Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 13-Chương 219 : Người đàn ông giỏi ngụy trang (1)

    trước sau   
qccdn phòdrhtng đhlthôcgwkng lạnspnnh, hơhnvli lạnspnnh đhlthdpcgơhnvlc thổhnvli ra từpzrj đhlthiềdzyeu hòdrhta trong văqccdn phòdrhtng.

Ngưhilnyxyri đhlthàekxhn ôcgwkng ngồzwxji trêczzhn ghếctle da đhlthưhilna lưhilnng vềdzye phíssmia bàekxhn làekxhm việupqic, chỉsddh thấphhfy hắapskn cóxdomyxyrng ngưhilnyxyri cao lớplmwn, ởsrzvhilnplmwi châfsrsn làekxh mộlktmt thếctle giớplmwi phồzwxjn hoa.

"Cốdzyec cốdzyec cốdzyec- " Tiếctleng đhlthhawfp cửdbfla vang lêczzhn.

"Vàekxho đhlthi - " Giọhiqdng nóxdomi khôcgwkng nóxdomng khôcgwkng lạnspnnh, tao nhãaqbk dễazyz nghe.

Cửdbfla văqccdn phòdrhtng bịziof đhlthbodby ra, mộlktmt côcgwkyxyri mặlrbfc bộlktm quầmuvwn áyxyro màekxhu đhlthen mỏmlpfng manh, màekxhu đhlthen thầmuvwn bíssmicgwkn lêczzhn làekxhn da trắapskng nhưhiln tuyếctlet, khêczzhu gợpobii hấphhfp dẫijjcn củpzrja côcgwk ta, côcgwk ta chíssminh làekxh - An Vũhjbl Âsxoln!

"Lãaqbknh Thiêczzhn Dụapskc nhúllelng tay vàekxho chuyệupqin nàekxhy rồzwxji!" Mộlktmt tay An Vũhjbl Âsxoln vịziofn chặlrbft ngựdpcgc, khẩbodbn trưhilnơhnvlng nóxdomi vớplmwi ngưhilnyxyri đhlthàekxhn ôcgwkng đhlthang quay lưhilnng vềdzye phiáyxyrgujnnh.


cgwk ta vừpzrja dứyrqtt lờyxyri, chiếctlec ghếctle da xa hoa chậhawfm rãaqbki xoay lạnspni, mộlktmt gưhilnơhnvlng mặlrbft anh tuấphhfn dịziof thưhilnyxyrng hiệupqin ra trưhilnplmwc mắapskt, cáyxyri mũhjbli cao thẳeqykng, đhlthlktmekxhy môcgwki vừpzrja phảjaqmi, đhlthôcgwki môcgwki đhlthmlpf mọhiqdng đhlthang tưhilnơhnvli cưhilnyxyri khiếctlen ngưhilnyxyri kháyxyrc xao đhlthlktmng, hoa mắapskt, áyxyro sơhnvl mi đhlthơhnvln giảjaqmn, da thịzioft màekxhu đhlthzwxjng gợpobii cảjaqmm.

Hắapskn vàekxhqccdng Thiếctleu Đhwozưhilnyxyrng cóxdom bộlktm mặlrbft vàekxhgujnnh dáyxyrng tưhilnơhnvlng tựdpcg nhau, chỉsddh bấphhft đhlthzwxjng ởsrzv chỗbuqw, khíssmi chấphhft trêczzhn ngưhilnyxyri Lăqccdng Thiếctleu Đhwozưhilnyxyrng khiếctlen ngưhilnyxyri ta choáyxyrng váyxyrng, run rẩbodby, cảjaqm ngưhilnyxyri anh toáyxyrt lêczzhn khíssmi chấphhft vưhilnơhnvlng giảjaqm.

drhtn hắapskn hơhnvln ngưhilnyxyri ởsrzvhiln thếctle oai hùayxyng, tuấphhfn mỹhlte, nhìgujnn qua thìgujn thấphhfy hắapskn làekxh mộlktmt ngưhilnyxyri dịziofu dàekxhng, nhưhiln bạnspnch mãaqbk hoàekxhng tửdbfl vậhawfy.

Hắapskn chíssminh làekxh - Lăqccdng Thiếctleu Nghịziof!

Chỉsddh thấphhfy hắapskn đhlthyrqtng dậhawfy, chậhawfm rãaqbki đhlthi vềdzye phíssmia An Vũhjbl Âsxoln, bêczzhn môcgwki vẫijjcn giữnnjc nguyêczzhn nụapskhilnyxyri dịziofu dàekxhng, nhưhilnng nhữnnjcng ai hiểvxonu rõqqcf vềdzye hắapskn đhlthdzyeu biếctlet, hắapskn đhlthang tứyrqtc giậhawfn.

Theo bảjaqmn năqccdng, An Vũhjbl Âsxoln lui vềdzye phíssmia sau, cho đhlthếctlen khi bảjaqmn thâfsrsn hoàekxhn toàekxhn bịziofqccdng Thiếctleu Nghịziof bứyrqtc đhlthếctlen góxdomc tưhilnyxyrng, rốdzyet cuộlktmc cũhjblng khôcgwkng còdrhtn đhlthưhilnyxyrng thốdzyei lui.

qccdng Thiếctleu Nghịziofhilnơhnvln cáyxyrnh tay, vâfsrsy côcgwk ta trong phạnspnm vi củpzrja mìgujnnh, nụapskhilnyxyri bêczzhn môcgwki dầmuvwn dầmuvwn khuếctlech đhlthnspni, hơhnvli thởsrzv củpzrja hắapskn khiếctlen ngưhilnyxyri ta sợpobiaqbki.

“Vũhjbl Âsxoln, côcgwk rấphhft khôcgwkng nghe lờyxyri…” Tuy giọhiqdng nóxdomi củpzrja Lăqccdng Thiếctleu Nghịziof rấphhft nhẹlktm, nhưhilnng đhlthóxdom lạnspni nhưhiln mộlktmt lờyxyri cảjaqmnh báyxyro.

“Tôcgwki, tôcgwki chỉsddh khôcgwkng muốdzyen Kỳkcgv Hinh sinh con cho Lăqccdng Thiếctleu Đhwozưhilnyxyrng, tôcgwki…”

cgwk ta còdrhtn chưhilna nóxdomi xong, hàekxhm dưhilnplmwi đhlthãaqbk bịziofekxhn tay to củpzrja ngưhilnyxyri đhlthàekxhn ôcgwkng nâfsrsng lêczzhn, rồzwxji đhlthlktmt nhiêczzhn tay hắapskn dùayxyng lựdpcgc: “Côcgwkxdom biếctlet vìgujnekxhnh vi ngu xuẩbodbn củpzrja côcgwkekxh chuyệupqin đhlthnspni sựdpcg củpzrja tôcgwki bịziof pháyxyr hỏmlpfng rồzwxji khôcgwkng, hảjaqm?”

Giọhiqdng nóxdomi trầmuvwm thấphhfp, lạnspnnh lẽpfxvo, áyxyrnh mắapskt nhưhiln muốdzyen ăqccdn tưhilnơhnvli nuốdzyet sốdzyeng ngưhilnyxyri kháyxyrc.

“Lúllelc đhlthóxdomcgwki… lúllelc đhlthóxdomcgwki khôcgwkng suy nghĩgujn nhiềdzyeu!” An Vũhjbl Âsxoln dèmlpf dặlrbft cẩbodbn trọhiqdng trảjaqm lờyxyri.

“Chậhawfc chậhawfc…” Lăqccdng Thiếctleu Nghịziof ra vẻphhf tiếctlec hậhawfn lắapskc đhlthmuvwu, mộlktmt tay đhlthlrbft trêczzhn tưhilnyxyrng, mộlktmt tay đhlthang nắapskm chặlrbft hàekxhm dưhilnplmwi củpzrja An Vũhjbl Âsxoln chậhawfm rãaqbki buôcgwkng lỏmlpfng ra, ngóxdomn tay thon dàekxhi nhàekxhn nhãaqbk cởsrzvi bỏmlpfllelc áyxyro củpzrja côcgwk ta ra.


An Vũhjbl Âsxoln híssmit vàekxho mộlktmt hơhnvli, thâfsrsn thểvxon trởsrzvczzhn cứyrqtng ngắapskc.

Thâfsrsn hìgujnnh cao lớplmwn củpzrja Lăqccdng Thiếctleu Nghịziofssminh sáyxyrt vàekxho ngưhilnyxyri côcgwk ta, hắapskn cúlleli đhlthmuvwu xuốdzyeng nhẹlktm giọhiqdng nóxdomi ởsrzvczzhn tai côcgwk ta: “Côcgwkxdomi lúllelc đhlthóxdomcgwk khôcgwkng nghĩgujn nhiềdzyeu, làekxhgujncgwk - từpzrj đhlthmuvwu đhlthãaqbk khôcgwkng đhlthem lờyxyri nóxdomi củpzrja tôcgwki đhlthlrbft vàekxho trong lòdrhtng?”

xdomi xong, áyxyrnh mắapskt bỗbuqwng chốdzyec chuyểvxonn lạnspnnh, bàekxhn tay to hung hăqccdng kéziofo áyxyro ngựdpcgc củpzrja côcgwk ta xuốdzyeng, khôcgwkng hềdzyehilnu tìgujnnh nắapskm lấphhfy khốdzyei tròdrhtn trưhilnplmwc ngựdpcgc côcgwk ta, giốdzyeng nhưhiln gắapskt gao nắapskm chặlrbft cổhnvl họhiqdng củpzrja côcgwk ta.

“Đhwozau - đhlthau quáyxyr!” An Vũhjbl Âsxoln cau màekxhy, bấphhft lựdpcgc khẽpfxvcgwk.

“Đhwozau? Côcgwkdrhtn biếctlet đhlthau sao? Côcgwkhjblng biếctlet hiệupqin tạnspni Lăqccdng Thiếctleu Đhwozưhilnyxyrng đhlthãaqbk hoàekxhi nghi tôcgwki rồzwxji, Lãaqbknh Thiêczzhn Dụapskc đhlthãaqbk cho ngưhilnyxyri đhlthiềdzyeu tra tôcgwki. Tâfsrsm huyếctlet nhiềdzyeu năqccdm nhưhiln vậhawfy đhlthdzyeu uổhnvlng phíssmi, tráyxyri tim tôcgwki cóxdom bao nhiêczzhu đhlthau đhlthplmwn côcgwkxdom biếctlet khôcgwkng? Con đhlthàekxhn bàekxh đhltháyxyrng chếctlet, tôcgwki sẽpfxv khiếctlen cho côcgwk đhlthau càekxhng thêczzhm đhlthau!”

Nỗbuqwi tứyrqtc giậhawfn trong lòdrhtng đhlthưhilnpobic Lăqccdng Thiếctleu Nghịziof giảjaqmi phóxdomng ra ngoàekxhi, hắapskn rốdzyeng giậhawfn đhlthzwxjng thờyxyri túllelm lấphhfy An Vũhjbl Âsxoln néziofm vàekxho phòdrhtng nghỉsddh.

Phòdrhtng nghỉsddh rấphhft lớplmwn, sắapskc màekxhu u áyxyrm, chiếctlec giưhilnyxyrng to lớplmwn khiếctlen ngưhilnyxyri ta mơhnvlekxhng.

An Vũhjbl Âsxoln bịziofziofm xuốdzyeng giưhilnyxyrng, lựdpcgc néziofm rấphhft mạnspnnh, khiếctlen côcgwk ta cảjaqmm thấphhfy đhlthau đhlthplmwn.

“Lăqccdng Thiếctleu Nghịziof, đhlthpzrjng cho làekxhcgwki khôcgwkng biếctlet trong lòdrhtng anh nghĩgujngujn, anh mêczzh luyếctlen Kỳkcgv Hinh, cho nêczzhn khi biếctlet tôcgwki hạnspni Kỳkcgv Hinh anh mớplmwi tứyrqtc giậhawfn nhưhiln vậhawfy, nộlktmi tâfsrsm củpzrja anh xấphhfu xa thếctleekxho chẳeqykng lẽpfxvcgwki khôcgwkng biếctlet sao? Anh yêczzhu chịzioffsrsu củpzrja mìgujnnh, thậhawfm chíssmidrhtn muốdzyen giữnnjc lấphhfy côcgwk ta, Lăqccdng Thiếctleu Nghịziof, anh mớplmwi chíssminh làekxh ngưhilnyxyri đhlthêczzh tiệupqin…”

“Bốdzyep!” Mộlktmt cáyxyri bạnspnt tai giáyxyrng xuốdzyeng, thểvxon hiệupqin sựdpcg tứyrqtc giậhawfn củpzrja Lăqccdng Thiếctleu Nghịziof.

An Vũhjbl Âsxoln bụapskm máyxyr, trêczzhn mặlrbft hiệupqin lêczzhn vẻphhfcgwk đhlthơhnvln vàekxh đhlthau thưhilnơhnvlng.

qccdng Thiếctleu Nghịziofssmip mắapskt, tao nhãaqbk cởsrzvi quầmuvwn áyxyro, cho đhlthếctlen khi thâfsrsn hìgujnnh tinh tráyxyrng đhlthưhilnpobic lộlktm ra, giốdzyeng nhưhiln thâfsrsn hìgujnnh củpzrja mộlktmt model nam khêczzhu gợpobii.

Hắapskn chậhawfm rãaqbki dòdrhtzioft cơhnvl thểvxon An Vũhjbl Âsxoln, khuôcgwkn mặlrbft bìgujnnh thảjaqmn nhưhiln chưhilna cóxdom chuyệupqin gìgujn xảjaqmy ra. Hắapskn luôcgwkn luôcgwkn làekxh ngưhilnyxyri cóxdom sứyrqtc chịziofu đhlthdpcgng tốdzyet, bằwcdxng khôcgwkng, hắapskn sẽpfxv khôcgwkng ởsrzvczzhn cạnspnnh Lăqccdng Thiếctleu Đhwozưhilnyxyrng đhlthvxon cho anh ngưhilnpobic đhlthãaqbki lâfsrsu nhưhiln vậhawfy.

“Chịzioffsrsu? Hừpzrj! Khôcgwkng phảjaqmi trưhilnplmwc kia côcgwkhjblng suýllelt thàekxhnh chịzioffsrsu củpzrja tôcgwki sao? Nhưhilnng cuốdzyei cùayxyng vẫijjcn nằwcdxm ởsrzvhilnplmwi thâfsrsn thểvxon củpzrja tôcgwki rêczzhn rỉsddh khôcgwkng ngừpzrjng?” Lờyxyri nóxdomi củpzrja Lăqccdng Thiếctleu Nghịziof tràekxhn ngậhawfp sựdpcg châfsrsm chọhiqdc vàekxh áyxyrm muộlktmi.

“Tấphhft cảjaqm đhlthdzyeu làekxh âfsrsm mưhilnu củpzrja anh!” Trong mắapskt An Vũhjbl Âsxoln hàekxhm chứyrqta nỗbuqwi oáyxyrn giậhawfn, côcgwk ta rốdzyeng lớplmwn, nóxdomi.

“Âsxolm mưhilnu? Àoqjp - khôcgwkng sai, làekxh âfsrsm mưhilnu, nhưhilnng âfsrsm mưhilnu nàekxhy lạnspni đhlthưhilnpobic côcgwk biếctlet đhlthếctlen!” Trêczzhn mặlrbft Lăqccdng Thiếctleu Nghịziof nhìgujnn khôcgwkng ra sựdpcg phẫijjcn nộlktm, giọhiqdng nóxdomi nhẹlktm nhàekxhng, chậhawfm chạnspnp.

“Àoqjp, đhlthúllelng rồzwxji, côcgwkxdom biếctlet tôcgwki rấphhft thíssmich phòdrhtng nghỉsddhekxhy khôcgwkng, bởsrzvi vìgujnsrzv đhlthâfsrsy tôcgwki cóxdom thểvxonayxyy lúllelc tùayxyy chỗbuqw nhìgujnn thấphhfy bộlktmyxyrng hạnspnhilnu củpzrja côcgwk, nghe thấphhfy côcgwkczzhn rỉsddhczzhu kiềdzyeu…” Lăqccdng Thiếctleu Nghịziofxdomi xong, dùayxyng mộlktmt tay bấphhfm đhlthiềdzyeu khiểvxonn từpzrj xa, chỉsddhnh cho mặlrbft tưhilnyxyrng biếctlen thàekxhnh mộlktmt màekxhn hìgujnnh lớplmwn.

Hắapskn nhẹlktm nhàekxhng cưhilnyxyri, lạnspni ấphhfn xuốdzyeng mộlktmt núllelt, trêczzhn màekxhn hìgujnnh lậhawfp tứyrqtc xuấphhft hiệupqin vôcgwk sốdzyegujnnh ảjaqmnh áyxyrm muộlktmi, thậhawfm chíssmidrhtn cóxdomhiln liệupqiu vềdzyegujnnh ảjaqmnh, trêczzhn mỗbuqwi bứyrqtc ảjaqmnh làekxh mộlktmt ngưhilnyxyri đhlthàekxhn ôcgwkng kháyxyrc nhau, nhưhilnng nữnnjc chíssminh lạnspni cốdzye đhlthziofnh, tấphhft cảjaqm đhlthdzyeu làekxh - An Vũhjbl Âsxoln!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.