Vô Thượng Sát Thần

Chương 3241 : Phách Lối Tà Phượng Tử

    trước sau   
>

Phưhinkxzwsng Hồenjxn cổyyha thàxzwsnh, mộvwwut chỗceor vắuwfxng vẻlcdf đubgxeawva vựfhzmc.

xzws Phưhinkxzwsng tửfmac dẫmvuvn mộvwwut đubgxájpjzm ngưhinkmyphi đubgxang ởmrbn vộvwwui vãlpomfhzmm kiếoygrm cájpjzi gìfhzm, theo thờmyphi gian trôxgtki qua, sắuwfxc mặjfrwt củbosba hắuwfxn càxzwsng khóvrje coi.

“Tìfhzmm cho ta! Hôxgtkm nay nếoygru tìfhzmm khôxgtkng thấntzby, toàxzwsn diệncftn đubgxmrbnu ngưhinkmyphi rơcmasi xuốyuxcng đubgxntzbt!” Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmacxzwsn nhẫmvuvn hếoygrt sứrjiyc, trênxban ngưhinkmyphi sájpjzt ýoygr khôxgtkng thênxbam mảmvuvy may che giấntzbu.

~~~ nhưhinkng màxzws, bọhinkn họhink đubgxãlpom đubgxem phiếoygrn đubgxeawva vựfhzmc nàxzwsy lậnaost toàxzwsn bộvwwu, vẫmvuvn nhưhinkrjiy khôxgtkng thấntzby đubgxưhinkxzwsc Lăpiwbng Phong bóvrjeng dájpjzng.

“Phưhinkxzwsng tửfmac, cájpjzi kia Lăpiwbng Phong cóvrje phảmvuvi hay khôxgtkng đubgxãlpom chạceory ra Phưhinkxzwsng Hồenjxn cổyyha thàxzwsnh?” Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac 1 cájpjzi cấntzbp dưhinkijjei lấntzby dũrjiyng khíceorvrjei.




“Trốyuxcn? Cửfmaca thàxzwsnh phong bếoygr, hắuwfxn cóvrje thểflto chạceory đubgxi đubgxâivmau?” Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmachinkmyphi lạceornh nóvrjei, “Huốyuxcng hồenjx, tiênxban tổyyha đubgxãlpommrbn trênxban ngưhinkmyphi hắuwfxn đubgxájpjznh mộvwwut dấntzbu ấntzbn, hắuwfxn làxzws khôxgtkng thểfltoxzwso chạceory thoájpjzt đubgxưhinkxzwsc Phưhinkxzwsng Hồenjxn cổyyha thàxzwsnh.”

vrjei đubgxếoygrn trong miệncftng hắuwfxn tiênxban tổyyha, Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac trong mắuwfxt lạceori vẻlcdfceornh sợxzws.

“Kiếoygrm Hồenjxng Trầmrbnn, lầmrbnn trưhinkijjec mốyuxci thùnaos, ta Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac tấntzbt bájpjzo khôxgtkng thểflto nghi ngờmyph.” Trong đubgxmrbnu hắuwfxn lạceori bỗceorng nghĩenjx tớijjei Tiênxbau Phàxzwsm biệncftt hiệncftu, lạceornh giọhinkng nóvrjei: “Tiênxban tổyyha vốyuxcn xếoygrp hạceorng thứrjiyhinkmyphi mộvwwut, lạceori bịeawv ngưhinkơcmasi chen mấntzbt mộvwwut cájpjzi thứrjiy tựfhzm, ngưhinkơcmasi liềfuqnn đubgxxzwsi đubgxếoygrn tổyyha tiênxban trảmvuv thùnaos a.”

Mặjfrwc dùnaos Tiênxbau Phàxzwsm tấntzbn cấntzbp Vạceorn Tộvwwuc Thiênxban Tàxzwsi Bảmvuvng ngưhinkmyphi thứrjiyhinkmyphi mộvwwut, cóvrje thểfltoxzws Phưhinkxzwsng tửfmac vẫmvuvn nhưhinkrjiy khôxgtkng coi trọhinkng Tiênxbau Phàxzwsm.

1 cájpjzi làxzwsivman tấntzbn thiênxban tàxzwsi, 1 cájpjzi làxzws lịeawvch cổyyha thiênxban kiênxbau, lạceori làxzwsm sao cóvrje thểflto đubgxájpjznh đubgxenjxng vớijjei nhau đubgxâivmay?

“Cho ta tiếoygrp tụuwfxc tìfhzmm!” Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac tứrjiyc giậnaosn quájpjzt ầmrbnm lênxban.

Giếoygrt Lăpiwbng Phong, đubgxyuxci vớijjei hắuwfxn màxzwsvrjei chỉnqsoxzws 1 cájpjzi phưhinkơcmasng diệncftn, trọhinkng yếoygru hơcmasn chíceornh làxzws nghĩenjx ra đubgxưhinkxzwsc Lăpiwbng Phong trong tay Tổyyhahinkijjec chi.

“Phưhinkxzwsng tửfmac!”

rjiyng đubgxúpiwbng lúpiwbc nàxzwsy, châivman trờmyphi 1 thanh âivmam vang lênxban, chỉnqso thấntzby 1 bóvrjeng ngưhinkmyphi lảmvuvo đubgxmvuvo nghiênxbang ngãlpomhinkijjeng vềfuqnxzws Phưhinkxzwsng tửfmac vịeawv tríceor chạceory nhanh đubgxếoygrn, trênxban ngưhinkmyphi khắuwfxp nơcmasi đubgxfuqnu làxzws vếoygrt májpjzu, bộvwwujpjzng mưhinkmyphi đubgxiểfltom chậnaost vậnaost, thênxba thảmvuvm.

Ngưhinkmyphi nàxzwsy khôxgtkng phảmvuvi ngưhinkmyphi khájpjzc, chíceornh làxzws trưhinkijjec đubgxóvrje bịeawv Tiênxbau Phàxzwsm xájpjzng mộvwwut bạceort tai tuầmrbnn tra thủbosb vệncft, chỉnqsoxzws hắuwfxn đubgxem mìfhzmnh chỉnqsonh càxzwsng thênxbam thênxba thảmvuvm màxzws thôxgtki.

xzws Phưhinkxzwsng tửfmac thấntzby thếoygr, lôxgtkng màxzwsy hơcmasi nhíceoru: “Tìfhzmm tớijjei Lăpiwbng Phong?”

“Khôxgtkng cóvrje!” Tuầmrbnn tra thủbosb vệncftpiwbi đubgxmrbnu, quỳudpw gốyuxci Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac trưhinkijjec ngưhinkmyphi nóvrjei.

“Tấntzbt nhiênxban khôxgtkng tìfhzmm đubgxưhinkxzwsc, còyqrin chưhinka cúpiwbt?” Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac khôxgtkng cóvrje chúpiwbt nàxzwso thèsfbxm quan tâivmam thưhinkơcmasng thếoygr trênxban ngưhinkmyphi hắuwfxn, ngưhinkxzwsc lạceori sájpjzt khíceor nặjfrwng nềfuqnvrjei.




Nếoygru làxzwsfhzmnh thưhinkmyphng, mặjfrwt hàxzwsng nàxzwsy hắuwfxn hájpjz lạceori sẽquwg nhìfhzmn thẳtlapng vàxzwso?

Nếoygru nhưhink khôxgtkng phảmvuvi hắuwfxn vìfhzm lấntzby đubgxưhinkxzwsc Tổyyhahinkijjec chi, cũrjiyng sẽquwg khôxgtkng nhưhink vậnaosy tựfhzm thâivman đubgxi làxzwsm.

“Phưhinkxzwsng tửfmac, cóvrje ngưhinkmyphi đubgxếoygrn Phưhinkxzwsng Hồenjxn cổyyha thàxzwsnh quấntzby rốyuxci, nóvrjei, nóvrjei...” Tuầmrbnn tra thủbosb vệncft vộvwwui vàxzwsng bájpjzi nóvrjei, chỉnqsoxzwsivmau nóvrjei sau cùnaosng kia lạceori nóvrjei khôxgtkng nênxban lờmyphi.

“Nóvrjei cájpjzi gìfhzm?” Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmacxgtkng màxzwsy nhíceoru lạceori, trong mắuwfxt hàxzwsn quang bắuwfxn ra bốyuxcn phíceora.

“Nóvrjei nhưhinkmyphng ngưhinkơcmasi lăpiwbn đubgxi nhậnaosn lấntzby cájpjzi chếoygrt!” Tuầmrbnn tra thủbosb vệncft dọhinka cho phájpjzt sợxzws, nóvrjei mộvwwut hơcmasi đubgxi ra.

“Làxzwsm càxzwsn!” Khôxgtkng đubgxxzwsi Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac tứrjiyc giậnaosn, hắuwfxn 1 cájpjzi thuộvwwuc hạceor liềfuqnn mộvwwut cưhinkijjec đubgxceorp bay tuầmrbnn tra thủbosb vệncft, đubgxnayfng đubgxnayfng sájpjzt khíceor.

jpjzi kia tuầmrbnn tra thủbosb vệncft trong lòyqring phiềfuqnn muộvwwun hếoygrt sứrjiyc, cájpjzi nàxzwsy cũrjiyng khôxgtkng phảmvuvi làxzws ta nóvrjei, ta chỉnqsoxzws truyềfuqnn lạceori mộvwwut lầmrbnn ýoygr tứrjiy củbosba ngưhinkmyphi khájpjzc màxzws thôxgtki, liênxban quan gìfhzm đubgxếoygrn ta?

~~~ nhưhinkng màxzws, Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac thuộvwwuc hạceor lạceori vẫmvuvn khôxgtkng cóvrje buôxgtkng tha hắuwfxn dựfhzm đubgxeawvnh, mộvwwut hồenjxi lâivmau quyềfuqnn đubgxntzbm cưhinkijjec đubgxájpjz, tuầmrbnn tra thủbosb vệncft muốyuxcn khóvrjec tâivmam tưhink đubgxfuqnu cóvrje.

“Ngưhinkmyphi nọhinkxzws ai, bộvwwujpjzng gìfhzm?” Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac gọhinki lạceori nhữzbixng ngưhinkmyphi kia, mặjfrwt âivmam trầmrbnm nóvrjei.

Tuầmrbnn tra thủbosb vệncft toàxzwsn thâivman xưhinkơcmasng vỡgzfh vụuwfxn khôxgtkng íceort, liềfuqnn đubgxrjiyng lênxban đubgxfuqnu cóvrje chúpiwbt cốyuxc hếoygrt sứrjiyc, trong lòyqring hốyuxci hậnaosn hếoygrt sứrjiyc, sớijjem biếoygrt liềfuqnn khôxgtkng nóvrjei câivmau nóvrjei kia.

“~~~ thuộvwwuc hạceor khôxgtkng biếoygrt hắuwfxn, bấntzbt quájpjz biếoygrt rõatuc hắuwfxn bộvwwujpjzng.” Tuầmrbnn tra thủbosb vệncft thấntzbp thỏmmqem nóvrjei, lấntzby tay vung lênxban, hưhink khôxgtkng lậnaosp tứrjiyc hiệncftn ra mộvwwut tấntzbm lạceornh nhưhinkpiwbng khuôxgtkn mặjfrwt.

“Cájpjzi nàxzwso tênxban gia hoảmvuvvrje mắuwfxt khôxgtkng tròyqring, vậnaosy màxzwsfhzmm đubgxếoygrn...” Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac 1 cájpjzi thuộvwwuc hạceor khinh thưhinkmyphng nóvrjei.

Chỉnqsoxzws lờmyphi còyqrin chưhinka dứrjiyt, thanh âivmam củbosba hắuwfxn đubgxvwwut nhiênxban ngừquwgng lạceori, phíceora sau lờmyphi nóvrjei sinh sinh nuốyuxct xuốyuxcng, con ngưhinkơcmasi cũrjiyng kịeawvch liệncftt co rúpiwbt lạceori mộvwwut chúpiwbt, đubgxfuqnu làxzws vẻlcdf kinh hãlpomi.




xzws Phưhinkxzwsng tửfmac sắuwfxc mặjfrwt cũrjiyng biếoygrn thàxzwsnh dịeawv thưhinkmyphng khóvrje chịeawvu, sájpjzt khíceor nặjfrwng nềfuqn quájpjzt ầmrbnm lênxban: “Kiếoygrm Hồenjxng Trầmrbnn!”

~~~ lầmrbnn trưhinkijjec vôxgtk duyênxban vôxgtk cớijje bịeawv Tiênxbau Phàxzwsm hàxzwsnh hung mộvwwut trậnaosn, Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac trong lòyqring còyqrin cấntzbt giấntzbu mộvwwut hơcmasi đubgxâivmay, bâivmay giờmyph nhìfhzmn thấntzby Tiênxbau Phàxzwsm lạceori dájpjzm chủbosb đubgxvwwung đubgxưhinka tớijjei cửfmaca, cájpjzi nàxzwsy khiếoygrn hắuwfxn làxzwsm sao khôxgtkng giậnaosn?

“Kiếoygrm Hồenjxng Trầmrbnn, hôxgtkm nay làxzws tửfmac kỳudpw củbosba ngưhinkơcmasi!” Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac hấntzbt lênxban ájpjzo bàxzwso, phẫmvuvn nộvwwuvrjei: “Theo ta đubgxi!”

Lờmyphi còyqrin chưhinka dứrjiyt, Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac liềfuqnn hưhinkijjeng lấntzby châivman trờmyphi lao đubgxi, hắuwfxn 1 cájpjzi thuộvwwuc hạceor nhấntzbc lênxban tuầmrbnn tra thủbosb vệncft đubgxi theo.

Vẻlcdfn vẹtvsnn mấntzby hơcmasi thởmrbn thờmyphi gian, khắuwfxp nơcmasi lầmrbnn nữzbixa khôxgtki phụuwfxc lạceori bìfhzmnh tĩenjxnh, 1 mảmvuvnh thênxbahinkơcmasng.

~~~ nhưhinkng màxzwspiwbc nàxzwsy, Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac bọhinkn họhink trưhinkijjec đubgxóvrjefhzmm kiếoygrm qua đubgxeawva phưhinkơcmasng, mộvwwut gốyuxcc cổyyha thụuwfx đubgxvwwut nhiênxban chấntzbn đubgxvwwung mộvwwut cájpjzi, sau đubgxóvrje 1 cájpjzi bạceorch bàxzwso thanh niênxban từquwg cổyyha thụuwfxnxban trong đubgxi ra.

Bạceorch bàxzwso thanh niênxban Ngọhinkc Diệncftn nhưhink quan, anh tuấntzbn phi phàxzwsm, chỉnqsoxzws sắuwfxc mặjfrwt cóvrje chúpiwbt tájpjzi nhợxzwst, khôxgtkng cóvrje chúpiwbt huyếoygrt sắuwfxc nàxzwso, xem xétlapt chíceornh làxzws ngưhinkmyphi bịeawv thưhinkơcmasng nặjfrwng bộvwwujpjzng.

“Kiếoygrm Hồenjxng Trầmrbnn? Đfbnsâivmay khôxgtkng phảmvuvi làxzwslpomo tam biệncftt hiệncftu sao?” Bạceorch bàxzwso nam tửfmac thầmrbnn sắuwfxc hơcmasi đubgxvwwung mộvwwut chúpiwbt, cau màxzwsy.

Hắuwfxn khôxgtkng phảmvuvi ngưhinkmyphi khájpjzc, chíceornh làxzws đubgxãlpom từquwgng rờmyphi đubgxi Lăpiwbng Phong.

Trầmrbnm tưhink chốyuxcc lájpjzt, Lăpiwbng Phong khẽquwg cắuwfxn môxgtki, nóvrjei: “Khôxgtkng đubgxưhinkxzwsc, lãlpomo tam gặjfrwp nguy hiểfltom, dùnaos cho đubgxájpjznh bạceorc cájpjzi mạceorng nàxzwsy, cũrjiyng khôxgtkng thểflto đubgxflto hắuwfxn xảmvuvy ra chuyệncftn, hắuwfxn vẫmvuvn chờmyph Thi Vũrjiy đubgxâivmay!”

Nghĩenjx vậnaosy, Lăpiwbng Phong lậnaosp tứrjiyc cũrjiyng lặjfrwng yênxban khôxgtkng tiếoygrng đubgxvwwung đubgxi theo.

Phưhinkxzwsng Hồenjxn cổyyha thàxzwsnh, Tiênxbau Phàxzwsm vẫmvuvn nhưhinkrjiypiwbng khôxgtkng màxzws đubgxrjiyng, nhàxzwsn nhạceort nhìfhzmn xem hắuwfxn trưhinkijjec ngưhinkmyphi làxzws mấntzby cájpjzi tuầmrbnn tra thủbosb vệncft.

Theo nửfmaca canh giờmyphxzwsng ngàxzwsy càxzwsng gầmrbnn, mấntzby cájpjzi kia tuầmrbnn tra thủbosb vệncft dọhinka đubgxếoygrn toàxzwsn thâivman run rẩiiaby lênxban.




“Xem ra, Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac khôxgtkng quan tâivmam mạceorng củbosba cájpjzc ngưhinkơcmasi.” Tiênxbau Phàxzwsm tàxzwsxzwshinkmyphi mộvwwut tiếoygrng, nóvrjei: “Ai tớijjei trưhinkijjec đubgxâivmay?”

vrjei lấntzby nóvrjei lấntzby, Tiênxbau Phàxzwsm đubgxãlpomivmang tay phảmvuvi lênxban, tùnaosy thờmyphi chuẩiiabn bịeawv đubgxvwwung thủbosb.

“Đfbnsceori nhâivman, việncftc khôxgtkng liênxban quan đubgxếoygrn chúpiwbng ta a, chúpiwbng ta chỉnqsoxzws nghe lệncftnh làxzwsm việncftc màxzws thôxgtki.” Mấntzby cájpjzi tuầmrbnn tra thủbosb vệncft cầmrbnu xin vẻlcdf mặjfrwt, quỳudpw gốyuxci hưhink khôxgtkng khôxgtkng ngừquwgng cầmrbnu xin tha thứrjiy.

“Nhưhinkng ta xem ra, cájpjzc ngưhinkơcmasi làxzwsxzwsm nhiềfuqnu việncftc ájpjzc.” Tiênxbau Phàxzwsm lạceornh lùnaosng cưhinkmyphi mộvwwut tiếoygrng, muốyuxcn giếoygrt Lăpiwbng Phong, khôxgtkng phảmvuvi làxzwsm nhiềfuqnu việncftc ájpjzc thìfhzmxzwsjpjzi gìfhzm chứrjiy?

Giờmyph phúpiwbt nàxzwsy, trong lòyqring củbosba hắuwfxn thếoygr nhưhinkng làxzwsfhzmm nétlapn mộvwwut hơcmasi, bấntzbt cứrjiypiwbc nàxzwso cũrjiyng sẽquwg bạceoro phájpjzt đubgxi ra.

“Kiếoygrm Hồenjxng Trầmrbnn!” Cũrjiyng đubgxúpiwbng lúpiwbc nàxzwsy, mộvwwut tiếoygrng quájpjzt chóvrjei tai từquwg đubgxnayfng xa truyềfuqnn đubgxếoygrn, lạceori làxzwsxzws Phưhinkxzwsng tửfmac dẫmvuvn mộvwwut đubgxájpjzm ngưhinkmyphi đubgxnayfng đubgxnayfng sájpjzt khíceor phi nhanh màxzws tớijjei.

“Xem ra cájpjzc ngưhinkơcmasi đubgxãlpom khôxgtkng cóvrje giájpjz trịeawv lợxzwsi dụuwfxng.” Tiênxbau Phàxzwsm quétlapt nơcmasi xa mộvwwut cájpjzi, nhe răpiwbng cưhinkmyphi mộvwwut tiếoygrng.

vrjei xong, mấntzby cájpjzi kia tuầmrbnn tra thủbosb vệncft khôxgtkng chúpiwbt do dựfhzm trốyuxcn hưhinkijjeng bốyuxcn phưhinkơcmasng tájpjzm hưhinkijjeng, cóvrje thểflto Tiênxbau Phàxzwsm thâivman thểflto bỗceorng chia ra làxzwsm sájpjzu, mộvwwut đubgxòyqrin đubgxájpjznh bểflto mấntzby ngưhinkmyphi thếoygr giớijjei, phếoygr bỏmmqe bọhinkn hắuwfxn tu vi.

xzws hắuwfxn, lạceori tựfhzma nhưhinkxzwsm mộvwwut chuyệncftn bétlap nhỏmmqe khôxgtkng đubgxájpjzng kểflto đubgxenjxng dạceorng, nhàxzwsn nhạceort nhìfhzmn vềfuqn châivman trờmyphi Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac.

“Côxgtkng tửfmac!” Lúpiwbc nàxzwsy, U Ma đubgxájpjzm ngưhinkmyphi nghe tin chạceory đubgxếoygrn, lạceornh lùnaosng nhìfhzmn xem Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac đubgxájpjzm ngưhinkmyphi, làxzwsm xong tùnaosy thờmyphi xuấntzbt thủbosb chuẩiiabn bịeawv.

“Kiếoygrm Hồenjxng Trầmrbnn, khôxgtkng biếoygrt làxzws ai cho ngưhinkơcmasi dũrjiyng khíceor, Phưhinkxzwsng Hồenjxn cổyyha thàxzwsnh khôxgtkng phảmvuvi đubgxeawva phưhinkơcmasng củbosba ngưhinkơcmasi giưhinkơcmasng oai.” Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac biểfltou tìfhzmnh hung sắuwfxc, lạceori khôxgtki phụuwfxc trưhinkijjec kia tựfhzm tin.

Tiênxbau Phàxzwsm thầmrbnn sắuwfxc nhưhink thưhinkmyphng, cổyyha quájpjzi nhìfhzmn xem Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmacvrjei: “Lầmrbnn trưhinkijjec tha cho ngưhinkơcmasi mộvwwut mạceorng, xem ra làxzwshink thừquwga.”

“Hừquwg, tựfhzm cho làxzws vậnaosn khíceor tốyuxct đubgxájpjznh bạceori Long U Vũrjiy, liềfuqnn cóvrje thểflto khôxgtkng coi ai ra gìfhzm sao? Ta Phưhinkxzwsng tộvwwuc cóvrje thểflto giếoygrt chíceornh làxzws ngưhinkơcmasi bóvrje lớijjen ngưhinkmyphi ởmrbn.” Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac khinh thưhinkmyphng nóvrjei, mộvwwut bộvwwu xoay ngưhinkmyphi làxzwsm chủbosb nhâivman bộvwwujpjzng, thájpjzi đubgxvwwu khôxgtkng phảmvuvi bìfhzmnh thưhinkmyphng phájpjzch lốyuxci.

“Xem ra, sau lưhinkng ngưhinkơcmasi làxzwsvrje ngưhinkmyphi cho ngưhinkơcmasi chỗceor dựfhzma?” Tiênxbau Phàxzwsm ngoạceorn vịeawv nhìfhzmn xem Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmacvrjei.

“Cóvrje thếoygrxzwso?” Tàxzws Phưhinkxzwsng tửfmac vẻlcdf mặjfrwt ngạceoro nghễiiab, nóvrjei: “Xem ra ngưhinkơcmasi còyqrin cóvrje chúpiwbt tựfhzmfhzmnh hiểfltou lấntzby, biếoygrt rõatuc sợxzws.” “Sợxzws?” Tiênxbau Phàxzwsm nhàxzwsn nhạceort lắuwfxc đubgxmrbnu, “Khôxgtkng, ta chỉnqsoxzws đubgxang nghĩenjx, ngưhinkơcmasi mộvwwut cájpjzi khôxgtkng còyqrin gìfhzm khájpjzc phếoygr vậnaost, hẳtlapn làxzwsyqrin khôxgtkng dájpjzm cùnaosng ta kênxbau gàxzwso.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.