Xuyên Việt Chi Miễn Vi Kỳ Nam

Chương 217 : Ngẫu nhiên chạm mặt

    trước sau   
eplbm đhdrpófxbk quay phim đhdrpếwoicn hơewjfn bảbvcjy giờawnr tốoowsi mớpqjji kếwoict thúhavwc. Hai đhdrpiabxa nhỏewdu đhdrpmnslu thấcxedy hơewjfi mệafnzt mỏewdui, vừnrita lêrptgn xe liềmnsln ngủkoud. Trởcxed lạdsbii tiểdsbiu khu Nhạdsbic Viêrptgn, cho xe vàzigeo bãwoici đhdrpoows xong, Tầsnirn Miễwoicn, Lôeplbi Thiếwoict nhẹkxof nhàzigeng bếwoic hai đhdrpiabxa con lêrptgn nhàzige. Lôeplbi Thiếwoict đhdrpưjmdra hai đhdrpiabxa nhỏewdu vềmnsl phòkxofng ngủkoud củkouda chúhavwng rồdlgmi vàzigeo bếwoicp, thấcxedy tứiabxc phụuouf đhdrpang đhdrpong gạdsbio, trêrptgn bàzigen bếwoicp đhdrpdsbi rổqmim rau, bèpxcxn hôeplbn hôeplbn khófxbke môeplbi tứiabxc phụuouf, xắpqjjn tay áfhieo lặoujut rau.

Nhấcxedt Đzbeuiểdsbim Bạdsbich, Kim Mao vàzige Kim Đzbeurptgu đhdrpãwoic đhdrpưjmdrewduc Tầsnirn Miễwoicn thảbvcj ra khỏewdui khôeplbng gian, cho chúhavwng tựebrh do hoạdsbit đhdrpqmimng trong nhàzige.

“Bạdsbin cũdgdizige ai?” Lôeplbi Thiếwoict hỏewdui.

Tầsnirn Miễwoicn nhấcxedn núhavwt nồdlgmi cơewjfm, chếwoic nhạdsbio nófxbki: “Tígytmnh ra xem nhưjmdrzigezige mai củkouda chúhavwng ta.”

eplbi Thiếwoict nghĩycum ra ngay, lạdsbinh giọmnslng nófxbki: “Tầsnirn Liêrptgm?” <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Hai ngưjmdrawnri nófxbki chuyệafnzn, song khôeplbng ảbvcjnh hưjmdrcxedng đhdrpếwoicn việafnzc trong tay, Tầsnirn Miễwoicn gọmnslt vỏewdu gừnritng “Đzbeuúhavwng, coi bộqmim mấcxedy năkcnzm nay nófxbk khôeplbng tệafnz.”

“Gãwoic sao tígytmnh làzigezige mốoowsi.” Trong đhdrpsniru Lôeplbi Thiếwoict hiệafnzn lêrptgn tìewjfnh cảbvcjnh tứiabxc phụuouf bịawnreplb xuốoowsng cầsniru thang, tim đhdrpfhiep hoảbvcjng loạdsbin mộqmimt phen. Nếwoicu khôeplbng phảbvcji trờawnri cao bấcxedt côeplbng thay tứiabxc phụuouf, cho hắpqjjn mưjmdrewdun xáfhiec hoàzigen hồdlgmn thìewjf khôeplbng chừnritng hắpqjjn đhdrpãwoic mấcxedt mạdsbing. Đzbeuoowsi vớpqjji Tầsnirn Liêrptgm, y chỉrptgfxbk cháfhien ghécxedt.


Lấcxedy đhdrpi củkoud gừnritng trong tay tứiabxc phụuouf, y cúhavwi đhdrpsniru khoáfhieeplbi tứiabxc phụuouf.

Từnrit đhdrpsniru lưjmdrwwqii bịawnr khuấcxedy đhdrpbvcjo kịawnrch liệafnzt, Tầsnirn Miễwoicn cảbvcjm nhậfhien đhdrpưjmdrewduc nỗoowsi lo lắpqjjng, khẩeygkn trưjmdrơewjfng vàzigejmdru tâqmimm củkouda y dàzigenh cho mìewjfnh, bấcxedt chấcxedp tay cófxbk bịawnrgytmnh nưjmdrpqjjc gừnritng khôeplbng, hắpqjjn ôeplbm lấcxedy vai y, ôeplbn hòkxofa đhdrpáfhiep lạdsbii, trấcxedn an cảbvcjm xúhavwc phậfhiep phồdlgmng củkouda đhdrpoowsi phưjmdrơewjfng. Lúhavwc nàzigey Lôeplbi Thiếwoict mớpqjji pháfhiet hiệafnzn eo tứiabxc phụuouf bịawnrewjf trêrptgn bệafnzewjf chếwoic nguyêrptgn liệafnzu, vộqmimi vàzigeng kécxedo hắpqjjn đhdrpiabxng dậfhiey, vécxedn áfhieo lêrptgn nhìewjfn, quảbvcj nhiêrptgn đhdrpewdu mộqmimt mảbvcjng, chau màzigey, bàzigen tay to xoa xoa nơewjfi bịawnr hằpqjjn.

“Khôeplbng sao, đhdrpâqmimu cófxbk đhdrpau.” Tầsnirn Miễwoicn bịawnr y xoa thoảbvcji máfhiei quáfhie, đhdrpâqmimm lưjmdrawnri, mềmnslm mềmnslm dựebrha vàzigeo đhdrpoowsi phưjmdrơewjfng chốoowsc láfhiet, hôeplbn vàzigenh tai cáfhiech mìewjfnh gầsnirn nhấcxedt, rồdlgmi đhdrpiabxng thẳcpghng lưjmdrng lạdsbii “Nấcxedu cơewjfm trưjmdrpqjjc đhdrpãwoic.”

eplbi Thiếwoict buôeplbng hắpqjjn ra, tiếwoicp tụuoufc lặoujut rau “Cófxbkgytmnh toáfhien gìewjf khôeplbng?”

Tầsnirn Miễwoicn khôeplbng đhdrpdsbiqmimm lắpqjjm “Mộqmimt tiểdsbiu nhâqmimn vậfhiet thôeplbi, khôeplbng đhdrpáfhieng đhdrpdsbi chúhavwng ta lưjmdru tâqmimm. Bữeeoda nay ta đhdrpqmimt nhiêrptgn xuấcxedt hiệafnzn trưjmdrpqjjc mặoujut nófxbkdgding đhdrpkoud khiếwoicn nófxbk thấcxedy áfhiec mộqmimng hai ngàzigey. Nếwoicu nófxbk họmnslc đhdrpưjmdrewduc thôeplbng minh thìewjf thôeplbi, nếwoicu lạdsbii dáfhiem chọmnslc tớpqjji trêrptgn đhdrpsniru ta, hừnrit, ta sẽkxof bắpqjjt nófxbk hốoowsi hậfhien vìewjf đhdrpãwoic sinh ra trêrptgn đhdrpawnri.”

eplbi Thiếwoict chẳcpghng ừnrit chẳcpghng hửrpao, ởcxed mộqmimt gófxbkc đhdrpqmim Tầsnirn Miễwoicn nhìewjfn khôeplbng tớpqjji, đhdrpôeplbi con ngưjmdrơewjfi trởcxedrptgn sắpqjjc lạdsbinh u áfhiem, tràzigen ngậfhiep nguy hiểdsbim.

“A Thiếwoict, chúhavwng ta cófxbk cầsnirn mua thêrptgm chiếwoicc xe nữeeoda khôeplbng?” Tầsnirn Miễwoicn nghĩycum đhdrpếwoicn việafnzc Lôeplbi Thiếwoict muốoowsn lậfhiep nghiệafnzp, trong nhàzige chỉrptgfxbk mộqmimt chiếwoicc xe quảbvcj thậfhiet khôeplbng đhdrpkoud.

eplbi Thiếwoict lắpqjjc đhdrpsniru “Chờawnr ta làzigem ra tiềmnsln sẽkxof mua cho ngưjmdrơewjfi.”

Tầsnirn Miễwoicn cưjmdrawnri khẽkxof, trong lòkxofng hớpqjjn hởcxed tràzigen đhdrpếwoicn trong mắpqjjt, ung dung nófxbki: “Đzbeuưjmdrewduc, ta chờawnr. Nhưjmdrng ta ngạdsbii nhìewjfn mấcxedy chiếwoicc xe vàzigei trăkcnzm ngàzigen đhdrpófxbk nghen. Ha ha ha…”

eplbi Thiếwoict bấcxedt đhdrppqjjc dĩycumzigejmdrng chiềmnslu nhìewjfn tứiabxc phụuouf nhàzigeewjfnh, xem thưjmdrawnrng y vậfhiey sao?

“Ừghudm, phảbvcji mua xe ígytmt nhấcxedt hơewjfn mộqmimt triệafnzu.”

Tầsnirn Miễwoicn tòkxofkxof “Huynh nghĩycum ra muốoowsn làzigem gìewjf chưjmdra?”

Khoécxed miệafnzng Lôeplbi Thiếwoict giậfhiet giậfhiet nhẹkxof khófxbk thấcxedy “… Vẫhtsxn chưjmdra.”


Tầsnirn Miễwoicn cúhavwi đhdrpsniru cưjmdrawnri trộqmimm, biểdsbiu cảbvcjm nam nhâqmimn khổqmim sởcxedewjf suy nghĩycum mớpqjji mẻwwqizige buồdlgmn cưjmdrawnri quáfhie trờawnri. Bấcxedt quáfhie, đhdrpdsbi tráfhienh tổqmimn thưjmdrơewjfng đhdrpếwoicn lòkxofng tựebrh trọmnslng đhdrpàzigen ôeplbng, hắpqjjn rấcxedt tốoowst bụuoufng lảbvcjng sang chuyệafnzn kháfhiec “Buổqmimi tốoowsi khôeplbng nêrptgn ăkcnzn quáfhie no, ba mófxbkn chẳcpghc đhdrpkoud rồdlgmi nhỉrptg? Rồdlgmi cắpqjjt thêrptgm mộqmimt đhdrpĩycuma tráfhiei câqmimy nữeeoda.”

“Nghe lờawnri ngưjmdrơewjfi.”

ewjfm nưjmdrpqjjc nấcxedu xong, Tầsnirn Miễwoicn đhdrpáfhienh thứiabxc hai đhdrpiabxa con.

Sau bữeeoda tốoowsi, mộqmimt nhàzige bốoowsn ngưjmdrawnri ba thúhavwjmdrng vàzigeo khôeplbng gian tảbvcjn bộqmim tiêrptgu thựebrhc, Lôeplbi Thiếwoict dặoujun hai đhdrpiabxa nhỏewdu đhdrpếwoicn mưjmdrawnri giờawnr phảbvcji lêrptgn giưjmdrawnrng ngủkoud, rồdlgmi kécxedo tứiabxc phụuouf vềmnsl phòkxofng, hốoowsi hắpqjjn đhdrpi tắpqjjm.

Tầsnirn Miễwoicn tắpqjjm rửrpaoa xong đhdrpi ra, bịawnr nam nhâqmimn nhécxedt cho cáfhiei laptop, đhdrpawnra chỉrptg đhdrpang truy cậfhiep làzige trang web xe hơewjfi.

“Chọmnsln chiếwoicc xe ngưjmdrơewjfi thígytmch đhdrpi.” Lôeplbi Thiếwoict nófxbki xong, giốoowsng nhưjmdr khôeplbng cófxbk việafnzc gìewjf đhdrpi vàzigeo phòkxofng tắpqjjm.

Hiệafnzn tạdsbii, tiềmnsln tàzigei đhdrpoowsi vớpqjji Tầsnirn Miễwoicn vàzigeeplbi Thiếwoict thậfhiet sựebrh khôeplbng tígytmnh làzigeewjf, khôeplbng nófxbki bêrptgn trong khôeplbng gian tựebrh sảbvcjn sinh vôeplb sốoows thiêrptgn tàzigei đhdrpawnra bảbvcjo, nộqmimi kim ngâqmimn châqmimu báfhieu Hoàzigeng đhdrpếwoic ban thưjmdrcxedng, tổqmimng giáfhie trịawnr ígytmt nhấcxedt cũdgding mấcxedy trăkcnzm triệafnzu. Nhưjmdrng Lôeplbi Thiếwoict tựebrhewjfnh kiếwoicm tiềmnsln mua quàzige thìewjf ýfhie nghĩycum rấcxedt kháfhiec. Tầsnirn Miễwoicn cưjmdrawnri cưjmdrawnri trèpxcxo lêrptgn giưjmdrawnrng, tựebrha vàzigeo đhdrpsniru giưjmdrawnrng, nghiêrptgm túhavwc chọmnsln xe.

eplbi Thiếwoict tắpqjjm rấcxedt nhanh, chỉrptg mặoujuc cáfhiei áfhieo tắpqjjm màzigeu trắpqjjng, trêrptgn ngưjmdrawnri còkxofn tảbvcjn hơewjfi nófxbkng.

Tầsnirn Miễwoicn đhdrpang nhìewjfn chằpqjjm chằpqjjm màzigen hìewjfnh, gưjmdrơewjfng mặoujut nghiêrptgng dưjmdrpqjji áfhienh đhdrpèpxcxn tưjmdrawnrng dịawnru nhạdsbit rấcxedt mêrptg ngưjmdrawnri.

eplbi Thiếwoict khécxedp màzigen lạdsbii, tớpqjji ngồdlgmi xuốoowsng kềmnslrptgn hắpqjjn, kécxedo ngưjmdrawnri tựebrha vàzigeo ***g ngựebrhc mìewjfnh, cằpqjjm dưjmdrpqjji kêrptgrptgn vai tứiabxc phụuouf.

“Cófxbk thígytmch chiếwoicc nàzigeo khôeplbng?”

“Tạdsbim thờawnri nhìewjfn trúhavwng hai chiếwoicc, cáfhiei nàzigey vàzige…”

Tầsnirn Miễwoicn vưjmdrơewjfn ngófxbkn tay chỉrptgbvcjnh trong màzigen hìewjfnh. Vìewjf đhdrpqmimng táfhiec nàzigey, áfhieo tắpqjjm buộqmimc hờawnr lỏewdung ra, tạdsbii vịawnr trígytm củkouda Lôeplbi Thiếwoict vừnrita vặoujun cófxbk thểdsbi nhìewjfn đhdrpếwoicn phong cảbvcjnh nhưjmdreygkn nhưjmdr hiệafnzn sau lớpqjjp áfhieo, hơewjfi thởcxed trởcxedrptgn nặoujung nềmnsl, bàzigen tay to đhdrpoujut ởcxedeplbng tứiabxc phụuouf lầsnirn mòkxofzigeo, cởcxedi bỏewduqmimy lưjmdrng áfhieo.


cxed đhdrpãwoic mởcxedfhiey đhdrpiềmnslu hoàzige, nhiệafnzt đhdrpqmim trong phòkxofng phảbvcjng phấcxedt nhưjmdrkcnzng lêrptgn vàzigei đhdrpqmim, Tầsnirn Miễwoicn xấcxedu xa lấcxedy cùcxedi chỏewdu thúhavwc nhẹkxof bụuoufng y, hậfhieu quảbvcj tựebrhzigem bậfhiey chígytmnh làzige lậfhiep tứiabxc bịawnr đhdrpèpxcx ra giưjmdrawnrng…

Ăeplbn xong bữeeoda sáfhieng, Lôeplbi Thiếwoict láfhiei xe đhdrpưjmdra Lôeplbi Duệafnzqmimn đhdrpếwoicn trưjmdrawnrng quay.

Tầsnirn Duệafnz Kỳewdu chưjmdra đhdrpi cùcxedng, tốoowsi qua cậfhieu tìewjfm trêrptgn mạdsbing vàzigei quyểdsbin sáfhiech vềmnsl kỹeeod thuậfhiet diễwoicn xuấcxedt, đhdrpawnrnh hôeplbm nay tớpqjji nhàzigefhiech mua.

Tầsnirn Miễwoicn dọmnsln dẹkxofp nhàzige bếwoicp xong, dẫhtsxn cậfhieu ra ngoàzigei. Ba con thúhavw Kim Mao, Nhấcxedt Đzbeuiểdsbim Bạdsbich, Kim Đzbeurptgu bịawnr ‘giam’ mãwoici trong khôeplbng gian cũdgding khôeplbng tốoowst nêrptgn dẫhtsxn theo. Vàzigeo hôeplbm chuyểdsbin đhdrpếwoicn nhàzige mớpqjji, Tầsnirn Miễwoicn dùcxedng linh quyếwoict thu nhỏewduewjfnh thểdsbi bọmnsln nófxbk, cũdgding nguỵpghw trang Nhấcxedt Đzbeuiểdsbim Bạdsbich thàzigenh mộqmimt chúhavw chófxbk Rottweiler, Kim Mao thàzigenh Retriever lôeplbng vàzigeng, chim ưjmdrng thuộqmimc nhófxbkm đhdrpqmimng vậfhiet quốoowsc gia bảbvcjo vệafnz cấcxedp hai, bịawnr hắpqjjn ngụuoufy trang thàzigenh chim kécxedt.

Kim Đzbeurptgu khôeplbng muốoowsn bay trêrptgn khôeplbng, đhdrpiabxng trêrptgn lưjmdrng Nhấcxedt Đzbeuiểdsbim Bạdsbich.

Hai ngưjmdrawnri ba đhdrpqmimng vậfhiet vừnrita xuấcxedt hiệafnzn dưjmdrpqjji lầsniru liềmnsln nhậfhien đhdrpưjmdrewduc sựebrh chúhavw ýfhie củkouda cáfhiec hộqmim kháfhiec trong tiểdsbiu khu, âqmimm thầsnirm cảbvcjm tháfhien nhàzigezigey nuôeplbi lắpqjjm thúhavwjmdrng quáfhie. Cófxbk ngưjmdrawnri còkxofn lécxedn dùcxedng đhdrpiệafnzn thoạdsbii chụuoufp hìewjfnh Kim Đzbeurptgu vàzige Nhấcxedt Đzbeuiểdsbim Bạdsbich, up lêrptgn weibo.

Tầsnirn Miễwoicn vàzige Tầsnirn Duệafnz Kỳewdu khôeplbng đhdrpdsbi ýfhie.

Tầsnirn Duệafnz Kỳewdu tra đhdrpưjmdrewduc đhdrpawnra chỉrptg nhàzigefhiech cáfhiech tiểdsbiu khu họmnslcxed khôeplbng xa, nhiềmnslu nhấcxedt làzige hai dặoujum. Tầsnirn Miễwoicn dứiabxt khoáfhiet dẫhtsxn đhdrpdsbii nhi tửrpao đhdrpi bộqmim đhdrpếwoicn đhdrpófxbk, thuậfhien tiệafnzn làzigem quen hoàzigen cảbvcjnh chung quanh.

Dọmnslc đhdrpưjmdrawnrng, tạdsbio hìewjfnh củkouda Nhấcxedt Đzbeuiểdsbim Bạdsbich vàzige Kim Đzbeurptgu giàzigenh đhdrpưjmdrewduc khôeplbng ígytmt cáfhiei quay đhdrpsniru nhìewjfn.

Hiệafnzu sáfhiech thuộqmimc loạdsbii nhàzigefhiech linh đhdrpqmimng, tậfhiep hợewdup thưjmdr việafnzn, báfhien sáfhiech vàzige quáfhien càzige phêrptgfhiech, hoàzigen cảbvcjnh yêrptgn tĩycumnh màzige ưjmdru nhãwoic. Tầsnirn Miễwoicn dặoujun bọmnsln Nhấcxedt Đzbeuiểdsbim Bạdsbich chờawnrcxed ngoàzigei cửrpaoa, nhờawnr nhâqmimn viêrptgn ngồdlgmi quầsniry giúhavwp trôeplbng chừnritng mộqmimt chúhavwt, từnrit trong cófxbk thểdsbi thấcxedy bọmnsln nófxbk qua cửrpaoa kiếwoicng.

Nhâqmimn viêrptgn ngồdlgmi quầsniry làzige mộqmimt côeplbfhiei tófxbkc ngắpqjjn trẻwwqi tuổqmimi, rấcxedt khófxbk từnrit chốoowsi lờawnri thỉrptgnh cầsniru củkouda soáfhiei ca, mặoujut màzigey ửrpaong đhdrpewdu, cưjmdrawnri ngọmnslt ngàzigeo “Đzbeuưjmdrewduc, anh cứiabxrptgn tâqmimm.”

Tầsnirn Duệafnz Kỳewdu nhìewjfn côeplb, nắpqjjm chặoujut tay Tầsnirn Miễwoicn “Ba ba, chúhavwng ta vàzigeo thôeplbi.”

eplbfhiei giậfhiet mìewjfnh nhìewjfn nhìewjfn Tầsnirn Miễwoicn, lạdsbii ngófxbk ngófxbk Tầsnirn Duệafnz Kỳewdu, khôeplbng thểdsbi tin soáfhiei ca còkxofn rấcxedt trẻwwqizigefxbk con trai lớpqjjn thếwoic.


Tầsnirn Miễwoicn buồdlgmn cưjmdrawnri, xoa nhẹkxof đhdrpsniru đhdrpdsbii nhi tửrpao “Nhófxbkc con ranh ma.”

Hắpqjjn dẫhtsxn con trai đhdrpi chọmnsln sáfhiech nộqmimi dung diễwoicn xuấcxedt trưjmdrpqjjc, rồdlgmi lạdsbii qua chọmnsln sáfhiech kểdsbi truyệafnzn.

“Grừnrit! Grừnrit!”

Ngoàzigei cửrpaoa đhdrpqmimt nhiêrptgn truyềmnsln đhdrpếwoicn âqmimm thanh hỗoowsn loạdsbin giữeeoda tiếwoicng sủkouda củkouda Nhấcxedt Đzbeuiểdsbim Bạdsbich, tiếwoicng gầsnirm rúhavw củkouda Kim Mao, hai cha con vộqmimi vàzigeng chạdsbiy ra.

Nhấcxedt Đzbeuiểdsbim Bạdsbich, Kim Mao vàzige Kim Đzbeurptgu đhdrpang trừnritng mắpqjjt vớpqjji mộqmimt đhdrpôeplbi nam nữeeod trẻwwqi tuổqmimi, côeplbfhiei tófxbkc ngắpqjjn luốoowsng cuốoowsng đhdrpiabxng mộqmimt bêrptgn.

“Thậfhiet ngạdsbii, xin hỏewdui vìewjf sao lạdsbii thếwoiczigey?” Tầsnirn Miễwoicn nhígytmu màzigey, kháfhiech khígytm hỏewdui côeplbfhiei tófxbkc ngắpqjjn.

eplbfhiei vộqmimi giảbvcji thígytmch “Chỉrptgzige hiểdsbiu lầsnirm, quýfhieeplbzigey muốoowsn ôeplbm chófxbk củkouda anh mộqmimt chúhavwt, rồdlgmi thìewjf….”

Tầsnirn Miễwoicn sáfhieng tỏewdu. Kim Mao vàzige Nhấcxedt Đzbeuiểdsbim Bạdsbich sẽkxof khôeplbng nhậfhien sựebrh đhdrpuoufng chạdsbim củkouda ngưjmdrawnri xa lạdsbi.

Hắpqjjn còkxofn chưjmdra kịawnrp nófxbki chuyệafnzn, ngưjmdrawnri nam kia đhdrpqmimt nhiêrptgn hung dữeeod mởcxed miệafnzng “Thằpqjjng nhófxbkc thốoowsi, làzigezigey ưjmdr?”

Tầsnirn Miễwoicn quay đhdrpsniru, ngưjmdrawnri nam trẻwwqi tuổqmimi đhdrpang mắpqjjng con trai lớpqjjn củkouda hắpqjjn. Vẻwwqi mặoujut hắpqjjn tốoowsi lạdsbii, ôeplbm vai nhi tửrpao, lạdsbinh lùcxedng nhìewjfn đhdrpoowsi phưjmdrơewjfng “Anh bịawnrewjf vậfhiey?”

Lụuoufc Vâqmimn Chiêrptgu đhdrpáfhienh giáfhie hắpqjjn, giậfhien quáfhie hoáfhiejmdrawnri “Anh hỏewdui tôeplbi bịawnr sao áfhie? Thằpqjjng nhófxbkc nàzigey hạdsbii bảbvcjn thiếwoicu phơewjfi dưjmdrpqjji trờawnri nắpqjjng nófxbkng hơewjfn mộqmimt giờawnr, cáfhiec ngưjmdrawnri quêrptgn, bảbvcjn thiếwoicu vẫhtsxn khôeplbng quêrptgn đhdrpâqmimu.”

“Àkcnz!” Tầsnirn Miễwoicn gậfhiet gậfhiet đhdrpsniru “Hoáfhie ra ngưjmdrawnri lúhavwc trưjmdrpqjjc muốoowsn cưjmdrpqjjp đhdrpdlgm củkouda con trai tôeplbi làzige anh.”

“Anh!” Cáfhienh tay Lụuoufc Vâqmimn Chiêrptgu ôeplbm bạdsbin gáfhiei siếwoict chặoujut, vẻwwqi mặoujut hơewjfi chậfhiet vậfhiet “Đzbeunritng cófxbkfxbki lảbvcjng! Thằpqjjng nhófxbkc nàzigey hạdsbii tôeplbi vàzigezigei ngưjmdrawnri bạdsbin phơewjfi nắpqjjng lâqmimu nhưjmdr vậfhiey, mófxbkn nợewduzigey tígytmnh sao đhdrpâqmimy.”


Tầsnirn Miễwoicn khẽkxofjmdrawnri, nhìewjfn nhìewjfn con trai.

Tầsnirn Duệafnz Kỳewdu ăkcnzn nófxbki nềmnsl nếwoicp: “Làzige anh muốoowsn gâqmimy bấcxedt lợewdui cho em trai tôeplbi trưjmdrpqjjc, em trai tôeplbi mớpqjji ra tay tựebrh vệafnz. Dùcxed thưjmdra chuyệafnzn nàzigey đhdrpếwoicn đhdrpâqmimu thìewjfdgding làzige chúhavwng tôeplbi cófxbkfhie.”

Lụuoufc Vâqmimn Chiêrptgu sửrpaong sốoowst. “Em trai tôeplbi”? Chẳcpghng lẽkxof anh em song sinh? Hắpqjjn ta quan sáfhiet kỹeeod lạdsbii, pháfhiet hiệafnzn tuy vẻwwqi ngoàzigei thằpqjjng nhỏewduzigey vớpqjji thằpqjjng nhỏewdu đhdrpiểdsbim huyệafnzt bọmnsln họmnsl giốoowsng nhau nhưjmdr đhdrpúhavwc, nhưjmdrng khígytm chấcxedt thìewjf bấcxedt đhdrpdlgmng.

Tầsnirn Duệafnz Kỳewdu khôeplbng may mảbvcjy sợewduwoici khi đhdrpoowsi diệafnzn vớpqjji mộqmimt ngưjmdrawnri lớpqjjn, bìewjfnh thảbvcjn nófxbki: “Nhìewjfn anh phong tháfhiei bấcxedt phàzigem, hẳcpghn làzige xuấcxedt thâqmimn danh môeplbn thếwoic gia, chẳcpghng lẽkxof khôeplbng phâqmimn rõzige đhdrpdsbio lýfhie đhdrpófxbk ưjmdr?”

Khôeplbng biếwoict làzigeeplbcxedzigey trong đhdrpáfhiem ngưjmdrawnri vâqmimy xem kinh hôeplb mộqmimt câqmimu: “Cậfhieu nhófxbkc đhdrpkxofp trai lắpqjjm!”

Ngưjmdrawnri tụuouf lạdsbii xem náfhieo nhiệafnzt ngàzigey càzigeng nhiềmnslu, Lụuoufc Vâqmimn Chiêrptgu thẹkxofn quáfhie thàzigenh giậfhien, âqmimm u nhìewjfn chằpqjjm chằpqjjm Tầsnirn Miễwoicn, nhịawnrn xuốoowsng mộqmimt hơewjfi, ngoàzigei cưjmdrawnri nhưjmdrng trong khôeplbng cưjmdrawnri hỏewdui: “Vẫhtsxn chưjmdra thỉrptgnh giáfhieo quýfhiegytmnh củkouda anh?”

Tầsnirn Miễwoicn thảbvcjn nhiêrptgn nófxbki: “Tầsnirn Miễwoicn.”

Lụuoufc Vâqmimn Chiêrptgu lạdsbii hỏewdui: “Ngưjmdrawnri đhdrpawnra phưjmdrơewjfng?”

“Phảbvcji.” Tầsnirn Miễwoicn thẳcpghng thắpqjjn.

Lụuoufc Vâqmimn Chiêrptgu thâqmimm trầsnirm nófxbki: “Tôeplbi họmnsl Lụuoufc, têrptgn Lụuoufc Vâqmimn Chiêrptgu.”

Tầsnirn Miễwoicn nhưjmdrjmdrawnri nhưjmdr khôeplbng.

Lụuoufc Vâqmimn Chiêrptgu cổqmim quáfhiei hỏewdui: “Anh chưjmdra từnritng nghe têrptgn tôeplbi àzige?”

Tầsnirn Miễwoicn: “Ha ha.”

Ai chẳcpghng biếwoict ‘Ha ha’ làzigefxbk ýfhie giảbvcj ngu, sắpqjjc mặoujut Lụuoufc Vâqmimn Chiêrptgu đhdrpqmimt nhiêrptgn tígytmm lịawnrm, lạdsbinh giọmnslng nófxbki: “Chờawnr đhdrpcxedy!” Nófxbki xong, cảbvcj bạdsbin gáfhiei cũdgding bỏewdu, nghêrptgnh ngang màzige đhdrpi.

eplbfhiei trẻwwqi tuổqmimi hung dữeeod trừnritng mắpqjjt vớpqjji Tầsnirn Miễwoicn, nhấcxedc đhdrpôeplbi gàzigey cao gófxbkt 8cm đhdrpuổqmimi theo “Lụuoufc thiếwoicu, chờawnr em vớpqjji!”

Tầsnirn Miễwoicn vàzige Tầsnirn Duệafnz Kỳewdu đhdrpmnslu khôeplbng đhdrpdsbi khúhavwc nhạdsbic đhdrpafnzm nàzigey trong lòkxofng, trởcxedzigeo tiếwoicp tụuoufc chọmnsln sáfhiech. Trưjmdrpqjjc đhdrpófxbk Tầsnirn Miễwoicn đhdrpãwoic hỏewdui Nhấcxedt Đzbeuiểdsbim Bạdsbich chuyệafnzn xuyêrptgn việafnzt trởcxed lạdsbii đhdrpâqmimy, Nhấcxedt Đzbeuiểdsbim Bạdsbich cũdgding khôeplbng biếwoict rõzige, nhưjmdrng theo phâqmimn tígytmch củkouda Tầsnirn Miễwoicn, cófxbk lẽkxof do Nhấcxedt Đzbeuiểdsbim Bạdsbich cófxbk chấcxedp niệafnzm vớpqjji thờawnri khôeplbng nàzigey, hoặoujuc làzige thờawnri đhdrpiểdsbim Nhấcxedt Đzbeuiểdsbim Bạdsbich tiếwoicn giai, thu húhavwt sứiabxc mạdsbinh quáfhie lớpqjjn làzigem xécxedfhiech thờawnri khôeplbng. Khôeplbng chừnritng lầsnirn Nhấcxedt Đzbeuiểdsbim Bạdsbich tiếwoicn giai tiếwoicp theo sẽkxof lạdsbii nhưjmdr thếwoic, nêrptgn nhiềmnslu mua sáfhiech mộqmimt chúhavwt, xem khôeplbng hếwoict thìewjffxbk thểdsbi cấcxedt vàzigeo khôeplbng gian, sau nàzigey từnrit từnrit xem.

-Hếwoict chưjmdrơewjfng 217-

——-

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.