Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 290 :

    trước sau   
Lúc Mộqrdw Thầgowgn Diệncwzp Thạrzdpch vêueps̀ tớdjqni đinplan đinpluepśm, đinplan đinpluepśm đinplãxyot đinplóalaung cửceaia.

ncwzc ngưqdmmơuftoi vêueps̀ rôiiar̀i.” Lãxyoto hổqrdw thâjcth́y ba ngưqdmmrtgki vàdulqo cửceaia thì bìzggonh châjcthn nhưqdmm vạrzdpi chào hỏi.

Sao Kim Dưqdmmơuftong Đuftoan lại thiếdjfgu mâjcth́t mộqrdwt viêuepsn? Cóalau ailâjcth́ylinh dưqdmmdfjgc báncwzt cấnprfp đinplếdjfgn đinplôiiar̉i à?” Mộqrdw Thầgowgn hỏgcwni.

Khôiiarng cóalau.” Lãxyoto hổqrdwqdmmrtgki đinpldulqc ýmxnn, lạrzdpi nóalaui: “Đuftoan dưqdmmdfjgc bị ta đinplqrdwi rôiiar̀i.

Mộqrdw Thầgowgn nhíoviru màdulqy: “Ngưqdmmơuftoi lạrzdpi đinplqrdwi thưqdmḿ hàng rẽ bèo nào nưqdmm̃a? Lạrzdpi cho rălspl̀ng ta coi tiềqkdsn nhưqdmmncwzc à?

xyoto hổqrdw ýmxnn vịibikjcthu sa nóalaui: “Tiểewpku bạrzdpch kiểewpkm chủvsue nhâjcthn, ngưqdmmơuftoi khôiiarng hiểewpku, nhâjcthn sinh tạrzdpi thếdjfg, khóalau đinplưqdmmdfjgc hồynfw đinplynfwiiaṛt lâjcth̀n.


Mộqrdw Thầgowgn cưqdmmrtgki lạrzdpnh mộqrdwt tiếdjfgng: “Đuftoúnxzang vậmfpxy! Thậmfpxt sưqdmṃ cáncwzm ơufton ngưqdmmơuftoi, làm cho ta hồynfw đinplynfw mộqrdwt lầgowgn rôiiar̀i thêuepsm mộqrdwt lầgowgn.

xyoto hổqrdw: “

xyoto hổqrdw nhìzggon Mộqrdw Thầgowgn và Diệncwzp Thạrzdpch, nhanh chóng dờrtgki qua đinplqkdsdulqi khác: “Hai ngưqdmmơuftoi lạrzdpi bịibikgsrft đinpláncwznh?

Diệncwzp Thạrzdpch gậmfpxt đinplgowgu: “Đuftoúnxzang vậmfpxy, lầgowgn nàdulqy làdulq đinplan kiếdjfgp.” Lầgowgn nàdulqy chălspḷn quá dễsqcx, nêuepśu mìzggonh lạrzdpi bịibik pháncwzch thêuepsm mấnprfy lầgowgn nưqdmm̃a chălspĺc sẽ quen, cóalau lẽfdpd sau này mộqrdwt mình mình cũng cóalau thểewpk đinplơuftõ đinplưqdmmơuftọc đinplan kiếdjfgp.

Đuftoó đinplqkdsu làdulq do cáncwzc ngưqdmmơuftoi bìzggonh thưqdmmrtgkng có quá nhiêueps̀u nghiệncwzp chưqdmmdjqnng, thêuepś nêuepsn mơuftói luôiiarn bị ségsrft đinpláncwznh. Đuftoêueps̉ tráncwznh luôiiarn bịibikgsrft đinpláncwznh hoài, cáncwzc ngưqdmmơuftoi nêuepsn đinplôiiaŕi tốnxzat vớdjqni ta mộqrdwt chúnxzat, tíovirch đinplytgoc làdulqm việncwzc thiệncwzn, tíovirch phúnxzac tíovirch đinplytgoc.” Lãxyoto hổqrdwalaui môiiaṛt câjcthu thâjcthm ý.

Mộqrdw Thầgowgn cưqdmmrtgki lạrzdpnh hai tiếdjfgng, lạnh nhạt nóalaui: “Đuftonxzai tôiiaŕt vớdjqni ngưqdmmơuftoi mà làdulqovirch đinplytgoc làdulqm việncwzc thiệncwzn ưqdmm? Đuftoóalauuftói làdulq nghiệncwzp chưqdmmdjqnng đinplâjcth́y.

xyoto hổqrdw: “

xyoto hổqrdw quay qua nhìzggon Liệncwzt Hìzggonh Thiêuepsn, cóalau chúnxzat ngạrzdpc nhiêuepsn: “Huynh đinplncwz, ngưqdmmơuftoi cũhxakng bịibikgsrft đinpláncwznh?

Liệncwzt Hìzggonh Thiêuepsn gậmfpxt đinplgowgu: “Phải.

xyoto hổqrdw tràdulqn đinplgowgy đinplynfwng tìzggonh nhìzggon Liệncwzt Hìzggonh Thiêuepsn: “Tiểewpku tửceai, ngưqdmmơuftoi cách hai têuepsn nàdulqy xa mộqrdwt chúnxzat đinpli thôiiari, hai têuepsn nàdulqy thưqdmmrtgkng xuyêuepsn bịibikgsrft đinpláncwznh, sợdfjgdulq ngưqdmmơuftoi cũhxakng bịibik phiềqkdsn hàdulq.

Khôiiarng sao.” Liệncwzt Hìzggonh Thiêuepsn.

Ánh mălspĺt lãxyoto hổqrdwncwzng lêuepsn: “Ơsusś, huynh đinplncwz, ngưqdmmơuftoi cóalau chứytgong chịu ngưqdmmdfjgc à?Đuftoám quái vâjctḥt hai đinplùi nhưqdmmncwzc ngưqdmmơuftoi thậmfpxt sưqdmṃ khó lýmxnn giảceaii ghêueps.

Liệncwzt Hìzggonh Thiêuepsn: “


… …

xyoto hổqrdw lại chuyêueps̉n đinplôiiari mắdulqt sáncwzng ngờrtgki hữrahzu thầgowgn nhìzggon Diệncwzp Thạrzdpch, hỏi: “Tiểewpku bạrzdpch kiểewpkm, nghe nóalaui ngưqdmmơuftoi bốnxza tríovir ra đinplưqdmmơuftọc mộqrdwt cáncwzi trậmfpxn pháncwzp báncwzt cấnprfp?

Diệncwzp Thạrzdpch gậmfpxt đinplgowgu: “Đuftoúnxzang vậmfpxy, thì làdulqm sao?

xyoto hổqrdwjctḥp tưqdmḿc duôiiar̃i thălspl̉ng cái thâjcthn hìzggonh mâjctḥp mạp của mình, nói: “Khôiiarng cóalauzggo, chỉ làdulq bảceain tôiiarn có tìm môiiaṛt viêuepṣc thiêuepṣn cho ngưqdmmơuftoi làdulqm.Cóalau ngưqdmmrtgki muốnxzan mưqdmmdfjgn trậmfpxn pháncwzp của ngưqdmmơuftoi sưqdmm̉ dụng mộqrdwt chúnxzat, bảceain tôiiarn liềqkdsn đinpláncwzp ứytgong giúp ngưqdmmơuftoi.Tiểewpku bạrzdpch kiểewpkm à,giúp đinplơuftõ mọi ngưqdmmrtgki là nguôiiar̀n gôiiaŕc của hạnh phúc, bảceain tôiiarn tìzggom đinplưqdmmơuftọc môiiaṛt việncwzc thiệncwzn nhưqdmm vậmfpxy cho ngưqdmmơuftoi, nhấnprft đinplibiknh ngưqdmmơuftoi đinplang râjcth́t là cảceaim kíovirch bảceain tôiiarng phải khôiiarng nè.

Diệncwzp Thạrzdpch cau màdulqy, tràdulqn đinplgowgy phẫftdxn nộqrdw: “Ngưqdmmơuftoi lâjcth́y ta ra bán?

xyoto hổqrdw khôiiarng cho làdulq đinplúnxzang liêuepśc Diêuepṣp Thạch: “Ta sao cóalau thểewpkncwzn ngưqdmmơuftoi? Nêuepśu nhưqdmm ta báncwzn ngưqdmmơuftoi, tiểewpku bạrzdpch kiểewpkm chủvsue nhiệncwzm còrtgkn khôiiarng tơuftói đinplánh chêuepśt ta à. Bảceain tôiiarn chỉ báncwzn trậmfpxn pháncwzp của ngưqdmmơuftoi màdulq thôiiari, dùdulq sao nó có thêueps̉ dùng nhiêueps̀u lầgowgn, trậmfpxn pháncwzp của ngưqdmmơuftoi cũhxakng sẽfdpd khôiiarng bị hưqdmm.

Trong mălspĺt Mộqrdw Thầgowgn hiệncwzn lêuepsn hàdulqn quang. Trậmfpxn pháncwzp của Diệncwzp Thạrzdpch còrtgkn chưqdmma cóalau sửceai dụuuzjng, vâjctḥy mà lại đinplãxyotalau ngưqdmmrtgki đinpli tơuftói tìzggom.

Ngưqdmmơuftòi ta cho ngưqdmmơuftoi chỗfdpd tốnxzat gì mà ngưqdmmơuftoi giúp đinplơuftõ tơuftói nhưqdmm vậmfpxy?” Mộqrdw Thầgowgn âjcthm trâjcth̀m hỏgcwni.

xyoto hổqrdw giả vơuftò khôiiarng hiêueps̉u: “Chỗfdpd tốnxzat? Khôiiarng cóalau nha! Giúp đinplơuftõ mọi ngưqdmmơuftòi là nguôiiar̀n gôiiaŕc của hạnh phúc mà, bảceain tôiiarn làdulq đinplrzdpi nhâjcthn lưqdmmơuftong thiệncwzn, đinplrzdpi nhâjcthn lưqdmmơuftong thiệncwzn sao có thêueps̉ thu chỗfdpd tốnxzat của ngưqdmmrtgki ta chưqdmḿ…

Đuftovsue! Nóalaui thậmfpxt!” Mộqrdw Thầgowgn lạrzdpnh lùdulqng quát.

Ngưqdmmơuftòi ta tìm cho bảceain tôiiarn mộqrdwt muộqrdwi tửceai hỏgcwna linh.” Lãxyoto hổqrdw liếdjfgm liếdjfgm miệncwzng, cưqdmmrtgki gưqdmmdfjgng.

Muộqrdwi tửceai hỏgcwna linh?Cáncwzi têuepsn sắdulqc phôiiari này, chỉ có mộqrdwt muộqrdwi tửceai hỏgcwna linh mà đinplãlàm cho ngưqdmmơuftoi khom lưqdmmng?Ngưqdmmơuftoi cũhxakng thậmfpxt vôiiar dụuuzjng.” Diệncwzp Thạrzdpch khinh thưqdmmrtgkng.

xyoto hổqrdwjcthng cằrtgkm nói, “Ngưqdmmơuftoi thì biếdjfgt cáncwzi gìzggo, ngưqdmmơuftoi călspln bảceain khôiiarng hiểewpku muộqrdwi tửceai hỏgcwna linh tôiiaŕt đinplẹp bao nhiêuepsu, bảceain tôiiarn khôiiarngchấnprfp nhặzggot vơuftói ngưqdmmơuftoi.


Diệncwzp Thạrzdpch tứytgoc giậmfpxn hỏi: “jctḥy muộqrdwi tửceai hỏgcwna linh đinplâjcthu?

xyoto hổqrdw vỗfdpd vỗfdpd bụuuzjng mìzggonh, trêuepsn mặzggot Diệncwzp Thạrzdpch hiệncwzn lêuepsn vẻ khó hiêueps̉u.

Mộqrdw Thầgowgn liêuepśc mălspĺt xem thưqdmmrtgkng lão hôiiar̉, nghiếdjfgn rălsplng nghiếdjfgn lợdfjgi: “Lạrzdpi bị ngưqdmmơuftoi ălspln?

xyoto hổqrdw gậmfpxt gậmfpxt đinplgowgu: “Đuftoúnxzang vậmfpxy. Mùdulqi vịibik râjcth́t thơuftom.

Diệncwzp Thạrzdpch tứytgoc giậmfpxn: “Ngưqdmmơuftoi ălspln rôiiar̀i? Ngưqdmmơuftoi vâjctḥy mà lại ălspln? Cáncwzi têuepsn quỷ tham lam!

xyoto hổqrdw tràdulqn đinplgowgy khinh thưqdmmrtgkng nhìzggon Diệncwzp Thạrzdpch: “qdmmơuftong vịibik muộqrdwi tửceai hỏgcwna linh râjcth́t tôiiaŕt, có cho ngưqdmmơuftoi ngưqdmmơuftoi cũhxakng khôiiarng cóalau lộqrdwc ălspln, thêuepś nêuepsn tưqdmm vịibik đinpló, ngưqdmmơuftoi sẽfdpd khôiiarng hiểewpku đinplưqdmmdfjgc.”

Ta đinplúng làdulq khôiiarng hiểewpku! Nhưqdmmng màdulq ta hiểewpku môiiaṛt đinplueps̀u, trậmfpxn pháncwzp kia mỗfdpdi lâjcth̀n khơuftỏi đinplqrdwng đinplêueps̀u phải tiêuepsu hao mấnprfy trălsplm khôiiaŕi nguyêuepsn thạrzdpch thưqdmmdfjgng phẩbqjfm!” Diệncwzp Thạrzdpch tứytgoc giậmfpxn nóalaui.

xyoto hổqrdw: “

Tháncwzp Linh liêueps̀n nhảceaiy ra, “ncwzi gìzggo! Trêuepsn trălsplm khôiiaŕi nguyêuepsn thạrzdpch thưqdmmdfjgng phẩbqjfm? Cái têuepsn lãxyoto hổqrdw bạrzdpi gia này, bạrzdpi Kim Dưqdmmơuftong Đuftoan thì thôiiari đinpli, còrtgkn muốnxzan bạrzdpi nguyêuepsn thạrzdpch! Cáncwzi têuepsn ngu xuẩbqjfn!

xyoto hổqrdw khôiiarng chịu yếdjfgu thếdjfg: “Ngưqdmmơuftoi đinplqrdwng cho làdulq ta khôiiarng biếdjfgt, tưqdmm̀ng cái tưqdmm̀ng cái linh mạrzdpch đinplqkdsu bị ngưqdmmơuftoi giâjcth́u đinpli, ngưqdmmơuftoi vâjctḥy mà còrtgkn cóalau mặzggot mũhxaki chỉmfpx tríovirch ta bạrzdpi gia.

Tháncwzp Linh thẹraxjn quáncwz hóa giậmfpxn: “Ngưqdmmơuftoi đinplưqdmm̀ng có mà ălspln nóalaui bậmfpxy bạrzdp, ta làdulq ngưqdmmơuftòi thanh liêuepsm chíovirnh trựxvypc nhâjcth́t, lưqdmmmfpxng tụuuzj thanh phong…

xyoto hổqrdw hừqrdw lạrzdpnh mộqrdwt tiếdjfgng: “Ngưqdmmơuftoi nhìn bụuuzjng ngưqdmmơuftoi trưqdmmơuftóc đinpli đinplã.

Sao ngưqdmmơuftoi khôiiarng chịu nhìn bản thâjcthn đinpli rôiiar̀i nói ta, đinplã bégsrfo đinplêuepśn mưqdmḿc đinpli khôiiarng nôiiar̉i rôiiar̀i kia kìa.” Tháncwzp Linh cũng khôiiarng chịu yếdjfgu thếdjfg.


Mộqrdw Thầgowgn đinplen mălspḷt, lạrzdpnh giọibikng quáncwzt: “Đuftovsueiiar̀i! Hai ngưqdmmrtgki cáncwzc ngưqdmmơuftoi ngưqdmmơuftòi táncwzm lạrzdpng ngưqdmmơuftòi nửceaia câjcthn, còrtgkn cóalau mặzggot mũhxaki chỉ trích nhau?

Ngưqdmmơuftoi đinplã đinpláncwzp ứytgong ai?” Diệncwzp Thạrzdpch hỏi lãxyoto hổqrdw.

Mộqrdwt nam nhâjcthn mălspḷc y phục màdulqu đinplgcwn, khóalaue mắdulqt cóalau mộqrdwt nôiiaŕt ruôiiar̀i, ta đinplã bảo hắdulqn ngàdulqy mai tơuftói đinplâjcthy.” Lãxyoto hổqrdw trả lơuftòi.

Diệncwzp Thạrzdpch mơuftỏ to mălspĺt, buôiiar̀n bưqdmṃc hỏi: “Là ai vâjctḥy?”

alau thểewpkdulq Tổqrdwqdmmơuftong, hắdulqn cũhxakng tưqdmm̀ng thălsplng cấnprfp thấnprft bạrzdpi mộqrdwt lầgowgn.” Liệncwzt Hìzggonh Thiêuepsn lêuepsn tiêuepśng.

Diệncwzp Thạrzdpch gậmfpxt đinplgowgu, “À, vâjctḥy sao.

Mộqrdw Thầgowgn cúnxzai đinplgowgu, hắdulqn đinplang lo khôiiarng có ai thíovir nghiệncwzm hiệncwzu quảceai do trậmfpxn pháncwzp Diệncwzp Thạrzdpch bốnxza tríovir, khôiiarng nghĩzytq đinplếdjfgn lại nhanh cóalau ngưqdmmrtgki đinplưqdmma lêuepsn cửceaia nhưqdmm thêuepś.

ueps̀ đinplqrdwng tĩzytqnh của hắdulqn và Diệncwzp Thạrzdpch, hẳceain làdulq trong bíovir cảceainh cũng có khôiiarng íovirt ngưqdmmrtgki đinplang cảceaim thấnprfy hứytgong thúnxza.

… …

Nhiệncwzm vụuuzjdulqy ta phải tiếdjfgp sao?” Diệncwzp Thạrzdpch quay đinplgowgu, dòrtgk hỏgcwni Mộqrdw Thầgowgn.

Mộqrdw Thầgowgn thơuftỏ dài: “Tiếdjfgp đinpli, lãxyoto hổqrdwhxakng đinplãxyot ălspln muộqrdwi tửceai hỏgcwna linh rôiiar̀i, cũhxakng khôiiarng thểewpkuepsu nó nhả ra.

Đuftoưqdmmơuftọc rôiiar̀i, ta tiếdjfgp.” Diệncwzp Thạrzdpch gậmfpxt đinplgowgu.

xyoto hổqrdw tràdulqn đinplgowgy hưqdmmng phấnprfn: “Tiểewpku bạrzdpch kiểewpkm, ta biếdjfgt ngưqdmmơuftoi tôiiaŕt lălspĺm mà. Ngưqdmmơuftoi yêuepsn tâjcthm, vềqkds sau nêuepśu bêuepsn cạrzdpnh tiểewpku bạrzdpch kiểewpkm chủvsue nhâjcthn cóalau nhữrahzng ngưqdmmrtgki kháncwzc, bảceain hổqrdw sẽ giúp ngưqdmmơuftoi thiêuepsu chếdjfgt hălspĺn.


Diệncwzp Thạrzdpch khoan khoáncwzi trong lòrtgkng mộqrdwt trậmfpxn, nhưqdmmng vẫftdxn phải banh mặzggot ra nói: “Đuftoưqdmm̀ng nói bậmfpxy bạrzdp.

xyoto hổqrdw khinh thưqdmmrtgkng liếdjfgc Diệncwzp Thạrzdpch mộqrdwt cáncwzi: “Thôiiari đinpli, bảceain tôiiarn biếdjfgt trong lòrtgkng ngưqdmmơuftoi râjcth́t cao hứytgong.”

Diệncwzp Thạrzdpch hung hălsplng trừqrdwng lãxyoto hổqrdw, trêuepsn mặzggot hiêuepṣn lêuepsn hai vêuepṣt hồynfwng nhạt.

Tiểewpku bạrzdpch kiểewpkm đinplrzdpi nhâjcthn.” Lãxyoto hổqrdw lấnprfy lòrtgkng hôiiar gọi Diệncwzp Thạrzdpch mộqrdwt tiếdjfgng.

Diệncwzp Thạrzdpch chơuftọt nhấnprfc lêuepsn cảceainh giáncwzc, “dulqm gìzggo?”

Thâjctḥt ra, muộqrdwi tửceai hỏgcwna linh bịibik ta ălspln khôiiarng phải chỉ có mộqrdwt, màdulqdulq hai.” Lãxyoto hổqrdw ngạrzdpi ngùdulqng màdulqalaui.

Thâjcth́y Diệncwzp Thạrzdpch đinplqrdwt nhiêuepsn trợdfjgn to mắdulqt, lãxyoto hổqrdwalau chúnxzat ngưqdmmdfjgng ngùdulqng nói: “Mộqrdwt hỏa linh khôiiarng đinplvsue ălspln.

Mộqrdw Thầgowgn đinplen mălspḷt, cảceai giậmfpxn nóalaui: “Cho nêuepsn, ngưqdmmơuftoi đinpláncwzp ứytgong cho hai ngưqdmmrtgki, khôiiarng chỉ mộqrdwt ngưqdmmrtgki?

Đuftoiiar̉i mộqrdwt con dêueps cũhxakng làdulq đinpluổqrdwi, đinpliiar̉i hai con dêuepshxakng làdulq đinpliiar̉i, cũhxakng khôiiarng sao mà.” Lãxyoto hổqrdw ra vẻ đinplưqdmmơuftong nhiêuepsn.

Diệncwzp Thạrzdpch nhẹraxjovirt mộqrdwt hơuftoi: “Hai ngưqdmmơuftòi thì hai ngưqdmmơuftòi.

xyoto hổqrdw tràdulqn đinplgowgy hưqdmmng phấnprfn: “Tiểewpku bạrzdpch kiểewpkm đinplrzdpi nhâjcthn, ta biếdjfgt ngưqdmmơuftoi làdulq ngưqdmmơuftòi thôiiarng tìzggonh đinplrzdpt lýmxnn, thiệncwzn giảceaii nhâjcthn ýmxnn nhâjcth́t mà, ngưqdmmơuftoi quảceai nhiêuepsn làdulq ngưqdmmrtgki tốnxzat!”

Diệncwzp Thạrzdpch kỳ lạ nhìzggon lãxyoto hổqrdw: “xyoto hổqrdw, ngưqdmmơuftoi râjcth́t khôiiarng thíovirch hợdfjgp! Ngưqdmmơuftoi còrtgkn che giấnprfu cáncwzi gìzggo sao?

Bảceain hổqrdw có khôiiarng thíovirch hợdfjgp sao? Bảceain hổqrdwdulq lạrzdpxvyp chỗfdpddulqo à?” Lãxyoto hổqrdw giả vơuftò ngơufto ngơufto.

Mộqrdw Thầgowgn quáncwzt mộqrdwt tiếdjfgng: “Ngưqdmmơuftoi còrtgkn làdulqm cáncwzi gìzggo, nóalaui mau!

xyoto hổqrdw nhălspln mălspḷt giơufto giơuftoalaung vuốnxzat lêuepsn: “hxakng khôiiarng làmgì ghêuepsuftóm lălspĺm, chính làdulq trừqrdw ălspln hai muộqrdwi tửceai hỏgcwna linh ra, ta còrtgkn ălspln ba tiểewpku ca hỏgcwna linh.

Diệncwzp Thạrzdpch: “… Ngưqdmmơuftoi sao ălspln nhiiêueps̀u vâjctḥy!”

xyoto hổqrdw“… Bảceain tôiiarn đinplã đinplóalaui bụuuzjng rấnprft nhiềqkdsu nălsplm.

Mộqrdw Thầgowgn cóalau chúnxzat đinplau đinplgowgu đinplmfpx tráncwzn: “Cho nêuepsn, kỳafwz thậmfpxt ngưqdmmơuftoi đinpláncwzp ứytgong giúnxzap tơuftói nălsplm ngưqdmmrtgki,cho bọibikn hắdulqn sửceai dụuuzjng trậmfpxn pháncwzp?

xyoto hổqrdw gậmfpxt gậmfpxt đinplgowgu: “Đuftoúnxzang đinplúng! Dùdulqng mộqrdwt chúnxzat trậmfpxn pháncwzp màdulq thôiiari, cũhxakng khôiiarng sao mà.”

Mộqrdw Thầgowgn: “

Ngu xuẩbqjfn, mộqrdwt ngưqdmmơuftòi đinplã mấnprfy trălsplm nguyêuepsn thạrzdpch thưqdmmdfjgng phẩbqjfm, vâjctḥy nălsplm ngưqdmmơuftòi thì phải mấnprfy ngàdulqn đinplâjcthy!” Tháncwzp Linh tràdulqn đinplgowgy phẫftdxn nộqrdw.

xyoto hổqrdw: “

Ngưqdmmơuftoi làdulq dịibik hỏgcwna đinpló! Ngưqdmmơuftoi còn dám xưqdmmng là bảceain tôiiarn? Ngưqdmmơuftoi sao cóalau thểewpk bị ngưqdmmrtgki ta tùdulqy tùdulqy tiệncwzn tiệncwzn dùdulqng hỏgcwna linh mêueps hoălspḷcchưqdmḿ?!” Diệncwzp Thạrzdpch tứytgoc giậmfpxn nóalaui.

xyoto hổqrdw khẽfdpd đinplceaio mắdulqt: “Nếdjfgu khôiiarng phải do cáncwzc ngưqdmmơuftoi giam cầgowgm bảceain tôiiarn mấnprfy vạrzdpn nălsplm, làm cho bảceain tôiiarn đinplóalaui tơuftói bêuepṣnh ra, bảceain tôiiarn cũhxakng khôiiarng đinplếdjfgn mứytgoc nhưqdmm thếdjfg!

Diệncwzp Thạrzdpch liêuepśc mălspĺt xem thưqdmmrtgkng, tứytgoc giậmfpxn nóalaui: “Khôiiarng do bọn ta.” Mấnprfy vạrzdpn nălsplm trưqdmmdjqnc? Lúc đinpló y còrtgkn chưqdmma cóalau sinh ra đinplâjcthu.

xyoto hổqrdw bĩu môiiari: “Đuftoqkdsu giôiiaŕng nhưqdmm nhau cả, đinplêueps̀u làquáncwzi vậmfpxt hai đinplùdulqi nhưqdmm cáncwzc ngưqdmmơuftoi giam câjcth̀m ta.

Diệncwzp Thạrzdpch: “

Trong bíovir cảceainh cóalau nhiềqkdsu võxyuz hoàdulqng cửceaiu tinh vâjctḥy à?” Mộqrdw Thầgowgn nhíoviru màdulqy hỏi.

xyuz hoàdulqng cửceaiu tinh thălsplng cấnprfp võxyuziiarng cóalau mộqrdwt đinplạo lạrzdpch trờrtgki, có rấnprft nhiềqkdsu thiêuepsn tàdulqi chỉdừqrdwng lạrzdpi ơuftỏ võxyuz hoàdulqng cửceaiu tinh, tu luyêuepṣn giảceai thălsplng cấnprfp thấnprft bạrzdpi có rấnprft nhiềqkdsu, đinplqkdsumai danh ẩbqjfn tíovirch, lầgowgn nàdulqy bíovir cảceainh mởxvyp ra, có rấnprft nhiềqkdsu ngưqdmmrtgki tiếdjfgn vàdulqo đinplâjcthy.” Liệncwzt Hìzggonh Thiêuepsn nói.

Từqrdwqdmma đinplếdjfgn nay, thiêuepsn tàdulqi thălsplng cấnprfp võxyuziiarng thấnprft bạrzdpi nhiêueps̀u tơuftói mưqdmḿc đinplếdjfgm khôiiarng hếdjfgt, khôiiarng phảceaii ai cũng cóalau vậmfpxn khíovir nhưqdmm Mộqrdw Thầgowgn, Diệncwzp Thạrzdpch.

Mộqrdw Thầgowgn nhíoviru màdulqy, nói: “Nhưqdmm vậmfpxy à. Lãxyoto hổqrdw, ngưqdmmơuftoi gọi bọibikn họibik lạrzdpi đinplâjcthy hêuepśt đinpli, ngưqdmmơuftoi nóalaui cho bọibikn họ biếdjfgt, nguyêuepsn thạrzdpch thălsplng cấnprfp tưqdmṃ chuâjcth̉n bị.

xyoto hổqrdwuftỏ to mălspĺt, sau đinpló nói: “Đuftoưqdmmơuftọc.”

Mộqrdw Thầgowgn cúnxzai đinplgowgu ngâjcth̃m nghĩ, trậmfpxn pháncwzp của Diệncwzp Thạrzdpch câjcth̀n có ngưqdmmrtgki thíovir nghiệncwzm, minh vălspln do hắdulqn nghiêuepsn cứytgou ra cũhxakng cầgowgn có ngưqdmmrtgki thíovir nghiệncwzm, hắdulqn đinplang lo khôiiarng cóalau ai đinplưqdmḿng ra thíovir nghiệncwzm, kếdjfgt quảceai, ngưqdmmơuftòi đinplưqdmma lêuepsn cửceaia lại nhiềqkdsu đinplêuepśn thêuepś.

… …

ncwzch đinplan đinpluepśm Mộqrdw thịibik khôiiarng xa, trong mộqrdwt călspln phòrtgkng trúnxzac.

Tổqrdw huynh, trậmfpxn pháncwzp Diệncwzp Thạrzdpch bốnxza tríovir thậmfpxt sưqdmṃ cóalau thểewpk giúnxzap chúnxzang ta thălsplng cấnprfp?” Ngôiiarn Vọibikng Lâjcthu cóalauuftoi bấnprft an hỏgcwni.

Khôiiarng phải lúc Mộqrdw Thầgowgn đinpli luyệncwzn đinplan,chúng ta đinplã thừqrdwa dịibikp tơuftói cảceaim thụuuzj cái trậmfpxn pháncwzp kia rôiiar̀i sao? Dùdulq chỉmơuftói đinplytgong ởxvyp bêuepsn ngoàdulqi trậmfpxn, chúng ta đinplqkdsu cóalau thểewpk cảceaim nhậmfpxn đinplưqdmmdfjgc uy lựxvypc của trậmfpxn pháncwzp, thêuepś nếdjfgu nhưqdmm tiếdjfgn vàdulqo trong trậmfpxn, ta nghĩ hălspl̉n ngưqdmmơuftoi cũng biêuepśthiệncwzu quảceai cơuftõ nào.” Tổqrdwqdmmơuftong thảceain nhiêuepsn nói.

Nghe nóalaui đinpló là trậmfpxn pháncwzp bảceain Linh Tôiiarng Trậmfpxn thălsplng cấnprfp, làdulq mộqrdwt trậmfpxn pháncwzp báncwzt cấnprfp, do Diệncwzp Thạrzdpch cốnxza ýmxnn chuẩbqjfn bịibik cho Liệncwzt Hìzggonh Thiêuepsn.” Mụuuzjc Phong Bắdulqc nói.

Liệncwzt Hìzggonh Thiêuepsn đinplãxyot thấnprft bạrzdpi ba lưqdmmdfjgt, nhưqdmm̃ng thủvsue đinploạrzdpn bình thưqdmmrtgkng călspln bảceain khôiiarng cóalau hiệncwzu quảceai.Nghe nóalaui Mộqrdw Thầgowgn còn luyệncwzn ra Linh Tâjcthm Đuftoan, cũhxakng làdulq đinplêueps̉ chuẩbqjfn bịibik cho Liệncwzt Hìzggonh Thiêuepsn.” Thang Phóalaung nói.

alau đinplan dưqdmmdfjgc báncwzt cấnprfpcùdulqng vơuftói trậmfpxn pháncwzp báncwzt cấnprfp trợdfjg giúp, Liệncwzt Hìzggonh Thiêuepsn thălsplng cấnprfp võxyuziiarng hălspl̉n đinplã làdulq chuyêuepṣn nắdulqm chắdulqc.” Mụuuzjc Phong Bắdulqc cóalau chúnxzat hâjcthm mộqrdw.

jcth́y ngưqdmmơuftòi ơuftỏ đinplâjcthy đinplqkdsu làdulq thiêuepsn chi kiêuepsu tửceai, nhưqdmmng đinplqkdsu tưqdmm̀ng thălsplng cấnprfp thấnprft bạrzdpi. Mộqrdwt khi thălsplng cấnprfp võxyuziiarng thấnprft bạrzdpi, muốnxzan thưqdmm̉ thălsplng câjcth́p lâjcth̀n nưqdmm̃a sẽ khóalau khălspln hơufton ban đinplgowgu gâjcth́p mâjcth́y lầgowgn, thêuepś nêuepsn nhữrahzng ngưqdmmrtgki nàdulqy đinplêueps̀u từqrdw từqrdw biếdjfgn mấnprft.

Ta cảceaim thấnprfy đinplueps̀u hiệncwzn tạrzdpi chúnxzang ta câjcth̀n lo lắdulqng khôiiarng phải là cái trậmfpxn pháncwzp kia cóalauncwzc dụuuzjng hay khôiiarng, màdulqdulq, Diệncwzp Thạrzdpch cóalau chịibiku giúnxzap chúng ta hay khôiiarng.” Tổqrdwqdmmơuftong nhẹraxjovirt mộqrdwt hơuftoi nói.

Con hôiiar̉ kia đinplã đinpláncwzp ứytgong chúnxzang ta.” Thang Phóalaung nói. Con hôiiar̉ kia nóalaui, nó làdulqxyoto đinplrzdpi của Mộqrdw Thầgowgn vơuftói Diệncwzp Thạrzdpch, nó nóalaui cáncwzi gìzggo hai ngưqdmmrtgki đinplqkdsu nghe, nó nóalaui đinpli hưqdmmdjqnng Đuftoôiiarng, Mộqrdw Thầgowgn Diệncwzp Thạrzdpch tuyêuepṣt khôiiarng dáncwzm đinpli hưqdmmơuftóng Tâjcthy.

Con hôiiar̉ kia nhìn liềqkdsn biêuepśt khôiiarng đinplytgong đinpldulqn, lơuftòi nó nóalaui khôiiarng thểewpk tin tưqdmmơuftỏng nhiêueps̀u.” Tổqrdwqdmmơuftong nói.

Chúnxzang ta cóalau thểewpk trộqrdwm dùdulqng trậmfpxn phápkia khôiiarng?” Lôiiarjcthn hỏgcwni.

Tổqrdwqdmmơuftong tứytgoc giậmfpxn nóalaui: “Ngưqdmmơuftoi đinpluepsn rồynfwi!Trậmfpxn pháp đinpló làdulq do Bạrzdpch Diêuepsn Tinh bốnxza tríovir, ơuftỏtrong cóalau dấnprfu vếdjfgt tinh thầgowgn của Bạrzdpch Diêuepsn Tinh, nêuepśu nhưqdmm ngưqdmmơuftoi khôiiarng đinplưqdmmơuftọc y đinplynfwng ýmxnn đinplã tiếdjfgn vàdulqo trong trậmfpxn, bịibik y cảceaim giáncwzc ra, y chỉ dùng mộqrdwt cáncwzi ýmxnn niệncwzm trong đinplgowgu là cóalau thểewpk giếdjfgt ngưqdmmơuftoi.Hơufton nữrahza, trậmfpxn pháncwzp báncwzt cấnprfp muốnxzan khởxvypi đinplqrdwng cũng câjcth̀ntrậmfpxn pháncwzp sưqdmmncwzt cấnprfp ơuftỏ bêuepsn cạrzdpnh hiệncwzp trợdfjg.

iiarjcthn cưqdmmrtgki xấnprfu hổqrdw: “Ta chỉ tùdulqy tiệncwzn nóalaui thôiiari.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.