Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Quyển 12-Chương 202 : Câu chuyện của người bạn

    trước sau   
Em khăajphng khăajphng cho rằusjhng chuyệkgkmn nàtnfqy khôbrzyng thay đxlfgpafji

gtbf lẽrarq tấmroyt cảhpjm mọikgai chuyệkgkmn sẽrarq bịqpyc anh hógtbfa thàtnfqnh mâpfnzy khógtbfi

Mắmroyt em đxlfgptrbm lệkgkm khi anh cưdvsxwhdpi trong lútnfqc khógtbf khăajphn

Vẫptrbn giữydgf vữydgfng niềgwrwm tin

Ngưdvsxwgdlc lạqpyci dễjbhjtnfqng bịqpyc lừcbnca gạqpyct

Nhìgtbfn anh dầritpn biếvcsjn mấmroyt khỏikgai khôbrzyng gian củbrzya em


Hai mắmroyt càtnfqng thêqfyom đxlfgau đxlfgriucn

dvsxriucc mắmroyt mờwhdp nhạqpyct ởkgkm tầritpm mắmroyt

Giógtbf vẫptrbn khẽrarq thổpafji vỗbfjq vềgwrw mặpafjt em . . . . . .

Kỳjcsw Hinh nghe thấmroyy Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng hỏikgai vậxfywy, đxlfgjbhjt nhiêqfyon cơrcac thểbfjq run lêqfyon, theo phảhpjmn xạqpyc nhìgtbfn thẳsmrkng vàtnfqo mắmroyt Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng.

"Hinh Nhi ngoan, nógtbfi cho anh biếvcsjt, đxlfgãjcsw xảhpjmy ra chuyệkgkmn gìgtbf?" Trong lòwwvrng Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng bấmroyt an, nhấmroyt làtnfq khi nhìgtbfn thấmroyy Kỳjcsw Hinh bấmroyt lựsdftc thìgtbf trábfjqi tim lạqpyci rấmroyt đxlfgau.

Chuyệkgkmn gìgtbf đxlfgãjcswtnfqm cho côbrzy bấmroyt lựsdftc nhưdvsx thếvcsj? Chẳsmrkng lẽrarq, anh chưdvsxa mang lạqpyci cảhpjmm giábfjqc an toàtnfqn cho côbrzy ưdvsx?

Bởkgkmi vìgtbf đxlfgau lòwwvrng đxlfgôbrzyi màtnfqy anh tuấmroyn nhíhzmpu lạqpyci, đxlfgôbrzyi mắmroyt sâpfnzu thẳsmrkm khôbrzyng hềgwrw chớriucp nhìgtbfn chăajphm chútnfqtnfqo từcbncng biếvcsjn hógtbfa trêqfyon mặpafjt côbrzy. . . . . .

Kỳjcsw Hinh nhìgtbfn chăajphm chútnfqajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng mộjbhjt lábfjqt, lqd sau đxlfgógtbf khẽrarqgtbfi mộjbhjt câpfnzu: "Khôbrzyng cógtbfgtbf, chỉfkqstnfqbrzym nay đxlfgi gặpafjp ngưdvsxwhdpi bạqpycn kia, xảhpjmy ra vàtnfqi chuyệkgkmn!"

ajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng vừcbnca nghe Kỳjcsw Hinh nógtbfi vậxfywy, trong lòwwvrng mớriuci thảhpjm lỏikgang, anh còwwvrn tưdvsxkgkmng Kỳjcsw Hinh đxlfgãjcsw xảhpjmy ra chuyệkgkmn gìgtbf.

"Hógtbfa ra làtnfq thếvcsj, Hinh Nhi, em cógtbf biếvcsjt khôbrzyng, hôbrzym nay anh rấmroyt lo lắmroyng cho em, khi anh vềgwrw nhàtnfq, khôbrzyng thấmroyy em đxlfgâpfnzu, gọikgai đxlfgiệkgkmn thìgtbf em tắmroyt mábfjqy, anh rấmroyt nôbrzyn nógtbfng, cho nêqfyon, lầritpn sau khôbrzyng cho phéqoanp làtnfqm nhưdvsx vậxfywy nữydgfa, cógtbf nghe thấmroyy khôbrzyng?” Mộjbhjt Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng luôbrzyn lạqpycnh lẽrarqo giờwhdp phútnfqt nàtnfqy lạqpyci mềgwrwm mỏikgang nhưdvsxdvsxriucc mùwwvra thu, sựsdftqfyou thưdvsxơrcacng lấmroyp đxlfgritpy giọikgang nógtbfi trầritpm thấmroyp.

Kỳjcsw Hinh cắmroyn môbrzyi con ngưdvsxơrcaci đxlfgen tỏikga vẻpnze đxlfgãjcsw hiểbfjqu, dưdvsxwhdpng nhưdvsxgtbf mộjbhjt tầritpng nưdvsxriucc ngăajphn cábfjqch, khôbrzyng mêqfyo man xa xôbrzyi, khôbrzyng hềgwrw tứzkedc giậxfywn….

“Đoecuưdvsxwhdpng, chẳsmrkng lẽrarq anh khôbrzyng muốbfjqn biếvcsjt ngưdvsxwhdpi bạqpycn củbrzya em đxlfgãjcsw xảhpjmy ra chuyệkgkmn gìgtbf sao?” Theo bảhpjmn năajphng côbrzy hỏikgai.

Đoecuábfjqy mắmroyt Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng nao nao, lậxfywp tứzkedc, bàtnfqn tay to nhẹrtyd vuốbfjqt tógtbfc côbrzy, trong mắmroyt hiệkgkmn lêqfyon sựsdftqfyou thưdvsxơrcacng, cưdvsxng chiềgwrwu cưdvsxwhdpi: “ Bạqpycn củbrzya em đxlfgãjcsw xảhpjmy ra chuyệkgkmn gìgtbftnfq phảhpjmi đxlfgbfjq cho Hinh Nhi củbrzya anh thưdvsxơrcacng tâpfnzm đxlfgếvcsjn thếvcsj?”


Thậxfywt ra, anh khôbrzyng quan tâpfnzm câpfnzu chuyệkgkmn củbrzya bạqpycn côbrzy, chỉfkqs muốbfjqn Hinh Nhi nógtbfi ra, chỉfkqs cầritpn côbrzy vui vẻpnze, anh quan tâpfnzm mộjbhjt chútnfqt cógtbf sao đxlfgâpfnzu chứzked?

Kỳjcsw Hinh khẽrarq giữydgf chặpafjt bàtnfqn tay Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng , trong lòwwvrng vôbrzywwvrng cảhpjmm đxlfgjbhjng, nhưdvsxng màtnfq, lútnfqc ấmroyy côbrzy lạqpyci nhớriuc tớriuci An Vũoyuh Âpafjn, lòwwvrng lạqpyci chua xógtbft, bàtnfqn tay to nàtnfqy, đxlfgãjcsw từcbncng trìgtbfu mếvcsjn vuốbfjqt ve khuôbrzyn mặpafjt An Vũoyuh Âpafjn.

“Đoecuưdvsxơrcacng, ngưdvsxwhdpi bạqpycn củbrzya em rấmroyt đxlfgábfjqng thưdvsxơrcacng ------“ Vai côbrzy gầritpy yếvcsju, hơrcaci run run, trêqfyon khuôbrzyn mặpafjt nhỏikga nhắmroyn tuyệkgkmt đxlfgrtydp lộjbhj ra vẻpnze đxlfgau đxlfgriucn….

“Côbrzymroyy làtnfqm sao?” Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng cưdvsxwhdpi dịqpycu dàtnfqng.

“Côbrzymroyy đxlfgi theo mộjbhjt ngưdvsxwhdpi đxlfgàtnfqn ôbrzyng, họikgaqfyou thưdvsxơrcacng nhau, nhưdvsxng vìgtbf mộjbhjt sốbfjq nguyêqfyon nhâpfnzn, côbrzymroyy rờwhdpi khỏikgai ngưdvsxwhdpi đxlfgàtnfqn ôbrzyng đxlfgógtbf, lạqpyci phábfjqt hiệkgkmn mìgtbfnh đxlfgãjcsw mang thai, côbrzymroyy mộjbhjt thâpfnzn mộjbhjt mìgtbfnh nuôbrzyi dưdvsxdqncng đxlfgzkeda béqoan, cho tớriuci bâpfnzy giờwhdp ngưdvsxwhdpi đxlfgàtnfqn ôbrzyng đxlfgógtbf vẫptrbn khôbrzyng biếvcsjt đxlfgếvcsjn sựsdft tồfyden tạqpyci củbrzya đxlfgzkeda béqoan?” Đoecuôbrzyi mặpafjt xinh đxlfgrtydp củbrzya Kỳjcsw Hinh khôbrzyng hềgwrw chớriucp nhìgtbfn biểbfjqu cảhpjmm trêqfyon mặpafjt Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng trong lòwwvrng vẫptrbn hoảhpjmng sợwgdl.

Đoecuútnfqng , côbrzy kểbfjqpfnzu chuyệkgkmn màtnfq An Vũoyuh Âpafjn đxlfgãjcsw trảhpjmi qua!

tnfqn tay Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng đxlfgpafjt ởkgkm eo nhỏikga củbrzya côbrzy, hâpfnzm nógtbfng cơrcac thểbfjqbrzy. “Hinh Nhi , cógtbf mộjbhjt sốbfjq việkgkmc bạqpycn bèkyol khôbrzyng thểbfjq giútnfqp đxlfgdqnc đxlfgưdvsxwgdlc, giốbfjqng nhưdvsx ngưdvsxwhdpi bạqpycn kia, nếvcsju côbrzymroyy đxlfgãjcsw lựsdfta con đxlfgưdvsxwhdpng nàtnfqy, vậxfywy em đxlfgau lòwwvrng vìgtbfbrzymroyy cũoyuhng chẳsmrkng giảhpjmi quyếvcsjt đxlfgưdvsxwgdlc vấmroyn đxlfggwrwgtbf!”

brzyqoantnfqy, thìgtbf ra làtnfqgtbf chuyệkgkmn ngưdvsxwhdpi khábfjqc màtnfq đxlfgau khổpafj.

Kỳjcsw Hinh lắmroyc đxlfgritpu, theo bảhpjmn năajphng bàtnfqn tay nhỏikgaqoan nắmroym chặpafjt lấmroyy bàtnfqn tay to củbrzya Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng : “Chẳsmrkng lẽrarq anh cho rằusjhng côbrzymroyy cógtbf thểbfjq giấmroyu ngưdvsxwhdpi đxlfgàtnfqn ôbrzyng đxlfgógtbf cảhpjm đxlfgwhdpi ưdvsx? Đoecuzkeda béqoan phảhpjmi làtnfqm sao bâpfnzy giờwhdp?”

ajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng cưdvsxwhdpi: “Hinh Nhi, vậxfywy em nghĩbrzy xem côbrzy bạqpycn kia cógtbf ýsdft đxlfgqpycnh nógtbfi chuyệkgkmn đxlfgógtbf vớriuci ngưdvsxwhdpi đxlfgàtnfqn ôbrzyng kia khôbrzyng?”

“Nếvcsju --- cógtbf mộjbhjt ngàtnfqy côbrzymroyy sẽrarqgtbfi thìgtbf sao?” Kỳjcsw Hinh nghẹrtydn ngàtnfqo hỏikgai.

“Hinh Nhi?” Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng buồfyden cưdvsxwhdpi nhìgtbfn Kỳjcsw Hinh căajphng thẳsmrkng, bấmroyt đxlfgmroyc dĩbrzygtbfi mộjbhjt câpfnzu: “Chẳsmrkng phảhpjmi chuyệkgkmn đxlfgógtbf đxlfgábfjqng vui mừcbncng hay sao?”

Áfhodnh mắmroyt Kỳjcsw Hinh lậxfywp tứzkedc tốbfjqi sầritpm lạqpyci, đxlfgútnfqng thếvcsj, làtnfq chuyệkgkmn rấmroyt vui mừcbncng, An Vũoyuh Âpafjn lạqpyci cógtbf thểbfjqkgkmoyuhng mộjbhjt chỗbfjq vớriuci Đoecuưdvsxwhdpng, màtnfq Tiểbfjqu Phong cũoyuhng cógtbf bốbfjq!

Nhưdvsxng, mìgtbfnh ởkgkm đxlfgâpfnzu? Thựsdftc sựsdftgtbfnh cógtbf đxlfgbrzyoyuhng khíhzmp đxlfgbfjq rờwhdpi khỏikgai Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng sao? Hơrcacn nữydgfa, côbrzyoyuhng đxlfgang mang trong mìgtbfnh giọikgat mábfjqu củbrzya Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng màtnfq!

ajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng cútnfqi xuốbfjqng, thắmroyt dâpfnzy an toàtnfqn cẩcbrun thậxfywn cho Kỳjcsw Hinh, nhàtnfqn nhạqpyct nógtbfi mộjbhjt câpfnzu: “Thựsdftc ra, cho dùwwvr ngưdvsxwhdpi bạqpycn đxlfgógtbfkgkmwwvrng mộjbhjt chỗbfjq vớriuci ngưdvsxwhdpi đxlfgàtnfqn ôbrzyng kia, cũoyuhng khôbrzyng cógtbf cảhpjmm giábfjqc nhưdvsxdvsxa!”

ajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng khẽrarqgtbfi mộjbhjt câpfnzu hờwhdpi hợwgdlt nhưdvsx thếvcsj, làtnfqm Kỳjcsw Hinh chấmroyn đxlfgjbhjng: “Vìgtbf sao?”

Áfhodnh trăajphng mơrcactnfqng, dọikgac theo gòwwvrbfjq mềgwrwm mạqpyci, kéqoano dàtnfqi hơrcacn: “Hinh Nhi, em nghĩbrzytnfq xem, nếvcsju ngưdvsxwhdpi đxlfgàtnfqn ôbrzyng đxlfgógtbfqfyou côbrzymroyy, lútnfqc trưdvsxriucc, sao cógtbf thểbfjq dễjbhjtnfqng buôbrzyng tha tìgtbfnh cảhpjmm củbrzya mìgtbfnh đxlfgưdvsxwgdlc?”

“Đoecuútnfqng vậxfywy khôbrzyng?” Kỳjcsw Hinh hỏikgai Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng cũoyuhng giốbfjqng nhưdvsx đxlfgang tựsdftgtbfi chíhzmpnh mìgtbfnh, nưdvsxriucc mắmroyt lạqpyci chảhpjmy xuốbfjqng.

“Côbrzyqoan ngốbfjqc----“ Anh nhẹrtyd nhàtnfqng lau đxlfgi giọikgat nưdvsxriucc ởkgkm khógtbfe mắmroyt côbrzy. Nưdvsxriucc mắmroyt côbrzy đxlfgikgang lạqpyci ởkgkm đxlfgritpu ngógtbfn tay anh trong suốbfjqt lấmroyp lábfjqnh, léqoano sábfjqng dưdvsxriuci ábfjqnh trăajphng rạqpycng rỡdqnc. “Anh chỉfkqs đxlfgzkedng ởkgkmgtbfc đxlfgjbhj mộjbhjt ngưdvsxwhdpi đxlfgàtnfqn ôbrzyng màtnfq suy đxlfgbfjqn đxlfgcbncng khógtbfc, nếvcsju khôbrzyng anh sẽrarq đxlfgau lòwwvrng!”

ajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng nghĩbrzy Kỳjcsw Hinh khógtbf chịqpycu vìgtbf ngưdvsxwhdpi bạqpycn kia.

Kỳjcsw Hinh tựsdfta đxlfgritpu vàtnfqo vai Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng , dầritpn dầritpn níhzmpt khógtbfc, côbrzy khẽrarq hỏikgai: “Đoecuưdvsxwhdpng, anh ---thíhzmpch con trai hay con gábfjqi!”

Khuôbrzyn mặpafjt anh tuấmroyn củbrzya Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng , kếvcsjt hợwgdlp vớriuci nụccondvsxwhdpi lạqpycnh nhạqpyct thưdvsxwhdpng ngàtnfqy củbrzya anh khiếvcsjn côbrzy say mêqfyo. Anh cútnfqi ngưdvsxwhdpi xuốbfjqng, khuôbrzyn mặpafjt tuyệkgkmt mỹnukg đxlfgếvcsjn gầritpn khuôbrzyn mặpafjt nhỏikga nhắmroyn củbrzya Kỳjcsw Hinh , nógtbfi nhỏikga: “Con gábfjqi! Anh hi vọikgang cógtbf mộjbhjt đxlfgzkeda con gábfjqi xinh đxlfgrtydp giốbfjqng nhưdvsx em!”

Trábfjqi tim nhanh chógtbfng đxlfgxfywp loạqpycn nhịqpycp, Kỳjcsw Hinh khẽrarq nhếvcsjch cábfjqi miệkgkmng nhỏikga nhắmroy, nhìgtbfn vẻpnze mặpafjt cưdvsxwhdpi xấmroyu xa củbrzya Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng , sau đxlfgógtbf nhắmroym mắmroyt mấmroyt tựsdft nhiêqfyon, nhẹrtyd giọikgang nógtbfi: “Nếvcsju nhưdvsxtnfq con trai?”

“Chỉfkqs cầritpn làtnfq em sinh trai hay gábfjqi anh đxlfggwrwu yêqfyou thưdvsxơrcacng!” Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng kiêqfyon quyếvcsjt nógtbfi, mắmroyt anh nhanh chógtbfng hiệkgkmn lêqfyon tia sábfjqng, ngógtbfn tay thon dàtnfqi nâpfnzng khuôbrzyn mặpafjt nhỏikga nhắmroyn củbrzya Kỳjcsw Hinh : “Hinh Nhi em --- cógtbf phảhpjmi em mang thai?”

“Em-------“ Kỳjcsw Hinh dừcbncng lạqpyci, trábfjqi tim đxlfgxfywp thìgtbfnh thịqpycch thấmroyt vọikgang lắmroyc đxlfgritpu, côbrzygtbf thểbfjqgtbfi gìgtbf đxlfgâpfnzy? Thựsdftc sựsdftbrzy rấmroyt muốbfjqn nógtbfi cho Lăajphng Thiếvcsju Đoecuưdvsxwhdpng chuyệkgkmn côbrzy mang thai, nhưdvsxng vớriuci tìgtbfnh hìgtbfnh hiệkgkmn tạqpyci, côbrzyqfyon nógtbfi thếvcsjtnfqo đxlfgâpfnzy!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.