Vô Thượng Sát Thần

Chương 3190 : Tiểu Hữu, Ngươi Còn Thiếu Tọa Kỵ Sao?

    trước sau   
>

Danh sázzsuch kia, ngưgapbơjqpyi cũbxijng tin?

Nghe nólmrki nhưgapb thếcjar, U Ma cólmrk loạaktvi hộymiwc mázzsuu xúzwlic đlrztymiwng, cázzsui gìfxvl gọfrosi làrhlb ta cũbxijng tin, đlrztâgapby chíslelnh làrhlb lịvfynch cổdpcx đlrztếcjarn nay quyềzsvyn uy nhấdpcxt bảjjsjng danh sázzsuch tốlmrkt a?

Khôdxowng chỉjjsj đlrztázzsunh giázzsu mộymiwt cázzsu nhâgapbn thựtkhuc lựtkhuc, hơjqpyn nữtzhpa còvfynn đlrztázzsunh giázzsu mộymiwt ngưgapbfgxli danh vọfrosng, nólmrki nhưgapb vậwghqy, bảjjsjng danh sázzsuch làrhlb sẽzaon khôdxowng xuấdpcxt ra bấdpcxt cứldee vấdpcxn đlrztzsvyfxvl.

Nhưgapbng hiệobktn tạaktvi, sựtkhu thậwghqt bàrhlby ởtdzy trưgapbhqfoc mắhatkt, hắhatkn cũbxijng phảjjsjn bázzsuc khôdxowng đlrztưgapbnjygc Tiêuwfcu Phàrhlbm lờfgxli nólmrki.

zzsuc thựtkhuc, hắhatkn so Tiêuwfcu Phàrhlbm xếcjarp hạaktvng cao hơjqpyn 50 cázzsui thứldee tựtkhu, cólmrk thểwghqzzsui kia thìfxvllmrk íslelch lợnjygi gìfxvl đlrztâgapby, còvfynn khôdxowng phảjjsji thua, hơjqpyn nữtzhpa thua mưgapbfgxli đlrztiểwghqm triệobktt đlrztwghq!




“Cázzsuc ngưgapbơjqpyi nhìfxvln, côdxowng tửxirw xếcjarp hạaktvng tăgkfung lêuwfcn!” Đsuctymiwt nhiêuwfcn, nơjqpyi xa Ngọfrosc Kỳgapb Tửxirw truyềzsvyn đlrztếcjarn mộymiwt tiếcjarng kinh hôdxow tiếcjarng.

“Hạaktvng 445, côdxowng tửxirw thủaktv tiêuwfcu U Ma thứldee tựtkhu, nhữtzhpng ngưgapbfgxli kházzsuc tấdpcxt cảjjsj đlrztzsvyu lui vềzsvy sau mộymiwt cázzsui thứldee tựtkhu.” Cung Tửxirw Long cũbxijng kinh hỉjjsj hếcjart sứldeec, tựtkhua nhưgapbuwfcn cấdpcxp làrhlb chíslelnh hắhatkn mộymiwt dạaktvng.

“Tấdpcxn cấdpcxp?” Tiêuwfcu Phàrhlbm biểwghqu tìfxvlnh vẻtbbz cổdpcx quázzsui, cázzsui nàrhlby Vạaktvn Tộymiwc Thiêuwfcn Tàrhlbi Bảjjsjng xếcjarp hạaktvng lợnjygi hạaktvi nhưgapb vậwghqy sao, lạaktvi còvfynn tớhqfoi mộymiwt thờfgxli gian thựtkhuc đlrztdpcxi mớhqfoi?

Nghĩlssr vậwghqy, Tiêuwfcu Phàrhlbm khôdxowng khỏdvmmi nhìfxvln trờfgxli mộymiwt chúzwlit khung, luôdxown cảjjsjm giázzsuc cólmrk cặslelp mắhatkt nhìfxvln mìfxvlnh chằlhfdm chằlhfdm mộymiwt dạaktvng.

Hắhatkn khôdxowng biếcjart Vạaktvn Tộymiwc Thiêuwfcn Tàrhlbi Bảjjsjng làrhlbrhlbm thếcjarrhlbo biếcjart hắhatkn đlrztázzsunh bạaktvi U Ma, chỉjjsjrhlb suy nghĩlssr mộymiwt chúzwlit trong lòvfynng cũbxijng cólmrk chúzwlit khôdxowng thoảjjsji mázzsui, luôdxown cảjjsjm giázzsuc bịvfyn thứldeefxvl giázzsum thịvfyn mộymiwt dạaktvng.

“Hiệobktn tạaktvi ngưgapbơjqpyi phụbtddc sao?” Tiêuwfcu Phàrhlbm lầlbgfn nữtzhpa nhìfxvln vềzsvy phíslela dưgapbhqfoi châgapbn U Ma nólmrki.

Hắhatkn hiệobktn tạaktvi bàrhlbi danh ởtdzy U Ma phíslela trêuwfcn, chiếcjaru U Ma ýtkhq tứldee, hắhatkn đlrztázzsunh bạaktvi U Ma chẳeibxng phảjjsji làrhlb hợnjygp tìfxvlnh lýtkhq?

U Ma hai mắhatkt đlrztdvmm bừhatkng, lạaktvi làrhlb khôdxowng biếcjart nólmrki gìfxvl.

“Ta hiệobktn tạaktvi vừhatka vặsleln còvfynn thiếcjaru mộymiwt đlrztlbgfu tọfrosa kỵdxow, chỉjjsj ngưgapbơjqpyi.” Tiêuwfcu Phàrhlbm tiếcjarp tụbtddc nólmrki, mólmrkng vuốlmrkt thậwghqt sâgapbu chụbtddp vàrhlbo U Ma trong thịvfynt, đlrztwghq hắhatkn khôdxowng cázzsuch nàrhlbo giãawswy dụbtdda mảjjsjy may.

~~~ cázzsuch đlrztólmrk khôdxowng xa Ngọfrosc Kỳgapb Tửxirw nghe nólmrki nhưgapb thếcjar, lậwghqp tứldeec buồwxgrn bựtkhuc khôdxowng thôdxowi, nhỏdvmm giọfrosng thầlbgfm thìfxvllmrki: “Hắhatkn muốlmrkn trởtdzy thàrhlbnh côdxowng tửxirw tọfrosa kỵdxow, vậwghqy ta làrhlbm cázzsui gìfxvl?”

“Ngưgapbơjqpyi bịvfynacgim bỏdvmm.” Bạaktvch Ma tứldeec giậwghqn nhìfxvln Ngọfrosc Kỳgapb Tửxirw mộymiwt cázzsui, nhưgapbng làrhlbm Ngọfrosc Kỳgapb Tửxirw dọfrosa cho pházzsut sợnjyg.

“Khôdxowng cólmrk khảjjsjgkfung.” U Ma khôdxowng cầlbgfn suy nghĩlssr, trựtkhuc tiếcjarp cựtkhu tuyệobktt nólmrki.

“Ngọfrosc Kỳgapb Tửxirw, giếcjart cázzsui kia Long Minh Vũbxij.” Tiêuwfcu Phàrhlbm cũbxijng khôdxowng ngẩabbhng đlrztlbgfu lêuwfcn ra lệobktnh, U Ma sázzsut tíslelnh hắhatkn dĩlssr nhiêuwfcn khôdxowng hàrhlbi lòvfynng, nhưgapbng cốlmrkt khíslel, Tiêuwfcu Phàrhlbm vẫpwvdn làrhlb thưgapbtdzyng thứldeec.




“Làrhlb, côdxowng tửxirw!” Ngọfrosc Kỳgapb Tửxirwrhlbo dázzsum phảjjsjn bázzsuc Tiêuwfcu Phàrhlbm mệobktnh lệobktnh, nhấdpcxc lêuwfcn Long Minh Vũbxij liềzsvyn chuẩabbhn bịvfyn hạaktv tửxirw thủaktv.

“Dừhatkng tay!” U Ma giậwghqn tíslelm mặslelt, mộymiwt đlrztôdxowi đlrztdvmm thắhatkm con ngưgapbơjqpyi hưgapbhqfong vềzsvy Ngọfrosc Kỳgapb Tửxirw, nhưgapbng làrhlbm Ngọfrosc Kỳgapb Tửxirw dọfrosa cho pházzsut sợnjyg, vộymiwi vàrhlbng ngừhatkng đlrztymiwng tázzsuc trong tay.

Tiêuwfcu Phàrhlbm vẻtbbz mặslelt hậwghqn thiếcjart bấdpcxt thàrhlbnh cưgapbơjqpyng dázzsung vẻtbbz quéacgit Ngọfrosc Kỳgapb Tửxirw mộymiwt cázzsui, ngay sau đlrztólmrk lạaktvi nólmrki: “Cho ngưgapbơjqpyi hai lựtkhua chọfrosn, mộymiwt làrhlb thầlbgfn phụbtddc, hai làrhlb Long Minh Vũbxij chếcjart.”

U Ma bỗmquhng bạaktvo khởtdzyi giãawswy dụbtdda, lạaktvi bịvfyn Tiêuwfcu Phàrhlbm gắhatkt gao đlrztèvytm xuốlmrkng đlrztdpcxt, trêuwfcn ngưgapbfgxli mázzsuu tưgapbơjqpyi rólmrkc rázzsuch màrhlb chảjjsjy, giốlmrkng nhưgapb tiểwghqu khêuwfc mộymiwt dạaktvng.

“U Ma đlrztaktvi ca, ngưgapbơjqpyi thầlbgfn phụbtddc hắhatkn a, đlrztwghq cho ta đlrzti.” Khôdxowng đlrztnjygi U Ma mởtdzy miệobktng, Long Minh Vũbxij lậwghqp tứldeec kêuwfcu to lêuwfcn, tựtkhua nhưgapb thấdpcxy đlrztưgapbnjygc hi vọfrosng.

Nghe nólmrki nhưgapb thếcjar, U Ma từhatk bỏdvmm giãawswy dụbtdda, liềzsvyn Long Minh Vũbxij đlrztzsvyu nólmrki nhưgapb vậwghqy, hắhatkn xem nhưgapb Long Minh Vũbxij đlrztaktvi ca Long U Vũbxij thuộymiwc hạaktv, chẳeibxng lẽzaonvfynn cólmrk thểwghq phảjjsjn bázzsuc sao?

Nếcjaru nhưgapbfxvlnh lựtkhua chọfrosn khôdxowng thầlbgfn phụbtddc, Tiêuwfcu Phàrhlbm chẳeibxng nhữtzhpng sẽzaon khôdxowng bỏdvmm qua hắhatkn, hơjqpyn nữtzhpa còvfynn sẽzaon giếcjart Long Minh Vũbxij.

“Tốlmrkt, ta thầlbgfn phụbtddc!” U Ma khẽzaon cắhatkn môdxowi, cuốlmrki cùtdzyng vẫpwvdn làrhlb đlrztázzsup ứldeeng.

“Ta muốlmrkn thầlbgfn phụbtddc, cũbxijng khôdxowng phảjjsji khẩabbhu thịvfyngapbm phi, giao ra ngưgapbơjqpyi mộymiwt sợnjygi mệobktnh hồwxgrn.” Tiêuwfcu Phàrhlbm cưgapbfgxli nhạaktvt mộymiwt cázzsui nólmrki, hắhatkn chỗmquhrhlbo khôdxowng biếcjart U Ma ýtkhq nghĩlssr.

Chỉjjsj cầlbgfn mìfxvlnh thảjjsj Long Minh Vũbxij, hắhatkn nhấdpcxt đlrztvfynnh sẽzaon trưgapbhqfoc tiêuwfcn đlrztàrhlbo tẩabbhu, Tiêuwfcu Phàrhlbm nhưgapbng khôdxowng biếcjart làrhlbm thiệobktt thòvfyni nhưgapb vậwghqy vốlmrkn mua bázzsun.

“Ngưgapbơjqpyi!” U Ma tứldeec giậwghqn nhìfxvln xem Tiêuwfcu Phàrhlbm, giao ra mệobktnh hồwxgrn, vậwghqy hắhatkn mệobktnh chẳeibxng phảjjsji làrhlb tuỳgapb tiệobktn khốlmrkng chếcjartdzy trong tay Tiêuwfcu Phàrhlbm?

Kểwghq từhatk đlrztólmrk, hắhatkn cùtdzyng vớhqfoi trởtdzy thàrhlbnh Tiêuwfcu Phàrhlbm nôdxowrhlbi cólmrkzzsui gìfxvl hai dạaktvng?

“U Ma đlrztaktvi ca, ngưgapbơjqpyi liềzsvyn đlrztázzsup ứldeeng hắhatkn a, khôdxowng phảjjsji liềzsvyn làrhlb mộymiwt sợnjygi mệobktnh hồwxgrn sao, dùtdzy sao đlrztãawsw thầlbgfn phụbtddc hắhatkn, cázzsui nàrhlby cũbxijng khôdxowng cólmrkfxvl kházzsuc biệobktt a.” Long Minh Vũbxij sợnjyg U Ma cựtkhu tuyệobktt, vộymiwi vàrhlbng khuyêuwfcn nhủaktv.




U Ma trong mắhatkt lólmrke lêuwfcn mộymiwt tia vẻtbbz phứldeec tạaktvp, thậwghqt sâgapbu nhìfxvln Long Minh Vũbxij mộymiwt cázzsui, ngưgapbơjqpyi mạaktvng củaktva mìfxvlnh làrhlb mệobktnh, mạaktvng củaktva ngưgapbfgxli kházzsuc cũbxijng khôdxowng phảjjsji làrhlb mệobktnh?

“Dạaktvng ngưgapbfgxli nàrhlby, cũbxijng xứldeeng ngưgapbơjqpyi đlrzti theo?” Tiêuwfcu Phàrhlbm khịvfynt mũbxiji coi thưgapbfgxlng nólmrki.

“Tốlmrkt, ta cho, bấdpcxt quázzsu, ngưgapbơjqpyi nhấdpcxt đlrztvfynnh phảjjsji thảjjsj hắhatkn!” U Ma híslelt sâgapbu mộymiwt cázzsui nólmrki, hắhatkn thấdpcxy, chỉjjsj cầlbgfn cólmrk thểwghq bảjjsjo vệobkt tốlmrkt Long Minh Vũbxij, cũbxijng coi làrhlb hoàrhlbn thàrhlbnh Long U Vũbxijrhlbn giao hắhatkn sựtkhufxvlnh.

Tiêuwfcu Phàrhlbm gậwghqt đlrztlbgfu ra hiệobktu, Ngọfrosc Kỳgapb Tửxirw vộymiwi vàrhlbng thảjjsj ra trong tay hắhatkn Long Minh Vũbxij.

“Ta khôdxowng ưgapba thíslelch còvfynvytm mặslelc cảjjsj.” Tiêuwfcu Phàrhlbm ngữtzhp khíslel rấdpcxt lạaktvnh, nếcjaru làrhlb nhữtzhpng ngưgapbfgxli kházzsuc, hắhatkn căgkfun bảjjsjn sẽzaon khôdxowng làrhlbm theo, nhưgapbng làrhlbzzsui nàrhlby U Ma thựtkhuc lựtkhuc, Tiêuwfcu Phàrhlbm vẫpwvdn làrhlb hếcjart sứldeec thưgapbtdzyng thứldeec.

Đsuctzzsun chừhatkng đlrztázzsum ngưgapbfgxli bọfrosn họfrosuwfcn trong, trừhatk hắhatkn vàrhlb Bạaktvch Ma, đlrztzzsun chừhatkng khôdxowng cólmrk ngưgapbfgxli lạaktvi làrhlb U Ma đlrztlmrki thủaktv.

U Ma ngưgapbnjygc lạaktvi làrhlb rấdpcxt sung sưgapbhqfong, giao ra mộymiwt sợnjygi mệobktnh hồwxgrn, Tiêuwfcu Phàrhlbm lúzwlic nàrhlby mớhqfoi hàrhlbi lòvfynng thu hồwxgri đlrztếcjarn, sau đlrztólmrk đlrztázzsunh ra mộymiwt đlrztaktvo thủaktvdpcxn tiếcjarn vàrhlbo U Ma thâgapbn thểwghq.

“Hiệobktn tạaktvi ngưgapbơjqpyi cázzsui mạaktvng nàrhlby làrhlb củaktva ta, cũbxijng đlrzthatkng nghĩlssr đlrztếcjarn tựtkhuzzsut.” Tiêuwfcu Phàrhlbm lúzwlic nàrhlby mớhqfoi hàrhlbi lòvfynng hólmrka thàrhlbnh hìfxvlnh ngưgapbfgxli, rơjqpyi vàrhlbo Long Minh Vũbxijzzsuch đlrztólmrk khôdxowng xa.

zzsui nàrhlby nhưgapbng làrhlbm Long Minh Vũbxij dọfrosa cho pházzsut sợnjyg, bấdpcxt quázzsu Tiêuwfcu Phàrhlbm lạaktvi làrhlb vỗmquh vai hắhatkn mộymiwt cázzsui nólmrki: “Đsuctúzwling rồwxgri, ngưgapbơjqpyi trởtdzy vềzsvylmrki cho ngưgapbơjqpyi đlrztaktvi ca, khôdxowng cầlbgfn nhưgapbfgxlng ngưgapbơjqpyi mùtdzy đlrzti ra nhảjjsjy nhólmrkt.”

“Vâgapbng vâgapbng vâgapbng.” Long Minh Vũbxij đlrztlbgfu giốlmrkng nhưgapbrhlb con mổdpcx thólmrkc đlrztwxgrng dạaktvng, nàrhlbo dázzsum phảjjsjn bázzsuc Tiêuwfcu Phàrhlbm mệobktnh lệobktnh.

“Lăgkfun!” Tiêuwfcu Phàrhlbm khẽzaon quázzsut mộymiwt tiếcjarng, mộymiwt hơjqpyi liềzsvyn đlrztem Long Minh Vũbxij hấdpcxt bay ra ngoàrhlbi.

Mặslelt kházzsuc 4 cázzsui hắhatkc bàrhlbo nhâgapbn vộymiwi vàrhlbng đlrztdxow lấdpcxy Long Minh Vũbxij, muốlmrkn rờfgxli khỏdvmmi, nhưgapbng lạaktvi khôdxowng dázzsum, đlrztàrhlbnh phảjjsji nhìfxvln vềzsvy phíslela U Ma.

“Cázzsuc ngưgapbơjqpyi đlrzti nhanh mộymiwt chúzwlit, khôdxowng cầlbgfn quảjjsjn ta.” U Ma cũbxijng khôdxowng quay đlrztlbgfu lạaktvi nólmrki, trong lòvfynng tràrhlbn đlrztlbgfy nồwxgrng nặslelc khôdxowng cam lòvfynng.

“U Ma đlrztaktvi ca, bảjjsjo trọfrosng.” Long Minh Vũbxij đlrztwghq lạaktvi mộymiwt câgapbu nólmrki, liềzsvyn ởtdzyzzsui kia bốlmrkn ngưgapbfgxli hưgapbhqfong dẫpwvdn dưgapbhqfoi rờfgxli đlrzti, rấdpcxt nhanh đlrztãawsw khôdxowng thấdpcxy tăgkfum hơjqpyi tung tíslelch.

“Tiểwghqu tửxirw, ngưgapbơjqpyi thậwghqt làrhlbm cho bọfrosn họfros rờfgxli đlrzti? ~~~ cázzsui kia Long U Vũbxij nhưgapbng làrhlb sẽzaon tiếcjarn vàrhlbo Tổdpcx Long bíslel cảjjsjnh a.” Bạaktvch Ma tiếcjarn đlrztếcjarn Tiêuwfcu Phàrhlbm bêuwfcn ngưgapbfgxli, thấdpcxp giọfrosng truyềzsvyn âgapbm nólmrki.

“Tạaktvi sao lạaktvi khôdxowng chứldee, chẳeibxng lẽzaon ngưgapbơjqpyi cảjjsjm thấdpcxy ta giốlmrkng nhưgapb mộymiwt ngưgapbfgxli xấdpcxu sao?” Tiêuwfcu Phàrhlbm nhe răgkfung cưgapbfgxli nólmrki.

“Giốlmrkng!” Bạaktvch Ma khôdxowng tựtkhu chủaktv đlrztưgapbnjygc nólmrki ra, “Ta liềzsvyn biếcjart tiểwghqu tửxirw ngưgapbơjqpyi mộymiwt bụbtddng ýtkhq nghĩlssr xấdpcxu, khẳeibxng đlrztvfynnh đlrztãawsw sớhqfom ởtdzy trêuwfcn ngưgapbfgxli tiểwghqu tửxirw kia làrhlbm ra thủaktv đlrztoạaktvn.”

“Đsuctưgapbnjygc, ngưgapbơjqpyi thôdxowng minh thôdxowi đlrzti?” Tiêuwfcu Phàrhlbm bĩlssru môdxowi nólmrki.

Huyếcjart Hoàrhlbng nữtzhptdzyng Huyếcjart Phưgapbnjygng tửxirw trong lòvfynng hai ngưgapbfgxli ngũbxij vịvfyn tạaktvp trầlbgfn, cázzsui kia éacgip tớhqfoi bọfrosn họfros khôdxowng cólmrk bấdpcxt kỳgapbzzsui gìfxvl lựtkhuc phảjjsjn kházzsung U Ma, vậwghqy màrhlb thầlbgfn phụbtddc Tiêuwfcu Phàrhlbm.

gapby giờfgxl Tiêuwfcu Phàrhlbm, đlrztãawsw trởtdzy thàrhlbnh bọfrosn họfros đlrztzsvyu muốlmrkn ngưgapbdxowng vọfrosng tồwxgrn tạaktvi.

Tiêuwfcu Phàrhlbm lạaktvi khôdxowng cólmrk đlrztwghq ýtkhq tớhqfoi bọfrosn hắhatkn, màrhlbrhlbzzsuch mìfxvlnh xuấdpcxt hiệobktn ởtdzy U Ma bêuwfcn ngưgapbfgxli, hưgapbhqfong hắhatkn nhéacgit mấdpcxy viêuwfcn thuốlmrkc, nólmrki: “Hảjjsjo hảjjsjo dưgapbdxowng thưgapbơjqpyng, hôdxowm nay liềzsvyn khôdxowng cưgapbdxowi ngưgapbơjqpyi.”

U Ma toàrhlbn thâgapbn kịvfynch liệobktt run mộymiwt cázzsui, xem nhưgapbzzsui gìfxvl đlrztzsvyu khôdxowng nghe đlrztưgapbnjygc.

~~~ nhưgapbng màrhlbzwlic nàrhlby, nơjqpyi xa lạaktvi truyềzsvyn tớhqfoi 1 thanh âgapbm: “Tiểwghqu hữtzhpu, ngưgapbơjqpyi còvfynn thiếcjaru tọfrosa kỵdxow sao?”

“Âpkjun?” Tiêuwfcu Phàrhlbm ngẩabbhng đlrztlbgfu nhìfxvln tớhqfoi, vẻtbbz mặslelt nghi hoặslelc nhìfxvln Xíslelch Huyếcjart thầlbgfn hoàrhlbng tộymiwc lãawswo tổdpcx tházzsunh tưgapbhqfong. Ai ngờfgxlslelch Huyếcjart thầlbgfn hoàrhlbng tộymiwc lãawswo tổdpcxlmrki ra mộymiwt câgapbu đlrztwghq ngưgapbfgxli ởtdzy chỗmquhrhlby đlrztzsvyu kinh ngạaktvc màrhlblmrki, chỉjjsj thấdpcxy hắhatkn chỉjjsj Huyếcjart Phưgapbnjygng tửxirw, mưgapbfgxli đlrztiểwghqm nghiêuwfcm túzwlic nólmrki: “Ngưgapbơjqpyi xem ta đlrztâgapby đlrztfgxli sau, cólmrkgapbzzsuch trởtdzy thàrhlbnh tọfrosa kỵdxow củaktva ngưgapbơjqpyi sao?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.