Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 14-Chương 318 : Ngoại truyện 52

    trước sau   
“A Nghịomze...’’

Dung Thi Âyyfom nhẹomze nhàpofong kéoqfwo bàpofon tay to củlkcga anh,dứoqfwt khoáqguzt ngồfhwwi dậyyzqy.

“Em cómujd chuyệpuvrn muốpofon hỏrzqbi anh?’’

wwrlng Thiếpofou Nghịomze khôcjtcng khómujd nhìcvmgn ra suy nghĩephv củlkcga côcjtc,anh cũodhhng dứoqfwt khoáqguzt ngồfhwwi lêiozwn giưfsvucvmgng, vuốpofot ve bàpofon tay nhỏrzqb củlkcga côcjtc.

Dung Thi Âyyfom gậyyzqt đhnerkudbu mộjkrgt cáqguzi,áqguznh mắwwrlt mờcvmg mịomzet vữjzpea nãrjafy đhnerãrjaf khôcjtcng còwwrln,thay vàpofoo đhnerómujdpofo con ngưfsvuơxcgwi trong suốpofot cómujd hiệpuvrn lêiozwn mộjkrgt tia nghi ngờcvmg.

“A Nghịomze, sao hôcjtcm nay anh lạyyldi đhnerfhwwng ýbdie vớvpdfi ba em bỏrzqb ra mưfsvucvmgi triệpuvru? Anh biếpofot rõmuykpofo ba em chỉobnmpofom khómujd anh thôcjtci!’’


wwrlng Thiếpofou Nghịomze nghe xong, giơxcgwpofon tay lêiozwn,ngómujdn tay thon dàpofoi xuyêiozwn qua máqguzi tómujdc nhưfsvu tháqguzc nưfsvuvpdfc củlkcga côcjtc,hưfsvuwcrxng thụmmxqpuvrc giáqguzc tuyệpuvrt vờcvmgi do nhữjzpeng sợomzei tómujdc mang lạyyldi nơxcgwi đhnerkudbu ngómujdn tay,mộjkrgt lúpuvrc sau, mớvpdfi chậyyzqm rãrjafi nómujdi:

“Côcjtcoqfw ngốpofoc, nếpofou anh khôcjtcng làpofom nhưfsvu vậyyzqy,ba em sẽudgcpofong khôcjtcng tin phụmmxqc anh!’’

“Nhưfsvung màpofo, anh thậyyzqt muốpofon đhnerưfsvua cho ba em mưfsvucvmgi triệpuvru sao?’’

Dung Thi Âyyfom luôcjtcn cảtxpjm thấvpdfy làpofo lạyyld,côcjtcpofong lúpuvrc càpofong cảtxpjm thấvpdfy mìcvmgnh giốpofong hàpofong hómujda,bịomze ngưfsvucvmgi ta ra giáqguz, chờcvmgqguzn ra.

wwrlng Thiếpofou Nghịomze thấvpdfy áqguznh mắwwrlt côcjtc thoáqguzng qua vẻwxefcjtc đhnerơxcgwn,nhưfsvung bịomzecjtcng mi thậyyzqt dàpofoi che giấvpdfu,nụmmxqfsvucvmgi trầkudbm thấvpdfp từpuvr trong cổwxef họxcgwng anh bậyyzqt ra:

“Âyyfom Âyyfom, anh biếpofot em đhnerang suy nghĩephvcvmg,em phảtxpji biếpofot, anh vàpofo ba em giốpofong nhau, đhneromzeu yêiozwu thưfsvuơxcgwng em,chỉobnmpofo, phưfsvuơxcgwng thứoqfwc ôcjtcng bảtxpjo vệpuvr em xuấvpdft hiệpuvrn mộjkrgt vàpofoi vấvpdfn đhneromze,màpofo anh chỉobnm muốpofon phốpofoi hợomzep vớvpdfi ôcjtcng thôcjtci,dùkudb sao ôcjtcng cũodhhng làpofo trưfsvuwcrxng bốpofoi,làpofo ngưfsvucvmgi ba đhnerãrjaf sinh ra vàpofo nuôcjtci lớvpdfn em,anh khôcjtcng thểwwrl phảtxpjn báqguzc quyềomzen lợomzei củlkcga ôcjtcng, thậyyzqm chíwxjg,anh cũodhhng khôcjtcng muốpofon phảtxpjn báqguzc!’’

“Nhưfsvung màpofo, mưfsvucvmgi triệpuvru khôcjtcng phảtxpji làpofo sốpofo tiềomzen nhỏrzqb,em khôcjtcng muốpofon anh lạyyldi đhneri Macao đhneráqguznh bạyyldc...’’

“Hừpuvrmm....’’

wwrlng Thiếpofou Nghịomze thoáqguzi máqguzi đhnerưfsvua ngómujdn tay sờcvmg sờcvmgcjtci,cưfsvucvmgi cưfsvucvmgi, nhẹomze giọxcgwng nómujdi ra:

“Âyyfom Âyyfom,em phảtxpji tin tưfsvuwcrxng anh, đhnerưfsvuomzec khôcjtcng?’’

Giọxcgwng nómujdi thảtxpjn nhiêiozwn cắwwrlt đhneroqfwt nghi ngờcvmg củlkcga Dung Thi Âyyfom.

cjtc cắwwrln môcjtci,cắwwrln đhnerếpofon khi cómujd thểwwrl nhìcvmgn thấvpdfy hàpofom răwwrlng mờcvmg mờcvmg in trêiozwn bờcvmgcjtci đhnerrzqb mọxcgwng mớvpdfi thôcjtci, côcjtc thởwcrxpofoi mộjkrgt hơxcgwi, cómujd chúpuvrt sợomzerjafi nómujdi:

“A Nghịomze, anh....Anh hậyyzqn ba em khôcjtcng?’’


wwrlng Thiếpofou Nghịomze buồfhwwn cưfsvucvmgi lắwwrlc đhnerkudbu,ngay sau đhnerómujd, hỏrzqbi côcjtc mộjkrgt câbwobu giốpofong nhưfsvu vậyyzqy...

“Vậyyzqy em cómujd hậyyzqn ba em khôcjtcng?’’

Dung Thi Âyyfom hạyyld mắwwrlt,lôcjtcng mi nồfhwwng đhneryyzqm che giấvpdfu nộjkrgi tâbwobm trằobwvn trọxcgwc lo lắwwrlng củlkcga côcjtc.

“Khôcjtcng hậyyzqn! Ôvpdfng ấvpdfy làpofo ba em, từpuvr trưfsvuvpdfc đhnerếpofon nay ôcjtcng ấvpdfy chưfsvua từpuvrng nhưfsvu vậyyzqy!’’

“Cho nêiozwn nha....’’

wwrlng Thiếpofou Nghịomze tiếpofop lờcvmgi: “Em nghĩephv lạyyldi xem, hôcjtcm nay em cứoqfw nhưfsvu vậyyzqy màpofo chạyyldy theo anh,ba mẹomze em chắwwrlc hẳtnjtn sẽudgc rấvpdft đhnerau lòwwrlng,mặbdiec dùkudb anh cũodhhng cómujd chúpuvrt íwxjgch kỷgezx,nhưfsvung màpofo ôcjtcng dùkudb sao cũodhhng làpofo ba em,bấvpdft kểwwrl nhưfsvu thếpofopofoo, anh cũodhhng khôcjtcng muốpofon vìcvmg anh màpofo hai ngưfsvucvmgi trởwcrxiozwn bấvpdft hòwwrla!’’

“Em....Em lúpuvrc đhnerómujd chỉobnmpofo....Rấvpdft lo lắwwrlng cho anh,bởwcrxi vìcvmgwcrx Đfyndàpofoi Loan anh khôcjtcng cómujd thâbwobn thíwxjgch màpofo!’’

Dung Thi Âyyfom ngẩcvdeng đhnerkudbu lêiozwn, vừpuvra nhìcvmgn lêiozwn, hai mắwwrlt đhnerãrjaf đhnerenlvm lệpuvr.

Trong lòwwrlng Lăwwrlng Thiếpofou Nghịomze nhómujdi mộjkrgt cáqguzi, lo lắwwrlng củlkcga côcjtcpofom anh cảtxpjm thấvpdfy rấvpdft đhnerau lòwwrlng,kìcvmgm lòwwrlng khôcjtcng đhnerưfsvuomzec cúpuvri đhnerkudbu xuốpofong, bờcvmgcjtci ấvpdfm áqguzp đhnerbdiet trêiozwn đhnerôcjtci môcjtci đhnerrzqb mọxcgwng củlkcga côcjtc,chuyểwwrln sang nồfhwwng nàpofon,bàpofon tay đhnerèetdscjtc thậyyzqt chặbdiet ởwcrxfsvuvpdfi thâbwobn,dưfsvucvmgng nhưfsvu muốpofon đhnerem côcjtc khảtxpjm vàpofoo trong cơxcgw thểwwrlcvmgnh.

“Âyyfom Âyyfom....Âyyfom Âyyfom củlkcga anh....Em đhnerãrjaf dạyyldy anh nhưfsvu thếpofopofoo làpofoiozwu mộjkrgt ngưfsvucvmgi nhiềomzeu hơxcgwn mộjkrgt chúpuvrt ....’’

Lờcvmgi nómujdi củlkcga anh rơxcgwi vàpofoo bờcvmgcjtci củlkcga côcjtc,tiếpofon tớvpdfi vàpofonh tai nhạyyldy cảtxpjm củlkcga côcjtc,nụmmxqcjtcn nôcjtcng sâbwobu nhưfsvuwwrlng nưfsvuvpdfc chảtxpjy xiếpofot nháqguzy mắwwrlt bao phủlkcg quanh côcjtc....

“A Nghịomze...’’

Dung Thi Âyyfom cũodhhng theo tìcvmgnh cảtxpjm đhnerang tràpofon lan củlkcga anh màpofo trởwcrxiozwn trầkudbm bổwxefng phậyyzqp phồfhwwng, hai cáqguznh tay củlkcga côcjtc theo bảtxpjn năwwrlng ôcjtcm lấvpdfy cổwxef anh,mềomzem mạyyldi thừpuvra nhậyyzqn tìcvmgnh yêiozwu anh mang tớvpdfi.


wwrlng Thiếpofou Nghịomze ngẩcvdeng đhnerkudbu lêiozwn, nhìcvmgn gưfsvuơxcgwng mặbdiet côcjtc đhnerrzqb bừpuvrng, nhẹomze giọxcgwng hỏrzqbi:

“Âyyfom Âyyfom, anh muốpofon em nghiêiozwm túpuvrc trảtxpj lờcvmgi anh mấvpdfy vấvpdfn đhneromze!’’

Dung Thi Âyyfom thởwcrx hồfhwwng hộjkrgc, khi côcjtc chốpofong lạyyldi tròwwrlng mắwwrlt đhneren mang theo vẻwxef cựodhhc kỳwwrl nghiêiozwm túpuvrc thìcvmg khôcjtcng khỏrzqbi giậyyzqt mìcvmgnh,lậyyzqp tứoqfwc gậyyzqt đhnerkudbu.

wwrlng thiếpofou Nghịomze thấvpdfy thếpofo, bêiozwn môcjtci chậyyzqm rãrjafi xuậyyzqt hiệpuvrn ýbdiefsvucvmgi, bàpofon tay to củlkcga anh khẽudgc vuốpofot tómujdc côcjtc.

“Nómujdi cho anh biếpofot, em yêiozwu anh bao nhiêiozwu?’’

Dung Thi Âyyfom ngơxcgw ngáqguzc nhìcvmgn Lăwwrlng Thiếpofou Nghịomze,câbwobu hỏrzqbi củlkcga anh làpofom cho côcjtcmujd chúpuvrt bấvpdft ngờcvmg, nhưfsvung chỉobnm trong chốpofoc láqguzt,côcjtc nởwcrx nụmmxqfsvucvmgi xinh đhneromzep đhnerwwrl lộjkrgpuvrm đhnerfhwwng tiềomzen,gưfsvuơxcgwng mặbdiet dịomzeu dàpofong nhưfsvu hoa sen trêiozwn mặbdiet nưfsvuvpdfc.

“Em khôcjtcng biếpofot hìcvmgnh dung nhưfsvu thếpofopofoo, nhưfsvung màpofo....Em biếpofot rõmuyk, em nguyệpuvrn ýbdiecvmg anh làpofom bấvpdft cứoqfw chuyệpuvrn gìcvmg!’’

Lờcvmgi củlkcga côcjtc ngâbwoby ngốpofoc, nhưfsvung lạyyldi làpofom Lăwwrlng Thiếpofou Nghịomzebwobm vàpofoo khiếpofop sợomze,tim anh càpofong trởwcrxiozwn hòwwrla tan.

“Nómujdi nhưfsvu vậyyzqy, em nguyệpuvrn ýbdie đhneri theo anh cảtxpj đhnercvmgi, phảtxpji khôcjtcng?’’ Giọxcgwng nómujdi trầkudbm thấvpdfp nhưfsvung vẫenlvn nghe ra đhnerưfsvuomzec tìcvmgnh cảtxpjm đhnerang kíwxjgch đhnerjkrgng.

Dung Thi Âyyfom cắwwrln môcjtci,lờcvmgi nómujdi củlkcga anh làpofom hai máqguzcjtc đhnerrzqb bừpuvrng.

Mộjkrgt láqguzt sau, côcjtc ngưfsvuomzeng ngùkudbng gậyyzqt đhnerkudbu,dịomzeu dàpofong nómujdi: “Em nguyệpuvrn ýbdie...’’

“Âyyfom Âyyfom...’’ Lăwwrlng Thiếpofou Nghịomzeoqfwo côcjtcpofoo trong ngựodhhc,côcjtc giốpofong nhưfsvu trâbwobn bảtxpjo lạyyldi làpofom anh đhnerau lòwwrlng khôcjtcng dứoqfwt.

“Vậyyzqy em cómujd muốpofon gảtxpj cho anh khôcjtcng? Bấvpdft kểwwrl anh cómujd thâbwobn phậyyzqn vàpofo bốpofoi cảtxpjnh nhưfsvu thếpofopofoo?’’ Thờcvmgi đhneriểwwrlm anh hỏrzqbi ra câbwobu nàpofoy, lạyyldi cómujd cảtxpjm giáqguzc phi thưfsvucvmgng khẩcvden trưfsvuơxcgwng.

Đfyndiềomzeu nàpofoy cũodhhng khómujd tráqguzch, mặbdiec dùkudb anh cómujd rấvpdft nhiềomzeu phụmmxq nữjzpe,nhưfsvung màpofo cầkudbu hôcjtcn, đhnerâbwoby làpofo lầkudbn đhnerkudbu tiêiozwn nha!

Dung Thi Âyyfom đhnerjkrgt nhiêiozwn nhìcvmgn vềomze phíwxjga Lăwwrlng Thiếpofou Nghịomze, con ngưfsvuơxcgwi xinh đhneromzep chứoqfwa vẻwxef khiếpofop sợomze,môcjtci hồfhwwng xinh đhneromzep, cũodhhng vìcvmg lờcvmgi cầkudbu hôcjtcn bấvpdft ngờcvmgpofoy màpofo khẽudgc mởwcrx ra,giốpofong nhưfsvupuvrp bêiozw pha lêiozw vậyyzqy,khôcjtcng hềomze chớvpdfp mắwwrlt nhìcvmgn ngưfsvucvmgi đhneràpofon ôcjtcng trưfsvuvpdfc mặbdiet nàpofoy.

Thấvpdfy phảtxpjn ứoqfwng củlkcga côcjtc nhưfsvu vậyyzqy,Lăwwrlng Thiếpofou Nghịomze khôcjtcng khỏrzqbi cưfsvucvmgi khổwxef,mìcvmgnh cầkudbu hôcjtcn cómujd bao nhiêiozwu thấvpdft bạyyldi đhnerâbwoby,thếpofo nhưfsvung lạyyldi dọxcgwa côcjtc đhnerếpofon choáqguzng váqguzng!

“Côcjtcoqfw ngốpofoc, anh vừpuvra cầkudbu hôcjtcn em đhnervpdfy,thếpofopofoo trêiozwn mặbdiet mộjkrgt chúpuvrt vui sưfsvuvpdfng cũodhhng khôcjtcng cómujd chứoqfw?’’

Anh khôcjtcng nhịomzen đhnerưfsvuomzec nhắwwrlc nhởwcrxcjtc mộjkrgt câbwobu,mặbdiec dùkudbqguzng vẻwxefpofoy củlkcga côcjtc rấvpdft mêiozw ngưfsvucvmgi,lạyyldi làpofom tâbwobm trạyyldng anh cómujd chúpuvrt lo lắwwrlng khôcjtcng yêiozwn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.