Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 788 : Uy hiếp

    trước sau   
“Tôadfbi khôadfbng nódyvxi bừnqsna, tựpgpg trong lòtnfang anh biếwsomt rõtfzj, cầlgxpn gìscqd phảpepki ởuydu đwsomâadfby tựpgpg lừnqsna mìscqdnh dốpfzgi ngưqysqsafxi? Côadfb ta vốpfzgn đwsomãzzst khôadfbng hợsznmp vớkstki anh, vừnqsna nhìscqdn đwsomãzzst biếwsomt làogpu loạpvaoi phụncmr nữqysqpepkng nhăpepkng, côadfb ta chỉccaa diễefrsn kịpepkch trưqysqkstkc mặnqsnt anh màogpu thôadfbi.”

Kiềacmgu Phong cũdyvxng khôadfbng hiểungvu sao mìscqdnh lạpvaoi nódyvxi ra nhữqysqng lờsafxi quáahek đwsomáahekng nhưqysq vậqvfuy, nếwsomu làogpuvymuc bìscqdnh thưqysqsafxng, anh sẽzzst khôadfbng làogpum vậqvfuy đwsomâadfbu.

“Tôadfbi chỉccaa muốpfzgn anh đwsomi cùsznmng tôadfbi đwsomungv cứuyduu mộxtzdt ngưqysqsafxi màogpu thôadfbi, chẳdhling lẽzzst khódyvx đwsomếwsomn vậqvfuy sao? Anh chỉccaa cầlgxpn ởuyduadfbn cạpvaonh nódyvxi vàogpui câadfbu, bảpepko côadfbzzsty đwsomnqsnng chếwsomt, vậqvfuy làogpu đwsomưqysqsznmc rồovuoi, chuyệdotfn nàogpuy làogpum khódyvx anh đwsomếwsomn thếwsom ưqysq?”

An Sâadfbm khôadfbng ngờsafx Kiềacmgu Phong lạpvaoi lạpvaonh lùsznmng vôadfbscqdnh đwsomếwsomn thếwsom.

“Tôadfbi đwsomãzzstdyvxi vớkstki anh rồovuoi, tôadfbi khôadfbng đwsomovuong ýmwzt đwsomâadfbu. Códyvx bảpepkn lĩncmrnh thìscqd tựpgpg đwsomi màogpu nghĩncmrahekch, đwsomnqsnng tớkstki làogpum phiềacmgn cuộxtzdc sốpfzgng củtlawa tôadfbi.” Kiềacmgu Phong vẫnrvjn nódyvxi vàogpui câadfbu đwsomơadfbn giảpepkn vậqvfuy, giọdotfng nódyvxi khôadfbng códyvx chúvymut tìscqdnh cảpepkm nàogpuo, trôadfbng thậqvfut sựpgpg nhưqysq muốpfzgn buôadfbng tay khôadfbng quan tâadfbm.

Nếwsomu Tiêadfbu Mộxtzdc Diêadfbn khôadfbng códyvx sựpgpg giúvymup đwsomrhwy củtlawa anh ta, códyvx thểungv sẽzzst chếwsomt.




Nhưqysqng tháaheki đwsomxtzd củtlawa Kiềacmgu Phong thậqvfut sựpgpg quáahek kiêadfbn quyếwsomt, cứuydung mềacmgm đwsomacmgu khôadfbng đwsomưqysqsznmc.

dyvxng vàogpuo lúvymuc nàogpuy, Tiểungvu Đqpjuàogpuo cầlgxpm mộxtzdt giỏacmg hoa quảpepk đwsomi vàogpuo sâadfbn, An Sâadfbm nhìscqdn côadfbaheki nàogpuy bỗefrsng nhớkstk lạpvaoi hìscqdnh nhưqysqadfbzzsty thưqysqsafxng hay ởuyduadfbn cạpvaonh Kiềacmgu Phong, nódyvxi khôadfbng chừnqsnng lạpvaoi làogpu ngưqysqsafxi quan trọdotfng.

Thếwsomogpu, trong đwsomlgxpu An Sâadfbm lódyvxe lêadfbn mộxtzdt suy nghĩncmr, vộxtzdt vàogpung đwsomi tớkstki, giờsafx anh chỉccaatnfan cáahekch nàogpuy thôadfbi.

vymuc Kiềacmgu Phong kịpepkp phảpepkn ứuydung lạpvaoi, thìscqd đwsomãzzst khôadfbng kịpepkp nữqysqa rồovuoi, Tiểungvu Đqpjuàogpuo đwsomãzzst bịpepk kẹpvaop trong tay An Sâadfbm.

“Kiềacmgu Phong, côadfbaheki nàogpuy rấzzstt quan trọdotfng vớkstki anh phảpepki khôadfbng, nếwsomu anh khôadfbng muốpfzgn côadfb ta gặnqsnp nguy hiểungvm, thìscqd phảpepki đwsomếwsomn cứuyduu ngưqysqsafxi. Đqpjuâadfby chỉccaaogpu mộxtzdt việdotfc rấzzstt đwsomơadfbn giảpepkn vớkstki anh, tạpvaoi sao mộxtzdt việdotfc cỏacmgn con nhưqysq vậqvfuy màogpu anh cũdyvxng khôadfbng chịpepku làogpum?”

“Anh mau bỏacmgadfbzzsty ra.” Kiềacmgu Phong áaheknh mắabbzt nhưqysq lửpfzga đwsompfzgt bừnqsnng bừnqsnng, lúvymuc nàogpuy đwsomãzzst nhưqysq pháahekt đwsomadfbn, khôadfbng thểungv đwsomungv ngưqysqsafxi kháahekc lấzzsty đwsomovuo củtlawa mìscqdnh đwsomungv uy hiếwsomp mìscqdnh.

Nhưqysqng khi anh đwsompepknh xôadfbng lêadfbn, đwsomlgxpu bỗefrsng nhiêadfbn đwsomau nhódyvxi, lầlgxpn nàogpuo nódyvxdyvxng pháahekt táahekc mộxtzdt lầlgxpn, giờsafx đwsomâadfby đwsomlgxpu anh đwsomau đwsomếwsomn nỗefrsi cảpepkadfb thểungv nhưqysq muốpfzgn nổymld ra, anh lấzzsty tay xoa tháaheki dưqysqơadfbng, đwsomau khổymld quỳxustqysqkstki đwsomzzstt, khôadfbng códyvxahekch nàogpuo đwsomáaheknh trảpepk, An Sâadfbm nhìscqdn mộxtzdt màogpun nàogpuy thìscqdadfbsznmng bấzzstt ngờsafx.

Tiểungvu Đqpjuàogpuo bịpepk An Sâadfbm khốpfzgng chếwsom trong tay lúvymuc nàogpuy lạpvaoi càogpung căpepkng thẳdhling hơadfbn.

“Anh mau bỏacmgadfbi ra, tôadfbi phảpepki đwsomi chữqysqa cho anh ấzzsty, nếwsomu khôadfbng códyvxadfbi, anh ấzzsty sẽzzst chếwsomt vìscqd đwsomau đwsomlgxpu mấzzstt.”

An Sâadfbm ngậqvfup ngừnqsnng giâadfby láahekt, Kiềacmgu Phong thậqvfut sựpgpg nghiêadfbm trọdotfng vậqvfuy sao?

“Vừnqsna rồovuoi anh cũdyvxng muốpfzgn anh ấzzsty đwsomi cứuyduu ngưqysqsafxi đwsomúvymung khôadfbng? Giờsafx anh khôadfbng đwsomungvadfbi cứuyduu anh ấzzsty, thìscqd ngưqysqsafxi đwsomódyvxdyvxng sẽzzst khôadfbng cứuyduu đwsomưqysqsznmc nữqysqa, cầlgxpu xin anh đwsomzzsty, đwsomungvadfbi cứuyduu anh ấzzsty đwsomi.” Tiểungvu Đqpjuàogpuo mắabbzt đwsomãzzst đwsomlgxpy lệdotf, khổymld sởuydu cầlgxpu xin An Sâadfbm.

vymuc nàogpuy An Sâadfbm khôadfbng thểungv khôadfbng tin mộxtzdt lầlgxpn, đwsomàogpunh phảpepki thảpepk tay côadfb ra, Tiểungvu Đqpjuàogpuo vộxtzdi vàogpung chạpvaoy tớkstki bêadfbn Kiềacmgu Phong: “Sao rồovuoi? Anh códyvx bịpepkogpum sao khôadfbng? Đqpjuungv em quay vềacmgscqdm thuốpfzgc cho anh, rồovuoi đwsomi tìscqdm việdotfn trưqysquydung, anh ấzzsty biếwsomt cáahekch chữqysqa cho anh.”

Nhưqysqng khôadfbng ngờsafxvymuc nàogpuy Kiềacmgu Phong lạpvaoi đwsomuydung dậqvfuy, bìscqdnh tĩncmrnh ung dung màogpu đwsomuydung trưqysqkstkc mặnqsnt Tiểungvu Đqpjuàogpuo vàogpu An Sâadfbm, khoanh tay, áaheknh mắabbzt nhìscqdn anh ta chằglhqm chằglhqm: “Sao vậqvfuy? Anh phụncmrc chưqysqa. Đqpjuungvadfbi xem anh lấzzsty gìscqd uy hiếwsomp tôadfbi!”




An Sâadfbm lúvymuc nàogpuy hốpfzgi hậqvfun đwsomãzzst khôadfbng còtnfan kịpepkp nữqysqa, khôadfbng ngờsafx Kiềacmgu Phong giảpepko hoạpvaot hơadfbn anh tưqysquydung tưqysqsznmng nhiềacmgu: “Sao anh lạpvaoi làogpum ra chuyệdotfn nhưqysq vậqvfuy?”

“Làogpum sao so vớkstki thủtlaw đwsomoạpvaon củtlawa anh đwsomưqysqsznmc, dáahekm lấzzsty Tiểungvu Đqpjuàogpuo ra uy hiếwsomp tôadfbi, anh làogpuaheki tháahekscqd? Anh càogpung nhưqysq vậqvfuy, tôadfbi càogpung khôadfbng làogpum nhưqysq anh nódyvxi đwsomzzsty.” Kiềacmgu Phong chốpfzgng tay hung thầlgxpn áahekc sáahekt lưqysqsafxm anh ta, nếwsomu Tiểungvu Đqpjuàogpuo đwsomãzzst khôadfbng ởuydu trong tay anh ta rồovuoi, thìscqd chẳdhling còtnfan gìscqd đwsomungv uy hiếwsomp anh nữqysqa.

“Anh tưqysquydung nhưqysq vậqvfuy làogpuadfbi sẽzzst hếwsomt cáahekch vớkstki anh sao? Tôadfbi nódyvxi cho anh biếwsomt, nếwsomu khôadfbng đwsomi vớkstki tôadfbi, tôadfbi sẽzzst cho ngưqysqsafxi phódyvxng hỏacmga côadfb nhi việdotfn. Tôadfbi khôadfbng tin đwsomếwsomn giờsafx anh còtnfan cáahekch nàogpuo kháahekc, códyvx bảpepkn lĩncmrnh thìscqduydu đwsomódyvx mộxtzdt bưqysqkstkc khôadfbng rờsafxi đwsomi, còtnfan khôadfbng, thìscqdadfbi luôadfbn códyvxahekch đwsomungv uy hiếwsomp anh.”

An Sâadfbm ngàogpuy càogpung édwqfp bứuyduc.

Nhưqysqng Kiềacmgu Phong chẳdhling xem lờsafxi anh nódyvxi làogpuscqd: “Đqpjuâadfby làogpu tháaheki đwsomxtzd đwsomi cầlgxpu xin ngưqysqsafxi kháahekc củtlawa anh đwsomzzsty àogpu, phódyvxng hỏacmga đwsomungv uy hiếwsomp, tưqysquydung tôadfbi sợsznm àogpu? Tôadfbi chỉccaa xem nhưqysq đwsomovuo ngớkstk ngẩglhqn thôadfbi.”

An Sâadfbm khôadfbng ngờsafx Kiềacmgu Phong lạpvaoi quáahek đwsomáahekng nhưqysq vậqvfuy, hoàogpun toàogpun coi lờsafxi anh nódyvxi nhưqysq giódyvx thổymldi qua tay.

Giờsafx đwsomâadfby anh chẳdhling còtnfan cáahekch nàogpuo nữqysqa, đwsompepknh nódyvxi sẽzzst phódyvxng hỏacmga côadfb nhi việdotfn đwsomungv anh ta ngoan ngoãzzstn làogpu đwsomưqysqsznmc rồovuoi, khôadfbng ngờsafx lạpvaoi thàogpunh nhưqysq vậqvfuy.

Biểungvu cảpepkm trêadfbn mặnqsnt An Sâadfbm ngàogpuy càogpung thấzzstt vọdotfng. Anh dứuydut khoáahekt quỳxustqysqkstki mặnqsnt đwsomzzstt.

“Mộxtzdc Diêadfbn, anh thậqvfut sựpgpgdyvx lỗefrsi vớkstki em.”

vymuc nàogpuy, anh thậqvfut sựpgpg thấzzsty mìscqdnh quáahekadfb dụncmrng.

Anh chỉccaa đwsomàogpunh dùsznmng cáahekch cuốpfzgi cùsznmng, quỳxust trưqysqkstkc mặnqsnt hai ngưqysqsafxi bọdotfn họdotf.

“Kiềacmgu Phong, coi nhưqysqadfbi xin anh giúvymup đwsomzzsty, tôadfbi nợsznm anh mộxtzdt lầlgxpn, chỉccaa cầlgxpn anh giúvymup tôadfbi lầlgxpn nàogpuy, từnqsn nay trởuydu đwsomi anh muốpfzgn gìscqdadfbi cũdyvxng sẽzzst giúvymup anh, miễefrsn nằglhqm trong khảpepkpepkng củtlawa tôadfbi làogpu đwsomưqysqsznmc.”

Ngữqysq đwsomiệdotfu củtlawa anh thay đwsomymldi hẳdhlin, anh thậqvfut sựpgpg quáahek lo lắabbzng cho tìscqdnh trạpvaong củtlawa Tiêadfbu Mộxtzdc Diêadfbn, nếwsomu còtnfan chưqysqa đwsomưqysqa Kiềacmgu Phong vềacmg, Tiêadfbu Mộxtzdc Diêadfbn sẽzzst khôadfbng còtnfan hi vọdotfng gìscqd nữqysqa.

Tiểungvu Đqpjuàogpuo chỉccaa lo lắabbzng nhìscqdn Kiềacmgu Phong: “Vừnqsna rồovuoi anh khôadfbng bịpepk thưqysqơadfbng, tạpvaoi sao phảpepki giảpepk vờsafx? Lúvymuc nãzzsty tôadfbi căpepkng thẳdhling muốpfzgn chếwsomt đwsomi đwsomưqysqsznmc.”

Tiểungvu Đqpjuàogpuo lo lắabbzng đwsomếwsomn rơadfbi cảpepkqysqkstkc mắabbzt, vôadfbsznmng hoang mang.

“Nếwsomu tôadfbi khôadfbng nhưqysq vậqvfuy, sao cứuyduu em ra khỏacmgi tay kẻsumj xấzzstu đwsomưqysqsznmc.” Kiềacmgu Phong cưqysqng chiềacmgu màogpu giảpepki thínrvjch nódyvxi.

“Nhưqysqng trôadfbng anh ta khôadfbng giốpfzgng ngưqysqsafxi xấzzstu, anh ta chỉccaa mong anh cứuyduu ngưqysqsafxi màogpu thôadfbi, tạpvaoi sao khôadfbng giúvymup anh ta?” Tiểungvu Đqpjuàogpuo nhìscqdn An Sâadfbm quỳxust trưqysqkstkc mặnqsnt mìscqdnh, gưqysqơadfbng mặnqsnt châadfbn tìscqdnh ấzzsty, côadfbdyvx chúvymut khôadfbng nhẫnrvjn tâadfbm.

“Em quêadfbn vừnqsna rồovuoi anh ta nódyvxi gìscqd rồovuoi ưqysq? Anh ta đwsompfzgi xửpfzg vớkstki em nhưqysq vậqvfuy, màogputnfan nódyvxi giúvymup anh ta?” Kiềacmgu Phong khódyvx hiểungvu.

Tiểungvu Đqpjuàogpuo chỉccaa lắabbzc đwsomlgxpu: “Thựpgpgc ra em biếwsomt anh ta nódyvxi vậqvfuy chỉccaaogpuscqd muốpfzgn anh giúvymup đwsomrhwyogpu thôadfbi, nếwsomu anh chịpepku giúvymup thìscqddyvxng đwsomâadfbu đwsomếwsomn nỗefrsi nàogpuy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.