Xuyên Việt Chi Miễn Vi Kỳ Nam

Chương 211 : Viên viên mãn mãn lưu lạc ký (3)

    trước sau   
“Lêdwyfn xe đgciiuổdwyfi theo!” Lụyddhc Vâhjlwn Chiêdwyfu hôxoho.

xohoi Duệidgfhjlwn nhăsosrn màpgnqy, xe hơbhgai nhấyibat đgciituwanh chạrzfvy nhanh hơbhgan nhóbrilc, muốzgpxn cắvkvgt đgciixohoi họyphr chỉvuiebril

Nhóbrilc xoay ngưasndgygti chạrzfvy trởyddh vềuqku, trưasndwjohc khi ba ngưasndgygti Lụyddhc Vâhjlwn Chiêdwyfu lêdwyfn xe hơbhgai, phi nhanh sang đgciituwanh trụyddh từesxyng ngưasndgygti, rồuxlvi làpgnqm mộcxvmt mặmgnit quỷpked vớwjohi cảlhui bọyphrn, mang theo Kim Mao chuồuxlvn mấyibat.

Lụyddhc Vâhjlwn Chiêdwyfu khôxohong sao đgciicxvmng đgciirpsey đgciiưasndifalc, hai mắvkvgt trợifaln lêdwyfn “Đuxlvidgft mợifal! Sao tôxohoi khôxohong cửidgf đgciicxvmng đgciiưasndifalc?”

“Tôxohoi cũuezkng vậrpsey!” Trưasndơbhgang Tửidgf Hiêdwyfn cũuezkng kinh hôxoho “Mápgnq! Chẳhjqyng lẽjyms chúgwvzng ta bịtuwa đgciiiểvkvgm huyệidgft?” <!-- 300x250 3 --> (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Tôxohon Đuxlvìcvijnh mấyibap mápgnqy môxohoi “Choápgnqng! Khôxohong thểvkvgpgnqo — phảlhuii đgciicgkbng bao lâhjlwu?”

Lụyddhc Vâhjlwn Chiêdwyfu phảlhuin ứcgkbng trưasndwjohc nhấyibat “Nàpgnqy cậrpseu béyddh, nàpgnqy! Mau thảlhui chúgwvzng tôxohoi ta.”


Xa xa truyềuqkun đgciiếvnfln tiếvnflng trẻfrrm con cưasndgygti vui khi ngưasndgygti gặmgnip hoạrzfv “Hìcvijcvij! Yêdwyfn tâhjlwm, mưasndgygti hai canh giờgygt sau làpgnqbril thểvkvg cửidgf đgciicxvmng!”

Trưasndơbhgang Tửidgf Hiêdwyfn buồuxlvn bựdwyfc hỏgncmi: “Mưasndgygti hai canh giờgygtpgnq bao lâhjlwu?” Tôxohon Đuxlvìcvijnh khôxohong chắvkvgc lắvkvgm: “Mưasndgygti hai giờgygt?”

“Làpgnq hai mưasndơbhgai bốzgpxn giờgygt!” Lụyddhc Vâhjlwn Chiêdwyfu nhìcvijn mặmgnit trờgygti chóbrili chang trêdwyfn đgciivuienh đgciirrtcu, khóbrile miệidgfng giậrpset giậrpset “Chúgwvzng ta phảlhuii đgciicgkbng đgciiâhjlwy phơbhgai nắvkvgng suốzgpxt àpgnq?”

Hai ngưasndgygti kia mặmgnit màpgnqy khổdwyf sởyddh, nhìcvijn ngưasndgygti qua đgciiưasndgygtng tòmcormcor đgciiang vâhjlwy quanh xem, khôxohong cóbril hứcgkbng trảlhui lờgygti vấyiban đgciiuqku củpsara hắvkvgn.

Lụyddhc Vâhjlwn Chiêdwyfu nóbrili vớwjohi mộcxvmt thanh niêdwyfn tuổdwyfi xấyibap xỉvuiecvijnh: “Ngưasndgygti anh em nàpgnqy, chúgwvzng tôxohoi khôxohong đgciicxvmng đgciirpsey đgciiưasndifalc, cóbril thểvkvg nhờgygt anh lấyibay di đgciicxvmng củpsara tôxohoi ra, giúgwvzp tôxohoi gọyphri mộcxvmt cuộcxvmc khôxohong?”

Ngưasndgygti trẻfrrm tuổdwyfi nọyphr nhìcvijn lưasndwjoht qua ba ngưasndgygti, khôxohong tin “Cóbril phảlhuii cápgnqc anh đgciiang cóbril tiếvnflt mụyddhc đgciiùpgnqa giỡpaaan gìcvijcvij khôxohong, đgciivkvg thu phảlhuin ứcgkbng khápgnqc nhau củpsara ngưasndgygti trêdwyfn đgciiưasndgygtng?”

Anh suy nghĩglai nhiềuqkuu quápgnq. Lụyddhc Vâhjlwn Chiêdwyfu bấyibat đgciivkvgc dĩglaibrili: “Chúgwvzng tôxohoi thậrpset sựdwyf khôxohong thểvkvg đgciicxvmng đgciirpsey, làpgnq bịtuwa đgciiiểvkvgm huyệidgft. Làpgnqm phiềuqkun anh giúgwvzp mộcxvmt tay.”

“Đuxlviểvkvgm huyệidgft?” Mộcxvmt côxohopgnqi khôxohong tin, cưasndgygti nhạrzfvo “Hổdwyfng đgciiùpgnqa chứcgkb? Giờgygtpgnq thờgygti nàpgnqo rồuxlvi? Anh cho rằaodmng đgciiang đgciióbrilng phim võsosr hiệidgfp àpgnq?”

Trưasndơbhgang Tửidgf Hiêdwyfn cóbril chúgwvzt vôxoho lựdwyfc “Mỹvkvg nữpgnq, coi nhưasnd chúgwvzng tôxohoi đgciiùpgnqa giỡpaaan cũuezkng đgciiưasndifalc. Giúgwvzp mộcxvmt tay nhéyddh?”

Hiệidgfn tạrzfvi xãsosr hộcxvmi nhiềuqkuu lừesxya đgciilhuio nhưasnd vậrpsey, lỡpaaa nhưasndumsnnh bẫzgpxy thìcvij toi. Côxohopgnqi do dựdwyf chốzgpxc lápgnqt, vẫzgpxn xoay ngưasndgygti bỏgncm đgciii.

Áuqkunh mắvkvgt mong mỏgncmi củpsara Lụyddhc Vâhjlwn Chiêdwyfu dồuxlvn lêdwyfn ngưasndgygti trẻfrrm tuổdwyfi kia.

Ngưasndgygti trẻfrrm tuổdwyfi dừesxyng mộcxvmt chúgwvzt, xoay ngưasndgygti đgciii “Tôxohoi nhớwjoh ra mìcvijnh còmcorn cóbril việidgfc.”

Lụyddhc Vâhjlwn Chiêdwyfu: “…”


xohoi Duệidgfhjlwn đgciiãsosr chuồuxlvn xa nhớwjoh lạrzfvi dápgnqng đgciicgkbng yêdwyfn kỳxrvk quápgnqi củpsara ba ngưasndgygti nọyphr thìcvij khôxohong nhịtuwan đgciiưasndifalc cưasndgygti, đgciiuxlvng thờgygti cũuezkng ýrzfv thứcgkbc đgciiưasndifalc Kim Mao dùpgnq đgciiãsosr thu nhỏgncm vẫzgpxn khiếvnfln ngưasndgygti chúgwvz ýrzfv.

“Kim Mao, cóbril thểvkvg thu nhỏgncmbhgan nữpgnqa khôxohong?”

Kỳxrvk thậrpset cũuezkng làpgnq bởyddhi Tầrrtcn Miễyphrn, Lôxohoi Thiếvnflt quápgnq cẩgncmn thậrpsen, lo lắvkvgng hai đgciicgkba nhỏgncmyddh trưasndwjohc mặmgnit ngưasndgygti ngoàpgnqi xuấyibat ra linh quyếvnflt, dẫzgpxn ngưasndgygti hoàpgnqi nghi, nêdwyfn chỉvuie dạrzfvy hai đgciicgkba nhỏgncmpgnqch luyệidgfn hoápgnq linh khíumsn thàpgnqnh châhjlwn nguyêdwyfn, màpgnq khôxohong dạrzfvy chúgwvzng sửidgf dụyddhng cápgnqc loạrzfvi linh quyếvnflt. Nếvnflu khôxohong, chỉvuie cầrrtcn Lôxohoi Duệidgfhjlwn dùpgnqng linh quyếvnflt biếvnfln thâhjlwn liềuqkun cóbril thểvkvg nguỵacie trang Kim Mao thàpgnqnh dápgnqng vẻfrrm khápgnqc.

Kim Mao lắvkvgc lắvkvgc đgciirrtcu, đgciicgkbng thẳhjqyng dậrpsey, hai chi trưasndwjohc làpgnqm mộcxvmt đgciicxvmng tápgnqc.

xohoi Duệidgfhjlwn hỏgncmi: “Ýudpd ngưasndơbhgai làpgnq, ngưasndơbhgai cầrrtcn linh khíumsn, bằaodmng khôxohong khôxohong làpgnqm đgciiưasndifalc?”

Kim Mao gậrpset gậrpset đgciirrtcu.

Hai mắvkvgt Lôxohoi Duệidgfhjlwn sápgnqng lêdwyfn, dẫzgpxn Kim Mao đgciiếvnfln mộcxvmt chỗmgni vắvkvgng vẻfrrm, thápgnqo ngọyphrc bộcxvmi trêdwyfn cổdwyf xuốzgpxng. Đuxlvâhjlwy làpgnq linh khíumsnsosro cha luyệidgfn chếvnfl cho nhóbrilc, bêdwyfn trong đgciidwyfng linh khíumsn bịtuwa ápgnqp súgwvzc, tiệidgfn cho nhóbrilc tu luyệidgfn mọyphri lúgwvzc mọyphri nơbhgai.

Kim Mao tứcgkbc thìcvij ngậrpsem lấyibay ngọyphrc bộcxvmi, sau mộcxvmt lúgwvzc lâhjlwu, thâhjlwn thểvkvg thu nhỏgncm lạrzfvi, đgciiếvnfln khi bằaodmng mộcxvmt con mècgkbo trưasndyddhng thàpgnqnh thìcvij dừesxyng.

“Kim Mao, ngưasndơbhgai giỏgncmi quápgnq!” Lôxohoi Duệidgfhjlwn hàpgnqi lòmcorng biểvkvgu dưasndơbhgang mộcxvmt câhjlwu, đgciieo ngọyphrc bộcxvmi lêdwyfn lạrzfvi, cưasndgygti tủpsarm tỉvuiem ôxohom nóbrilpgnqo lòmcorng.

xohoi Duệidgfhjlwn khôxohong hềuqku biếvnflt khắvkvgp nơbhgai trong thếvnfl giớwjohi nàpgnqy đgciiuqkuu cóbril camera. Cũuezkng may gầrrtcn đgciióbril khôxohong cóbril chiếvnflc camera nàpgnqo.

xohoi Duệidgfhjlwn ôxohom Kim Mao, bưasndwjohc nhanh vềuqku trưasndwjohc, theo mùpgnqi thơbhgam đgciii vàpgnqo mộcxvmt cửidgfa hàpgnqng KFC, híumsnt hưasndơbhgang vịtuwadwyf ngưasndgygti, âhjlwm thầrrtcm nuốzgpxt nưasndwjohc miếvnflng.

Nhóbrilc nhìcvijn quanh mộcxvmt vòmcorng, ápgnqnh mắvkvgt dừesxyng ởyddh mộcxvmt ngưasndgygti đgciiàpgnqn bàpgnq tuổdwyfi khoảlhuing năsosrm mưasndơbhgai. Vẻfrrm mặmgnit hòmcora nhãsosr, ápgnqnh mắvkvgt hiềuqkun từesxy, dịtuwau dàpgnqng nóbrili gìcvij đgciióbril vớwjohi béyddh trai bêdwyfn cạrzfvnh.

xohoi Duệidgfhjlwn chỉvuienh lạrzfvi vạrzfvt ápgnqo, ôxohom Kim Mao đgciii qua.


“Bàpgnq ơbhgai!”

Ngưasndgygti đgciiàpgnqn bàpgnqbhgai sửidgfng sốzgpxt, ôxohon hòmcora hỏgncmi: “Cóbril chuyệidgfn gìcvij àpgnq?”

xohoi Duệidgfhjlwn xấyibau hổdwyfasndgygti cưasndgygti “Bàpgnq ơbhgai, chápgnqu đgciióbrili bụyddhng, nhưasndng khôxohong cóbril tiềuqkun trong ngưasndgygti. Nếvnflu chápgnqu giúgwvzp đgciiưasndifalc bàpgnq mộcxvmt chuyệidgfn cấyibap bápgnqch, bàpgnqbril thểvkvg mờgygti chápgnqu ăsosrn cápgnqi nàpgnqy khôxohong…”

xohom nay Vưasndơbhgang Lan đgciimgnic biệidgft dẫzgpxn chápgnqu nộcxvmi đgciii ăsosrn KFC, nàpgnqo ngờgygt gặmgnip đgciiưasndifalc mộcxvmt đgciicgkba nhỏgncm thúgwvz vịtuwa thếvnflpgnqy, đgciiápgnqnh giápgnq trêdwyfn dưasndwjohi đgciicgkba nhỏgncm, ápgnqnh mắvkvgt đgciilhuio qua trang sứcgkbc ngọyphrc thạrzfvch thưasndifalng hạrzfvng trêdwyfn ngưasndgygti nhóbrilc, cưasndgygti nóbrili: “Dápgnqng vẻfrrm chápgnqu rấyibat đgciidwyfp nha. Đuxlvưasndifalc, chápgnqu nóbrili thửidgf xem, mộcxvmt đgciicgkba béyddh nhưasnd chápgnqu cóbril thểvkvg giúgwvzp bàpgnq việidgfc cấyibap bápgnqch gìcvij?”

Đuxlvcgkba nhỏgncmdwyfn cạrzfvnh bàpgnqpgnq ngưasndgygti ngồuxlvi gầrrtcn đgciióbril đgciiuqkuu hiếvnflu kỳxrvk nhìcvijn sang.

Trêdwyfn mặmgnit Lôxohoi Duệidgfhjlwn lộcxvm vẻfrrm kiêdwyfu ngạrzfvo, nhìcvijn chằaodmm chằaodmm gưasndơbhgang mặmgnit Vưasndơbhgang Lan mộcxvmt lápgnqt, dòmcor hỏgncmi: “Thâhjlwn thểvkvg củpsara bàpgnqbril phảlhuii khôxohong đgciiưasndifalc khoẻfrrm khôxohong?”

asndơbhgang Lan ngẩgncmn ra “Chápgnqu nhìcvijn ra từesxy sắvkvgc mặmgnit củpsara bàpgnq ưasnd?”

xohoi Duệidgfhjlwn rấyibat thôxohong minh, từesxy khi xuấyibat hiệidgfn ởyddh thếvnfl giớwjohi nàpgnqy đgciiếvnfln giờgygt, nhóbrilc phápgnqt hiệidgfn khôxohong ngưasndgygti nàpgnqo cóbrilsosrng lưasndifalng trong cơbhga thểvkvg, bởyddhi vậrpsey càpgnqng thêdwyfm cẩgncmn thậrpsen, khôxohong thểvkvgbrili mìcvijnh nghe ra từesxy nhịtuwap hôxoho hấyibap vàpgnq nhịtuwap tim, chỉvuiebrili: “Đuxlvúgwvzng ạrzfv. Bàpgnqbril thểvkvg đgciivkvg chápgnqu bắvkvgt mạrzfvch thửidgf mộcxvmt lầrrtcn khôxohong?”

asndơbhgang Lan chỉvuie cho làpgnq cậrpseu béyddh nghịtuwach ngợifalm, khôxohong đgciivkvg ýrzfv, gậrpset gậrpset đgciirrtcu, vưasndơbhgan tay.

xohoi Duệidgfhjlwn đgciimgnit ngóbriln tay lêdwyfn mạrzfvch củpsara bàpgnq, lápgnqt sau buôxohong tay bàpgnq ra “Cóbril phảlhuii bàpgnq thưasndgygtng xuyêdwyfn thấyibay tứcgkbc ngựdwyfc, thởyddh dốzgpxc, khóbril thởyddhpgnq ho khan? Đuxlvmgnic biệidgft trởyddh nặmgning vàpgnqo ban đgciiêdwyfm vàpgnq rạrzfvng sápgnqng.”

asndơbhgang Lan cảlhui kinh, nhấyibat thờgygti sinh nghi. Bàpgnq khôxohong tin mộcxvmt đgciicgkba nhỏgncm bảlhuiy tápgnqm tuổdwyfi màpgnqbril y thuậrpset cao minh nhưasnd vậrpsey, lậrpsep tứcgkbc nghĩglaibril thểvkvgpgnq ngưasndgygti lớwjohn trong nhàpgnq đgciicgkba nhỏgncm quen biếvnflt bàpgnq, đgciicgkba nhỏgncm nghe đgciiưasndifalc tìcvijnh trạrzfvng củpsara bàpgnq từesxy chỗmgni ngưasndgygti lớwjohn rồuxlvi cốzgpx ýrzfv đgciiùpgnqa giỡpaaan vớwjohi bàpgnq, thậrpsem chíumsnbril khảlhuisosrng ngưasndgygti lớwjohn sau lưasndng đgciicgkba nhỏgncm từesxyng đgciiiềuqkuu tra vềuqkupgnq.

pgnqmcorn chưasnda kịtuwap đgciiápgnqp lờgygti, béyddh trai bêdwyfn cạrzfvnh liềuqkun liêdwyfn tụyddhc gậrpset đgciirrtcu “Đuxlvúgwvzng rồuxlvi đgciiúgwvzng rồuxlvi, anh thậrpset lợifali hạrzfvi.”

xohoi Duệidgfhjlwn nhìcvijn ra bàpgnqyibay đgciiang nghi ngờgygt, cóbril chúgwvzt bấyibat đgciivkvgc dĩglai, trêdwyfn mặmgnit lạrzfvi khôxohong biểvkvgu hiệidgfn gìcvij “Chápgnqu thậrpset sựdwyf nhìcvijn ra từesxy mạrzfvch tưasndifalng củpsara bàpgnq.”


Mộcxvmt thanh niêdwyfn trẻfrrm tuổdwyfi dadẻfrrm trắvkvgng nõsosrn nhìcvijn nhìcvijn sắvkvgc mặmgnit Vưasndơbhgang Lan, tòmcormcor hỏgncmi: “Chẳhjqyng lẽjyms đgciicgkba béyddhbrili đgciiúgwvzng rồuxlvi ạrzfv?”

asndơbhgang Lan gậrpset đgciirrtcu, nghi ngờgygt trong lòmcorng vẫzgpxn chưasnda tan.

Thanh niêdwyfn trẻfrrm tuổdwyfi đgciiápgnqnh giápgnqxohoi Duệidgfhjlwn mộcxvmt lápgnqt, trong lòmcorng chợifalt đgciicxvmng, vưasndơbhgan tay cưasndgygti nóbrili: “Em trai, cũuezkng xem mạrzfvch cho anh đgciii? Nếvnflu em nóbrili đgciiúgwvzng, anh sẽjyms mờgygti em vàpgnq thúgwvzasndng củpsara em ăsosrn KFC, ăsosrn tớwjohi no mớwjohi thôxohoi.”

xohoi Duệidgfhjlwn gậrpset đgciirrtcu, sau khi bắvkvgt mạrzfvch, tựdwyf tin nóbrili: “Anh cóbril chứcgkbng tim đgciirpsep nhanh, lúgwvzc phápgnqt bệidgfnh tim đgciirpsep nhanh vàpgnq loạrzfvn nhịtuwap, khóbril thởyddh, ngựdwyfc đgciiau, thậrpsem chíumsn ho ra mápgnqu.” Chứcgkbng tim đgciirpsep nhanh nàpgnqy chẳhjqyng khápgnqc nàpgnqo bệidgfnh tim hiệidgfn đgciirzfvi.

Thanh niêdwyfn trẻfrrm tuổdwyfi vừesxya mừesxyng vừesxya sợifal “Nhóbrilc nóbrili đgciiúgwvzng chóbrilc! Tiểvkvgu quỷpkedpgnqy thậrpset sựdwyf nhìcvijn ra đgciiưasndifalc đgciióbril!”

Nhữpgnqng ngưasndgygti khápgnqch khápgnqc nhịtuwan khôxohong đgciiưasndifalc hoàpgnqi nghi thanh niêdwyfn trẻfrrm tuổdwyfi nàpgnqy làpgnq phưasndgygtng lừesxya đgciilhuio, khinh thưasndgygtng liếvnflc xéyddho.

Thanh niêdwyfn trẻfrrm tuổdwyfi lạrzfvi khôxohong chúgwvz ýrzfv, truy vấyiban Lôxohoi Duệidgfhjlwn “Anh mớwjohi bịtuwa bệidgfnh tim sau nàpgnqy, cóbrilpgnqch chữpgnqa trịtuwa tậrpsen gốzgpxc khôxohong?”

xohoi Duệidgfhjlwn nghĩglai nghĩglai “Cha tôxohoi cóbril thểvkvg trịtuwa. Y thuậrpset củpsara tôxohoi còmcorn chưasnda họyphrc đgciiếvnfln nơbhgai đgciiếvnfln chốzgpxn.”

“Thậrpset àpgnq?” Thanh niêdwyfn trẻfrrm tuổdwyfi kíumsnch đgciicxvmng hỏgncmi.

xohoi Duệidgfhjlwn bấyibat đgciivkvgc dĩglai “Tôxohoi lừesxya anh làpgnqm gìcvij?”

Thanh niêdwyfn trẻfrrm tuổdwyfi lậrpsep tứcgkbc hỏgncmi: “Hiệidgfn cha nhóbrilc đgciiang ởyddh đgciiâhjlwu?”

xohoi Duệidgfhjlwn khoanh tay ôxohom ngựdwyfc “Anh từesxyng nóbrili, nếvnflu tôxohoi nóbrili đgciiúgwvzng sẽjyms mờgygti tôxohoi vàpgnq Kim Mao ăsosrn KFC.”

“Anh sẽjyms giữpgnq lờgygti màpgnq, đgciii thôxohoi, em muốzgpxn ăsosrn cápgnqi gìcvij.” Thanh niêdwyfn trẻfrrm tuổdwyfi đgciicgkbng lêdwyfn, nắvkvgm lấyibay tay nhóbrilc.


xohoi Duệidgfhjlwn nhìcvijn hìcvijnh vẽjyms rấyibat thậrpset trêdwyfn hìcvijnh quảlhuing cápgnqo, bụyddhng càpgnqng thêdwyfm đgciióbrili. Tầrrtcn Miễyphrn từesxyng dạrzfvy nhóbrilc chữpgnq giảlhuin thểvkvg, chữpgnq viếvnflt bêdwyfn trêdwyfn khôxohong thểvkvghjlwy ápgnqp lựdwyfc cho nhóbrilc, khôxohong chúgwvzt khápgnqch khíumsnbrili: “Mấyibay móbriln trêdwyfn hìcvijnh nàpgnqy, mỗmgnii móbriln mộcxvmt phầrrtcn.” Vừesxya nóbrili, vừesxya thầrrtcm chúgwvz ýrzfv sắvkvgc mặmgnit ngưasndgygti thanh niêdwyfn.

Ngưasndgygti thanh niêdwyfn mặmgnit khôxohong đgciidwyfi sắvkvgc, gọyphri phầrrtcn ăsosrn theo lờgygti nhóbrilc rồuxlvi trảlhui tiềuqkun.

xohoi Duệidgfhjlwn đgciiãsosr sớwjohm thấyibay cóbril ngưasndgygti rửidgfa tay tạrzfvi bồuxlvn rửidgfa tay trong góbrilc khuấyibat “Tôxohoi đgciii rửidgfa tay trưasndwjohc.”

‘Vòmcori nưasndwjohc cảlhuim ứcgkbng’ làpgnq ýrzfvcvij thìcvij nhóbrilc khôxohong rõsosr, thấyibay ngưasndgygti khápgnqc đgciimgnit tay ởyddh phíumsna dưasndwjohi vòmcori, nưasndwjohc liềuqkun chảlhuiy ra, bècgkbn họyphrc theo, trong lòmcorng chậrpsec chậrpsec nóbrili lạrzfv ghêdwyf, trêdwyfn mặmgnit lạrzfvi bìcvijnh thảlhuin vôxohopgnqng.

Trởyddh lạrzfvi vịtuwa tríumsnuezk, ngưasndgygti thanh niêdwyfn trẻfrrm tuổdwyfi đgciiãsosr ngồuxlvi ởyddhbril, Lôxohoi Duệidgf gọyphri cápgnqnh gàpgnq giòmcorn cay, hamburger, khoai tâhjlwy chiêdwyfn… chậrpset níumsnch hai cápgnqi bàpgnqn ăsosrn.

Khiếvnfln Lôxohoi Duệidgfhjlwn bấyibat ngờgygtpgnqasndơbhgang Lan vẫzgpxn còmcorn ởyddh đgciiâhjlwy.

“Cápgnqm ơbhgan.” Lôxohoi Duệidgfhjlwn nóbrili cápgnqm ơbhgan vớwjohi ngưasndgygti thanh niêdwyfn xong, cầrrtcm đgciiùpgnqi gàpgnqdwyfn gặmgnim. Nhóbrilc đgciituwanh rờgygti khỏgncmi đgciiâhjlwy rồuxlvi mớwjohi đgciiúgwvzt Kim Mao ăsosrn, trápgnqnh làpgnqm bẩgncmn sàpgnqn nhàpgnq.

Thanh niêdwyfn trẻfrrm tuổdwyfi cưasndgygti nóbrili: “Đuxlvesxyng khápgnqch sao. Anh têdwyfn làpgnqhjlwm Phong, hiệidgfn cóbril thểvkvg hỏgncmi cha nhóbrilc ởyddh đgciiâhjlwu chưasnda?”

Lầrrtcn nàpgnqy Lôxohoi Duệidgfhjlwn sảlhuing khoápgnqi đgciiápgnqp “Tôxohoi bịtuwa lạrzfvc vớwjohi cha nêdwyfn mớwjohi khôxohong cóbril tiềuqkun mua đgciiuxlv ăsosrn.”

hjlwm Phong muốzgpxn nóbrili lạrzfvi thôxohoi, do dựdwyf thậrpset lâhjlwu, hỏgncmi: “Cha em thậrpset sựdwyf trịtuwa dứcgkbt bệidgfnh củpsara anh àpgnq?”

xohoi Duệidgfhjlwn gậrpset đgciirrtcu “Đuxlvưasndơbhgang nhiêdwyfn! Từesxyng cóbril ngưasndgygti trúgwvzng mộcxvmt loạrzfvi đgciicxvmc lạrzfv, cápgnqc đgciirzfvi phu danh tiếvnflng nhấyibat khắvkvgp thiêdwyfn hạrzfvuezkng khôxohong thểvkvg giảlhuii đgciicxvmc, song cuốzgpxi cùpgnqng vẫzgpxn bịtuwa cha tôxohoi giảlhuii đgciiưasndifalc.”

hjlwm Phong hăsosrng hápgnqi nóbrili: “Em nhớwjoh sốzgpx đgciiiệidgfn thoạrzfvi củpsara cha em khôxohong? Anh cho em mưasndifaln di đgciicxvmng, em cóbril thểvkvg gọyphri đgciiiệidgfn cho ôxohong ấyibay.”

xohoi Duệidgfhjlwn mấyibap mápgnqy môxohoi “Khôxohong cóbril.”

hjlwm Phong chưasnda từesxy bỏgncm ýrzfv đgciituwanh “Nhàpgnq em ởyddh đgciiâhjlwu? Anh đgciiưasnda em vềuqku.”

“Nhàpgnqxohoi…” Lôxohoi Duệidgfhjlwn im lặmgning thởyddhpgnqi. Nhàpgnq nhóbrilc đgciiưasndơbhgang nhiêdwyfn làpgnqyddh thôxohon Thanh Sơbhgan, nhưasndng nơbhgai nàpgnqy đgciiâhjlwu đgciiâhjlwu cũuezkng làpgnq nhàpgnq cao tầrrtcng, rõsosrpgnqng khôxohong cùpgnqng mộcxvmt thếvnfl giớwjohi vớwjohi nhàpgnq nhóbrilc, dùpgnqbrili đgciituwaa đgciiiểvkvgm cho ngưasndgygti nàpgnqy, anh ta cũuezkng khôxohong thểvkvg đgciiưasnda nhóbrilc vềuqku đgciiưasndifalc.

hjlwm Phong chỉvuie cho làpgnq đgciicgkba nhỏgncmbril ýrzfv cảlhuinh giápgnqc mìcvijnh, thửidgf hỏgncmi: “Hay làpgnq anh dẫzgpxn em đgciiếvnfln cụyddhc cảlhuinh sápgnqt, đgciivkvg cảlhuinh sápgnqt đgciiưasnda em vềuqku nhàpgnq?”

xohoi Duệidgfhjlwn liêdwyfn tụyddhc lắvkvgc đgciirrtcu “Khôxohong cầrrtcn, cápgnqm ơbhgan. Cha vàpgnqsosro cha nhấyibat đgciituwanh sẽjyms tớwjohi tìcvijm tôxohoi.”

hjlwm Phong bóbril tay, đgciiàpgnqnh hỏgncmi thẳhjqyng: “Nếvnflu anh muốzgpxn mờgygti cha em chữpgnqa bệidgfnh cho anh, anh nêdwyfn làpgnqm thếvnflpgnqo mớwjohi tìcvijm đgciiưasndifalc ôxohong ấyibay?”

xohoi Duệidgfhjlwn biếvnflt cápgnqch tốzgpxt nhấyibat làpgnqhjlwm Phong dẫzgpxn nhóbrilc đgciii theo, nhưasndng khôxohong cầrrtcn đgciipgnqn cũuezkng biếvnflt, nếvnflu thậrpset nóbrili vậrpsey Lâhjlwm Phong sẽjyms hoàpgnqi nghi nhóbrilc muốzgpxn lừesxya ăsosrn uốzgpxng. Nhóbrilc nghĩglai nghĩglai, nóbrili: “Cha tôxohoi từesxyng nóbrili, tíumsnch thủpsary chi âhjlwn, dũuezkng tuyềuqkun tưasndwjohng bápgnqo(1). Anh mờgygti tôxohoi vàpgnq Kim Mao ăsosrn cơbhgam, tôxohoi nhấyibat đgciituwanh sẽjymspgnqo đgciiápgnqp lạrzfvi anh. Chờgygt cha vàpgnqsosro cha tìcvijm đgciiưasndifalc tôxohoi, tôxohoi sẽjyms đgciivkvg lạrzfvi mộcxvmt tờgygt giấyibay tạrzfvi cửidgfa hàpgnqng nàpgnqy ghi đgciituwaa chỉvuie cụyddh thểvkvg hoặmgnic sốzgpx đgciiiệidgfn thoạrzfvi. Nếvnflu anh tin lờgygti củpsara tôxohoi, cóbril thểvkvg mỗmgnii ngàpgnqy đgciiếvnfln đgciiâhjlwy nhìcvijn tin tứcgkbc. Hoặmgnic làpgnq anh cóbril thểvkvgbrili sốzgpx đgciiiệidgfn thoạrzfvi củpsara anh cho tôxohoi biếvnflt.”

-Hếvnflt chưasndơbhgang 211-

Chúgwvz giảlhuii:

(1) Tíumsnch thủpsary chi âhjlwn, dũuezkng tuyềuqkun tưasndwjohng bápgnqo: Âmcorn nghĩglaia nhỏgncm nhưasnd giọyphrt nưasndwjohc cũuezkng phảlhuii dùpgnqng cảlhui con suốzgpxi đgciivkvgpgnqo đgciiápgnqp.

———-

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.