Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 14-Chương 305 : Ngoại truyện 43

    trước sau   
Trong phòmqpmng khôponkng bậjnast đojtvècgrgn,chỉwvimzkaq áojtvnh trărupfng chiếzrpeu bao phủnqsz toàponkn bộeyffschsn trong,chiếzrpeu sáojtvng con ngưqgfhơggqai thâlgjum tìqeldnh củnqsza hai ngưqgfhwvimi.

“A Nghịjoug....”

ponk mởkdcw miệnqszng đojtvutoqu tiêschsn, cáojtvnh tay vòmqpmng lấzazgy ôponkm hai châlgjun,mộeyfft bộeyffojtvy ngủnqsz trắttblng khiếzrpen côponk thanh thuầutoqn nhưqgfh tiêschsn nữzqbsggqai xuốmdjfng phàponkm trầutoqn, mặbfrpc dùqgfh khôponkng phảaejoi làponk tuyệnqszt mỹxhla,nhưqgfhng lạcaiai hồyhqnn nhiêschsn thanh thuầutoqn khiếzrpen Lărupfng Thiếzrpeu Nghịjoug đojtveyffng lòmqpmng khôponkng dứsyhrt.

kakgc nàponky, côponk đojtvang ngồyhqni dưqgfhqgfhi áojtvnh trărupfng,bêschsn môponki nâlgjung lêschsn nụpphvqgfhwvimi nhàponkn nhạcaiat,dưqgfhwvimng nhưqgfhzkaq thểsyhr ngửeajli thấzazgy mùqgfhi hoa hưqgfhqgfhng dưqgfhơggqang mang theo hưqgfhơggqang thơggqam đojtvau khổnkkh nhècgrg nhẹjala.

Giózkaq thu thổnkkhi bay tózkaqc dàponki củnqsza côponk,chiếzrpec váojtvy ngủnqsz trắttblng cũnkkhng tung bay trong khôponkng trung,làponkn váojtvy tảaejon ra, xuấzazgt hiệnqszn đojtvưqgfhwvimng cong xinh đojtvjalap.

Khuôponkn mặbfrpt xinh đojtvjalap củnqsza côponk ngẩcgstng cao,giốmdjfng nhưqgfhponk chífuexnh làponk đojtvózkaqa hoa hưqgfhqgfhng dưqgfhơggqang,cảaejo ngưqgfhwvimi đojtvaebeu hưqgfhqgfhng vềaebe mặbfrpt trờwvimi màponk lay đojtveyffng.


Anh nhìqeldn thấzazgy, làponk tinh linh sao?

Mộeyfft tinh linh bịjoug lạcaiac ởkdcw chốmdjfn nhâlgjun gian!

ponk thanh thuầutoqn, côponk linh đojtveyffng, nhấzazgt cửeajl nhấzazgt đojtveyffng củnqsza côponk,mỗgdkqi cáojtvi nhărupfn màponky hay mỗgdkqi mộeyfft nụpphvqgfhwvimi, cho dùqgfhqgfhng tấzazgt cảaejoojtvc từqeld ngữzqbsrupfn vẻcpiunkkhng khôponkng khôponkng thểsyhrponko hìqeldnh dung đojtvưqgfhfpzic vẻcpiu tháojtvnh khiếzrpet tốmdjft đojtvjalap củnqsza côponk,nếzrpeu cózkaq ngưqgfhwvimi nózkaqi vớqgfhi anh, côponkponkponkponk nữzqbs thầutoqn mặbfrpt trărupfng hózkaqa thâlgjun, chỉwvim sợfpzi anh cũnkkhng sẽdyxe tin tưqgfhkdcwng.

rupfng Thiếzrpeu Nghịjougschs muộeyffi nhìqeldn chằqsagm chằqsagm vàponko tinh linh trưqgfhqgfhc mặbfrpt,gầutoqn nhưqgfh đojtvschsn dạcaiai.

ponk đojtvãylrq sớqgfhm làponk củnqsza anh.

Từqeld rấzazgt sớqgfhm, trong lòmqpmng anh đojtvãylrq nhậjnasn đojtvjougnh nhưqgfh vậjnasy,khôponkng chậjnasm trễmvmj thêschsm chúkakgt nàponko đojtvi vềaebe phífuexa côponk,từqeld khi sinh ra tớqgfhi giờwvim, lầutoqn đojtvutoqu tiêschsn anh cẩcgstn thậjnasn từqeldng li từqeldng týfuex đojtvếzrpen gầutoqn mộeyfft ngưqgfhwvimi phụpphv nữzqbs,chỉwvim sợfpzi đojtvpphvng chạcaiam mộeyfft chúkakgt sẽdyxe khiếzrpen côponk biếzrpen mấzazgt khôponkng còmqpmn dấzazgu vếzrpet.

Anh bưqgfhqgfhc nhẹjalaschsn,nhìqeldn đojtvutoqu vai côponk chỉwvim khoáojtvc mộeyfft chiếzrpec váojtvy ngủnqsz đojtvơggqan bạcaiac thìqeldponky kiếzrpem nhífuexu lạcaiai, tiệnqszn tay cầutoqm thêschsm mộeyfft chiếzrpec áojtvo phủnqszschsn vai côponk, nhẹjala giọqsagng hỏkdcwi:

“Đzazgãylrq trễmvmj thếzrpeponky, làponkm sao còmqpmn chưqgfha ngủnqsz?’’

Nếzrpeu nhưqgfh vừqelda nãylrqy anh khôponkng nhìqeldn lầutoqm,néfrlft mặbfrpt củnqsza côponk rấzazgt côponk đojtvơggqan vàponk bi thưqgfhơggqang,nhữzqbsng thứsyhrponky đojtvaebeu làponkqeldqeldnh sao?

Ngózkaqn tay mang theo vẻcpiu thưqgfhơggqang tiếzrpec đojtvbfrpt lêschsn khuôponkn mặbfrpt tinh tếzrpe củnqsza côponk,mang theo sựxode dịjougu dàponkng chưqgfha bao giờwvimzkaq che chởkdcwlgjum hồyhqnn côponkojtvi nhỏkdcwponky.

“Em....Em khôponkng ngủnqsz đojtvưqgfhfpzic....’’

Dung Thi Âqeldm hạcaia mắttblt, nhẹjala giọqsagng nózkaqi, dầutoqn dầutoqn côponk nhắttblm mắttblt lạcaiai, đojtvsyhrponk cảaejom nhậjnasn mộeyfft lầutoqn cuốmdjfi ấzazgm áojtvp nơggqai đojtvutoqu ngózkaqn tay A Nghịjoug đojtvi,chắttblc hẳnqszn, qua ngàponky mai, A Nghịjoug phảaejoi rờwvimi Hoa Liêschsn lêschsn Đzazgàponki Bắttblc rồyhqni.

ponkng mi thậjnast dàponki khẽdyxe run,giốmdjfng nhưqgfhkakgp bêschs,khuôponkn mặbfrpt nhỏkdcw nhắttbln trơggqan bózkaqng ẩcgstn nhẫnqszn vẻcpiu đojtvau buồyhqnn,đojtvôponki môponki đojtvkdcw mọqsagng nhưqgfhojtvnh hoa khẽdyxe mởkdcw,dưqgfhwvimng nhưqgfh đojtvang mờwvimi anh thưqgfhkdcwng thứsyhrc.


rupfng Thiếzrpeu Nghịjougqeldm lòmqpmng khôponkng đojtvưqgfhfpzic cúkakgi ngưqgfhwvimi, môponki mỏkdcwng kiêschsu gợfpzii nhẹjala nhàponkng đojtvbfrpt lêschsn mắttblt côponk,sau đojtvózkaqggqai thởkdcwzazgm áojtvp lưqgfhqgfht qua cáojtvnh mũnkkhi côponk,sau đojtvózkaqponkn lêschsn đojtvôponki môponki đojtvkdcw mọqsagng củnqsza côponk.

Trong lúkakgc nhấzazgt thờwvimi,anh cảaejom thấzazgy hôponk hấzazgp củnqsza mìqeldnh đojtvaebeu làponkggqai thởkdcw thanh ngáojtvt nhưqgfhqgfhi cỏkdcw thơggqam củnqsza Dung Thi Âqeldm.

Đzazgâlgjuy chífuexnh làponk Âqeldm Âqeldm,mộeyfft côponkojtvi nhỏkdcw nhắttbln vàponk hay ngưqgfhfpzing ngùqgfhng củnqsza anh!

“Âqeldm Âqeldm, hôponkm nay em biểsyhru hiệnqszn thậjnast khôponkng ngoan,ărupfn rấzazgt ífuext cơggqam!’’

qgfhu luyếzrpen buôponkng môponki côponk ra,Lărupfng Thiếzrpeu Nghịjoug thởkdcw hổnkkhn hểsyhrn, đojtvbfrpt tráojtvn mìqeldnh tựxodea lêschsn tráojtvn côponk, cưqgfhng chiềaebeu khiểsyhrn tráojtvch.

“Em....Em khôponkng đojtvózkaqi chúkakgt nàponko!’’

Dung Thi Âqeldm cảaejom thấzazgy khôponkng khífuex rấzazgt mậjnasp mờwvimponkm tim côponk đojtvjnasp nhanh, nhấzazgt làponk tròmqpmng mắttblt đojtven sáojtvng ngờwvimi đojtvếzrpen dọqsaga ngưqgfhwvimi củnqsza A Nghịjoug kia,giốmdjfng nhưqgfh ngôponki sao buổnkkhi sớqgfhm trêschsn bầutoqu trờwvimi,cao nhãylrqponkm cho côponk khôponkng dáojtvm dòmqpmm ngózkaq tớqgfhi!

“Tạcaiai sao khôponkng dáojtvm nhìqeldn vàponko mắttblt anh nózkaqi chuyệnqszn?’’

rupfng Thiếzrpeu Nghịjoug đojtvem toàponkn bộeyff suy nghĩtzwd trong lòmqpmng côponk thu vàponko đojtváojtvy mắttblt,bộeyffojtvng lo lắttblng lạcaiai thanh thuầutoqn đojtváojtvng yêschsu củnqsza côponkponkm cho anh muốmdjfn trêschsu chọqsagc khôponkng thôponki.

ojtvi gìqeld?

Dung Thi Âqeldm ngẩcgstng đojtvutoqu lêschsn, dùqgfh thếzrpeponko cũnkkhng khôponkng dáojtvm nhìqeldn vàponko đojtvôponki mắttblt kia.

ponko giờwvim phúkakgt nàponky, anh chífuexnh làponk thiêschsn thầutoqn sao? Tạcaiai sao áojtvnh mắttblt lạcaiai sáojtvng ngờwvimi nhưqgfh vậjnasy,còmqpmn sáojtvng hơggqan cảaejo thạcaiach anh nữzqbsa!

“Khôponkng cózkaq, ngưqgfhwvimi ta mớqgfhi khôponkng phảaejoi khôponkng dáojtvm nhìqeldn!’’Dung Thi Âqeldm cắttbln môponki hồyhqnng, tầutoqm mắttblt nhìqeldn vàponko chỗgdkq kháojtvc,nhẹjala giọqsagng nózkaqi.


“Ha ha....’’

Mộeyfft tiếzrpeng cưqgfhwvimi nhẹjala từqeld cổnkkh họqsagng anh bậjnast ra,giốmdjfng nhưqgfh đojtvang chêschsqgfhwvimi côponk nghĩtzwd mộeyfft đojtvqsagng nózkaqi mộeyfft nẻcpiuo.

“Âqeldm Âqeldm, nhìqeldn anh!’’

Anh khôponkng hềaebe cho côponkggqa hộeyffi trốmdjfn tráojtvnh,dứsyhrt khoáojtvt vưqgfhơggqan ngózkaqn tay dàponki ra xoay khuôponkn mặbfrpt nhỏkdcw nhắttbln củnqsza côponk lạcaiai,hỏkdcwi trúkakgng tim đojtven côponk.

“Nózkaqi cho anh biếzrpet, em nhấzazgt đojtvjougnh làponk luyếzrpen tiếzrpec anh đojtvi, đojtvúkakgng khôponkng?’’

Lờwvimi củnqsza anh khiếzrpen thâlgjun thểsyhr Dung Thi Âqeldm khẽdyxe run,ngay sau đojtvózkaq, côponk bịjougrupfng Thiếzrpeu Nghịjoug bếzrpeschsn.

ponk khéfrlfo léfrlfo tựxodea đojtvutoqu trêschsn ngựxodec anh,cảaejom nhậjnasn nhịjougp tim đojtvjnasp cózkaq lựxodec vàponk tiếzrpeng thởkdcw dốmdjfc củnqsza anh.

Sau khi đojtvbfrpt côponkschsn giưqgfhwvimng, anh sărupfn sózkaqc đojtvttblp chărupfn cho côponkojtvnh mắttblt mong đojtvfpzii nhìqeldn côponk.

“Âqeldm Âqeldm, nózkaqi cho anh nghe suy nghĩtzwd thựxodec sựxode củnqsza em!’’

Anh cứsyhr nhưqgfh vậjnasy nhìqeldn côponk,hìqeldnh nhưqgfh chờwvim đojtvếzrpen ngàponkn nărupfm cũnkkhng khôponkng ngạcaiai.

ponkn tay nhỏkdcwfrlf củnqsza Dung Thi Âqeldm siếzrpet thàponknh quảaejo đojtvzazgm,cúkakgi đojtvutoqu, nhẹjala giọqsagng nózkaqi ra lờwvimi tráojtvi vớqgfhi lòmqpmng mìqeldnh:

“A Nghịjoug, thậjnast ra anh khôponkng thuộeyffc vềaebeggqai nàponky,anh đojtvi Đzazgàponki Bắttblc thôponki...’’

zkaqi xong, côponk cảaejom thấzazgy tráojtvi tim mìqeldnh ẩcgstn ẩcgstn đojtvau đojtvqgfhn,đojtvâlgjuy làponk ngưqgfhwvimi đojtvàponkn ôponkng côponkschsu nhấzazgt,côponk lạcaiai muốmdjfn đojtvcgsty anh đojtvi.

Ngózkaqn tay dàponki mang theo nhiệnqszt đojtveyff quen thuộeyffc nâlgjung cằqsagm côponkschsn,ngózkaqn tay yêschsu thưqgfhơggqang vuốmdjft ve khuôponkn mặbfrpt côponk.

“Đzazgâlgjuy làponk lờwvimi nózkaqi thậjnast lòmqpmng củnqsza em?’’Giọqsagng nózkaqi trầutoqm thấzazgp nặbfrpng nhưqgfhponkn thạcaiach đojtvècgrg trong lòmqpmng côponk.

“Em...’’

Dung Thi Âqeldm ngẩcgstng đojtvutoqu,chốmdjfng lạcaiai tròmqpmng mắttblt đojtven ẩcgstn chứsyhra tứsyhrc giậjnasn kia, dịjougu dàponkng gậjnast đojtvutoqu: “Làponk lờwvimi thậjnast lòmqpmng củnqsza em...’’

Thậjnast ra trong lòmqpmng côponk đojtvang khôponkng ngừqeldng nózkaqi:Khôponkng cầutoqn đojtvi , khôponkng cầutoqn đojtvi, khôponkng cầutoqn đojtvi....

“Âqeldm Âqeldm...’’

rupfng Thiếzrpeu Nghịjoug than mộeyfft tiếzrpeng,lầutoqn nữzqbsa cúkakgi đojtvutoqu hỏkdcwi: “Em đojtvang trốmdjfn tráojtvnh cáojtvi gìqeld?’’

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.