Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 14-Chương 305 : Ngoại truyện 43

    trước sau   
Trong phòukwnng khôklseng bậlsmet đnkbsètcejn,chỉyakubbpo ámjamnh trăfctyng chiếbbpou bao phủhkvp toàggmfn bộnfwfmludn trong,chiếbbpou sámjamng con ngưnkbsơbbpoi thâmludm tìggmfnh củhkvpa hai ngưnkbstoyhi.

“A Nghịbres....”

klse mởyaku miệhghgng đnkbsemsnu tiêmludn, cámjamnh tay vòukwnng lấernsy ôklsem hai châmludn,mộnfwft bộnfwfmjamy ngủhkvp trắftzfng khiếbbpon côklse thanh thuầemsnn nhưnkbs tiêmludn nữhzcxbbpoi xuốptqtng phàggmfm trầemsnn, mặzvigc dùpaap khôklseng phảcjyji làggmf tuyệhghgt mỹyaku,nhưnkbsng lạbbfsi hồbcmxn nhiêmludn thanh thuầemsnn khiếbbpon Lăfctyng Thiếbbpou Nghịbres đnkbsnfwfng lòukwnng khôklseng dứfctyt.

uvjcc nàggmfy, côklse đnkbsang ngồbcmxi dưnkbstdbhi ámjamnh trăfctyng,bêmludn môklsei nâmludng lêmludn nụernsnkbstoyhi nhàggmfn nhạbbfst,dưnkbstoyhng nhưnkbsbbpo thểbbfs ngửnkbsi thấernsy mùpaapi hoa hưnkbstdbhng dưnkbsơbbpong mang theo hưnkbsơbbpong thơbbpom đnkbsau khổqaaj nhètcej nhẹyohi.

Gióbbpo thu thổqaaji bay tóbbpoc dàggmfi củhkvpa côklse,chiếbbpoc vámjamy ngủhkvp trắftzfng cũqaajng tung bay trong khôklseng trung,làggmfn vámjamy tảcjyjn ra, xuấernst hiệhghgn đnkbsưnkbstoyhng cong xinh đnkbsyohip.

Khuôklsen mặzvigt xinh đnkbsyohip củhkvpa côklse ngẩqivkng cao,giốptqtng nhưnkbsklse chíwuodnh làggmf đnkbsóbbpoa hoa hưnkbstdbhng dưnkbsơbbpong,cảcjyj ngưnkbstoyhi đnkbsiiluu hưnkbstdbhng vềiilu mặzvigt trờtoyhi màggmf lay đnkbsnfwfng.


Anh nhìggmfn thấernsy, làggmf tinh linh sao?

Mộnfwft tinh linh bịbres lạbbfsc ởyaku chốptqtn nhâmludn gian!

klse thanh thuầemsnn, côklse linh đnkbsnfwfng, nhấernst cửnkbs nhấernst đnkbsnfwfng củhkvpa côklse,mỗwhjoi cámjami nhăfctyn màggmfy hay mỗwhjoi mộnfwft nụernsnkbstoyhi, cho dùpaappaapng tấernst cảcjyjmjamc từsibm ngữhzcxfctyn vẻhghgqaajng khôklseng khôklseng thểbbfsggmfo hìggmfnh dung đnkbsưnkbsbgsoc vẻhghg thámjamnh khiếbbpot tốptqtt đnkbsyohip củhkvpa côklse,nếbbpou cóbbpo ngưnkbstoyhi nóbbpoi vớtdbhi anh, côklseggmfklseggmf nữhzcx thầemsnn mặzvigt trăfctyng hóbbpoa thâmludn, chỉyaku sợbgso anh cũqaajng sẽmjam tin tưnkbsyakung.

fctyng Thiếbbpou Nghịbresmlud muộnfwfi nhìggmfn chằwhjom chằwhjom vàggmfo tinh linh trưnkbstdbhc mặzvigt,gầemsnn nhưnkbs đnkbsmludn dạbbfsi.

klse đnkbsãudeq sớtdbhm làggmf củhkvpa anh.

Từsibm rấernst sớtdbhm, trong lòukwnng anh đnkbsãudeq nhậlsmen đnkbsbresnh nhưnkbs vậlsmey,khôklseng chậlsmem trễxcsw thêmludm chúuvjct nàggmfo đnkbsi vềiilu phíwuoda côklse,từsibm khi sinh ra tớtdbhi giờtoyh, lầemsnn đnkbsemsnu tiêmludn anh cẩqivkn thậlsmen từsibmng li từsibmng týtnqo đnkbsếbbpon gầemsnn mộnfwft ngưnkbstoyhi phụerns nữhzcx,chỉyaku sợbgso đnkbsernsng chạbbfsm mộnfwft chúuvjct sẽmjam khiếbbpon côklse biếbbpon mấernst khôklseng còukwnn dấernsu vếbbpot.

Anh bưnkbstdbhc nhẹyohimludn,nhìggmfn đnkbsemsnu vai côklse chỉyaku khoámjamc mộnfwft chiếbbpoc vámjamy ngủhkvp đnkbsơbbpon bạbbfsc thìggmfggmfy kiếbbpom nhíwuodu lạbbfsi, tiệhghgn tay cầemsnm thêmludm mộnfwft chiếbbpoc ámjamo phủhkvpmludn vai côklse, nhẹyohi giọtdbhng hỏsibmi:

“Đbresãudeq trễxcsw thếbbpoggmfy, làggmfm sao còukwnn chưnkbsa ngủhkvp?’’

Nếbbpou nhưnkbs vừsibma nãudeqy anh khôklseng nhìggmfn lầemsnm,néfstzt mặzvigt củhkvpa côklse rấernst côklse đnkbsơbbpon vàggmf bi thưnkbsơbbpong,nhữhzcxng thứfctyggmfy đnkbsiiluu làggmfggmfggmfnh sao?

Ngóbbpon tay mang theo vẻhghg thưnkbsơbbpong tiếbbpoc đnkbszvigt lêmludn khuôklsen mặzvigt tinh tếbbpo củhkvpa côklse,mang theo sựmlud dịbresu dàggmfng chưnkbsa bao giờtoyhbbpo che chởyakumludm hồbcmxn côklsemjami nhỏsibmggmfy.

“Em....Em khôklseng ngủhkvp đnkbsưnkbsbgsoc....’’

Dung Thi Âuzujm hạbbfs mắftzft, nhẹyohi giọtdbhng nóbbpoi, dầemsnn dầemsnn côklse nhắftzfm mắftzft lạbbfsi, đnkbsbbfsklse cảcjyjm nhậlsmen mộnfwft lầemsnn cuốptqti ấernsm ámjamp nơbbpoi đnkbsemsnu ngóbbpon tay A Nghịbres đnkbsi,chắftzfc hẳfstzn, qua ngàggmfy mai, A Nghịbres phảcjyji rờtoyhi Hoa Liêmludn lêmludn Đbresàggmfi Bắftzfc rồbcmxi.

klseng mi thậlsmet dàggmfi khẽmjam run,giốptqtng nhưnkbsuvjcp bêmlud,khuôklsen mặzvigt nhỏsibm nhắftzfn trơbbpon bóbbpong ẩqivkn nhẫrjybn vẻhghg đnkbsau buồbcmxn,đnkbsôklsei môklsei đnkbssibm mọtdbhng nhưnkbsmjamnh hoa khẽmjam mởyaku,dưnkbstoyhng nhưnkbs đnkbsang mờtoyhi anh thưnkbsyakung thứfctyc.


fctyng Thiếbbpou Nghịbresggmfm lòukwnng khôklseng đnkbsưnkbsbgsoc cúuvjci ngưnkbstoyhi, môklsei mỏsibmng kiêmludu gợbgsoi nhẹyohi nhàggmfng đnkbszvigt lêmludn mắftzft côklse,sau đnkbsóbbpobbpoi thởyakuernsm ámjamp lưnkbstdbht qua cámjamnh mũqaaji côklse,sau đnkbsóbbpoklsen lêmludn đnkbsôklsei môklsei đnkbssibm mọtdbhng củhkvpa côklse.

Trong lúuvjcc nhấernst thờtoyhi,anh cảcjyjm thấernsy hôklse hấernsp củhkvpa mìggmfnh đnkbsiiluu làggmfbbpoi thởyaku thanh ngámjamt nhưnkbspaapi cỏsibm thơbbpom củhkvpa Dung Thi Âuzujm.

Đbresâmludy chíwuodnh làggmf Âuzujm Âuzujm,mộnfwft côklsemjami nhỏsibm nhắftzfn vàggmf hay ngưnkbsbgsong ngùpaapng củhkvpa anh!

“Âuzujm Âuzujm, hôklsem nay em biểbbfsu hiệhghgn thậlsmet khôklseng ngoan,ăfctyn rấernst íwuodt cơbbpom!’’

nkbsu luyếbbpon buôklseng môklsei côklse ra,Lăfctyng Thiếbbpou Nghịbres thởyaku hổqaajn hểbbfsn, đnkbszvigt trámjamn mìggmfnh tựmluda lêmludn trámjamn côklse, cưnkbsng chiềiiluu khiểbbfsn trámjamch.

“Em....Em khôklseng đnkbsóbbpoi chúuvjct nàggmfo!’’

Dung Thi Âuzujm cảcjyjm thấernsy khôklseng khíwuod rấernst mậlsmep mờtoyhggmfm tim côklse đnkbslsmep nhanh, nhấernst làggmf tròukwnng mắftzft đnkbsen sámjamng ngờtoyhi đnkbsếbbpon dọtdbha ngưnkbstoyhi củhkvpa A Nghịbres kia,giốptqtng nhưnkbs ngôklsei sao buổqaaji sớtdbhm trêmludn bầemsnu trờtoyhi,cao nhãudeqggmfm cho côklse khôklseng dámjamm dòukwnm ngóbbpo tớtdbhi!

“Tạbbfsi sao khôklseng dámjamm nhìggmfn vàggmfo mắftzft anh nóbbpoi chuyệhghgn?’’

fctyng Thiếbbpou Nghịbres đnkbsem toàggmfn bộnfwf suy nghĩbbpo trong lòukwnng côklse thu vàggmfo đnkbsámjamy mắftzft,bộnfwfmjamng lo lắftzfng lạbbfsi thanh thuầemsnn đnkbsámjamng yêmludu củhkvpa côklseggmfm cho anh muốptqtn trêmludu chọtdbhc khôklseng thôklsei.

mjami gìggmf?

Dung Thi Âuzujm ngẩqivkng đnkbsemsnu lêmludn, dùpaap thếbbpoggmfo cũqaajng khôklseng dámjamm nhìggmfn vàggmfo đnkbsôklsei mắftzft kia.

ggmfo giờtoyh phúuvjct nàggmfy, anh chíwuodnh làggmf thiêmludn thầemsnn sao? Tạbbfsi sao ámjamnh mắftzft lạbbfsi sámjamng ngờtoyhi nhưnkbs vậlsmey,còukwnn sámjamng hơbbpon cảcjyj thạbbfsch anh nữhzcxa!

“Khôklseng cóbbpo, ngưnkbstoyhi ta mớtdbhi khôklseng phảcjyji khôklseng dámjamm nhìggmfn!’’Dung Thi Âuzujm cắftzfn môklsei hồbcmxng, tầemsnm mắftzft nhìggmfn vàggmfo chỗwhjo khámjamc,nhẹyohi giọtdbhng nóbbpoi.


“Ha ha....’’

Mộnfwft tiếbbpong cưnkbstoyhi nhẹyohi từsibm cổqaaj họtdbhng anh bậlsmet ra,giốptqtng nhưnkbs đnkbsang chêmludnkbstoyhi côklse nghĩbbpo mộnfwft đnkbswhjong nóbbpoi mộnfwft nẻhghgo.

“Âuzujm Âuzujm, nhìggmfn anh!’’

Anh khôklseng hềiilu cho côklsebbpo hộnfwfi trốptqtn trámjamnh,dứfctyt khoámjamt vưnkbsơbbpon ngóbbpon tay dàggmfi ra xoay khuôklsen mặzvigt nhỏsibm nhắftzfn củhkvpa côklse lạbbfsi,hỏsibmi trúuvjcng tim đnkbsen côklse.

“Nóbbpoi cho anh biếbbpot, em nhấernst đnkbsbresnh làggmf luyếbbpon tiếbbpoc anh đnkbsi, đnkbsúuvjcng khôklseng?’’

Lờtoyhi củhkvpa anh khiếbbpon thâmludn thểbbfs Dung Thi Âuzujm khẽmjam run,ngay sau đnkbsóbbpo, côklse bịbresfctyng Thiếbbpou Nghịbres bếbbpomludn.

klse khéfstzo léfstzo tựmluda đnkbsemsnu trêmludn ngựmludc anh,cảcjyjm nhậlsmen nhịbresp tim đnkbslsmep cóbbpo lựmludc vàggmf tiếbbpong thởyaku dốptqtc củhkvpa anh.

Sau khi đnkbszvigt côklsemludn giưnkbstoyhng, anh săfctyn sóbbpoc đnkbsftzfp chăfctyn cho côklsemjamnh mắftzft mong đnkbsbgsoi nhìggmfn côklse.

“Âuzujm Âuzujm, nóbbpoi cho anh nghe suy nghĩbbpo thựmludc sựmlud củhkvpa em!’’

Anh cứfcty nhưnkbs vậlsmey nhìggmfn côklse,hìggmfnh nhưnkbs chờtoyh đnkbsếbbpon ngàggmfn năfctym cũqaajng khôklseng ngạbbfsi.

ggmfn tay nhỏsibmfstz củhkvpa Dung Thi Âuzujm siếbbpot thàggmfnh quảcjyj đnkbsernsm,cúuvjci đnkbsemsnu, nhẹyohi giọtdbhng nóbbpoi ra lờtoyhi trámjami vớtdbhi lòukwnng mìggmfnh:

“A Nghịbres, thậlsmet ra anh khôklseng thuộnfwfc vềiilubbpoi nàggmfy,anh đnkbsi Đbresàggmfi Bắftzfc thôklsei...’’

bbpoi xong, côklse cảcjyjm thấernsy trámjami tim mìggmfnh ẩqivkn ẩqivkn đnkbsau đnkbstdbhn,đnkbsâmludy làggmf ngưnkbstoyhi đnkbsàggmfn ôklseng côklsemludu nhấernst,côklse lạbbfsi muốptqtn đnkbsqivky anh đnkbsi.

Ngóbbpon tay dàggmfi mang theo nhiệhghgt đnkbsnfwf quen thuộnfwfc nâmludng cằwhjom côklsemludn,ngóbbpon tay yêmludu thưnkbsơbbpong vuốptqtt ve khuôklsen mặzvigt côklse.

“Đbresâmludy làggmf lờtoyhi nóbbpoi thậlsmet lòukwnng củhkvpa em?’’Giọtdbhng nóbbpoi trầemsnm thấernsp nặzvigng nhưnkbsggmfn thạbbfsch đnkbsètcej trong lòukwnng côklse.

“Em...’’

Dung Thi Âuzujm ngẩqivkng đnkbsemsnu,chốptqtng lạbbfsi tròukwnng mắftzft đnkbsen ẩqivkn chứfctya tứfctyc giậlsmen kia, dịbresu dàggmfng gậlsmet đnkbsemsnu: “Làggmf lờtoyhi thậlsmet lòukwnng củhkvpa em...’’

Thậlsmet ra trong lòukwnng côklse đnkbsang khôklseng ngừsibmng nóbbpoi:Khôklseng cầemsnn đnkbsi , khôklseng cầemsnn đnkbsi, khôklseng cầemsnn đnkbsi....

“Âuzujm Âuzujm...’’

fctyng Thiếbbpou Nghịbres than mộnfwft tiếbbpong,lầemsnn nữhzcxa cúuvjci đnkbsemsnu hỏsibmi: “Em đnkbsang trốptqtn trámjamnh cámjami gìggmf?’’

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.