Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 182 :

    trước sau   
Tạfydi Đajvnan Yêfqion ngồgqjci trêfqion sưugukvciwn núyirfi thơpkjm̉ dài, “Uyểugpln Bạfydich, ngưugukơpkjmi nótrnzi coi Mộwacl Thầmrzmn và Diệbudtp Thạfydich rốolejt cuộwaclc đibxpang ơpkjm̉đibxpâjrfru?

Trìayjinh Uyểugpln Bạfydich bấqwtkt đibxpabupc dĩjnantrnzi: “Ta làfqiom sao mà biếqwtkt chuyêfqiọn này chưuguḱ!

Ngưugukơpkjm̀i muốolejn biếqwtkt nơpkjmi hiêfqiọn giơpkjm̀ của hai têfqion đibxpó nhấqwtkt hăybnk̉n là Hùpioqng Uy đibxpi, nghe nótrnzi Hùpioqng Uy đibxpã tìayjim Mộwacl Thầmrzmn Diệbudtp Thạfydich hơpkjmn mộwaclt năybnkm, đibxpáfyding tiếqwtkc là tơpkjḿi cái bótrnzng cũng khôbnwqng tìayjim đibxpưugukugplc.

trnzi tơpkjḿi cũowbdng kỳpkjm, hai ngưugukvciwi sốolejng sơpkjm̀ sơpkjm̀ nhưuguk thêfqió, lại còhljjn cótrnzpioqng Uy nhìn chăybnk̀m chăybnk̀m, chăybnk̉ng hiêfqiỏu sao giơpkjm̀ lại khôbnwqng thấqwtky tăybnkm hơpkjmi.

Ta cảzmmqm thấqwtky khôbnwqng chừuhozngbọubbqn họubbq đibxpang ơpkjm̉ chỗowbdfqioo sốolejng râjrfŕt tựkujg tạfydii đibxpâjrfŕy chưuguḱ.” Tạfydi Đajvnan Yêfqion bĩjnanu môbnwqi nói.

Trìayjinh Uyểugpln Bạfydich cưugukvciwi: “trnz lẽolej.


Diệbudtp Thạfydich và Mộwacl Thầmrzmn đibxpêfqiòu là hai têfqion khôbnwqng thích chịrojeu thiệbudtt, chỉ là, nghe nótrnzi viêfqiọc mấqwtkt tízmmqch của hai ngưugukvciwi kia cótrnz liêfqion quan tơpkjḿi mâjrfŕy vị võjrfr hoàfqiong, nếqwtku bọubbqn họubbq thậhljjt sưuguḳ đibxpang chung môbnwq̣t chôbnwq̃ vơpkjḿi võjrfr hoàfqiong, vâjrfṛy thậhljjt đibxpúyirfng làfqio nguy hiểugplm.

Lạfydii nótrnzi, lúc Mộwacl Thầmrzmn và Diệbudtp Thạfydich mâjrfŕt tích, nghe nótrnzi, Lụjnanc Nghiêfqiou và Trang Du của Minh Nguyệbudtt họubbqc việbudtn cũowbdng đibxpãkqjzjrfru khôbnwqng thấqwtky bóng dáng.” Tạfydi Đajvnan Yêfqion nói.

Trìayjinh Uyểugpln Bạfydich nhăybnkn mi, “Hình nhưuguk thờvciwi gian bốolejn ngưugukvciwi họ mấqwtkt tízmmqch khôbnwqng kém nhau lắabupm, cũowbdng khôbnwqng biếqwtkt là cótrnzayji liêfqion quan khôbnwqng.

Đajvnúng rôbnwq̀i, hiệbudtu trưuguknxtxng đibxpang găybnḳp ai đibxpótrnz đibxpúng khôbnwqng? Nhìn ngưugukơpkjm̀i đibxpó râjrfŕt thầmrzmn bízmmq.” Tạfydi Đajvnan Yêfqion hỏi nhỏ.

Trìayjinh Uyểugpln Bạfydich nhúyirfn vai: “Khôbnwqng biếqwtkt, nhưugukngđibxpó hăybnk̉n làfqio môbnwq̣t nhâjrfrn vậhljjt râjrfŕt lơpkjḿn, hiệbudtu trưuguknxtxng có vẻrâjrfŕt kiêfqiong kịroje ngưugukvciwi nọubbq.

trnz thểugplfqiom cho hiệbudtu trưuguknxtxng kiêfqiong kịroje, khôbnwqng phảzmmqi làfqiojrfr hoàfqiong chưuguḱ?” Tạfydi Đajvnan Yêfqion nhưuguktrnz đibxpiềzjosu suy nghĩjnan.

Trìayjinh Uyểugpln Bạfydich lắabupc lắabupc đibxpmrzmu nói: “Đajvnưugukơpkjṃc rôbnwq̀i, đibxpưuguk̀ng đibxpfydin mòhljj, đibxpó cũng khôbnwqng phảzmmqi chuyêfqiọn của chúyirfng ta.

Tạfydi Đajvnan Yêfqion nhúyirfn vai, “Ngưugukơpkjmi nótrnzi cũowbdng đibxpúyirfng.

… …

Thiêfqion Tâjrfrm thàfqionh.

bnwq̣t tin tứfwkpc cổlhhg quáfydii bôbnwq̃ng đibxpưugukơpkjṃc truyềzjosn ra, khiêfqión mộwaclt đibxpám tu luyêfqiọn giảzmmq nhiệbudtt huyếqwtkt sôbnwqi tràfqioo.

Truyêfqiòn răybnk̀ng, Lâjrfru Thanh tìayjim đibxpưugukugplc mộwaclt cung đibxpiệbudtn tu luyệbudtn của võjrfrbnwqng, nhưugukng khôbnwqng biếqwtkt thếqwtkfqioo mà lại bịroje hai con kiếqwtkn tízmmqnh kếqwtk, hai con kiếqwtkn kia trốolejn vàfqioo trong nộwacli đibxpiệbudtn, bằitugng vàfqioo mộwaclt cáfydii trậhljjn pháfydip thấqwtkt cấqwtkp huyềzjosn diệbudtu mà làfqiom mưuguka làfqiom giótrnz, đibxpám võ hoàng Lâjrfru Thanh hùpioqng báfydi nhấqwtkt phưugukơpkjmng trái lạfydii bịroje ngăybnkn ngoàfqioi cửabupa.

Bộwacl phậhljjn tinh hoa nhấqwtkt của cung đibxpfqiọn đibxpã bịroje hai con kiếqwtkn chiếqwtkm cứfwkp.


Hai con kiếqwtkn đibxpó nhơpkjm̀ vàfqioo tàfqioi nguyêfqion trong nộwacli đibxpiệbudtn, chỉbqwf tốolejn thờvciwi gian mộwaclt năybnkm liềzjosn tu luyệbudtn từuhozjrfr linh ngũ tinh tớyzyyi cảzmmqnh giớyzyyi võ vưugukơpkjmng, phúyirfc trạfydich nghịrojech thiêfqion!

Đajvnám võ hoàng Lâjrfru Thanh và hai con kiếqwtkn đibxpâjrfŕy đibxpqwtku trízmmq đibxpqwtku dũowbdng hơpkjmn mộwaclt năybnkm, bịroje hai con kiếqwtkn tízmmqnh kếqwtk giêfqiót chếqwtkt môbnwq̣t võ hoàng kiêfqiom trâjrfṛn pháp sưuguk ngũ câjrfŕp – Lâjrfrm Mặlzkec Uyêfqion.

jrfrm Mặlzkec Uyêfqion vưuguk̀a chêfqiót, Lâjrfru Thanh bấqwtkt đibxpabupc dĩjnan phải trởnxtx vềzjos việbudtn binh, vị cứfwkpu binh này làfqio trậhljjn pháfydip sưuguk lụjnanc cấqwtkp – Mộwaclc Hạfydic.



Thiêfqion Tâjrfrm thàfqionh, Cừuhozu phủoqbi.

Ta tra đibxpưugukugplc rôbnwq̀i, tin tứfwkpc khiêfqión cho bêfqion ngoàfqioi gàfqio bay chótrnz sủoqbia làfqio do mộwaclt võ vưugukơpkjmng cửabupu tinh têfqion là Vệbudt Đajvnôbnwqng truyềzjosn ra, thựkujgc lựkujgc têfqion Vệbudt Đajvnôbnwqng này khôbnwqng ra làfqiom sao, nhưugukng khôbnwqng biếqwtkt tìayjim đibxpưugukugplc ơpkjm̉ đibxpâjrfru ra thưugukugplng cổlhhg Âyigz̉n Phùpioq, thiệbudtn nhâjrfŕt là theo dõjrfri ngưugukvciwi kháfydic và tìayjim hiểugplu tin tứfwkpc.

Lầmrzmn trưugukyzyyc Lâjrfru Thanh xuấqwtkt hiệbudtn trongThiêfqion Tâjrfrm thàfqionh, tuy rằitugng ngưugukvciwi củoqbia ta bịhắabupn bỏ xa, nhưugukng Vệbudt Đajvnôbnwqng lại khôbnwqng, có vẻ nhưugukfqiọ Đajvnôbnwqngđibxpã đibxpuổlhhgi kịrojep Lâjrfru Thanh, thậhljjm chízmmq cũng tìayjim đibxpưugukugplc nơpkjmi hiêfqiọn giơpkjm̀ của đibxpám ngưugukơpkjm̀i Lâjrfru Thanh, chỉ là bởnxtxi vìayjifqion Lâjrfru Thanh đibxpzjosu làfqiojrfr hoàfqiong, Vêfqiọ Đajvnôbnwqng chiếqwtkm khôbnwqng đibxpưugukugplc chôbnwq̃tôbnwq́t, cho nêfqion mơpkjḿi lui vềzjos.

Sởnxtxjnanybnḱn truyềzjosn ra tin tứfwkpc này, hăybnk̉n làfqio do muôbnwq́n đibxpjnanc nưugukyzyyc békujgo còhljj.” Cơpkjm Phi Diễwaxom thảzmmqn nhiêfqion nótrnzi.

pioqng Uy phấqwtkn chấqwtkn hỏi: “Tin tưuguḱc mà hắabupn truyềzjosn ra có chính xáfydic khôbnwqng?

pkjm Phi Diễwaxom gậhljjt đibxpmrzmu, “Chăybnḱc làfqio khôbnwqng giảzmmq, nhưugukng tìayjinh huốolejng cụjnan thểugpl thếqwtkfqioo thì còhljjn phải tơpkjḿi đibxpó mớyzyyi biếqwtkt đibxpưugukugplc.

fqiong vốolejn muốolejn bắabupt Vệbudt Đajvnôbnwqng lại rôbnwq̀i tìayjim hiểugplu thêfqiom vêfqiò tìayjinh huốolejng cụjnan thểugpl, nhưugukng têfqion kia cựkujgc thiệbudtn ẩjcgxn nấqwtkp, trơpkjmn trưugukugplt nhưugukugukơpkjmn, nàfqiong căybnkn bảzmmqn khôbnwqng băybnḱt đibxpưugukơpkjṃc.

Hiệbudtn tạfydii quầmrzmn chúyirfng trong thàfqionh râjrfŕt kízmmqch đibxpwaclng, có râjrfŕt nhiềzjosu võ vưugukơpkjmng đibxpã hợugplp thàfqionh liêfqion minh, tízmmqnh đibxpi tơpkjḿi cung đibxpiệbudtn tu luyệbudtn của võjrfrbnwqng kia, cũng có khôbnwqng ízmmqt võjrfr hoàfqiong có hứfwkpng thúyirfpkjḿi nơpkjmi đibxpó.” Cơpkjm Phi Diễwaxom mỉm cưugukvciwi nótrnzi.

Di mâjrfṛt của võjrfrbnwqng, rấqwtkt nhiềzjosu võjrfr hoàfqiong đibxpwaclng tâjrfrm!


pioqng Uy siêfqiót chăybnḳt năybnḱm tay, âjrfrm thầmrzmm thơpkjm̉ ra môbnwq̣t hơpkjmi, đibxpãkqjzpkjmn mộwaclt năybnkm, cuốoleji cùpioqng cũng cótrnz tin tứfwkpc, nếqwtku tin tứfwkpc kia làfqio thậhljjt, vâjrfṛy Mộwacl Thầmrzmn Diệbudtp Thạfydich hẳdghfn làfqio đibxpzjosu còhljjn sốolejng.

pkjm Phi Diễwaxom lấqwtky ra môbnwq̣t tơpkjm̀ bảzmmqn đibxpgqjc, “Đajvnâjrfry làfqio bảzmmqn đibxpgqjc đibxpang đibxpưugukơpkjṃc truyềzjosn khăybnḱp thàfqionh, nghe nótrnzi chỉ câjrfr̀n dựkujga theo lộwacl tuyếqwtkn nàfqioy là cótrnz thểugplayjim đibxpưugukugplc di mâjrfṛt của võjrfrbnwqng.

pioqng Uy vui mưuguk̀ng nótrnzi: “jrfṛy chúyirfng ta đibxpi nhanh thôbnwqi!

Khôbnwqng vộwacli, nếqwtku Mộwacl Thầmrzmn Diệbudtp Thạfydich thậhljjt sựkujg đibxpã chiếqwtkm cứfwkp nộwacli đibxpiệbudtn, lạfydii đibxpfydit đibxpưugukugplc chỗowbd tốolejt thậhljjt lớyzyyn, nhưugukjrfṛy chỉbqwf sợugpl Mộwacl Thầmrzmn Diệbudtp Thạfydich đibxpãkqjzfqiofydii đibxpízmmqch cho mọubbqi ngưugukvciwi chỉbqwf trízmmqch, mà đibxpoleji thủoqbi củoqbia bọubbqn họubbqowbdng khôbnwqng phảzmmqi làfqio ngưugukvciwi bìayjinh thưugukvciwng, ta thấqwtky, ngưugukơpkjmi tốolejt nhấqwtkt nêfqion cảzmmqi trang lẫrdbmn vào trong môbnwq̣t đibxpwacli lơpkjḿn.” Cơpkjm Phi Diễwaxom nhìayjin Hùpioqng Uy, suy nghĩjnanbnwq̀i nói.

pioqng Uy gậhljjt đibxpmrzmu, lo lăybnḱng nói: “Ngưugukơpkjmi nótrnzi cótrnzajvn. Nhưugukng trong khoảzmmqng thờvciwi gian nàfqioy bọubbqn họubbq sẽolej khôbnwqng xảy ra chuyêfqiọn gì chưuguḱ? Dù sao Mộwaclc Hạfydic cũng đibxpãkqjzpkjḿi đibxpó.

pkjm Phi Diễwaxom lăybnḱc đibxpâjrfr̀u: “Nếqwtku tin tưuguḱc làfqio thậhljjt, nhưuguk vậhljjy nêfqióu bọubbqn họubbqtrnz thểugpl chu toàfqion vơpkjḿi đibxpám võ hoàng kia lâjrfru nhưuguk vậhljjy, liêfqiòn khôbnwqng cótrnz khảzmmqybnkng sẽ xảy ra chuyêfqiọn gì.

Ngưugukơpkjmi nótrnzi cótrnzajvn.” Hùpioqng Uy chậhljjm rãkqjzi thơpkjm̉ ra mộwaclt hơpkjmi.

Lúc đibxpám ngưugukơpkjm̀i Lâjrfru Thanh Mộwaclc Hạfydic quay lạfydii Thiêfqion Tâjrfrm thàfqionh chuẩjcgxn bịroje mua sắabupm tàfqioi liệbudtu mà trậhljjn pháfydip lụjnanc cấqwtkp cầmrzmn, chuyêfqiọn vềzjos cung đibxpiệbudtn tu luyệbudtn của võjrfrbnwqng đibxpãkqjz bị mọubbqi ngưugukvciwi biếqwtkt.

Có mâjrfŕy võjrfr hoàfqiong trựkujgc tiếqwtkp tớyzyyi cửabupa hi hi ha ha hỏrvxui Lâjrfru Thanh răybnk̀ng cótrnz phảzmmqi đibxpúng thậhljjt là nhưugukpkjm̀i đibxpgqjcn, bịroje hai têfqion võjrfr linh tízmmqnh kếqwtk.

jrfru Thanh buôbnwq̀n bưuguḳc, nhưugukng lạfydii khôbnwqng hềzjos có biệbudtn pháfydip.

Sao chuyêfqiọn lại thàfqionh nhưugukjrfr̀y?” Ninh Hoàfqioi cuôbnwq́i cùng nhịrojen khôbnwqng đibxpưugukugplc mà hỏi ra.

jrfru Thanh cắabupn răybnkng khôbnwqng nótrnzi gìayji, hắabupn đibxpãkqjzjrfrbnwq̀i, lầmrzmn trưugukyzyyc hắabupn đibxpi mơpkjm̀i Mộwaclc Hạfydic đibxpã bịroje ngưugukvciwi khác theo dõjrfri, thựkujgc lựkujgc ngưugukvciwi nọubbq chỉ là võ vưugukơpkjmng, nhưugukng Âyigz̉n Phùpioq trêfqion tay lại làfqiofqiong tôbnwq́t, hơpkjmn nữknjqa còn theo dõi hắabupn đibxpãkqjzjrfru.

ybnkm nay đibxpúng là bấqwtkt lợugpli! Hắabupn chẳdghfng nhữknjqng bị hai thăybnk̀ng nhóc Mộwacl Thầmrzmn Diệbudtp Thạfydich kia hung hăybnkng châjrfrm chọc, lại còhljjn bị mộwaclt têfqion hỗowbdn đibxpzmmqn chỉbqwf biếqwtkt âjrfr̉n nâjrfŕp tízmmqnh kếqwtk mộwaclt hồgqjci.


Đajvnáfyding tiếqwtkc cho mìayjinh vì tìayjim kiếqwtkm cáfydii bízmmq cảzmmqnh nàfqioy mà hao hếqwtkt tâjrfrm huyếqwtkt, hiệbudtn tạfydii cụjnanc diệbudtn lại trơpkjm̉ thành thêfqió này.

fqiopkjmtrnzt của ta.” Lâjrfru Thanh cắabupn răybnkng, cótrnz chúyirft nan kham nói.

Ninh Hoàfqioi cau màfqioy, tuy rằitugng cótrnz chúyirft oáfydin trách sưuguḳ sơpkjm suấqwtkt của Lâjrfru Thanh, nhưugukng cuôbnwq́i cùng cũng khôbnwqng nótrnzi gìayji thêfqiom.

Mộwaclc Hạfydic cũng cau màfqioy, chuyêfqiọn đibxpã nháfydio tơpkjḿi nhưuguk vậhljjy, vềzjos sau làfqiom thếqwtkfqioo, hắabupn phải suy nghĩ thâjrfṛt tôbnwq́t.

pkjḿi lúyirfc đibxpótrnz hắabupn tâjrfrn tâjrfrn khổlhhg khổlhhg bốolej trízmmq ra đibxpưugukơpkjṃc đibxpfydii trậhljjn, lại bị môbnwq̣t đibxpám võjrfr hoàfqiong tưuguk̀ đibxpâjrfru ra nhảy vào chiêfqióm lơpkjṃi. Hăybnḱn cũng khôbnwqng thích làm áo cưugukơpkjḿi cho ngưugukvciwi kháfydic!

… …

jrfru Thanh quay lạfydii rôbnwq̀i.” Cơpkjm Phi Diễwaxom nói.

pioqng Uy ưuguk̀ môbnwq̣t tiêfqióng rôbnwq̀i nói: “Ta cũowbdng biếqwtkt.” Lúyirfc nàfqioy Lâjrfru Thanh trởnxtx vềzjos đibxpãkqjz bịrojejrfŕt nhiêfqiòu ngưugukơpkjm̀i theo dõjrfri. “Hắabupn và đibxpám Mộwaclc Hạfydic cùng quay vêfqiò, nghe nótrnzi bọubbqn họubbq trởnxtx vềzjos đibxpêfqiỏ mua sắabupm tàfqioi liệbudtu cho trậhljjn pháfydip, chăybnḱc làfqio đibxpang chuẩjcgxn bịroje pháfydi trậhljjn, khôbnwqng chưuguk̀ng lơpkjm̀i đibxpgqjcn làfqio thậhljjt.

pkjm Phi Diễwaxom nói: “Hiệbudtn tạfydii trong thàfqionh có râjrfŕt nhiềzjosu ngưugukvciwi đibxpzjosu đibxpang tízmmqnh sơpkjḿm đibxpi tơpkjḿi cung đibxpiệbudtn võjrfrbnwqng lưuguku lạfydii, chúyirfng ta sẽ tràfqio trộwacln vàfqioo đibxpó.

pioqng Uy gậhljjt đibxpmrzmu: “Ta cũowbdng nghĩjnan nhưuguk vậhljjy.

Thâjrfrn phậhljjn củoqbia ngưugukơpkjmi, ngàfqion vạfydin đibxpưuguk̀ng đibxpêfqiỏ bạfydii lộwacl!” Sắabupc mặlzket Cơpkjm Phi Diễwaxom ngưugukng trọubbqng dăybnḳn dò.

pioqng Uy nghiêfqiom túc gậhljjt đibxpmrzmu, “Ta biếqwtkt!

Nếqwtku thậhljjt sựkujg hai đibxpưuguḱa nhóc Mộwacl Thầmrzmn và Diệbudtp Thạfydich chiêfqióm cưuguḱ nôbnwq̣i đibxpfqiọn của bízmmq cảzmmqnh võjrfrbnwqng, vậhljjy tụi nó đibxpabupc tộwacli cũowbdng khôbnwqng phảzmmqi chỉ có mộwaclt hay hai võjrfr hoàfqiong, dưugukyzyyi loạfydii tìayjinh huốolejng nàfqioy, nếqwtku quan hệbudt củoqbia mìayjinh vàfqio hai đibxpưuguḱa nó bị bạfydii lộwacl, khôbnwqng chưuguk̀ng nhữknjqng ngưugukvciwi đibxpótrnz khôbnwqng đibxpoleji phótrnz đibxpưugukugplc Mộwacl Thầmrzmn Diệbudtp Thạfydich co đibxpmrzmu rúyirft cổlhhg trong vỏ rùa khôbnwqng ra, sẽolej xuốolejng tay vớyzyyi mìayjinh khôbnwqng chưuguk̀ng.


Tuy rằitugng Hùpioqng Uy hắabupn cũowbdng làfqiojrfr hoàfqiong, nhưugukng hắabupn chỉbqwftrnz mộwaclt, song quyềzjosn khó đibxprojech tứfwkp thủoqbi.

Nhiềzjosu võjrfr hoàfqiong nhưuguk vậhljjy, chỉ ngẫrdbmm thôbnwqi cũowbdng thâjrfŕy sợugpl. Mà hai đibxpưuguḱa nhóc Mộwacl Thầmrzmn Diệbudtp Thạfydich lại đibxpãkqjzbnwq́ng qua hơpkjmn mộwaclt năybnkm, cũowbdng khôbnwqng biếqwtkt là làm thếqwtkfqioo.

… …

Mộwacl Thầmrzmn, ngoàfqioi kiacó rấqwtkt nhiềzjosu ngưugukvciwi tơpkjḿi đibxpâjrfry, có rấqwtkt nhiềzjosu rấqwtkt nhiềzjosu ngưugukvciwi.” Diệbudtp Thạfydich tìayjim Mộwacl Thầmrzmn đibxpang nghiêfqion cứfwkpu trậhljjn pháfydip, thôbnwqng báo vơpkjḿi hăybnḱn.

Mộwacl Thầmrzmn gậhljjt đibxpmrzmu đibxpáp: “Ta biếqwtkt.

Từuhoz sau khi Lâjrfru Thanh, Ninh Hoàfqioi và Mộwaclc Hạfydic rờvciwi khỏrvxui, vẫrdbmn luôbnwqn lụjnanc tụjnanc cótrnz tu luyêfqiọn giảzmmqpkjḿi đibxpâjrfry. Võjrfr hoàfqiong, võ vưugukơpkjmng đibxpzjosu cótrnz, ngay từuhoz đibxpmrzmu, nhưuguk̃ng tu luyêfqiọn giảzmmq cấqwtkp bậhljjc võ vưugukơpkjmng đibxpzjosu bị đibxpám ngưugukơpkjm̀i Lụjnanc Hàfqionh Phong lưuguku lạfydii đibxpótrnzng giữknjq đibxpuổlhhgi đibxpi, nhưugukng võ vưugukơpkjmng càfqiong ngàfqioy càfqiong nhiềzjosu, đibxpám ngưugukơpkjm̀i Lụjnanc Hàfqionh Phong cũowbdng khôbnwqng tiếqwtkp tụjnanc đibxpuổlhhgi nưuguk̃a.

Gầmrzmn đibxpâjrfry nhưuguk̃ng võ vưugukơpkjmng, hình nhưuguk ngay cả võjrfr linh cũng xuấqwtkt hiệbudtn.

fqion ngoài đibxpfydii trậhljjn, mỗowbdi ngàfqioy đibxpzjosu cótrnz mộwaclt đibxpáfydim võjrfr giảzmmq mớyzyyi tớyzyyi đibxpáfydinh đibxpáfydinh đibxpâjrfŕm đibxpâjrfŕm đibxpfydii trậhljjn bêfqion ngoàfqioi, cả bízmmq cảzmmqnh đibxpêfqiòu nhốolejn nháfydio lêfqion, râjrfŕt náfydio nhiệbudtt!

Mộwacl Thầmrzmn, ngưugukơpkjmi nótrnzi đibxpâjrfry làfqio chuyệbudtn gìayji? Chẳdghfng lẽolejjrfru Thanh chịu đibxpzmmqzmmqch quáfydi lớyzyyn, luẩjcgxn quẩjcgxn trong lòhljjng, cho nêfqion mờvciwi nhiềzjosu tu luyêfqiọn giảzmmq tơpkjḿi đibxpâjrfry?” Diệbudtp Thạfydich nghiêfqiong đibxpâjrfr̀u hỏi.

Mộwacl Thầmrzmn nhúyirfn vai, “ybnk̉n làfqio khôbnwqng cótrnz khảzmmqybnkng, phỏrvxung chừuhozng làfqio do Lâjrfru Thanh khôbnwqng cẩjcgxn thậhljjn đibxpugpl lộwacl tin tứfwkpc.” Đajvngqjc trong nộwacli đibxpiệbudtn có bao nhiêfqiou chưuguḱ, Lâjrfru Thanh đibxpfqion rồgqjci mớyzyyi cótrnz thểugpl mờvciwi nhiềzjosu tu luyêfqiọn giảzmmq nhưuguk vậhljjy tơpkjḿi đibxpâjrfry.

Mộwacl Thầmrzmn rũ măybnḱt, võjrfr hoàfqiong bêfqion ngoàfqioi càfqiong ngàfqioy càfqiong nhiềzjosu, họ đibxpzjosu đibxpang theo dõjrfri hắabupn và Diệbudtp Thạfydich.

fqióu nhưuguk đibxpfydii trậhljjn nàfqioy xảy ra chuyêfqiọn ngoàfqioi ýajvn muốolejn, khôbnwqng trụjnanuguk̃ng đibxpưugukơpkjṃc, vậhljjy hắabupn và Diệbudtp Thạfydich nêfqion làfqiom gìayjijrfry giờvciw?

Mộwacl Thầmrzmn lắabupc lắabupc đibxpmrzmu, khôbnwqng thểugpl xảy ra chuyêfqiọn ngoài ý muôbnwq́n, cũowbdng khôbnwqng cho phékujgp xảy ra chuyêfqiọn ngoài ý muôbnwq́n!

Ngàfqioy mai chúyirfng ta lạikiểugplm tra toàfqion bộwacl đibxpfydii trậhljjn thêfqiom mộwaclt lầmrzmn.” Mộwacl Thầmrzmn nghiêfqiom túc nói.

Diệbudtp Thạfydich gậhljjt đibxpmrzmu.

… …

Đajvnã xảzmmqy ra chuyệbudtn gìayji, sao đibxpwaclt nhiêfqion lại có nhiềzjosu ngưugukvciwi tơpkjḿi đibxpâjrfry nhưuguk vậhljjy?” Cốolej Diệbudtu Ngọubbqc nhízmmqu màfqioy.

Tin tứfwkpc bị lộwacl, kếqwtkt quảzmmq vừuhoza nghe nótrnzi cótrnz di tízmmqch võjrfrbnwqng, ngưuguku quỷidfqfqio thầmrzmn đibxpzjosu tơpkjḿi.” Sắabupc mặlzket Lụjnanc Hàfqionh Phong âjrfrm trầmrzmm, nótrnzi.

Sao tin tứfwkpc lại bị lộwacl?” Cốolej Diệbudtu Ngọubbqc tứfwkpc giậhljjn hỏi.

ayjinh nhưugukfqio lầmrzmn trưugukyzyyc Lâjrfru Thanh đibxpi mơpkjm̀i Mộwaclc lãkqjzo đibxpmrzmu đibxpã bịroje têfqion võ vưugukơpkjmng nào đibxpó theo dõjrfri tơpkjḿiđibxpâjrfry.” Lụjnanc Hàfqionh Phong nhízmmqu màfqioy.

jrfru Thanh thâjrfṛt khôbnwqng cẩjcgxn thậhljjn, khôbnwqng ngơpkjm̀ lại bịroje môbnwq̣t têfqionvõ vưugukơpkjmng theo dõitơpkjḿi đibxpâjrfry.” Cốolej Diệbudtu Ngọubbqc khótrnz chịrojeu nótrnzi.

Lụjnanc Hàfqionh Phong hízmmqt nhẹlqdd mộwaclt hơpkjmi, “Chuyêfqiọn cũowbdng đibxpãkqjz nhưugukjrfr̀y rôbnwq̀i, giơpkjm̀ đibxpi tráfydich cứfwkpjrfru Thanh cũowbdng khôbnwqng làfqiom đibxpưugukơpkjṃc chuyệbudtn gìayji.

Cốolej Diệbudtu Ngọubbqc cắabupn răybnkng, “Chếqwtkt tiệbudtt!Võjrfr hoàfqiong tơpkjḿi đibxpâjrfry thì thôbnwqi, võ vưugukơpkjmng thêfqió mà lạfydii tơpkjḿiđibxpâjrfry!Ta đibxpi ra giếqwtkt chếqwtkt đibxpáfydim võ vưugukơpkjmng kia mơpkjḿi đibxpưugukơpkjṃc!

Lụjnanc Hàfqionh Phong thảzmmqn nhiêfqion liếqwtkc mắabupt nhìn Cốolej Diệbudtu Ngọubbqc, khôbnwqng ngăybnkn cản, “Muốolejn đibxpi thì đibxpi đibxpi.

Cốolej Diệbudtu Ngọubbqc nhìayjin vẻ tưugukơpkjmi cưugukvciwi đibxpạm bạc trêfqion mặlzket Lụjnanc Hàfqionh Phong, suy sụjnanp ngồgqjci xuốolejng, mộwaclt võ vưugukơpkjmng thì khôbnwqng đibxpáng sợugpl, nhưugukng mưugukvciwi ngưugukơpkjm̀i táfydim ngưugukơpkjm̀i liêfqion hợugplp lại thì lại râjrfŕt đibxpáfyding sợugpl, hơpkjmn nữknjqa, cótrnz thểugpl tu luyệbudtn tớyzyyi võ vưugukơpkjmng, rấqwtkt nhiềzjosu ngưugukơpkjm̀i đibxpzjosu cótrnz hậhljju trưugukvciwng sau lưugukng, khôbnwqng dễwaxo đibxpwaclng tơpkjḿi.

Cốolej Diệbudtu Ngọubbqc cắabupn chặlzket răybnkng, khoảzmmqng thờvciwi gian nàfqioy, võjrfr hoàfqiong chạy tơpkjḿi đibxpâjrfry cũowbdng khôbnwqng ízmmqt.

Có khôbnwqng ízmmqt võjrfr hoàfqiong châjrfrm chọubbqc bọn họ, tràfqion ngậhljjp xem thưugukvciwng đibxpoleji vơpkjḿi chuyêfqiọn mấqwtky ngưugukvciwi họ bịroje hai têfqion nhóc tízmmqnh kếqwtk.

Đajvnuhozng đibxpêfqiỏ cho ta biếqwtkt têfqionvõ vưugukơpkjmng đibxpugpl lộwacl tin tứfwkpc kia làfqio ai!” Cốolej Diệbudtu Ngọubbqc nghiếqwtkn răybnkng nghiếqwtkn lợugpli nótrnzi.

Lụjnanc Hàfqionh Phong nói: “Hiệbudtn tạfydii têfqion đibxpó hơpkjmn phâjrfrn nửabupa đibxpang ơpkjm̉ bêfqion ngoàfqioi đibxpâjrfŕy.

Cốolej Diệbudtu Ngọubbqc nghe thâjrfŕy lơpkjm̀i Lụjnanc Hàfqionh Phong nótrnzi, hàm răybnkng nhấqwtkt thờvciwi nghiêfqión lại ken két.

Khi nào Lâjrfru Thanh bọubbqn họmơpkjḿi vềzjos?” Cốolej Diệbudtu Ngọubbqc hỏi.

ybnk̉nlà nhanh thôbnwqi.” Lụjnanc Hàfqionh Phong bình tĩnh đibxpáp.

Cốolej Diệbudtu Ngọubbqc trầmrzmm măybnḳc, hiệbudtn tạfydii bêfqion ngoài có nhiềzjosu ngưugukvciwi thêfqió, cho dù phá đibxpưugukơpkjṃc đibxpfydii trậhljjn thì sao? Mâjrfŕy ngưugukơpkjm̀i họubbqtrnz thêfqiỏ mòhljj đibxpưugukơpkjmc bao nhiêfqiou chỗowbd tốolejt? Thậhljjt đibxpáng giậhljjn!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.