Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 189 :

    trước sau   
Lúc cả đcvpmám ngưntvaơsmzài Mộotmmc Hạzcvoc quay vêsqsf̀ ngoạzcvoi đcvpmiệpbbkn, chỉococ thấwzlmy mộotmmt mảpsmcnh hỗiarvn đcvpmotmmn, ba cálztdi Đcphkoạzcvot Tinh Trậiathn bị phá nát bârgvx́y.

rgvxu Thanh cả ngưntvasqsfi chậiatht vậiatht xuấwzlmt hiệpbbkn trưntvatrxic mặlrint bọn họ.

Nhìsmzan thârgvx́y đcvpmôsdug̀ng bạn đcvpmã xuấwzlmt hiệpbbkn, târgvxm Lârgvxu Thanh mớtrxii đcvpmăsisp̣t xuốarpnng đcvpmưntvaơsmzạc.

rgvxu huynh, sao ngưntvaơsmzai lại biếrfcmn thàiarvnh nhưntva vậiathy?” Ninh Hoàiarvi nhìsmzan bộotmmlztdng Lârgvxu Thanh, nhízudyu màiarvy hỏwzlmi.

Cốarpn Diệpbbku Ngọevcmc nhìsmzan, ârgvxm thầcvcim nghĩsdug: lạzcvoi xảy ra chuyêsqsf̣n, quảpsmc nhiêsqsfn là lạzcvoi xảy ra chuyêsqsf̣n, chỉ làiarv hai nhârgvxn vậiatht nhỏ, nhưntvang từovja khi họevcm bắrgvxt đcvpmcvciu đcvpmarpni nghịiqxxch vơsmzái hai têsqsfn nhóc kia, lârgvx̣p tưntvác lúc nào cũng bị kinh ngạzcvoc, thậiathm chízudyrmpgn cókfqd nguy hiểioivm tơsmzái tính mạzcvong.

Nếrfcmu nhưntva hai năsispm trưntvatrxic cókfqd ngưntvasqsfi nókfqdi vớtrxii nàng, là sẽ cókfqd mộotmmt ngàiarvy, nàng sẽrmpg bị hai têsqsfn nhóc võ vưntvaơsmzang bứvgpec tơsmzái nưntvatrxic nàiarvy, nàiarvng nhấwzlmt đcvpmiqxxnh sẽrmpgntvasqsfi nhạzcvot.


Cốarpn Diệpbbku Ngọevcmc cúmzmii đcvpmcvciu, khôsdugng đcvpmêsqsf̉ ngưntvasqsfi khác thârgvx́y đcvpmưntvaơsmzạc sưntvạ ảpsmco nãyafco và bấwzlmt đcvpmrgvxc dĩsdug trong mắrgvxt nàiarvng.

rgvxu Thanh nghiếrfcmn răsispng nghiếrfcmn lợiqxxi nókfqdi: “Hai têsqsfn nhóc kia còrmpgn cókfqd đcvpmvgleng lõrgvxa nưntvãa, làiarv mộotmmt võrgvx hoàiarvng, thựtrxic lựtrxic thậiathp phầcvcin cưntvasqsfng thịiqxxnh, ízudyt nhấwzlmt cũng làiarvrgvx hoàiarvng lục tinh, mà cũvknqng cókfqd khảpsmcsispng đcvpmãlàiarvrgvx hoàiarvng cửjwzou tinh, Phókfqd huynh đcvpmánh khôsdugng tơsmzái mấwzlmy chiêsqsfu đcvpmãchếrfcmt trêsqsfn tay đcvpmarpni phưntvaơsmzang, rấwzlmt đcvpmálztdng sợiqxx.”

Ngưntvaơsmzai nókfqdi là, có mộotmmt têsqsfn võrgvx hoàiarvng bôsdug̃ng nhiêsqsfn xuấwzlmt hiệpbbkn, giếrfcmt chêsqsf́t Phókfqdsdugng Danh, còrmpgn hủiuiqy đcvpmi Đcphkoạzcvot Tinh Trậiathn?” Mộotmmc Hạzcvoc nghiếrfcmn răsispng hỏwzlmi.

rgvxu Thanh chưntvaa hêsqsf́t kinh hồvglen nhanh chóng gậiatht đcvpmcvciu, “Đcphkúmzming vậiathy! Chízudynh làiarv nhưntva thếrfcm.

lztdc thựtrxic là uy álztdp của têsqsfn nam tửjwzosisṕc y kia đcvpmã làm cho Lârgvxu Thanh thârgvx́t kinh khôsdugng nhẹ, Lârgvxu Thanh cảpsmcm thấwzlmy nếrfcmu khôsdugng phải do mìsmzanh chạzcvoy nhanh, hơsmzan phârgvxn nửjwzoa là khókfqd trốarpnn khỏi đcvpmotmmc thủiuiq của ngưntvasqsfi nọevcm.

Khôsdugng cókfqd khảpsmcsispng! Ngưntvasqsfi nọevcm sao lại phải làm thêsqsf́?” Mộotmmc Hạzcvoc khó hiêsqsf̉u hỏi.

Mộotmmc Hạzcvoc biếrfcmt ngoài ngoại đcvpmiệpbbkn cókfqd vài têsqsfn võrgvx hoàiarvng khác vârgvx̃n còrmpgn lưntvau lạzcvoi. Nhưntvang trừovja bỏwzlmiwqnng Uy, nhữiathng têsqsfn võrgvx hoàiarvng khác đcvpmarpni vớtrxii viêsqsf̣c Mộotmmc Hạzcvoc hắrgvxn phálztd trậiathn đcvpmêsqsf̉ vàiarvo hăsisp̉n làiarv đcvpmêsqsf̀u vui nhưntva mởzcvo cờsqsfsmzái đcvpmúng. Dùiwqn sao, phá trậiathn khôsdugng đcvpmưntvaơsmzạc, tấwzlmt cảpsmc mọevcmi ngưntvasqsfi đcvpmêsqsf̀u khôsdugng mò ra cái gì.

Ta biếrfcmt rôsdug̀i!Làiarv ngưntvasqsfi kia!Ta đcvpmã sớtrxim nókfqdi qua, lầcvcin trưntvatrxic lúc ta sắrgvxp bắrgvxt đcvpmưntvaơsmzạc Hùiwqnng Uy thì cókfqd ngưntvasqsfi chăsisp̣n ta lại, Hùiwqnng Uy mớtrxii chạzcvoy trốarpnn đcvpmưntvaơsmzạc.” Ninh Hoàiarvi lớtrxin tiếrfcmng nókfqdi, trong lòrmpgng nhịiqxxn khôsdugng đcvpmưntvaiqxxc cókfqd loạzcvoi cảpsmcm giálztdc đcvpmưntvaơsmzạc giải oan.

Cốarpn Diệpbbku Ngọevcmc liêsqsf́c măsisṕt nhìn Ninh Hoài, khôsdugng ngơsmzà lârgvx̀n trưntvaơsmzác Ninh Hoàiarvi thậiatht khôsdugng phảpsmci làiarvsmzam cớtrxi.

Sao ngưntvaơsmzai khôsdugng sớtrxim nókfqdi rõrgvx?” Mộotmmc Hạzcvoc lạzcvonh lùiwqnng trừovjang Ninh Hoàiarvi.

Khuôsdugn mặlrint Ninh Hoàiarvi xanh trăsisṕng mộotmmt trậiathn, lúmzmic trưntvatrxic khi hắrgvxn nókfqdi, cả đcvpmálztdm ngưntvasqsfi này đcvpmkcpju cho răsisp̀ng hắrgvxn nókfqdi dôsduǵi, còn chârgvxm chọevcmc khiêsqsfu khízudych hắrgvxn, hiệpbbkn tạzcvoi lạzcvoi ngạzcvoi hắrgvxn chưntvaa nókfqdi rõrgvx, thêsqsf́ nào cũng nói hắrgvxn khôsdugng đcvpmúng.

Thựtrxic lựtrxic ngưntvasqsfi nọevcm thậiatht sựtrxi rârgvx́t mạnh.” Lârgvxu Thanh nhịiqxxn khôsdugng đcvpmưntvaiqxxc phải lêsqsfn tiêsqsf́ng.

Giằwpjkng co vơsmzái Mộotmm Thầcvcin Diệpbbkp Thạzcvoch đcvpmếrfcmn bârgvxy giơsmzà, Lârgvxu Thanh thârgvx̣t sưntvạ cókfqd loạzcvoi xúmzmic đcvpmotmmng muốarpnn rúmzmit lui.


Đcphkcvciu tiêsqsfn làiarvrgvxm Mặlrinc Uyêsqsfn, sao đcvpmó là Cừovjau Phong, Hạzcvo Thàiarvnh Mặlrinc, Lý Nhã, hiệpbbkn tạzcvoi lạzcvoi thêsqsfm Phókfqdsdugng Danh, chỉ ngắrgvxn ngủiuiqn mấwzlmy thálztdng mà đcvpmãyafc có năsispm vị võrgvx hoàiarvng bị giêsqsf́t chêsqsf́t, Lârgvxu Thanh hăsisṕn chưntvaa bao giờsqsf biếrfcmt, thì ra đcvpmarpni nghịiqxxch vơsmzái hai con kiếrfcmn võ vưntvaơsmzang lại làiarvsdug̣t chuyêsqsf̣n khó nhưntva thêsqsf́.

ntvá tiêsqsf́p nhưntva vậiathy, hắrgvxn sẽrmpg khôsdugng bị sao ưntva? Lârgvxu Thanh chưntvaa bao giờsqsf biếrfcmt, thì ra cũng cókfqd mộotmmt ngàiarvy, hắrgvxn lại lo mìsmzanh sẽ chếrfcmt trêsqsfn tay hai têsqsfn võ vưntvaơsmzang.

smza sao ngưntvaơsmzài chêsqsf́t lại cốarpnsmzanh làiarv Phókfqdsdugng Danh? Mộotmmc Hạzcvoc ârgvxm thầcvcim nghiếrfcmn răsispng, đcvpmám ngưntvaơsmzài Lârgvxu Thanh hoàiarvn hảo khôsdugng tổxplnn hao gìsmza, còn ba đcvpmạo hữiathu do hăsisṕn mờsqsfi tớtrxii thì lạzcvoi chếrfcmt oan chếrfcmt uổxplnng cả đcvpmám.

Đcphkếrfcmn tộotmmt cùiwqnng làiarv ai? Ai dámđcvpmarpni nghịiqxxch vơsmzái ta?” Mộotmmc Hạzcvoc nghiếrfcmn răsispng nókfqdi.

Lụjgqmc Hàiarvnh Phong rũ măsisṕt, đcvpmôsdugi măsisṕt hiệpbbkn lêsqsfn mârgvx́y phầcvcin chầcvcin chờsqsf.

Ninh Hoàiarvi thârgvx́y thầcvcin sắrgvxc của Lụjgqmc Hàiarvnh Phong, sắrgvxc béclenn nókfqdi: “Lụjgqmc huynh, ta thârgvx́ysắrgvxc mặlrint của ngưntvaơsmzai rấwzlmt kéclenm, cókfqd phảpsmci là ngưntvaơsmzai biếrfcmt gìsmza đcvpmó đcvpmúng khôsdugng?

Sắrgvxc mặlrint Lụjgqmc Hàiarvnh Phong tálztdi nhợiqxxt, cưntvasqsfi nói: “Chỉ làiarv suy đcvpmlztdn mà thôsdugi.

Mộotmmc Hạzcvoc lạzcvonh lùiwqnng liếrfcmc mắrgvxt nhìn Lụjgqmc Hàiarvnh Phong, álztdnh mắrgvxt chưntváa đcvpmârgvx̀y sálztdt khí, “kfqdi.

Lụjgqmc Hàiarvnh Phong liếrfcmc nhìn Mộotmmc Hạzcvoc, chậiathm rãyafci nói: “Huyềkcpjn Phong đcvpmếrfcm quốarpnc đcvpmãyafc từovjang xuấwzlmt hiêsqsf̣n mộotmmt thiêsqsfn tàiarvi têsqsfn là Khúmzmic Khôsdugn, cũvknqng làiarvntva chấwzlmt bálztdt cấwzlmp, hơsmzan mưntvaơsmzài mârgvx́ynăsispm trưntvatrxic hắrgvxn đcvpmã làiarvrgvx hoàiarvng rôsdug̀i, nhưntvang mưntvasqsfi mấwzlmy năsispm trưntvatrxic hăsisṕn lại mấwzlmt tízudych, cókfqd rấwzlmt nhiềkcpju ngưntvasqsfi nókfqdi hắrgvxn đcvpmãyafc chếrfcmt, nhưntvang lạichưntvaa tưntvàng cókfqd ai thârgvx́y thi thểioiv củiuiqa hắrgvxn.

Khúmzmic Khôsdugn? Ngưntvasqsfi nàiarvy ta có nghe qua, nghe đcvpmôsdug̀n đcvpmârgvxy cũng làiarv mộotmmt nhârgvxn vậiatht rârgvx́t ngoan*.” Cốarpn Diệpbbku Ngọevcmc nókfqdi.

*ngoan trong ngoan đcvpmôsdug̣c

Khúmzmic Khôsdugn? Nhưntvang sao hắrgvxn lại quảpsmcn chuyêsqsf̣n của Mộotmm Thầcvcin và Diệpbbkp Thạzcvoch?” Ninh Hoàiarvi khôsdugng hiêsqsf̉u. Chẳcvpmng lẽrmpg bởzcvoi vìsmza Mộotmm Thầcvcin, Diệpbbkp Thạzcvoch và hắrgvxn chung môsdug̣t quốarpnc gia, nêsqsfn hắrgvxn liêsqsf̀n bảo vêsqsf̣ hai ngưntvasqsfi, chăsisṕc khôsdugng phải đcvpmârgvxu nhỉ.

Lụjgqmc Hàiarvnh Phong híp mắrgvxt, hízudyt nhẹpkcc mộotmmt hơsmzai rôsdug̀i nói: “Bởzcvoi vìsmza rârgvx́t cókfqd thểioiv,Diệpbbkp Thạzcvoch làiarv ngoạzcvoi tôsdugn của Khúmzmic Khôsdugn!


lztdi gìsmza?!!!” Cốarpn Diệpbbku Ngọevcmc che miệpbbkng, khôsdugng dálztdm tin mà la lêsqsfn.

rgvx hoàiarvng cũvknqng cókfqd mạzcvonh cókfqd yếrfcmu, Hùiwqnng Uy ơsmzả trong đcvpmám võrgvx hoàiarvng chăsisp̉ng qua chỉ đcvpmưntvaơsmzạc tízudynh là târgvxn thủiuiq, kỳlrin thậiatht tấwzlmt cảpsmc mọevcmi ngưntvasqsfi đcvpmêsqsf̀u cókfqdsmzai chưntvatrxing mắrgvxt bảpsmcn lĩsdugnh của Hùiwqnng Uy.

Nhưntvang Khúmzmic Khôsdugn lại khôsdugng giốarpnng! Nghe nókfqdi ngưntvasqsfi kia có tưntva chấwzlmt nghịiqxxch thiêsqsfn, lại târgvxm ngoan thủiuiq lạzcvot, hơsmzan mưntvasqsfi năsispm trưntvatrxic, hung danh ngưntvasqsfi kia đcvpmã hiểioivn hálztdch khăsisṕp nơsmzai, hiệpbbkn giờsqsflztdi xuấwzlmt giang hồvgle

Khôsdugng thểioiviarvo.” Ninh Hoàiarvi khó chârgvx́p nhârgvx̣n nói.

Lúc trưntvaơsmzác hắrgvxn bịiqxx álztdm toálztdn cũvknqng đcvpmã nhơsmzà ngưntvasqsfi đcvpmi thăsispm dòrmpg Diệpbbkp Thạzcvoch, hắrgvxn tra ra đcvpmưntvaơsmzac Diệpbbkp Thạzcvoch chỉ làiarvsdug̣t đcvpmưntváa bé của môsdug̣t gia tôsdug̣c sa cơsmza thấwzlmt thếrfcm, từovja nhỏ đcvpmã bị di nưntvaơsmzang xa lálztdnh, phụjgqm thârgvxn cũvknqng khôsdugng thízudych y, mộotmmt ngưntvasqsfi nhưntva vậiathy, làm sao có thêsqsf̉ là ngoạzcvoi tôsdugn của Khúmzmic Khôsdugn chưntvá.

Chỉ làiarv suy đcvpmlztdn.” Lụjgqmc Hàiarvnh Phong nói.

sispm đcvpmókfqd cừovjau đcvpmiqxxch của Khúmzmic Khôsdugn quá đcvpmôsdugng, con trai đcvpmotmmc nhấwzlmt của hắrgvxn là Khúmzmic Târgvxm Dưntvaơsmzang vẫgbjun luôsdugn mai danh ẩcvpmn tízudych, cókfqd rấwzlmt ízudyt ngưntvasqsfi sẽrmpg liêsqsfn hệpbbk mẫgbjuu phụjgqm của Diệpbbkp Thạzcvoch vơsmzái đcvpmưntváa con của Khúmzmic Khôsdugn, nếrfcmu khôsdugng phảpsmci vì truy ra Bách Quyêsqsf́t Luyêsqsf̣n Thêsqsf̉ nêsqsfn Lụjgqmc Nghiêsqsfu phải cẩcvpmn thậiathn đcvpmiềkcpju tra Diệpbbkp Tầcvcim, chăsisṕc hăsisṕn cũng khôsdugng phálztdt hiệpbbkn đcvpmưntvaơsmzạc manh mốarpni này.

Sao ngưntvaơsmzai lại khôsdugng nókfqdi sớtrxim?” Mộotmmc Hạzcvoc phẫgbjun nộotmm trừovjang Lụjgqmc Hàiarvnh Phong.

Lụjgqmc Hàiarvnh Phong cưntvasqsfi xấwzlmu hổxpln, nói: “Việpbbkc nàiarvy ta cũvknqng khôsdugng nắrgvxm chắrgvxc, huốarpnng chi Khúmzmic Khôsdugn cũng đcvpmãyafc mấwzlmt tízudych mưntvasqsfi mấwzlmy năsispm.

Diệpbbkp Thạzcvoch bịiqxx giày xéo mưntvasqsfi mấwzlmy năsispm trong tay Diệpbbkp Tầcvcim cũvknqng khôsdugng thârgvx́y hăsisṕn lộotmm diệpbbkn, ai mà biếrfcmt Khúmzmic Khôsdugn lại xuấwzlmt hiệpbbkn ngay lúc nàiarvy?

Nếrfcmu Khúmzmic Khôsdugn thậiatht sựtrxi xuấwzlmt hiệpbbkn,đcvpmiqxxch trong tốarpni ta ngoàiarvi sálztdng, mọi ngưntvaơsmzàinêsqsfn cârgvx̉n thârgvx̣n hơsmzan.” Lârgvxu Thanh nghiêsqsfm túmzmic nókfqdi.

Mộotmmc Hạzcvoc cắrgvxn chặlrint răsispng, đcvpmotmmt nhiêsqsfn cókfqd chúmzmit lýotmm giảpsmci sưntvạ nghẹpkccn khuấwzlmt của đcvpmám ngưntvaơsmzài Lârgvxu Thanh.

… …

Phókfqdsdugng Danh chếrfcmt rôsdug̀i?” Hùiwqnng Uy xửjwzootmm đcvpmơsmzan giảpsmcn mârgvx́y vếrfcmt thưntvaơsmzang trêsqsfn ngưntvasqsfi, giậiatht mìsmzanh hỏwzlmi.

smza Phi Diễgqrqm gậiatht đcvpmcvciu, “Đcphkúmzming thêsqsf́! Nghe nókfqdi cũng may là Lârgvxu Thanh chạzcvoy nhanh, nếrfcmu khôsdugng chăsisṕc cũvknqng khókfqd thoálztdt khỏwzlmi cálztdi chếrfcmt, còn trậiathn pháp thì bị phá nát bét cả rôsdug̀i, ngưntvaơsmzài làm viêsqsf̣c này hơsmzan phârgvxn nửjwzoa làiarv cái ngưntvaơsmzài lầcvcin trưntvatrxic đcvpmã giúmzmip ngưntvaơsmzai.

Ta cũng nghĩsdug thêsqsf́.” Hùiwqnng Uy đcvpmvgleng ýotmm.

kfqd thểioiv giếrfcmt đcvpmưntvaơsmzạcPhókfqdsdugng Danh, vậiathy ízudyt nhấwzlmt cũng làiarvrgvx hoàiarvng thấwzlmt tinh rôsdug̀i.” Cơsmza Phi Diễgqrqm suy tưntva.

iwqnng Uy xoa xoa trálztdn, “Sao ngưntvaơsmzài kia lại che chởzcvo Mộotmm Thầcvcin và Diệpbbkp Thạzcvoch vârgvx̣y nhỉ, thârgvx̣tkhó nghĩsdug!

kfqd lẽrmpgiarvkfqd giao tìsmzanh vơsmzái Mộotmm Thầcvcin và Diệpbbkp Thạzcvoch.” Cơsmza Phi Diễgqrqm nói.

iwqnng Uy hízudyp mắrgvxt, cókfqd giao tìsmzanh vơsmzái Mộotmm Thầcvcin và Diệpbbkp Thạzcvoch? Đcphkúng làiarvkfqdsmzai khókfqdntvazcvong tưntvaiqxxng.

iwqnng Uy thởzcvo ra mộotmmt hơsmzai, “Bấwzlmt kểioiv thếrfcmiarvo, cókfqd ngưntvasqsfi che chởzcvo bọevcmn họevcm cũng là chuyêsqsf̣ntôsduǵt.” Cókfqdsdug̣t ngưntvaơsmzài nhưntva vậiathy giúmzmip đcvpmioiv, hắrgvxn cũvknqng cókfqd thểioivsqsfn târgvxm.

smza Phi Diễgqrqm gậiatht đcvpmcvciu “ưntvà” môsdug̣t tiếrfcmng, môsdug̣t mình Hùiwqnng Uy mà muôsduǵn đcvpmarpni phókfqdsmzái nhiềkcpju cao thủiuiq nhưntva vậiathy, quảpsmc thựtrxic làiarv tựtrxismzam đcvpmưntvaơsmzàng chêsqsf́t! May mà cókfqdsdug̣t vị cưntvasqsfng giảpsmc từovja mộotmmt nơsmzai bízudy mậiatht gầcvcin đcvpmókfqd giúmzmip đcvpmioiv.

Đcphkarpni phưntvaơsmzang ra tay liêsqsf̀n giêsqsf́t môsdug̣t têsqsfn, ta ra tay lạzcvoi thiếrfcmu chúmzmit nữiatha bịiqxx quârgvxn đcvpmiqxxch giêsqsf́t chêsqsf́t, ngẫgbjum lạzcvoi đcvpmúng làiarvkfqd hơsmzai dọevcma ngưntvasqsfi.” Hùiwqnng Uy cókfqd chúmzmit tựtrxi giễgqrqu nókfqdi.

smza Phi Diễgqrqm nhìsmzan vẻiwqn mặlrint Hùiwqnng Uy, lârgvx̣p tưntvác trấwzlmn an: “Ngưntvaơsmzai cũvknqng đcvpmovjang nókfqdi vậiathy, nếrfcmu khôsdugng có ngưntvaơsmzai dẫgbjun đcvpmám ngưntvaơsmzài Mộotmmc Hạzcvoc đcvpmi, ngưntvaơsmzài kia cũvknqng khôsdugng đcvpmrgvxc thủiuiq nhanh vârgvx̣y đcvpmưntvaơsmzạc đcvpmârgvxu.

iwqnng Uy cưntvasqsfi khổxpln: “kfqd lẽrmpg đcvpmi.

sqsfn Mộotmmc Hạzcvoc đcvpmãyafc cónăsispm ngưntvasqsfi chêsqsf́t.” Cơsmza Phi Diễgqrqm lành lạnh nókfqdi.


iwqnng Uy cưntvasqsfi, năsispm chếrfcmt, còrmpgn dưntva lạzcvoi năsispm ngưntvaơsmzài, băsispm rụjgqmng thêsqsfm vàiarvi têsqsfn là đcvpmưntvaơsmzạc.

… …

Cuôsduǵi cùiwqnng thì, ai là ngưntvaơsmzài phá trârgvx̣n?

Ai biếrfcmt đcvpmưntvaiqxxc, Phókfqdsdugng Danh cũngbị hắrgvxn giếrfcmt.

Chẳcvpmng lẽrmpgiarviwqnng Uy?

Sao cókfqd thểioiviarviwqnng Uy đcvpmưntvaơsmzạc? Hùiwqnng Uy đcvpmã sớtrxim tèlvkb ra quầcvcin bịiqxx nhóm tiềkcpjn bốarpni Mộotmmc Hạzcvoc đcvpmsdug̉i theo, nàiarvo cókfqd bảpsmcn lĩsdugnh kia?

Ai biếrfcmt đcvpmưntvaiqxxc? Phỏwzlmng chừovjang làiarv vịcưntvasqsfng giảpsmclztdnh đcvpmsqsfi nào đcvpmó?

ntvasqsfng giảpsmc lálztdnh đcvpmsqsfi sao lại giúmzmip Hùiwqnng Uy?

Ai mà biếrfcmt trơsmzài!

… …

Diệpbbkp Thạzcvoch lung lay bêsqsfn ngoàiarvi mộotmmt vòrmpgng, vềkcpj tớtrxii nộotmmi đcvpmiệpbbkn, biểioivu tìsmzanh trêsqsfn mặlrint hỗiarvn hợiqxxp vui sưntvatrxing và lo lắrgvxng.

Trởzcvo lạzcvoi rôsdug̀i?” Mộotmm Thầcvcin nhìsmzan Diệpbbkp Thạzcvoch.

Diệpbbkp Thạzcvoch gậiatht đcvpmcvciu, cưntvasqsfi nói: “Ưwkgs̀,hiêsqsf̣n giơsmzàđcvpmám ngưntvaơsmzài bêsqsfn ngoàiarvi đcvpmkcpju sợiqxx ta nha, álztdnh mắrgvxt nhìn ta giốarpnng nhưntva là nhìn mãyafcnh thúmzmirgvx̣y, trưntvatrxic kia bọevcmn họevcm đcvpmkcpju coi ta là con chuộotmmt, mà bọevcmn họ lại là mèo.

Mộotmm Thầcvcin cưntvasqsfi: “rgvx̣y à? Vârgvx̣y ngưntvaơsmzai uy phong rôsdug̀i còn gì.

Còn khôsdugng phải sao! Nhưntvang, ta phálztdt hiệpbbkn mộotmmt tin xấwzlmu.” Diệpbbkp Thạzcvoch do dựtrxi mộotmmt chúmzmit mơsmzái nói.

Sao?” Mộotmm Thầcvcin hỏwzlmi.

Có vẻ nhưntva đcvpmzcvoi trậiathn đcvpmãxảy ra vấwzlmn đcvpmkcpj.” Diệpbbkp Thạzcvoch nhízudyu màiarvy, hơsmzai bấwzlmt an nhìsmzan Mộotmm Thầcvcin.

Nói rõ xem?” Mộotmm Thầcvcin nhưntvaơsmzáng mày nhìn Diệpbbkp Thạzcvoch.

Diệpbbkp Thạzcvoch thârgvx́y álztdnh mắrgvxt nghiêsqsfm túmzmic của Mộotmm Thầcvcin, nhấwzlmt thờsqsfi cókfqd chúmzmit bấwzlmt an, “Ta vưntvàa dùiwqnng linh văsispn nhãn nhìn, cảpsmcm thấwzlmy hình nhưntva đcvpmzcvoi trậiathn cókfqd rấwzlmt nhiềkcpju vếrfcmt rạzcvon.

Tay Mộotmm Thầcvcin run lêsqsfn, đcvpmjgqmng phảpsmci chéclenn tràiarvsqsfn cạnh, “Ngưntvaơsmzai nókfqdi cálztdi gìsmza?

Diệpbbkp Thạzcvoch rụjgqmt cổxpln, nói: “Hình nhưntva đcvpmại trârgvx̣n cókfqd rấwzlmt nhiềkcpju vêsqsf́t rạn, nhưntvang hiệpbbkn giơsmzà thìhẳcvpmn khôsdugng phảpsmci làiarv vấwzlmn đcvpmkcpjrgvx́t lơsmzán.

Mộotmm Thầcvcin hít mộotmmt hơsmzai thârgvx̣t sârgvxu, “Ta biếrfcmt rôsdug̀i, hơsmzan phârgvxn nửjwzoa làiarv do lúc phálztdt đcvpmotmmng Tuyệpbbkt Sálztdt Trậiathn lầcvcin trưntvatrxic đcvpmã tạzcvoo thàiarvnh tổxplnn hạzcvoi đcvpmarpni vơsmzái đcvpmzcvoi trậiathn.

Diệpbbkp Thạzcvoch nhấwzlmp môsdugi nói: “Kỳlrin thậiatht, chỉococ cầcvcin Mộotmmc Hạzcvoc khôsdugng đcvpmêsqsf̉ ý tơsmzái, thì cũvknqng khôsdugng cókfqd viêsqsf̣c gì.

Mộotmm Thầcvcin cưntvasqsfi khổxpln: “Ánh mắrgvxt lãyafco giàkiarârgvx́t đcvpmotmmc, làiarvm sao cókfqd thểioiv khôsdugng đcvpmêsqsf̉ ýotmm tơsmzái đcvpmưntvaơsmzạc, chúmzming ta sợiqxxiarv phải chuẩcvpmn bịiqxx trưntvaơsmzác đcvpmêsqsf̉ làm sao thoát ra.

Diệpbbkp Thạzcvoch gậiatht đcvpmcvciu, “Đcphkưntvaơsmzạc.

… …

Từovja khi chuyêsqsf̣n di tízudych võrgvxsdugng bị truyềkcpjn ra, ơsmzả bízudy cảpsmcnh trơsmzả nêsqsfn khó sôsduǵng, Lụjgqmc Nghiêsqsfu và Trang Du đcvpmêsqsf̀u bịiqxx Lụjgqmc Hàiarvnh Phong đcvpmưntvaa ra ngoài, an bàiarvi ơsmzả mộotmmt cálztdi biệpbbkt việpbbkn trong Thiêsqsfn Târgvxm thàiarvnh.

Lụjgqmc Nghiêsqsfu, ngưntvaơsmzai trởzcvo lạzcvoi rôsdug̀i?” Trang Du nhìsmzan thârgvx́y Lụjgqmc Nghiêsqsfu vàiarvo cửjwzoa, lậiathp tứvgpec đcvpmvgpeng lêsqsfn.

Lụjgqmc Nghiêsqsfu gậiatht đcvpmcvciu: “Ưwkgs̀.

smzanh huốarpnng ơsmzả chôsdug̃ ôsdugng nôsdug̣i ngưntvaơsmzai thếrfcmiarvo rôsdug̀i?” Trang Du hơsmzai vộotmmi vàiarvng hỏwzlmi.

Sắrgvxc mặlrint Lụjgqmc Nghiêsqsfu trârgvx̀m xuốarpnng, tin tứvgpec mà bêsqsfn bízudy cảpsmcnh truyềkcpjn lạzcvoi, quảpsmc thựtrxic khó có thểioivntvazcvong tưntvaiqxxng.

Đcphkcvciu tiêsqsfn làiarv, Mộotmm Thầcvcin và Diệpbbkp Thạzcvoch phálztdt đcvpmotmmng trậiathn phálztdp côsdugng kízudych, giếrfcmt chếrfcmt ba vị võrgvx hoàiarvng, sau đcvpmó, hai ngưntvasqsfi đcvpmưntvaiqxxc môsdug̣t vị cưntvasqsfng giảpsmc thầcvcin bízudyntvaơsmzang trợiqxx, ba cálztdi Đcphkoạzcvot Tinh Trậiathn mà Mộotmmc Hạzcvoc bốarpn trízudy đcvpmêsqsf̀u bịiqxx ngưntvasqsfi kia phálztd hủiuiqy trong mộotmmt đcvpmêsqsfm, Phókfqdsdugng Danh cũvknqng bị giêsqsf́t chếrfcmt.

Lụjgqmc Nghiêsqsfu tưntvazcvong rằwpjkng, nếrfcmu Mộotmmc Hạzcvoc đcvpmã ra tay, chỉ cârgvx̀n khôsdugng qua bao lârgvxu, Mộotmm Thầcvcin và Diệpbbkp Thạzcvoch lârgvx̣p tưntvác sẽrmpg xong đcvpmsqsfi, nhưntvang khôsdugng ngơsmzà hai ngưntvasqsfi này càiarvng ngàiarvy càng nhảpsmcy nhókfqdt vui vẻ, thờsqsfi gian đcvpmã dàiarvi nhưntva vậiathy mà vârgvx̃n còrmpgn sinh long hoạzcvot hổxpln.

A Nghiêsqsfu.” Mộotmmt tiếrfcmng kêsqsfu thảpsmcn nhiêsqsfn truyềkcpjn đcvpmếrfcmn.

Lụjgqmc Nghiêsqsfu vưntvàa thârgvx́y ngưntvasqsfi tớtrxii, nhấwzlmt thờsqsfi lắrgvxp bắrgvxp kinh hãyafci, “ntva phụjgqm, sao ngàiarvi lại đcvpmếrfcmn đcvpmârgvxy vârgvx̣y?

Khôsdugng Sálztdt thảpsmcn nhiêsqsfn liêsqsf́c nhìn hai ngưntvasqsfi, “Tớtrxii đcvpmókfqdn cálztdc ngưntvaơsmzai.

ntva phụjgqm, chuyêsqsf̣n bízudy cảpsmcnh, ngàiarvi có biếrfcmt khôsdugng?” Lụjgqmc Nghiêsqsfu hỏwzlmi.

Khôsdugng Sálztdt gậiatht đcvpmcvciu, “Biếrfcmt, nhưntvang có nhiêsqsf̀u ngưntvaơsmzàinhìsmzan chằwpjkm chằwpjkm chôsdug̃ đcvpmó quá, ta khôsdugng tơsmzáixem nálztdo nhiệpbbkt nôsdug̉i.

ntva phụjgqm, ngàiarvi cưntvá nhưntva vậiathy mà buôsdugng tha sao?” Lụjgqmc Nghiêsqsfu nhízudyu màiarvy hỏi.

Khôsdugng Sálztdt cưntvasqsfi cưntvasqsfi khôsdugng đcvpmioiv ý, nói: “A Nghiêsqsfu, álztdnh mắrgvxt củiuiqa ngưntvaơsmzai phải rộotmmng thêsqsfmmộotmmt tí, kỳlrin ngộotmm trong thiêsqsfn hạzcvormpgn rârgvx́t nhiềkcpju, đcvpmưntvàng chấwzlmp nhârgvx́t quá sârgvxu.

Nghe thârgvx́y lơsmzài Khôsdugng Sálztdt nókfqdi, Lụjgqmc Nghiêsqsfu nhấwzlmt thờsqsfi sửjwzong sốarpnt.

Đcphka tạzcvontva phụjgqm, là đcvpmvgle nhi nhârgvx̣p ma chưntvatrxing.” Lụjgqmc Nghiêsqsfu lậiathp tứvgpec chắrgvxp tay nói.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.