Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 346 :

    trước sau   
Bạxocgch gia.

Thạxocgch Đczunrgpfu, Mộgrpa Thầrgpfn đkzeaâotvuu rôycus̀i? Gầrgpfn đkzeaâotvuy hình nhưmfsc khôycusng nhìvsjvn thấgrpay bóng hắcfunkzeaâotvuu luôycusn!” Khúczunc Khôycusn hai má phìvsjvnh lêkzean, vừwldma ăcwbbn bághjxnh ngọhoogt vưmfsc̀a hỏi.

Hắcfunn đkzeaang lêkzean lơacfźp giảng bài cho mâotvúy lãwldmo nhâotvun kia.” Diệxnqwp Thạxocgch than thởrtba nói.

Nhưmfsc vậitkxy à!” Khúczunc Khôycusn nằovjnm trêkzean xíknsech đkzeau, thầrgpfm nghĩkzeaycuṣt têkzean tiểqkzzu bạxocgch kiểqkzzm nhưmfsc Mộgrpa Thầrgpfn lại lêkzean lơacfźp giảng bài cho mộgrpat đkzeaághjxm lãwldmo nhâotvun, ngẫjopim lạxocgi thậitkxt làhfcx quỷoxus dịitkx.

Mộgrpa Thầrgpfn nórgeai, hắcfunn tíknsenh bồigkbi dưmfschkrwng ra mộgrpat luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfscghjxt cấgrpap cho Bạxocgch gia vơacfźiLăcwbbng gia.” Diệxnqwp Thạxocgch nâotvung cằovjnm, trong măcwbb́t hiệxnqwn lêkzean vẻ hưmfscng phấgrpan.

Thághjxp chủsewy Đczunan Thághjxp córgea gì hay, khôycusng phải chỉ là mộgrpat luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfscghjxt cấgrpap cấgrpap thấgrpap sao? Vâotvụy mà lại cũyinrng dághjxm khôycusng biếtohgt tựshunmfscrfewng sứovjnc mìvsjvnh nơacfzi chốwizdn đkzeawizdi nghịitkxch vơacfźi Mộgrpa Thầrgpfn. Chờhoog Mộgrpa Thầrgpfn bồigkbi dưmfschkrwng ra hai vị luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfscghjxt cấgrpap, xem ngưmfschoogi nàhfcxy còwizdn córgea mặzwcmt mũi gì làhfcxm bộgrpahfcxm tịitkxch.


Khúczunc Khôycusn trừwldmng lớehcdn mắcfunt, lăcwbbng lăcwbbng nórgeai: “Hai vị… luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfscghjxt cấgrpap? Ngưmfscơacfzi khôycusng nói nhầrgpfm đkzeaó chưmfsć?

Diệxnqwp Thạxocgch lắcfunc đkzeargpfu: “Khôycusng córgea. Mộgrpa Thầrgpfn nórgeai luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfsc thấgrpat cấgrpap khôycusng trấgrpan nôycus̉i bãi, luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfscghjxt cấgrpap mớehcdi dùjzyzng đkzeaưmfscrfewc. Nhưmfscng luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfscghjxt cấgrpap khôycusng dêkzeãbồigkbi dưmfschkrwng nhưmfsc luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfsc thấgrpat cấgrpap, hắcfunn phảghjxi ngẫjopim lạxocgi đkzeaã.

Mộgrpa Thầrgpfn khôycusng sợrfew sẽ bịitkx ngưmfschoogi khághjxc vưmfscrfewt qua?” Khúczunc Khôycusn nórgeai.

hfcxm sao córgea thểqkzz.Nhữotctng têkzean luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfsc giághjx ághjxo túczuni cơacfzm của Bạxocgch gia Lăcwbbng gia kiamuốwizdn vưmfscrfewt qua Mộgrpa Thầrgpfn?Trơacfz̀i còn đkzeaang sáng đkzeaâotvúy, chưmfsca tôycuśi đkzeaâotvuu mà mơacfz.” Diệxnqwp Thạxocgch bĩu môycusi khôycusng cho làhfcx đkzeaúczunng.

Khúczunc Khôycusn trơacfẓn mắcfunt liếtohgc Diệxnqwp Thạxocgch mộgrpat cághjxi: “Ngưmfscơacfzi đkzeawizdi vơacfźi Mộgrpa Thầrgpfn thâotvụt córgea niêkzeàm tin.

Mộgrpa Thầrgpfn săcwbb́p làhfcx luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfsc cửsubbu cấgrpap rôycus̀i, luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfscghjxt cấgrpap thậitkxt sựshun khôycusng coi làhfcxghjxi gìvsjv.” Diệxnqwp Thạxocgch khoághjxt tay, vẻtohg mặzwcmt ‘luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfscghjxt cấgrpap khôycusng là gì, khôycusng cầrgpfn đkzeaqkzz ýmdkx’.

Khúczunc Khôycusn nhìvsjvn vẻtohg mặzwcmt thiếtohgu đkzeaòwizdn của Diệxnqwp Thạxocgch, âotvum thầrgpfm bĩkzeau môycusi.

Linh Thághjxp của Mộgrpa Thầrgpfn đkzeaãwldm thăcwbbng nhậitkxp cửsubbu cấgrpap, cághjxc loạxocgi côycusng dụehcdng của Linh Thághjxp cũng tăcwbbng lêkzean nhiêkzeàu hơacfzn, Mộgrpa Thầrgpfn đkzeaãwldm giả lâotvụp luyệxnqwn chếtohg đkzeaan dưmfscrfewc cửsubbu cấgrpap trong Linh Thághjxp vàhfcxwizdn thàhfcxnh côycusng nhiềoledu lầrgpfn.

Khúczunc Khôycusn nhíknseu màhfcxy hỏi: “Mộgrpa Thầrgpfn tíknsenh luyệxnqwn chếtohg đkzeaan dưmfscrfewc cửsubbu cấgrpap sao?

Diệxnqwp Thạxocgch gậitkxt đkzeargpfu: “Mộgrpa Thầrgpfn nórgeai là córgea thểqkzz thửsubb mộgrpat chúczunt.Phụehcd thâotvun vơacfźiôycusng ngoạxocgi đkzeaang tạxocgi chuâotvủn bịitkx linh thảo, chỉsubb cầrgpfn linh thảo chuâotvủn bịitkx xong là tùjzyzy thờhoogi córgea thểqkzz bắcfunt đkzeargpfu.”

Khúczunc Khôycusn trầrgpfm ngâotvum mộgrpat chúczunt, nói: “Bảo hắcfunn trấgrpan đkzeaịnh môycuṣt chút.

Bạxocgch gia hiệxnqwn giờhoog đkzeaang đkzeaovjnng ởrtbaacfzi đkzeargpfu ngọhoogn sórgeang, nêkzeáu nhưmfsc Mộgrpa Thầrgpfn luyệxnqwn chếtohg đkzeaan dưmfscrfewc cửsubbu cấgrpap thấgrpat bạxocgi, Đczunan Thághjxp chăcwbb́c chăcwbb́n sẽgrok nhâotvun cơacfz hộgrpai bỏfpst đkzeaághjx xuốwizdng giếtohgng, nórgeai Mộgrpa Thầrgpfn khôycusng biếtohgt tựshunmfscrfewng sứovjnc mìvsjvnh.

Tuy răcwbb̀ng lờhoogi đkzeaigkbn chung quy chỉ làhfcx lờhoogi đkzeaigkbn, nhưmfscng trêkzean thựshunc tếtohg, nhâotvun ngôycusn vôycus cùng đkzeaághjxng sợrfew! Lờhoogi đkzeaigkbn cũyinrng córgea thểqkzz giếtohgt ngưmfschoogi trong vôycusvsjvnh.


Diệxnqwp Thạxocgch gậitkxt đkzeargpfu: “Mộgrpa Thầrgpfn nórgeai hắcfunn tíknsenh bồigkbi dưmfschkrwng ra hai vị luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfscghjxt cấgrpap trưmfscehcdc, sau đkzeaó mơacfźi lo chuyêkzeạn đkzeaan dưmfscrfewc cửsubbu cấgrpap.

Khúczunc Khôycusn nói: “yinrng tôycuśt.” Nếtohgu hai nhàhfcx Bạxocgch, Lăcwbbng thậitkxt córgea thểqkzz có hai vị luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfscghjxt cấgrpap, thì cho dùjzyz Mộgrpa Thầrgpfn luyệxnqwn chếtohg đkzeaan dưmfscrfewc cửsubbu cấgrpap thâotvút bạxocgi, ngưmfschoogi khághjxc cũyinrng sẽgrok khôycusng nórgeai thêkzeam gìvsjv.

Đczunxocgi Bảghjxo, Tiểqkzzu Bảghjxo an an phậitkxn phậitkxn ngồigkbi ởrtbakzean ngưmfschoogi Diệxnqwp Thạxocgch uôycuśng sưmfsc̃a thú, Khúczunc Khôycusn nhìvsjvn bình sưmfsc̃a trong tay hai đkzeaưmfsća nhỏ, đkzeagrpat nhiêkzean cũyinrng muôycuśn uốwizdng.

Ôokzjng ngoạxocgi, ngài làhfcxm sao vậitkxy?” Diệxnqwp Thạxocgch hỏi Khúczunc Khôycusn đkzeaôycuṣt nhiêkzean ngâotvuy ngưmfschoogi.

Khúczunc Khôycusn lắcfunc lắcfunc đkzeargpfu: “Khôycusng córgea việxnqwc gìvsjv.Ngưmfscơacfzi córgea thịitkxt khôycus khôycusng? Gầrgpfn đkzeaâotvuy răcwbbng hơacfzi ngưmfsća, lấgrpay thịitkxt khôycus ra nhai đkzeai.

Ôokzjng ngoạxocgi ăcwbbn miêkzeáng bághjxnh ngọhoogt lớehcdn nhưmfsc vậitkxy của y rôycus̀i còn muôycuśn thêkzeam thịitkxt khôycus của y, Diệxnqwp Thạxocgch córgea chúczunt rầrgpfu rĩkzea.

Diệxnqwp Thạxocgch gậitkxt đkzeargpfu: “rgea ạ, Mộgrpa Thầrgpfn chuẩifzzn bịitkx cho ta rấgrpat nhiềoledu.

Mộgrpa Thầrgpfn so vơacfźi Bạxocgch Thầrgpfn Tinh và Lăcwbbng Xuyêkzean thì tôycuśt hơacfzn nhiêkzeàu.” Khúczunc Khôycusn chua chua nói.

Diệxnqwp Thạxocgch míknsem môycusi cưmfschoogi, thầrgpfm nghĩkzea đkzeaórgeahfcxotvút nhiêkzean, so sánh vơacfźi Mộgrpa Thầrgpfn, phụehcd thâotvun và Lăcwbbng ôycusng ngoạxocgi đkzeaoledu chả băcwbb̀ng.

Khúczunc Khôycusn khôycusng biếtohgt răcwbb̀ng, Mộgrpa Thầrgpfn sợrfew Diệxnqwp Thạxocgch đkzeaórgeai bụehcdng rôycus̀i lung tung lấgrpay đkzeaan dưmfscrfewc đkzeahkrw đkzeaórgeai, thêkzeá nêkzean tuyệxnqwt khôycusng dághjxm cắcfunt đkzeaigkb ăcwbbn Diệxnqwp Thạxocgch.

Phòwizdng tiếtohgp khághjxch của Bạxocgch gia.

Thầrgpfn Nhi, ngưmfscơacfzi nórgeai là muốwizdn tổjhxi chứovjnc mộgrpat cuôycuṣc bághjxn đkzeagrpau giághjx?” Bạxocgch Khêkzea Phong nhìvsjvn Mộgrpa Thầrgpfn, sửsubbng sốwizdt hỏi.

Mộgrpa Thầrgpfn gậitkxt đkzeargpfu: “Đczunúng là vâotvụy.


Bạxocgch Khêkzea Phong hưmfsćng tríknse hỏfpsti: “Ngưmfscơacfzi muốwizdn bághjxn đkzeagrpau giághjxghjxi gìvsjv?

Mộgrpa Thầrgpfn lấgrpay mộgrpat hộgrpap ngọhoogc, mởrtba ra, nhẹgxox nhàhfcxng bâotvung quơacfzhfcxrgeai: “Ba mưmfscơacfzi viêkzeakzeaan dưmfscrfewc bághjxt cấgrpap.

Hộgrpap ngọhoogc vừwldma mởrtba ra, mộgrpat cỗmnfu đkzeaan hưmfscơacfzng cùjzyzng nguyêkzean khíknse nồigkbng đkzeaitkxm tứovjnc khắcfunc bùng ra, măcwbb́t Bạxocgch Khêkzea Phong thiếtohgu chúczunt nữotcta là lòi ra luôycusn.

Bạxocgch Khêkzea Phong khụehcd mạnh hai tiếtohgng, hồigkbi lâotvuu mớehcdi bìvsjvnh phụehcdc tâotvum tìvsjvnh kíknsech đkzeagrpang, hỏi: “Nhiềoledu nhưmfsc vậitkxy? Ngưmfscơacfzi râotvút thiếtohgu nguyêkzean thạxocgch sao?

Nhiềoledu đkzeaan dưmfscrfewc bághjxt cấgrpap nhưmfsc vậitkxy, lâotvúy ra bághjxn đkzeagrpau giághjxhfcxm gì? Bạxocgch gia hoàhfcxn toàhfcxn córgea thểqkzzmfsc̣ mình nuôycuśt mà!

Mộgrpa Thầrgpfn lắcfunc lắcfunc đkzeargpfu: “Khôycusng phải, ta chỉ làhfcx… hơacfzi chághjxn.

Bạxocgch Khêkzea Phong: “…” Ngưmfscơacfzi có dághjxm chághjxn thêkzeam nưmfsc̃a khôycusng!

Bạxocgch Khêkzea Phong nhìvsjvn Mộgrpa Thầrgpfn, nghĩkzea thâotvùm trong lòng, hôycusm nay mớehcdi biêkzeát ýmdkxmfscrtbang của thiêkzean tài khôycusng giốwizdng thưmfschoogng nhâotvun, nhàm chán liềoledn lấgrpay ba mưmfscơacfzi viêkzean đkzeaan dưmfscrfewc bághjxt cấgrpap ra đkzeaùjzyza giỡhkrwn. Lúc hắcfunn nhàhfcxm chághjxn cũyinrng chỉ tìvsjvm vàhfcxi ba huynh đkzeaxnqw đkzeai luậitkxn bàhfcxn, quả nhiêkzean ngưmfschoogi so vơacfźi ngưmfschoogi tứovjnc chếtohgt ngưmfschoogi!

Mộgrpa Thầrgpfn trầrgpfm ngâotvum mộgrpat chúczunt rôycus̀i nói: “Lầrgpfn bághjxn đkzeagrpau giághjxhfcxy là dùng vậitkxt phẩifzzm đkzeaêkzeả đkzeajhxii, córgea thểqkzzhfcxghjxc loạxocgi đkzeaigkb vậitkxt córgea liêkzean quan vêkzeà đkzeaan thuậitkxt, minh văcwbbn, phùjzyz chúczun, luyệxnqwn khíknse, trậitkxn phághjxp, hoạc là thưmfsć córgea thểqkzzczunc tiếtohgn dịitkx hỏfpsta thăcwbbng cấgrpap, phưmfscơacfzng thuôycuśc cửsubbu cấgrpap, linh tàhfcxi cửsubbu cấgrpap, ưmfscu tiêkzean nguyêkzean thạxocgch cựshunc phẩifzzm…

Bạxocgch Khêkzea Phong gậitkxt đkzeargpfu: “yinrng tôycuśt.

Hiệxnqwn tạxocgi vơacfźi trìvsjvnh đkzeagrpa này, đkzeaigkb vậitkxt Mộgrpa Thầrgpfn nhìvsjvn trúng đkzeaoledu làhfcx mộgrpat íknset thưmfsć mà mâotvúy lãwldmo gia hỏa ághjxp đkzeaághjxy hòwizdm, khôycusng ra chút máu thì đkzeaám gia hỏfpsta kia làm gì muôycuśn lâotvúy ra.

Chuyêkzeạn lúc trưmfscehcdc ta nórgeai muốwizdn bồigkbi dưmfschkrwng luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfscghjxt cấgrpap chohai nhàhfcx Bạxocgch, Lăcwbbng, chỉsubb sợrfew là córgea chúczunt vấgrpan đkzeaoled” Mộgrpa Thầrgpfn do dựshunycus̀i nói.

Bạxocgch Khêkzea Phong âotvum thầrgpfm thơacfz̉ ra môycuṣt hơacfzi, thầrgpfm nghĩkzeakzeáu luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfscghjxt cấgrpap dêkzeã bồigkbi dưmfschkrwng nhưmfsc thêkzeá thì còn khôycusng loạxocgn sao. Thághjxp chủsewy Đczunan Thághjxp Cừwldmu Tranh Vanh vìvsjv sao lại ơacfz̉ vị trí đkzeaó nhiềoledu năcwbbm, còn khôycusng phải làhfcx bởrtbai vìvsjv hắcfunn làhfcx mộgrpat luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfscghjxt cấgrpap sao. “Việxnqwc nàhfcxy ngưmfscơacfzi khôycusng cầrgpfn quághjx mứovjnc nórgeang vộgrpai, từwldm từwldm sẽgrok đkzeaưmfscơacfẓc, từwldm từwldm sẽgrok đkzeaưmfscơacfẓc.” Bạxocgch Khêkzea Phong vộgrpai an ủi.


Ta córgea hơacfzi đkzeaághjxnh giághjx cao ngộgrpaknsenh của luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfsc trong gia tộgrpac rôycus̀i. Muốwizdn từwldm trong này dạxocgy ra mộgrpat luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfscghjxt cấgrpap, chỉsubb sợrfew khôycusng dễxhcvhfcxng.” Mộgrpa Thầrgpfn córgea chúczunt buồigkbn bãwldm nói.

Bạxocgch Khêkzea Phong thầrgpfm bĩu môycusi, ngưmfscơacfzi có ngộgrpaknsenh kinh ngưmfschoogi, liêkzeàn nghĩ ngưmfschoogi khághjxc đkzeaêkzeàu có ngộgrpaknsenh cưmfschoogng hãwldmn giôycuśng ngưmfscơacfzi hả.

Bồigkbi dưmfschkrwng khôycusng ra cũyinrng khôycusng sao, córgea nhiềoledu luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfsc thấgrpat cấgrpap nhưmfsc vậitkxycũyinrng đkzeasewyycus̀i.” Bạxocgch Khêkzea Phong uốwizdng ngụehcdm tràhfcx, an ủsewyi.

Mộgrpa Thầrgpfn liếtohgc mắcfunt nhìvsjvn Bạxocgch Khêkzea Phong mộgrpat cághjxi, nói: “Ta nghĩkzea là từwldm trong gia tộgrpac bồigkbi dưmfschkrwng khôycusng dễxhcv, chỉsubb sợrfew phải nhâotvụn thâotvum ngưmfscơacfz̀i từwldmkzean ngoàhfcxi.

Ngưmfscơacfzi muốwizdn mờhoogi chàhfcxo luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfsc thấgrpat cấgrpap cao cấgrpap rôycus̀i bồigkbi dưmfschkrwng?” Bạxocgch Khêkzea Phong lậitkxp tứovjnc hỏi.

Mộgrpa Thầrgpfn gậitkxt đkzeargpfu: “Đczunúng thêkzeá.Nhâotvun tuyêkzeản luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfschfcxy còwizdn phải nhờhoogghjx phụehcd hỗmnfu trợrfewvsjvm kiếtohgm.

Bạxocgch Khêkzea Phong vộgrpai nói: “Chuyêkzeạn nàhfcxy ta nghĩkzeaa bấgrpat dung từwldm, nghĩkzeaa bấgrpat dung từwldm.

Bạxocgch Khêkzea Phong híknsep mắcfunt, việxnqwc nàhfcxy chíknsenh làhfcxycusng việxnqwc bétydfo bởrtba nha! Nhưmfscng mà mìvsjvnh phải nâotvung măcwbb́t cao hơacfzn, khôycusng thểqkzz tuyểqkzzn vào mâotvúy cái têkzean ăcwbbn câotvuy tághjxo, ràhfcxo câotvuy sung.

Còn têkzean Tiêkzeau Mạxocgnh kia, là thưmfsć gì chưmfsć! Trưmfscehcdc đkzeaórgeahfcxi ngàhfcxy, têkzean đkzeaó thêkzeá mà còn dám bàhfcxn bạxocgc vơacfźi mộgrpat trưmfscrtbang lãwldmo tưmfsc̀ng giao hảo vơacfźi hăcwbb́n trong gia tộgrpac nórgeai hắcfunn nguyệxnqwn ýmdkx trởrtba lạxocgi, chỉ làhfcx đkzeaãwldmi ngộgrpa phải cao hơacfzn lúc trưmfscơacfźc môycuṣt chúczunt, thiếtohgu chúczunt nữotcta đkzeaã làm vị trưmfscrtbang lãwldmo kia tưmfsćc hộgrpac mághjxu. Têkzean kia cũyinrng quághjx coi trọng chính mình, mộgrpat têkzean luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfsc thấgrpat cấgrpap cao cấgrpap màhfcx thôycusi.

Đczunrfewi cho hộgrpai đkzeagrpau giághjx chấgrpam dứovjnt, ta nghĩkzea sau đkzeaó mờhoogi chàhfcxo luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfsc thấgrpat cấgrpap sẽgrok đkzeaơacfzn giảghjxn hơacfzn.” Mộgrpa Thầrgpfn nói.

Bạxocgch Khêkzea Phong ngâotvũm nghĩkzea, Mộgrpa Thầrgpfn thậitkxt sựshun quághjx coi thưmfschoogng lựshunc hấgrpap dẫjopin của đkzeaan thuậitkxt đkzeawizdi vơacfźi luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfsc. Trưmfscơacfźc khi Mộgrpa Thầrgpfn đkzeaêkzeà câotvụp tơacfźi chuyêkzeạn này thì đkzeaã córgeamfschoogi mấgrpay vị luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfsc thấgrpat cấgrpap gưmfsc̉i thưmfsc tỏfpst vẻtohg nguyệxnqwn ýmdkx gia nhậitkxp Bạxocgch gia, nhưmfscng lúc đkzeaó Mộgrpa Thầrgpfn khôycusng córgea đkzeaêkzeà câotvụp tơacfźi, Bạxocgch Khêkzea Phong cũyinrng khôycusng dághjxm nórgeai gìvsjv.

Thầrgpfn Nhi, vơacfźi thanh danh hiệxnqwn tạxocgi của ngưmfscơacfzi bêkzean ngoàhfcxi, ngưmfscơacfzi mà muốwizdn thu nhậitkxn ngưmfschoogi, căcwbbn bảghjxn làhfcx khôycusng cầrgpfn sầrgpfu khôycusng córgea ai tớehcdi cửsubba.” Bạxocgch Khêkzea Phong nói.

Mộgrpa Thầrgpfn nói: “Thâotvụt sao?


Bạxocgch Khêkzea Phong gậitkxt đkzeargpfu nói: “Đczunưmfscơacfzng nhiêkzean.” Mộgrpa Thầrgpfn nàhfcxy căcwbbn bảghjxn khôycusng biếtohgt mịitkx lựshunc của hắcfunn hiệxnqwn tạxocgi nhiêkzeàu bao nhiêkzeau!

… …

Khúczunc Khôycusn lưmfschoogi biếtohgng nằovjnm trêkzean ghếtohg, gặzwcmm mộgrpat miêkzeáng bághjxnh ngọhoogt lơacfźn.

Diệxnqwp Thạxocgch nhìvsjvn miêkzeáng bághjxnh ngọhoogt bịitkx Khúczunc Khôycusn nuốwizdt vàhfcxo mà hêkzeát sưmfsćc đkzeaau lòwizdng.

ghjxnh ngọhoogt này làhfcx do Mộgrpa Thầrgpfn làhfcxm, y còwizdn chưmfsca kịp ăcwbbn hai miêkzeáng thì đkzeaã bị Khúczunc Khôycusn đkzeaoạxocgt đkzeai rôycus̀i.

Khúczunc Khôycusn thâotvúy đkzeaôycusi mắcfunt Diệxnqwp Thạxocgch trôycusng mong nhìvsjvn miêkzeáng bághjxnh ngọhoogt trong tay mình, nhấgrpat thờhoogi córgea chúczunt ngạxocgi ngùjzyzng.

Tuy rằovjnng ngạxocgi ngùjzyzng, nhưmfscng đkzeagrpang tághjxc nuốwizdt bághjxnh ngọhoogt của Khúczunc Khôycusn lại khôycusng dưmfsc̀ng chút nào.

Khúczunc Khôycusn thầrgpfm nghĩkzea, tay nghềoled của Mộgrpa Thầrgpfn càhfcxng ngàhfcxy càhfcxng tốwizdt, thâotvụt là, linh đkzeargpfu bếtohgp của Bạxocgch gia săcwbb́p bịitkx hắcfunn đkzeaoạxocgt bát cơacfzm luôycusn rôycus̀i.

Gầrgpfn đkzeaâotvuy Mộgrpa Thầrgpfn nhàhfcx ngưmfscơacfzi vộgrpai đkzeaêkzeán mưmfsćc châotvun khôycusng chạxocgm đkzeagrpat luôycusn nha!” Khúczunc Khôycusn ha hảghjxmfschoogi, ýmdkx đkzeaigkb dờhoogi lựshunc chúczun ýmdkx của Diệxnqwp Thạxocgch.

Diệxnqwp Thạxocgch gậitkxt đkzeargpfu nói: “Đczunúczunng vậitkxy,khôycusng biếtohgt tại sao Mộgrpa Thầrgpfn lại muốwizdn tôycuśn nhiêkzeàu tâotvum huyếtohgt trêkzean ngưmfscơacfz̀i mâotvúy lãwldmo nhâotvun khôycusng thôycusng suốwizdt kia nhưmfsc vậitkxy.

Khúczunc Khôycusn: “…” Lãwldmo nhâotvun khôycusng thôycusng suốwizdt? Nhữotctng ngưmfscơacfz̀i kia đkzeaoledu làhfcx luyêkzeạn dưmfscơacfẓc sưmfsc thấgrpat cấgrpap đkzeaó! Tạxocgi trong mắcfunt Diệxnqwp Thạxocgch liềoledn thàhfcxnh lãwldmo nhâotvun khôycusng thôycusng suốwizdt rôycus̀i? Nhưmfscng thâotvụt ra so sánh nhữotctng ngưmfschoogi đkzeaórgeaacfźi Mộgrpa Thầrgpfn thì kétydfm quághjx xa, căcwbbn bảghjxn làhfcx khôycusng cùjzyzng mộgrpat đkzealapyng cấgrpap.

Mộgrpat nam tửsubb thâotvun bạxocgch y, lưmfscng đkzeaeo hòwizdm thuốwizdc đkzeai vêkzeà phía hai ngưmfschoogi.

ChàoKhúczunc tiềoledn bốwizdi, chàoBạxocgch thiếtohgu.” Nam tửsubb nọ vôycus cùng cung kíknsenh chào hỏi hai ngưmfschoogi.

Khúczunc Khôycusn nhìvsjvn ngưmfschoogi tớehcdi, nhíknseu màhfcxy, sắcfunc mặzwcmt khôycusng tốwizdt hỏi: “Ngưmfscơacfzi làhfcx ai?” Trêkzean y phụehcdc ngưmfscơacfz̀i nọ có đkzeaághjxnh nhãwldmn Lăcwbbng gia, khiêkzeán Khúczunc Khôycusn theo bảghjxn năcwbbng là khôycusng thích.

Ta họhoogmdkx, têkzean làLýmdkx Hoàhfcxi, làhfcx y sưmfsc của Lăcwbbng gia.” Lýmdkx Hoàhfcxi tưmfscơacfzi cưmfschoogi ôycusn nhuyễxhcvn nórgeai.

cwbbng gia á? Ngưmfscơacfzi măcwbḅc mộgrpat thâotvun quầrgpfn ághjxo Lăcwbbng gia nhưmfsc vậitkxy, khôycusng cầrgpfn nóitêkzean Lý Phôycusi ta cũyinrng biếtohgt ngưmfscơacfzi khôycusng phải làhfcx ngưmfschoogi tốwizdt gìvsjv.” Khúczunc Khôycusn phiếtohgt miệxnqwng, khôycusng vui nórgeai.

mdkx Hoàhfcxi tôycuśt tíknsenh cưmfschoogi nói: “Khúczunc tiềoledn bốwizdi, ngàhfcxi thậitkxt biêkzeát đkzeaùa.

Khúczunc Khôycusn ngoàhfcxi cưmfschoogi nhưmfscng trong khôycusng cưmfschoogi: “Ta khôycusng đkzeaùa, ta đkzeaang nói thâotvụt.

Khúczunc tiềoledn bốwizdi, ta khôycusng phải têkzean Lýmdkx Phôycusi, ta têkzean Lýmdkx Hoàhfcxi.” Lýmdkx Hoài tưmfscơacfzi cưmfschoogi ấgrpam ághjxp giảghjxi thíknsech.

Khúczunc Khôycusn nhìvsjvn Lýmdkx Hoài tíknsenh tìvsjvnh nhưmfscghjxnh bao, trong lòwizdng đkzeaèfadhtydfn môycuṣt trâotvụn.

ycus̀i ngưmfscơacfzi tớehcdi làhfcxm gìvsjv?” Khúczunc Khôycusn đkzeai thẳlapyng vàhfcxo vấgrpan đkzeaoled.

Thâotvụp Thâotvút gia nórgeai răcwbb̀ngKhúczunc tiềoledn bốwizdi gầrgpfn đkzeaâotvuy khẩifzzu vịitkx râotvúttôycuśt, râotvút córgea thểqkzzhfcx mang thai,nêkzean kêkzeau ta đkzeaếtohgn băcwbb́t mạch cho ngàithưmfsc̉.” Lýmdkx Hoài nói.

Khúczunc Khôycusn siêkzeát chăcwbḅt tay, nói: “Nếtohgu nhưmfsc ngưmfscơacfzi làhfcx y sưmfsc, vâotvụy sao ngưmfscơacfzi khôycusng đkzeai băcwbb́t mạch cho Lăcwbbng Xuyêkzean thưmfsc̉ xem bụehcdng củsewya hắcfunn córgea bệxnqwnh hay khôycusng, ta cảghjxm thấgrpay hắcfunn sắcfunp bệxnqwnh nguy kịitkxch rôycus̀i đkzeaâotvúy.

mdkx Hoàhfcxi: “…”

Diệxnqwp Thạxocgch tiếtohgn đkzeaếtohgn trưmfscehcdc mặzwcmt Khúczunc Khôycusn nói: “Nhưmfscng màôycusng ngoạxocgi này, gầrgpfn đkzeaâotvuy khẩifzzu vịitkx của ngài càhfcxng ngàhfcxy càhfcxng tốwizdt, thựshunc sựshun có hơacfzi giốwizdng nhưmfsc đkzeaang mang thai đkzeaó.

Khúczunc Khôycusn đkzeaen măcwbḅt, tứovjnc giậitkxn nórgeai: “Ngưmfscơacfzi rốwizdt cuộgrpac đkzeaovjnng ơacfz̉ bêkzean nàhfcxo?

Diệxnqwp Thạxocgch nói vơacfźi vẻ đkzeaưmfscơacfzng nhiêkzean: “Ta đkzeaưmfscơacfzng nhiêkzean là đkzeaovjnng ởrtba bêkzean Khúczunc ôycusng ngoạxocgi…” Nhưmfscng mà hình nhưmfscvsjvnh đkzeaovjnng ơacfz̉ bêkzean kia thì cũng khôycusng liêkzean quan tơacfźi chuyêkzeạn ôycusng ngoạxocgi mang thai thì phải.

Khúczunc Khôycusn khôycusng kiêkzean nhẫjopin nhìvsjvn Lý Hoài, nói: “Ngưmfscơacfzi córgea thểqkzz đkzeai rồigkbi.”

Diệxnqwp Thạxocgch lại khôycusng cho làhfcx đkzeaúczunng: “Ôokzjng ngoạxocgi, chẩifzzn mộgrpat chúczunt đkzeai, cũng khôycusng bị gì hêkzeát mà.Hơacfzn nữotcta gầrgpfn đkzeaâotvuy thâotvun thểqkzz của ngài thậitkxt sựshun rấgrpat lạxocg đkzeaó!

Vẻmặzwcmt Khúczunc Khôycusn âotvum tìvsjvnh bấgrpat đkzeaitkxnh, cuốwizdi cùjzyzng căcwbbm giậitkxn màhfcxmfscơacfzn tay ra, nói: “Nhanh lêkzean.

mdkx Hoàhfcxi vộgrpai vàhfcxng vưmfscơacfzn tay xem mạch cho Khúczunc Khôycusn.

Khúczunc Khôycusn thâotvúy sắcfunc mặzwcmt Lýmdkx Hoàhfcxi bìvsjvnh tĩkzeanh, tâotvum tìvsjvnh nhấgrpat thờhoogi bấgrpat ổjhxin, “Thếtohghfcxo?”

mdkx Hoàhfcxi lắcfunc đkzeargpfu nói: “Khôycusng córgea.

Khúczunc Khôycusn nhấgrpat thờhoogi thơacfz̉ ra môycuṣt hơacfzi, vui sưmfscehcdng nórgeai: “Vậitkxy làhfcx tốwizdt rồigkbi.”

mdkx Hoàhfcxi nhìvsjvn sưmfsc̣ vui sưmfscehcdng đkzeaághjxy mắcfunt Khúczunc Khôycusn, sắcfunc mặzwcmt córgea chúczunt cổjhxi quághjxi.

Khúczunc Khôycusn liếtohgc mắcfunt nhìvsjvn Lý Hoàhfcxi mộgrpat cághjxi, khụehcd hai tiếtohgng, nói: “Ngưmfscơacfzi córgea thểqkzz trởrtba vềoled phụehcdc mệxnqwnh vơacfźi cái têkzean Lăcwbbng Xuyêkzean kia rôycus̀i. À, bảo hắcfunn khôycusng córgea việxnqwc gìvsjv thì đkzeaưmfsc̀ng nghĩ quá nhiêkzeàu, chỉvơacfźi cái têkzean bêkzean ngoàhfcxi tôycushfcxng nạxocgm ngọhoogc, bêkzean trong thốwizdi rữotcta nhưmfschắcfunn, chẳlapyng lẽgrokwizdn nghĩkzea chuyệxnqwn tốwizdt gì cũng dính đkzeaưmfscơacfẓc. Nói hăcwbb́n nhanh chórgeang đkzeai tăcwbb́m nưmfscehcdc lạxocgnh đkzeaêkzeả thanh tỉsubbnh mộgrpat chúczunt đkzeai, chỉ vơacfźi chút trìvsjvnh đkzeagrpa đkzeaó của hắcfunn mà còwizdncảghjx ngàhfcxy si tâotvum vọhoogng tưmfscrtbang, hưmfsc̀.”

Nhìvsjvn thâotvúy Khúczunc Khôycusn tràhfcxn đkzeargpfy khinh bỉsubb nói, Lýmdkx Hoàhfcxi thu hồigkbi hòwizdm thuốwizdc, phẫjopin nộgrpa ly khai.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.