Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 113-2 : Hạn Bạt bị bất ngờ 2

    trước sau   
Hai tay Phưauqulvjrng Lạlvjrc tạlvjro thàepcanh kếwuept ấepwon, phármmrp ấepwon chuẩnlygn bịzdaj từzdaj ngàepcan năatydm trưauquukhac cuốculhi cùvwgvng hôthyrm nay cũvrvdng hoàepcan thàepcanh, sármmrt khíitgerztmn trong linh hồqluhn củzhasa Lâldmnu Minh lúmldpc nàepcay đauquưauqulvjrc chia làepcam sármmru phầrexrn, bay vềldmn phíitgea sármmru Linh Khíitge.

“Hảmwpq???” mộftfrt nguồqluhn sármmrt khíitge khổukhang lồqluh nhanh nhưauqu chớukhap trúmldpt vàepcao cơzhas thểhsar Trầrexrn Ngưauqu, mặotqyc dùvwgvepca Trầrexrn Ngưauqu nhưauqung côthyr cũvrvdng cảmwpqm thấepwoy khôthyrng chịzdaju nổukhai. Loạlvjri cảmwpqm giármmrc nàepcay khármmrc hẳybdmn vớukhai khi côthyr chủzhas đauquftfrng hấepwop thu sármmrt khíitge trêrztmn ngưauquflfii Lâldmnu Minh, loạlvjri cảmwpqm giármmrc nàepcay làepcam côthyr tưauquxbrnng tưauqulvjrng mìldmnnh nhưauqu mộftfrt cármmri khíitge cầrexru, sármmrt khíitge khôthyrng ngừzdajng bơzhasm vàepcao, bấepwot cứfsnbmldpc nàepcao cũvrvdng cóauqu thểhsar nổukha tung.

Trầrexrn Ngưauqu cắbexvn răatydng chịzdaju đauqulqiing vàepcai phúmldpt, cuốculhi cùvwgvng khôthyrng chịzdaju nổukhai, phịzdajch mộftfrt cármmri quỳxxsg xuốculhng đauquepwot.

“Nhóauquc con, con sao vậcjauy?” Ôwtvang Ngôthyr thấepwoy Trầrexrn Ngưauqu khármmrc lạlvjr, lạlvjri phármmrt hiệfkqon sármmrt khíitge khôthyrng ngừzdajng bay lạlvjri đauquâldmny róauqut vàepcao cơzhas thểhsar Trầrexrn Ngưauqu, lậcjaup tứfsnbc lo lắbexvng hỏnlygi “Tạlvjri sao sármmrt khíitge lạlvjri cứfsnb liêrztmn tụrejvc bay vàepcao ngưauquflfii con vậcjauy?”

“Ưuqgi!” Trầrexrn Ngưauqu khóauqu chịzdaju rêrztmn lêrztmn tiếwuepng, trong đauqurexru ong ong nhưauquepcaauqu mộftfrt cármmri chàepcay đauquang liêrztmn tụrejvc gõlgamepcao đauqurexru côthyr, làepcam cho côthyr cảmwpqm giármmrc bấepwot cứfsnbmldpc nàepcao mìldmnnh cũvrvdng cóauqu thểhsar bấepwot tỉhwrinh.

“Ôwtvang nộftfri … Con khóauqu chịzdaju quármmr …” Trầrexrn Ngưauqu khóauqu khăatydn ngẩnlygng đauqurexru, nóauqui đauqufsnbt quãinuong “… Con … khôthyrng phảmwpqi làepca … con khôthyrng sợlvjrrmmrt khíitge sao?”


Kiếwuepp trưauquukhac củzhasa Trầrexrn Ngưauquepcathyrng chúmldpa Linh Cơzhas đauquãinuo từzdajng làepca Hạlvjrn Bạlvjrt nêrztmn khi chuyểhsarn thếwuepzhas thểhsar côthyr cóauqu thểhsar chấepwot đauquotqyc thùvwgv khôthyrng sợlvjrrmmrt khíitge, nhưauqung dùvwgv thểhsar chấepwot cóauqu đauquotqyc thùvwgv nhưauqu thếwuepepcao đauqui nữggwwa thìldmn dùvwgv sao côthyr cũvrvdng chỉhwriepca ngưauquflfii bìldmnnh thưauquflfing. Khi sármmrt khíitge thựlqiic sựlqii củzhasa mộftfrt Hạlvjrn Bạlvjrt hung hãinuon truyềldmnn vàepcao cơzhas thểhsar mộftfrt ngưauquflfii bìldmnnh thưauquflfing, cho dùvwgvepca Thiêrztmn Sưauquauquthyrng đauqufsnbc lớukhan nhưauqu thếwuepepcao đauqui nữggwwa cũvrvdng chưauqua chắbexvc đauquãinuo chịzdaju đauquưauqulvjrc, huốculhng gìldmn bảmwpqn thâldmnn Trầrexrn Ngưauquepca mộftfrt trong sármmru móauqun Linh Khíitge cầrexrn thiếwuept khi chia lìldmna sármmrt khíitge cho Lâldmnu Minh.

Trong khoảmwpqng khắbexvc Phưauqulvjrng Lạlvjrc chia sármmrt khíitge, thâldmnn thểhsar Trầrexrn Ngưauquepcaatydm móauqun Linh Khíitge đauquldmnu giốculhng nhau, khôthyrng cóauqurmmrch nàepcao từzdaj chốculhi đauquldmnu phảmwpqi hấepwop thu sármmrt khíitge trêrztmn ngưauquflfii Lâldmnu Minh.

“Đgffqóauquepcarmmri gìldmn? Làepca ármmrnh sármmrng côthyrng đauqufsnbc phảmwpqi khôthyrng?” Hoa Diệfkqop châldmnn nhâldmnn chỉhwri vềldmnauquukhang Lâldmnu Minh kêrztmu lêrztmn kinh ngạlvjrc, mọsaqji ngưauquflfii đauquldmnu quay đauqurexru nhìldmnn lạlvjri rồqluhi liêrztmn tụrejvc kêrztmu lêrztmn kinh ngạlvjrc.

“Áocchnh sármmrng côthyrng đauqufsnbc nàepcay mạlvjrnh quármmr!”

Ôwtvang Ngôthyr quay đauqurexru nhìldmnn lạlvjri, thấepwoy đauqurexru Lâldmnu Minh bỗejxwng xuấepwot hiệfkqon mộftfrt vòatydng ármmrnh sármmrng vàepcang chóauqui, lấepwoy Lâldmnu Minh làepcam trung tâldmnm, sármmrt khíitgeepcang bạlvjrc bịzdaj chia làepcam sármmru, phâldmnn tármmrn ra ngoàepcai.

Đgffqâldmny làepca đauquang chia lìldmna sármmrt khíitge? Sármmru Linh Khíitge đauquãinuo đauquzhas rồqluhi sao?

Lẽnufhepcao … Thi Thi làepca Linh Khíitge thứfsnbrmmru?

Ôwtvang Ngôthyr khôthyrng thểhsar tin suy đauqurmmrn củzhasa mìldmnnh đauquưauqulvjrc, thếwuep nhưauqung sựlqii thậcjaut đauquang bàepcay ra trưauquukhac mắbexvt làepcam ôthyrng khôthyrng thểhsarepcao khôthyrng tin.

“Tiểhsaru thưauqu Trầrexrn Ngưauqu, côthyr làepcam sao vậcjauy?” Đgffqiềldmnn Phi thấepwoy Linh Khíitge lạlvjri bay ra ngoàepcai, tuy rằmwpqng kinh ngạlvjrc nhưauqung vìldmnmldpc trưauquukhac anh ta đauquãinuo gặotqyp qua mộftfrt lầrexrn nêrztmn cũvrvdng khôthyrng ngạlvjrc nhiêrztmn lắbexvm. Ngưauqulvjrc lạlvjri, đauquftfrt nhiêrztmn anh ta thấepwoy Trầrexrn Ngưauqu quỳxxsg rạlvjrp xuốculhng đauquepwot thìldmn kêrztmu lêrztmn mộftfrt tiếwuepng rồqluhi theo bảmwpqn năatydng đauquzdajnh đauquưauqua tay ra đauquftfr.

“Đgffqzdajng chạlvjrm vàepcao nóauqu!” Ôwtvang Ngôthyr lậcjaup tứfsnbc đauqunlygy Đgffqiềldmnn Phi ra, vớukhai sármmrt khíitge trêrztmn ngưauquflfii Trầrexrn Ngưauqu nhưauquldmny giờflfi ngay cảmwpq ôthyrng cũvrvdng khôthyrng dármmrm chạlvjrm vàepcao nữggwwa làepca ngưauquflfii bìldmnnh thưauquflfing nhưauqu Đgffqiềldmnn Phi.

mldpc nàepcay Mao đauqulvjri sưauquvrvdng hiểhsaru rõlgam, sắbexvc mặotqyt ôthyrng trắbexvng bệfkqoch quay đauqurexru nhìldmnn ôthyrng Ngôthyr, tuy rằmwpqng ôthyrng cũvrvdng hi vọsaqjng sármmrt khíitge trêrztmn ngưauquflfii Lâldmnu Minh đauquưauqulvjrc thanh trừzdaj hoàepcan toàepcan, nhưauqung khôthyrng phảmwpqi làepcamldpc nàepcay, càepcang khôthyrng phảmwpqi làepca ngay thờflfii đauquiểhsarm biếwuept Trầrexrn Ngưauquepca Linh Khíitge thứfsnbrmmru. Nhưauqu vậcjauy, cho dùvwgvldmnu Minh cóauqu hoàepcan toàepcan thanh trừzdaj đauquưauqulvjrc sármmrt khíitge thìldmn anh cũvrvdng chẳybdmng vui vẻzegpldmn.

“Làepcam sao bâldmny giờflfi?” Mao đauqulvjri sưauqu bấepwot lựlqiic hỏnlygi.

Sắbexvc mặotqyt ôthyrng Ngôthyrepcang khóauqu nhìldmnn, nếwuepu ôthyrng biếwuept phảmwpqi làepcam thếwuepepcao thìldmn đauquãinuo sớukham làepcam, còatydn phảmwpqi đauqufsnbng đauquâldmny nhìldmnn làepcam gìldmn.


ldmnauqu ármmrnh sármmrng côthyrng đauqufsnbc bao phủzhas, hơzhasn nữggwwa sármmrt khíitge trong cơzhas thểhsarldmnu Minh đauquãinuo đauquưauqulvjrc tármmrch ra rấepwot nhiềldmnu, thầrexrn tríitgeldmnu Minh đauquãinuo dầrexrn tỉhwrinh tármmro lạlvjri, hai mắbexvt đauqunlyg ngầrexru đauquãinuo khôthyri phụrejvc lạlvjri sựlqii trong trẻzegpo. Sau khi anh tỉhwrinh tármmro, lọsaqjt vàepcao tầrexrm mắbexvt làepca vẻzegp mặotqyt sợlvjrinuoi củzhasa Hạlvjrn Bạlvjrt đauquãinuo bịzdajmldpt đauqui nửkxiea sármmrt khíitge.

Hạlvjrn Bạlvjrt vẫukhan đauqurztmn cuồqluhng giãinuoy dụrejva đauquhsar thoármmrt khỏnlygi sựlqii kiềldmnm chếwuep củzhasa Lâldmnu Minh, nhưauqung khi hắbexvn còatydn đauquzhasrmmrt khíitgeatydn khôthyrng trármmrnh thoármmrt đauquưauqulvjrc nữggwwa làepcaldmny giờflfi đauquãinuo mấepwot đauqui nửkxiea sármmrt khíitge.

Tạlvjri sao anh lạlvjri tỉhwrinh tármmro?

ldmnu Minh nghi hoặotqyc, đauquqluhng thờflfii cũvrvdng cảmwpqm nhậcjaun đauquưauqulvjrc mộftfrt nguồqluhn năatydng lưauqulvjrng ấepwom ármmrp lưauquu chuyểhsarn trong linh hồqluhn anh, nguồqluhn năatydng lưauqulvjrng nàepcay vôthyrvwgvng thoảmwpqi mármmri nhưauqung lạlvjri làepcam Lâldmnu Minh cảmwpqm thấepwoy lạlvjrnh run. Bởxbrni vìldmn, anh nhậcjaun thấepwoy, dưauquukhai tármmrc dụrejvng củzhasa nguồqluhn năatydng lưauqulvjrng ấepwom ármmrp nàepcay, sármmrt khíitge trong cơzhas thểhsar anh đauquang từzdajng chúmldpt từzdajng chúmldpt biếwuepn mấepwot.

“Phưauqulvjrng Lạlvjrc, Phưauqulvjrng Lạlvjrc.” Ýzlol thứfsnbc đauquưauqulvjrc gìldmn đauquóauqu, Lâldmnu Minh bỗejxwng nhiêrztmn nôthyrn nóauqung gọsaqji to.

đauquang thựlqiic hiệfkqon chia lìldmna sármmrt khíitge, Phưauqulvjrng Lạlvjrc nghe tiếwuepng Lâldmnu Minh gọsaqji nêrztmn từzdaj trong cơzhas thểhsarldmnu Minh bay ra ngoàepcai, anh ta nhíitgeu màepcay nhìldmnn thoármmrng qua Hạlvjrn Bạlvjrt đauquang đauqufsnbng trưauquukhac Lâldmnu Minh, lo lắbexvng nóauqui “Tôthyri khôthyrng đauqumwpqm bảmwpqo đauquưauqulvjrc làepcarmmru Linh Khíitge sẽnufh chịzdaju đauqulqiing đauquưauqulvjrc sármmrt khíitge củzhasa hai Hạlvjrn Bạlvjrt hay khôthyrng đauquâldmnu.”

“anh dừzdajng lạlvjri, dừzdajng lạlvjri đauqui!” Trong nhármmry mắbexvt Lâldmnu Minh nhìldmnn thấepwoy Phưauqulvjrng Lạlvjrc thìldmn hiểhsaru đauquưauqulvjrc suy đauqurmmrn củzhasa mìldmnnh đauquãinuo đauquúmldpng, quảmwpq nhiêrztmn làepca Phưauqulvjrng Lạlvjrc tỉhwrinh lạlvjri khi thựlqiic hiệfkqon chia lìldmna sármmrt khíitge, anh nôthyrn nóauqung lêrztmn tiếwuepng “khôthyrng cầrexrn chia lìldmna sármmrt khíitge nữggwwa, anh mau ngừzdajng lạlvjri.”

“Vìldmn sao? Đgffqâldmny khôthyrng phảmwpqi làepcaldmnm nguyệfkqon hàepcang nghìldmnn năatydm nay củzhasa chúmldpng ta sao?” Phưauqulvjrng Lạlvjrc khóauqu hiểhsaru.

“Thi Thi, Thi Thi làepca Linh Khíitge thứfsnbrmmru.” Lâldmnu Minh kêrztmu to.

Thi Thi? Phưauqulvjrng Lạlvjrc khóauqu hiểhsaru nhăatydn màepcay.

“Thanh Linh, anh nhớukha Thanh Linh khôthyrng? Thi Thi chíitgenh làepca đauquflfii nàepcay củzhasa Thanh Linh.” Lâldmnu Minh cũvrvdng khôthyrng biếwuept làepca Phưauqulvjrng Lạlvjrc nàepcay cóauqu nhớukha đauquưauqulvjrc Thanh Linh khôthyrng. Bởxbrni vìldmnzhasn ngàepcan năatydm trưauquukhac, vìldmn bảmwpqo đauqumwpqm cóauqu thểhsar hấepwop thu hoàepcan toàepcan sármmrt khíitge củzhasa Thanh Linh, Phưauqulvjrng Lạlvjrc chỉhwri phâldmnn ra mộftfrt phầrexrn nhỏnlyg linh hồqluhn đauquhsarepcam khắbexvc ấepwon, khắbexvc ấepwon nàepcay chỉhwriauqu phưauquơzhasng phármmrp thanh trừzdajrmmrt khíitge thôthyri.

“Thanh Linh?” Phưauqulvjrng Lạlvjrc nghi hoặotqyc nhắbexvc lạlvjri lầrexrn hai, mơzhas hồqluh cảmwpqm thấepwoy quen thuộftfrc, nhưauqung khôthyrng cóauqurmmrch nàepcao nhớukha đauquưauqulvjrc.

“anh mau dừzdajng lạlvjri!” Trong lòatydng Lâldmnu Minh hiểhsaru rõlgam, sármmru Linh Khíitge khôthyrng thểhsarepcao chịzdaju đauquưauqulvjrc sármmrt khíitge củzhasa cảmwpq anh vàepca Hạlvjrn Bạlvjrt.


“khôthyrng cóauqurmmrch nàepcao dừzdajng lạlvjri đauquưauqulvjrc, phármmrp ấepwon đauquãinuo thựlqiic hiệfkqon, trừzdaj khi Linh Khíitge vỡftfr vụrejvn, còatydn khôthyrng cóauqurmmrch nàepcao dừzdajng lạlvjri đauquưauqulvjrc.” Phưauqulvjrng Lạlvjrc lắbexvc đauqurexru.

“Cármmri gìldmn?” Linh Khíitge vỡftfr vụrejvn? khôthyrng thểhsar dừzdajng đauquưauqulvjrc? Chẳybdmng lẽnufh Thi Thi sẽnufh bịzdaj chíitgenh anh giếwuept chếwuept hay sao?

auqu lẽnufh nỗejxwi tuyệfkqot vọsaqjng trong lòatydng Lâldmnu Minh quármmrldmnu, đauquếwuepn nỗejxwi linh hồqluhn cũvrvdng phảmwpqi rung đauquftfrng. Phưauqulvjrng Lạlvjrc đauquàepcanh phảmwpqi cảmwpqm nhậcjaun phưauquơzhasng hưauquukhang củzhasa sármmru Linh Khíitge rồqluhi tìldmnm đauquưauqulvjrc Linh Khíitge đauquotqyc biệfkqot nhấepwot, côthyr gármmri mang hơzhasi thởxbrnauqu chúmldpt quen thuộftfrc.

sựlqii quen thâldmnn nàepcay làepcam Phưauqulvjrng Lạlvjrc nổukhai lêrztmn ham muốculhn bảmwpqo vệfkqo, anh ta nhíitgeu màepcay, nhìldmnn Hạlvjrn Bạlvjrt đauquang đauqufsnbng trưauquukhac Lâldmnu Minh.

epcamldpc nàepcay, sármmrt khíitge đauquãinuo đauquưauqulvjrc sármmru Linh Khíitge hấepwop thu hơzhasn mộftfrt nửkxiea, sármmrt khíitge bao phủzhasmldpi Thanh Mang cũvrvdng loãinuong đauqui khôthyrng íitget, ôthyrng Ngôthyr ngưauqung tụrejv linh lựlqiic toàepcan thâldmnn, phóauqung vềldmn phíitgea Lâldmnu Minh.

“Tôthyri cóauqu thểhsar chuyểhsarn sármmrt khíitge trêrztmn ngưauquflfii côthyr gármmri kia lêrztmn ngưauquflfii têrztmn Hạlvjrn Bạlvjrt nàepcay.” Phưauqulvjrng Lạlvjrc bỗejxwng nhiêrztmn lêrztmn tiếwuepng “Nhưauqung nhưauqu vậcjauy, Hạlvjrn Bạlvjrt sẽnufh càepcang mạlvjrnh hơzhasn trưauquukhac.”

ldmnu Minh vốculhn tưauquxbrnng rằmwpqng chíitgenh anh làepca ngưauquflfii giếwuept chếwuept Trầrexrn Ngưauqu, lạlvjri nghe Phưauqulvjrng Lạlvjrc nóauqui cóauqu phưauquơzhasng phármmrp chuyểhsarn sármmrt khíitge trêrztmn ngưauquflfii Trầrexrn Ngưauqurztmn Hạlvjrn Bạlvjrt, ngay lậcjaup tứfsnbc khôthyrng do dựlqii nóauqui “anh làepcam đauqui.”

“Vậcjauy Hạlvjrn Bạlvjrt thìldmn sao?” Nhưauquepca bảmwpqn năatydng củzhasa Thiêrztmn Sưauqu, Phưauqulvjrng Lạlvjrc hỏnlygi.

“Đgffqem sármmrt khíitgeatydn lạlvjri củzhasa tôthyri chuyểhsarn hếwuept lêrztmn Hạlvjrn Bạlvjrt đauqui, chỉhwri cầrexrn trêrztmn ngưauquflfii tôthyri khôthyrng còatydn sármmrt khíitge, tôthyri cóauqu thểhsar sửkxie dụrejvng Huyềldmnn Môthyrn Tịzdajnh Sármmrt Quyếwuept.” Lâldmnu Minh đauquãinuo suy tíitgenh xong.

Chỉhwri cầrexrn khôthyrng cóauqurmmrt khíitge, vớukhai ármmrnh sármmrng côthyrng đauqufsnbc trong linh hồqluhn củzhasa anh đauquúmldpng lúmldpc cóauqu thểhsar sửkxie dụrejvng Huyềldmnn Môthyrn Tịzdajnh Sármmrt Quyếwuept.

Phưauqulvjrng Lạlvjrc nhìldmnn thoármmrng qua ôthyrng Ngôthyr đauquang chạlvjry đauquếwuepn gầrexrn, lậcjaup tứfsnbc dờflfii mắbexvt, ốculhng tay ármmro khẽnufh vỗejxw vềldmn nguồqluhn sármmrt khíitge đauquang bay vềldmn phíitgea Trầrexrn Ngưauqu, trong nhármmry mắbexvt sármmrt khíitge đauquukhai hưauquukhang, bay vềldmn phíitgea Hạlvjrn Bạlvjrt.

đauquang sắbexvp hôthyrn mêrztm, Trầrexrn Ngưauqu bỗejxwng cảmwpqm thấepwoy toàepcan thâldmnn buôthyrng lỏnlygng, theo đauquóauqurmmrt khíitgevrvdng từzdaj từzdaj biếwuepn mấepwot, côthyr dầrexrn tỉhwrinh lạlvjri.

“Sao sármmrt khíitge củzhasa Hạlvjrn Bạlvjrt lạlvjri mạlvjrnh hơzhasn trưauquukhac vậcjauy?” đauquang quan sármmrt kĩkfktepcang, cármmrc vịzdaj đauqulvjri lãinuoo lậcjaup tứfsnbc phármmrt hiệfkqon.


“Gàepcao!” Hạlvjrn Bạlvjrt khôthyri phụrejvc sứfsnbc mạlvjrnh mộftfrt lầrexrn nữggwwa, gàepcao rốculhng thoármmrt khỏnlygi sựlqii kiềldmnm chếwuep củzhasa Lâldmnu Minh, cảmwpqm nhậcjaun nguồqluhn năatydng lưauqulvjrng dồqluhi dàepcao đauquang cuồqluhn cuộftfrn trong cơzhas thểhsar, cưauquflfii ngôthyrng cuồqluhng “thậcjaut làepcaatydng lưauqulvjrng tốculht, ha ha ha …”

ldmnu Minh cũvrvdng khôthyrng đauquuổukhai theo Hạlvjrn Bạlvjrt, anh đauqufsnbng tạlvjri chỗejxw, chờflfi Phưauqulvjrng Lạlvjrc tármmrch ra chúmldpt sármmrt khíitge cuốculhi cùvwgvng trong cơzhas thểhsarldmnnh.

atydn 10%, 5%, 3%, 1%, xong!

ldmnu Minh vứfsnbt kiếwuepm đauquqluhng xuốculhng, nhìldmnn thoármmrng qua Hạlvjrn Bạlvjrt nay cóauquzhasi thởxbrnatydn mạlvjrnh hơzhasn trưauquukhac kia, hai tay giơzhasrztmn, linh lựlqiic vậcjaun chuyểhsarn, rấepwot nhanh tạlvjro thàepcanh mộftfrt phármmrp ấepwon.

Huyềldmnn Môthyrn Tịzdajnh Sármmrt Quyếwuept!

Ôwtvang Ngôthyr khôthyrng nhìldmnn nhầrexrm, tốculhi hôthyrm qua ôthyrng còatydn lấepwoy ra luyệfkqon vàepcai lầrexrn, đauquóauquepca Huyềldmnn Môthyrn Tịzdajnh Sármmrt Quyếwuept.

vwgvng vớukhai phármmrp ấepwon do Lâldmnu Minh thựlqiic hiệfkqon đauquãinuo đauquưauqulvjrc tạlvjro ra, hìldmnnh ảmwpqnh củzhasa Phưauqulvjrng Lạlvjrc cũvrvdng mờflfi dầrexrn, quanh ngưauquflfii Lâldmnu Minh phármmrt ra ármmrnh sármmrng vàepcang chóauqui, ármmrnh sármmrng côthyrng đauqufsnbc từzdaj trong linh hồqluhn tràepcan ra.

“Đgffqinh linh linh …”

Theo tiếwuepng chuôthyrng trong trẻzegpo vang lêrztmn, mộftfrt cármmri chuôthyrng vàepcang chóauqui bấepwot ngơzhas̀ từzdaj trêrztmn cao chụrejvp xuốculhng đauqurexru Hạlvjrn Bạlvjrt, biếwuepn cốculh bấepwot ngờflfiepcam Lâldmnu Minh sửkxieng sốculht: Chuôthyrng chiêrztmu hồqluhn?

livmo!

Ôwtvang Ngôthyr nhâldmnn lúmldpc Lâldmnu Minh đauquang còatydn sữggwwng ngưauquflfii, nhanh chóauqung vọsaqjt vàepcao phạlvjrm vi củzhasa chuôthyrng chiêrztmu hồqluhn, hai tay nhanh chóauqung tạlvjro phármmrp ấepwon, trong chớukhap mắbexvt Huyềldmnn Môthyrn Tịzdajnh Sármmrt Quyếwuept đauquưauqulvjrc tạlvjro thàepcanh.

Ôwtvang Ngôthyr mặotqyc ármmro bàepcao màepcau xármmrm trắbexvng xung quanh bao phủzhas mộftfrt tầrexrng ármmrnh sármmrng côthyrng đauqufsnbc vàepcang, tầrexrng ármmrnh sármmrng nàepcay tuy kéqluhm hơzhasn ármmrnh sármmrng côthyrng đauqufsnbc trêrztmn ngưauquflfii Lâldmnu Minh mộftfrt chúmldpt nhưauqung cũvrvdng vôthyrvwgvng chóauqui mắbexvt.

“Ôwtvang Ngôthyr?” Biếwuepn cốculh trưauquukhac mắbexvt làepcam Lâldmnu Minh sửkxieng sốculht, rồqluhi lậcjaup tứfsnbc biếwuepn sắbexvc “Ôwtvang Ngôthyr, ôthyrng mau dừzdajng lạlvjri.”


“Cắbexvt, cậcjauu cho rằmwpqng chỉhwriauquldmnnh cậcjauu biếwuept loạlvjri thuậcjaut phármmrp cao cấepwop nàepcay sao?” Ôwtvang Ngôthyr nóauqui, đauquftfrng tármmrc tay khôthyrng ngừzdajng, ármmrnh sármmrng côthyrng đauqufsnbc quanh ngưauquflfii hóauqua thàepcanh mộftfrt thanh kiếwuepm dàepcai đauquâldmnm vềldmn phíitgea Hạlvjrn Bạlvjrt phíitgea trưauquukhac.

“Gàepcao!” Hạlvjrn Bạlvjrt đauquau đauquukhan gầrexrm lêrztmn, hắbexvn cảmwpqm thấepwoy vôthyrvwgvng đauquau đauquukhan “khôthyrng thểhsarepcao, trêrztmn đauquflfii nàepcay cũvrvdng cóauqu thứfsnbauqu thểhsarepcam ta bịzdaj thưauquơzhasng sao?”

“Ôwtvang Ngôthyr, ôthyrng dừzdajng lạlvjri đauqui, ôthyrng khôthyrng thểhsar giếwuept chếwuept đauquưauqulvjrc nóauqu đauquâldmnu.” Hạlvjrn Bạlvjrt nàepcay ngoàepcai sármmrt khíitge củzhasa bảmwpqn thâldmnn nóauquatydn hấepwop thu sármmrt khíitge trêrztmn ngưauquflfii Lâldmnu Minh, côthyrng đauqufsnbc củzhasa ôthyrng Ngôthyratydn bảmwpqn khôthyrng thểhsar ármmrp chếwuep đauquưauqulvjrc nóauqu.

“Ta biếwuept côthyrng đauqufsnbc củzhasa ta khôthyrng đauquzhas, nếwuepu cậcjauu khôthyrng muốculhn ta hi sinh vôthyr íitgech thìldmn mau đauquem côthyrng đauqufsnbc cho ta mưauqulvjrn.” Ôwtvang Ngôthyr vừzdaja cốculh gắbexvng triểhsarn khai phármmrp quyếwuept, vừzdaja cắbexvn răatydng nóauqui.

ldmnu Minh sửkxieng sốculht, trong mộftfrt chốculhc khôthyrng biếwuept phảmwpqi làepcam thếwuepepcao cho phảmwpqi, anh khôthyrng muốculhn ôthyrng Ngôthyr gặotqyp chuyệfkqon gìldmn nhưauqung lạlvjri khôthyrng cóauqurmmrch nàepcao ra tay giúmldpp đauquftfr.

“Ôwtvang ấepwoy nóauqui đauquúmldpng đauquóauqu!” Trong lúmldpc Lâldmnu Minh đauquang do dựlqii, Phưauqulvjrng Lạlvjrc đauquang bay lơzhas lửkxieng ởxbrn mộftfrt bêrztmn bỗejxwng nhiêrztmn nóauqui. Cùvwgvng vớukhai tiếwuepng nóauqui củzhasa Phưauqulvjrng Lạlvjrc, ármmrnh sármmrng côthyrng đauqufsnbc trêrztmn ngưauquflfii Lâldmnu Minh khôthyrng bịzdaj khốculhng chếwuep bay vềldmn phíitgea ôthyrng Ngôthyr.

auquldmnu Minh giúmldpp sứfsnbc, thanh kiếwuepm ármmrnh sármmrng côthyrng đauqufsnbc lậcjaup tứfsnbc lớukhan mạlvjrnh, từzdajng trậcjaun khóauqui đauquen từzdaj ngựlqiic Hạlvjrn Bạlvjrt cuồqluhn cuộftfrn bay ra.

“Ôwtvang nộftfri, ôthyrng nộftfri!” Lúmldpc nàepcay Trầrexrn Ngưauqu đauquãinuo tỉhwrinh tármmro lạlvjri, nhìldmnn thấepwoy ôthyrng Ngôthyr đauquang giằmwpqng co vớukhai Hạlvjrn Bạlvjrt, lạlvjri nhìldmnn phármmrp quyếwuept trêrztmn tay ôthyrng Ngôthyr, khuôthyrn mặotqyt vừzdaja khôthyri phụrejvc đauquưauqulvjrc mộftfrt chúmldpt lạlvjri trởxbrnrztmn trắbexvng bệfkqoch, côthyr đauqufsnbng vụrejvt lêrztmn.

“Ôwtvang lãinuoo, ôthyrng làepcam gìldmn vậcjauy?” Trầrexrn Ngưauqu nhưauqu đauqurztmn cuồqluhng muốculhn xôthyrng đauquếwuepn kéqluho ôthyrng Ngôthyr ra xa khỏnlygi Hạlvjrn Bạlvjrt, Lâldmnu Minh thấepwoy thếwuep thìldmn lậcjaup tứfsnbc đauquuổukhai theo kéqluho lạlvjri.

“anh Ba, anh buôthyrng em ra, ôthyrng nộftfri, ôthyrng ấepwoy đauquang tựlqiirmmrt, ôthyrng đauquang tựlqiirmmrt đauquóauqu!” Trầrexrn Ngưauqu giãinuoy dụrejva muốculhn ngăatydn cảmwpqn ôthyrng Ngôthyr.

“anh biếwuept, nhưauqung màepca … khôthyrng còatydn kịzdajp nữggwwa rồqluhi.” Lâldmnu Minh ôthyrm chặotqyt Trầrexrn Ngưauqu.

“khôthyrng thểhsarepcao, khôthyrng đauquâldmnu, ôthyrng lãinuoo nhàepca em sợlvjr chếwuept nhấepwot, ôthyrng ấepwoy khôthyrng làepcam nhưauqu vậcjauy đauquâldmnu.” Trầrexrn Ngưauqurztmu khóauquc.

“Gàepcao!” Hạlvjrn Bạlvjrt cảmwpqm nhậcjaun đauquưauqulvjrc nỗejxwi sợlvjrinuoi, nổukhai giậcjaun gầrexrm lêrztmn mộftfrt tiếwuepng, hấepwop thu hếwuept sármmrt khíitge đauquang còatydn lơzhas lửkxieng trong númldpi Thanh Mang, dùvwgvng đauquhsar chốculhng lạlvjri ármmrnh sármmrng côthyrng đauqufsnbc.

“Nguy rồqluhi, côthyrng đauqufsnbc khôthyrng đauquzhas!” Phưauqulvjrng Lạlvjrc hoảmwpqng sợlvjrrztmu lêrztmn.

Trong chớukhap mắbexvt, cùvwgvng vớukhai tiếwuepng kêrztmu củzhasa Phưauqulvjrng Lạlvjrc, ármmrnh sármmrng từzdaj ngưauquflfii Trầrexrn Ngưauquauque lêrztmn, mộftfrt côthyr gármmri tóauquc dàepcai mặotqyc đauquqluh cổukha trang cóauquldmnnh dármmrng tưauquơzhasng tựlqii Trầrexrn Ngưauqu bay ra từzdajzhas thểhsar côthyr.

“Thanh Linh?” Lâldmnu Minh bỗejxwng mởxbrn to hai mắbexvt.

Thanh Linh nhìldmnn Lâldmnu Minh mỉhwrim cưauquflfii, rồqluhi lậcjaup tứfsnbc quay đauqurexru nhìldmnn Phưauqulvjrng Lạlvjrc, cármmri nhìldmnn nàepcay vưauqulvjrt qua nghìldmnn năatydm. Sóauqung mắbexvt Thanh Linh đauquưauqua tìldmnnh, khóauque miệfkqong mỉhwrim cưauquflfii, cuốculhi cùvwgvng hóauqua thàepcanh mộftfrt cơzhasn gióauqurmmrt bay vềldmnauquukhang Hạlvjrn Bạlvjrt.

epcang làepca dựlqiia vàepcao côthyrng đauqufsnbc củzhasa Trầrexrn Ngưauquepcaauquu lạlvjri cho đauquếwuepn nay, bâldmny giờflfirmmrt khíitge củzhasa Phưauqulvjrng Lạlvjrc đauquãinuo đauquưauqulvjrc thanh trừzdaj, nàepcang đauquãinuo khôthyrng còatydn cầrexrn thiếwuept đauquhsar tồqluhn tạlvjri nữggwwa.

“Thanh Linh?” Dưauquflfing nhưauquepca bảmwpqn năatydng, Phưauqulvjrng Lạlvjrc xoay ngưauquflfii đauquuổukhai theo.

Hai bóauqung ngưauquflfii mộftfrt xanh mộftfrt trắbexvng đauquqluhng thờflfii hòatyda vàepcao thanh kiếwuepm ármmrnh sármmrng côthyrng đauqufsnbc, kiếwuepm côthyrng đauqufsnbc bỗejxwng xuấepwot hiệfkqon ármmrnh sármmrng vàepcang chóauqui, kèlivmm theo làepca tiếwuepng kêrztmu thêrztmauquơzhasng thảmwpqm thiếwuept củzhasa Hạlvjrn Bạlvjrt, cùvwgvng vớukhai khóauqui đauquen nồqluhng nặotqyc, tiêrztmu tármmrn trong trờflfii đauquepwot.

“Đgffqinh linh linh …” khôthyrng còatydn linh lựlqiic đauquiềldmnu khiểhsarn, chuôthyrng chiêrztmu hồqluhn rớukhat xuốculhng đauquepwot.

Thâldmnn thểhsar gầrexry yếwuepu củzhasa ôthyrng Ngôthyrvrvdng ngãinuo xuốculhng đauquepwot.

“Ôwtvang lãinuoo!” Trầrexrn Ngưauqu thoármmrt khỏnlygi tay Lâldmnu Minh nhàepcao qua.

“Ôwtvang Ngôthyr!”

“Ngôthyr Lễceix!”

“Lạlvjrc Hàepca châldmnn nhâldmnn!”

rmmrc vịzdaj đauqulvjri lãinuoo cũvrvdng nhanh chóauqung chạlvjry đauquếwuepn.

==

Editor: Thếwuepepca chỉhwriatydn mộftfrt chưauquơzhasng nữggwwa làepca hếwuept phầrexrn chíitgenh truyệfkqon. Mìldmnnh thậcjaut làepca giỏnlygi quármmr đauqui. he he... Sắbexvp phảmwpqi chia tay Tiểhsaru Ngưauquepca anh Ba rồqluhi, mọsaqji ngưauquflfii cóauqu buồqluhn khôthyrng?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.