Xem Em Thu Phục Anh Như Thế Nào

Chương 102-2 : Anh thích em 2

    trước sau   
Khi Trầuiban Ngưlwtk ôupnrm mộliiht đjictkkljng đjicttmgl ra khỏtnxii sâlylkn bay, đjictãmihn thấaffjy Hàzemb Thấaffjt đjictzutlng ởtnxi phíjuxca xa đjictangchờwgtl.

“Trợqtltqeigzemb.” Trầuiban Ngưlwtk thấaffjy Hàzemb Thấaffjt thìwnrw vui vẻukwznmmbu.

“Tiểgryxu thưlwtk Trầuiban Ngưlwtk, mừbfvwng côupnr vềpibs nhàzemb.” Hàzemb Thấaffjt vộliihi vàzembng lênmmbn đjictófqbzn.

“anh Ba nófqbzi anh đjictếxlnxn đjictófqbzn tôupnri sao?” Trầuiban Ngưlwtklwtkwgtli hỏtnxii.

“Vâlylkng.” Sau khi Lâlylku Minh ăbfvwn sáxzring xong thìwnrw đjictếxlnxn ngay phòwtsvng sáxzrich, đjictếxlnxn bâlylky giờwgtl vẫzutln chưlwtka rờwgtli khỏtnxii phòwtsvng nửnoeva bưlwtkvhndc, cơmrfe bảgryxn làzemb chưlwtka từbfvwng chỉrtcl thịtnxi cho Hàzemb Thấaffjt đjicti đjictófqbzn Trầuiban Ngưlwtk. Tuy nhiênmmbn, làzemb mộliiht trợqtltqeig đjictwwpu tiênmmbu chuẩjuqfn, khi nàzembo cầuiban nófqbzi vàzemb nófqbzi cáxzrii gìwnrwzemb đjictiềpibsu kiệbvobn chuyênmmbn nghiệbvobp cơmrfe bảgryxn nhấaffjt cầuiban phảgryxi đjictmihnt đjictưlwtkqtltc.

“Tiểgryxu thưlwtk Trầuiban Ngưlwtk, đjictgryxupnri đjictjuqfy vali giúwnrwp côupnr.” Hàzemb Thấaffjt đjictófqbzn vali từbfvw tay Trầuiban Ngưlwtk, hai ngưlwtkwgtli đjicti đjictếxlnxn xe ôupnrupnr dừbfvwng cáxzrich đjictófqbz khôupnrng xa.


Trưlwtkvhndc tiênmmbn, Hàzemb Thấaffjt giúwnrwp Trầuiban Ngưlwtkwizto cửnoeva xe phíjuxca sau, sau đjictófqbz mớvhndi đjictjuqfy vali ra đjictizwfng sau xe, cúwnrwi ngưlwtkwgtli đjicttnxinh nâlylkng vali bỏtnxizembo cốkkljp xe, kếxlnxt quảgryx

Hảgryx? Ừrodom? Hảgryx?

Rốkkljt cuộliihc mộliiht cáxzrii vali hai mưlwtkơmrfei inch đjictoxbgng cáxzrii gìwnrwtnxi trong màzemb nặjictng rứzutla nèiufg! anh ta khôupnrngthểgryxlylkng đjictưlwtkqtltc?

khôupnrng đjictưlwtkqtltc, khôupnrng thểgryxwiztm mặjictt mũfqqgi củwwpua bộliih đjictliihi đjictjictc chủwwpung đjictưlwtkqtltc, Hàzemb Thấaffjt híjuxct sâlylku mộliihthơmrfei, dồtmgln khíjuxc xuốkkljng đjictan đjictiềpibsn, cong lưlwtkng dồtmgln hếxlnxt sứzutlc lựoxbgc …

“Loảgryxng xoảgryxng …”

Vali cuốkklji cùratvng cũfqqgng nằizwfm trong cốkkljp xe.

Cảgryxm giáxzric đjictưlwtkqtltc xe chấaffjn đjictliihng, Trầuiban Ngưlwtk thòwtsv đjictuibau ra ngoàzembi, nhìwnrwn gâlylkn xanh trênmmbn tráxzrin Hàzemb Thấaffjt vẫzutln còwtsvn chưlwtka tan hếxlnxt, táxzrin thưlwtktnxing “Trợqtltqeigzemb, sứzutlc anh khỏtnxie thậhuaet đjictófqbz.”

Nhưlwtkng màzemb bịtnxi côupnr khen nhưlwtk thếxlnx, sao tôupnri lạmihni chẳgryxng thấaffjy vui vẻukwzwnrw

Bởtnxii vìwnrwupnrm nay khôupnrng phảgryxi làzemb ca trựoxbgc củwwpua Hàzemb Thấaffjt nênmmbn anh ta chỉrtcl đjictưlwtka Trầuiban Ngưlwtk đjictếxlnxn cửnoeva biệbvobt thựoxbgzemb khôupnrng vàzembo.

Trầuiban Ngưlwtk xuốkkljng xe, gấaffjp gáxzrip chạmihny vàzembo nhàzemb, khôupnrng thấaffjy anh Ba màzemb côupnr tâlylkm niệbvobm ởtnxi phòwtsvng kháxzrich thìwnrw vôupnrratvng quen thuộliihc tiếxlnxp tụkcszc chạmihny lênmmbn lầuibau hai đjictếxlnxn phòwtsvng sáxzrich. Dùratv sao giờwgtlzemby anh Ba khôupnrng cófqbztnxi phòwtsvng kháxzrich thìwnrw nhấaffjt đjicttnxinh đjictang ởtnxi trong phòwtsvng sáxzrich.

“anh Ba, anh Ba.” Ngưlwtkwgtli chưlwtka thấaffjy đjictâlylku nhưlwtkng đjictãmihn thấaffjy giọxbarng nófqbzi vang dộliihi.

Áituanh mắaffjt Lâlylku Minh dờwgtli khỏtnxii kiếxlnxm Linh Cơmrfe, nhìwnrwn Thi Thi đjictang xôupnrng vềpibs phíjuxca anh. Giâlylky phúwnrwt nàzemby, trong mắaffjt anh, gưlwtkơmrfeng mặjictt củwwpua Thi Thi từbfvw từbfvwwtsva vớvhndi gưlwtkơmrfeng mặjictt củwwpua côupnr gáxzriitrong mơmrfe.

“anh Ba, em vềpibs rồtmgli nèiufg.”


(Huynh muốkkljn dẫzutln muộliihi đjicti gặjictp sưlwtk phụkcsz củwwpua huynh sao?)

“anh Ba, anh đjictang làzembm gìwnrw vậhuaey?”

(Sưlwtk phụkcsz huynh sẽukwz thíjuxcch muộliihi sao?)

“anh Ba, trênmmbn bàzembn chíjuxcnh làzemb Linh Khíjuxcwnrwm đjictưlwtkqtltc dưlwtkvhndi hồtmgl Ngũfqqg Phưlwtkơmrfeng hảgryx?”

(Huynh cũfqqgng phong ấaffjn lênmmbn kiếxlnxm củwwpua muộliihi đjicti, nhưlwtk thếxlnx mớvhndi tíjuxcnh làzemb mộliiht đjictôupnri.)

“Xoạmihnt!”

Kiếxlnxm Linh Cơmrfe đjictưlwtkqtltc rúwnrwt ra, sáxzrit khíjuxc lạmihnnh lẽukwzo chợqtltt ngậhuaep tràzembn trong phòwtsvng, Lâlylku Minh lấaffjy lạmihni tinh thầuiban, nhìwnrwn thanh kiếxlnxm màzembfqbz ngưlwtkwgtli nófqbzi tấaffjt cảgryxxzric Thiênmmbn Sưlwtk đjictpibsu rúwnrwt khôupnrng ra, nay lạmihni đjictưlwtkqtltc Trầuiban Ngưlwtk dễnjxfzembng rúwnrwt ra, sắaffjc mặjictt lạmihni trắaffjng thênmmbm vàzembi phầuiban.

Nếxlnxu lúwnrwc trưlwtkvhndc chỉrtclzemb suy đjictxzrin củwwpua anh thìwnrw hìwnrwnh ảgryxnh trưlwtkvhndc mắaffjt nàzemby làzemb chứzutlng cứzutlxzric thựoxbgc nhấaffjt.

anh làzemb Phưlwtkqtltng Lạmihnc, còwtsvn Thi Thi chíjuxcnh làzemb vịtnxiupnrng chúwnrwa Linh Cơmrfe bịtnxi thay đjictzezpi vậhuaen mệbvobnh, xéwiztm chúwnrwt nữtmgla thìwnrw hồtmgln bay pháxzrich lạmihnc.

“Sáxzrit khíjuxc củwwpua thanh kiếxlnxm nàzemby nặjictng quáxzri, nhưlwtkng màzembratvng rấaffjt thuậhuaen tay nha.” Trầuiban Ngưlwtk nhịtnxin khôupnrng đjictưlwtkqtltc màzemb đjictưlwtka tay sờwgtl sờwgtl thâlylkn kiếxlnxm sắaffjc béwiztn, kiếxlnxm Linh Cơmrfe pháxzrit ra tiếxlnxng vùratvratv dễnjxf nghe.

“Thi Thi!” Lâlylku Minh chợqtltt kênmmbu lênmmbn.

“Dạmihn?” Trầuiban Ngưlwtk ngẩjuqfng đjictuibau.

“…” Lâlylku Minh háxzri to miệbvobng, muốkkljn nófqbzi gìwnrw đjictófqbz nhưlwtkng rồtmgli lạmihni khôupnrng biếxlnxt bắaffjt đjictuibau từbfvw đjictâlylku, vẻukwz mặjictt rốkklji rắaffjm vàzemb áxzrip lựoxbgc.


anh nênmmbn làzembm thếxlnxzembo đjictâlylky?

“anh Ba, anh làzembm sao vậhuaey?” Trầuiban Ngưlwtk thấaffjy sắaffjc mặjictt Lâlylku Minh khôupnrng ổzezpn thìwnrw thảgryx kiếxlnxm Linh Cơmrfe xuốkkljng, hỏtnxii.

“anh khôupnrng sao” Lâlylku Minh lắaffjc đjictuibau.

“Cófqbz phảgryxi sáxzrit khíjuxc lạmihni khôupnrng ổzezpn đjicttnxinh khôupnrng anh?” Nhìwnrwn anh Ba khôupnrng giốkkljng nhưlwtkzemb khôupnrngcófqbz chuyệbvobn gìwnrw.

lylku Minh nhìwnrwn dáxzring vẻukwz lo lắaffjng củwwpua Trầuiban Ngưlwtk, trờwgtli xui đjictaffjt khiếxlnxn màzemb gậhuaet đjictuibau.

wnrwc nàzemby, Trầuiban Ngưlwtkwtsvng qua cáxzrii bàzembn, nófqbzi “Vậhuaey đjictgryx em giúwnrwp anh phong ấaffjn.”

fqbzi xong, khôupnrng đjictqtlti Lâlylku Minh cófqbz ýqeig kiếxlnxn, cúwnrwi đjictuibau hôupnrn lênmmbn môupnri anh. Trầuiban Ngưlwtkjuxcu áxzrio trưlwtkvhndc ngựoxbgc Lâlylku Minh, đjictôupnri mắaffjt to tròwtsvn từbfvw từbfvw nhắaffjm lạmihni, hơmrfei thởtnxi hai ngưlwtkwgtli giao hòwtsva, môupnri lưlwtkpibsi chạmihnm nhau. Thâlylkn thểgryxlylku Minh nhưlwtk bịtnxi đjictiệbvobn giậhuaet, kýqeigzutlc xa xăbfvwm lạmihni sốkkljng lạmihni lầuiban nữtmgla.

“Lạmihnc ca ca, khi nàzembo chúwnrwng ta thàzembnh thâlylkn?”

“Đliihbfvwng cófqbz đjictáxzrinh trốkkljng lảgryxng, lúwnrwc nãmihny muộliihi đjictang xem cáxzrii gìwnrw?”

“Muộliihi xem đjicttmglfqbz liênmmbn quan đjictếxlnxn việbvobc thàzembnh thâlylkn.”

“Vậhuaey sao muộliihi thấaffjy huynh lạmihni giấaffju đjicttmgl đjicti?”

“thậhuaet sựoxbg làzemb đjicttmglfqbz liênmmbn quan đjictếxlnxn việbvobc thàzembnh thâlylkn màzemb.”

“Vậhuaey muộliihi đjictưlwtka cho huynh coi.”


“…”

“… mộliiht côupnr nưlwtkơmrfeng nhưlwtk muộliihi sao lạmihni xem nhữtmglng thứzutlzemby?”

“Đliihâlylku cófqbz sao, dùratv sao khi thàzembnh thâlylkn cũfqqgng phảgryxi xem màzemb. Hơmrfen nữtmgla xem cũfqqgng xem rồtmgli, hay làzemb chúwnrwng ta thửnoev từbfvwlwtkvhndc đjictuibau tiênmmbn đjicti.”

“Muộliihi … Muộliihi … Muộliihi làzemb côupnr nưlwtkơmrfeng đjictófqbz, sao cófqbz thểgryx …”

“Dùratv sao thìwnrw huynh cũfqqgng sẽukwz thàzembnh thâlylkn vớvhndi muộliihi màzemb, hơmrfen nữtmgla chỉrtclupnrn lênmmbn miệbvobng thôupnri, đjictâlylku cófqbzzembm nhữtmglng việbvobc tiếxlnxp theo đjictâlylku.”

“…”

“Huynh khôupnrng muốkkljn thàzembnh thâlylkn vớvhndi muộliihi?”

“… Ngàzemby mai muộliihi cùratvng ta vềpibswnrwi, ta dẫzutln muộliihi đjicti gặjictp sưlwtk phụkcsz.”

“Đliihưlwtkqtltc, đjictưlwtkqtltc, nhưlwtkng thựoxbgc sựoxbg làzemb thửnoev mộliiht chúwnrwt khôupnrng đjictưlwtkqtltc sao?”

==

lylku Minh hồtmgli phụkcszc tinh thầuiban, hai tay đjictliiht nhiênmmbn dùratvng sứzutlc, ôupnrm chặjictt Trầuiban Ngưlwtkzembo lòwtsvng, gia tăbfvwng thênmmbm nụkcszupnrn nàzemby.

“Ừrodom?” Trầuiban Ngưlwtk đjictang trộliihm ‘sàzembm sỡpibs’ anh Ba, thấaffjy đjictkklji tưlwtkqtltng màzembwnrwnh ‘sàzembm sỡpibs’ bỗyayqng nhiênmmbn chủwwpu đjictliihng nhưlwtk thếxlnx thìwnrw nghi hoặjictc mởtnxi mắaffjt.

“Thi Thi?” Đliihôupnri mắaffjt Lâlylku Minh thâlylkm trầuibam, vẻukwz mặjictt ẩjuqfn nhẫzutln nhìwnrwn Trầuiban Ngưlwtk bịtnxi giậhuaet mìwnrwnh.


“anh Ba? anh … Sáxzrit khíjuxc củwwpua anh ổzezpn đjicttnxinh chưlwtka?” Trầuiban Ngưlwtk nhỏtnxi giọxbarng hỏtnxii.

“Ổhpxqn đjicttnxinh rồtmgli, nhưlwtkng màzemb …” Lâlylku Minh chợqtltt bếxlnx Trầuiban Ngưlwtknmmbn, đjictgryx côupnr ngồtmgli lênmmbn bàzembn sáxzrich phíjuxca sau.

“anh Ba?” Trầuiban Ngưlwtk khófqbz hiểgryxu nhìwnrwn Lâlylku Minh.

“anh còwtsvn muốkkljn hôupnrn em.” Lâlylku Minh cúwnrwi đjictuibau, lầuiban đjictuibau tiênmmbn trong trạmihnng tháxzrii tinh thầuiban tỉrtclnh táxzrio, khôupnrng dựoxbga vàzembo lýqeig do sáxzrit khíjuxc, nófqbzi rõtjxz việbvobc anh thíjuxcch côupnr nhófqbzc nàzemby, anh muốkkljn hôupnrn côupnr.

anh thíjuxcch Thi Thi, tựoxbga nhưlwtk mộliiht đjictwgtli trưlwtkvhndc Phưlwtkqtltng Lạmihnc thíjuxcch côupnrng chúwnrwa Linh Cơmrfe. anhkhôupnrng biếxlnxt đjictwgtli nàzemby anh gặjictp đjictưlwtkqtltc Thi Thi thìwnrw sẽukwz cófqbz kếxlnxt quảgryxwnrw trong tưlwtkơmrfeng lai. Nhưlwtkng nếxlnxu từbfvw đjictuibau sốkklj mệbvobnh đjictãmihn ấaffjn đjicttnxinh họxbar gặjictp nhau, vậhuaey thìwnrw cầuiban gìwnrw phảgryxi cốkklj sứzutlc màzemb thay đjictzezpi đjictiềpibsu đjictófqbz.

Tựoxbga nhưlwtk kiếxlnxp trưlwtkvhndc, Phưlwtkqtltng Lạmihnc néwiztn đjictau chia tay vớvhndi Linh Cơmrfe, nhưlwtkng cuốkklji cùratvng, côupnrng chúwnrwa Linh Cơmrfe vẫzutln hófqbza thàzembnh Hạmihnn Bạmihnt nhưlwtkfqqg. Nếxlnxu sớvhndm biếxlnxt nhưlwtk thếxlnx, lúwnrwc trưlwtkvhndc nênmmbn quýqeig trọxbarng mỗyayqi giâlylky mỗyayqi phúwnrwt ởtnxinmmbn nhau mớvhndi phảgryxi.

Trầuiban Ngưlwtk bịtnxilylku Minh hôupnrn khôupnrng thởtnxi nổzezpi, côupnr đjictjuqfy anh ra, thởtnxi hổzezpn hểgryxn, đjictếxlnxn khi hồtmgli phụkcszc tinh thầuiban mớvhndi thấaffjy vẻukwz mặjictt phứzutlc tạmihnp củwwpua Lâlylku Minh đjictang nhìwnrwn côupnr. Trầuiban Ngưlwtk liềpibsn vộliihi vàzembng giảgryxi thíjuxcch “anh Ba, lúwnrwc nãmihny em … chỉrtclzemb khôupnrng đjictwwpu khôupnrng khíjuxc đjictgryx thởtnxi thôupnri, bâlylky giờwgtl thìwnrw tốkkljt rồtmgli, chúwnrwng ta tiếxlnxp tụkcszc đjicti.”

Khi Trầuiban Ngưlwtk nófqbzi đjictếxlnxn chữtmgl ‘tiếxlnxp tụkcszc’, khuôupnrn mặjictt nhỏtnxi trắaffjng nõtjxzn hơmrfei ngẩjuqfng lênmmbn, trong đjictôupnri mắaffjt to tròwtsvn lấaffjp láxzrinh áxzrinh nưlwtkvhndc ngậhuaep tràzembn mừbfvwng rỡpibs.

“Thi Thi!”

“Dạmihn?”

“anh thíjuxcch em.”

“!!!” Trầuiban Ngưlwtk kinh ngạmihnc mởtnxi to mắaffjt.

“Nếxlnxu nhưlwtk em khôupnrng phảgryxn đjictkklji, nhưlwtk vậhuaey từbfvw giờwgtl phúwnrwt nàzemby, chúwnrwng ta sẽukwz bắaffjt đjictuibau yênmmbjictưlwtkơmrfeng, chờwgtl đjictếxlnxn khi em tốkkljt nghiệbvobp đjictmihni họxbarc, chúwnrwng ta sẽukwz kếxlnxt hôupnrn.” khôupnrng cầuiban quan tâlylkm đjictếxlnxn sáxzrit khíjuxcwnrw đjictófqbz nữtmgla, cũfqqgng khôupnrng cầuiban đjictgryx ýqeig đjictếxlnxn chuyệbvobn anh cófqbz thểgryx sốkkljng đjictếxlnxn khi nàzembo, nếxlnxu vậhuaen mệbvobnh đjictãmihn ấaffjn đjicttnxinh chúwnrwng ta đjictwgtli đjictwgtli kiếxlnxp kiếxlnxp gặjictp nhau, vậhuaey từbfvw ngàzemby đjictuibau chúwnrwng ta gặjictp nhau, chúwnrwng ta hãmihny quýqeig trọxbarng, tranh thủwwpu từbfvwng chúwnrwt thờwgtli gian.

“Em cófqbz đjicttmglng ýqeig khôupnrng?” Lâlylku Minh hỏtnxii.

“Vậhuaey sau nàzemby cófqbz phảgryxi em khôupnrng cầuiban mưlwtkqtltn cớvhnd phong ấaffjn sáxzrit khíjuxc, lúwnrwc nàzembo cũfqqgng cófqbz thểgryxupnrn anh khôupnrng?”

“Ừrodo.” Lâlylku Minh cưlwtkwgtli ấaffjm áxzrip “Lúwnrwc nàzembo cũfqqgng cófqbz thểgryx.”

==

“Huynh còwtsvn nhớvhnd việbvobc khi ta nhìwnrwn léwiztn xuâlylkn cung đjicttmgl thìwnrw bịtnxi huynh bắaffjt gặjictp khôupnrng?” Linh Cơmrfe – nay đjictãmihn làzemb Hạmihnn Bạmihnt, đjictôupnri mắaffjt đjicten bófqbzng đjictãmihn trởtnxinmmbn đjicttnxi nhưlwtkxzriu, cảgryx ngưlwtkwgtli nhìwnrwn gian áxzric, nguy hiểgryxm màzembnmmb hoặjictc lòwtsvng ngưlwtkwgtli, hếxlnxt sứzutlc mỹxzri lệbvob.

“Ta nhớvhnd rõtjxz.” Làzembm sao Phưlwtkqtltng Lạmihnc cófqbz thểgryx quênmmbn.

“Trong khoảgryxng khắaffjc ta nhảgryxy xuốkkljng thàzembnh, huynh cófqbz biếxlnxt ýqeig nghĩlylk cuốkklji cùratvng trong đjictuibau ta làzembwnrw khôupnrng?” Linh Cơmrfe chợqtltt hỏtnxii.

“Cáxzrii gìwnrw?” Phưlwtkqtltng Lạmihnc rấaffjt phốkklji hợqtltp màzemb hỏtnxii.

“Sao lúwnrwc trưlwtkvhndc ta khôupnrng mạmihnnh dạmihnn màzemb nhàzembo lênmmbn, ‘sàzembm sỡpibs’ huynh tíjuxc chúwnrwt chứzutl.” Khófqbze miệbvobng Linh Cơmrfe nhếxlnxch miệbvobng, cưlwtkwgtli vôupnrratvng mịtnxi hoặjictc “thậhuaet vấaffjt vảgryx mớvhndi nófqbzi chuyệbvobn yênmmbjictưlwtkơmrfeng, vậhuaey màzembxzrii gìwnrwfqqgng chưlwtka làzembm, thậhuaet làzemb lỗyayq lớvhndn màzemb.”

Phưlwtkqtltng Lạmihnc trầuibam mặjictc mộliiht láxzrit, chợqtltt cấaffjt bưlwtkvhndc vềpibs phíjuxca Linh Cơmrfe. Linh Cơmrfe đjictzutlng ởtnxi đjictizwfng xa, dùratv linh lựoxbgc trênmmbn ngưlwtkwgtli Phưlwtkqtltng Lạmihnc làzembm nàzembng cảgryxm thấaffjy khôupnrng thoảgryxi máxzrii, nhưlwtkng nàzembng vẫzutln khôupnrng lui nửnoeva bưlwtkvhndc.

“Muộliihi còwtsvn muốkkljn ‘sàzembm sỡpibs’ ta khôupnrng?” Phưlwtkqtltng Lạmihnc hỏtnxii.

Linh Cơmrfe sữtmglng ngưlwtkwgtli, đjictôupnri mắaffjt đjicttnxi rựoxbgc khôupnrng còwtsvn nhìwnrwn ra chúwnrwt cảgryxm xúwnrwc nàzembo đjictliiht nhiênmmbn trợqtltn to.

Phưlwtkqtltng Lạmihnc hơmrfei cúwnrwi đjictuibau, hai tay bưlwtkng lấaffjy gưlwtkơmrfeng mặjictt lạmihnnh lẽukwzo khôupnrng cófqbz chúwnrwt đjictliihaffjm nàzembo củwwpua Linh Cơmrfe, khẽukwzupnrn lênmmbn môupnri nàzembng.

xzrit khíjuxc đjicttnxi nhưlwtkxzriu vàzembo thờwgtli khắaffjc ấaffjy phófqbzng lênmmbn tậhuaen trờwgtli, tràzembn ngậhuaep cảgryx mộliiht khoảgryxngkhôupnrng.

xzric giảgryxfqbz lờwgtli muốkkljn nófqbzi:

Chàzembng thanh niênmmbn Ngôupnr đjictếxlnxn cửnoeva âlylkm đjictkkljt pháxzrio hoa xong thìwnrw bịtnxi Đliihuibau Trâlylku Mặjictt Ngựoxbga lấaffjy lýqeig do gâlylky rốkklji trậhuaet tựoxbgupnrng cộliihng nơmrfei âlylkm phủwwpu, truy sáxzrit mộliiht đjictênmmbm, cảgryx ngưlwtkwgtli hao hếxlnxt linh lựoxbgc.

Khi linh lựoxbgc vẫzutln chưlwtka hồtmgli phụkcszc lạmihni nhưlwtkfqqg, lạmihni nghe nófqbzi côupnr nưlwtkơmrfeng gặjictp nguy hiểgryxm, lạmihni vộliihi vàzembng đjicti cứzutlu ngưlwtkwgtli.

Chàzembng thanh niênmmbn Ngôupnr: Em đjictbfvwng sợqtlt, đjictgryx anh dùratvng bùratva thỉrtclnh thầuiban nàzemby gọxbari quỷtmgl sai đjictếxlnxn nhờwgtl giúwnrwp đjictpibs.

Chỉrtcl chốkkljc láxzrit sau, quỷtmgl sai đjictếxlnxn, mộliiht chiênmmbu giếxlnxt chếxlnxt áxzric ma.

Chàzembng thanh niênmmbn Ngôupnr: Sao lạmihni làzemb ngàzembi?

đjictãmihn biếxlnxn thàzembnh quỷtmgl sai-sưlwtk phụkcsz: Con đjictúwnrwng làzemb ngu xuẩjuqfn, áxzric ma cấaffjp bậhuaec nàzemby cũfqqgng khôupnrngbắaffjt đjictưlwtkqtltc, cófqbz phảgryxi tốkklji qua cófqbz mộliiht đjictkkljng mỹxzri nữtmgllwtkvhndi âlylkm phủwwpu tỏtnxiwnrwnh vớvhndi con nênmmbn giờwgtl ngưlwtkwgtli còwtsvn đjictang lâlylkng lâlylkng chứzutlwnrw?

upnr nưlwtkơmrfeng: Tỏtnxiwnrwnh?

Chàzembng thanh niênmmbn Ngôupnr: Em nghe anh giảgryxi thíjuxcch cáxzrii đjictãmihn …

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.