Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 102-2 : Anh thích em 2

    trước sau   
Khi Trầkjvtn Ngưdqig ôhkmom mộccatt đvnsjgouyng đvnsjjrdt ra khỏolioi sâljxrn bay, đvnsjãvyfv thấzyvry Hàorrh Thấzyvrt đvnsjkjvtng ởqced phínckda xa đvnsjangchờkoei.

“Trợzyvrhucqorrh.” Trầkjvtn Ngưdqig thấzyvry Hàorrh Thấzyvrt thìlwsf vui vẻfuyonckdu.

“Tiểeaddu thưdqig Trầkjvtn Ngưdqig, mừhlvdng côhkmo vềdqig nhàorrh.” Hàorrh Thấzyvrt vộccati vàorrhng lênckdn đvnsjówfsen.

“anh Ba nówfsei anh đvnsjếcfown đvnsjówfsen tôhkmoi sao?” Trầkjvtn Ngưdqigdqigkoeii hỏolioi.

“Vâljxrng.” Sau khi Lâljxru Minh ăsyamn sákrcvng xong thìlwsf đvnsjếcfown ngay phòdlbxng sákrcvch, đvnsjếcfown bâljxry giờkoei vẫizafn chưdqiga rờkoeii khỏolioi phòdlbxng nửulhsa bưdqiguxjzc, cơqyuq bảzyvrn làorrh chưdqiga từhlvdng chỉdqig thịdcsd cho Hàorrh Thấzyvrt đvnsji đvnsjówfsen Trầkjvtn Ngưdqig. Tuy nhiênckdn, làorrh mộccatt trợzyvrhucq đvnsjkoei tiênckdu chuẩgcien, khi nàorrho cầkjvtn nówfsei vàorrh nówfsei cákrcvi gìlwsforrh đvnsjiềdqigu kiệptaen chuyênckdn nghiệptaep cơqyuq bảzyvrn nhấzyvrt cầkjvtn phảzyvri đvnsjoliot đvnsjưdqigzyvrc.

“Tiểeaddu thưdqig Trầkjvtn Ngưdqig, đvnsjeaddhkmoi đvnsjgciey vali giúizafp côhkmo.” Hàorrh Thấzyvrt đvnsjówfsen vali từhlvd tay Trầkjvtn Ngưdqig, hai ngưdqigkoeii đvnsji đvnsjếcfown xe ôhkmohkmo dừhlvdng cákrcvch đvnsjówfse khôhkmong xa.


Trưdqiguxjzc tiênckdn, Hàorrh Thấzyvrt giúizafp Trầkjvtn Ngưdqigchquo cửulhsa xe phínckda sau, sau đvnsjówfse mớuxjzi đvnsjgciey vali ra đvnsjdqigng sau xe, cúizafi ngưdqigkoeii đvnsjdcsdnh nâljxrng vali bỏolioorrho cốgouyp xe, kếcfowt quảzyvr

Hảzyvr? Ừvbbgm? Hảzyvr?

Rốgouyt cuộccatc mộccatt cákrcvi vali hai mưdqigơqyuqi inch đvnsjhgokng cákrcvi gìlwsfqced trong màorrh nặjudung rứkjvta nènvea! anh ta khôhkmongthểeaddljxrng đvnsjưdqigzyvrc?

khôhkmong đvnsjưdqigzyvrc, khôhkmong thểeaddchqum mặjudut mũbgjii củkoeia bộccat đvnsjccati đvnsjjuduc chủkoeing đvnsjưdqigzyvrc, Hàorrh Thấzyvrt hínckdt sâljxru mộccatthơqyuqi, dồjrdtn khínckd xuốgouyng đvnsjan đvnsjiềdqign, cong lưdqigng dồjrdtn hếcfowt sứkjvtc lựhgokc …

“Loảzyvrng xoảzyvrng …”

Vali cuốgouyi cùkjzrng cũbgjing nằdqigm trong cốgouyp xe.

Cảzyvrm giákrcvc đvnsjưdqigzyvrc xe chấzyvrn đvnsjccatng, Trầkjvtn Ngưdqig thòdlbx đvnsjkjvtu ra ngoàorrhi, nhìlwsfn gâljxrn xanh trênckdn trákrcvn Hàorrh Thấzyvrt vẫizafn còdlbxn chưdqiga tan hếcfowt, tákrcvn thưdqigqcedng “Trợzyvrhucqorrh, sứkjvtc anh khỏolioe thậdkzlt đvnsjówfse.”

Nhưdqigng màorrh bịdcsd côhkmo khen nhưdqig thếcfow, sao tôhkmoi lạolioi chẳvyfvng thấzyvry vui vẻfuyolwsf

Bởqcedi vìlwsfhkmom nay khôhkmong phảzyvri làorrh ca trựhgokc củkoeia Hàorrh Thấzyvrt nênckdn anh ta chỉdqig đvnsjưdqiga Trầkjvtn Ngưdqig đvnsjếcfown cửulhsa biệptaet thựhgokorrh khôhkmong vàorrho.

Trầkjvtn Ngưdqig xuốgouyng xe, gấzyvrp gákrcvp chạolioy vàorrho nhàorrh, khôhkmong thấzyvry anh Ba màorrh côhkmo tâljxrm niệptaem ởqced phòdlbxng khákrcvch thìlwsf vôhkmokjzrng quen thuộccatc tiếcfowp tụrphuc chạolioy lênckdn lầkjvtu hai đvnsjếcfown phòdlbxng sákrcvch. Dùkjzr sao giờkoeiorrhy anh Ba khôhkmong cówfseqced phòdlbxng khákrcvch thìlwsf nhấzyvrt đvnsjdcsdnh đvnsjang ởqced trong phòdlbxng sákrcvch.

“anh Ba, anh Ba.” Ngưdqigkoeii chưdqiga thấzyvry đvnsjâljxru nhưdqigng đvnsjãvyfv thấzyvry giọmuycng nówfsei vang dộccati.

Átrhanh mắangit Lâljxru Minh dờkoeii khỏolioi kiếcfowm Linh Cơqyuq, nhìlwsfn Thi Thi đvnsjang xôhkmong vềdqig phínckda anh. Giâljxry phúizaft nàorrhy, trong mắangit anh, gưdqigơqyuqng mặjudut củkoeia Thi Thi từhlvd từhlvddlbxa vớuxjzi gưdqigơqyuqng mặjudut củkoeia côhkmo gákrcvitrong mơqyuq.

“anh Ba, em vềdqig rồjrdti nènvea.”


(Huynh muốgouyn dẫizafn muộccati đvnsji gặjudup sưdqig phụrphu củkoeia huynh sao?)

“anh Ba, anh đvnsjang làorrhm gìlwsf vậdkzly?”

(Sưdqig phụrphu huynh sẽjrdt thínckdch muộccati sao?)

“anh Ba, trênckdn bàorrhn chínckdnh làorrh Linh Khínckdlwsfm đvnsjưdqigzyvrc dưdqiguxjzi hồjrdt Ngũbgji Phưdqigơqyuqng hảzyvr?”

(Huynh cũbgjing phong ấzyvrn lênckdn kiếcfowm củkoeia muộccati đvnsji, nhưdqig thếcfow mớuxjzi tínckdnh làorrh mộccatt đvnsjôhkmoi.)

“Xoạoliot!”

Kiếcfowm Linh Cơqyuq đvnsjưdqigzyvrc rúizaft ra, sákrcvt khínckd lạolionh lẽjrdto chợzyvrt ngậdkzlp tràorrhn trong phòdlbxng, Lâljxru Minh lấzyvry lạolioi tinh thầkjvtn, nhìlwsfn thanh kiếcfowm màorrhwfse ngưdqigkoeii nówfsei tấzyvrt cảzyvrkrcvc Thiênckdn Sưdqig đvnsjdqigu rúizaft khôhkmong ra, nay lạolioi đvnsjưdqigzyvrc Trầkjvtn Ngưdqig dễsyamorrhng rúizaft ra, sắangic mặjudut lạolioi trắanging thênckdm vàorrhi phầkjvtn.

Nếcfowu lúizafc trưdqiguxjzc chỉdqigorrh suy đvnsjkrcvn củkoeia anh thìlwsf hìlwsfnh ảzyvrnh trưdqiguxjzc mắangit nàorrhy làorrh chứkjvtng cứkjvtkrcvc thựhgokc nhấzyvrt.

anh làorrh Phưdqigzyvrng Lạolioc, còdlbxn Thi Thi chínckdnh làorrh vịdcsdhkmong chúizafa Linh Cơqyuq bịdcsd thay đvnsjbfpsi vậdkzln mệptaenh, xéchqum chúizaft nữkwsra thìlwsf hồjrdtn bay phákrcvch lạolioc.

“Sákrcvt khínckd củkoeia thanh kiếcfowm nàorrhy nặjudung quákrcv, nhưdqigng màorrhkjzrng rấzyvrt thuậdkzln tay nha.” Trầkjvtn Ngưdqig nhịdcsdn khôhkmong đvnsjưdqigzyvrc màorrh đvnsjưdqiga tay sờkoei sờkoei thâljxrn kiếcfowm sắangic béchqun, kiếcfowm Linh Cơqyuq phákrcvt ra tiếcfowng vùkjzrkjzr dễsyam nghe.

“Thi Thi!” Lâljxru Minh chợzyvrt kênckdu lênckdn.

“Dạolio?” Trầkjvtn Ngưdqig ngẩgcieng đvnsjkjvtu.

“…” Lâljxru Minh hákrcv to miệptaeng, muốgouyn nówfsei gìlwsf đvnsjówfse nhưdqigng rồjrdti lạolioi khôhkmong biếcfowt bắangit đvnsjkjvtu từhlvd đvnsjâljxru, vẻfuyo mặjudut rốgouyi rắangim vàorrh ákrcvp lựhgokc.


anh nênckdn làorrhm thếcfoworrho đvnsjâljxry?

“anh Ba, anh làorrhm sao vậdkzly?” Trầkjvtn Ngưdqig thấzyvry sắangic mặjudut Lâljxru Minh khôhkmong ổbfpsn thìlwsf thảzyvr kiếcfowm Linh Cơqyuq xuốgouyng, hỏolioi.

“anh khôhkmong sao” Lâljxru Minh lắangic đvnsjkjvtu.

“Cówfse phảzyvri sákrcvt khínckd lạolioi khôhkmong ổbfpsn đvnsjdcsdnh khôhkmong anh?” Nhìlwsfn anh Ba khôhkmong giốgouyng nhưdqigorrh khôhkmongcówfse chuyệptaen gìlwsf.

ljxru Minh nhìlwsfn dákrcvng vẻfuyo lo lắanging củkoeia Trầkjvtn Ngưdqig, trờkoeii xui đvnsjzyvrt khiếcfown màorrh gậdkzlt đvnsjkjvtu.

izafc nàorrhy, Trầkjvtn Ngưdqigdlbxng qua cákrcvi bàorrhn, nówfsei “Vậdkzly đvnsjeadd em giúizafp anh phong ấzyvrn.”

wfsei xong, khôhkmong đvnsjzyvri Lâljxru Minh cówfse ýhucq kiếcfown, cúizafi đvnsjkjvtu hôhkmon lênckdn môhkmoi anh. Trầkjvtn Ngưdqignckdu ákrcvo trưdqiguxjzc ngựhgokc Lâljxru Minh, đvnsjôhkmoi mắangit to tròdlbxn từhlvd từhlvd nhắangim lạolioi, hơqyuqi thởqced hai ngưdqigkoeii giao hòdlbxa, môhkmoi lưdqigvbbgi chạoliom nhau. Thâljxrn thểeaddljxru Minh nhưdqig bịdcsd đvnsjiệptaen giậdkzlt, kýhucqkjvtc xa xăsyamm lạolioi sốgouyng lạolioi lầkjvtn nữkwsra.

“Lạolioc ca ca, khi nàorrho chúizafng ta thàorrhnh thâljxrn?”

“Đnaawhlvdng cówfse đvnsjákrcvnh trốgouyng lảzyvrng, lúizafc nãvyfvy muộccati đvnsjang xem cákrcvi gìlwsf?”

“Muộccati xem đvnsjjrdtwfse liênckdn quan đvnsjếcfown việptaec thàorrhnh thâljxrn.”

“Vậdkzly sao muộccati thấzyvry huynh lạolioi giấzyvru đvnsjjrdt đvnsji?”

“thậdkzlt sựhgok làorrh đvnsjjrdtwfse liênckdn quan đvnsjếcfown việptaec thàorrhnh thâljxrn màorrh.”

“Vậdkzly muộccati đvnsjưdqiga cho huynh coi.”


“…”

“… mộccatt côhkmo nưdqigơqyuqng nhưdqig muộccati sao lạolioi xem nhữkwsrng thứkjvtorrhy?”

“Đnaawâljxru cówfse sao, dùkjzr sao khi thàorrhnh thâljxrn cũbgjing phảzyvri xem màorrh. Hơqyuqn nữkwsra xem cũbgjing xem rồjrdti, hay làorrh chúizafng ta thửulhs từhlvddqiguxjzc đvnsjkjvtu tiênckdn đvnsji.”

“Muộccati … Muộccati … Muộccati làorrh côhkmo nưdqigơqyuqng đvnsjówfse, sao cówfse thểeadd …”

“Dùkjzr sao thìlwsf huynh cũbgjing sẽjrdt thàorrhnh thâljxrn vớuxjzi muộccati màorrh, hơqyuqn nữkwsra chỉdqighkmon lênckdn miệptaeng thôhkmoi, đvnsjâljxru cówfseorrhm nhữkwsrng việptaec tiếcfowp theo đvnsjâljxru.”

“…”

“Huynh khôhkmong muốgouyn thàorrhnh thâljxrn vớuxjzi muộccati?”

“… Ngàorrhy mai muộccati cùkjzrng ta vềdqigizafi, ta dẫizafn muộccati đvnsji gặjudup sưdqig phụrphu.”

“Đnaawưdqigzyvrc, đvnsjưdqigzyvrc, nhưdqigng thựhgokc sựhgok làorrh thửulhs mộccatt chúizaft khôhkmong đvnsjưdqigzyvrc sao?”

==

ljxru Minh hồjrdti phụrphuc tinh thầkjvtn, hai tay đvnsjccatt nhiênckdn dùkjzrng sứkjvtc, ôhkmom chặjudut Trầkjvtn Ngưdqigorrho lòdlbxng, gia tăsyamng thênckdm nụrphuhkmon nàorrhy.

“Ừvbbgm?” Trầkjvtn Ngưdqig đvnsjang trộccatm ‘sàorrhm sỡvbbg’ anh Ba, thấzyvry đvnsjgouyi tưdqigzyvrng màorrhlwsfnh ‘sàorrhm sỡvbbg’ bỗfgimng nhiênckdn chủkoei đvnsjccatng nhưdqig thếcfow thìlwsf nghi hoặjuduc mởqced mắangit.

“Thi Thi?” Đnaawôhkmoi mắangit Lâljxru Minh thâljxrm trầkjvtm, vẻfuyo mặjudut ẩgcien nhẫizafn nhìlwsfn Trầkjvtn Ngưdqig bịdcsd giậdkzlt mìlwsfnh.


“anh Ba? anh … Sákrcvt khínckd củkoeia anh ổbfpsn đvnsjdcsdnh chưdqiga?” Trầkjvtn Ngưdqig nhỏolio giọmuycng hỏolioi.

“Ổcfown đvnsjdcsdnh rồjrdti, nhưdqigng màorrh …” Lâljxru Minh chợzyvrt bếcfow Trầkjvtn Ngưdqignckdn, đvnsjeadd côhkmo ngồjrdti lênckdn bàorrhn sákrcvch phínckda sau.

“anh Ba?” Trầkjvtn Ngưdqig khówfse hiểeaddu nhìlwsfn Lâljxru Minh.

“anh còdlbxn muốgouyn hôhkmon em.” Lâljxru Minh cúizafi đvnsjkjvtu, lầkjvtn đvnsjkjvtu tiênckdn trong trạoliong thákrcvi tinh thầkjvtn tỉdqignh tákrcvo, khôhkmong dựhgoka vàorrho lýhucq do sákrcvt khínckd, nówfsei rõsxwk việptaec anh thínckdch côhkmo nhówfsec nàorrhy, anh muốgouyn hôhkmon côhkmo.

anh thínckdch Thi Thi, tựhgoka nhưdqig mộccatt đvnsjkoeii trưdqiguxjzc Phưdqigzyvrng Lạolioc thínckdch côhkmong chúizafa Linh Cơqyuq. anhkhôhkmong biếcfowt đvnsjkoeii nàorrhy anh gặjudup đvnsjưdqigzyvrc Thi Thi thìlwsf sẽjrdt cówfse kếcfowt quảzyvrlwsf trong tưdqigơqyuqng lai. Nhưdqigng nếcfowu từhlvd đvnsjkjvtu sốgouy mệptaenh đvnsjãvyfv ấzyvrn đvnsjdcsdnh họmuyc gặjudup nhau, vậdkzly thìlwsf cầkjvtn gìlwsf phảzyvri cốgouy sứkjvtc màorrh thay đvnsjbfpsi đvnsjiềdqigu đvnsjówfse.

Tựhgoka nhưdqig kiếcfowp trưdqiguxjzc, Phưdqigzyvrng Lạolioc néchqun đvnsjau chia tay vớuxjzi Linh Cơqyuq, nhưdqigng cuốgouyi cùkjzrng, côhkmong chúizafa Linh Cơqyuq vẫizafn hówfsea thàorrhnh Hạolion Bạoliot nhưdqigbgji. Nếcfowu sớuxjzm biếcfowt nhưdqig thếcfow, lúizafc trưdqiguxjzc nênckdn quýhucq trọmuycng mỗfgimi giâljxry mỗfgimi phúizaft ởqcednckdn nhau mớuxjzi phảzyvri.

Trầkjvtn Ngưdqig bịdcsdljxru Minh hôhkmon khôhkmong thởqced nổbfpsi, côhkmo đvnsjgciey anh ra, thởqced hổbfpsn hểeaddn, đvnsjếcfown khi hồjrdti phụrphuc tinh thầkjvtn mớuxjzi thấzyvry vẻfuyo mặjudut phứkjvtc tạoliop củkoeia Lâljxru Minh đvnsjang nhìlwsfn côhkmo. Trầkjvtn Ngưdqig liềdqign vộccati vàorrhng giảzyvri thínckdch “anh Ba, lúizafc nãvyfvy em … chỉdqigorrh khôhkmong đvnsjkoei khôhkmong khínckd đvnsjeadd thởqced thôhkmoi, bâljxry giờkoei thìlwsf tốgouyt rồjrdti, chúizafng ta tiếcfowp tụrphuc đvnsji.”

Khi Trầkjvtn Ngưdqig nówfsei đvnsjếcfown chữkwsr ‘tiếcfowp tụrphuc’, khuôhkmon mặjudut nhỏolio trắanging nõsxwkn hơqyuqi ngẩgcieng lênckdn, trong đvnsjôhkmoi mắangit to tròdlbxn lấzyvrp lákrcvnh ákrcvnh nưdqiguxjzc ngậdkzlp tràorrhn mừhlvdng rỡvbbg.

“Thi Thi!”

“Dạolio?”

“anh thínckdch em.”

“!!!” Trầkjvtn Ngưdqig kinh ngạolioc mởqced to mắangit.

“Nếcfowu nhưdqig em khôhkmong phảzyvrn đvnsjgouyi, nhưdqig vậdkzly từhlvd giờkoei phúizaft nàorrhy, chúizafng ta sẽjrdt bắangit đvnsjkjvtu yênckdvnsjưdqigơqyuqng, chờkoei đvnsjếcfown khi em tốgouyt nghiệptaep đvnsjolioi họmuycc, chúizafng ta sẽjrdt kếcfowt hôhkmon.” khôhkmong cầkjvtn quan tâljxrm đvnsjếcfown sákrcvt khínckdlwsf đvnsjówfse nữkwsra, cũbgjing khôhkmong cầkjvtn đvnsjeadd ýhucq đvnsjếcfown chuyệptaen anh cówfse thểeadd sốgouyng đvnsjếcfown khi nàorrho, nếcfowu vậdkzln mệptaenh đvnsjãvyfv ấzyvrn đvnsjdcsdnh chúizafng ta đvnsjkoeii đvnsjkoeii kiếcfowp kiếcfowp gặjudup nhau, vậdkzly từhlvd ngàorrhy đvnsjkjvtu chúizafng ta gặjudup nhau, chúizafng ta hãvyfvy quýhucq trọmuycng, tranh thủkoei từhlvdng chúizaft thờkoeii gian.

“Em cówfse đvnsjjrdtng ýhucq khôhkmong?” Lâljxru Minh hỏolioi.

“Vậdkzly sau nàorrhy cówfse phảzyvri em khôhkmong cầkjvtn mưdqigzyvrn cớuxjz phong ấzyvrn sákrcvt khínckd, lúizafc nàorrho cũbgjing cówfse thểeaddhkmon anh khôhkmong?”

“Ừvbbg.” Lâljxru Minh cưdqigkoeii ấzyvrm ákrcvp “Lúizafc nàorrho cũbgjing cówfse thểeadd.”

==

“Huynh còdlbxn nhớuxjz việptaec khi ta nhìlwsfn léchqun xuâljxrn cung đvnsjjrdt thìlwsf bịdcsd huynh bắangit gặjudup khôhkmong?” Linh Cơqyuq – nay đvnsjãvyfv làorrh Hạolion Bạoliot, đvnsjôhkmoi mắangit đvnsjen bówfseng đvnsjãvyfv trởqcednckdn đvnsjolio nhưdqigkrcvu, cảzyvr ngưdqigkoeii nhìlwsfn gian ákrcvc, nguy hiểeaddm màorrhnckd hoặjuduc lòdlbxng ngưdqigkoeii, hếcfowt sứkjvtc mỹkoei lệptae.

“Ta nhớuxjz rõsxwk.” Làorrhm sao Phưdqigzyvrng Lạolioc cówfse thểeadd quênckdn.

“Trong khoảzyvrng khắangic ta nhảzyvry xuốgouyng thàorrhnh, huynh cówfse biếcfowt ýhucq nghĩmoez cuốgouyi cùkjzrng trong đvnsjkjvtu ta làorrhlwsf khôhkmong?” Linh Cơqyuq chợzyvrt hỏolioi.

“Cákrcvi gìlwsf?” Phưdqigzyvrng Lạolioc rấzyvrt phốgouyi hợzyvrp màorrh hỏolioi.

“Sao lúizafc trưdqiguxjzc ta khôhkmong mạolionh dạolion màorrh nhàorrho lênckdn, ‘sàorrhm sỡvbbg’ huynh tínckd chúizaft chứkjvt.” Khówfsee miệptaeng Linh Cơqyuq nhếcfowch miệptaeng, cưdqigkoeii vôhkmokjzrng mịdcsd hoặjuduc “thậdkzlt vấzyvrt vảzyvr mớuxjzi nówfsei chuyệptaen yênckdvnsjưdqigơqyuqng, vậdkzly màorrhkrcvi gìlwsfbgjing chưdqiga làorrhm, thậdkzlt làorrh lỗfgim lớuxjzn màorrh.”

Phưdqigzyvrng Lạolioc trầkjvtm mặjuduc mộccatt lákrcvt, chợzyvrt cấzyvrt bưdqiguxjzc vềdqig phínckda Linh Cơqyuq. Linh Cơqyuq đvnsjkjvtng ởqced đvnsjdqigng xa, dùkjzr linh lựhgokc trênckdn ngưdqigkoeii Phưdqigzyvrng Lạolioc làorrhm nàorrhng cảzyvrm thấzyvry khôhkmong thoảzyvri mákrcvi, nhưdqigng nàorrhng vẫizafn khôhkmong lui nửulhsa bưdqiguxjzc.

“Muộccati còdlbxn muốgouyn ‘sàorrhm sỡvbbg’ ta khôhkmong?” Phưdqigzyvrng Lạolioc hỏolioi.

Linh Cơqyuq sữkwsrng ngưdqigkoeii, đvnsjôhkmoi mắangit đvnsjolio rựhgokc khôhkmong còdlbxn nhìlwsfn ra chúizaft cảzyvrm xúizafc nàorrho đvnsjccatt nhiênckdn trợzyvrn to.

Phưdqigzyvrng Lạolioc hơqyuqi cúizafi đvnsjkjvtu, hai tay bưdqigng lấzyvry gưdqigơqyuqng mặjudut lạolionh lẽjrdto khôhkmong cówfse chúizaft đvnsjccatzyvrm nàorrho củkoeia Linh Cơqyuq, khẽjrdthkmon lênckdn môhkmoi nàorrhng.

krcvt khínckd đvnsjolio nhưdqigkrcvu vàorrho thờkoeii khắangic ấzyvry phówfseng lênckdn tậdkzln trờkoeii, tràorrhn ngậdkzlp cảzyvr mộccatt khoảzyvrngkhôhkmong.

krcvc giảzyvrwfse lờkoeii muốgouyn nówfsei:

Chàorrhng thanh niênckdn Ngôhkmo đvnsjếcfown cửulhsa âljxrm đvnsjgouyt phákrcvo hoa xong thìlwsf bịdcsd Đnaawkjvtu Trâljxru Mặjudut Ngựhgoka lấzyvry lýhucq do gâljxry rốgouyi trậdkzlt tựhgokhkmong cộccatng nơqyuqi âljxrm phủkoei, truy sákrcvt mộccatt đvnsjênckdm, cảzyvr ngưdqigkoeii hao hếcfowt linh lựhgokc.

Khi linh lựhgokc vẫizafn chưdqiga hồjrdti phụrphuc lạolioi nhưdqigbgji, lạolioi nghe nówfsei côhkmo nưdqigơqyuqng gặjudup nguy hiểeaddm, lạolioi vộccati vàorrhng đvnsji cứkjvtu ngưdqigkoeii.

Chàorrhng thanh niênckdn Ngôhkmo: Em đvnsjhlvdng sợzyvr, đvnsjeadd anh dùkjzrng bùkjzra thỉdqignh thầkjvtn nàorrhy gọmuyci quỷyddp sai đvnsjếcfown nhờkoei giúizafp đvnsjvbbg.

Chỉdqig chốgouyc lákrcvt sau, quỷyddp sai đvnsjếcfown, mộccatt chiênckdu giếcfowt chếcfowt ákrcvc ma.

Chàorrhng thanh niênckdn Ngôhkmo: Sao lạolioi làorrh ngàorrhi?

đvnsjãvyfv biếcfown thàorrhnh quỷyddp sai-sưdqig phụrphu: Con đvnsjúizafng làorrh ngu xuẩgcien, ákrcvc ma cấzyvrp bậdkzlc nàorrhy cũbgjing khôhkmongbắangit đvnsjưdqigzyvrc, cówfse phảzyvri tốgouyi qua cówfse mộccatt đvnsjgouyng mỹkoei nữkwsrdqiguxjzi âljxrm phủkoei tỏoliolwsfnh vớuxjzi con nênckdn giờkoei ngưdqigkoeii còdlbxn đvnsjang lâljxrng lâljxrng chứkjvtlwsf?

hkmo nưdqigơqyuqng: Tỏoliolwsfnh?

Chàorrhng thanh niênckdn Ngôhkmo: Em nghe anh giảzyvri thínckdch cákrcvi đvnsjãvyfv …

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.