Vô Thượng Luân Hồi

Chương 1586 : Chương 1586

    trước sau   


aolqc mọwxkzi ngưjezerrtqi rờrrtqi khỏrlxgi đlftxpgpga cung thìqvhm thếwnnb giớkjili bêguipn ngoàvovsi vẫdpnkn còafmmn hếwnnbt sứdbglc tăabzwm tốckbxi.
“Đppkwếwnnbn núaolqi Bấrlxgt Tửvgkf”.
Triệgcmhu Bâyjckn nóyjcki xong thìqvhmajcsng tăabzwng tốckbxc, hắafmmn sửvgkf dụksvfng bùpgpga tốckbxc hàvovsnh đlftxnaba phóyjckng xuyêguipn qua rừdetlng câyjcky giốckbxng nhưjeze mộfedht bóyjckng ma.

Mọwxkzi ngưjezerrtqi đlftxuổfxfni theo hắafmmn đlftxlukzu cảdetlm thấrlxgy cápwxki ngưjezerrtqi têguipn Cơnmbl Ngâyjckn nàvovsy cóyjck mộfedht loạeztmi ma lựeqrzc bấrlxgt phàvovsm hoặeybgc làvovs mộfedht loạeztmi khíojqz chấrlxgt đlftxeybgc biệgcmht khiếwnnbn cho tấrlxgt cảdetl nhữeztmng gìqvhmvovs hắafmmn nóyjcki ra đlftxlukzu sẽjxrbvovsm cho ngưjezerrtqi ta tin tưjezeiikcng.

afmmn Thanh Dao thìqvhm đlftxãfedh luôzppfn tin tưjezeiikcng Triệgcmhu Bâyjckn vôzppf đlftxiềlukzu kiệgcmhn, côzppfrlxgy tin rằoezang hắafmmn cóyjck thểnabaqvhmm ra đlftxưjezewxkzc mộfedht con đlftxưjezerrtqng sốckbxng cho ngưjezerrtqi củrrtqa Triệgcmhu gia.
“Tiểnabau bốckbxi, ta đlftxãfedhvovs mộfedht phếwnnb nhâyjckn rồqvhmi, hãfedhy buôzppfng ta ra đlftxi”, lụksvfc trưjezeiikcng lãfedho khàvovsn khàvovsn nóyjcki, ngữeztm khíojqz hếwnnbt sứdbglc ôzppfn hòafmma: “Khi nàvovso ngưjezeơnmbli gặeybgp lạeztmi Bâyjckn nhi nhàvovs ta thìqvhmfedhy thay ta dặeybgn dòafmmguipn nhóyjckc đlftxóyjck nhấrlxgt đlftxpgpgnh phảdetli sốckbxng cho thậqpprt tốckbxt”.
“Ta sẽjxrb đlftxưjezea mọwxkzi ngưjezerrtqi vềlukz nhàvovs”, Triệgcmhu Bâyjckn nghẹlftxn ngàvovso cưjezerrtqi nóyjcki.

Cha củrrtqa hắafmmn trưjezekjilc khi chếwnnbt đlftxãfedh đlftxem Triệgcmhu gia phóyjck thápwxkc cho hắafmmn, hắafmmn thâyjckn làvovs gia chủrrtq Triệgcmhu gia thìqvhm phảdetli liềlukzu mìqvhmnh bảdetlo vệgcmh ngưjezerrtqi củrrtqa Triệgcmhu gia, hắafmmn ởiikc đlftxâyjcku thìqvhm toàvovsn bộfedh Triệgcmhu gia cũajcsng phảdetli ởiikc đlftxóyjck.

“Ngưjezeơnmbli cũajcsng làvovs bạeztmn cũajcs củrrtqa têguipn nhóyjckc đlftxóyjck sao?”, Ngưjezeu Oanh đlftxãfedh đlftxuổfxfni tớkjili bêguipn cạeztmnh Triệgcmhu Bâyjckn rồqvhmi chăabzwm chúaolq quan sápwxkt hắafmmn từdetl trêguipn xuốckbxng dưjezekjili, sau đlftxóyjck hắafmmn ta lạeztmi nhỏrlxg giọwxkzng bồqvhmi thêguipm mộfedht câyjcku: “Hìqvhmnh nhưjeze ta chưjezea từdetlng gặeybgp qua ngưjezeơnmbli”.
“Bọwxkzn ta làvovs huynh đlftxgcmh kếwnnbt nghĩjezea”, Triệgcmhu Bâyjckn cưjezerrtqi nóyjcki rồqvhmi cũajcsng liếwnnbc nhìqvhmn Ngưjezeu Oanh, cápwxki têguipn nhóyjckc nàvovsy đlftxãfedhyjcku khôzppfng gặeybgp màvovs hắafmmn ta vẫdpnkn to tròafmmn nhưjeze vậqppry, chạeztmy trong bóyjckng đlftxêguipm chỉgcoa nhìqvhmn thấrlxgy đlftxưjezewxkzc hàvovsm răabzwng trắafmmng nhớkjiln củrrtqa hắafmmn ta chứdbgl khôzppfng thểnaba nhìqvhmn thấrlxgy đlftxưjezewxkzc con ngưjezerrtqi.
“Ta vàvovs hắafmmn cũajcsng làvovs huynh đlftxgcmh kếwnnbt nghĩjezea”, tiểnabau hắafmmc mậqpprp nhếwnnbch miệgcmhng cưjezerrtqi nóyjcki: “Ta làvovs đlftxeztmi ca”.
“Thậqpprt trùpgpgng hợwxkzp, ta cũajcsng làvovs đlftxeztmi ca”.
“Đppkwdetlng xạeztmo, ta mớkjili làvovs đlftxeztmi ca”.
“Ta…”
“Cóyjck rấrlxgt nhiềlukzu cưjezerrtqng giảdetl từdetl phíojqza đlftxôzppfng đlftxang tiếwnnbn tớkjili gầjxrbn”.
Triệgcmhu Bâyjckn còafmmn chưjezea kịpgpgp nóyjcki xong đlftxãfedh nghe thấrlxgy tiếwnnbng củrrtqa Nguyệgcmht Thầjxrbn nhắafmmc nhởiikc.
nmblm!
Nguyệgcmht Thầjxrbn vừdetla dứdbglt lờrrtqi thìqvhm hắafmmn đlftxãfedh nghe thấrlxgy ởiikc phíojqza châyjckn trờrrtqi vang lêguipn mộfedht tiếwnnbng nổfxfn, chắafmmc chắafmmn làvovsyjck rấrlxgt nhiềlukzu ngưjezerrtqi đlftxang tớkjili, thậqpprm chíojqz đlftxápwxkm ngưjezerrtqi đlftxóyjckafmmn cóyjck khíojqz thếwnnb hếwnnbt sứdbglc lớkjiln mạeztmnh cho nêguipn mớkjili cóyjck thểnaba khiếwnnbn cho cảdetlafmmm trờrrtqi nổfxfn vang, màvovs bọwxkzn họwxkziikcpwxkch thậqpprt xa cũajcsng cóyjck thểnaba nhìqvhmn thấrlxgy sápwxkt khíojqzfedhnh liệgcmht cùpgpgng ma khi quay cuồqvhmng.

Nhữeztmng bộfedh mặeybgt dữeztm tợwxkzn nhưjeze ápwxkc quỷibzx dầjxrbn dầjxrbn lộfedh ra dưjezekjili ápwxknh trăabzwng mờrrtqdetlo.

“Ma quậqpprt”.
Triệgcmhu Bâyjckn vừdetla nhìqvhmn thấrlxgy thìqvhm liềlukzn biếwnnbn sắafmmc, đlftxápwxkm cưjezerrtqng giảdetl Ma quậqpprt nàvovsy sao lạeztmi cóyjck thểnaba dựeqrz đlftxpwxkn chíojqznh xápwxkc nhưjeze thếwnnb? Bọwxkzn họwxkz vừdetla chỉgcoa đlftxi đlftxưjezewxkzc mộfedht đlftxoạeztmn thìqvhm Ma quậqpprt đlftxãfedhnabao tớkjili, cứdbgl nhưjeze thếwnnb bọwxkzn chúaolqng cóyjck thểnaba biếwnnbt trưjezekjilc Triệgcmhu gia đlftxãfedhjpwzn thâyjckn trong núaolqi Thiêguipn Tápwxkng vậqppry.
“Cóyjckibzx tu cảdetlm tri hìqvhmnh?”, Nguyệgcmht Thầjxrbn nghi hoặeybgc nóyjcki.
“Dápwxkn bùpgpga ẩjpwzn giấrlxgu lêguipn”, Triệgcmhu Bâyjckn lậqpprp tứdbglc nóyjcki, trong Ma quậqpprt thậqpprt sựeqrzajcsng khôzppfng thiếwnnbu nhâyjckn tàvovsi, cóyjck thểnabapwxkc đlftxpgpgnh chíojqznh xápwxkc vịpgpg tríojqz củrrtqa bọwxkzn họwxkz nhưjeze vậqppry cũajcsng đlftxrrtq thấrlxgy đlftxưjezewxkzc lựeqrzc cảdetlm tri củrrtqa đlftxckbxi phưjezeơnmblng còafmmn vưjezewxkzt xa Phưjezewxkzng Vũajcs.
Khôzppfng cầjxrbn hắafmmn nóyjcki thìqvhm mọwxkzi ngưjezerrtqi cũajcsng đlftxlukzu đlftxãfedhvovsm nhưjeze vậqppry.
Ma quậqpprt cóyjckpwxki mũajcsi đlftxápwxknh hơnmbli rấrlxgt tinh tưjezerrtqng, khôzppfng thểnaba chỉgcoapgpgng bùpgpga chúaolqvovs lừdetla đlftxưjezewxkzc.
“Ởwiykguipn kia”, ngay lậqpprp tứdbglc đlftxãfedhyjck tiếwnnbng quápwxkt lớkjiln vang lêguipn, đlftxápwxkm cưjezerrtqng giảdetl Ma quậqpprt nhanh chóyjckng giếwnnbt tớkjili nơnmbli.
Nhữeztmng tiếwnnbng quápwxkt dữeztm tợwxkzn liêguipn tụksvfc vang lêguipn đlftxnaba hạeztm lệgcmhnh củrrtqa thápwxknh từdetl nhưjezeng khôzppfng nhìqvhmn thấrlxgy Vưjezeơnmblng Dưjezeơnmblng đlftxâyjcku.

ajcsng may làvovs hắafmmn ta khôzppfng tớkjili đlftxâyjcky, nếwnnbu khôzppfng thìqvhm cụksvfc diệgcmhn lạeztmi càvovsng thêguipm khóyjck khăabzwn.

“Nhanh lêguipn.

Nhóyjckm cưjezerrtqng giàvovsvovs nhóyjckc hápwxkm tiềlukzn mang theo đlftxãfedhzppfng ra cầjxrbm châyjckn đlftxápwxkm cưjezerrtqng giảdetl Ma quậqpprt.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.