Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 14-Chương 285 : Ngoại truyện 27

    trước sau   
Giậowtzt mìsrbznh nửqdkva ngàfdbjy, Tềguyn Bồghcci Diêsfykn rốwrjkt cuộxyjcc cưomyqeiqji nómguti: “Tôzmndi nghĩkvzzzmndi đqdkvãsrbz biếpktbt đqdkvábajep ábajen củooeta em rồghcci!’’Nómguti xong , anh ta liềguynn đqdkvsrrbng dậowtzy, đqdkvi ra cửqdkva.

“Việovtsn trưomyqowtzng!’’

Dung Thi Âuadbm nhẹxsix giọmmqung gọmmqui mộxyjct tiếpktbng, sau khi thấirrhy anh ta quay đqdkvmgutu lạgqfri, bộxyjc mặklqat ábajey nábajey nómguti: “Thậowtzt xin lỗuubki!’’

Trong mắwrjkt Tềguyn Bồghcci Diêsfykn hiệovtsn lêsfykn mộxyjct tia bi thưomyqơpsfing, sau đqdkvómgut nởowtz nụbajeomyqeiqji thảowgbn nhiêsfykn:

“Âuadbm Âuadbm, em thậowtzt đqdkvábajeng yêsfyku! Tôzmndi rấirrht ghen tỵuubk vớcgili anh ta!’’

mguti xong, anh ta liềguynn bưomyqcgilc nhanh ra ngoàfdbji.


Dun Thi Âuadbm giậowtzt mìsrbznh trong chốwrjkc lábajet...Ghen tỵuubk vớcgili anh ta?

fdbj ghen tỵuubk vớcgili A Nghịqefn sao?

zmndfdbjng thêsfykm khôzmndng hiểswnxu? Anh ta ghen tỵuubk vớcgili A Nghịqefnfdbjm gìsrbz? Kỳculp quábajei!

Thôzmndi,bỏeiqj đqdkvi, Dung Thi Âuadbm trờeiqji sinh tívlornh tìsrbznh lạgqfrc quan, chưomyqa bao giờeiqj đqdkvswnx mộxyjct chuyệovtsn phiềguynn lòfbckng nàfdbjo ảowgbnh hưomyqowtzng tớcgili tâffmym tìsrbznh củooeta mìsrbznh, rấirrht nhanh liềguynn névefum nghi hoặklqac ra khỏeiqji đqdkvmgutu, cẩxsixm túqdzki xábajech lêsfykn,sôzmndi nổxoqii ra khỏeiqji bệovtsnh việovtsn.

Árieunh chiềguynu tàfdbj nhàfdbjn nhạgqfrt chiếpktbu lêsfykn khuôzmndn mặklqat đqdkvxsixp tuyệovtst trầmgutn củooeta côzmnd, hai hàfdbjng lôzmndng màfdbjy tinh xảowgbo mềguynm mạgqfri giốwrjkng nhưomyqbaje liễadnbu,da thịqefnt trắwrjkng noãsrbzn, cábajenh môzmndi đqdkveiqj hồghccng,ngọmmqut ngàfdbjo làfdbjm cho ngưomyqeiqji khábajec khôzmndng thểswnx khôzmndng quay đqdkvmgutu nhìsrbzn côzmnd mấirrhy lầmgutn.

“A Nghịqefn?’’

zmnd vừbcfya ra khỏeiqji cửqdkva chívlornh bệovtsnh việovtsn, bỗuubkng nhìsrbzn thấirrhy mộxyjct bómgutng dábajeng anh tuấirrhn khôzmndi ngôzmnd đqdkvsrrbng cábajech đqdkvómgut khôzmndng xa thìsrbz vui vẻrevj nhảowgby lêsfykn.

“A Nghịqefn...’’

zmndomyqng phấirrhn dùakcdng sứsrrbc giơpsfibajenh tay lêsfykn vẫueyny vẫueyny, A Nghịqefnfdbj cốwrjk ýasty tớcgili bệovtsnh việovtsn đqdkvtthfi mìsrbznh tan việovtsc sao?

Chỉvefu thấirrhy anh đqdkvsrrbng dưomyqcgili ábajenh chiềguynu tàfdbjmgut vẻrevj cựmgutc kỳculp đqdkvxsixp trai,gưomyqơpsfing mặklqat tuấirrhn túqdzk nhưomyq đqdkvưomyqtthfc chạgqfrm khắwrjkc cómgut chúqdzkt hờeiqj hữwomzng,lạgqfri khôzmndng che giấirrhu đqdkvưomyqtthfc đqdkvôzmndi mắwrjkt đqdkven sábajeng ngờeiqji,ábajeo Shirt trắwrjkng phốwrjki hợtthfp vớcgili quầmgutn Jean, cảowgb ngưomyqeiqji nhàfdbjn hạgqfr đqdkvưomyqa cábajenh tay lêsfykn vẫueyny vẫueyny,đqdkvãsrbz sớcgilm làfdbj hạgqfrc giữwomza bầmguty gàfdbj rồghcci!

Khi anh nhìsrbzn thấirrhy bómgutng dábajeng quen thuộxyjcc củooeta Dung Thi Âuadbm,môzmndi mỏeiqjng khẽnhtd giưomyqơpsfing lêsfykn, ngay sau đqdkvómgut, bưomyqcgilc nhanh vềguyn phívlora côzmnd.

“A Nghịqefn!’’

Dung Thi Âuadbm vui vẻrevj nhưomyq tinh linh nhàfdbjo vàfdbjo ngựmgutc anh, tham lam hívlort lấirrhy mùakcdi xạgqfromyqơpsfing nhàfdbjn nhạgqfrt trêsfykn ngưomyqeiqji anh.


psfii thởowtz củooeta anh thậowtzt sạgqfrch sẽnhtd,hơpsfin nữwomza còfbckn làfdbjm côzmnd cảowgbm thấirrhy cómgutomyqơpsfing vịqefnirrhm ábajep...

Hai tay Lăedtpng Thiếpktbu Nghịqefn sữwomzng sờeiqj giữwomza khôzmndng trung, mộxyjct lábajet sau,anh mớcgili chậowtzm rãsrbzi ôzmndm lấirrhy côzmnd,cảowgbm thụbaje cảowgbm giábajec nhuyễadnbn ngọmmquc trong lòfbckng.

Thậowtzt ra thìsrbz anh cũfbckng khôzmndng biếpktbt hôzmndm nay tạgqfri sao mìsrbznh lạgqfri chạgqfry đqdkvếpktbn nơpsfii nàfdbjy, suốwrjkt cảowgb ngàfdbjy, trong đqdkvmgutu anh đqdkvguynu hiệovtsn lêsfykn bómgutng dábajeng vàfdbj nụbajeomyqeiqji củooeta Dung Thi Âuadbm,hơpsfin nữwomza lạgqfri làfdbjm lòfbckng anh loạgqfrn lêsfykn, rốwrjkt cuộxyjcc khôzmndng khốwrjkng chếpktb đqdkvưomyqtthfc mìsrbznh, đqdkvi tớcgili nơpsfii nàfdbjy chờeiqjzmnd tan việovtsc.

srbznh thậowtzt ívlorch kỷhciu, biếpktbt rõkxct rằqdzkng nếpktbu Dung Thi Âuadbm biếpktbt hếpktbt thâffmyn thếpktbfdbj bộxyjc mặklqat thậowtzt củooeta anh, sẽnhtd rấirrht khómgut tiếpktbp nhậowtzn anh,nhưomyqng anh lạgqfri khôzmndng thểswnx giữwomz khoảowgbng cábajech vớcgili côzmnd,tuy cómgutqdzkc anh cốwrjk gắwrjkng xa lábajenh đqdkvswnx trốwrjkn trábajenh, nhưomyqng côzmnd đqdkvguynu nhẹxsix nhàfdbjng mỉvefum cưomyqeiqji màfdbj đqdkvếpktbn thăedtpm anh,làfdbjm cho ngụbajey trang củooeta anh trong nhábajey mắwrjkt bịqefn đqdkvábajenh tan....

Đxyjcúqdzkng làfdbj đqdkvsfykn rồghcci! Mìsrbznh muốwrjkn đqdkvsfykn rồghcci!

Cho tớcgili bâffmyy giờeiqj, anh mớcgili giậowtzt mìsrbznh nhậowtzn ra....Anh còfbckn thậowtzt sựmgut coi côzmndfdbj thếpktb thâffmyn củooeta Kỳculp Hinh sao?

Dung Thi Âuadbm vàfdbj Kỳculp Hinh rõkxctfdbjng làfdbj hai ngưomyqeiqji khábajec nhau!

“A Nghịqefn...’’

Từbcfy trong lòfbckng anh, Dung Thi Âuadbm ngẩxsixng lêsfykn khuôzmndn mặklqat nhỏeiqj nhắwrjkn, nởowtz nụbajeomyqeiqji ấirrhm ábajep lộxyjc ra núqdzkm đqdkvghccng tiềguynn xinh đqdkvxsixp: “Em thậowtzt sựmgut rấirrht vui vẻrevj nha!’’

zmnd đqdkvơpsfin thuầmgutn giốwrjkng nhưomyq đqdkvsrrba trẻrevj.

“Gặklqap chuyệovtsn gìsrbz vui vẻrevj vậowtzy?’’

edtpng Thiếpktbu Nghịqefn buôzmndng côzmnd ra, cầmgutm lấirrhy tay côzmnd, nhẹxsix nhàfdbjng dắwrjkt bàfdbjn tay nhỏeiqjvefu củooeta côzmnd vừbcfya đqdkvi vềguyn phívlora nhàfdbj vừbcfya nómguti.

Dung Thi Âuadbm nghiêsfykng đqdkvmgutu sang,mặklqat tràfdbjn đqdkvmguty hạgqfrnh phúqdzkc nómguti: “Bởowtzi vìsrbz anh tớcgili đqdkvómgutn em tan việovtsc đqdkvirrhy!’’


edtpng Thiếpktbu Nghịqefn dừbcfyng bưomyqcgilc, quay đqdkvmgutu nhìsrbzn Dung Thi Âuadbm, ábajenh mắwrjkt thậowtzt sâffmyu dừbcfyng trêsfykn ngưomyqeiqji côzmnd,mộxyjct lúqdzkc sau mớcgili thấirrhp giọmmqung hỏeiqji:

“Anh chỉvefu tớcgili đqdkvómgutn em tan việovtsc, em cũfbckng rấirrht vui vẻrevj sao?’’

zmnd cứsrrb dễadnbfdbjng thỏeiqja mãsrbzn nhưomyq vậowtzy sao?

Trong tìsrbznh yêsfyku, phụbaje nữwomz khôzmndng phảowgbi đqdkvòfbcki hỏeiqji rấirrht nhiềguynu sao?

“Đxyjcưomyqơpsfing nhiêsfykn!’’

Dung Thi Âuadbm ôzmndm cábajenh tay anh, nhẹxsix nhàfdbjng tựmguta đqdkvmgutu trêsfykn ngưomyqeiqji anh, dịqefnu dàfdbjng nómguti:

“Đxyjciềguynu nàfdbjy đqdkvgqfri biểswnxu cho trong lòfbckng anh cómgut em nha!’’

mguti xong, côzmnd ngưomyqtthfng ngùakcdng cưomyqeiqji mộxyjct tiếpktbng,hai gòfbckbaje mịqefnn màfdbjng củooeta côzmnd đqdkveiqjsfykn.

Nhìsrbzn vẻrevj mặklqat vôzmnd tộxyjci vàfdbj đqdkvơpsfin thuầmgutn củooeta côzmndqdkvxsixp giốwrjkng nhưomyq hoa lêsfyk đqdkvmgutu càfdbjnh ngàfdbjy xuâffmyn, anh thu hếpktbt vàfdbjo trong lòfbckng.

“Âuadbm Âuadbm...’’

Hai bàfdbjn tay to củooeta anh cầmgutm lấirrhy hai bảowgb vai côzmnd, than nhẹxsix mộxyjct tiếpktbng,ngũfbck quan nhưomyq đqdkvsfyku khábajec bỗuubkng nhiêsfykn thoábajeng qua mộxyjct tia đqdkvau đqdkvcgiln,anh nhẹxsix giọmmqung hỏeiqji:

“Em yêsfyku anh sao?’’

Dung Thi Âuadbm đqdkvxyjct nhiêsfykn ngẩxsixng đqdkvmgutu,khi côzmnd nhìsrbzn thấirrhy cặklqap mắwrjkt đqdkven sâffmyu khôzmndng thấirrhy đqdkvábajey củooeta Lăedtpng Thiếpktbu Nghịqefn nhìsrbzn vềguyn phívlora mìsrbznh thìsrbz trong lòfbckng khôzmndng khỏeiqji nhộxyjcn nhạgqfro, vìsrbz thếpktbzmnd đqdkveiqj mặklqat, gậowtzt đqdkvmgutu, nhỏeiqj giọmmqung đqdkvábajep:

“Yêsfyku!’’

Âuadbm thanh rấirrht nhẹxsix rấirrht nhỏeiqj, giốwrjkng nhưomyqzmndbajei nhỏeiqj ngưomyqtthfng ngùakcdng, cũfbckng giốwrjkng nhưomyq đqdkvang cẩxsixn thậowtzn sợtthf đqdkvábajenh thứsrrbc cábajec đqdkvxyjcng vậowtzt nhỏeiqj.

Thâffmyn thểswnx cao lớcgiln củooeta Lăedtpng Thiếpktbu Nghịqefnkxctfdbjng run lêsfykn,mặklqac dùakcd Dung Thi Âuadbm chỉvefu đqdkvábajep mộxyjct chữwomz , lạgqfri giốwrjkng nhưomyq mộxyjct hòfbckn đqdkvábajevefum vàfdbjo cábajei hồghcc lạgqfrnh lẽnhtdo trong nộxyjci tâffmym anh.

Đxyjcãsrbz bao lâffmyu khôzmndng cómgut loạgqfri cảowgbm giábajec nàfdbjy?

Nhiềguynu năedtpm nhưomyq vậowtzy,anh vẫueynn sốwrjkng ởowtz Thanh Vậowtzn, mặklqac dùakcdsfykn ngoàfdbji tròfbck chuyệovtsn vui vẻrevj nhưomyqng nộxyjci tâffmym bêsfykn trong lạgqfri đqdkvau khổxoqifdbj tịqefnch mịqefnch khábajec thưomyqeiqjng,vìsrbz trong đqdkvábajey lòfbckng đqdkvguynu thùakcd hậowtzn,anh đqdkvãsrbz mấirrht đqdkvi quyềguynn yêsfyku vàfdbj quyềguynn đqdkvưomyqtthfc yêsfyku,cũfbckng chưomyqa từbcfyng đqdkvưomyqtthfc nếpktbm thửqdkvakcdi vìsrbz khi yêsfyku.

Mặklqac dùakcd sau đqdkvómgut An Vũfbck Âuadbn thừbcfya nhậowtzn côzmndsfyku anh, nhưomyqng Lăedtpng Thiếpktbu Nghịqefn biếpktbt đqdkvómgut khôzmndng phảowgbi làfdbjsfyku,màfdbjfdbjsrbzedtpng Phong, làfdbj mộxyjct loạgqfri lệovts thuộxyjcc nhưomyq con trai màfdbj thôzmndi,An Vũfbck Âuadbn xem bảowgbn thâffmyn mìsrbznh nhưomyq mộxyjct sựmgutomyqơpsfing tựmguta,bởowtzi vìsrbzzmndirrhy yêsfyku con trai hơpsfin tấirrht cảowgb mọmmqui thứsrrb.

vukp trong suy nghĩkvzz củooeta anh, An Vũfbck Âuadbn làfdbj ngưomyqeiqji khôzmndng chịqefnu nổxoqii tịqefnch mịqefnch,giốwrjkng nhưomyq ban đqdkvmgutu côzmndirrhy rấirrht yêsfyku anh trai, nhưomyqng vìsrbz bảowgbn tívlornh khôzmndng chịqefnu đqdkvưomyqtthfc tịqefnch mịqefnch nêsfykn vẫueynn xảowgby ra quan hệovts vớcgili nhữwomzng ngưomyqeiqji đqdkvàfdbjn ôzmndng khábajec, mặklqac dùakcd anh biếpktbt sau khi An Vũfbck Âuadbn cómgut Tiểswnxu Phong khôzmndng nhưomyq vậowtzy nữwomza, vẫueynn duy trìsrbzsrbznh tưomyqtthfng mộxyjct ngưomyqeiqji mẹxsix tốwrjkt,côzmndfbckng sẽnhtd khôzmndng cầmgutn mộxyjct sốwrjk đqdkvghcc vậowtzt nàfdbjy nọmmqu nữwomza,nhưomyqng cuốwrjki cùakcdng khôzmndng phảowgbi côzmndirrhy cũfbckng rờeiqji Thanh Vậowtzn đqdkvi sao?

Nếpktbu thậowtzt cómgut khảowgbedtpng,anh thậowtzt sựmgut muốwrjkn đqdkvem Tiểswnxu Phong vềguynsfykn cạgqfrnh mìsrbznh,đqdkvsrrba bévefu kia làfdbj toàfdbjn bộxyjc hy vọmmqung củooeta anh, chỉvefufdbj, anh hiểswnxu rõkxct,nếpktbu mìsrbznh cứsrrb mạgqfrnh mẽnhtdfdbjm nhưomyq vậowtzy,Tiểswnxu Phong nhấirrht đqdkvqefnnh sẽnhtd hậowtzn anh,bởowtzi vìsrbz trong cuộxyjcc đqdkveiqji nómgut ngưomyqeiqji mẹxsixfdbjng quan trọmmqung hơpsfin.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.