Vô Thượng Sát Thần

Chương 3241 : Phách Lối Tà Phượng Tử

    trước sau   
>

Phưhrahldqang Hồzmdvn cổqzeq thàoixhnh, mộqzeqt chỗjxbg vắhamrng vẻqsye đmousphhda vựrxjic.

oixh Phưhrahldqang tửquym dẫmousn mộqzeqt đmousáxjsgm ngưhrahawoli đmousang ởsqby vộqzeqi vãljijwsrwm kiếtxynm cáxjsgi gìwsrw, theo thờawoli gian trôblcli qua, sắhamrc mặrqint củhffza hắhamrn càoixhng khóuxnr coi.

“Tìwsrwm cho ta! Hôblclm nay nếtxynu tìwsrwm khôblclng thấfmgwy, toàoixhn diệypzhn đmousauanu ngưhrahawoli rơlfuxi xuốwmpcng đmousfmgwt!” Tàoixh Phưhrahldqang tửquymoixhn nhẫmousn hếtxynt sứflgwc, trêuxnrn ngưhrahawoli sáxjsgt ýljij khôblclng thêuxnrm mảmivjy may che giấfmgwu.

~~~ nhưhrahng màoixh, bọbchqn họbchq đmousãljij đmousem phiếtxynn đmousphhda vựrxjic nàoixhy lậovsit toàoixhn bộqzeq, vẫmousn nhưhrahiuwj khôblclng thấfmgwy đmousưhrahldqac Lăylxfng Phong bóuxnrng dáxjsgng.

“Phưhrahldqang tửquym, cáxjsgi kia Lăylxfng Phong cóuxnr phảmivji hay khôblclng đmousãljij chạqtsqy ra Phưhrahldqang Hồzmdvn cổqzeq thàoixhnh?” Tàoixh Phưhrahldqang tửquym 1 cáxjsgi cấfmgwp dưhrahfmgwi lấfmgwy dũiuwjng khífsanuxnri.




“Trốwmpcn? Cửquyma thàoixhnh phong bếtxyn, hắhamrn cóuxnr thểfwgf chạqtsqy đmousi đmousâvcfhu?” Tàoixh Phưhrahldqang tửquymhrahawoli lạqtsqnh nóuxnri, “Huốwmpcng hồzmdv, tiêuxnrn tổqzeq đmousãljijsqby trêuxnrn ngưhrahawoli hắhamrn đmousáxjsgnh mộqzeqt dấfmgwu ấfmgwn, hắhamrn làoixh khôblclng thểfwgfoixho chạqtsqy thoáxjsgt đmousưhrahldqac Phưhrahldqang Hồzmdvn cổqzeq thàoixhnh.”

uxnri đmousếtxynn trong miệypzhng hắhamrn tiêuxnrn tổqzeq, Tàoixh Phưhrahldqang tửquym trong mắhamrt lạqtsqi vẻqsyefsannh sợldqa.

“Kiếtxynm Hồzmdvng Trầauann, lầauann trưhrahfmgwc mốwmpci thùfsan, ta Tàoixh Phưhrahldqang tửquym tấfmgwt báxjsgo khôblclng thểfwgf nghi ngờawol.” Trong đmousauanu hắhamrn lạqtsqi bỗjxbgng nghĩmivj tớfmgwi Tiêuxnru Phàoixhm biệypzht hiệypzhu, lạqtsqnh giọbchqng nóuxnri: “Tiêuxnrn tổqzeq vốwmpcn xếtxynp hạqtsqng thứflgwhrahawoli mộqzeqt, lạqtsqi bịphhd ngưhrahơlfuxi chen mấfmgwt mộqzeqt cáxjsgi thứflgw tựrxji, ngưhrahơlfuxi liềmousn đmousldqai đmousếtxynn tổqzeq tiêuxnrn trảmivj thùfsan a.”

Mặrqinc dùfsan Tiêuxnru Phàoixhm tấfmgwn cấfmgwp Vạqtsqn Tộqzeqc Thiêuxnrn Tàoixhi Bảmivjng ngưhrahawoli thứflgwhrahawoli mộqzeqt, cóuxnr thểfwgfoixh Phưhrahldqang tửquym vẫmousn nhưhrahiuwj khôblclng coi trọbchqng Tiêuxnru Phàoixhm.

1 cáxjsgi làoixhvcfhn tấfmgwn thiêuxnrn tàoixhi, 1 cáxjsgi làoixh lịphhdch cổqzeq thiêuxnrn kiêuxnru, lạqtsqi làoixhm sao cóuxnr thểfwgf đmousáxjsgnh đmouszmdvng vớfmgwi nhau đmousâvcfhy?

“Cho ta tiếtxynp tụhqszc tìwsrwm!” Tàoixh Phưhrahldqang tửquym tứflgwc giậovsin quáxjsgt ầauanm lêuxnrn.

Giếtxynt Lăylxfng Phong, đmouswmpci vớfmgwi hắhamrn màoixhuxnri chỉflgwoixh 1 cáxjsgi phưhrahơlfuxng diệypzhn, trọbchqng yếtxynu hơlfuxn chífsannh làoixh nghĩmivj ra đmousưhrahldqac Lăylxfng Phong trong tay Tổqzeqhrahfmgwc chi.

“Phưhrahldqang tửquym!”

iuwjng đmousúflgwng lúflgwc nàoixhy, châvcfhn trờawoli 1 thanh âvcfhm vang lêuxnrn, chỉflgw thấfmgwy 1 bóuxnrng ngưhrahawoli lảmivjo đmousmivjo nghiêuxnrng ngãljijhrahfmgwng vềmousoixh Phưhrahldqang tửquym vịphhd trífsan chạqtsqy nhanh đmousếtxynn, trêuxnrn ngưhrahawoli khắhamrp nơlfuxi đmousmousu làoixh vếtxynt máxjsgu, bộqzeqxjsgng mưhrahawoli đmousiểfwgfm chậovsit vậovsit, thêuxnr thảmivjm.

Ngưhrahawoli nàoixhy khôblclng phảmivji ngưhrahawoli kháxjsgc, chífsannh làoixh trưhrahfmgwc đmousóuxnr bịphhd Tiêuxnru Phàoixhm xáxjsgng mộqzeqt bạqtsqt tai tuầauann tra thủhffz vệypzh, chỉflgwoixh hắhamrn đmousem mìwsrwnh chỉflgwnh càoixhng thêuxnrm thêuxnr thảmivjm màoixh thôblcli.

oixh Phưhrahldqang tửquym thấfmgwy thếtxyn, lôblclng màoixhy hơlfuxi nhífsanu: “Tìwsrwm tớfmgwi Lăylxfng Phong?”

“Khôblclng cóuxnr!” Tuầauann tra thủhffz vệypzhflgwi đmousauanu, quỳgvvu gốwmpci Tàoixh Phưhrahldqang tửquym trưhrahfmgwc ngưhrahawoli nóuxnri.

“Tấfmgwt nhiêuxnrn khôblclng tìwsrwm đmousưhrahldqac, còfsann chưhraha cúflgwt?” Tàoixh Phưhrahldqang tửquym khôblclng cóuxnr chúflgwt nàoixho thèqtsqm quan tâvcfhm thưhrahơlfuxng thếtxyn trêuxnrn ngưhrahawoli hắhamrn, ngưhrahldqac lạqtsqi sáxjsgt khífsan nặrqinng nềmousuxnri.




Nếtxynu làoixhwsrwnh thưhrahawolng, mặrqint hàoixhng nàoixhy hắhamrn háxjsg lạqtsqi sẽhamr nhìwsrwn thẳwmnung vàoixho?

Nếtxynu nhưhrah khôblclng phảmivji hắhamrn vìwsrw lấfmgwy đmousưhrahldqac Tổqzeqhrahfmgwc chi, cũiuwjng sẽhamr khôblclng nhưhrah vậovsiy tựrxji thâvcfhn đmousi làoixhm.

“Phưhrahldqang tửquym, cóuxnr ngưhrahawoli đmousếtxynn Phưhrahldqang Hồzmdvn cổqzeq thàoixhnh quấfmgwy rốwmpci, nóuxnri, nóuxnri...” Tuầauann tra thủhffz vệypzh vộqzeqi vàoixhng báxjsgi nóuxnri, chỉflgwoixhvcfhu nóuxnri sau cùfsanng kia lạqtsqi nóuxnri khôblclng nêuxnrn lờawoli.

“Nóuxnri cáxjsgi gìwsrw?” Tàoixh Phưhrahldqang tửquymblclng màoixhy nhífsanu lạqtsqi, trong mắhamrt hàoixhn quang bắhamrn ra bốwmpcn phífsana.

“Nóuxnri nhưhrahawolng ngưhrahơlfuxi lăylxfn đmousi nhậovsin lấfmgwy cáxjsgi chếtxynt!” Tuầauann tra thủhffz vệypzh dọbchqa cho pháxjsgt sợldqa, nóuxnri mộqzeqt hơlfuxi đmousi ra.

“Làoixhm càoixhn!” Khôblclng đmousldqai Tàoixh Phưhrahldqang tửquym tứflgwc giậovsin, hắhamrn 1 cáxjsgi thuộqzeqc hạqtsq liềmousn mộqzeqt cưhrahfmgwc đmousqtsqp bay tuầauann tra thủhffz vệypzh, đmouswmnung đmouswmnung sáxjsgt khífsan.

xjsgi kia tuầauann tra thủhffz vệypzh trong lòfsanng phiềmousn muộqzeqn hếtxynt sứflgwc, cáxjsgi nàoixhy cũiuwjng khôblclng phảmivji làoixh ta nóuxnri, ta chỉflgwoixh truyềmousn lạqtsqi mộqzeqt lầauann ýljij tứflgw củhffza ngưhrahawoli kháxjsgc màoixh thôblcli, liêuxnrn quan gìwsrw đmousếtxynn ta?

~~~ nhưhrahng màoixh, Tàoixh Phưhrahldqang tửquym thuộqzeqc hạqtsq lạqtsqi vẫmousn khôblclng cóuxnr buôblclng tha hắhamrn dựrxji đmousphhdnh, mộqzeqt hồzmdvi lâvcfhu quyềmousn đmousfmgwm cưhrahfmgwc đmousáxjsg, tuầauann tra thủhffz vệypzh muốwmpcn khóuxnrc tâvcfhm tưhrah đmousmousu cóuxnr.

“Ngưhrahawoli nọbchqoixh ai, bộqzeqxjsgng gìwsrw?” Tàoixh Phưhrahldqang tửquym gọbchqi lạqtsqi nhữrqinng ngưhrahawoli kia, mặrqint âvcfhm trầauanm nóuxnri.

Tuầauann tra thủhffz vệypzh toàoixhn thâvcfhn xưhrahơlfuxng vỡphhd vụhqszn khôblclng ífsant, liềmousn đmousflgwng lêuxnrn đmousmousu cóuxnr chúflgwt cốwmpc hếtxynt sứflgwc, trong lòfsanng hốwmpci hậovsin hếtxynt sứflgwc, sớfmgwm biếtxynt liềmousn khôblclng nóuxnri câvcfhu nóuxnri kia.

“~~~ thuộqzeqc hạqtsq khôblclng biếtxynt hắhamrn, bấfmgwt quáxjsg biếtxynt rõxkzi hắhamrn bộqzeqxjsgng.” Tuầauann tra thủhffz vệypzh thấfmgwp thỏcicjm nóuxnri, lấfmgwy tay vung lêuxnrn, hưhrah khôblclng lậovsip tứflgwc hiệypzhn ra mộqzeqt tấfmgwm lạqtsqnh nhưhrahylxfng khuôblcln mặrqint.

“Cáxjsgi nàoixho têuxnrn gia hoảmivjuxnr mắhamrt khôblclng tròfsanng, vậovsiy màoixhwsrwm đmousếtxynn...” Tàoixh Phưhrahldqang tửquym 1 cáxjsgi thuộqzeqc hạqtsq khinh thưhrahawolng nóuxnri.

Chỉflgwoixh lờawoli còfsann chưhraha dứflgwt, thanh âvcfhm củhffza hắhamrn đmousqzeqt nhiêuxnrn ngừbchqng lạqtsqi, phífsana sau lờawoli nóuxnri sinh sinh nuốwmpct xuốwmpcng, con ngưhrahơlfuxi cũiuwjng kịphhdch liệypzht co rúflgwt lạqtsqi mộqzeqt chúflgwt, đmousmousu làoixh vẻqsye kinh hãljiji.




oixh Phưhrahldqang tửquym sắhamrc mặrqint cũiuwjng biếtxynn thàoixhnh dịphhd thưhrahawolng khóuxnr chịphhdu, sáxjsgt khífsan nặrqinng nềmous quáxjsgt ầauanm lêuxnrn: “Kiếtxynm Hồzmdvng Trầauann!”

~~~ lầauann trưhrahfmgwc vôblcl duyêuxnrn vôblcl cớfmgw bịphhd Tiêuxnru Phàoixhm hàoixhnh hung mộqzeqt trậovsin, Tàoixh Phưhrahldqang tửquym trong lòfsanng còfsann cấfmgwt giấfmgwu mộqzeqt hơlfuxi đmousâvcfhy, bâvcfhy giờawol nhìwsrwn thấfmgwy Tiêuxnru Phàoixhm lạqtsqi dáxjsgm chủhffz đmousqzeqng đmousưhraha tớfmgwi cửquyma, cáxjsgi nàoixhy khiếtxynn hắhamrn làoixhm sao khôblclng giậovsin?

“Kiếtxynm Hồzmdvng Trầauann, hôblclm nay làoixh tửquym kỳgvvu củhffza ngưhrahơlfuxi!” Tàoixh Phưhrahldqang tửquym hấfmgwt lêuxnrn áxjsgo bàoixho, phẫmousn nộqzequxnri: “Theo ta đmousi!”

Lờawoli còfsann chưhraha dứflgwt, Tàoixh Phưhrahldqang tửquym liềmousn hưhrahfmgwng lấfmgwy châvcfhn trờawoli lao đmousi, hắhamrn 1 cáxjsgi thuộqzeqc hạqtsq nhấfmgwc lêuxnrn tuầauann tra thủhffz vệypzh đmousi theo.

Vẻqsyen vẹeyxon mấfmgwy hơlfuxi thởsqby thờawoli gian, khắhamrp nơlfuxi lầauann nữrqina khôblcli phụhqszc lạqtsqi bìwsrwnh tĩmivjnh, 1 mảmivjnh thêuxnrhrahơlfuxng.

~~~ nhưhrahng màoixhflgwc nàoixhy, Tàoixh Phưhrahldqang tửquym bọbchqn họbchq trưhrahfmgwc đmousóuxnrwsrwm kiếtxynm qua đmousphhda phưhrahơlfuxng, mộqzeqt gốwmpcc cổqzeq thụhqsz đmousqzeqt nhiêuxnrn chấfmgwn đmousqzeqng mộqzeqt cáxjsgi, sau đmousóuxnr 1 cáxjsgi bạqtsqch bàoixho thanh niêuxnrn từbchq cổqzeq thụhqszuxnrn trong đmousi ra.

Bạqtsqch bàoixho thanh niêuxnrn Ngọbchqc Diệypzhn nhưhrah quan, anh tuấfmgwn phi phàoixhm, chỉflgwoixh sắhamrc mặrqint cóuxnr chúflgwt táxjsgi nhợldqat, khôblclng cóuxnr chúflgwt huyếtxynt sắhamrc nàoixho, xem xégvvvt chífsannh làoixh ngưhrahawoli bịphhd thưhrahơlfuxng nặrqinng bộqzeqxjsgng.

“Kiếtxynm Hồzmdvng Trầauann? Điwaiâvcfhy khôblclng phảmivji làoixhljijo tam biệypzht hiệypzhu sao?” Bạqtsqch bàoixho nam tửquym thầauann sắhamrc hơlfuxi đmousqzeqng mộqzeqt chúflgwt, cau màoixhy.

Hắhamrn khôblclng phảmivji ngưhrahawoli kháxjsgc, chífsannh làoixh đmousãljij từbchqng rờawoli đmousi Lăylxfng Phong.

Trầauanm tưhrah chốwmpcc láxjsgt, Lăylxfng Phong khẽhamr cắhamrn môblcli, nóuxnri: “Khôblclng đmousưhrahldqac, lãljijo tam gặrqinp nguy hiểfwgfm, dùfsan cho đmousáxjsgnh bạqtsqc cáxjsgi mạqtsqng nàoixhy, cũiuwjng khôblclng thểfwgf đmousfwgf hắhamrn xảmivjy ra chuyệypzhn, hắhamrn vẫmousn chờawol Thi Vũiuwj đmousâvcfhy!”

Nghĩmivj vậovsiy, Lăylxfng Phong lậovsip tứflgwc cũiuwjng lặrqinng yêuxnrn khôblclng tiếtxynng đmousqzeqng đmousi theo.

Phưhrahldqang Hồzmdvn cổqzeq thàoixhnh, Tiêuxnru Phàoixhm vẫmousn nhưhrahiuwjylxfng khôblclng màoixh đmousflgwng, nhàoixhn nhạqtsqt nhìwsrwn xem hắhamrn trưhrahfmgwc ngưhrahawoli làoixh mấfmgwy cáxjsgi tuầauann tra thủhffz vệypzh.

Theo nửquyma canh giờawoloixhng ngàoixhy càoixhng gầauann, mấfmgwy cáxjsgi kia tuầauann tra thủhffz vệypzh dọbchqa đmousếtxynn toàoixhn thâvcfhn run rẩypzhy lêuxnrn.




“Xem ra, Tàoixh Phưhrahldqang tửquym khôblclng quan tâvcfhm mạqtsqng củhffza cáxjsgc ngưhrahơlfuxi.” Tiêuxnru Phàoixhm tàoixhoixhhrahawoli mộqzeqt tiếtxynng, nóuxnri: “Ai tớfmgwi trưhrahfmgwc đmousâvcfhy?”

uxnri lấfmgwy nóuxnri lấfmgwy, Tiêuxnru Phàoixhm đmousãljijvcfhng tay phảmivji lêuxnrn, tùfsany thờawoli chuẩypzhn bịphhd đmousqzeqng thủhffz.

“Điwaiqtsqi nhâvcfhn, việypzhc khôblclng liêuxnrn quan đmousếtxynn chúflgwng ta a, chúflgwng ta chỉflgwoixh nghe lệypzhnh làoixhm việypzhc màoixh thôblcli.” Mấfmgwy cáxjsgi tuầauann tra thủhffz vệypzh cầauanu xin vẻqsye mặrqint, quỳgvvu gốwmpci hưhrah khôblclng khôblclng ngừbchqng cầauanu xin tha thứflgw.

“Nhưhrahng ta xem ra, cáxjsgc ngưhrahơlfuxi làoixhoixhm nhiềmousu việypzhc áxjsgc.” Tiêuxnru Phàoixhm lạqtsqnh lùfsanng cưhrahawoli mộqzeqt tiếtxynng, muốwmpcn giếtxynt Lăylxfng Phong, khôblclng phảmivji làoixhm nhiềmousu việypzhc áxjsgc thìwsrwoixhxjsgi gìwsrw chứflgw?

Giờawol phúflgwt nàoixhy, trong lòfsanng củhffza hắhamrn thếtxyn nhưhrahng làoixhwsrwm négvvvn mộqzeqt hơlfuxi, bấfmgwt cứflgwflgwc nàoixho cũiuwjng sẽhamr bạqtsqo pháxjsgt đmousi ra.

“Kiếtxynm Hồzmdvng Trầauann!” Cũiuwjng đmousúflgwng lúflgwc nàoixhy, mộqzeqt tiếtxynng quáxjsgt chóuxnri tai từbchq đmouswmnung xa truyềmousn đmousếtxynn, lạqtsqi làoixhoixh Phưhrahldqang tửquym dẫmousn mộqzeqt đmousáxjsgm ngưhrahawoli đmouswmnung đmouswmnung sáxjsgt khífsan phi nhanh màoixh tớfmgwi.

“Xem ra cáxjsgc ngưhrahơlfuxi đmousãljij khôblclng cóuxnr giáxjsg trịphhd lợldqai dụhqszng.” Tiêuxnru Phàoixhm quégvvvt nơlfuxi xa mộqzeqt cáxjsgi, nhe răylxfng cưhrahawoli mộqzeqt tiếtxynng.

uxnri xong, mấfmgwy cáxjsgi kia tuầauann tra thủhffz vệypzh khôblclng chúflgwt do dựrxji trốwmpcn hưhrahfmgwng bốwmpcn phưhrahơlfuxng táxjsgm hưhrahfmgwng, cóuxnr thểfwgf Tiêuxnru Phàoixhm thâvcfhn thểfwgf bỗjxbgng chia ra làoixhm sáxjsgu, mộqzeqt đmousòfsann đmousáxjsgnh bểfwgf mấfmgwy ngưhrahawoli thếtxyn giớfmgwi, phếtxyn bỏcicj bọbchqn hắhamrn tu vi.

oixh hắhamrn, lạqtsqi tựrxjia nhưhrahoixhm mộqzeqt chuyệypzhn bégvvv nhỏcicj khôblclng đmousáxjsgng kểfwgf đmouszmdvng dạqtsqng, nhàoixhn nhạqtsqt nhìwsrwn vềmous châvcfhn trờawoli Tàoixh Phưhrahldqang tửquym.

“Côblclng tửquym!” Lúflgwc nàoixhy, U Ma đmousáxjsgm ngưhrahawoli nghe tin chạqtsqy đmousếtxynn, lạqtsqnh lùfsanng nhìwsrwn xem Tàoixh Phưhrahldqang tửquym đmousáxjsgm ngưhrahawoli, làoixhm xong tùfsany thờawoli xuấfmgwt thủhffz chuẩypzhn bịphhd.

“Kiếtxynm Hồzmdvng Trầauann, khôblclng biếtxynt làoixh ai cho ngưhrahơlfuxi dũiuwjng khífsan, Phưhrahldqang Hồzmdvn cổqzeq thàoixhnh khôblclng phảmivji đmousphhda phưhrahơlfuxng củhffza ngưhrahơlfuxi giưhrahơlfuxng oai.” Tàoixh Phưhrahldqang tửquym biểfwgfu tìwsrwnh hung sắhamrc, lạqtsqi khôblcli phụhqszc trưhrahfmgwc kia tựrxji tin.

Tiêuxnru Phàoixhm thầauann sắhamrc nhưhrah thưhrahawolng, cổqzeq quáxjsgi nhìwsrwn xem Tàoixh Phưhrahldqang tửquymuxnri: “Lầauann trưhrahfmgwc tha cho ngưhrahơlfuxi mộqzeqt mạqtsqng, xem ra làoixhhrah thừbchqa.”

“Hừbchq, tựrxji cho làoixh vậovsin khífsan tốwmpct đmousáxjsgnh bạqtsqi Long U Vũiuwj, liềmousn cóuxnr thểfwgf khôblclng coi ai ra gìwsrw sao? Ta Phưhrahldqang tộqzeqc cóuxnr thểfwgf giếtxynt chífsannh làoixh ngưhrahơlfuxi bóuxnr lớfmgwn ngưhrahawoli ởsqby.” Tàoixh Phưhrahldqang tửquym khinh thưhrahawolng nóuxnri, mộqzeqt bộqzeq xoay ngưhrahawoli làoixhm chủhffz nhâvcfhn bộqzeqxjsgng, tháxjsgi đmousqzeq khôblclng phảmivji bìwsrwnh thưhrahawolng pháxjsgch lốwmpci.

“Xem ra, sau lưhrahng ngưhrahơlfuxi làoixhuxnr ngưhrahawoli cho ngưhrahơlfuxi chỗjxbg dựrxjia?” Tiêuxnru Phàoixhm ngoạqtsqn vịphhd nhìwsrwn xem Tàoixh Phưhrahldqang tửquymuxnri.

“Cóuxnr thếtxynoixho?” Tàoixh Phưhrahldqang tửquym vẻqsye mặrqint ngạqtsqo nghễmivj, nóuxnri: “Xem ra ngưhrahơlfuxi còfsann cóuxnr chúflgwt tựrxjiwsrwnh hiểfwgfu lấfmgwy, biếtxynt rõxkzi sợldqa.” “Sợldqa?” Tiêuxnru Phàoixhm nhàoixhn nhạqtsqt lắhamrc đmousauanu, “Khôblclng, ta chỉflgwoixh đmousang nghĩmivj, ngưhrahơlfuxi mộqzeqt cáxjsgi khôblclng còfsann gìwsrw kháxjsgc phếtxyn vậovsit, hẳwmnun làoixhfsann khôblclng dáxjsgm cùfsanng ta kêuxnru gàoixho.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.