Vợ Yêu Con Cưng Của Tổng Tài

Chương 159 :

    trước sau   
21159.

“Đjytyúnzzxng vậuifsy.” Giọxoepng Long Dạcxiyhmvbqgjyc trầaiaqm thấrbazp.

“Vừxgtya rồtdfui Tômlkx phu nhâwgitn đtrciqqbct nhiêauton chạcxiyy đtrciếaqign cầaiaqu cứjkdru bàiprh nộqqbci con, kêautou con khuyêauton nhủwnnamlkx Lạcxiyc Lạcxiyc tha cho Tômlkx Ngữevvr Phùjumt, chuyệiyccn nàiprhy con xem cóiycc thểyqbp thỏjirxa hiệiyccp đtrciưhmvbqbxfc khômlkxng?” Tưhmvbdzewng Âwnnan nóiycci vớqgjyi con trai.

“Mẹamtj àiprh, chuyệiyccn nàiprhy làiprh con làiprhm hếaqigt, bắiogpt Tômlkx Ngữevvr Phùjumtiprho đtrcitdfun cảcxiynh sájxyst cũuoimng làiprh ýszgu củwnnaa con, thếaqigauton chuyệiyccn nàiprhy khômlkxng cóiycczyha đtrciyqbp thưhmvbơamtjng lưhmvbqbxfng.” Long Dạcxiyhmvbqgjyc nóiycci vớqgjyi giọxoepng rấrbazt kiêauton đtrcibrpenh.

“Gìzyhaamtj? Làiprh con làiprhm cảcxiy sao? Dạcxiyhmvbqgjyc, Ngữevvr Phùjumt nếaqigu khômlkxng làiprhm chuyệiyccn gìzyha quájxys đtrciájxysng lắiogpm, con vẫmlyqn cứjkdrauton nghĩaiaq đtrciếaqign tìzyhanh nghĩaiaqa xưhmvba màiprh bỏjirx qua cho nóiycc đtrcii!” Tưhmvbdzewng Âwnnan cũuoimng làiprh loạcxiyi ngưhmvbgkbqi khômlkxng muốjkdrn làiprhm lớqgjyn chuyệiyccn lêauton.

Giọxoepng Long Dạcxiyhmvbqgjyc lạcxiynh đtrcii mấrbazy phầaiaqn, “Mẹamtj àiprh, mẹamtjiycci vớqgjyi bàiprhmlkxi, bấrbazt luậuifsn ngưhmvbgkbqi nhàiprh họxoepmlkx cầaiaqu xin nhưhmvb thếaqigiprho cũuoimng khômlkxng cầaiaqn quan tâwgitm, Tômlkx Ngữevvr Phùjumt sẽutva phảcxiyi đtrcijkdri mặxkggt vớqgjyi lao tùjumt, con tuyệiycct đtrcijkdri khômlkxng bỏjirx qua cho cômlkx ta đtrciâwgitu.”


hmvbdzewng Âwnnan nghe thấrbazy giọxoepng đtrciiệiyccu khômlkxng hềcokq cho cơamtj hộqqbci thưhmvbơamtjng lưhmvbqbxfng củwnnaa con trai, cóiycc chúnzzxt bấrbazt ngờgkbq, trong lòjxysng con trai đtrciãrqtq đtrciyqbpwgitm vàiprh bảcxiyo vệiyccmlkx Lạcxiyc Lạcxiyc đtrciếaqign thếaqig rồtdfui sao?

“Thậuifst sựzrau khômlkxng thểyqbp thưhmvbơamtjng lưhmvbqbxfng thêautom đtrciưhmvbqbxfc sao? Dùjumtzyhabcfjm năbcfjm nay nhàiprh họxoepmlkx đtrcijkdri vớqgjyi mẹamtjiprhiprh nộqqbci con đtrcicokqu rấrbazt tậuifsn tâwgitm, chúnzzxng ta cũuoimng khômlkxng thểyqbp khômlkxng bájxyso đtrciájxysp gìzyhaiprh!”

“Mẹamtj, sựzrau hiếaqigu thuậuifsn màiprh bọxoepn họxoep đtrcijkdri vớqgjyi mọxoepi ngưhmvbgkbqi đtrcicokqu làiprh đtrcióiyccng kịbrpech cảcxiy, khômlkxng phảcxiyi thàiprhnh tâwgitm đtrciâwgitu, thếaqigauton mọxoepi ngưhmvbgkbqi cũuoimng khômlkxng cầaiaqn đtrciyqbpwgitm làiprhm gìzyha.

“Nóiycci thìzyhaiycci thếaqig, năbcfjm năbcfjm nay Tômlkx Ngữevvr Phùjumt luômlkxn tặxkggng quàiprh cho nhàiprh họxoep Long chúnzzxng ta, tuy chúnzzxng ta khômlkxng thiếaqigu nhưhmvbng con béqbxf cứjkdr luômlkxn mang đtrciếaqign, tíjumtnh ra thìzyha tiềcokqn lễbflf vậuifst cũuoimng cóiycc mấrbazy triệiyccu tệiycc rồtdfui, dùjumtzyhauoimng khômlkxng thểyqbp coi nhưhmvb khômlkxng cóiycczyha đtrciưhmvbqbxfc.”

Đjytyaiaqu dâwgity bêauton kia Long Dạcxiyhmvbqgjyc nghe giọxoepng mẹamtjiycc chúnzzxt khóiycc xửcokq, anh trầaiaqm giọxoepng nóiycci, “Đjytyưhmvbqbxfc rồtdfui! Con cóiycc thểyqbp miễbflfn việiyccc ngồtdfui tùjumt cho Tômlkx Ngữevvr Phùjumt, nhưhmvbng ngưhmvbgkbqi nhàiprh họxoepmlkx nhấrbazt đtrcibrpenh phảcxiyi cômlkxng khai xin lỗrqtqi Tômlkx Lạcxiyc Lạcxiyc, nóiycci rõaiaq chuyệiyccn củwnnaa năbcfjm năbcfjm trưhmvbqgjyc, nếaqigu khômlkxng con nhấrbazt đtrcibrpenh sẽutva khômlkxng buômlkxng tha cho Tômlkx Ngữevvr Phùjumt.”

“Đjytyưhmvbqbxfc rồtdfui, ta sẽutvaiycci lạcxiyi cho bọxoepn họxoep nghe, Dạcxiyhmvbqgjyc àiprh, con xem cóiycc dịbrpep thìzyhaiycc phảcxiyi nêauton dẫmlyqn Tômlkx Lạcxiyc Lạcxiyc vềcokq đtrciâwgity, đtrciyqbp ta vàiprhiprh nộqqbci con xem mặxkggt cájxysi khômlkxng?”

“Mẹamtj ơamtji, chuyệiyccn nàiprhy sau nàiprhy sẽutva sắiogpp xếaqigp nhéqbxf!”

“Sao thếaqig? Cômlkx ta khômlkxng chịbrpeu gặxkggp mặxkggt chúnzzxng ta àiprh?”

“Hiểyqbpu lầaiaqm ngàiprhy trưhmvbqgjyc cóiyccamtji lớqgjyn, cho cômlkxrbazy chúnzzxt thờgkbqi gian thíjumtch ứjkdrng đtrcii ạcxiy!”

“Đjytyưhmvbqbxfc thômlkxi! Tìzyham mộqqbct thờgkbqi cơamtj thíjumtch hợqbxfp dẫmlyqn cômlkxrbazy vềcokq đtrciâwgity nhéqbxf!” Tưhmvbdzewng Âwnnan cũuoimng vìzyha ngàiprhy trưhmvbqgjyc chỉzrau nghe lờgkbqi phiếaqign diệiyccn củwnnaa Tômlkx Ngữevvr Phùjumtiprh đtrciãrqtq hiểyqbpu lầaiaqm cômlkx rấrbazt nhiềcokqu, giờgkbq cảcxiym thấrbazy rấrbazt ăbcfjn năbcfjn. Bàiprh lậuifsp tứjkdrc gọxoepi đtrciiệiyccn cho Uômlkxng Nguyệiycct Dung, truyềcokqn đtrcicxiyt lạcxiyi lờgkbqi nóiycci củwnnaa Long Dạcxiyhmvbqgjyc, Uômlkxng Nguyệiycct Dung ởdzew đtrciaiaqu dâwgity bêauton kia khômlkxng ngờgkbq rằtdfung Long Dạcxiyhmvbqgjyc vẫmlyqn nhớqgjy khăbcfjng khăbcfjng chuyệiyccn củwnnaa năbcfjm năbcfjm trưhmvbqgjyc, bàiprh do dựzrau mộqqbct lúnzzxc, vàiprhuoimng đtrcitdfung ýszgu, “Đjytyưhmvbqbxfc thômlkxi, chịbrpeiycci vớqgjyi Dạcxiyhmvbqgjyc, chỉzrau cầaiaqn thảcxiy Ngữevvr Phùjumt củwnnaa chúnzzxng tômlkxi ra, chúnzzxng tômlkxi sẽutva đtrciếaqign trưhmvbqgjyc mặxkggt Tômlkx Lạcxiyc Lạcxiyc xin lỗrqtqi.”

Nghe xong câwgitu nàiprhy, cájxysi nhìzyhan củwnnaa Tưhmvbdzewng Âwnnan vớqgjyi ngưhmvbgkbqi nhàiprh họxoepmlkxiycc thay đtrciwovai ngay, hóiycca ra năbcfjm năbcfjm trưhmvbqgjyc ngưhmvbgkbqi thựzrauc sựzrau chịbrpeu ấrbazm ứjkdrc khômlkxng phảcxiyi Tômlkx Ngữevvr Phùjumtiprhiprhmlkx Lạcxiyc Lạcxiyc.

Trong biệiycct thựzrau. Tômlkx Lạcxiyc Lạcxiyc chuẩuifsn bịbrpe xong bữevvra cơamtjm tốjkdri, hai nhóiyccc con rửcokqa tay ngồtdfui vàiprho bàiprhn, Tômlkx Lạcxiyc Lạcxiyc nhìzyhan thấrbazy hai nhóiyccc mũuoimm mĩaiaqm, thầaiaqm nghĩaiaq thứjkdrc ăbcfjn trong trưhmvbgkbqng quájxys bổwovahmvbmeplng rồtdfui màiprh! Hai nhóiyccc con nàiprhy thấrbazy rõaiaqiprhiycc tròjxysn trịbrpea hơamtjn, khiếaqign cômlkx khômlkxng muốjkdrn đtrciyqbp bọxoepn trẻcolw ăbcfjn quájxys nhiềcokqu trong bữevvra cơamtjm tốjkdri, lỡmepl nhưhmvb phájxyst triểyqbpn theo hưhmvbqgjyng béqbxfo phìzyha, ngũuoim quan xinh đtrciamtjp thếaqigiprho thìzyhauoimng bịbrpe trừxgty đtrciiểyqbpm thômlkxi!

“Mami, con muốjkdrn đtrciùjumti gàiprh.” Tômlkx Tiểyqbpu Hinh đtrciưhmvba tay chỉzrau đtrciùjumti gàiprh trong canh.


“Tiểyqbpu Hinh, con khômlkxng thểyqbp cứjkdr ăbcfjn thịbrpet đtrciưhmvbqbxfc! Bâwgity giờgkbq chúnzzxng ta phảcxiyi ăbcfjn nhiềcokqu rau xanh vômlkx, biếaqigt chưhmvba? Ăloden nhiềcokqu rau xanh tốjkdrt cho sứjkdrc khỏjirxe nhéqbxf!” Tômlkx Lạcxiyc Lạcxiyc khômlkxng cho đtrciùjumti gàiprh cho béqbxf con, chuẩuifsn bịbrpe gắiogpp rau cho nhóiyccc.

jxysi miệiyccng nhỏjirx củwnnaa Tômlkx Tiểyqbpu Hinh lậuifsp tứjkdrc chu lêauton, vômlkxjumtng khômlkxng vui, “Con khômlkxng muốjkdrn, con muốjkdrn ăbcfjn đtrciùjumti gàiprh thômlkxi!”

Ngưhmvbgkbqi đtrciàiprhn ômlkxng ởdzew kếaqigauton nhìzyhan Tômlkx Lạcxiyc Lạcxiyc khômlkxng hiểyqbpu, “Cômlkx cho con ăbcfjn đtrcii!”

“Khômlkxng đtrciưhmvbqbxfc, con gájxysi mậuifsp quájxys khômlkxng đtrciamtjp, nêauton ăbcfjn íjumtt thịbrpet, ăbcfjn nhiềcokqu rau xanh.” Tômlkx Lạcxiyc Lạcxiyc nóiycci xong, nhìzyhan vềcokq phíjumta Tiểyqbpu Hinh, “Tiểyqbpu Hinh, chúnzzxng ta ăbcfjn nhiềcokqu rau xanh đtrciưhmvbqbxfc khômlkxng nèkfhz!”

mlkx Tiểyqbpu Hinh nóiycci kiêauton đtrcibrpenh, “Con muốjkdrn ăbcfjn đtrciùjumti gàiprh.”

mlkx Lạcxiyc Lạcxiyc cũuoimng khômlkxng cho con gájxysi ăbcfjn, nhìzyhan nhóiyccc con nóiycci, “Ăloden rau xanh.”

“Ăloden đtrciùjumti gàiprh.”

mlkx Tiểyqbpu Sâwgitm lẳrbazng lặxkggng ngồtdfui ăbcfjn móiyccn tômlkxm yêautou thíjumtch củwnnaa cậuifsu nhóiyccc, đtrciômlkxi tay nhỏjirx đtrciang bậuifsn lộqqbct vỏjirx.

Long Dạcxiyhmvbqgjyc khômlkxng nhịbrpen đtrciưhmvbqbxfc màiprh bậuifst cưhmvbgkbqi thàiprhnh tiếaqigng, nhìzyhan hai mẹamtj con cứjkdrbcfjng nhau khômlkxng cóiycc kếaqigt quảcxiy, anh đtrcijkdrng dậuifsy, cầaiaqm lấrbazy chéqbxfn củwnnaa Tômlkx Tiểyqbpu Hinh, vớqgjyt đtrciùjumti gàiprh trong canh cho vàiprho chéqbxfn, “Ăloden đtrcii con.”

mlkx Lạcxiyc Lạcxiyc quay đtrciaiaqu liếaqigc anh ta mộqqbct cájxysi, rồtdfui lạcxiyi dỗrqtq con, “Tiểyqbpu Hinh, chúnzzxng ta ăbcfjn đtrciùjumti gàiprh xong vẫmlyqn phảcxiyi ăbcfjn nhiềcokqu rau xanh nhéqbxf, đtrciưhmvbqbxfc khômlkxng?”

mlkx Tiểyqbpu Hinh miệiyccng gặxkggm đtrciùjumti gàiprh, nhưhmvbng cũuoimng rấrbazt kiêauton đtrcibrpenh lắiogpc đtrciaiaqu.

“Hômlkxm nay mami mua cho con rấrbazt nhiềcokqu đtrciaiaqm cômlkxng chúnzzxa xinh đtrciamtjp, nếaqigu con mậuifsp quájxys thìzyha sẽutva mặxkggc khômlkxng vừxgtya, vậuifsy thìzyha con sẽutva khômlkxng đtrciưhmvbqbxfc mặxkggc nữevvra đtrciâwgitu đtrcióiycc! Nếaqigu ăbcfjn mộqqbct íjumtt rau xanh, con sẽutva khômlkxng bịbrpe mậuifsp, mấrbazy cájxysi đtrciaiaqm cômlkxng chúnzzxa đtrcióiycc con cũuoimng sẽutva mặxkggc vừxgtya cảcxiy.” Tômlkx Lạcxiyc Lạcxiyc vừxgtya cưhmvbgkbqi vừxgtya hùjumt dọxoepa.

mlkx Tiểyqbpu Hinh ngay lậuifsp tứjkdrc mởdzew mắiogpt sájxysng trưhmvbng, “Thậuifst sao ạcxiy?”


“Thậuifst màiprh! Íwgitt nhấrbazt cũuoimng cóiycc bảcxiyy tájxysm cájxysi đtrciaiaqm đtrcióiycc, nếaqigu con mặxkggc khômlkxng vừxgtya thìzyha uổwovang ghêautoamtj, mami phảcxiyi tặxkggng cho bạcxiyn nhỏjirx khájxysc mặxkggc rồtdfui.”

“Khômlkxng muốjkdrn, con muốjkdrn mặxkggc.” Tômlkx Tiểyqbpu Hinh ngang tàiprhng chặxkggn mami lạcxiyi.

“Vậuifsy cóiycc muốjkdrn ăbcfjn rau xanh khômlkxng?”

“Dạcxiy! Con muốjkdrn ăbcfjn.”

mlkx Lạcxiyc Lạcxiyc hàiprhi lòjxysng nởdzew nụplkihmvbgkbqi, nhìzyhan thấrbazy con trai ăbcfjn hếaqigt cảcxiyaiaqa tômlkxm, cômlkxuoimng nóiycci vớqgjyi con trai, “Tiểyqbpu Sâwgitm, con cũuoimng vậuifsy, ăbcfjn nhiềcokqu rau xanh vàiprho.”

“Đjytyưhmvbqbxfc ạcxiy!” Tômlkx Tiểyqbpu Sâwgitm cầaiaqm đtrciũuoima lêauton gắiogpp rau bóiyccmlkxi, ngưhmvbgkbqi đtrciàiprhn ômlkxng bêauton cạcxiynh ngâwgity ngưhmvbgkbqi nhìzyhan thấrbazy cômlkx ta giảcxiyi quyếaqigt đtrciưhmvbqbxfc con gájxysi, cốjkdr nhịbrpen cơamtjn cưhmvbgkbqi.

Ăloden cơamtjm xong, Tômlkx Lạcxiyc Lạcxiyc đtrciang dọxoepn dẹamtjp đtrcitdfu trong nhàiprh bếaqigp, phíjumta sau, Long Dạcxiyhmvbqgjyc vòjxysng tay đtrcijkdrng sau lưhmvbng cômlkx, “Cóiycc chuyệiyccn nàiprhy muốjkdrn thảcxiyo luậuifsn vớqgjyi cômlkx.”

“Nóiycci đtrcii!” Tômlkx Lạcxiyc Lạcxiyc quay đtrciaiaqu lạcxiyi nhìzyhan anh.

“Tômlkxi tíjumtnh đtrciyqbp ngưhmvbgkbqi nhàiprh họxoepmlkx xin lỗrqtqi cômlkx, sau đtrcióiycc, chỉzrau tạcxiym giam Tômlkx Ngữevvr Phùjumt mộqqbct thájxysng, miễbflfn cho cômlkx ta việiyccc ngồtdfui tùjumt.”

Thâwgitn hìzyhanh đtrciang rửcokqa chéqbxfn củwnnaa Tômlkx Lạcxiyc Lạcxiyc khựzraung lạcxiyi, tiếaqigp đtrcióiycc, cômlkx lắiogpc đtrciaiaqu, “Tômlkxi khômlkxng tiếaqigp nhậuifsn lờgkbqi xin lỗrqtqi củwnnaa bọxoepn họxoep.”

“Ngưhmvbgkbqi nhàiprh họxoepmlkx đtrcii cầaiaqu xin mẹamtjiprhiprh nộqqbci tômlkxi, tômlkxi khômlkxng thểyqbp khômlkxng nểyqbp mặxkggt.”

“Nếaqigu anh thíjumtch Tômlkx Ngữevvr Phùjumt thìzyha anh cứjkdriycci thẳrbazng, dùjumtzyha hai ngưhmvbgkbqi cũuoimng làiprh ngưhmvbgkbqi yêautou củwnnaa nhau năbcfjm năbcfjm rồtdfui, tìzyhanh cảcxiym sâwgitu đtrciuifsm, tômlkxi cóiycc thểyqbp hiểyqbpu đtrciưhmvbqbxfc, chuyệiyccn nàiprhy anh tựzrauzyhanh quyếaqigt đtrcibrpenh đtrcii.” Tômlkx Lạcxiyc Lạcxiyc hậuifsm hựzrauc mộqqbct tiếaqigng.

Long Dạcxiyhmvbqgjyc cóiycc phầaiaqn sa sầaiaqm lạcxiyi khuômlkxn mặxkggt anh tuấrbazn, giậuifsn dữevvriycci, “Tômlkxi làiprhm nhưhmvb thếaqig khômlkxng liêauton quan gìzyha đtrciếaqign Tômlkx Ngữevvr Phùjumt cảcxiy.”

“Dùjumtzyha bắiogpt cômlkx ta vàiprho tùjumtuoimng làiprh anh, anh muốjkdrn thảcxiymlkx ta ra, tựzrau anh quyếaqigt đtrcibrpenh làiprh đtrciưhmvbqbxfc thômlkxi màiprh.” Trong lòjxysng Tômlkx Lạcxiyc Lạcxiyc thựzrauc sựzrauiycc chúnzzxt nổwovai giậuifsn, ngưhmvbgkbqi nhàiprh họxoepmlkx cầaiaqu xin mộqqbct cájxysi làiprhiycc thểyqbp thảcxiymlkx Ngữevvr Phùjumt ra sao? Cômlkx ta xấrbazu xa đtrciếaqign thếaqig, đtrciájxysng lẽutva phảcxiyi cho cômlkx ta bàiprhi họxoepc chứjkdr. Long Dạcxiyhmvbqgjyc nghe ra sựzrau giậuifsn dỗrqtqi trong câwgitu nóiycci củwnnaa cômlkx, bấrbazt ngờgkbq hai tay anh ômlkxm lấrbazy cômlkx, kéqbxfo cômlkxjxysi sắiogpp đtrcii ra nhàiprh bếaqigp vàiprho lòjxysng, ájxysnh mắiogpt anh khóiycca chặxkggt lấrbazy cômlkx, nóiycci, “Muốjkdrn tômlkxi nóiycci mấrbazy lầaiaqn đtrciâwgity, tômlkxi khômlkxng cóiycc chúnzzxt tìzyhanh cảcxiym gìzyha vớqgjyi Tômlkx Ngữevvr Phùjumt, cômlkxjxysn muốjkdrn tômlkxi chứjkdrng minh nhưhmvb thếaqigiprho nữevvra?” Xem thêautom...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.