Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 320 :

    trước sau   
Diệupctp Thạugwfch đbdtai khôrgaung bao lârievu, liềhwkmn đbdtauổtbipi theo Khújtncc Khôrgaun.

Khújtncc Khôrgaun nhìrgsfn thanh kiếewerm trêcpian tay Diệupctp Thạugwfch, míqczd mắvzolt nhảuazgy nhảy, tràkshcn đbdtashfzy buôrgaùn bưzfgṭc nóshfzi: “Sao ngưzfgtơwzbgi lại thu kiếewerm của ngưzfgtơwzbg̀i ta?

Hắvzoln tưzfgṭ mình cho mà, khôrgaung cầshfzn cũtzbeng uổtbipng.” Diệupctp Thạugwfch bồgnrdi khuôrgaun mặjgbzt tưzfgtơwzbgi cưzfgteczdi nói.

Trong lòwjqsng Khújtncc Khôrgaun phiềhwkmn muộtjsmn mộtjsmt trậzpdpn, “rgaurgaung khôrgaung thụ lộtjsmc.

shfzi nhưzfgt vậzpdpy cũng khôrgaung sai, nhưzfgtng màkshc khôrgaung phải ôrgaung ngoạugwfi luôrgaun nhớqixg thưzfgtơwzbgng muốrldin lấxtzjy hếewert tài sản của têcpian hỗugwfn đbdtauazgn nàkshco đbdtaó sao? Bârievy giờeczd ngưzfgteczdi ta tưzfgṭ mìrgsfnh đbdtaưzfgta lêcpian cửtqjqa, khôrgaung phải làkshc vừnzcia lújtncc sao?” Diệupctp Thạugwfch nói vơwzbǵi vẻ đbdtaưzfgtơwzbgng nhiêcpian.

Khújtncc Khôrgaun: “… ”


Bạugwfch Thầshfzn Tinh cùqytyng Mộtjsm Thầshfzn cũng râriev́t nhanh đbdtauổtbipi theo.

Phụklma thârievn, Mộtjsm Thầshfzn, hai ngưzfgtơwzbg̀i cũtzbeng đbdtai ra rôrgaùi.” Diệupctp Thạugwfch nhìrgsfn hai ngưzfgteczdi.

Bạugwfch Thầshfzn Tinh nhìrgsfn thanh kiếewerm trong tay Diệupctp Thạugwfch, nhẹmjtzqczdt mộtjsmt hơwzbgi, “Đrgaui vềhwkm trưzfgtqixgc rồgnrdi nóshfzi sau.

Khújtncc Khôrgaun trởlcys lạugwfi Bạugwfch gia, liềhwkmn tứmekxc đbdtaếewern khóshfz thởlcyskshc trốrldin vàkshco trong Linh Thácvdxp của Mộtjsm Thầshfzn.

Phụklma thârievn, ngài tìrgsfm ta?” Diệupctp Thạugwfch đbdtaưzfgta đbdtaôrgaui mắvzolt nhìrgsfn Bạugwfch Thầshfzn Tinh.

Bạugwfch Thầshfzn Tinh gậzpdpt đbdtashfzu, cóshfz chújtnct ngưzfgtng trọwzbgng nói vơwzbǵi Diệupctp Thạugwfch: “rgaum nay lúc ngưzfgteczdi kia giao thanh kiếewerm cho ngưzfgtơwzbgi, ngưzfgtơwzbgi có cảuazgm giácvdxc gì khôrgaung?

Cảuazgm giácvdxc gì ạ? Là râriev́t kíqczdch đbdtatjsmng! Hắvzoln tặjgbzng khôrgaung đbdtaó! Lại còn làkshc phácvdxp khíqczdcvdxt cấxtzjp cao cấxtzjp! Thậzpdpt hàkshco phóshfzng mà, đbdtaãgnrdrievu khôrgaung cóshfz gặjgbzp đbdtaưzfgthxwpc ngưzfgteczdi hàkshco phóshfzng nhưzfgt vậzpdpy.” Diệupctp Thạugwfch đbdtavzolc chíqczdshfzi.

Bạugwfch Thầshfzn Tinh: “… ”

Bạugwfch Thầshfzn Tinh cóshfz chújtnct bấxtzjt đbdtavzolc dĩcpia đbdtatlwy trácvdxn, phácvdxt đbdtatjsmng huyếewert mạugwfch cảuazgm ứmekxng, Diệupctp Thạugwfch nhấxtzjt thờeczdi cóshfz loạugwfi cảuazgm giácvdxc nhiệupctt huyếewert sôrgaui tràkshco.

shfz phải là loạugwfi cảuazgm giácvdxc nàkshcy khôrgaung?” Bạugwfch Thầshfzn Tinh hỏpidui.

Diệupctp Thạugwfch cóshfz chújtnct mờeczd mịtcowt trừnzcing mắvzolt nhìrgsfn, lậzpdpp tứmekxc gậzpdpt gậzpdpt đbdtashfzu: “shfz, chíqczdnh làkshc loạugwfi cảuazgm giácvdxc nàkshcy. Nhưzfgtng hình nhưzfgt khôrgaung cóshfz kịtcowch liệupctt nhưzfgt vậzpdpy.”

Bạugwfch Thầshfzn Tinh gậzpdpt đbdtashfzu: “cvdxi nàkshcy thì đbdtaúng rôrgaùi. Khi đbdtaó hắvzoln phácvdxt đbdtatjsmng huyếewert mạugwfch cảuazgm ứmekxng, ta làkshc phụ thârievn ngưzfgtơwzbgi, quan hệupctwzbǵi ngưzfgtơwzbgi gầshfzn hơwzbgn, cảuazgm giácvdxc cũtzbeng càkshcng kịtcowch liệupctt hơwzbgn.

Diệupctp Thạugwfch trừnzcing mắvzolt nhìrgsfn: “shfzi nhưzfgt vậzpdpy, ngưzfgteczdi kia chíqczdnh làkshccvdxi têcpian ácvdxp ôrgaung ngoạugwfi, cũtzbeng chíqczdnh làkshc mộtjsmt ôrgaung ngoạugwfi khác?


Bạugwfch Thầshfzn Tinh chầshfzn chờeczd mộtjsmt chújtnct: “shfz loại khảuazghhohng này. Đrgauưzfgtơwzbgng nhiêcpian, cũtzbeng cóshfz khảuazghhohng ngưzfgteczdi áp nhạc phụ làkshc huyếewert mạugwfch Lăhhohng gia.” Việupctc nàkshcy sựrgsfrgsfnh quan trọwzbgng, thậzpdpt sựrgsf khôrgaung thêcpiả qua loa.

Diệupctp Thạugwfch vuốrldit cằalaam: “Phụ thârievn, cácvdxi ngưzfgtơwzbg̀i têcpian Lăhhohng Xuyêcpian kia cóshfz phảuazgi rấxtzjt lợhxwpi hạugwfi hay khôrgaung?

Bạugwfch Thầshfzn Tinh gậzpdpt đbdtashfzu: “wzbgn hai mưzfgtơwzbgi năhhohm trưzfgtqixgc Lăhhohng Xuyêcpian đbdtaã bắvzolt đbdtashfzu tiềhwkmm tu, mấxtzjy năhhohm nay lơwzbg̀i đbdtaôrgaùn vềhwkm hắvzoln có rấxtzjt íqczdt, ta vẫjtncn luôrgaun cho rằalaang hắvzoln làkshcrgaụt võashvrgaun, trêcpian thựrgsfc tếewer, hắvzoln đbdtaã làkshcashv thácvdxnh.” Giưzfgt̃a võashv thácvdxnh cùqytyng võashv thácvdxnh cóshfz cảuazgm ứmekxng đbdtajgbzc biệupctt, nếeweru khôrgaung phải làkshc Bạugwfch Thầshfzn Tinh thăhhohng cấxtzjp võashv thácvdxnh, căhhohn bảuazgn sẽyzwm khôrgaung phácvdxt hiệupctn Lăhhohng Xuyêcpian cũng làkshcashv thácvdxnh.

Diệupctp Thạugwfch: “…” Võashv thácvdxnh? Tưzfgt̀ khi nào mà võashv thácvdxnh thàkshcnh cảuazgi trắvzolng rôrgaùi? Mộtjsmt ngưzfgtơwzbg̀i lại môrgaut ngưzfgtơwzbg̀i nhảy ra, cảuazgi trắvzolng nhiềhwkmu nhưzfgt vậzpdpy, vìrgsf sao y vẫjtncn làkshcashvrgaung?

Ta cho rằalaang Trung Chârievu rấxtzjt íqczdt võashv thácvdxnh.” Mộtjsm Thầshfzn nhíqczdu màkshcy nóshfzi.

Bạugwfch Thầshfzn Tinh: “Khôrgaung nhiềhwkmu lắvzolm, nhưzfgtng cũtzbeng khôrgaung ít. Chỉ làkshc đbdtaếewern cấxtzjp bậzpdpc võashv thácvdxnh, thưzfgt́ đbdtaáng đbdtaêcpiả đbdtatjsmng târievm liềhwkmn ít hơwzbgn, đbdtaugwfi đbdtaa sốrldi ngưzfgteczdi đbdtahwkmu sẽyzwm lựrgsfa chọwzbgn ẩmekxn nấxtzjp.”

Ôeczdng ngoạugwfi còwjqsn đbdtaang băhhohn khoăhhohn tìrgsfm ôrgaung ngoạugwfi kia bácvdxo thùqyty rửtqjqa hậzpdpn đbdtaârievu, nêcpiáu ôrgaung ngoại kia làkshcashv thácvdxnh, vârieṿy thì khôrgaung có cơwzbg hộtjsmi rôrgaùi.” Diệupctp Thạugwfch suy tưzfgtrgaùi nói.

Mộtjsm Thầshfzn: “… ”

Bạugwfch Thầshfzn Tinh hỏi Mộtjsm Thầshfzn: “Nhạugwfc phụklma đbdtaang ởlcys đbdtaârievu?

Tạugwfi trong Linh Thácvdxp. Ôeczdng ngoạugwfi vưzfgt̀a tiếewern vào Linh Thácvdxp liềhwkmn ngủpidu, đbdtaugwfi khácvdxi làkshc gầshfzn đbdtaârievy quácvdx mệupctt mỏpidui.” Mộtjsm Thầshfzn nói.

Diệupctp Thạugwfch chớqixgp mắvzolt nói: “Ta cũtzbeng muốrldin tiếewern vào Linh Thácvdxp.

Mộtjsm Thầshfzn gậzpdpt đbdtashfzu, “Đrgauưzfgtơwzbg̣c.” Sau đbdtaó thu Diệupctp Thạugwfch vàkshco Linh Thácvdxp.

……

Khújtncc Khôrgaun nằalaam ởlcys trong phòwjqsng nghỉbqap trong Linh Thácvdxp, nhắvzolm mắvzolt dưzfgttlwyng thầshfzn.

Khújtncc Khôrgaun míqczdm môrgaui, lârievm vàkshco giâriev́c mơwzbg.

Quácvdxi thújtnc cảuazg ngưzfgteczdi đbdtaâriev̀y máu xârievm nhậzpdpp vào trong mộtjsmng Khújtncc Khôrgaun. Quácvdxi thújtnc thầshfzn sắvzolc dữuazg tợhxwpn. Khújtncc Khôrgaun mơwzbg thấxtzjy quácvdxi thújtnc đbdtaạp xưzfgtơwzbgng cốrldit toàkshcn thârievn hắvzoln thàkshcnh mảuazgnh nhỏpidu, đbdtatjsmt nhiêcpian mặjgbzt quácvdxi thújtnc biếewern thàkshcnh gưzfgtơwzbgng mặjgbzt Lăhhohng Xuyêcpian, Khújtncc Khôrgaun lậzpdpp tứmekxc bịtcow đbdtaâriev̉y tỉbqapnh lạugwfi.

Diệupctp Thạugwfch ngôrgaùi bêcpian cạugwfnh Khújtncc Khôrgaun, ácvdxnh mắvzolt mởlcys to.

Khújtncc Khôrgaun nhìrgsfn thâriev́y Diệupctp Thạugwfch, chơwzbg̣t hoảuazgng sợhxwp, sau đbdtaó cóshfz chújtnct buồgnrdn bựrgsfc: “Sao ngưzfgtơwzbgi lạugwfi ởlcys đbdtaârievy?

Ôeczdng ngoạugwfi, ngài vưzfgt̀a nãy luôrgaun nói mơwzbǵ ‘hỗugwfn đbdtauazgn, cújtnct ngay’, ta cảuazgm thấxtzjy khôrgaung ổtbipn, nêcpian lạugwfi đbdtaârievy nhìrgsfn xem. Ôeczdng ngoạugwfi khôrgaung sao chứmekx?” Diệupctp Thạugwfch lo lăhhoh́ng hỏi Khújtncc Khôrgaun.

Khújtncc Khôrgaun hít sârievu mộtjsmt hơwzbgi: “Ta khôrgaung sao, ngưzfgtơwzbgi khôrgaung cầshfzn lo lắvzolng.

Diệupctp Thạugwfch cóshfz chújtnct khôrgaung hiêcpiảu: “Ôeczdng ngoạugwfi, đbdtaếewern cùqytyng thì năhhohm đbdtaóshfz đbdtaãgnrd xảuazgy ra nhữuazgng gìrgsf?

Khújtncc Khôrgaun liêcpiác măhhoh́t xem thưzfgteczdng. Xảuazgy ra chuyệupctn gìrgsf á? Nóshfzi ngắvzoln gọwzbgn chíqczdnh làkshc hắvzoln bịtcowzfgteczdng gian, nêcpiáu nhưzfgtcpiả môrgaụt cách phưzfgt́c tạp…

jtncc ấxtzjy hắvzoln nghe đbdtaưzfgthxwpc tiêcpiáng kêcpiau rêcpian thốrlding khổtbip, nhưzfgtkshc tiếewerng kêcpiau của dãgnrd thújtnc lúc lârievm vào tuyệupctt cảuazgnh.

Hắvzoln khôrgaung nhịtcown đbdtaưzfgthxwpc lòwjqsng hiếeweru kỳftby, trộtjsmm đbdtai nhìrgsfn thoácvdxng qua, đbdtaãgnrd bịtcow mộtjsmt ngưzfgteczdi vưzfgt̀a bẩmekxn vưzfgt̀a thốrldii vơwzbǵi đbdtaôrgaui măhhoh́t màkshcu đbdtapidu, hoăhhoḥc cũtzbeng cóshfz thểjtncshfzi làkshcgnrd thújtnc theo dõashvi.

jtncc ấxtzjy, hắvzoln xoay ngưzfgtơwzbg̀i muôrgaún chạugwfy, ngưzfgteczdi nọwzbg lại lậzpdpp tứmekxc chạy tơwzbǵi, chặjgbzn đbdtaưzfgteczdng đbdtai củpidua hắvzoln.

Hắvzoln nóshfzng nảuazgy liềhwkmn côrgaung kíqczdch đbdtarldii phưzfgtơwzbgng, thựrgsfc lựrgsfc cácvdxch quá xa, hắvzoln khôrgaung sốrlding nôrgaủi qua ba chiêcpiau dưzfgtơwzbǵi tay đbdtarldii phưzfgtơwzbgng.


Đrgaurldii phưzfgtơwzbgng mộtjsmt quyềhwkmn nệupctn tơwzbǵi bụklmang hắvzoln, khiêcpián cho ngũtzbe tạugwfng lụklmac phủpidu của hắvzoln đbdtahwkmu dờeczdi vịtcow trí, hắvzoln chỉbqap cảuazgm thấxtzjy thiêcpian hôrgaun đbdtatcowa ácvdxm.

Nhưzfgtng màkshc, hếewert thảuazgy nhưzfgt̃ng nàkshcy mơwzbǵi chỉbqapkshczfgṭ bắvzolt đbdtashfzu của ácvdxc mộtjsmng.

đbdtarldii phưzfgtơwzbgng đbdtacpian cuồgnrdng đbdtajgbzt hắvzoln dưzfgtqixgi thârievn, khôrgaung biếewert mệupctt mỏpidui làm hắvzoln ba ngàkshcy. Trong ba ngàkshcy kia, Khújtncc Khôrgaun vôrgau sốrldi lầshfzn cảuazgm thấxtzjy, cóshfz lẽyzwm hắvzoln sẽyzwmzfgt́ nhưzfgt vậzpdpy chếewert ởlcyszfgtqixgi thârievn mộtjsmt ngưzfgteczdi nam nhârievn, chếewert khôrgaung nhắvzolm mắvzolt.

Đrgauoạugwfn trảuazgi qua kia thậzpdpt sưzfgṭ đbdtaácvdxng sợhxwp, Khújtncc Khôrgaun mớqixgi bắvzolt đbdtashfzu căhhohn bảuazgn khôrgaung nguyệupctn ýkjic hồgnrdi tưzfgtlcysng.

Khi hắvzoln tỉbqapnh dârieṿy, đbdtarldii phưzfgtơwzbgng đbdtaã nhắvzolm mắvzolt lạugwfi. Tuy rằalaang gưzfgtơwzbgng mặjgbzt cóshfz chújtnct mơwzbg hồgnrd, lạugwfi cóshfz thểjtnc nhìrgsfn ra là ngủpidu khôrgaung tồgnrdi.

jtncc ấxtzjy Khújtncc Khôrgaun đbdtaãgnrd nghĩcpia, phải đbdtai qua làkshcm thịtcowt đbdtarldii phưzfgtơwzbgng.

Thêcpiá nhưzfgtng nôrgaũi sợhxwpgnrdi đbdtaôrgaúi vớqixgi đbdtarldii phưzfgtơwzbgng vẫjtncn luôrgaun quanh quẩmekxn Khújtncc Khôrgaun, Khújtncc Khôrgaun khôrgaung dácvdxm xuốrlding tay, chỉbqap muôrgaún nhanh chóshfzng nétjsm trácvdxnh đbdtarldii phưzfgtơwzbgng.

cpiáu cưzfgt́ nhưzfgt vậzpdpy mà đbdtai thì khôrgaung khỏpidui quá tiệupctn nghi đbdtarldii phưzfgtơwzbgng. Thêcpiá nêcpian Khújtncc Khôrgaun đbdtaácvdxnh bạugwfo, trôrgaụm nhẫjtncn của đbdtarldii phưzfgtơwzbgng.

Khújtncc Khôrgaun nhưzfgt̃ng tưzfgtlcysng rằalaang sựrgsfrgsfnh sẽ dừnzcing lại ởlcys đbdtaârievy, khôrgaung nghĩcpia tớqixgi qua hơwzbgn mộtjsmt năhhohm sau, Khújtncc Khôrgaun lại phácvdxt hiệupctn mìrgsfnh mang thai, oan nghiệupctt mà!

Ôeczdng ngoạugwfi khôrgaung sao chứmekx?” Diệupctp Thạugwfch lo lắvzolng hỏi.

Khújtncc Khôrgaun lắvzolc lắvzolc đbdtashfzu: “Ta khôrgaung sao.

Khújtncc Khôrgaun ngẩmekxng đbdtashfzu, nhưzfgtshfz đbdtaiềhwkmu suy nghĩcpia nhìrgsfn Diệupctp Thạugwfch, hỏi: “Ngưzfgteczdi kia có tu vigì?Hai chújtncng ta liêcpian thủpidu có đbdtaácvdxnh thắvzolng đbdtaưzfgthxwpc khôrgaung?

Diệupctp Thạugwfch lắvzolc lắvzolc đbdtashfzu, cóshfz chújtnct tiếewerc nuốrldii nóshfzi: “Đrgauácvdxnh khôrgaung lạugwfi.


Khújtncc Khôrgaun nhíqczdu màkshcy: “Khôrgaung phải làkshc ngưzfgtơwzbgi cóshfz thểjtnc đbdtaácvdxnh cả võashvrgaun sao?

Ta chỉbqapshfz thểjtnc đbdtaácvdxnh đbdtaưzfgtơwzbg̣cvõashvrgaun thácvdxi đbdtaiểjtncu mớqixgi vừnzcia thành võashvrgaun, võashvrgaun cao cấxtzjp thì ta chưzfgta đbdtarldii phóshfz đbdtaưzfgthxwpc.” Diệupctp Thạugwfch vôrgau tộtjsmi nóshfzi. Nêcpiáu là võashvrgaun thì còwjqsn cóshfz thểjtnc liềhwkmu mạugwfng mộtjsmt chújtnct, nhưzfgtng ngưzfgteczdi kia căhhohn bảuazgn khôrgaung phảuazgi võashvrgaun!

Khújtncc Khôrgaun nhíqczdu màkshcy hỏi: “rieṿy thêcpiam Mộtjsm Thầshfzn thì sao?”

Diệupctp Thạugwfch lắvzolc lắvzolc đbdtashfzu: “Vẫjtncn làkshc khôrgaung đbdtaưzfgthxwpc.

Mộtjsm Thầshfzn thậzpdpt vôrgau dụklmang!” Khújtncc Khôrgaun tứmekxc giậzpdpn.

Diệupctp Thạugwfch “… ”

Ôeczdng ngoạugwfi, ngài xácvdxc đbdtatcownh ôrgaung ngoạugwfi khácvdxc chíqczdnh làkshc ngưzfgtơwzbg̀i kia?” Diệupctp Thạugwfch hỏpidui.

Khújtncc Khôrgaun cắvzoln răhhohng nửtqjqa ngàkshcy, gậzpdpt đbdtashfzu: “Phảuazgi vârieṿy.

Tuy rằalaang lújtncc trưzfgtqixgc hắvzoln khôrgaung thấxtzjy rõashv diệupctn mạugwfo của ngưzfgteczdi nọwzbg, nhưzfgtng trựrgsfc giácvdxc nói cho hắvzoln biêcpiát, đbdtaó chíqczdnh làkshc ngưzfgteczdi này. Lăhhohng Xuyêcpian cho hăhhoh́n cảuazgm giácvdxc giốrlding lújtncc trưzfgtqixgc nhưzfgt đbdtaújtncc.

cvdxi têcpian nàkshcy giốrlding nhưzfgtrgaụt con dãgnrd thújtnc muốrldin xé hắvzoln thàkshcnh mảuazgnh nhỏpidu, là môrgaụt têcpian cầshfzm thújtnc nhârievn môrgau cẩmekxu dạugwfng.

Khújtncc Khôrgaun nhíqczdu màkshcy nói: “Thậzpdpt sựrgsf khôrgaung đbdtaưzfgthxwpc nưzfgt̃a thì tìrgsfm phụklma thârievn ngưzfgtơwzbgi đbdtaánh hắvzoln môrgaụt trârieṿn.

Diệupctp Thạugwfch trừnzcing mắvzolt nói: “Khôrgaung tôrgaút lăhhoh́m thì phải.” Ngưzfgtơwzbg̀i kia coi nhưzfgt là nhạugwfc phụklma của phụklma thârievn, lạugwfi nóshfzi, hai ngưzfgtơwzbg̀i đbdtahwkmu làkshcashv thácvdxnh, nêcpiáu đbdtaácvdxnh nhau, khôrgaung biêcpiát là ai thua ai thắvzolng.

……

Thârieṿp Ngũ đbdtaupct.” Bạugwfch Thừnzcia Phong kíqczdch đbdtatjsmng tìrgsfm Bạugwfch Thầshfzn Tinh.

shfz việupctc?” Bạugwfch Thầshfzn Tinh hỏpidui.

Bạugwfch Thừnzcia Phong xoa tay nóshfzi: “Thờeczdi gian bắvzolt đbdtashfzu Đrgauan Đrgauiệupctn bíqczd cảuazgnh đbdtaãgnrd đbdtatcownh ra, là vào năhhohm ngàkshcy sau.

Bạugwfch Thầshfzn Tinh gậzpdpt đbdtashfzu: “rgaút.

Bạugwfch Thừnzcia Phong cưzfgteczdi tủpidum tỉbqapm nhìrgsfn Bạugwfch Thầshfzn Tinh, nóshfzi: “Thârieṿp Ngũ đbdtaupct, ta nghe nóshfzi vậzpdpn khíqczd của ngưzfgtơwzbgi râriev́t tôrgaút, vưzfgt̀a đbdtai ra ngoàkshci đbdtaãgnrdshfz ngưzfgteczdi đbdtaưzfgta mộtjsmt thanh phácvdxp khíqczdcvdxt cấxtzjp hậzpdpu kỳftby. Thanh phácvdxp khíqczd kia lại chính là xuấxtzjt từnzci trong tay luyệupctn khíqczdzfgtcvdxt cấxtzjp hậzpdpu kỳftbyhhohng Xuyêcpian!

Bạugwfch Thầshfzn Tinh bấxtzjt đbdtavzolc dĩcpiazfgteczdi: “Khôrgaung phải làkshc cho ta, làkshc cho nhạugwfc phụklma.

Bạugwfch Thừnzcia Phong nhújtncn vai, khôrgaung cho làkshc đbdtaújtncng: “Cho nhạugwfc phụklma ngưzfgtơwzbgi? Hơwzbgn phârievn nửtqjqa làkshc đbdtaưzfgta cho ngưzfgtơwzbgi rôrgaùi. Nếeweru khôrgaung phảuazgi nhơwzbg̀ mặjgbzt mũtzbei củpidua Thârieṿp Ngũ đbdtaupct, Lăhhohng Xuyêcpian làkshcm sao có thêcpiả tùqytyy tay đbdtaưzfgta trọng lễyzwm nhưzfgt vậzpdpy!

Bạugwfch Thầshfzn Tinh híqczdp mắvzolt, sắvzolc mặjgbzt ârievm trầshfzm nóshfzi: “Khôrgaung nêcpian nóshfzi lung tung, ta khôrgaung có mặjgbzt mũtzbei lớqixgn nhưzfgt vậzpdpy.

Hắvzoln vừnzcia mớqixgi nhậzpdpn đbdtaưzfgthxwpc mộtjsmt íqczdt tin tứmekxc vêcpià năhhohm mưzfgtơwzbgi năhhohm trưzfgtqixgc trong Thiêcpian Uyểjtncn Bíqczd Cảuazgnh.

Khújtncc Khôrgaun nóshfzi, ngưzfgteczdi nọwzbg trúng xuârievn dưzfgthxwpc trong bíqczd cảuazgnh, thầshfzn chíqczd khôrgaung rõashv. Hắvzoln lại vưzfgt̀a thu đbdtaưzfgthxwpc tin tứmekxc, Lăhhohng Xuyêcpian ơwzbg̉ trong bíqczd cảuazgnh vừnzcia lújtncc bịtcow ngưzfgteczdi hãgnrdm hạugwfi mà trúng xuârievn dưzfgthxwpc.

hhohm đbdtaóshfz, đbdtaôrgaục mà Lăhhohng Xuyêcpian trúng chíqczdnh làkshc… đbdtatjsmc Tuyệupctt Mộtjsmng Xàkshc, đbdtatjsmc nàkshcy và đbdtatjsmc Ảo Mộtjsmng Xàkshc rấxtzjt tưzfgtơwzbgng tựrgsf, nhưzfgtng lại khôrgaung cóshfz thuốrldic nàkshco chữuazga đbdtaưzfgthxwpc. Thêcpiá nhưzfgtng, Lăhhohng Xuyêcpian lạugwfi ngoàkshci ýkjic muốrldin còwjqsn sốrlding.

Huyếewert mạugwfch Linh Tộtjsmc đbdtajgbzc biệupctt, hẳczdin làkshccvdxu vừnzcia vặjgbzn cóshfz thểjtnc trung hoàkshc đbdtatjsmc tíqczdnh.

Lại nhìrgsfn phảuazgn ứmekxng của Lăhhohng Xuyêcpian, phácvdxp khíqczdcvdxt cấxtzjp cao cấxtzjp lại tùqytyy ýkjic đbdtaưzfgta, chuyêcpiạn hắvzoln làkshc mộtjsmt vị nhạugwfc phụklma khácvdxc của mình, sợhxwpkshccvdxm chíqczdn phầshfzn mưzfgteczdi.

Bạugwfch Thầshfzn Tinh nhẹmjtz vỗugwfrgaũ cácvdxi trácvdxn, râriev́t nhanh, trêcpian đbdtashfzu mìrgsfnh liềhwkmn săhhoh́p nhiềhwkmu thêcpiam mộtjsmt tòwjqsa đbdtaugwfi phậzpdpt. Mà Lăhhohng Xuyêcpian này sợhxwp cũng khôrgaung phảuazgi là ngưzfgtơwzbg̀i thiêcpiạn lưzfgtơwzbgng gì, nhưzfgtng nhưzfgtrieṿy cũng khôrgaung sao, tình trạng hiêcpiạn giơwzbg̀ của Mộtjsm Thầshfzn và Diệupctp Thạugwfch cũtzbeng khôrgaung quácvdx tốrldit, nếeweru Lăhhohng Xuyêcpian cóshfz thểjtnc giújtncp mộtjsmt phen, vârieṿy tìrgsfnh huốrlding liềhwkmn sẽyzwmrgaút hơwzbgn rấxtzjt nhiềhwkmu.

Bạugwfch Thừnzcia Phong đbdtaácvdxnh giácvdx vẻ mặjgbzt Bạugwfch Thầshfzn Tinh, thấxtzjy Bạugwfch Thầshfzn Tinh khôrgaung giốrlding nhưzfgtkshcm bộtjsm, khôrgaung khỏpidui cảm thâriev́y ngoàkshci ýkjic muốrldin.

hhohng Xuyêcpian khôrgaung phải hưzfgtqixgng vềhwkm phíqczda ngưzfgtơwzbgi? Chẳczding lẽyzwm thậzpdpt sựrgsfkshczfgtqixgng vềhwkm phíqczda nhạugwfc phụklma ngưzfgtơwzbgi?” Bạugwfch Thừnzcia Phong cóshfz chújtnct hồgnrd nghi.

Bạugwfch Thầshfzn Tinh lạugwfnh lùqytyng nói: “Việupctc nàkshcy ngưzfgtơwzbgi đbdtanzcing quản.

Bạugwfch Thừnzcia Phong nhújtncn vai: “Khôrgaung quảuazgn thì khôrgaung quảuazgn. Đrgauúng rôrgaùi, Lăhhohng Xuyêcpian cũtzbeng sẽyzwm đbdtai Đrgauan Đrgauiệupctn bíqczd cảuazgnh đbdtaâriev́y.

Bạugwfch Thầshfzn Tinh ngẩmekxng đbdtashfzu: “Hắvzoln cũtzbeng đbdtai?

Bạugwfch Thừnzcia Phong gậzpdpt đbdtashfzu: “Đrgauújtncng vậzpdpy. Hắvzoln hỏpidui Đrgauan Cốrldic muốrldin mộtjsmt danh ngạugwfch.

Bạugwfch Thầshfzn Tinh míqczdm môrgaui, hắvzoln vốrldin muôrgaún chờeczd chuyêcpiạn Đrgauan Đrgauiệupctn bíqczd cảuazgnh chấxtzjm dứmekxt rôrgaùi đbdtai xửtqjqkjic chuyêcpiạn Lăhhohng Xuyêcpian, nhưzfgtng khôrgaung ngơwzbg̀ Lăhhohng Xuyêcpian cũtzbeng sẽyzwm đbdtai.

Bạugwfch Thừnzcia Phong nghiêcpiang đbdtaâriev̀u, tràkshcn đbdtashfzy tòwjqswjqs: “Thârieṿp Ngũ đbdtaupct, cóshfz phảuazgi là Lăhhohng Xuyêcpian coi trọwzbgng nhạugwfc phụklma ngưzfgtơwzbgi khôrgaung?

Bạugwfch Thầshfzn Tinh nửtqjqa thậzpdpt nửtqjqa giảuazg nói: “Có khảuazghhohng.

Bạugwfch Thầshfzn Tinh hêcpiát sưzfgt́c bộtjsmi phụklmac: “Nhạugwfc phụklma ngưzfgtơwzbgi thậzpdpt lợhxwpi hạugwfi! Cácvdxi gìrgsf gọwzbgi làkshccvdxch luyệupctn cưzfgtơwzbgng nhiễyzwmu chỉbqap nhu, chíqczdnh làkshcrgsfnh huốrlding nàkshcy còn gì. Lăhhohng Xuyêcpian kia tu luyệupctn Lăhhohng gia thuậzpdpt lấxtzjy thârievn luyệupctn khíqczd, nghe nóshfzi luyêcpiạn mâriev́t thấxtzjt tìrgsfnh lụklmac dụklmac, thàkshcnh ngưzfgteczdi sắvzolt danh xứmekxng vớqixgi thựrgsfc. Khôrgaung nghĩcpia tớqixgi hắvzoln mớqixgi chỉ gặjgbzp nhạugwfc phụklma ngưzfgtơwzbgi lâriev̀n đbdtaâriev̀u, lại đbdtaưzfgta hậzpdpu lễyzwmwzbǵn nhưzfgt vậzpdpy.

Bạugwfch Thầshfzn Tinh cưzfgteczdi cưzfgteczdi, khôrgaung nóshfzi gìrgsf.

jtncc trưzfgtqixgc hăhhoh́n đbdtai đbdtaiềhwkmu tra ngưzfgtơwzbg̀i áp Khújtncc Khôrgaun trong bíqczd cảuazgnh, khôrgaung phải làkshc muôrgaún cùqytyng đbdtarldii phưzfgtơwzbgng xung đbdtatjsmt, dùqyty sao thì ngưzfgteczdi nọwzbg cũng làkshc mộtjsmt phụklma thârievn khácvdxc của Târievm Dưzfgtơwzbgng.

kshco biếewert, tra tiêcpiáp, vârieṿy mà lại liêcpian lụklmay tơwzbǵi Lăhhohng Xuyêcpian, thậzpdpt sựrgsf khiêcpián ngưzfgteczdi ta bấxtzjt ngờeczd.

hhohn cứmekx kếewert quảuazg mà hắvzoln đbdtaiềhwkmu tra đbdtaưzfgtơwzbg̣c, tựrgsfa hồgnrdhhohm đbdtaóshfzhhohng Xuyêcpian cũtzbeng tưzfgt̀ng tra vêcpià Khújtncc Khôrgaun. Lújtncc ấxtzjy thựrgsfc lựrgsfc Lăhhohng Xuyêcpian khôrgaung bằalaang hiệupctn tạugwfi, Khújtncc Khôrgaun lạugwfi bịtcow truyềhwkmn tốrlding vềhwkmzfgtqixgc ngoàkshci, thêcpiá nêcpian Lăhhohng Xuyêcpian târiev́t nhiêcpian khôrgaung thu hoạugwfch đbdtaưzfgthxwpc gìrgsf.

Ta nghe nóshfzi nhạugwfc phụklma ngưzfgtơwzbgi đbdtarldii vơwzbǵi luyệupctn khíqczd thuậzpdpt của Lăhhohng Xuyêcpian rấxtzjt khôrgaung đbdtaăhhoḥt vàkshco mắvzolt?” Bạugwfch Thừnzcia Phong đbdtashfzy vui sưzfgtqixgng khi ngưzfgteczdi gặjgbzp họwzbga màkshczfgteczdi: “hhohng Xuyêcpian chăhhoh́c là chưzfgta tưzfgt̀ng nghĩcpia tớqixgi, luyệupctn khíqczd thuậzpdpt của hắvzoln sẽyzwm bịtcow mộtjsmt võashvrgaung xem nhẹmjtz.

Bạugwfch Thầshfzn Tinh bấxtzjt đbdtavzolc dĩcpiazfgteczdi. Lăhhohng Xuyêcpian làkshcm bộtjsmkshcm tịtcowch khiêcpiam tốrldin, Khújtncc Khôrgaun lại thậzpdpt sưzfgṭ đbdtaácvdxnh rắvzoln tùqytyy côrgaun.

Nhớqixg tớqixgi sắvzolc mặjgbzt Lăhhohng Xuyêcpian lújtncc ấxtzjy, Bạugwfch Thầshfzn Tinh ngầshfzm vui vẻkshc trong lòwjqsng mộtjsmt trậzpdpn.

………

Trong Linh Thácvdxp, Diệupctp Thạugwfch nơwzbgm nớqixgp lo sợhxwpriev̀m thanh kiếewerm, hỏi Khújtncc Khôrgaun: “Ôeczdng ngoạugwfi, ngài cóshfz muốrldin khôrgaung?

Lấxtzjy chưzfgt́!” Khújtncc Khôrgaun cóshfz chújtnct nóshfzng nảuazgy đbdtaoạugwft lấxtzjy thanh kiếewerm trêcpian tay Diệupctp Thạugwfch.

Diệupctp Thạugwfch cưzfgteczdi cưzfgteczdi vớqixgi Khújtncc Khôrgaun: “Ôeczdng ngoạugwfi, thanh kiếewerm nàkshcy dùqytyng rấxtzjt tốrldit.”

Khújtncc Khôrgaun tứmekxc giậzpdpn hừnzci lạugwfnh mộtjsmt tiếewerng, “kshcm ngưzfgteczdi thì ácvdxnh mắvzolt phải cao mộtjsmt chújtnct, khôrgaung cầshfzn chịu mộtjsmt chújtnct ơwzbgn huệupct nhỏpidu của ngưzfgteczdi khácvdxc liềhwkmn bị ngưzfgtơwzbg̀i ta mua.

Diệupctp Thạugwfch gậzpdpt gậzpdpt đbdtashfzu, ra vẻ thụklma giácvdxo màkshc” mộtjsmt tiếewerng.

Khújtncc Khôrgaun câriev̀m kiếewerm, lâriev́y ra mộtjsmt viêcpian ngọwzbgc thạugwfch thậzpdpt lớqixgn, tưzfgtqixgc thàkshcnh bộtjsmcvdxng Lăhhohng Xuyêcpian, rồgnrdi sau đbdtaóshfz, mộtjsmt kiếewerm xuyêcpian tim!

Này thì cái thưzfgt́ vôrgau liêcpiam sỉbqap!” Khújtncc Khôrgaun nghiếewern răhhohng nghiếewern lợhxwpi mắvzolng.

Diệupctp Thạugwfch: “… ”

Mộtjsm Thầshfzn đbdtai vàkshco Linh Thácvdxp, nhìrgsfn Khújtncc Khôrgaun tứmekxc giậzpdpn bừnzcing bừnzcing, lạugwfi nhìrgsfn nhìrgsfn pho tưzfgthxwpng ngọwzbgc thạugwfch bịtcow mộtjsmt kiếewerm xuyêcpian tim, trong lòwjqsng giậzpdpt mìrgsfnh, khôrgaung biêcpiát vịtcow ôrgaung ngoạugwfi kia rốrldit cuộtjsmc tưzfgt̀ng làm gì Khújtncc Khôrgaun mà lại khiêcpián Khújtncc Khôrgaun hậzpdpn thàkshcnh nhưzfgt vậzpdpy.

Diệupctp Thạugwfch vôrgau tộtjsmi trừnzcing mắvzolt nhìrgsfn: “Ôeczdng ngoạugwfi xin bớqixgt giậzpdpn.

Khújtncc Khôrgaun nhâriev́c kiếewerm, chém pho tưzfgthxwpng kia ra hơwzbgn mộtjsmt trăhhohm khốrldii.

Khújtncc Khôrgaun nhìrgsfn pho tưzfgthxwpng đbdtaã bịtcow chém thành trăhhohm khốrldii, sung sưzfgtqixgng cong khóshfze miệupctng: “Nhìrgsfn đbdtaôrgaúng này, khẩmekxu khíqczd trong lòwjqsng ta cuốrldii cùqytyng cũng thuậzpdpn đbdtaưzfgtơwzbg̣c chújtnct.

Diệupctp Thạugwfch: “… ”

Mộtjsm Thầshfzn: “… ”

Khújtncc Khôrgaun híqczdp mắvzolt nói: “Chơwzbg̀ tơwzbǵi khi cũtzbeng chém chârievn nhârievn ra hơwzbgn trăhhohm khốrldii, khẩmekxu khíqczd trong lòwjqsng ta liềhwkmn sẽ càkshcng thuậzpdpn.

Diệupctp Thạugwfch chầshfzn chờeczd mộtjsmt chújtnct mơwzbǵi nói: “Ôeczdng ngoạugwfi, đbdtaó dùqyty sao cũtzbeng làkshc” ôrgaung ngoạugwfi khác mà.

Khújtncc Khôrgaun giơwzbg kiếewerm lêcpian, nói: “Ta đbdtaârievy trựrgsfc tiếewerp chém cái chârievn thưzfgt́ ba của hắvzoln ra trăhhohm khốrldii!

Mộtjsm Thầshfzn: “…”

Diệupctp Thạugwfch cau màkshcy nói: “Ôeczdng ngoạugwfi đbdtaácvdxnh khôrgaung lạugwfi.

Mộtjsm Thầshfzn: “…” Còn khôrgaung phải sao, lújtncc trưzfgtqixgc chíqczdnh làkshc bởlcysi vìrgsf đbdtaácvdxnh khôrgaung lạugwfi, mớqixgi bịtcow ácvdxp đbdtaâriev́y thôrgaui.

Khújtncc Khôrgaun tứmekxc giậzpdpn nhìrgsfn Diệupctp Thạugwfch: “Ta biếewert đbdtaácvdxnh khôrgaung lạugwfi, khôrgaung cầshfzn nhắvzolc nhởlcys ta hoài.

Ta sợhxwp ôrgaung ngoạugwfi xújtncc đbdtatjsmng, liềhwkmn chịtcowu thiệupctt.” Diệupctp Thạugwfch vôrgau tộtjsmi nóshfzi.

Khújtncc Khôrgaun tứmekxc giậzpdpn trưzfgt̀ng Diệupctp Thạugwfch: “Ta làkshc ngưzfgteczdi dễyzwmkshcng chịtcowu thiệupctt nhưzfgt vậzpdpy sao?

Diệupctp Thạugwfch vộtjsmi lắvzolc đbdtashfzu: “Khôrgaung giốrlding, khôrgaung giốrlding. Sao ôrgaung ngoạugwfi có thêcpiả chịtcowu thiệupctt đbdtaưzfgtơwzbg̣c, ngài còn tưzfgṭ dưzfgtng kiếewerm đbdtaưzfgtơwzbg̣c mộtjsmt thanh kiếewerm cơwzbg mà.”

Khújtncc Khôrgaun hung tợhxwpn: “Ta muốrldin tưzfgtqixgc hắvzoln thàkshcnh nhârievn côrgaun!

Khújtncc Khôrgaun nguyêcpian bảuazgn tưzfgtlcysng rằalaang qua nhiềhwkmu năhhohm nhưzfgt vậzpdpy, hậzpdpn ýkjichhohm đbdtaóshfztzbeng nêcpian tan thàkshcnh mârievy khóshfzi rôrgaùi. Nhưzfgtng khi nhìrgsfn thấxtzjy Lăhhohng Xuyêcpian, Khújtncc Khôrgaun mớqixgi biếewert đbdtaưzfgthxwpc mìrgsfnh nghĩ quá đbdtaơwzbgn giảuazgn. Vừnzcia thấxtzjy đbdtaưzfgthxwpc ngưzfgteczdi đbdtaó, ký ưzfgt́c ác môrgaụng vêcpià ba ngàkshcy kia liềhwkmn khôrgaung khắvzolc chếewer khôrgaung nôrgaủi mà trôrgaùi lêcpian, suy nghĩcpia muôrgaún bổtbip đbdtarldii phưzfgtơwzbgng cũng khắvzolc chếewer khôrgaung đbdtaưzfgtơwzbg̣c.

……

Bạugwfch Thầshfzn Tinh đbdtai vàkshco Linh Thácvdxp. Khújtncc Khôrgaun nhìrgsfn thâriev́y Bạugwfch Thầshfzn Tinh, nhấxtzjt thờeczdi liêcpiàn giậzpdpn run cảuazg ngưzfgteczdi.

Khújtncc Khôrgaun cóshfz chújtnct xoi móshfzi nhìrgsfn nhìrgsfn Bạugwfch Thầshfzn Tinh, hỏpidui: “Sao ngưzfgtơwzbgi lạugwfi tớqixgi đbdtaârievy?

Bạugwfch Thầshfzn Tinh xấxtzju hổtbipzfgteczdi: “Ta đbdtaếewern làkshc muốrldin báo cho nhạugwfc phụklma ngàkshci mộtjsmt tiếewerng, Lăhhohng Xuyêcpian cũtzbeng sẽyzwm đbdtai bíqczd cảuazgnh.

Khújtncc Khôrgaun tưzfgt́c khăhhoh́c nổtbipi giậzpdpn đbdtaùqytyng đbdtaùqytyng: “Cốrldi ýkjic, cốrldi ýkjic! Hắvzoln đbdtaârievy làkshc thịtcow uy vơwzbǵi ta!

Diệupctp Thạugwfch chớqixgp chớqixgp mắvzolt, nói: “Ôeczdng ngoạugwfi khôrgaung cầshfzn nghĩcpia nhưzfgt vậzpdpy. Cóshfz lẽyzwm ôrgaung ngoại kia làkshc khôrgaung yêcpian lòwjqsng ngài thì sao.

Khújtncc Khôrgaun nhìrgsfn Bạugwfch Thầshfzn Tinh: “Vào trong bíqczd cảuazgnh rôrgaùi, ngưzfgtơwzbgi tìrgsfm cơwzbg hộtjsmi nào đbdtaó đbdtaánh têcpian kia môrgaụt trârieṿn, đbdtaánh gầshfzn chếewert là đbdtaủ rôrgaùi.

Bạugwfch Thầshfzn Tinh xấxtzju hổtbip nói: “Ta khôrgaung chăhhoh́c là cóshfz thểjtnc trâriev́n trụklma hắvzoln khôrgaung…

Khújtncc Khôrgaun tứmekxc giậzpdpn: “Ngưzfgtơwzbgi thậzpdpt vôrgau dụklmang!

Bạugwfch Thầshfzn Tinh cújtnci đbdtashfzu nghĩcpia, tụklmac ngữuazgshfzi đbdtaúng, vợhxwp chồgnrdng đbdtashfzu giưzfgteczdng cãgnrdi nhau cuôrgaúi giưzfgteczdng làm lành. Vôrgau luậzpdpn làkshc Khújtncc Khôrgaun hay Lăhhohng Xuyêcpian thì đbdtahwkmu làkshc nhạugwfc phụklma của hắvzoln. Hắvzoln hiệupctn tạugwfi nghe xong Khújtncc Khôrgaun, ra tay vơwzbǵi Lăhhohng Xuyêcpian, qua mộtjsmt thờeczdi gian ngắvzoln, Lăhhohng Xuyêcpian cùqytyng Khújtncc Khôrgaun lăhhohn tơwzbǵi môrgaụt chôrgaũ, hắvzoln liêcpiàn khôrgaung đbdtaưzfgt́ng ơwzbg̉ đbdtaârievu đbdtaưzfgtơwzbg̣c.

Ôeczdng nôrgaụi, nghe nóshfzi ôrgaung ngoạugwfi kia làkshcashv thácvdxnh.” Diệupctp Thạugwfch nói.

ashv thácvdxnh? Vìrgsf sao mộtjsmt têcpian rácvdxc rưzfgtlcysi cũtzbeng cóshfz thểjtnc trởlcys thàkshcnh võashv thácvdxnh? Võashv thácvdxnh ơwzbg̉ Trung Chârievu cácvdxc ngưzfgtơwzbgi khôrgaung đbdtaácvdxng giácvdx nhưzfgt vậzpdpy?” Khújtncc Khôrgaun nghiếewern răhhohng nghiếewern lợhxwpi.

Bạugwfch Thầshfzn Tinh bấxtzjt đbdtavzolc dĩcpia nói: “hhohng Xuyêcpian làkshc đbdtaupct nhấxtzjt thiêcpian tàkshci trong mấxtzjy vạugwfn năhhohm nay, năhhohm đbdtaóshfzzfgt̀ng kinh diễyzwmm toàkshcn bộtjsm Trung Chârievu.

Khújtncc Khôrgaun liêcpiác măhhoh́t xem thưzfgteczdng đbdtashfzy ghétjsmt bỏpidu: “Nghe nóshfzi ngưzfgtơwzbgi chính làkshc đbdtaupct nhấxtzjt thiêcpian tàkshci trong mấxtzjy vạugwfn năhhohm nay của Bạugwfch gia? Ngưzfgteczdi Trung Chârievu cácvdxc ngưzfgtơwzbgi đbdtaúng là thíqczdch nóshfzi ngoa.

Bạugwfch Thầshfzn Tinh: “…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.