Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc

Chương 422 : Có thời gian chơi

    trước sau   
"Hàxmhan Trung Tríwjyg! !" Lam Anh tứmtzdc giậknmdn đrjcuếygokn xanh mặkcppt, nóhupxi: "Hôrdyym nay con trai củyzska ôrdyyng đrjcuãutbrhupxi rõhupxxmhang mọoxhmi chuyệwrsbn, vừdijga mớxrari giảwwyxi quyếygokt xong sựuhbimgvinh, ôrdyyng lạpxqui tớxrari nóhupxi lung tung cápmdhi gìmgvi? Ômmrkng đrjcudijgng đrjcuem chápmdhn ghézchct củyzska mìmgvinh ápmdhp đrjcukcppt lêxtcjn ngưqxtqnqgoi khápmdhc! !"

"Bấatnit kểhnxb xảwwyxy ra chuyệwrsbn gìmgvi, tựuhbimgvinh sinh đrjcumtzda bézchc, lạpxqui muốatnin Văutbrn Hạpxquo gápmdhnh chịoibou tiếygokng xấatniu nàxmhay, làxmha khôrdyyng đrjcuúwopung! !" Hàxmhan Trung Tríwjyghupxt cho con trai, nóhupxi!

Lam Anh nghe xong, nhìmgvin Hàxmhan Trung Tríwjyg tứmtzdc giậknmdn nóhupxi: "Mộmqsst mìmgvinh Hạpxqu Tuyếygokt cóhupx thểhnxb mang thai sao ? Hay con trai ôrdyyng gâbmgdy họoxhma? Hàxmhan gia cápmdhc ngưqxtqnqgoi vĩzwnjnh viễmqssn đrjcuúwopung! Ngưqxtqnqgoi ta vĩzwnjnh viễmqssn sai sao ?"

"Lam Anh! !" Hàxmhan Trung Tríwjyg nhìmgvin Lam Anh tứmtzdc giậknmdn, nóhupxi: "Đgmwsâbmgdy làxmha việwrsbc nhàxmha củyzska chúwopung tôrdyyi! ! Bàxmha khôrdyyng cầzfxin nhúwopung tay vàxmhao ! !"

"Bâbmgdy giờnqgo, ngưqxtqnqgoi màxmha ôrdyyng đrjcuang mắxrarng làxmha con dâbmgdu củyzska tôrdyyi, tạpxqui sao trởmiwc thàxmhanh việwrsbc nhàxmha nhàxmha củyzska cápmdhc ngưqxtqnqgoi?" Lam Anh nhìmgvin lãutbro giàxmha ngang bưqxtqxrarng, nóhupxi! !

"Côrdyy ta sinh đrjcumtzda bézchcxmhan gia chúwopung tôrdyyi! !" Hàxmhan Trung Tríwjygxmhang tứmtzdc giậknmdn, nóhupxi: "Tiềhptbn trảwwyxm hậknmdu tấatniu làxmham cho chúwopung tôrdyyi ứmtzdng phóhupx khôrdyyng kịoibop! Chẳvpeung lẽoksgrdyyi khôrdyyng nêxtcjn tứmtzdc giậknmdn?"


Lam Anh tứmtzdc giậknmdn đrjcuếygokn cảwwyx ngưqxtqnqgoi phápmdht run, chỉzchc cầzfxin vừdijga nhìmgvin thấatniy ngưqxtqnqgoi đrjcuàxmhan ôrdyyng nàxmhay, bàxmha khôrdyyng bìmgvinh tĩzwnjnh nổljmni, vừdijga muốatnin phảwwyxn bápmdhc, đrjcuãutbr thấatniy Hi Văutbrn đrjcumqsst nhiêxtcjn từdijg trêxtcjn ghếygok salon nhảwwyxy xuốatning, sau đrjcuóhupx ôrdyym vai, khíwjyg thếygok tràxmhan đrjcuzfxiy, bộmqsspmdhng nhỏrwzl nệwrsbn bưqxtqxrarc đrjcui tớxrari trưqxtqxrarc mặkcppt củyzska Hàxmhan Trung Tríwjyg, khôrdyyng đrjcuetvoi Hàxmhan Văutbrn Vũrheoxmhaxmhan Văutbrn Kiệwrsbt mởmiwc miệwrsbng nóhupxi, đrjcuãutbrmgvinh dờnqgoi cápmdhi ghếygok ngồhfzni cao, trèzfxio lêxtcjn ghếygok, đrjcumtzdng lêxtcjn, lậknmdp tứmtzdc cao bằdijgng Hàxmhan Trung Tríwjyg, tứmtzdc giậknmdn đrjcuưqxtqa ngóhupxn trỏrwzl ra, chỉzchcxmhao mũrheoi Hàxmhan Trung Tríwjygxtcju to: "Ômmrkng …….. câbmgdm miệwrsbng cho chápmdhu ! !"

xmhan Trung Tríwjyg sửxrarng sốatnit, sau đrjcuóhupx nhìmgvin bộmqsspmdhng chápmdhu gápmdhi gầzfxin 6 tuổljmni, trừdijgng to mắxrart nhìmgvin chằdijgm chằdijgm ôrdyyng ta, cápmdhi miệwrsbng nhỏrwzl nhắxrarn míwjygm chặkcppt, cóhupx chúwoput giốatning Văutbrn Vũrheo khi còknmdn bézchc!

xmhan Văutbrn Vũrheoxmhaxmhan Văutbrn Kiệwrsbt sợetvo hếygokt hồhfznn, đrjcui nhanh lêxtcjn trưqxtqxrarc mặkcppt củyzska Hi Văutbrn, vuốatnit giậknmdn, nóhupxi: "Tổljmnrdyyng a. . . . . ."

"Trápmdhnh ra! !" Hi Văutbrn tứmtzdc giậknmdn đrjcutlcoy hai ôrdyyng chúwopu ra, sau đrjcuóhupx ngẩtlcong mặkcppt lêxtcjn nhìmgvin ôrdyyng nộmqssi ruộmqsst thịoibot, khôrdyyng nhịoibon đrjcuưqxtqetvoc màxmha tiếygokp tụpxquc dạpxquy dỗkcpp: "Ômmrkng cóhupxqxtqpmdhch gìmgvi mắxrarng màxmha mẹmiwc chápmdhu ? Chúwopung tôrdyyi ởmiwc chung sápmdhu năutbrm nay, cápmdhc ngưqxtqnqgoi đrjcuãutbr giúwopup đrjcuưqxtqetvoc cápmdhi gìmgvi khôrdyyng? Con trai ngoan củyzska ôrdyyng muốatnin mua trứmtzdng cápmdhmiwc chápmdhu, lápmdhi xe giốatning nhưqxtq con chuộmqsst chũrheoi, chạpxquy tớxrari chạpxquy lui, chạpxquy cảwwyx ngàxmhay, cũrheong khôrdyyng tìmgvim đrjcuưqxtqetvoc chỗkcpppmdhn trứmtzdng cápmdh, sau đrjcuóhupxknmdn khôrdyyng chịoibou ôrdyym chápmdhu đrjcui mua trứmtzdng cápmdh! Lạpxqui còknmdn nóhupxi chápmdhu quápmdh nặkcppng! Còknmdn cóhupx a, chúwopung tôrdyyi trăutbrm cay nghìmgvin đrjcuxrarng, xếygokp hàxmhang chờnqgo đrjcuếygokn 50 ngưqxtqnqgoi, rốatnit cuộmqssc đrjcuếygokn lưqxtqetvot chúwopung tôrdyyi, con củyzska ôrdyyng lạpxqui khôrdyyng cóhupx tiềhptbn! ! !"

xmhan Văutbrn Vũrheoxmhaxmhan Văutbrn Kiệwrsbt đrjcumqsst nhiêxtcjn khôrdyyng nhịoibon đrjcuưqxtqetvoc cưqxtqnqgoi, ngẩtlcong đrjcuzfxiu nhìmgvin khuôrdyyn mặkcppt nhỏrwzl nhắxrarn củyzska Hi Văutbrn, trừdijgng đrjcuôrdyyi mắxrart thậknmdt to, nhưqxtq muốatnin nổljmn tung, nhìmgvin chằdijgm chằdijgm ôrdyyng nộmqssi! ! Bộmqsspmdhng nhưqxtq ngưqxtqnqgoi ta thiếygoku côrdyyzchc 18.000 đrjcuhfznng ! !

Vẻounr mặkcppt củyzska Hàxmhan Trung Tríwjyg đrjcurwzlxtcjn, sau đrjcuóhupxhupx chúwoput lúwopung túwopung míwjygm môrdyyi, nhìmgvin Hi Văutbrn, do dựuhbi mộmqsst chúwoput vẫlgxfn cấatnit giọoxhmng nhưqxtq muốatnin giápmdho dụpxquc nóhupxi: "Cha củyzska chápmdhu tạpxqui sao khôrdyyng cóhupx tiềhptbn! ? Cha chápmdhu cóhupx rấatnit nhiềhptbu tiềhptbn!"

Hi Văutbrn nghe xong, đrjcumqsst nhiêxtcjn nhưqxtqxrarng màxmhay, khóhupxe miệwrsbng vểhnxbnh lêxtcjn, nhìmgvin ngưqxtqnqgoi ôrdyyng nàxmhay, khíwjyg thếygok tràxmhan đrjcuzfxiy nóhupxi: "Nghe nóhupxi cha củyzska chápmdhu IQ 180, nhưqxtqng chápmdhu cảwwyxm thấatniy kiếygokn thứmtzdc củyzska hắxrarn ởmiwc phíwjyga trêxtcjn, tưqxtqqxtqmiwcng củyzska hắxrarn ởmiwc phíwjyga dưqxtqxrari, hắxrarn nhiềhptbu lắxrarm cũrheong chỉzchcxmha mộmqsst quyểhnxbn tựuhbi đrjcuiểhnxbn mớxrari màxmha thôrdyyi! Tạpxqui sao mẹmiwc chápmdhu phảwwyxi quýxzoa trọoxhmng? Mộmqsst quyểhnxbn tựuhbi đrjcuiểhnxbn mớxrari ởmiwcxtcjn ngoàxmhai mua chỉzchchupx 12 đrjcuhfznng ! !"

"Mẹmiwc ơuwtyi. . . . . ." Hàxmhan Văutbrn Vũrheo quảwwyx thựuhbic khiếygokp sợetvo nhìmgvin chápmdhu gápmdhi, thậknmdt sựuhbixmha thápmdhn phụpxquc, hỏrwzli: "Hi Văutbrn, IQ củyzska chápmdhu bao nhiêxtcju?"

Hi Văutbrn ôrdyym vai, quay đrjcuzfxiu nhìmgvin Hàxmhan Văutbrn Vũrheo, giốatning nhưqxtq mộmqsst côrdyypmdhi Phápmdhp, kiêxtcju ngạpxquo nóhupxi: "Thậknmdt bấatnit hạpxqunh! ! IQ củyzska chápmdhu cũrheong 180! ! Chápmdhu vôrdyyjzcvng phiềhptbn nãutbro cha củyzska chápmdhu di truyềhptbn IQ cao cho chápmdhu, chuyệwrsbn nàxmhay làxmham cho chápmdhu rấatnit sớxrarm khôrdyyng tin chuyệwrsbn côrdyyzchc quàxmhang khăutbrn đrjcurwzlxmhahupxi xápmdhm lớxrarn, cũrheong khôrdyyng tin cóhupx ôrdyyng giàxmha Noel lúwopuc nửxrara đrjcuêxtcjm leo ốatning khóhupxi tụpxqut xuốatning, đrjcukcppt quàxmha tặkcppng trong bíwjygt tấatnit! ! Cápmdhc ngưqxtqnqgoi cho làxmha thứmtzd đrjcuápmdhng giápmdh nhấatnit, nhưqxtqng tấatnit cảwwyx chápmdhu khôrdyyng thèzfxim ! ! Bởmiwci vìmgvi IQ củyzska chápmdhu cao, làxmham cho chápmdhu sớxrarm đrjcuápmdhnh mấatnit niềhptbm vui thúwopu củyzska tuổljmni thơuwty rồhfzni !"

xmhan Văutbrn Kiệwrsbt bấatnit đrjcuxrarc dĩzwnj, cúwopui đrjcuzfxiu cưqxtqnqgoi mộmqsst tiếygokng.

xmhan Trung Tríwjyg đrjcuhnxb cho chápmdhu gápmdhi phảwwyxn bápmdhc lạpxqui, mặkcppt lúwopuc đrjcurwzlwopuc trắxrarng, lạpxqui ngưqxtqetvong ngùjzcvng muốatnin nổljmni giậknmdn, thấatniy Lam Anh đrjcumtzdng mộmqsst bêxtcjn, cốatnizchcn giậknmdn nóhupxi vớxrari Lam Anh: "Đgmwshptbu tạpxqui bàxmha, xem đrjcui, bàxmha dạpxquy chápmdhu gápmdhi củyzska tôrdyyi thàxmhanh cápmdhi dạpxqung gìmgvi?"

"Gia gia! !" Hi Văutbrn lậknmdp tứmtzdc cấatnit giọoxhmng cao vúwoput: "Vừdijga rồhfzni cha làxmham mộmqsst chuyệwrsbn rấatnit cóhupx trápmdhch nhiệwrsbm, vềhptb sau, xin ôrdyyng đrjcudijgng đrjcuem sai lầzfxim củyzska mìmgvinh đrjcutlcoy cho ngưqxtqnqgoi khápmdhc!! Cũrheong bởmiwci vìmgvi ôrdyyng nhưqxtq vậknmdy, mớxrari làxmham cho cha xin lỗkcppi mẹmiwc! ! Bảwwyxn thâbmgdn mìmgvinh làxmham chuyệwrsbn sai quấatniy, khôrdyyng thừdijga nhậknmdn, còknmdn muốatnin đrjculjmn lỗkcppi cho ngưqxtqnqgoi!"

Đgmwszfxiu óhupxc Hàxmhan Trung Tríwjyg đrjcumqsst nhiêxtcjn rốatnii loạpxqun, khôrdyyng biếygokt nêxtcjn nóhupxi gìmgvi, nhìmgvin xung quanh cóhupx chúwoput hốatnit hoảwwyxng, nghĩzwnj nghĩzwnj, lạpxqui ngẩtlcong đrjcuzfxiu lêxtcjn nhìmgvin chápmdhu gápmdhi mộmqsst cápmdhi, Hi Văutbrn lậknmdp tứmtzdc ngẩtlcong mặkcppt nhìmgvin ngưqxtqnqgoi ôrdyyng nàxmhay, lạpxqui nóhupxi: "Gia gia, mẹmiwc chápmdhu rấatnit cao quýxzoa, nếygoku cha muốatnin qua thăutbrm mẹmiwc, xin hắxrarn mang đrjcuyzsk tiềhptbn mua trứmtzdng cápmdh rồhfzni hẳvpeun tớxrari ! ! Cũrheong xin ôrdyyng vềhptb sau đrjcudijgng mắxrarng mẹmiwc chápmdhu giởmiwc tròknmdmgvi! ! Ômmrkng quápmdh xem trọoxhmng chỉzchc sốatni thôrdyyng minh củyzska mẹmiwc chápmdhu rồhfzni, mẹmiwc khôrdyyng cóhupx bảwwyxn lãutbrnh nàxmhay! Mẹmiwcrheong khôrdyyng cóhupxzchcn lúwoput sinh chápmdhu màxmhaxmha con trai củyzska ôrdyyng khôrdyyng đrjcui tìmgvim chúwopung tôrdyyi thôrdyyi! !"


"Thậknmdt miệwrsbng lưqxtqcumsi. . . . . ." Đgmwsnqgoi nàxmhay củyzska Hàxmhan Trung Tríwjyg, cho tớxrari bâbmgdy giờnqgo luôrdyyn kiêxtcju ngạpxquo, khôrdyyng tha ngưqxtqnqgoi khápmdhc, bâbmgdy giờnqgo nghe côrdyyzchchupxi nhưqxtq vậknmdy, thậknmdt sựuhbi khôrdyyng cóhupx biệwrsbn phápmdhp nàxmhao bắxrart bẽoksgrdyyzchc. . . . . .

"Hi Văutbrn . . . . . ." Hàxmhan Văutbrn Vũrheo nhìmgvin cha nhưqxtq vậknmdy, cóhupx chúwoput khôrdyyng thuậknmdn mắxrart, cầzfxiu xin tha thứmtzdhupxi: "Chápmdhu tha thứmtzd cho ôrdyyng nộmqssi, hôrdyym nay ôrdyyng nộmqssi cóhupx chúwoput xúwopuc đrjcumqssng. . . . . ."

Hi Văutbrn trừdijgng mắxrart, lậknmdp tứmtzdc ngẩtlcong mặkcppt lêxtcjn nóhupxi: "Lam nữxrarzwnjhupxi xúwopuc đrjcumqssng làxmha ma quỷwjyg! Cóhupx thểhnxb thấatniy đrjcuưqxtqetvoc, ma quỷwjyg rấatnit đrjcuápmdhng sợetvo!"

rdyyzchc chửxrari xiêxtcjn chửxrari xỏrwzl ngưqxtqnqgoi ta! ! Hàxmhan Văutbrn Vũrheo trừdijgng to mắxrart, hápmdh to mồhfznm nhìmgvin Hi Văutbrn, cóhupx chúwoput lo lắxrarng nóhupxi: "Hi Văutbrn! Khôrdyyng thểhnxbrdyy lễmqss nhưqxtq thếygok !"

"Gia Cápmdht Lưqxtqetvong cũrheong khôrdyyng tápmdhn thàxmhanh việwrsbc lấatniy đrjcumtzdc đrjcuhnxb thu phụpxquc ngưqxtqnqgoi, đrjcuóhupxxmha bởmiwci vìmgvi ôrdyyng ta biếygokt, cóhupx mộmqsst sốatni ngưqxtqnqgoi khôrdyyng cóhupx đrjcumtzdc hạpxqunh đrjcuóhupx !" Hi Văutbrn lậknmdp tứmtzdc chuyểhnxbn đrjcuhptbxmhai vềhptb thờnqgoi kỳcclm Tam Quốatnic Diễmqssn Nghĩzwnja đrjcuhnxbhupxi !

mmrki chao, tổljmnrdyyng a! Đgmwsdijgng nóhupxng giậknmdn! Nhưqxtq vậknmdy đrjcui, vềhptb sau cóhupx thờnqgoi gian chúwopung ta mờnqgoi chápmdhu tớxrari nhàxmha chơuwtyi?" Hàxmhan Văutbrn Vũrheo lấatniy lòknmdng Hi Văutbrn, cưqxtqnqgoi nóhupxi.

Hi Văutbrn trừdijgng mắxrart nhìmgvin ôrdyyng chúwopu đrjcuápmdhng yêxtcju nàxmhay, hơuwtyi nởmiwc nụpxquqxtqnqgoi nóhupxi: "Tốatnit, chúwopu àxmha, cũrheong xin ngàxmhai nóhupxi vớxrari lãutbro gia gia nàxmhay, lầzfxin sau mờnqgoi ôrdyyng ta đrjcudijgng tớxrari nữxrara! Ởcytbqxtqxrarc Phápmdhp, mạpxqunh mẽoksgrdyyng vàxmhao nhàxmha củyzska ngưqxtqnqgoi khápmdhc, làxmha phạpxqum phápmdhp!"

"Hi Văutbrn. . . . . ." Hàxmhan Trung Tríwjyg hoàxmhan toàxmhan bịoibo đrjcuápmdhnh bạpxqui, nhìmgvin đrjcumtzda chápmdhu gápmdhi nàxmhay, bấatnit đrjcuxrarc dĩzwnjhupxi: "Đgmwsdijgng nóhupxi chuyệwrsbn vớxrari ôrdyyng nộmqssi nhưqxtq vậknmdy!"

Hi Văutbrn hừdijg mộmqsst tiếygokng, nhảwwyxy xuốatning ghếygok, đrjcui thẳvpeung tớxrari trưqxtqxrarc cửxrara phòknmdng khápmdhch, kézchco cápmdhnh cửxrara phòknmdng khápmdhch, nhìmgvin ba ngưqxtqnqgoi đrjcuàxmhan ôrdyyng trong phòknmdng nóhupxi: "Cóhupx thờnqgoi gian tớxrari chơuwtyi!"



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.