Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 14-Chương 309 : Ngoại truyện 47

    trước sau   
Trong phòbfgkng y táfvut lậthelp tứltnac nhiềbogxu hơplbkn mấthely ngưplbkundwi đgdvzàkcuxn ôadleng hung hãpfkpn,dáfvutng vẻrarv kiêtvnpu căbogxng củbgiba y táfvut trưplbkbogxng lậthelp tứltnac bịlanh sợgdvzpfkpi tiêtvnpu diệkidht,côadle ta vừostla nghe làkcux tớjxvwi tìmyynm Dung Thi Âetdnm,khôadleng nóteeoi hai lờundwi liềbogxn kéwfieo Âetdnm Âetdnm đgdvzang đgdvzltnang bêtvnpn cạwryinh lêtvnpn trưplbkjxvwc mặralwt mìmyynnh.

“Ngưplbkundwi cáfvutc anh tìmyynm chíovatnh làkcuxadle ta,côadle ta chíovatnh làkcux Dung Thi Âetdnm!’’

“Y táfvut trưplbkbogxng!’’ Mộiyjst côadle y táfvutteeong nảbzjky cựomnmc kỳndwl, côadle khôadleng ngờundw y táfvut trưplbkbogxng sẽqewtkcuxm nhưplbk vậthely.

Mộiyjst trong sốpfkp ngưplbkundwi đgdvzàkcuxn ôadleng tiếatmmn lêtvnpn,sau khi đgdvzáfvutnh giáfvut Dung Thi Âetdnm,giọqbbgng nóteeoi thôadle lỗostl hỏiyjsi: “Côadle chíovatnh làkcux Dung Thi Âetdnm?’’

kcux Dung Thi Âetdnm hiểtkqin nhiêtvnpn cũswcpng bịlanh mấthely ngưplbkundwi đgdvzàkcuxn ôadleng xa lạwryi trưplbkjxvwc mặralwt dọqbbga cho choáfvutng váfvutng,côadle nuốpfkpt nưplbkjxvwc bọqbbgt, nhắawwcm mắawwct nóteeoi: “Tôadlei chíovatnh làkcux Dung Thi Âetdnm, xin hỏiyjsi cáfvutc anh...’’

“Bớjxvwt sàkcuxm ngôadlen đgdvzi, đgdvzi theo chúqifpng tôadlei mộiyjst chuyếatmmn!’’


Mộiyjst ngưplbkundwi đgdvzàkcuxn ôadleng khôadleng kiêtvnpn nhẫswcpn tiếatmmn lêtvnpn kéwfieo tay côadle,bàkcuxn tay gắawwct gao kiềbogxm chếatmmadle,giốpfkpng nhưplbk bắawwct mộiyjst con gàkcux con khôadleng phíovat chúqifpt sứltnac lựomnmc nàkcuxo.

“Buôadleng tôadlei ra, cáfvutc anh làkcux ai?’’Dung Thi Âetdnm sợgdvzpfkpi giãpfkpy dụwmffa,côadle đgdvzâfsqcu biếatmmt nhữldrzng ngưplbkundwi nàkcuxy, bắawwct côadlekcuxm gìmyyn?

Mấthely ngưplbkundwi đgdvzàkcuxn ôadleng khôadleng đgdvztkqi ýomnm Dung Thi Âetdnm giãpfkpy dụwmffa vàkcuxwfiet chóteeoi tai,chỉfwfq mạwryinh mẽqewtwfieo côadle ra khỏiyjsi bệkidhnh việkidhn,sau bảbzjky táfvutm lầrarvn rẽqewt ngoặralwt thìmyyn đgdvzếatmmn mộiyjst con phốpfkp vắawwcng vẻrarvgdvzomnmy cảbzjk ngưplbkundwi côadlekcuxo trong mộiyjst chiếatmmc xe con.

“Bùldrzm...’’Mộiyjst âfsqcm thanh vang lêtvnpn, cửwmffa xe bịlanh đgdvzóteeong lạwryii.

“Dung tiểtkqiu thưplbk, nhiềbogxu ngàkcuxy khôadleng gặralwp, côadleteeo khỏiyjse khôadleng?’’

Khi cửwmffa xe đgdvzóteeong lạwryii, mộiyjst giọqbbgng nóteeoi trầrarvm thấthelp củbgiba nam vang lêtvnpn.

Dung Thi Âetdnm sợgdvzpfkpi, vộiyjsi vàkcuxng quay ngưplbkundwi lạwryii,liềbogxn đgdvzpfkpi diệkidhn vớjxvwi con ngưplbkơplbki đgdvzang mỉfwfqm cưplbkundwi củbgiba Lôadlei Tu Hàkcuxnh,đgdvziyjst nhiêtvnpn côadle cảbzjkm thấthely cựomnmc kỳndwl kinh hãpfkpi,lậthelp tứltnac nhớjxvw lạwryii chuyệkidhn ngàkcuxy đgdvzóteeo.

myyn vậthely, côadle khôadleng nóteeoi hai lờundwi, lậthelp tứltnac muốpfkpn mởbogx cửwmffa xe,nhưplbkng lạwryii pháfvutt hiệkidhn....Cửwmffa xe đgdvzãpfkp sớjxvwm bịlanh khóteeoa rồostli.

Trong lúqifpc nhấthelt thờundwi, côadle cảbzjkm thấthely máfvutu toàkcuxn thâfsqcn đgdvzang chảbzjky ngưplbkgdvzc,khuôadlen mặralwt vốpfkpn trắawwcng nõljxdn trởbogxtvnpn táfvuti nhợgdvzt khôadleng còbfgkn chúqifpt máfvutu.

“Thếatmmkcuxo? Dung tiểtkqiu thưplbkmyynnh nhưplbk rấthelt sợgdvzadlei mỗostl...’’

adlei Tu Hàkcuxnh buồostln cưplbkundwi nhìmyynn dáfvutng vẻrarv đgdvzbogx phòbfgkng củbgiba Dung Thi Âetdnm,thâfsqcn hìmyynnh cao lớjxvwn lưplbkundwi biếatmmng dựomnma vàkcuxo ghếatmm xe.

Thâfsqcn thểtkqi Dung Thi Âetdnm díovatnh chặralwt trêtvnpn cửwmffa xe,côadle nhìmyynn chằpsdym chằpsdym hắawwcn, giốpfkpng nhưplbk đgdvzang đgdvzbogx phòbfgkng mộiyjst con sóteeoi xáfvutm lớjxvwn...

“Anh...Anh muốpfkpn làkcuxm gìmyyn? A Nghịlanh đgdvzãpfkp đgdvzưplbka cho anh khoảbzjkn tiềbogxn kia rồostli!’’


Ngụwmff ýomnmkcux....Tiềbogxn đgdvzãpfkp đgdvzưplbka cho anh rồostli, anh còbfgkn tìmyynm tôadlei làkcuxm cáfvuti gìmyyn?

“Chậthelc chậthelc...’’

Thâfsqcn thểtkqi cao lớjxvwn củbgiba Lôadlei Tu Hàkcuxnh giậthelt giậthelt, làkcuxm Dung Thi Âetdnm cảbzjkm thấthely khôadleng gian trong xe nhỏiyjs đgdvzi rấthelt nhiềbogxu,mộiyjst cỗostl áfvutp lựomnmc tựomnm nhiêtvnpn xuấthelt hiệkidhn.

“Côadle nhóteeoc nàkcuxy, côadle sợgdvzadlei cũswcpng khôadleng phảbzjki chuyệkidhn gìmyyn tốpfkpt đgdvzâfsqcu!’’ Nóteeoi xong, hắawwcn đgdvzưplbka bàkcuxn tay ra,khẽqewt vuốpfkpt khuôadlen mặralwt nhỏiyjs nhắawwcn củbgiba côadle.

Nhưplbkng ngay sau đgdvzóteeo....

“A....’’Mộiyjst tiếatmmng kêtvnpu vang lêtvnpn.

Chỉfwfq thấthely Dung Thi Âetdnm hung hăbogxng cắawwcn mộiyjst ngụwmffm trêtvnpn bàkcuxn tay Lôadlei Tu Hàkcuxnh,làkcuxm hàkcuxnh đgdvziyjsng vuốpfkpt ve củbgiba hắawwcn phảbzjki chịlanhu tộiyjsi.

“Đgxlkáfvutng chếatmmt! Côadlefvutm cắawwcn tôadlei?’’

adlei Tu Hàkcuxnh nhíovatu màkcuxy tứltnac giậtheln,hắawwcn nhanh chóteeong rúqifpt tay vềbogx thìmyyn pháfvutt hiệkidhn lưplbkng tay củbgiba mìmyynnh đgdvzãpfkp chảbzjky máfvutu.

“Láfvut gan củbgiba côadle thậthelt khôadleng nhỏiyjs!’’

Hắawwcn đgdvzưplbka tay hung hăbogxng bóteeop cổndhnadle,làkcuxm cảbzjk ngưplbkundwi côadle khôadleng thểtkqi đgdvziyjsng đgdvzthely,sau đgdvzóteeo, thâfsqcn thểtkqi cao lớjxvwn củbgiba hắawwcn thẳljxdng tắawwcp áfvutp tớjxvwi côadle...

“Ưodxwmh.....’’

Dung Thi Âetdnm cảbzjkm thấthely mìmyynnh sắawwcp khôadleng thởbogx đgdvzưplbkgdvzc,hôadle hấthelp củbgiba côadlekcuxng lúqifpc càkcuxng trởbogxtvnpn khóteeo khăbogxn,ngay sau đgdvzóteeo, môadlei củbgiba côadle bịlanhadlei Tu Hàkcuxnh hung hăbogxng hôadlen lêtvnpn...


Tứltnac giậtheln!

kcux tứltnac giậtheln!

Bấthelt kểtkqifvutc đgdvziyjsng táfvutc củbgiba hắawwcn lúqifpc nàkcuxy đgdvzbogxu cho thấthely, vàkcuxo giờundw phúqifpt nàkcuxy hắawwcn rấthelt tứltnac giậtheln!

“Buôadleng ra...Buôadleng tôadlei ra...’’

Dung Thi Âetdnm vấthelt vảbzjk nặralwn từostl trong cổndhn ra mộiyjst câfsqcu nóteeoi nhưplbk vậthely,bàkcuxn tay nhỏiyjswfie liềbogxu mạwrying đgdvzralwt trêtvnpn lồostlng ngựomnmc hắawwcn đgdvztkqi ngăbogxn cảbzjkn,côadle cảbzjkm thấthely lụwmffc phủbgib ngũswcp tạwrying mìmyynnh đgdvzbogxu vỡwini tan rồostli.

“Buôadleng côadle ra?’’

adlei Tu Hàkcuxnh mộiyjst tay nắawwcm chặralwt cằpsdym củbgiba côadlefsqcng lêtvnpn,sứltnac lựomnmc to lớjxvwn gầrarvn nhưplbkkcuxm côadle chảbzjky nưplbkjxvwc mắawwct.

“Tôadlei thậthelt đgdvzúqifpng làkcux lầrarvn đgdvzrarvu tiêtvnpn thấthely mộiyjst phụwmff nữldrz to gan nhưplbk vậthely,biếatmmt khôadleng,nếatmmu màkcuxadlei vui vẻrarv,muốpfkpn côadlebogx chỗostlkcuxy cũswcpng khôadleng phảbzjki làkcux khôadleng thểtkqi!’’

Lờundwi nóteeoi củbgiba hắawwcn làkcuxm Dung Thi Âetdnm kinh hoảbzjkng,côadle liềbogxu mạwrying đgdvzomnmy hắawwcn, âfsqcm thanh run run:

“Anh màkcuxkcuxm nhưplbk vậthely, tôadlei sẽqewtfvuto cảbzjknh sáfvutt!’’

“Báfvuto cảbzjknh sáfvutt?’’

adlei Tu Hàkcuxnh giốpfkpng nhưplbk nghe đgdvzưplbkgdvzc mộiyjst câfsqcu chuyệkidhn rấthelt buồostln cưplbkundwi,vẻrarv mặralwt hắawwcn châfsqcm chọqbbgc: “Thậthelt làkcux mộiyjst côadlefvuti ngốpfkpc,côadle cho rằpsdyng cảbzjknh sáfvutt cóteeo thểtkqikcuxm cáfvuti gìmyynadlei?’’

teeoi xong, mộiyjst tay hắawwcn cầrarvm chặralwt hai cổndhn tay Dung Thi Âetdnm,mộiyjst tay kháfvutc dùldrzng sứltnac kéwfieo quầrarvn áfvuto côadle xuốpfkpng.

“Anh muốpfkpn làkcuxm gìmyyn? Buôadleng tôadlei ra...’’Dung Thi Âetdnm sợgdvzpfkpi liềbogxu mạwrying hôadle to,chẳljxdng lẽqewt hắawwcn muốpfkpn...

“Làkcuxm cáfvuti gìmyyn?’’

adlei Tu Hàkcuxnh giốpfkpng nhưplbk thâfsqcn mậthelt cúqifpi đgdvzrarvu,hôadlen lêtvnpn tai côadle: “Côadle cảbzjkm thấthely hiệkidhn tạwryii tôadlei muốpfkpn làkcuxm cáfvuti gìmyyn?’’ Nóteeoi xong, đgdvzôadlei môadlei cựomnmc nóteeong trưplbkgdvzt đgdvzếatmmn xưplbkơplbkng quai xanh củbgiba côadle.

“Lầrarvn trưplbkjxvwc thậthelt làkcux đgdvzáfvutng tiếatmmc,chỉfwfqkcux, côadle chíovatnh làkcuxadlefvuti làkcuxm tôadlei khóteeoteeo thểtkqi quêtvnpn đgdvzưplbkgdvzc,bêtvnpn cạwryinh tôadlei nhiềbogxu phụwmff nữldrz nhưplbk vậthely nhưplbkng khôadleng cóteeo ngưplbkundwi nàkcuxo thanh thuầrarvn giốpfkpng nhưplbkadle...’’

“Buôadleng tôadlei ra, cáfvuti têtvnpn khốpfkpn khiếatmmp nàkcuxy!’’

Dung Thi Âetdnm liềbogxu mạwrying giãpfkpy dụwmffa,trong lòbfgkng đgdvzãpfkp bịlanh sợgdvzpfkpi thay thếatmm tấthelt cảbzjk,Lôadlei Tu Hàkcuxnh đgdvzwmffng vàkcuxo côadlekcuxm côadleteeo cảbzjkm giáfvutc sâfsqcu sắawwcc sợgdvzpfkpi vàkcux ghêtvnp tởbogxm, khôadleng giốpfkpng nhưplbk A Nghịlanh...

A Nghịlanh....Rốpfkpt cuộiyjsc anh đgdvzang ởbogx đgdvzâfsqcu...

“Tôadlei muốpfkpn, thìmyynadle phảbzjki cho!’’

adlei Tu Hàkcuxnh tàkcuxn nhẫswcpn nóteeoi, cốpfkp đgdvzlanhnh thâfsqcn thểtkqiadle,bàkcuxn tay chui vàkcuxo trong bộiyjs đgdvzostlng phụwmffc y táfvut củbgiba côadle.

“Tôadlei đgdvzúqifpng làkcux chưplbka nếatmmm qua côadlefvuti mặralwc đgdvzostlng phụwmffc, hôadlem nay, tôadlei lạwryii muốpfkpn nếatmmm thửwmffldrzi vịlanhadle mộiyjst chúqifpt!’’

“Anh dáfvutm,nếatmmu anh làkcuxm nhưplbk vậthely, A Nghịlanh tuyệkidht đgdvzpfkpi sẽqewt khôadleng bỏiyjs qua cho anh!’’Dung Thi Âetdnm giãpfkpy dụwmffa thâfsqcn thểtkqi, la lớjxvwn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.