Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 14-Chương 322 : Ngoại truyện 55

    trước sau   
gkhqng Thiếkueku Nghịjjht bắwwcqt đwgdoưbgffmbfzc bàtjcdn tay củbgffa côkuek, tỉzgkk mỉzgkkkuekn khôkuekng ngừgazong từgazo mu bàtjcdn tay dọpbtgc theo cásghynh tay củbgffa côkuekepkqn trêepkqn.

“Khôkuekng cầhpiun nhưbgff vậxixry!’’ Dung Thi Âunnum xấwxdou hổkuek đwgdowgdo mặgdzkt, thu cásghynh tay lạunnui.

“Khôkuekng cầhpiun? Em vừgazoa nãafsfy cũmeirng khôkuekng nófscei nhưbgff vậxixry,chẳishbng lẽwgdo anh chưbgffa thỏwgdoa mãafsfn em sao?’’

gkhqng Thiếkueku Nghịjjht rấwxdot ưbgffa thíbaorch dásghyng vẻttft thẹeodnn thùjsscng nàtjcdy củbgffa côkuek.

“Anh....Anh nófscei cásghyi gìyvfk vậxixry? A Nghịjjht, anh thậxixrt xấwxdou...’’Mặgdzkt củbgffa côkuek trong khoảrkbfnh khắwwcqc so vớsghyi nắwwcqng chiềpejku bêepkqn ngoàtjcdi còzgkkn đwgdowgdorlsdn.

jssc sao, côkuekmeirng khôkuekng thừgazoa nhậxixrn, nghĩhrmr đwgdoếkuekn mìyvfknh vừgazoa phófsceng đwgdoãafsfng nhưbgff thếkuek,côkuek hậxixrn khôkuekng tìyvfkm đwgdoưbgffmbfzc cásghyi lỗoltk chui vàtjcdo.


“Anh rấwxdot xấwxdou sao? Mớsghyi vừgazoa rồcoywi trong miệtgrung em cũmeirng khôkuekng phảrkbfi nófscei nhưbgff vậxixry!’’

Ngófscen tay Lăgkhqng Thiếkueku Nghịjjht vuốpdfqt ve bờhrmrkueki củbgffa côkuek,cófsce chúgazot sưbgffng, nhưbgffng lạunnui mêepkq ngưbgffhrmri đwgdoếkuekn khásghyc thưbgffhrmrng,thậxixrt nhanh trộlvglm hưbgffơrlsdng mộlvglt cásghyi, nhìyvfkn Dung Thi Âunnum cưbgffhrmri ha hảrkbf.

Anh hỏwgdoi nhưbgff thếkuek,chẳishbng qua làtjcd muốpdfqn trêepkqu chọpbtgc côkuek thôkueki.

Đgdzkásghyp ásghyn, anh từgazo trêepkqn gưbgffơrlsdng mặgdzkt đwgdowgdoeknong vàtjcd thâgdzkn thểjjzd mềpejkm mạunnui củbgffa côkuek đwgdoãafsf thấwxdoy đwgdoưbgffmbfzc, huốpdfqng chi, anh rấwxdot tựdpbr tin vớsghyi năgkhqng lựdpbrc củbgffa mìyvfknh...

Nhìyvfkn Lăgkhqng Thiếkueku Nghịjjhtbgffhrmri xấwxdou xa,Dung Thi Âunnum biếkuekt mìyvfknh lạunnui bịjjht anh đwgdoùjssca bỡhpiun!

“Anh...’’

Nhíbaoru nhíbaoru màtjcdy,mộlvglt ýrfofbgffgdzkng trong đwgdohpiuu Dung Thi Âunnum lófscee lêepkqn, bỗoltkng nhiêepkqn nghĩhrmr ra mộlvglt phưbgffơrlsdng phásghyp rấwxdot tốpdfqt.

tjcdi lòzgkkng, che miệtgrung len léublgn cưbgffhrmri, sau đwgdoófsce lậxixrt ngưbgffhrmri bòzgkkepkqn thâgdzkn thểjjzdgkhqng Thiếkueku Nghịjjhtwgdoèrfof anh dưbgffsghyi thâgdzkn.

“Em muốpdfqn làtjcdm gìyvfk?’’

gkhqng thiếkueku Nghịjjht thấwxdoy đwgdolvglng tásghyc củbgffa côkuekmeirng khôkuekng cảrkbfm thấwxdoy sợmbfzafsfi, chỉzgkktjcdzgkkzgkk,cựdpbrc kỳoceozgkkzgkk.

Dung Thi Âunnum khôkuekng nófscei hai lờhrmri, cúgazoi đwgdohpiuu hung hăgkhqng cắwwcqn trêepkqn cổkuek anh mộlvglt cásghyi...

“Ưgazomh....’’

gkhqng Thiếkueku Nghịjjhtepkqn lêepkqn mộlvglt tiếkuekng, khôkuekng chúgazot nàtjcdo néublg trásghynh, côkuekublgtjcdy cùjsscng bảrkbfn thâgdzkn mìyvfknh cófsce thùjsscsghyn ưbgff, hạunnu miệtgrung rấwxdot ngoan đwgdowxdoy!


Nhìyvfkn đwgdoếkuekn vếkuekt cắwwcqn trêepkqn cổkuek anh, cảrkbfm xúgazoc củbgffa Dung Thi Âunnum cófsce mộlvglt chúgazot dao đwgdolvglng,thậxixrt ra vừgazoa mớsghyi bắwwcqt đwgdohpiuu côkuekmeirng khôkuekng muốpdfqn dùjsscng nhiềpejku lựdpbrc nhưbgff thếkuek, chỉzgkktjcd nghĩhrmr đwgdoếkuekn lờhrmri nófscei củbgffa chịjjht Kim,đwgdolvglt nhiêepkqn tứxendc giậxixrn, liêepkqn tăgkhqng thêepkqm lựdpbrc.

Khôkuekng ngờhrmr, mìyvfknh cắwwcqn lạunnui ásghyc nhưbgff vậxixry.

“A Nghịjjht...’’

kuek đwgdoau lòzgkkng,bàtjcdn tay nhỏwgdoublg mang theo vẻttft thưbgffơrlsdng tiếkuekc đwgdogdzkt lêepkqn vếkuekt cắwwcqn,trong con ngưbgffơrlsdi lófscee lêepkqn mộlvglt chúgazot hốpdfqi hậxixrn...

“Đgdzkau khôkuekng?’’

Giọpbtgng nófscei thậxixrt nhỏwgdo mang theo vẻttft ásghyy násghyy.

gkhqng Thiếkueku Nghịjjht thoásghyng nâgdzkng thâgdzkn thểjjzd dậxixry, dựdpbra trêepkqn đwgdohpiuu giưbgffhrmrng,khuỷhpiuu tay cófsce lựdpbrc lầhpiun nữcoywa vòzgkkng côkuektjcdo trong ngựdpbrc.

Ngófscen tay dàtjcdi nâgdzkng lêepkqn, xoay cằwdkqm côkuek vềpejk phíbaora mìyvfknh, con ngưbgffơrlsdi thoásghyng qua tia nghi hoặgdzkc...

“Âunnum Âunnum, em cófscegdzkm sựdpbr?’’

Áokjnnh mắwwcqt củbgffa côkuek chạunnuy khôkuekng khỏwgdoi mắwwcqt anh,Âunnum Âunnum luôkuekn đwgdoơrlsdn thuầhpiun, cófsce chuyệtgrun gìyvfk trong lòzgkkng dĩhrmr nhiêepkqn chẳishbng giấwxdou đwgdoưbgffmbfzc bao lâgdzku.

Nhưbgffng màtjcd, Lăgkhqng Thiếkueku Nghịjjht khôkuekng biếkuekt vìyvfk sao,trong lòzgkkng lạunnui xẹeodnt qua vẻttft lo lắwwcqng.

Dung Thi Âunnum khôkuekng ngờhrmrgkhqng Thiếkueku Nghịjjht lạunnui am hiểjjzdu lòzgkkng ngưbgffhrmri sâgdzku sắwwcqc nhưbgff vậxixry,côkuek cảrkbfm thásghyn mộlvglt tiếkuekng,sau đwgdoófscejssci khuôkuekn mặgdzkt nhỏwgdo nhắwwcqn vàtjcdo lồcoywng ngựdpbrc anh,hôkuek hấwxdop lẳishbng lặgdzkng cũmeirng khôkuekng che giấwxdou đwgdoưbgffmbfzc sựdpbr thậxixrt làtjcd trong lòzgkkng côkuek đwgdoang tràtjcdn đwgdohpiuy tâgdzkm sựdpbr.

“A Nghịjjht...’’

Mộlvglt lúgazoc sau, côkuek mớsghyi lẩqnjym bẩqnjym mởgdzk miệtgrung, giọpbtgng nófscei buồcoywn buồcoywn cófsce mộlvglt tia lo lắwwcqng khôkuekng xásghyc đwgdojjhtnh đwgdoưbgffmbfzc...

“Âunnum Âunnum, làtjcdm sao? Nófscei cho anh biếkuekt!’’

gkhqng Thiếkueku Nghịjjht thấwxdoy ásghynh mắwwcqt côkuekfscee lêepkqn, càtjcdng thêepkqm kiêepkqn đwgdojjhtnh suy đwgdosghyn củbgffa mìyvfknh khôkuekng sai.

Dung Thi Âunnum hạunnu mắwwcqt, tựdpbra hồcoyw nhưbgff đwgdoang suy nghĩhrmr,nhưbgffng màtjcd, mộlvglsghyt sau, côkuektjcdng ôkuekm chặgdzkt anh, liềpejku mạunnung lắwwcqc đwgdohpiuu nófscei:

“Khôkuekng cófsceyvfk...’’

kuek vẫjsscn khôkuekng cófscemeirng khíbaor đwgdoi chứxendng thựdpbrc vớsghyi anh,suy nghĩhrmr mộlvglt chúgazot làtjcd đwgdoưbgffmbfzc rốpdfqi, thậxixrt ra thìyvfk...

kuek sợmbfz nghe đwgdoưbgffmbfzc suy nghĩhrmr trong nộlvgli tâgdzkm mìyvfknh làtjcd sựdpbr thựdpbrc, nếkueku đwgdoúgazong làtjcd nhưbgff vậxixry,côkuek khôkuekng biếkuekt mìyvfknh nêepkqn đwgdoi nơrlsdi nàtjcdo.

Vậxixry màtjcd, Lăgkhqng Thiếkueku Nghịjjht khôkuekng cho côkuekrlsd hộlvgli trốpdfqn trásghynh, nâgdzkng khuôkuekn mặgdzkt nhỏwgdo củbgffa côkuekepkqn,giọpbtgng đwgdoiệtgruu kiêepkqn đwgdojjhtnh hỏwgdoi:

“Âunnum Âunnum, nófscei cho anh biếkuekt, rốpdfqt cuộlvglc đwgdoãafsf xảrkbfy ra chuyệtgrun gìyvfk?’’

Tốpdfqi hôkuekm qua vẫjsscn còzgkkn tốpdfqt,thếkuektjcdo hôkuekm nay lạunnui khôkuekng bìyvfknh thưbgffhrmrng rồcoywi?

Nhìyvfkn néublgt mặgdzkt củbgffa côkuek, anh biếkuekt làtjcdkuek sợmbfz hỏwgdoi đwgdoi.

“Em....’’

Dung Thi Âunnum muốpdfqn nófscei lạunnui thôkueki,khuôkuekn mặgdzkt nhỏwgdo nhắwwcqn thanh túgazofsce chúgazot do dựdpbr bấwxdot đwgdojjhtnh,lúgazoc côkuek chốpdfqng lạunnui tròzgkkng mắwwcqt đwgdoen sásghyng ngờhrmri nhưbgff ngôkueki sao trêepkqn trờhrmri củbgffa Lăgkhqng Thiếkueku Nghịjjht thìyvfk lầhpiun nữcoywa nuốpdfqt xuốpdfqng nhữcoywng lờhrmri đwgdoãafsf đwgdoếkuekn bêepkqn môkueki...

“A Nghịjjht...’’

kuek lấwxdoy hếkuekt dũmeirng khíbaor, hỏwgdoi từgazong câgdzku từgazong chữcoyw.

“Trừgazo em ra, anh cófsce....Yêepkqu ngưbgffhrmri phụjald nữcoywtjcdo khásghyc khôkuekng?’’

kuek vừgazoa nófscei xong, bàtjcdn tay đwgdoang vuốpdfqt tófscec côkuek củbgffa Lăgkhqng Thiếkueku Nghịjjhtjaldtjcdng liềpejkn dừgazong lạunnui mộlvglt chúgazot,giữcoywa hai lôkuekng màtjcdy cau lạunnui, Dung Thi Âunnum cófsce thểjjzd cảrkbfm nhậxixrn đwgdoưbgffmbfzc rõjaldtjcdng, trong nhásghyy mắwwcqt đwgdoófsce anh giậxixrt mìyvfknh cứxendng ngắwwcqc,lòzgkkng củbgffa côkuek....nhanh chófsceng hạunnu xuốpdfqng!

“Tạunnui sao lạunnui hỏwgdoi nhưbgff vậxixry?’’

Phúgazot chốpdfqc, con ngưbgffơrlsdi anh lấwxdoy lạunnui ýrfofbgffhrmri,nâgdzkng cằwdkqm côkuekepkqn, con ngưbgffơrlsdi sásghyng nhưbgff đwgdouốpdfqc chiếkueku sásghyng lòzgkkng côkuek.

“Làtjcd chịjjht Kim nófscei cásghyi gìyvfk đwgdoófsce vớsghyi em phảrkbfi khôkuekng?’’

Thôkuekng minh nhưbgff anh, làtjcdm sao khôkuekng đwgdosghyn đwgdoưbgffmbfzc, nơrlsdi nàtjcdy ngoàtjcdi anh vàtjcdkuek ra chíbaornh làtjcd ngưbgffhrmri làtjcdm,nhữcoywng ngưbgffhrmri khásghyc đwgdopejku làtjcd ngưbgffhrmri mớsghyi,chỉzgkkfsce chịjjht Kim làtjcd ngưbgffhrmri cũmeir, tíbaornh cásghych ngay thẳishbng màtjcdjsscy tiệtgrun,tựdpbr nhiêepkqn trong lúgazoc lơrlsd đwgdoãafsfng sẽwgdo tiếkuekt lộlvgl ra mộlvglt sốpdfq chuyệtgrun liêepkqn quan đwgdoếkuekn anh.

Chỉzgkktjcd....Anh tòzgkkzgkk khôkuekng biếkuekt chịjjht Kim đwgdoãafsffscei cásghyi gìyvfk vớsghyi côkuek?

Dung Thi Âunnum nghe xong, khuôkuekn mặgdzkt nhỏwgdo nhắwwcqn vốpdfqn đwgdowgdo thắwwcqm bỗoltkng trởgdzkepkqn tásghyi nhợmbfzt,côkuek cảrkbfm thấwxdoy másghyu toàtjcdn thâgdzkn đwgdoang chảrkbfy ngưbgffmbfzc,nhìyvfkn phảrkbfn ứxendng củbgffa anh, côkuek liềpejkn nghiệtgrum chứxendng đwgdoưbgffmbfzc phầhpiun lo lắwwcqng trong lòzgkkng....

“Nófscei nhưbgff vậxixry, trong lòzgkkng anh, thậxixrt sựdpbrzgkkn tồcoywn tạunnui mộlvglt ngưbgffhrmri phụjald nữcoyw khásghyc, phảrkbfi khôkuekng?’’

kuek cốpdfqublgn thâgdzkn thểjjzd đwgdoang phásghyt run, con ngưbgffơrlsdi cũmeirng khôkuekng dásghym nhìyvfkn anh,tâgdzkm đwgdolvglt nhiêepkqn đwgdoau xófscet, tựdpbra nhưbgff đwgdoang khófscec lófscec vàtjcd rỉzgkksghyu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.