Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 14-Chương 296 : Ngoại truyện 38

    trước sau   
Dung Thi Âvcham nghe vậphjgy,nghi ngờpvby trong mắnfvht càeaaang thêaamhm sâpwdju,ngay sau đajccókkhg, côhgms giốhpfrng nhưynmteaaa nghĩubsm tớvchai đajcciềjjxyu gìicwf,duỗmnfqi bàeaaan tay nhỏtdnpbrlf ra, mộzklbt lầzghun nữdlsea chạytndm tớvchai thâpwdjn thểwpchajccng Thiếkntou Nghịlfwr.

Nếkntou mìicwfnh nhớvcha khôhgmsng nhầzghum, thờpvbyi đajcciểwpchm anh ôhgmsm mìicwfnh,lồwmfdng ngựqgcdc củcaaja anh rấajcct ấajccm ánfvhp.

ajccng Thiếkntou Nghịlfwr buồwmfdn cưynmtpvbyi nhìicwfn côhgms giốhpfrng nhưynmt mộzklbt tiểwpchu sắnfvhc nữdlse đajccang sờpvby loạytndn lồwmfdng ngựqgcdc mìicwfnh,thậphjgm chífqyh vẫmspin chưynmta thỏtdnpa mãphjgn màeaaaicwfn cởkntoi ánfvho sơwoxo mi trêaamhn ngưynmtpvbyi anh ra,bàeaaan tay mềjjxym mạytndi trựqgcdc tiếkntop đajccxftbt trêaamhn da thịlfwrt cưynmtpvbyng tránfvhng củcaaja anh,mộzklbt đajccưynmtpvbyng hưynmtvchang xuốhpfrng dưynmtvchai giốhpfrng nhưynmt đajccang thăajccm dòicwf bảtseno tàeaaang vậphjgy.

Anh hífqyht vàeaaao mộzklbt hơwoxoi, tránfvhi tim cũsfvhng hoảtsenng hốhpfrt mộzklbt trậphjgn....côhgmsbrlfeaaay đajccang đajccùvkgda vớvchai lửinoza sao? Chẳvchang lẽeuqthgms khôhgmsng biếkntot cứpvby sờpvby xuốhpfrng dưynmtvchai nữdlsea côhgms sẽeuqt rấajcct nguy hiểwpchm sao?

Vẻhthy mặxftbt Dung Thi Âvcham tòicwficwf chạytndm vàeaaao da thịlfwrt Lăajccng Thiếkntou Nghịlfwr,khôhgmsng sai, da thịlfwrt nàeaaay rấajcct ấajccm ánfvhp, hơwoxon nữdlsea...

hgms lạytndi đajccwetvng đajccwetvng vềjjxy phífqyha trưynmtvchac,vàeaaao đajcczghuu cánfvhi viêaamhn nhỏtdnp nhỏtdnpfqyhnh trưynmtvchac ngựqgcdc anh!


Khi màeaaang nhĩubsm nghe đajccưynmtrhudc tiếkntong tim đajccphjgp rấajcct vữdlseng vàeaaang củcaaja anh,côhgms đajcczklbt nhiêaamhn lui vềjjxy phífqyha sau,ngãphjg xuốhpfrng giưynmtpvbyng!

“Âvcham Âvcham, em làeaaam sao vậphjgy?’’

ajccng Thiếkntou Nghịlfwr thấajccy thếknto, liềjjxyn đajccwpchynmtvchac gừfmosng sang mộzklbt bêaamhn,thâpwdjn thểwpch cao lớvchan cúaewsi xuốhpfrng,cánfvhnh tay cókkhg lựqgcdc ôhgmsm côhgmsaamhn.

Dung Thi Âvcham hôhgms hấajccp ngàeaaay càeaaang nhanh,côhgms kinh ngạytndc nhìicwfn anh,thờpvbyi gian trôhgmsi qua lâpwdju nhưynmt mộzklbt thếknto kỷwclq,côhgms mớvchai thìicwf thầzghum nókkhgi:

“Thìicwf ra anh khôhgmsng chếkntot...’’

Mộzklbt câpwdju nókkhgi lạytndi khiếknton Lăajccng Thiếkntou Nghịlfwr suýaewst nghẹxodun khífqyh,coi nhưynmt tốhpfri qua côhgms thấajccy đajccưynmtrhudc mộzklbt màeaaan khiếknton côhgms đajccau lòicwfng,nhưynmtng màeaaasfvhng khôhgmsng đajccếknton nỗmnfqi mong anh chếkntot đajcci chứpvby!

nfvhi gìicwf gọiendi làeaaa “Thìicwf ra anh khôhgmsng chếkntot...’’?

“Khôhgmsng sai, anh khôhgmsng chỉaamh khôhgmsng chếkntot,còicwfn sốhpfrng rấajcct khỏtdnpe mạytndnh,ngưynmtrhudc lạytndi làeaaa em,nếkntou khôhgmsng uốhpfrng nưynmtvchac gừfmosng vàeaaa ăajccn cơwoxom,chắnfvhc chắnfvhn sẽeuqt đajcci gặxftbp thưynmtrhudng đajccếknto đajccajccy!’’Lăajccng Thiếkntou Nghịlfwr buồwmfdn cưynmtpvbyi nókkhgi.

nfvhi gìicwf?

Dung Thi Âvcham lậphjgp tứpvbyc phảtsenn ứpvbyng lạytndi...

“Nókkhgi nhưynmt vậphjgy, em cũsfvhng chưynmta chếkntot?’’

Giọiendng nókkhgi củcaaja côhgmskkhg chúaewst hưynmtng phấajccn, bàeaaan tay nhỏtdnpbrlfsfvhng túaewsm lấajccy vạytndt ánfvho anh.

ajccng Thiếkntou Nghịlfwr nhếkntoch môhgmsi cưynmtpvbyi yếkntou ớvchat: “Cho dùvkgd em muốhpfrn chếkntot, anh cũsfvhng khôhgmsng cho phébrlfp!’’


Nụwetvynmtpvbyi nhạytndt lạytndi cókkhg vẻhthynfvh đajccytndo,anh kébrlfo lấajccy bàeaaan tay củcaaja côhgmsajccôhgmsi môhgmsi ấajccm ánfvhp nhẹxodu nhàeaaang đajccxftbt lêaamhn cổrumw tay trắnfvhng nõinozn củcaaja côhgms,hưynmtơwoxong vịlfwrynmtơwoxoi mánfvht làeaaam anh khókkhg tựqgcd chủcaaj.

eaaao giờpvby phúaewst nàeaaay, tưynmt thếknto hai ngưynmtpvbyi vôhgmsvkgdng mậphjgp mờpvby,giốhpfrng nhưynmt ngưynmtpvbyi yêaamhu thâpwdjn mậphjgt, sau đajccókkhg đajccwmfdng thờpvbyi ngãphjg xuốhpfrng giưynmtpvbyng,

Lờpvbyi nókkhgi củcaaja anh làeaaam Dung Thi Âvcham cảtsennh giánfvhc,côhgms mộzklbt lầzghun nữdlsea nhìicwfn hoàeaaan cảtsennh xung quanh,nơwoxoi nàeaaay mặxftbc dùvkgdhgmsvkgdng xa hoa, nhưynmtng cũsfvhng khôhgmsng phảtseni thiêaamhn đajccưynmtpvbyng,màeaaaknto nhâpwdjn gian.

“Bộzklbp....’’

hgms đajcczghuy Lăajccng Thiếkntou Nghịlfwr ra, ngồwmfdi dậphjgy: “Đjgkxâpwdjy làeaaawoxoi nàeaaao?’’

ajccng Thiếkntou Nghịlfwr dựqgcda nghiêaamhng ngưynmtpvbyi trêaamhn giưynmtpvbyng,nhìicwfn khuôhgmsn mặxftbt nhỏtdnp nhắnfvhn củcaaja côhgms đajccang khẩzghun trưynmtơwoxong,trong con ngưynmtơwoxoi xẹxodut qua mộzklbt tia ẩzghun nhẫmspin,anh vưynmtơwoxon tay khẽeuqt vuốhpfrt ve sợrhudi tókkhgc mềjjxym mạytndi củcaaja côhgms, nhẹxodu giọiendng nókkhgi:

“ Đjgkxâpwdjy làeaaa....nhàeaaa anh!’’

nfvhi gìicwf?

Dung Thi Âvcham đajcczklbt nhiêaamhn xoay đajcczghuu nhìicwfn Lăajccng Thiếkntou Nghịlfwr,nhìicwfn anh mạytndnh mẽeuqt giốhpfrng nhưynmtphjg thúaews,trong lúaewsc nhấajcct thờpvbyi côhgms liềjjxyn ngâpwdjy ngẩzghun cảtsen ngưynmtpvbyi.

woxoi nàeaaay làeaaa nhàeaaa củcaaja A Nghịlfwr!

eaaam sao cókkhg thểwpch?

Nhàeaaa củcaaja anh xa hoa nhưynmt vậphjgy, vừfmosa nhìicwfn đajccãphjg biếkntot làeaaa ngưynmtpvbyi cókkhg tiềjjxyn,nhưynmt vậphjgy làeaaam sao cókkhg thểwpcheaaam côhgmsng cho ba?

hgms hoàeaaan toàeaaan mêaamh muộzklbi, khôhgmsng biếkntot nêaamhn hỏtdnpi anh cánfvhi gìicwf.


“Âvcham Âvcham...’’

ajccng Thiếkntou Nghịlfwr nhẹxodu nhàeaaang ôhgmsm côhgmseaaao ngựqgcdc, vẻhthy mặxftbt sữdlseng sờpvby củcaaja côhgms anh đajccjjxyu thu vàeaaao trong mắnfvht,tâpwdjm, nhưynmtsfvhi khoan hung ánfvhc ghim xuốhpfrng,trong nhánfvhy mắnfvht đajccau đajccvchan cơwoxo hồwmfd nhưynmt muốhpfrn xuyêaamhn qua thâpwdjn thểwpch củcaaja anh.

Khuôhgmsn mặxftbt anh tuấajccn củcaaja anh khẽeuqt đajccxftbt lêaamhn vai côhgms,nghiêaamhng mặxftbt mộzklbt chúaewst cókkhg thểwpch ngửinozi đajccưynmtrhudc hơwoxoi thởknto thơwoxom mánfvht củcaaja côhgms...

Giờpvby phúaewst nàeaaay, anh thậphjgt sựqgcd sợrhud,sợrhud thâpwdjn phậphjgn củcaaja anh sẽeuqt dọienda đajccếknton côhgms,cũsfvhng sợrhudhgms sẽeuqt khôhgmsng tiếkntop nhậphjgn tấajcct cảtsen củcaaja anh.

Loạytndi sợrhudphjgi nàeaaay anh chưynmta từfmosng trảtseni qua, cho dùvkgd đajcchpfri mặxftbt vớvchai Kỳinoz Hinh, anh cũsfvhng chưynmta bao giờpvby khẩzghun trưynmtơwoxong vàeaaa sợrhudphjgi nhưynmt vậphjgy.

Dung Thi Âvcham nhẹxodu nhàeaaang run rẩzghuy, côhgms khôhgmsng chếkntot, nơwoxoi nàeaaay làeaaa nhàeaaa củcaaja A Nghịlfwr,còicwfn cókkhg mộzklbt ngưynmtpvbyi ăajccn mặxftbc nhưynmt ngưynmtpvbyi làeaaam gọiendi anh làeaaa....Nhịlfwr thiếkntou gia?

hgms hấajccp củcaaja côhgms ngàeaaay càeaaang dồwmfdn dậphjgp,nhưynmtng đajcczghuu ókkhgc lạytndi dầzghun bìicwfnh tĩubsmnh lạytndi...

“Anh...Đjgkxếknton tộzklbt cùvkgdng làeaaa ai?’’

Giọiendng nókkhgi củcaaja côhgms trởkntoaamhn lạytndnh lùvkgdng,nhìicwfn thấajccy tấajcct cảtsen đajcciềjjxyu nàeaaay,ai cũsfvhng sẽeuqtkkhg cảtsenm giánfvhc bịlfwr lừfmosa gạytndt.

Khôhgmsng sai, bâpwdjy giờpvby ngay cảtsen Dung Thi Âvcham cũsfvhng cókkhg loạytndi cảtsenm giánfvhc nàeaaay!

Thìicwf ra, A Nghịlfwr khôhgmsng đajccơwoxon giảtsenn giốhpfrng nhưynmt trong tưynmtkntong tưynmtrhudng củcaaja mìicwfnh!

“Âvcham Âvcham, anh nhấajcct thờpvbyi khôhgmsng biếkntot nêaamhn giảtseni thífqyhch vớvchai em nhưynmt thếkntoeaaao,nhưynmtng màeaaa....Cho tớvchai bâpwdjy giờpvby anh cũsfvhng chưynmta từfmosng cókkhg ýaews nghĩubsm sẽeuqt lừfmosa gạytndt em, xin em hãphjgy tin tưynmtkntong anh,vềjjxy phầzghun nhàeaaa củcaaja anh, chỉaamheaaa nhiềjjxyu hơwoxon nhàeaaaicwfnh thưynmtpvbyng mộzklbt chúaewst tiềjjxyn thôhgmsi,em khôhgmsng cầzghun suy nghĩubsm nhiềjjxyu!’’Lăajccng Thiếkntou Nghịlfwr ôhgmsm lấajccy côhgms, dùvkgdng sứpvbyc lựqgcdc củcaaja mìicwfnh đajccwpch an ủcaaji khẩzghun trưynmtơwoxong vàeaaa run rẩzghuy củcaaja côhgms.

icwf khôhgmsng muốhpfrn hùvkgd đajccếknton côhgms, anh chỉaamhkkhg thểwpch nhẹxodu nhàeaaang hờpvbyi hợrhudt nókkhgi đajccếknton gia cảtsennh nhàeaaaicwfnh thôhgmsi.

Dung Thi Âvcham đajcczghuy Lăajccng Thiếkntou Nghịlfwr ra: “Anh muốhpfrn em phảtseni tin tưynmtkntong anh nhưynmt thếkntoeaaao?Anh hếkntot lầzghun nàeaaay đajccếknton lầzghun khánfvhc lừfmosa gạytndt em...’’Gưynmtơwoxong mặxftbt côhgms hiệjllmn vẻhthy bi thưynmtơwoxong,bưynmtvchac xuốhpfrng giưynmtpvbyng hébrlft to.

kkhg lẽeuqt thâpwdjn thểwpch quánfvh suy yếkntou,cũsfvhng cókkhg lẽeuqteaaa cảtsenm xúaewsc bịlfwrfqyhch đajcczklbng quánfvh mứpvbyc,côhgms chỉaamh cảtsenm thấajccy châpwdjn truyềjjxyn đajccếknton mộzklbt trậphjgn đajccau nhứpvbyc,ngay sau đajccókkhg, cảtsen ngưynmtpvbyi giốhpfrng nhưynmtaewsp bêaamh ngãphjgaamhn trêaamhn thảtsenm.

Hoàeaaan hảtseno....cũsfvhng may làeaaakkhg tấajccm thảtsenm mềjjxym mạytndi, nếkntou khôhgmsng côhgms nhấajcct đajcclfwrnh bịlfwrynmtng mặxftbt sưynmtng mũsfvhi.

“Âvcham Âvcham...’’ Lăajccng Thiếkntou Nghịlfwr thấajccy thếknto sắnfvhc mặxftbt liềjjxyn kinh hãphjgi,anh lậphjgp tứpvbyc tiếknton lêaamhn bếkntohgms dậphjgy.

“Đjgkxau....Đjgkxau quánfvh!’’Châpwdjn củcaaja Dung Thi Âvcham bịlfwr chuộzklbt rúaewst,côhgms đajccau đajccếknton chảtseny cảtsen mồwmfdhgmsi lạytndnh.

“Ngồwmfdi xuốhpfrng, khôhgmsng nêaamhn cửinoz đajcczklbng!’’

ajccng Thiếkntou Nghịlfwr đajccau lòicwfng đajccxftbt côhgmsaamhn giưynmtpvbyng,sau đajccókkhg, nhẹxodu nhàeaaang nâpwdjng châpwdjn côhgmsaamhn,châpwdjn củcaaja côhgms đajccxftbt trong bàeaaan tay to củcaaja anh càeaaang thêaamhm lung linh nhỏtdnp nhắnfvhn, da thịlfwrt trắnfvhng nõinozn trơwoxon bókkhgng dầzghun chuyểwpchn sang màeaaau hồwmfdng phấajccn, rấajcct làeaaaaamh ngưynmtpvbyi.

Nhẹxodu nhàeaaang xoa bàeaaan châpwdjn nhỏtdnp củcaaja côhgms,ngókkhgn cánfvhi cũsfvhng phốhpfri hợrhudp vớvchai lựqgcdc mánfvht xa, dầzghun dầzghun, Dung Thi Âvcham cảtsenm thấajccy,đajccau đajccvchan đajccang từfmos từfmos biếknton mấajcct theo bàeaaan tay anh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.