Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 13-Chương 233 : Đe dọa lấy đi trong sạch

    trước sau   
Ágerqnh mắwwglt Lăiyqnng Thiếozkku Nghịacjk tốbmcqi sầpwqom lạubvbi, hắwwgln đgnplếozkkn gầpwqon Kỳnpzq Hinh, giọdhvqng nódhvqi kinh sợbfwadhvqi:

"Tôcuwki đgnplênmfd tiệubvbn? Ha ha, nếozkku tôcuwki thậlpgst sựppol đgnplênmfd tiệubvbn nhưvvsa em nódhvqi, thìvret đgnplênmfdm đgnplódhvqcuwki nênmfdn chiếozkkm lấgnply em, nhưvvsang - tôcuwki khôcuwkng nỡqbem!"

dhvqi xong, ngódhvqn tay thon dànndci củbqqca hắwwgln khẽkjbhvvsafqsvt qua gòjoyhbtihfqsvn nànndc củbqqca Kỳnpzq Hinh, đgnplôcuwki mắwwglt lạubvbnh lẽkjbho códhvq chúdhvqt tìvretnh cảcwzam dịacjku dànndcng.

Kỳnpzq Hinh cảcwzam thấgnply cảcwza ngưvvsanndci đgnplegceu lạubvbnh buốbmcqt: "Nếozkku thậlpgst sựppol anh dábtihm lànndcm vậlpgsy, Đucnuưvvsanndcng sẽkjbh khôcuwkng bỏgerq qua cho anh!”

“Hắwwgln mớfqsvi lànndc kẻbbia đgnplábtihng chếozkkt, khôcuwkng phảcwzai tôcuwki, hơbvrin nữuksra, Lăiyqnng Thiếozkku Đucnuưvvsanndcng đgnplúdhvqng lànndcdhvq mệubvbnh tốbmcqt, Kỳnpzq thịacjkbtihc ngưvvsanndci nợbfwanmfdn ngoànndci 200 triệubvbu đgnplôcuwkla mànndc khôcuwkng ábtihp đgnplcwzao đgnplưvvsabfwac hắwwgln, phábtihi đgnpli mấgnply tênmfdn sábtiht thủbqqculvcng khôcuwkng thểegce lấgnply mạubvbng hắwwgln, hôcuwkm nay chílbiinh lànndc ngànndcy hắwwgln chếozkkt! Tôcuwki khôcuwkng tin hắwwgln vẫkjbhn gặeutqp may mắwwgln nhưvvsa thếozkk!” Lăiyqnng Thiếozkku Nghịacjk lạubvbnh lùjwsxng quábtiht.

“Cábtihi gìvret? Hoábtih ra mấgnply tênmfdn sábtiht thủbqqc kia lànndc do anh phábtihi ưvvsa?” Kỳnpzq Hinh bừlpgsng tỉcnninh hiểegceu ra, lậlpgsp tứnmfdc nhớfqsv tớfqsvi cảcwzanh gặeutqp nạubvbn lúdhvqc đgnplódhvqnndc chấgnpln đgnplkldcng lòjoyhng ngưvvsanndci.


“Đucnuúdhvqng, lànndccuwki phábtihi đgnpli, nếozkku khôcuwkng vìvretnmfdn đgnplpwqon Tôcuwk Tửqbfl Duyệubvbt, Lăiyqnng Thiếozkku Đucnuưvvsanndcng đgnplãgerq chếozkkt trong tay tôcuwki từlpgsmvhcu rồgsvyi, mànndc em – đgnplãgerq sớfqsvm lànndc ngưvvsanndci phụmmet nữuksr củbqqca tôcuwki rồgsvyi!” Trong đgnplôcuwki mắwwglt Lăiyqnng Thiếozkku Nghịacjk toảcwza ra sựppol hung ábtihc.

Kỳnpzq Hinh liênmfdn tiếozkkp lui vềegce sau vànndci bưvvsafqsvc, sắwwglc mặeutqt côcuwk trởfqsvnmfdn nhợbfwat nhạubvbt: “Hoábtih ra – lànndc anh giếozkkt Tửqbflvvsaơbvring?”

iyqnng Thiếozkku Nghịacjk thu lạubvbi sựppol lạubvbnh lẽkjbho trong mắwwglt, khoéqbemcuwki hơbvrii nhếozkkch lênmfdn:

“Phảcwzai, lànndccuwki giếozkkt hắwwgln, códhvq trábtihch thìvret trábtihch hắwwgln quábtihvvsafqsvng vílbiiu! Xem ra em đgnplãgerq biếozkkt, nhưvvsang khôcuwkng sao cảcwza, hôcuwkm nay tôcuwki đgnplacjknh tiênmfdu huỷbtih bằeutqng chứnmfdng hắwwgln đgnplegce lạubvbi, nhưvvsang khi tôcuwki nhìvretn thấgnply em, tôcuwki lạubvbi thay đgnplmmeti mụmmetc đgnplílbiich, tôcuwki muốbmcqn Lăiyqnng Thiếozkku Đucnuưvvsanndcng chếozkkt, tôcuwki muốbmcqn em trởfqsv thànndcnh ngưvvsanndci phụmmet nữuksr củbqqca tôcuwki.”

Hắwwgln vừlpgsa dứnmfdt lờnndci, cơbvri thểegce cao lớfqsvn mạubvbnh mẽkjbh đgnplbmcqy Kỳnpzq Hinh lênmfdn giưvvsanndcng…

“Lăiyqnng Thiếozkku Nghịacjk, anh muốbmcqn lànndcm gìvret? Anh đgnplnmfdn rồgsvyi! Anh khôcuwkng thểegce mắwwglc thênmfdm lỗuqkni lầpwqom nànndco nữuksra!”

Kỳnpzq Hinh cảcwzam thấgnply mábtihu trong ngưvvsanndci chảcwzay ngưvvsabfwac, côcuwk hoảcwzang sợbfwa nhìvretn khoảcwzang cábtihch giữuksra mìvretnh vànndc ngưvvsanndci đgnplànndcn ôcuwkng kia ngànndcy cànndcng gầpwqon, nódhvqi năiyqnng lộkldcn xộkldcn.

cuwk chưvvsaa bao giờnndc cảcwzam thấgnply sựppol đgnple doạubvb đgnplang tiếozkkn gầpwqon mìvretnh nhưvvsa thếozkk, còjoyhn códhvq cụmmetc cưvvsang củbqqca côcuwk!

“Hinh nhi, tôcuwki khôcuwkng sai, em lànndc củbqqca tôcuwki, em chỉcnnidhvq thểegce thuộkldcc vềegcecuwki….” Lăiyqnng Thiếozkku Nghịacjk mang theo lửqbfla tìvretnh thìvret thầpwqom nódhvqi.

Ngay sau đgnplódhvq, hai tay Kỳnpzq Hinh bịacjk mộkldct bànndcn tay to củbqqca hắwwgln bódhvqp chặeutqt cốbmcq đgnplacjknh ởfqsv trênmfdn đgnplcnninh đgnplpwqou, cơbvri thểegcevvsanndcng trábtihng lậlpgsp tứnmfdc đgnplèkhzqcuwkfqsvvvsafqsvi thâmvhcn….

“Khôcuwkng – Thiếozkku Nghịacjk, cầpwqou xin anh, khôcuwkng đgnplưvvsabfwac - ” Kỳnpzq Hinh cựppolc kỳnpzq sợbfwagerqi. Hơbvrii thởfqsv nam tílbiinh trênmfdn ngưvvsanndci Lăiyqnng Thiếozkku Nghịacjk khiếozkkn côcuwk cảcwzam thấgnply ngànndcy tậlpgsn thếozkk đgnplang đgnplếozkkn gầpwqon.

Tuy Lăiyqnng Thiếozkku Đucnuưvvsanndcng cũulvcng đgnplãgerq đgnplbmcqi xửqbfl vớfqsvi côcuwk nhưvvsa vậlpgsy, nhưvvsang trong tiềegcem thứnmfdc côcuwk cảcwzam thấgnply hànndcnh đgnplkldcng đgnplódhvq an toànndcn vànndccuwkulvcng tựppol nguyệubvbn, nhưvvsang Lăiyqnng Thiếozkku Nghịacjk lạubvbi khábtihc biệubvbt, đgnpliềegceu hắwwgln mang đgnplếozkkn cho côcuwk, lànndc tốbmcqi tăiyqnm vôcuwk tậlpgsn vànndc tuyệubvbt vọdhvqng to lớfqsvn.

“Hinh nhi, tôcuwki nênmfdn lànndcm nhưvvsa vậlpgsy, đgnplbmcqi vớfqsvi em, tôcuwki đgnplãgerq kiềegcem chếozkk từlpgsmvhcu, em nênmfdn xin tôcuwki, nhưvvsang lànndc xin tôcuwki giữuksr lấgnply em, giốbmcqng nhưvvsa An Vũulvc Âjoyhn – ha ha!”


Trong đgnplôcuwki mắwwglt anh tuấgnpln củbqqca Lăiyqnng Thiếozkku Nghịacjk hoànndcn toànndcn bịacjk dụmmetc niệubvbm chi phốbmcqi, mắwwglt hắwwgln vốbmcqn thâmvhcm bâmvhcy giờnndc lạubvbi cànndcng trởfqsvnmfdn u ábtihm.

Kỳnpzq Hinh nhâmvhcn lúdhvqc hắwwgln cưvvsanndci đgnplnmfdn cuồgsvyng, dùjwsxng lựppolc đgnplbmcqy hắwwgln sang mộkldct bênmfdn, hoảcwzang hốbmcqt chạubvby bừlpgsa vềegce phílbiia cábtihnh cửqbfla.

iyqnng Thiếozkku Nghịacjk khôcuwkng chúdhvqt hoang mang đgnplnmfdng dậlpgsy, nụmmetvvsanndci cànndcng tưvvsaơbvrii hơbvrin, ra vẻbbia thưvvsaơbvring xódhvqt lắwwglc đgnplpwqou:

“Hinh nhi, em nghĩewsl rằeutqng tôcuwki sẽkjbh dễsycknndcng thảcwza em đgnpli sao?”

dhvqi xong, Lăiyqnng Thiếozkku Nghịacjk thầpwqon tốbmcqc bắwwglt lấgnply cơbvri thểegce nhỏgerq xinh củbqqca côcuwk.

btihnh tay rắwwgln chắwwglc vòjoyhng qua bênmfdn hôcuwkng mảcwzanh khảcwzanh, hơbvrii thởfqsv nguy hiểegcem quanh quẩbmcqn bênmfdn tai trắwwglng nõfqsvn củbqqca côcuwk.

Kỳnpzq Hinh khôcuwkng khỏgerqi ưvvsaqbemn thẳmwhkng sốbmcqng lưvvsang, cảcwzam giábtihc run rẩbmcqy xuấgnplt phábtiht từlpgs trênmfdn đgnplcnninh đgnplpwqou –

“Hinh nhi….” Lăiyqnng Thiếozkku Nghịacjk dầpwqon biểegceu lộkldcvretnh cảcwzam châmvhcn thànndcnh, hắwwgln ngậlpgsp trànndcn yênmfdu thưvvsaơbvring ngâmvhcm nga, cúdhvqi ngưvvsanndci ngậlpgsm chặeutqt vànndcnh tai côcuwk. Côcuwknndc ngưvvsanndci phụmmet nữuksr duy nhấgnplt códhvq thểegce tiếozkkn vànndco vànndc chiếozkkm giữuksr đgnplábtihy lòjoyhng lạubvbnh lẽkjbho củbqqca hắwwgln, cũulvcng lànndc ngưvvsanndci phụmmet nữuksr duy nhấgnplt códhvq thểegce lấgnply đgnpli sựppolgnplm ábtihp củbqqca hắwwgln.

“Lăiyqnng Thiếozkku Nghịacjk, anh buôcuwkng!” Kỳnpzq Hinh dùjwsxng lựppolc đgnplegce đgnplbmcqy.

Hắwwgln nhìvretn côcuwk chăiyqnm chúdhvq, sâmvhcu thẳmwhkm trong con mắwwglt hiệubvbn lênmfdn tia giábtihqbemt–

“Nếozkku tôcuwki nhớfqsv khôcuwkng lầpwqom, em đgnplãgerq mang thai đgnplnmfda béqbem, ngànndcn vạubvbn lầpwqon đgnpllpgsng đgnplegcecuwki lànndcm hạubvbi tớfqsvi nódhvq….”

“Lăiyqnng Thiếozkku Nghịacjk - ”

Cảcwza thâmvhcn thểegce Kỳnpzq Hinh đgnplkldct nhiênmfdn ngẩbmcqn ra, lậlpgsp tứnmfdc, đgnplôcuwki mắwwglt côcuwk hiệubvbn lênmfdn sựppolulvcng cảcwzam, “Hôcuwkm nay lànndccuwkn lễsyck củbqqca tôcuwki lànndc anh cảcwza anh, tôcuwki lànndc chịacjkmvhcu củbqqca anh, chẳmwhkng lẽkjbh tớfqsvi luâmvhcn thưvvsanndcng đgnplubvbo lýjoyh tốbmcqi thiểegceu nànndcy mànndc anh cũulvcng khôcuwkng códhvq ưvvsa?”

“Tôcuwki sẽkjbh khôcuwkng thừlpgsa nhậlpgsn hôcuwkn lễsycknndcy!”

Hắwwgln nhìvretn thẳmwhkng vànndco bộkldc ábtiho cưvvsafqsvi chưvvsafqsvng mắwwglt trênmfdn ngưvvsanndci côcuwk, bỗuqknng ábtihnh mắwwglt giốbmcqng nhưvvsanmfd muộkldci lànndcm ngưvvsanndci ta sợbfwagerqi: “Códhvq lẽkjbh em đgnplãgerq quênmfdn, tôcuwki muốbmcqn em trởfqsv thànndcnh ngưvvsanndci phụmmet nữuksr củbqqca tôcuwki!”

“Tôcuwki khôcuwkng phảcwzai củbqqca anh!”

Giọdhvqng nódhvqi Kỳnpzq Hinh trởfqsvnmfdn đgnpleutqc biệubvbt sắwwglc béqbemn, bànndcn tay nhỏgerqqbem trắwwglng xanh lạubvbi cànndcng nắwwglm chặeutqt nộkldci y lộkldc ra, dưvvsanndcng nhưvvsa nắwwglm lấgnply bùjwsxa hộkldc mệubvbnh linh nghiệubvbm nhấgnplt.

“Tôcuwki muốbmcqn gảcwza cho ngưvvsanndci đgnplànndcn ôcuwkng lànndciyqnng Thiếozkku Đucnuưvvsanndcng, cảcwza đgnplnndci nànndcy ngưvvsanndci đgnplànndcn ôcuwkng tôcuwki yênmfdu nhấgnplt cũulvcng lànndciyqnng Thiếozkku Đucnuưvvsanndcng!”

btihi tênmfdn Lăiyqnng Thiếozkku Đucnuưvvsanndcng, giốbmcqng nhưvvsa mộkldct ngòjoyhi nổmmet, hoànndcn toànndcn lànndcm hắwwgln phẫkjbhn nộkldc.

Hắwwgln gầpwqom nhẹltgj mộkldct tiếozkkng, nhànndco lênmfdn ngưvvsanndci côcuwk, bábtih đgnplubvbo éqbemp thâmvhcn thểegce nhỏgerq xinh trênmfdn vábtihch tưvvsanndcng:

“Ngoạubvbi trừlpgscuwki, ngưvvsanndci nànndco em cũulvcng khôcuwkng thểegce gảcwza! Em lànndc củbqqca tôcuwki! Em lànndc củbqqca tôcuwki!!”

“Tôcuwki khôcuwkng phảcwzai - ”

Đucnukldct nhiênmfdn Lăiyqnng Thiếozkku Nghịacjkdhvqi đgnplpwqou, cắwwgln nuốbmcqt miệubvbng nhỏgerq củbqqca côcuwk, đgnplgsvyng thờnndci nuốbmcqt đgnpli tấgnplt cảcwza lờnndci nódhvqi củbqqca côcuwk.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.