vưyulmarhwn, đfsdwshpri trắnavdng thay đfsdwen.

Khúooncc nhạstpuc phụfrhirgvwi nhưyulm vậafnfy?” Trêbbmnn mặpudut Mộyulm Thầtpfmn khôjwting khỏqoxai hiệyovnn lêbbmnn vàkqbai phầtpfmn nghi hoặpuduc, hình nhưyulm hắnavdn khôjwting córgvw đfsdwnavdc tộyulmi vịjppc nhạstpuc phụfrhi này thì phải, sao lại bị Khúooncc nhạstpuc phụfrhirgvwi nhưyulm vậafnfy nhỉ?

Mộyulm Thầtpfmn hồiord nghi nhìyovnn Diệyovnp Thạstpuch: “Khúooncc nhạstpuc phụfrhi cụfrhi thểbbnergvwi nhưyulm thếsaxtkqbao?

Diệyovnp Thạstpuch: “Mẫnuczu phụfrhirgvwi, lúc ngưyulmơdbnpi nhàkqban hạstpu khôjwting luyệyovnn đfsdwan liềfrhin cùtchvng phụfrhi thâbramn nórgvwi hưyulmu nórgvwi vưyulmarhwn, cốsvalyovnnh vị phụfrhi thâbramn đfsdwâbram̀u gôjwtĩ kia còafnfn coi lơdbnp̀i ngưyulmơdbnpi nórgvwi nhưyulmdbnp̀i hôjwtịi thánh đfsdwưyulḿc chúa trơdbnp̀i mẹ, tin tưyulmơdbnp̉ng khôjwting chút nghi ngờnbbz.

Mộyulm Thầtpfmn: “…”

Theo hiểbbneu biếsaxtt của hắnavdn, hai vịjppc nhạstpuc phụfrhi đfsdwãshqe viêbbmnn phòafnfng rôjwtìi.

Lúc trưyulmơdbnṕc hắnavdn còafnfn cảvnztm thấgbahy Bạstpuch Thầtpfmn Tinh khôjwting đfsdwpuduijem rang. Bạstpuch Thầtpfmn Tinh khôjwting đfsdwpuduijemkqbang chỗgkclkqbao?! Mìyovnnh vàkqba Bạstpuch Thầtpfmn Tinh chỉ vưyulm̀a mơdbnṕi nói buôjwtỉi sáng, vàkqbao ban đfsdwêbbmnm Bạstpuch Thầtpfmn Tinh liềfrhin khôjwting chờnbbz đfsdwarhwi đfsdwưyulmarhwc mà ănbbzn sạch Khúooncc nhạstpuc phụfrhi. Nhưyulmng mà ănbbzn sạch sẽdbnpjwtìi lại đfsdwôjwtỉ hêbbmńt mọi chuyêbbmṇn lêbbmnn trêbbmnn đfsdwtpfmu hắnavdn, đfsdwúng làkqbamyapnh môjwtịt kếsaxtbraḿt tôjwtít!

Diệyovnp Thạstpuch hỏi Mộyulm Thầtpfmn: “Mộyulm Thầtpfmn, ngưyulmơdbnpi vơdbnṕi phụfrhi thâbramn đfsdwã nórgvwi nhữntdong gìyovn vâbraṃy?

Mộyulm Thầtpfmn xấgbahu hổshpryulmnbbzi trả lơdbnp̀i: “Khôjwting córgvwyovn, ta chỉjppc đfsdwfrhi nghịjppc môjwtịt vài câbramu thôjwtii.

Hắnavdn còafnfn tưyulmơdbnp̉ng phẩmcfrm hạstpunh của Bạstpuch nhạstpuc phụfrhijwtít hơdbnpn Lănbbzng ôjwting ngoạstpui chưyulḿ, quảvnzt nhiêbbmnn làkqba hắnavdn suy nghĩkqba quátchv nhiềfrhiu, hai ngưyulmơdbnp̀i này đfsdwêbbmǹu khôjwting phảvnzti thứnavdyovn tốsvalt cả.

Gầtpfmn đfsdwâbramy ngưyulmơdbnpi vâbram̃n luôjwtin vộyulmi vàkqbang bồiordi dưyulmlnmgng luyêbbmṇn dưyulmơdbnp̣c sưyulm sao?” Diệyovnp Thạstpuch hỏqoxai.

Mộyulm Thầtpfmn gậafnft đfsdwtpfmu: “Ưshqè.”

Tốsvalc đfsdwyulm của Bạstpuch gia cùtchvng Lănbbzng gia râbraḿt nhanh, hắnavdn châbramn trưyulmhbxvc vưyulm̀a thảvnzt ra tin tứnavdc, châbramn sau Bạstpuch gia cùtchvng Lănbbzng gia liềfrhin môjwtĩi bêbbmnn đfsdwưyulma ba vị luyêbbmṇn dưyulmơdbnp̣c sưyulm thấgbaht cấgbahp hậafnfu kỳtcpo lạstpui đfsdwâbramy cho hắnavdn chọafnfn lựpeyha. Sátchvu ngưyulmnbbzi nàkqbay, đfsdwfrhiu làkqba ngưyulmnbbzi nổshpri bậafnft trong đfsdwám luyêbbmṇn dưyulmơdbnp̣c sưyulm thấgbaht cấgbahp ơdbnp̉ Trung Châbramu, đfsdwfrhiu làkqba gầtpfmn đfsdwâbramy mơdbnṕi gia nhậafnfp Bạstpuch gia và Lănbbzng gia, vảvnzt lạstpui đfsdwfrhiu tựpeyh nguyệyovnn kýoonc kếsaxtt vănbbzn tựpeyhtchvn đfsdwnavdt.

Mộyulm Thầtpfmn ban đfsdwâbram̀u chỉjppcmyapnh bồiordi dưyulmlnmgng ra hai ngưyulmnbbzi, nhưyulmng sau đfsdwó đfsdwnavdn đfsdwo môjwtịt hôjwtìi, liềfrhin trựpeyhc tiếsaxtp bồiordi dưyulmlnmgng luôjwtin sátchvu ngưyulmnbbzi, tímyapnh chờnbbz trong sáu ngưyulmơdbnp̀i này ra đfsdwưyulmơdbnp̣c hai vị luyêbbmṇn dưyulmơdbnp̣c sưyulmtchvt cấgbahp thì liềfrhin dừencvng tay.

tchvu ngưyulmnbbzi kia córgvw thểbbne ra hai vịluyêbbmṇn dưyulmơdbnp̣c sưyulmtchvt cấgbahp sao?” Diệyovnp Thạstpuch hỏqoxai.

Mộyulm Thầtpfmn nói: “Hẳbaxrn làkqbargvw thểbbne.

rgvw thểbbne trởomkg thàkqbanh luyêbbmṇn dưyulmơdbnp̣c sưyulm thấgbaht cấgbahp hậafnfu kỳtcpo, tưyulm chấgbaht khôjwting thêbbmn̉ nào kédeppm đfsdwưyulmơdbnp̣c. Mâbraḿy vị luyêbbmṇn dưyulmơdbnp̣c sưyulm đfsdwó kinh nghiệyovnm cũng râbraḿt phong phúoonc, chỉ là khiếsaxtm khuyếsaxtt mộyulmt chúoonct cơdbnp duyêbbmnn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.