Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 111-2 : Hạn Bạt thức tỉnh 2

    trước sau   
Ôlhzhng Ngôyivpzswcwcnci khổfrac nhìijdfn xuốnapkng lòuqhmng bàfjkzn tay hơquaii mởxjlq ra củilwxa mìijdfnh, dưzswcwcncng nhưzswc vẫfjkzn còuqhmn lưzswcu lạawnfi hưzswcơquaing thơquaim củilwxa ngưzswcwcnci nàfjkzo đrdrtódejc trưzswcccsgc khi rờwcnci đrdrti.

Thựmtavc ra trong lòuqhmng ôyivpng hiểqtumu rấlhzht rõbtgv, cho dùpcvj hai mưzswcơquaii năgnbvm trưzswcccsgc ôyivpng pháxahyt hiệrvnon Huyềjgvjn Minh Tịqijhnh Sáxahyt Quyếafset thìijdf chắukmtc chắukmtn làfjkz khôyivpng cáxahych nàfjkzo sửxahy dụdrzbng đrdrtưzswctvudc, lúhbebc đrdrtódejcyivpng đrdrtghesc củilwxa ôyivpng khôyivpng thểqtumfjkzo đrdrtawnft đrdrtếafsen mứghesc đrdrtqtumdejc thểqtum giếafset chếafset Hạawnfn Bạawnft.

“Tớccsgi rồmfksi.” Xe dừqfiing lạawnfi, Mao đrdrtawnfi sưzswc mởxjlq cửxahya xuốnapkng xe.

Ôlhzhng Ngôyivp lấlhzhy lạawnfi tinh thầwcncn, cũqtumng xuốnapkng xe theo. Chíjgvjn vịqijh đrdrtawnfi lãocxso đrdrtghesng dưzswcccsgi châbmhnn núhbebi Thanh Mang đrdrtãocxs biếafsen thàfjkznh mộocxst vùpcvjng đrdrtzswc nhưzswcxahyu, sáxahyt khíjgvj nặlubvng nềjgvjfjkzy áxahyp xuốnapkng làfjkzm ngưzswcwcnci ta khôyivpng cáxahych nàfjkzo thởxjlq nổfraci. Chỉmfksdejc Trầwcncn Ngưzswc thong dong, bìijdfnh tĩbtgvnh đrdrtghesng, thậdejcm chíjgvjuqhmn códejcbmhnm trạawnfng tráxahyi ngưzswctvudc, khi sáxahyt khíjgvj củilwxa Lâbmhnu Minh vàfjkz Hạawnfn Bạawnft cùpcvjng bùpcvjng pháxahytthìijdf ai mãocxsnh liệrvnot hơquain nhỉmfks.

“Chúhbebng ta đrdrtqfiing chậdejcm trễrkgj nữfglza, mau đrdrti thôyivpi.” Mặlubvc dùpcvjijdfnh hìijdfnh sáxahyt khíjgvjuqhmn nghiêqygjm trọmlrvng hơquain nhiềjgvju so vớccsgi tưzswcxjlqng tưzswctvudng củilwxa họmlrv nhưzswcng việrvnoc phong ấlhzhn lạawnfi làfjkz đrdrtiềjgvju bắukmtt buộocxsc phảnhwri làfjkzm.

Trong lòuqhmng mọmlrvi ngưzswcwcnci đrdrtjgvju hiểqtumu rõbtgv đrdrtiềjgvju nàfjkzy, chíjgvjn ngưzswcwcnci khôyivpng ai códejc mộocxst chúhbebt do dựmtavfjkzo, tậdejcp trung theo sau Thẩunqnm Thanh Trúhbebc, đrdrti vềjgvjzswcccsgng đrdrtmfksnh núhbebi, trung tâbmhnm củilwxa phong ấlhzhn.


hbebi Thanh Mang mặlubvc dùpcvj rấlhzht lớccsgn nhưzswcng nơquaii phong ấlhzhn Hạawnfn Bạawnft làfjkz mộocxst sưzswcwcncn núhbebi khôyivpngdốnapkc lắukmtm, chíjgvjn ngưzswcwcnci đrdrtghesng ởxjlq chíjgvjn đrdrtqijha đrdrtiểqtumm trêqygjn sưzswcwcncn núhbebi, dưzswcccsgi sựmtav chỉmfks đrdrtawnfo củilwxa Thẩunqnm Thanh Trúhbebc, dùpcvjng linh lựmtavc vẽyivpxahych bốnapk tríjgvj trậdejcn pháxahyp.

Thẩunqnm Thanh Trúhbebc khôyivpng hổfracfjkz đrdrtawnfi sưzswc vềjgvj trậdejcn pháxahyp đrdrtưzswcơquaing thờwcnci, ôyivpng chỉmfks nghiêqygjn cứghesu trậdejcn pháxahyp Bàfjkzn Long trong mộocxst giờwcnc nhưzswcng đrdrtãocxs nắukmtm giữfglz đrdrtưzswctvudc phưzswcơquaing pháxahyp vẽyivpxahych bốnapk tríjgvj trậdejcn pháxahyp, thậdejcm chíjgvjdejc thểqtum đrdrtem bảnhwrn vẽyivp hoàfjkzn chỉmfksnh chia làfjkzm chíjgvjn phầwcncn đrdrtqtum chíjgvjn ngưzswcwcnci đrdrtmfksng thờwcnci vẽyivp.

Trầwcncn Ngưzswc thầwcncm tháxahyn phụdrzbc trong lòuqhmng, côyivp lậdejcp tứghesc cảnhwrm thấlhzhy yêqygjn lòuqhmng, chuyêqygjn tâbmhnm vẽyivp phầwcncn vẽyivp thuộocxsc vịqijh tríjgvj củilwxa mìijdfnh. Linh lựmtavc hộocxsi tụdrzb thàfjkznh đrdrtưzswcwcncng, theo mạawnfch đrdrtlhzht đrdrti vàfjkzo đrdrtếafsen mắukmtt trậdejcn pháxahyp, rơquaii xuốnapkng bàfjkzn đrdrtáxahy đrdrtqtumfjkzy cáxahych bốnapk tríjgvj trậdejcn pháxahyp. Đccsgâbmhny làfjkz mộocxst quáxahy trìijdfnh hao phíjgvj rấlhzht nhiềjgvju linh lựmtavc, nếafseu khôyivpng phảnhwri vìijdf gầwcncn đrdrtâbmhny linh lựmtavc trong ngưzswcwcnci côyivp tăgnbvng lêqygjn rấlhzht nhiềjgvju, thìijdf Trầwcncn Ngưzswc đrdrtãocxs cảnhwrm thấlhzhy côyivp khôyivpng thểqtum hoàfjkzn thàfjkznh đrdrtưzswctvudc việrvnoc vẽyivp trậdejcn pháxahyp nàfjkzy.

“Ầqcqmm!”

mộocxst nguồmfksn xung lựmtavc vôyivppcvjng to lớccsgn bỗrkgjng từqfiizswcccsgi đrdrtlhzht dộocxsi lêqygjn, sáxahyt khíjgvj vốnapkn chỉmfks đrdrtang lởxjlqn vởxjlqn xung quanh bỗrkgjng nhiêqygjn trởxjlqqygjn xao đrdrtocxsng, đrdrtocxsng táxahyc củilwxa mọmlrvi ngưzswcwcnci đrdrtjgvju cứghesng lạawnfi, vẻmbhf mặlubvt lo lắukmtng nhìijdfn nhau rồmfksi nhìijdfn ra xung quanh.

“Gàfjkzo!”

“A!” Bỗrkgjng nhiêqygjn códejc tiếafseng gầwcncm théquait trầwcncm thấlhzhp đrdrtdejcp vàfjkzo tai, dưzswcwcncng nhưzswc Trầwcncn Ngưzswcdejc thểqtum nhìijdfn thấlhzhy mộocxst đrdrtôyivpi mắukmtt đrdrtzswc ngầwcncu đrdrtang chậdejcm rãocxsi mởxjlq ra, sáxahyt ýrvno lạawnfnh nhưzswcgnbvng làfjkzm côyivp nhịqijhnkhôyivpng đrdrtưzswctvudc màfjkzqygju lêqygjn mộocxst tiếafseng đrdrtau đrdrtccsgn.

“Nhódejcc con, con làfjkzm sao vậdejcy?” Ôlhzhng Ngôyivp nhậdejcn thấlhzhy Trầwcncn Ngưzswc kháxahyc thưzswcwcncng nêqygjn lo lắukmtng hỏzswci.

“Ôlhzhng nộocxsi …” Mặlubvt Trầwcncn Ngưzswcxahyi nhợtvudt, quay vềjgvj phíjgvja ôyivpng Ngôyivp “Hìijdfnh nhưzswc Hạawnfn Bạawnft đrdrtãocxs tỉmfksnh giấlhzhc.”

Khi Trầwcncn Ngưzswc vừqfiia dứghest lờwcnci, nhữfglzng đrdrtưzswcwcncng linh lựmtavc đrdrtãocxs vẽyivp xong dưzswcccsgi nềjgvjn đrdrtlhzht bỗrkgjng nhiêqygjn ngắukmtt quãocxsng lódejce lêqygjn, dưzswcwcncng nhưzswcdejc vậdejct gìijdf đrdrtódejc đrdrtang pháxahy vỡnutl đrdrtưzswcwcncng đrdrti củilwxa linh lựmtavc.

“Chuyệrvnon gìijdf xảnhwry ra vậdejcy?” Cáxahyc vịqijh đrdrtawnfi lãocxso xôyivpn xao hỏzswci.

“Nhanh chódejcng hoàfjkzn thàfjkznh trậdejcn pháxahyp đrdrti, chỉmfksuqhmn mộocxst chúhbebt nữfglza thôyivpi, chỉmfks cầwcncn chúhbebng ta hoàfjkzn thàfjkznh cáxahych bốnapk tríjgvj thìijdf trậdejcn pháxahyp khôyivpng thểqtum pháxahy vỡnutl đrdrtưzswctvudc nữfglza.” Thẩunqnm Thanh Trúhbebc vộocxsi vàfjkzng kêqygju lêqygjn.

Mọmlrvi ngưzswcwcnci nghe xong thìijdf rốnapki ríjgvjt đrdrtunqny nhanh đrdrtocxsng táxahyc củilwxa mìijdfnh.


“Chắukmtc làfjkz khi chúhbebng ta bàfjkzy trậdejcn, linh lựmtavc đrdrtãocxs kíjgvjch thíjgvjch Hạawnfn Bạawnft làfjkzm cho nódejc tỉmfksnh dậdejcy trưzswcccsgc.” Ôlhzhng Ngôyivp nghiêqygjm túhbebc nódejci “Phong ấlhzhn trong lòuqhmng đrdrtlhzht códejc thểqtum cầwcncm cựmtav đrdrtưzswctvudc bao lâbmhnu nữfglza?”

Trầwcncn Ngưzswc nhắukmtm mắukmtt lạawnfi, côyivp cảnhwrm giáxahyc đrdrtưzswctvudc mộocxst bódejcng ngưzswcwcnci đrdrten thui, đrdrtang cốnapk gắukmtng thoáxahyt khỏzswci dâbmhny xíjgvjch tródejci hai tay, sau đrdrtódejcpcvjng hai tay chốnapkng xuốnapkng đrdrtlhzht, từqfii từqfii đrdrtghesng dậdejcy.

“Nódejc đrdrtghesng dậdejcy rồmfksi.”

Tựmtava nhưzswcfjkz chứghesng minh lờwcnci Trầwcncn Ngưzswc nódejci , sưzswcwcncn núhbebi bỗrkgjng rung đrdrtocxsng mãocxsnh liệrvnot, ầwcncm ầwcncm vang lêqygjn làfjkzm bụdrzbi mùpcvj tung lêqygjn.

“Hạawnfn Bạawnft tỉmfksnh rồmfksi?”

“khôyivpng phảnhwri làfjkz nódejci códejc thểqtum chốnapkng đrdrtnutl đrdrtếafsen mai sao?”

“Nhanh lêqygjn, trậdejcn pháxahyp vẫfjkzn chưzswca hoàfjkzn thàfjkznh.”

Ôlhzhng Ngôyivpbmhnn nhắukmtc mộocxst láxahyt, rồmfksi quay đrdrtwcncu nódejci vớccsgi Trầwcncn Ngưzswc “khôyivpng cầwcncn lo lắukmtng đrdrtếafsen nódejc, hoàfjkzn thàfjkznh xong trậdejcn pháxahyp cáxahyi đrdrtãocxs.”

“Vâbmhnng.” Códejc lẽyivpfjkz Thanh Linh vàfjkz Hạawnfn Bạawnft đrdrtãocxs cùpcvjng ởxjlqquaii nàfjkzy mấlhzhy trăgnbvm năgnbvm, hoặlubvc cũqtumng códejc lẽyivp kiếafsep trưzswcccsgc côyivp đrdrtãocxs từqfiing làfjkz Hạawnfn Bạawnft nêqygjn Trầwcncn Ngưzswc mớccsgi códejc thểqtum nghe đrdrtưzswctvudc âbmhnm thanh, cảnhwrm giáxahyc đrdrtưzswctvudc đrdrtocxsng táxahyc củilwxa Hạawnfn Bạawnft màfjkz mọmlrvi ngưzswcwcnci đrdrtjgvju khôyivpng hay biếafset.

Trầwcncn Ngưzswc nỗrkgj lựmtavc bỏzswc qua nhữfglzng hìijdfnh ảnhwrnh vềjgvj đrdrtocxsng táxahyc củilwxa Hạawnfn Bạawnft đrdrtang khôyivpng ngừqfiing truyềjgvjn đrdrtếafsen đrdrtwcncu côyivp, cốnapk hếafset sứghesc hoàfjkzn thàfjkznh cáxahych bốnapk tríjgvj trậdejcn pháxahyp màfjkzijdfnh đrdrtnhwrm nhiệrvnom.

“Rắukmtc rắukmtc!” Xiềjgvjng xíjgvjch buộocxsc hai châbmhnn cũqtumng đrdrtãocxs đrdrtưzswctvudc cởxjlqi thoáxahyt, thâbmhnn hìijdfnh cao lớccsgn củilwxa Hạawnfn Bạawnft đrdrtghesng lêqygjn, hắukmtn ngẩunqnng đrdrtwcncu, nghi ngờwcnc nhìijdfn nhữfglzng đrdrtưzswcwcncng linh lựmtavc đrdrtang khôyivpng ngừqfiing lưzswcu chuyểqtumn trêqygjn đrdrtmfksnh đrdrtwcncu, nhìijdfn chăgnbvm chúhbebfjkzi giâbmhny, sau đrdrtódejc giơquai tay lêqygjn, nắukmtm lạawnfi, đrdrtlhzhmmộocxst đrdrtlhzhm vàfjkzo đrdrtódejc.

“Ầqcqmm!”

xahyc vịqijh Thiêqygjn Sưzswc đrdrtang bốnapk tríjgvj trậdejcn pháxahyp, thìijdfnh lìijdfnh bịqijh xung lựmtavc chấlhzhn đrdrtocxsng làfjkzm lảnhwro đrdrtnhwro, suýrvnot nữfglza thìijdf ngãocxs sấlhzhp mặlubvt xuốnapkng đrdrtlhzht.


“Mau lêqygjn!” Thẩunqnm Thanh Trúhbebc gấlhzhp gáxahyp đrdrtzswc bừqfiing hai mắukmtt “Hạawnfn Bạawnft sắukmtp ra rồmfksi đrdrtódejc!”

khôyivpng còuqhmn kịqijhp nữfglza rồmfksi!

Mắukmtt nhìijdfn Hạawnfn Bạawnft lạawnfi tung ra hai cúhbeb đrdrtlhzhm nữfglza pháxahy tan phong ấlhzhn, trong lòuqhmng Trầwcncn Ngưzswc khẽyivp đrdrtocxsng, cáxahych khoảnhwrng khôyivpng đrdrtiềjgvju khiểqtumn linh châbmhnu, muốnapkn cho linh châbmhnu trởxjlq lạawnfi phong ấlhzhn nhằljdtm kéquaio dàfjkzi thờwcnci gian. Tuy rằljdtng, khi linh châbmhnu rờwcnci khỏzswci phong ấlhzhn, phong ấlhzhn đrdrtãocxs bịqijh hao tổfracn, bâbmhny giờwcnc thảnhwr trởxjlq lạawnfi, cũqtumng khôyivpng códejc khảnhwrgnbvng ngăgnbvn chặlubvn Hạawnfn Bạawnft, nhưzswcng íjgvjt nhấlhzht khi linh châbmhnu trởxjlq vềjgvj vịqijh tríjgvjqtumqtumng sẽyivp ngăgnbvn trởxjlqfjkznh đrdrtocxsng củilwxa Hạawnfn Bạawnft, làfjkzm phong ấlhzhn vữfglzng thêqygjm đrdrtưzswctvudc vàfjkzi phầwcncn.

Thẩunqnm Thanh Trúhbebc thấlhzhy linh châbmhnu bỗrkgjng nhiêqygjn từqfii trong túhbebi mìijdfnh bay ra ngoàfjkzi, tuy rằljdtng ngạawnfc nhiêqygjn nhưzswcng ôyivpng cũqtumng khôyivpng códejcbmhnm trạawnfng quan tâbmhnm, chỉmfkshbebi đrdrtwcncu giàfjkznh từqfiing giâbmhny từqfiing phúhbebt đrdrtqtum bốnapk tríjgvj trậdejcn pháxahyp. 

=

xahych núhbebi Thanh Mang trăgnbvm dặlubvm, trêqygjn quốnapkc lộocxsfjkzn Sơquain, đrdrtang nhắukmtm mắukmtt nghỉmfks ngơquaii, Lâbmhnu Minh chợtvudt mởxjlq mắukmtt. Tiếafsep đrdrtódejc, trêqygjn máxahyy bộocxs đrdrtàfjkzm truyềjgvjn đrdrtếafsen tiếafseng kêqygju ngạawnfc nhiêqygjn củilwxa nhữfglzng ngưzswcwcnci đrdrti phíjgvja sau.

“Trợtvudrvno Đccsgiềjgvjn, cáxahyi hòuqhmm đrdrtmtavng Linh Khíjgvj bỗrkgjng nhiêqygjn rung đrdrtocxsng.”

“Cáxahyi gìijdf?” Đccsgiềjgvjn Phi sửxahyng sốnapkt, theo bảnhwrn năgnbvng quay đrdrtwcncu nhìijdfn Lâbmhnu Minh.

“Dừqfiing xe!” Lâbmhnu Minh ra lệrvnonh.

Ba chiếafsec xe xếafsep thàfjkznh hàfjkzng dừqfiing lạawnfi trêqygjn đrdrtưzswcwcncng, Lâbmhnu Minh từqfii chiếafsec xe giữfglza bưzswcccsgc xuốnapkng, xoay ngưzswcwcnci đrdrti đrdrtếafsen chiếafsec xe cuốnapki.

“Tam thiếafseu!” anh líjgvjnh đrdrtang ôyivpm chiếafsec hòuqhmm lo lắukmtng nhìijdfn Lâbmhnu Minh.

“Cậdejcu đrdrtưzswca cáxahyi hòuqhmm cho tôyivpi.” Lâbmhnu Minh nhậdejcn cáxahyi hòuqhmm, mởxjlq ra, trong nháxahyy mắukmtt, ba Linh Khíjgvjrdrto mộocxst cáxahyi từqfii trong hòuqhmm bay ra, rung đrdrtocxsng chỉmfks vềjgvjzswcccsgng Tâbmhny Bắukmtc.

“Loảnhwrng xoảnhwrng, loảnhwrng xoảnhwrng, loảnhwrng xoảnhwrng!” trong cốnapkp xe cũqtumng khôyivpng ngừqfiing truyềjgvjn đrdrtếafsen tiếafseng đrdrtocxsng lớccsgn, Đccsgiềjgvjn Phi cho ngưzswcwcnci mởxjlq cốnapkp xe, câbmhny trưzswcwcncng thưzswcơquaing đrdrtưzswctvudc bọmlrvc trong vảnhwri lụdrzba từqfii cốnapkp xe bay ra, cùpcvjng ba Linh Khíjgvj kháxahyc lơquai lửxahyng trong khôyivpng trung, đrdrtwcncu thưzswcơquaing chỉmfks vềjgvjzswcccsgng Tâbmhny Bắukmtc.


“Tam thiếafseu, chuyệrvnon gìijdf xảnhwry ra vậdejcy?” Đccsgiềjgvjn Phi lo lắukmtng nódejci “Códejc phảnhwri ởxjlqhbebi Thanh Mang xảnhwry ra chuyệrvnon gìijdf khôyivpng?” Vìijdf phưzswcơquaing hưzswcccsgng nhữfglzng Linh Khíjgvjfjkzy chỉmfks đrdrtúhbebng làfjkzzswcccsgng núhbebi Thanh Mang nơquaii mấlhzhy ngưzswcwcnci Trầwcncn Ngưzswc đrdrtang ởxjlq đrdrtódejc.

Linh Khíjgvjdejc biếafsen đrdrtocxsng làfjkz do cảnhwrm ứghesng giữfglza sáxahyu Linh Khíjgvj vớccsgi nhau, hẳdojcn làfjkz Thi Thi đrdrtãocxs huy đrdrtocxsng linh lựmtavc củilwxa linh châbmhnu.

bmhnu Minh nhíjgvju màfjkzy, đrdrtghesng trêqygjn đrdrtưzswcwcncng quốnapkc lộocxs, mắukmtt nhìijdfn vềjgvj khoảnhwrng khôyivpng đrdrtzswc ngầwcncu phưzswcơquaing xa, nỗrkgji bấlhzht an trong lòuqhmng khôyivpng ngừqfiing tăgnbvng lêqygjn.

“Ầqcqmm!”

“Tam thiếafseu!” Đccsgiềjgvjn Phi hoảnhwrng sợtvud chỉmfks ngódejcn tay vềjgvj phíjgvja trưzswcccsgc

bmhnu Minh chăgnbvm chúhbeb nhìijdfn lạawnfi, chỉmfks thấlhzhy mộocxst màfjkzn khôyivpng khíjgvj đrdrtzswc nhưzswcxahyu lúhbebc trưzswcccsgc nhưzswc bịqijh bao bọmlrvc trong mộocxst tráxahyi bódejcng nhỏzswc thìijdf nay dưzswcwcncng nhưzswc bịqijh vậdejct gìijdf đrdrtódejc đrdrtâbmhnm ráxahych, nứghest toáxahyc ra, từqfiing dòuqhmng khíjgvj đrdrtzswc nhưzswcxahyu chảnhwry ra khoảnhwrng khôyivpng rộocxsng lớccsgn, nháxahyy mắukmtt nhuộocxsm đrdrtzswc cảnhwrmộocxst vùpcvjng trờwcnci xanh biếafsec, đrdrtmfksng thờwcnci còuqhmn khôyivpng ngừqfiing khuếafsech táxahyn ra xung quanh vớccsgi tốnapkc đrdrtocxs kinh ngưzswcwcnci.

Phong ấlhzhn thấlhzht bạawnfi!

Trong nháxahyy mắukmtt khi sáxahyt khíjgvj khuếafsech táxahyn ra, bốnapkn Linh Khíjgvj đrdrtang còuqhmn lơquai lửxahyng trong khôyivpngtrung cũqtumng đrdrtmfksng thờwcnci rơquaii xuốnapkng đrdrtlhzht.

Con ngưzswcơquaii củilwxa Lâbmhnu Minh co lạawnfi, mộocxst cảnhwrm giáxahyc khủilwxng hoảnhwrng bấlhzht ngờwcncdejcp tớccsgi “Chúhbebng ta quay lạawnfi.”

Theo lờwcnci ra lệrvnonh củilwxa Lâbmhnu Minh, ba chiếafsec xe hơquaii quay đrdrtwcncu 180 đrdrtocxs, chạawnfy nhanh vềjgvjzswcccsgng núhbebi Thanh Mang

xahyc giảnhwrdejc lờwcnci muốnapkn nódejci:

yivp nưzswcơquaing: Chúhbebng ta gặlubvp mặlubvt đrdrtwcncu tiêqygjn làfjkzhbebc nàfjkzo, nếafseu nhưzswc anh trảnhwr lờwcnci đrdrtúhbebng, tôyivpi sẽyivp đrdrtmfksng ýrvnofjkzm bạawnfn gáxahyi anh.

Chàfjkzng thanh niêqygjn Ngôyivpyivppcvjng kíjgvjch đrdrtocxsng: anh còuqhmn nhớccsg, anh nhớccsg rõbtgv nèrdrt. Khi giảnhwri thi đrdrtlhzhu Huyềjgvjn Linh đrdrtưzswctvudc tổfrac chứghesc, ởxjlqhbebi Kỳgzjp Liêqygjn chúhbebng ta gặlubvp nhau lầwcncn đrdrtwcncu tiêqygjn, lúhbebc đrdrtódejc em mặlubvc bộocxsxahyy màfjkzu xanh nhạawnft, thắukmtt bíjgvjm tódejcc hai bêqygjn nèrdrt.

yivp nưzswcơquaing: khôyivpng đrdrtúhbebng.

ijdf thếafse chàfjkzng thanh niêqygjn Ngôyivp vẫfjkzn đrdrtocxsc thâbmhnn nhưzswcqtum, cho đrdrtếafsen thậdejct lâbmhnu thậdejct lâbmhnu vềjgvj sau, khicôyivp nưzswcơquaing ởxjlq trong ngựmtavc hắukmtn hódejca thàfjkznh mộocxst mùpcvji hưzswcơquaing thơquaim ngáxahyt, làfjkzm cho hắukmtn chợtvudt nhớccsg vềjgvj gốnapkc hoa non đrdrtãocxs đrdrtưzswctvudc hắukmtn chăgnbvm sódejcc tỉmfks mỉmfks khi xưzswca.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.