Xuân Sắc Như Thế

Chương 52 : Trâu lồng náo phố

    trước sau   
Ai bảswklo trârnhuu giàggvb chậgsjkm chạgdmip, mộbkqst khi chạgdmim đltmbếssrvn giớsxezi hạgdmin thìuhyv uy lựlaijc khôaresng sao tảswkl nổnexwi. Ngưewmatrhfi ngưewmatrhfi trêcsftn phốrwso kinh hãxfkgi ngãxfkgioyin xuốrwsong đltmbszeat, hàggvbng quámjgtn run sợltmb đltmbómefgng chặkbmnt cửcbida. Đhazpazwi Tửcbidrnhun đltmbang đltmbi phíaapba trưewmasxezc đltmbbkqst nhiêcsftn nghe thấszeay mộbkqst tiếssrvng hédqqat lớsxezn, còjaudn chưewmaa kịssrvp đltmbssrvnh thầsxezn thìuhyvuhyvyruv Thíaapbnh đltmbãxfkg nhàggvbo vàggvbo lòjaudng hắwkhmn, giữatur rịssrvt. “Đhazpazwi đltmbgdmii nhârnhun, bảswkln quan sợltmb!”

Đhazpazwi Tửcbidrnhun bịssrv con trârnhuu đltmbang phi ầsxezm ầsxezm trưewmasxezc mặkbmnt vàggvbuhyvyruv Thíaapbnh làggvbm cho hoàggvbn toàggvbn tỉptetnh rưewmaltmbu, hắwkhmn vộbkqsi đltmbwqmjy Kìuhyvyruv Thíaapbnh ra, “Kìuhyv đltmbgdmii nhârnhun, đltmbpmwnng nhưewma vậgsjky, mọebwni ngưewmatrhfi đltmbang nhìuhyvn đltmbszeay!”

“Khôaresng, khôaresng! Bảswkln quan sợltmb lắwkhmm!” Lựlaijc tay Kìuhyvyruv Thíaapbnh mạgdminh khómefg tảswkl, mặkbmnc hắwkhmn kédqqao thếssrvggvbo cũfygang nhấszeat quyếssrvt khôaresng buôaresng.

Con trârnhuu lồvoxzng vẫnlgcn lao hùohdhng hụfygac vềmbhc phíaapba họebwn. Vârnhun Áigfmnh Lụfygac vẫnlgcn trârnhun trârnhun nhìuhyvn đltmbámjgtm mârnhuy bụfygai càggvbng lúbkqsc càggvbng tiếssrvn gầsxezn, lắwkhmp bắwkhmp hỏhrfvi. “Nómefg… nómefg chạgdmiy thẳcevong tớsxezi chỗazwi chúbkqsng ta sao?”

Tầsxezn Luậgsjkn níaapbn thởwqmj thìuhyv thàggvbo: “Cómefg vẻwkhm nhưewma vậgsjky”.

rnhun Áigfmnh Lụfygac quay đltmbsxezu nhìuhyvn Tầsxezn Luậgsjkn, bộbkqs ámjgto bàggvbo màggvbu đltmbhrfv củuhyva hắwkhmn càggvbng thêcsftm rựlaijc rỡeshkewmasxezi ámjgtnh nắwkhmng chómefgi chang. Côares đltmbbkqst nhiêcsftn rùohdhng mìuhyvnh ớsxezn lạgdminh, đltmbssrvnh gọebwni Đhazpazwi Tửcbidrnhun đltmbếssrvn tưewmaơyruvng trợltmb nhưewmang thấszeay đltmbôaresi nam thanh nữaturbkqs kia đltmbang ôaresm rịssrvt lấszeay nhau bèioyin thôaresi.


“Tầsxezn côaresng tửcbid, anh cómefg… biếssrvt võmbhcaresng khôaresng?” Côares hỏhrfvi nhanh.

“Khôaresng!” Tầsxezn Luậgsjkn đltmbámjgtp gọebwnn, mồvoxzaresi trámjgtn túbkqsa ra nhưewma tắwkhmm.

“Phíaapba trưewmasxezc cómefg phảswkli làggvbaresng khôaresng?”

“Phíaapba trưewmasxezc làggvbaresng hộbkqs thàggvbnh”.

“Anh cómefg biếssrvt bơyruvi khôaresng?”

Tầsxezn Luậgsjkn cưewmatrhfi khổnexw. “Khôaresng!”

Sắwkhmc mặkbmnt Vârnhun Áigfmnh Lụfygac thoámjgtng chúbkqst ảswklo nãxfkgo. Con trârnhuu kia xem chừpmwnng rấszeat to khỏhrfve…

“Tầsxezn côaresng tửcbid, anh cởwqmji ámjgto ra đltmbi!” Côares cốrwso trấszean tĩdoronh, nhẹvoxz giọebwnng ra lệmbhcnh.

“Áigfmnh Lụfygac, nàggvbng muốrwson làggvbm gìuhyv?” Tầsxezn Luậgsjkn đltmbếssrvn giờtrhfggvby vẫnlgcn khôaresng quêcsftn thắwkhmc mắwkhmc.

“Khôaresng phảswkli tôaresi muốrwson phi lễehre vớsxezi anh đltmbârnhuu. Nhanh lêcsftn!” Giọebwnng côares bắwkhmt đltmbsxezu run run.

Tầsxezn Luậgsjkn lómefgng ngómefgng cởwqmji ámjgto bàggvbo nhưewmang khôaresng chịssrvu đltmbưewmaa cho côares.

“Tầsxezn côaresng tửcbid, anh cómefgmjgtch đltmbrwsoi phómefg rồvoxzi sao?”

Tầsxezn Luậgsjkn lắwkhmc đltmbsxezu.


rnhun Áigfmnh Lụfygac nhanh tay đltmboạgdmit lấszeay tấszeam ámjgto đltmbhrfv trêcsftn tay hắwkhmn, chạgdmiy nhanh vềmbhc phíaapba sôaresng hộbkqs thàggvbnh.

“Áigfmnh Lụfygac”, Đhazpazwi Tửcbidrnhun thấszeay thếssrv gọebwni lớsxezn, “nàggvbng làggvbm gìuhyv vậgsjky?”

rnhun Áigfmnh Lụfygac khôaresng trảswkl lờtrhfi, chỉptet cắwkhmm đltmbsxezu cắwkhmm cổnexw chạgdmiy. Sau lưewmang, con trârnhuu đltmbang lồvoxzng lộbkqsn lao tớsxezi gầsxezn Tầsxezn Luậgsjkn, đltmbbkqst nhiêcsftn đltmbnexwi hưewmasxezng, đltmbuổnexwi theo mảswklnh ámjgto đltmbhrfv phấszeat phơyruv trưewmasxezc mặkbmnt. Cơyruv mặkbmnt Đhazpazwi Tửcbidrnhun căioying cứwqmjng, Kìuhyvyruv Thíaapbnh trârnhun trốrwsoi nhìuhyvn theo.

rnhun Áigfmnh Lụfygac khôaresng bómefg chârnhun[1] nhưewmang do mặkbmnc xiêcsftm vámjgty nhiềmbhcu lớsxezp nêcsftn gắwkhmng sứwqmjc thếssrvggvbo cũfygang khôaresng thểgjzo chạgdmiy nhanh đltmbưewmaltmbc. Vârnhun Áigfmnh Lụfygac vừpmwna chạgdmiy vừpmwna ngoámjgti đltmbsxezu lạgdmii nhìuhyvn, tiếssrvng thởwqmj phìuhyv phìuhyv củuhyva con trârnhuu đltmbãxfkg ngay sámjgtt bêcsftn tai côares, mồvoxzaresi lạgdminh ưewmasxezt đltmbnlgcm sốrwsong lưewmang.

[1] Tụfygac làggvbm đltmbvoxzp củuhyva con gámjgti Trung Quốrwsoc ngàggvby xưewmaa. Bàggvbn chârnhun sau mộbkqst thờtrhfi gian bịssrvmefg chặkbmnt teo nhỏhrfv chỉptet bằymbang mộbkqst lámjgtt dưewmaa sẽkvka đltmbưewmaltmbc gọebwni làggvb “kim liêcsftn tam thốrwson” (gómefgt sen ba tấszeac).

aresng hộbkqs thàggvbnh đltmbãxfkgwqmj ngay trưewmasxezc mặkbmnt.

Đhazpang hạgdmin nặkbmnng màggvb sao nưewmasxezc sôaresng vẫnlgcn chảswkly xiếssrvt nhưewma vậgsjky chứwqmj?

rnhun Áigfmnh Lụfygac khôaresng còjaudn thờtrhfi gian đltmbgjzo nghĩdoro, nhắwkhmm mắwkhmt đltmbámjgtnh liềmbhcu buôaresng ngưewmatrhfi xuốrwsong sôaresng. Côares biếssrvt bơyruvi, nhưewmang chưewmaa từpmwnng họebwnc nhảswkly cầsxezu. Vârnhun Áigfmnh Lụfygac vừpmwna rơyruvi xuốrwsong nưewmasxezc đltmbãxfkg nghe thấszeay cómefg tiếssrvng thứwqmjuhyv đltmbómefg rấszeat lớsxezn rơyruvi xuốrwsong theo, nưewmasxezc bắwkhmn tậgsjkn trờtrhfi. Dòjaudng nưewmasxezc cuốrwson phăioying chiếssrvc ámjgto đltmbhrfv trêcsftn tay côares, con trârnhuu gặkbmnp nưewmasxezc cũfygang đltmbãxfkg dịssrvu bớsxezt cơyruvn hung hãxfkgn, chậgsjkm rãxfkgi đltmbuổnexwi theo mảswklnh ámjgto trôaresi xa.

rnhun Áigfmnh Lụfygac híaapbt mộbkqst hơyruvi thậgsjkt sârnhuu rồvoxzi sảswkli tay bơyruvi vàggvbo bờtrhf. Nưewmasxezc khôaresng còjaudn chảswkly xiếssrvt nhưewmang chiếssrvc vámjgty lùohdhng nhùohdhng cứwqmj quấszean ríaapbu quanh chârnhun khiếssrvn côaresyruvi chậgsjkt vậgsjkt mộbkqst chúbkqst.

“Tùohdhm!” Lạgdmii mộbkqst cộbkqst nưewmasxezc bắwkhmn lêcsftn tung tómefge.

“Áigfmnh Lụfygac, Áigfmnh Lụfygac…” Tầsxezn Luậgsjkn sặkbmnc nưewmasxezc ho sặkbmnc sụfygaa nhưewmang vẫnlgcn gắwkhmng gàggvbo tìuhyvm côares, hai tay quơyruv loạgdmin xạgdmi trêcsftn mặkbmnt sôaresng. Gọebwni đltmbưewmaltmbc vàggvbi tiếssrvng, hắwkhmn nhanh chómefgng chìuhyvm nghỉptetm đltmbgjzo lạgdmii từpmwnng chuỗazwii bọebwnt khíaapb trêcsftn mặkbmnt nưewmasxezc. Đhazpãxfkg gầsxezn đltmbếssrvn bờtrhf, Vârnhun Áigfmnh Lụfygac lạgdmii phảswkli xoay ngưewmatrhfi bơyruvi vềmbhcewmasxezng bọebwnt khíaapb nổnexwi. Côaresuhyv hụfygac nắwkhmm lấszeay cổnexw ámjgto Tầsxezn Luậgsjkn kédqqao lêcsftn. Rõmbhcggvb khôaresng biếssrvt bơyruvi lạgdmii còjaudn nhảswkly xuốrwsong làggvbm phiềmbhcn thêcsftm. Đhazpúbkqsng làggvb đltmbvoxz anh hùohdhng rơyruvm!

Ngưewmatrhfi sắwkhmp chếssrvt đltmbuốrwsoi dùohdh thấszeay mộbkqst cọebwnng rơyruvm trôaresi qua cũfygang sẽkvka sốrwsong chếssrvt níaapbu lấszeay. Tầsxezn Luậgsjkn hoảswklng hốrwsot ôaresm chặkbmnt lấszeay tay Vârnhun Áigfmnh Lụfygac, ngưewmatrhfi hắwkhmn thìuhyv nặkbmnng màggvb sứwqmjc Vârnhun Áigfmnh Lụfygac lạgdmii yếssrvu, vùohdhng vẫnlgcy dưewmasxezi nưewmasxezc mộbkqst lúbkqsc, Vârnhun Áigfmnh Lụfygac bắwkhmt đltmbsxezu cảswklm thấszeay đltmbuốrwsoi sứwqmjc, côares ngưewmasxezc mắwkhmt nhìuhyvn lêcsftn bờtrhf, muốrwson tìuhyvm xem cómefg vịssrv hảswklo hámjgtn trưewmaltmbng nghĩdoroa nàggvbo ra tay cứwqmju vớsxezt họebwn khôaresng.

Trêcsftn bờtrhf, ngưewmatrhfi xem khôaresng íaapbt nhưewmang hảswklo hámjgtn thìuhyv khôaresng nhiềmbhcu, chủuhyv yếssrvu chỉptetmefg phụfyga nữaturggvb trẻwkhm em. Đhazpazwi Tửcbidrnhun vàggvbuhyvyruv Thíaapbnh cũfygang ởwqmj trong sốrwso đltmbómefg, hai ngưewmatrhfi vẫnlgcn díaapbnh chặkbmnt nhau. Đhazpazwi đltmbgdmii nhârnhun mặkbmnt đltmbhrfv bừpmwnng bừpmwnng còjaudn Kìuhyv tiểgjzou thưewma thìuhyvbkqsm rómefg sợltmbxfkgi. Vârnhun Áigfmnh Lụfygac mệmbhct mỏhrfvi hạgdmi tầsxezm mắwkhmt, dũfygang khíaapb trong ngưewmatrhfi bay biếssrvn khôaresng íaapbt.


“Vârnhun thámjgti y…” Mộbkqst bómefgng ngưewmatrhfi len nhanh qua đltmbámjgtm đltmbôaresng, lao nhanh xuốrwsong sôaresng ứwqmjng cứwqmju.

“Giang thịssrv vệmbhc…” Vârnhun Áigfmnh Lụfygac cảswklm kíaapbch suýhxoft khómefgc.

Giang Dũfygang đltmbanh mặkbmnt bơyruvi tớsxezi, mộbkqst tay kédqqao Tầsxezn Luậgsjkn, tay kia kédqqao nốrwsot Vârnhun Áigfmnh Lụfygac đltmbang xìuhyvu nhưewmamjgtnh đltmba nhúbkqsng, lôaresi lêcsftn bờtrhf. Vârnhun Áigfmnh Lụfygac mệmbhct nhọebwnc đltmbwqmjng dậgsjky, quầsxezn ámjgto ưewmasxezt đltmbnlgcm bámjgtm díaapbnh vàggvbo ngưewmatrhfi đltmbgjzo lộbkqs đltmbưewmatrhfng cong thiếssrvu nữatur. Mộbkqst bàggvbxfkgo tốrwsot bụfygang đltmbwqmjng gầsxezn đltmbszeay đltmbưewmaa cho côares bộbkqs ámjgto đltmbgjzo khoámjgtc tạgdmim lêcsftn ngưewmatrhfi cho đltmbeshk lạgdminh.

Tầsxezn Luậgsjkn đltmbãxfkg uốrwsong mộbkqst bụfygang nưewmasxezc, mêcsft man bấszeat tỉptetnh khôaresng còjaudn biếssrvt gìuhyv. Vârnhun Áigfmnh Lụfygac vộbkqsi bảswklo đltmbámjgtm đltmbôaresng vârnhuy quanh lùohdhi lạgdmii phíaapba sau, đltmbgjzo Giang Dũfygang đltmbkbmnt Tầsxezn Luậgsjkn nằymbam xuốrwsong. Côares cởwqmji ámjgto Tầsxezn Luậgsjkn rồvoxzi ra sứwqmjc ấszean bụfygang hắwkhmn cho ọebwnc nưewmasxezc ra. Mộbkqst lúbkqsc sau, Tầsxezn Luậgsjkn bắwkhmt đltmbsxezu he hédqqa mắwkhmt, ho sặkbmnc vàggvbi tiếssrvng. Vârnhun Áigfmnh Lụfygac đltmbeshk hắwkhmn ngồvoxzi dậgsjky, giúbkqsp hắwkhmn lau vếssrvt bùohdhn ởwqmj khómefge miệmbhcng, phámjgtt giámjgtc trong đltmbómefgmefg lẫnlgcn vệmbhct mámjgtu tưewmaơyruvi. Côares nắwkhmm cổnexw tay Tầsxezn Luậgsjkn, bắwkhmt mạgdmich.

rnhun Áigfmnh Lụfygac đltmbbkqst nhiêcsftn biếssrvn sắwkhmc, mạgdmich củuhyva Tầsxezn Luậgsjkn mong manh khómefgewmawqmjng nhưewma thểgjzo đltmbang mắwkhmc bệmbhcnh nguy kịssrvch, nhưewmang ngoạgdmii trừpmwn thârnhun thểgjzo hao gầsxezy ra, nhữaturng mặkbmnt khámjgtc hắwkhmn vẫnlgcn ổnexwn.

Rốrwsot cuộbkqsc Tầsxezn Luậgsjkn bịssrv sao chứwqmj?

“Tầsxezn côaresng tửcbid, anh cómefg khỏhrfve khôaresng?” Côares ôaresn hòjauda hỏhrfvi.

Tầsxezn Luậgsjkn gưewmaltmbng cưewmatrhfi yếssrvu ớsxezt. “Áigfmnh Lụfygac, nàggvbng đltmbrwsoi vớsxezi ta… thậgsjkt tốrwsot”.

“Đhazppmwnng nómefgi nữatura, gắwkhmng giữatur sứwqmjc đltmbi. Tầsxezn côaresng tửcbid, sứwqmjc khỏhrfve anh… Tôaresi sẽkvka mờtrhfi thêcsftm thámjgti y chẩwqmjn bệmbhcnh cho anh, bằymbang khôaresng e sẽkvka xảswkly ra chuyệmbhcn lớsxezn đltmbszeay. Nàggvbo, anh đltmbwqmjng lêcsftn đltmbưewmaltmbc khôaresng?” Côares cắwkhmn răioying đltmbeshk hắwkhmn đltmbwqmjng dậgsjky. Giang Dũfygang bưewmasxezc đltmbếssrvn choàggvbng vai Tầsxezn Luậgsjkn dìuhyvu đltmbi.

“Sứwqmjc khỏhrfve ta thếssrvggvbo ta tựlaij biếssrvt, sẽkvka khôaresng cómefg chuyệmbhcn gìuhyv đltmbârnhuu. Trámjgtng sĩdoro, cảswklm ơyruvn huynh!” Tầsxezn Luậgsjkn chắwkhmp tay cảswklm tạgdmi Giang Dũfygang.

Mặkbmnt Giang Dũfygang vẫnlgcn lạgdminh nhưewmaioying. “Ta phụfygang chỉptet bảswklo vệmbhcrnhun thámjgti y, cứwqmju ngưewmaơyruvi chỉptetggvb tiệmbhcn tay màggvbggvbm thôaresi, khôaresng cầsxezn cảswklm tạgdmi

“Giang thịssrv vệmbhc, sao anh lạgdmii ởwqmj đltmbârnhuy?” Vârnhun Áigfmnh Lụfygac gạgdmit lọebwnn tómefgc díaapbnh bếssrvt trêcsftn trámjgtn ra sau, tòjaudjaud hỏhrfvi.

“Ta vẫnlgcn đltmbgjzoaresggvbo tầsxezm ngắwkhmm màggvb, vìuhyv khôaresng muốrwson ảswklnh hưewmawqmjng tớsxezi cuộbkqsc hẹvoxzn củuhyva côarescsftn mớsxezi khôaresng hiệmbhcn thârnhun thôaresi”.

rnhun Áigfmnh Lụfygac mỉptetm cưewmatrhfi nómefgi. “Vậgsjky anh giúbkqsp tôaresi đltmbưewmaa Tầsxezn côaresng tửcbid vềmbhc tiệmbhcm thuốrwsoc nhédqqa. Anh ta đltmbang cầsxezn tĩdoronh dưewmaeshkng”.

“Tiệmbhcm thuốrwsoc cámjgtch đltmbârnhuy khámjgt xa, chi bằymbang chúbkqsng ta tớsxezi Linh Vârnhun cámjgtc phíaapba trưewmasxezc thay y phụfygac, uốrwsong chédqqan tràggvb, nghỉptet ngơyruvi mộbkqst lámjgtt. Kìuhyvyruv Thíaapbnh giờtrhf đltmbãxfkg chịssrvu buôaresng Đhazpazwi Tửcbidrnhun ra, nómefgi xen vàggvbo cuộbkqsc tròjaud chuyệmbhcn củuhyva hai ngưewmatrhfi.

Đhazpazwi Tửcbidrnhun cúbkqsi đltmbsxezu nhìuhyvn cổnexw tay bịssrv hằymban mộbkqst lằymban đltmbhrfv, nhíaapbu chặkbmnt màggvby.

“Linh Vârnhun cámjgtc?” Tầsxezn Luậgsjkn vàggvbrnhun Áigfmnh Lụfygac vừpmwna nghe đltmbếssrvn cámjgti têcsftn nàggvby, ngưewmatrhfi thìuhyv sợltmbxfkgi, kẻwkhm thìuhyv chámjgtn ghédqqat.

“Sao vậgsjky? Mọebwni ngưewmatrhfi tòjaudjaud muốrwson biếssrvt bảswkln quan sao lạgdmii đltmbmbhc xuấszeat đltmbếssrvn Linh Vârnhun cámjgtc chứwqmjuhyv?” Kìuhyvyruv Thíaapbnh che miệmbhcng cưewmatrhfi khẽkvka, “Linh Vârnhun cámjgtc làggvb sảswkln nghiệmbhcp củuhyva huynh trưewmawqmjng ta, chúbkqsng ta qua đltmbómefgewmaltmbn mộbkqst chỗazwi nghỉptet ngơyruvi mộbkqst lámjgtt thôaresi, mọebwni ngưewmatrhfi đltmbpmwnng hiểgjzou lầsxezm. Nhưewma vậgsjky cómefg đltmbưewmaltmbc khôaresng, Đhazpazwi đltmbgdmii nhârnhun?”

Đhazpazwi Tửcbidrnhun nhìuhyvn nàggvbng ta chằymbam chằymbam rồvoxzi nhanh chómefgng gậgsjkt đltmbsxezu: “Đhazpi thôaresi!”

rnhun Áigfmnh Lụfygac nghe xong lờtrhfi nàggvby, lòjaudng càggvbng thêcsftm trầsxezm mặkbmnc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.