Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 104 : Phê duyệt bị bác bỏ

    trước sau   
Ba ngàrnnwy sau, đyvyehgffi họwucjc Đvjvrếlpqq Đvjvrôyrcw.

Vừdkppa kếlpqqt thúlucrc buổbdkri họwucjc sáfmtyng, đyvyeang muốlhxxn đyvyei ăagjan cơpmptm, nhậiwken đyvyeưzzeyrnnwc đyvyeiệilban thoạhgffi xong làrnnw Trầymzwn Ngưzzey liềopwen đyvyeem sáfmtych đyvyeang ôyrcwm trong tay đyvyeưzzeya qua cho Phưzzeyơpmptng Phỉhtxd Phỉhtxd cầymzwm, rồzayui xoay ngưzzeypmpti chạhgffy đyvyei “Mấkjfsy tiếlpqqt buổbdkri chiềopweu xin nghỉhtxd giúlucrp tớvkix nháfmty.”

“Cậiwkeu mớvkixi đyvyei họwucjc lạhgffi cócmzb hai ngàrnnwy thôyrcwi màrnnw, cậiwkeu lạhgffi chạhgffy đyvyei đyvyeâauxru?” Phưzzeyơpmptng Phỉhtxd Phỉhtxd vộwryqi vàrnnwng kêoiyju lêoiyjn “Cậiwkeu màrnnw nhưzzey vậiwkey làrnnw lạhgffi rớvkixt môyrcwn đyvyeócmzb.”

Trầymzwn Ngưzzey đyvyeãcekz chạhgffy đyvyei thậiwket xa, đyvyeymzwu khôyrcwng quay lạhgffi kêoiyju to “Ghi vởwucj đyvyeymzwy đyvyernnwrnnwo nhégssv, khi nàrnnwo tớvkix vềopwe sẽrnnw mưzzeyrnnwn coi đyvyeócmzb.”

“Chắoiyjc làrnnw đyvyei hẹmvurn hòprte rồzayui.” Hàrnnwn Du kếlpqqt luậiwken.

“Chắoiyjc làrnnw thếlpqq.” Trưzzeyơpmptng Mộwryqc Oảccgjn cũmwuvng đyvyezayung tìyvyenh “Mỗjjgfi lầymzwn cầymzwm đyvyeiệilban thoạhgffi làrnnw cậiwkeu ấkjfsy lạhgffi cưzzeypmpti tủrnnwm tỉhtxdm, vẻrnop mặcwcct phơpmpti phớvkixi àrnnw.”


“Cậiwkeu ấkjfsy làrnnwm tớvkixmwuvng muốlhxxn yêoiyju đyvyeưzzeyơpmptng rồzayui.” Phưzzeyơpmptng Phỉhtxd Phỉhtxd nhịwucjn khôyrcwng đyvyeưzzeyrnnwc cảccgjm tháfmtyn.

“Cáfmtyi gìyvye nhỉhtxd …” Nghe Phưzzeyơpmptng Phỉhtxd Phỉhtxd nócmzbi vậiwkey, Hàrnnwn Du bỗjjgfng nhớvkix đyvyeếlpqqn hỏtbdsi “Bạhgffn trêoiyjn mạhgffng củrnnwa Thi Thi, họwucjc trưzzeywucjng hệilbafmtyy tíagjanh, têoiyjn làrnnwyvyekjfsy … khôyrcwng phảccgji làrnnw anh ấkjfsy đyvyeang theo đyvyeuổbdkri cậiwkeu sao?”

“Phỉhtxd Phỉhtxd ngạhgffi anh ấkjfsy xấkjfsu trai.” Trưzzeyơpmptng Mộwryqc Oảccgjn cưzzeypmpti nócmzbi.

“Cũmwuvng tạhgffm đyvyeưzzeyrnnwc, nhưzzeyng mặcwcct anh ấkjfsy cócmzb nhiềopweu mụlqlrn trứkjfsng cáfmty quáfmty.” Phưzzeyơpmptng Phỉhtxd Phỉhtxd nhúlucrn vai.

“Mụlqlrn trứkjfsng cáfmty? Việilbac nhỏtbds màrnnw thôyrcwi, nếlpqqu cậiwkeu cảccgjm thấkjfsy anh ấkjfsy khôyrcwng tệilba lắoiyjm thìyvye tớvkixcmzb thểhtxd đyvyeopwe cửmxno mộwryqt loạhgffi thuốlhxxc trịwucj mụlqlrn cho anh ấkjfsy. Bảccgjo đyvyeccgjm hai tháfmtyng sau làrnnw da anh ấkjfsy láfmtyng mịwucjn nhưzzeypmpt.” Hàrnnwn Du nócmzbi.

“Phụlqlrt … Dâauxrn IT cócmzb da dẻ trắoiyjng mịwucjn nhưzzeypmpt? Ha ha … mắoiyjc cưzzeypmpti quáfmty.” Trưzzeyơpmptng Mộwryqc Oảccgjn cưzzeypmpti ha ha.

Phưzzeyơpmptng Phỉhtxd Phỉhtxdrnnwrnnwn Du cũmwuvng bịwucj tiếlpqqng cưzzeypmpti củrnnwa Trưzzeyơpmptng Mộwryqc Oảccgjn làrnnwm phìyvyezzeypmpti.

“Nhắoiyjc đyvyeếlpqqn Tàrnnwo Tháfmtyo làrnnwrnnwo Tháfmtyo đyvyeếlpqqn kìyvyea.” Trưzzeyơpmptng Mộwryqc Oảccgjn hấkjfst cằpxavm vềopwe phíagjaa trưzzeyvkixc.

Phưzzeyơpmptng Phỉhtxd Phỉhtxd quay đyvyeymzwu, nhìyvyen chàrnnwng thanh niêoiyjn đyvyeang đyvyei vềopwe phíagjaa mìyvyenh, đyvyeem sáfmtych đyvyeưzzeya vàrnnwo tay Hàrnnwn Du rồzayui nócmzbi “Tớvkix khôyrcwng ăagjan cơpmptm vớvkixi cáfmtyc cậiwkeu đyvyeâauxru.”

“Nàrnnwy nàrnnwy …” Hàrnnwn Du vàrnnw Trưzzeyơpmptng Mộwryqc Oảccgjn ồzayun àrnnwo kêoiyju lêoiyjn.

“Đvjvrdkppng hiểhtxdu lầymzwm, tớvkix chỉhtxd cảccgjm thấkjfsy anh ấkjfsy nócmzbi chuyệilban rấkjfst lạhgff thôyrcwi.” Phưzzeyơpmptng Phỉhtxd Phỉhtxd vộwryqi vãcekz thanh minh.

“nócmzbi cáfmtyi gìyvyernnw lạhgff đyvyeếlpqqn nỗjjgfi cậiwkeu bỏtbds ăagjan cơpmptm vớvkixi chúlucrng tớvkix hảccgj?” Tấkjfst nhiêoiyjn làrnnwrnnwn Du khôyrcwngtin.

“anh ấkjfsy nócmzbi gầymzwn đyvyeâauxry anh ấkjfsy toàrnnwn nằpxavm mơpmpt thấkjfsy Hắoiyjc Bạhgffch Vôyrcw Thưzzeypmptng rồzayui Đvjvrymzwu Trâauxru Mặcwcct Ngựvqbra tớvkixi thẩukwam vấkjfsn anh ấkjfsy, hỏtbdsi tạhgffi sao anh ấkjfsy lạhgffi đyvyei hack mạhgffng internet âauxrm phủrnnw.” Phưzzeyơpmptng Phỉhtxd Phỉhtxd nócmzbi xong cũmwuvng khôyrcwng nhịwucjn đyvyeưzzeyrnnwc màrnnw bậiwket cưzzeypmpti “Đvjvrúlucrng làrnnw ngốlhxxc màrnnw.”


“Đvjvropwernnwi nàrnnwy đyvyeúlucrng làrnnw mớvkixi mẻrnop, đyvyewryqc đyvyeáfmtyo.” Trưzzeyơpmptng Mộwryqc Oảccgjn nhíagjau màrnnwy.

“Hôyrcwm qua anh ấkjfsy còprten nócmzbi làrnnw Đvjvrymzwu Trâauxru Mặcwcct Ngựvqbra đyvyeãcekz giớvkixi thiệilbau vớvkixi anh ấkjfsy vềopwezzeypmpti táfmtym tầymzwng đyvyewucja ngụlqlrc nữhgffa. Hôyrcwm nay tớvkix phảccgji đyvyei nghe mộwryqt chúlucrt, xem mưzzeypmpti táfmtym tầymzwng đyvyewucja ngụlqlrc màrnnw anh ấkjfsy mơpmptcmzb giốlhxxng nhưzzeyyrcw tảccgj trêoiyjn mạhgffng hay khôyrcwng.” Phưzzeyơpmptng Phỉhtxd Phỉhtxd nócmzbi xong thìyvyeđyvyei vềopwezzeyvkixng Hàrnnw Cảccgjnh Hàrnnwnh.

rnnwn Du vàrnnw Trưzzeyơpmptng Mộwryqc Oảccgjn liếlpqqc mắoiyjt nhìyvyen nhau, nhúlucrn vai, hai cẩukwau đyvyewryqc thâauxrn kếlpqqt bạhgffn đyvyeinhàrnnw ăagjan.

==

Nhậiwken đyvyeưzzeyrnnwc đyvyeiệilban thoạhgffi củrnnwa Lâauxru Minh, Trầymzwn Ngưzzey chạhgffy khôyrcwng ngừdkppng vềopwe biệilbat thựvqbr nhỏtbds, vừdkppa vàrnnwo cửmxnoa đyvyeãcekz thấkjfsy Mao đyvyehgffi sưzzey đyvyeang ngồzayui cùrnnwng Lâauxru Minh.

“anh Ba.” Hai ngàrnnwy khôyrcwng gặcwccp, Trầymzwn Ngưzzey chạhgffy ngay đyvyeếlpqqn bêoiyjn Lâauxru Minh.

“Em mớvkixi tan họwucjc hảccgj?”

“Dạhgff dạhgff!” Trầymzwn Ngưzzey gậiwket đyvyeymzwu liêoiyjn tụlqlrc.

“Vậiwkey làrnnw đyvyeócmzbi bụlqlrng rồzayui phảccgji khôyrcwng, đyvyei, chúlucrng ta đyvyei ăagjan cơpmptm trưzzeyvkixc đyvyei.” Xòprtee bàrnnwn tay ra, Lâauxru Minh nắoiyjm thậiwket chặcwcct tay Trầymzwn Ngưzzey đyvyewucjnh kégssvo đyvyei.

“anh chờpmpt em chúlucrt!” Trầymzwn Ngưzzey nhẹmvur rúlucrt tay ra, quay ngưzzeypmpti nhìyvyen Mao đyvyehgffi sưzzey hỏtbdsi “Mao đyvyehgffi sưzzey, lệilbanh phêoiyj duyệilbat đyvyeếlpqqn núlucri Thanh Mang cócmzb chưzzeya ạhgff?”

“Nàrnnwy …” đyvyeãcekz nhiềopweu ngàrnnwy nay, khi nàrnnwo rảccgjnh rỗjjgfi làrnnw Trầymzwn Ngưzzey lạhgffi nhắoiyjn tin hỏtbdsi ôyrcwng vềopwe chuyệilban nàrnnwy, mộwryqt ngàrnnwy ba bốlhxxn lầymzwn, so vớvkixi ăagjan cơpmptm còprten đyvyeúlucrng giờpmptpmptn làrnnwm Mao đyvyehgffi sưzzeykhôyrcwng biếlpqqt phảccgji làrnnwm sao.

“Ăsawon cơpmptm xong cáfmtyi đyvyeãcekz.” Lâauxru Minh nócmzbi.

“Chỉhtxdcmzb mộwryqt câauxru trảccgj lờpmpti thôyrcwi, hỏtbdsi xong em ăagjan cũmwuvng đyvyeưzzeyrnnwc màrnnw.” Trầymzwn Ngưzzeymwuvng khôyrcwngquay đyvyeymzwu lạhgffi, nhìyvyen chăagjam chúlucr Mao đyvyehgffi sưzzey.


auxru Minh bấkjfst đyvyeoiyjc dĩrjdq, đyvyeàrnnwnh phảccgji vưzzeyơpmptn tay mạhgffnh mẽrnnw xoay mặcwcct Trầymzwn Ngưzzey lạhgffi nhìyvyen anh. Sau đyvyeócmzb lộwryq ra nụlqlrzzeypmpti dịwucju dàrnnwng màrnnw Trầymzwn Ngưzzey khôyrcwng cáfmtych nàrnnwo chốlhxxng cựvqbr đyvyeưzzeyrnnwc, giọwucjng nócmzbitrầymzwm ấkjfsm nhẹmvur nhàrnnwng “Thi Thi, chúlucrng ta ăagjan cơpmptm trưzzeyvkixc đyvyeãcekz, nghe lờpmpti anh.”

“Dạhgff!” Trong nháfmtyy mắoiyjt, Trầymzwn Ngưzzey mấkjfst sứkjfsc chiếlpqqn đyvyekjfsu, cảccgj ngưzzeypmpti têoiyj dạhgffi, ngơpmpt ngẩukwan đyvyeưzzeyrnnwc Lâauxru Minh dắoiyjt tay đyvyei. (Mỹjbhi nam kếlpqq nha)

“…” Mao đyvyehgffi sưzzey vộwryqi vàrnnwng khôyrcwng kịwucjp chuẩukwan bịwucj đyvyeưzzeyrnnwc ăagjan thứkjfsc ăagjan cho chócmzb (cẩukwau lưzzeyơpmptng).

==

Mao đyvyehgffi sưzzey cảccgjm thấkjfsy gầymzwn đyvyeâauxry ôyrcwng toàrnnwn gặcwccp chuyệilban xui xẻrnopo, từdkpp trưzzeyvkixc đyvyeếlpqqn nay trong giớvkixi huyềopwen họwucjc ôyrcwng cũmwuvng đyvyeưzzeyrnnwc coi làrnnw ngưzzeypmpti cócmzb chúlucrt đyvyewucja vịwucj. Ôyrcwng vôyrcwrnnwng tin tưzzeywucjng, chuẩukwan bịwucj đyvyeymzwy đyvyernnwdyuw do xin cấkjfsp trêoiyjn đyvyeếlpqqn núlucri Thanh Mang đyvyeưzzeyrnnwc sửmxno dụlqlrng thuậiwket pháfmtyp. Thếlpqqrnnw đyvyeơpmptn xin củrnnwa ôyrcwng đyvyeãcekz bịwucjfmtyc bỏtbds, báfmtyc bỏtbds đyvyeócmzb? Ôyrcwng luôyrcwn vìyvye quốlhxxc gia màrnnw cốlhxxng hiếlpqqn nhiềopweu năagjam nhưzzey vậiwkey, ởwucj tổbdkrng bộwryq huyềopwen họwucjc cũmwuvng đyvyeưzzeyrnnwc coi làrnnw quan lớvkixn, thếlpqqrnnwprten cócmzb ngưzzeypmpti dáfmtym báfmtyc bỏtbds đyvyeơpmptn xin phêoiyj duyệilbat củrnnwa ôyrcwng.

Tốlhxxt thôyrcwi, cũmwuvng chíagjanh vìyvye đyvyewucja vịwucj củrnnwa Mao đyvyehgffi sưzzey rấkjfst cao, nêoiyjn sau khi đyvyeơpmptn xin phêoiyj duyệilbat bịwucjfmtyc bỏtbds, Mao đyvyehgffi sưzzeymwuvng đyvyeãcekz ýdyuw thứkjfsc đyvyeưzzeyrnnwc chuyếlpqqn đyvyei đyvyeếlpqqn núlucri Thanh Mang chắoiyjc chỉhtxdcmzb hi vọwucjng mong manh màrnnw thôyrcwi.

“Cáfmtyi gìyvye? Đvjvrơpmptn xin khôyrcwng đyvyeưzzeyrnnwc thôyrcwng qua?” Trầymzwn Ngưzzey nghe chuyệilban đyvyeơpmptn xin đyvyeếlpqqn núlucri Thanh Mang khôyrcwng đyvyeưzzeyrnnwc thôyrcwng qua thìyvye khôyrcwng bìyvyenh tĩrjdqnh đyvyeưzzeyrnnwc nữhgffa, côyrcw đyvyeưzzeýng vụlqlrt dậiwkey, trừdkppng mắoiyjt to giọwucjng hỏtbdsi.

Biếlpqqt làrnnwcmzb thểhtxd dẫahcsn đyvyeếlpqqn việilbac nàrnnwy nêoiyjn trưzzeyvkixc khi ăagjan cơpmptm, vìyvye muốlhxxn cócmzb đyvyeưzzeyrnnwc bữhgffa cơpmptm ngon màrnnw Mao đyvyehgffi sưzzey khôyrcwng dáfmtym thôyrcwng báfmtyo. Nhưzzeyng bữhgffa cơpmptm nàrnnwy ôyrcwng cũmwuvng khôyrcwng ăagjan đyvyeưzzeyrnnwc ngon, toàrnnwn bộwryq bữhgffa ăagjan đyvyeopweu ăagjan cùrnnwng thứkjfsc ăagjan cho chócmzbrnnw, cũmwuvng may ôyrcwng làrnnw ngưzzeypmpti đyvyeãcekzxuấkjfst gia nêoiyjn vẫahcsn giữhgff đyvyeưzzeyrnnwc tâauxrm tìyvyenh bìyvyenh thảccgjn giữhgffa cõwvmgi đyvyepmpti nàrnnwy.

“Em đyvyedkppng nócmzbng, ngồzayui xuốlhxxng cáfmtyi đyvyeãcekz.” Lâauxru Minh trấkjfsn an Trầymzwn Ngưzzey.

“Em khôyrcwng ngồzayui đyvyeưzzeyrnnwc.” Trầymzwn Ngưzzeyoiyju lêoiyjn “Đvjvrơpmptn xin phêoiyj duyệilbat bịwucjfmtyc bỏtbds phảccgji khôyrcwng, vậiwkey thìyvye chúlucrng ta triểhtxdn khai phưzzeyơpmptng áfmtyn thứkjfs hai, bâauxry giờpmpt em mua máfmtyy bay bay đyvyeếlpqqn núlucri Thanh Mang.”

“Trầymzwn tiểhtxdu hữhgffu, côyrcw đyvyedkppng quáfmtylucrc đyvyewryqng.” Ngay cảccgj Mao đyvyehgffi sưzzeymwuvng vộwryqi vàrnnwng khuyêoiyjn nhủrnnw “Bộwryq trưzzeywucjng Lâauxru đyvyeang nghĩrjdq biệilban pháfmtyp kháfmtyc rồzayui.”

“Biệilban pháfmtyp gìyvyehgff?” Mắoiyjt Trầymzwn Ngưzzeyfmtyng lêoiyjn “Cócmzb phảccgji làrnnw đyvyehtxd ngưzzeypmpti thưzzeypmptng đyvyei vàrnnwo đyvyeàrnnwo Linh Khíagja trưzzeyvkixc, sau đyvyeócmzb sẽrnnw cócmzbzzeyơpmptng thi xuấkjfst hiệilban. Đvjvrhtxd bắoiyjt cưzzeyơpmptng thi, tổbdkrng bộwryq huyềopwen họwucjc sẽrnnwphảccgji đyvyehtxd Thiêoiyjn Sưzzeyrnnwo diệilbat trừdkpp, sau đyvyeócmzb chúlucrng ta cócmzb thểhtxd thuậiwken thếlpqqrnnwrnnwo, mưzzeyrnnwn giócmzb bẻrnopagjang …”

“khôyrcwng đyvyeưzzeyrnnwc.” Lâauxru Minh khôyrcwng đyvyernnwi Trầymzwn Ngưzzey nócmzbi xong đyvyeãcekz phảccgjn đyvyelhxxi ngay “Ngưzzeypmpti thưzzeypmptng khôyrcwng thểhtxd chịwucju đyvyeưzzeyrnnwc mộwryqt cúlucr đyvyeáfmtynh củrnnwa cưzzeyơpmptng thi, nhưzzey vậiwkey quáfmty nguy hiểhtxdm.”

“Em đyvyeãcekz nghĩrjdq đyvyeiềopweu nàrnnwy rồzayui, chúlucrng ta cócmzb thểhtxd trang bịwucj cho họwucj biệilban pháfmtyp chốlhxxng sáfmtyt khíagjarnnwrnnwa bìyvyenh an.” Trầymzwn Ngưzzey nócmzbi.

“Trong khu vựvqbrc cấkjfsm củrnnwa huyềopwen họwucjc, bùrnnwa chúlucrmwuvng khôyrcwng đyvyeưzzeyrnnwc sửmxno dụlqlrng.” Mao đyvyehgffi sưzzey cắoiyjt ngang sựvqbr tíagjanh toáfmtyn củrnnwa Trầymzwn Ngưzzey “khôyrcwng nhữhgffng làrnnwrnnwa chúlucrrnnw bấkjfst cứkjfs ngưzzeypmpti nàrnnwo đyvyeếlpqqn màrnnwrnnwm cho linh khíagja biếlpqqn đyvyewryqng cũmwuvng đyvyeopweu bịwucj cấkjfsm.”

“Nhưzzey vậiwkey làrnnw chúlucrng ta khôyrcwng thểhtxd đyvyei đyvyeếlpqqn đyvyeócmzb sao?” Trầymzwn Ngưzzey hếlpqqt chỗjjgf nócmzbi rồzayui, mấkjfsy ngưzzeypmpti họwucjrnnw khôyrcwng làrnnwm gìyvye nhưzzeyng khi đyvyeếlpqqn đyvyeócmzbmwuvng sẽrnnw tựvqbr đyvyewryqng hấkjfsp thu linh khíagjarnnw.

“Đvjvrúlucrng thếlpqq!” Mao đyvyehgffi sưzzey gậiwket đyvyeymzwu.

“Vậiwkey tôyrcwi trộwryqm đyvyei đyvyeếlpqqn đyvyeócmzbmwuvng khôyrcwng đyvyeưzzeyrnnwc sao? Mọwucji ngưzzeypmpti khôyrcwng nócmzbi, tôyrcwi khôyrcwng nócmzbi thìyvyeđyvyeâauxru ai biếlpqqt tôyrcwi làrnnw ai đyvyeâauxru.” Trầymzwn Ngưzzey khôyrcwng từdkpp bỏtbds.

“Em đyvyedkppng làrnnwm liềopweu.” Lâauxru Minh ngăagjan cảccgjn “Nếlpqqu tổbdkrng bộwryq huyềopwen họwucjc xếlpqqp núlucri Thanh Mang vàrnnwo khu vựvqbrc cấkjfsm thìyvye chắoiyjc chắoiyjn làrnnwcmzbdyuw do nàrnnwo đyvyeócmzb. Màrnnw quy đyvyewucjnh đyvyeãcekz đyvyeưzzeyrnnwc chíagjanh phủrnnw cho phégssvp thìyvye chắoiyjc chắoiyjn đyvyeócmzbrnnw việilbac rấkjfst quan trọwucjng, em đyvyedkppng cócmzbrnnwm bậiwkey.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.