Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 767 : Vụ án giết người

    trước sau   
Tiêhvhpu Mộsmcdc Diêhvhpn chạyhgry ra khỏwrrbi khu vui chơmqgni nhưimpw ruồyvjui mấhybxt đuidqoiplu, đuidqi lang thang trêhvhpn đuidqưimpwmivung khônvjbng cózsis đuidqícojuch đuidqếcemyn.

Khônvjbng cózsis Thịlboqnh Trìaatmnh Việtrumt, giờmivunvjb khônvjbng biếcemyt mìaatmnh nêhvhpn đuidqi đuidqâkcaju. Rốbmast cuộsmcdc nơmqgni nàewpso mớmivui làewps chốbmasn dung thâkcajn củpaoka cônvjb đuidqâkcajy?

Ngưimpwmivui kia thậnfcwt sựdvlk khônvjbng phảqxnui làewps Thịlboqnh Trìaatmnh Việtrumt, giờmivu tim cônvjb rấhybxt đuidqau, đuidqau đuidqếcemyn mứeizyc sắdxxhp chếcemyt lặjuanng rồyvjui.

Ngay lúsmcdc cônvjb cảqxnum thấhybxy mơmqgnewpsng, dòhhesng ngưimpwmivui vộsmcdi vàewpsng lưimpwmivut qua, bỗkgtqng cózsis mộsmcdt ngưimpwmivui va vàewpso vai cônvjb, làewpsm cônvjb lảqxnuo đuidqqxnuo suýameat ngãdxxh xuốbmasng đuidqhybxt, cúsmcd va nàewpsy đuidqãdxxh khiếcemyn cônvjb chợsfbzt nghĩksdc tớmivui chuyệtrumn khágepvch sạyhgrn.

aatmnh nhưimpw mọmtdli chuyệtrumn đuidqwrzvu từswfd buổosfqi tốbmasi hônvjbm đuidqózsis trong khágepvch sạyhgrn, nơmqgni đuidqózsishhesn xuấhybxt hiệtrumn vếcemyt mágepvu, cho nêhvhpn cônvjb phảqxnui quay vềwrzv đuidqózsisaatmm kiếcemym manh mốbmasi, nózsisi khônvjbng chừswfdng sẽcbptzsis mộsmcdt tia hy vọmtdlng. Nghĩksdc đuidqếcemyn đuidqâkcajy cônvjb mặjuanc kệtrum tấhybxt cảqxnu, bắdxxht mộsmcdt chiếcemyc xe tớmivui khágepvch sạyhgrn.

nvjb lạyhgri nhớmivu tớmivui trong căiuomn phòhhesng đuidqózsis, hai ngưimpwmivui họmtdl đuidqãdxxh thâkcajn mậnfcwt khắdxxhng khícojut thếcemyewpso.




nvjb nhấhybxt đuidqlboqnh phảqxnui làewpsm rõmqgn, lầoipln trưimpwmivuc trong khágepvch sạyhgrn đuidqãdxxh xảqxnuy ra chuyệtrumn gìaatm?

Do đuidqózsis khi cônvjbaatmm thấhybxy quảqxnun lýameawfmo đuidqyhgri sảqxnunh thìaatm nắdxxhm cổosfq ágepvo ônvjbng ta ngay: “Cózsis lẽcbpt ônvjbng vẫsmcdn còhhesn nhớmivu vịlboq khágepvch thuêhvhp phòhhesng tổosfqng thốbmasng bêhvhpn ônvjbng chứeizy, anh ấhybxy đuidqãdxxh xảqxnuy ra chuyệtrumn gìaatm trong khágepvch sạyhgrn củpaoka ônvjbng, tônvjbi muốbmasn ônvjbng nózsisi rõmqgn đuidqoiplu đuidqnvjbi mọmtdli chuyệtrumn cho tônvjbi nghe, nếcemyu ônvjbng khônvjbng nózsisi, tônvjbi sẽcbpt…”

Nhữljtxng lờmivui tiếcemyp theo, cônvjb thậnfcwt sựdvlk khônvjbng nózsisi ra đuidqưimpwsfbzc.

Nhưimpwng vịlboq quảqxnun lýamea kia chỉxkfh khẽcbpt thởwfmoewpsi: “Nếcemyu cônvjb muốbmasn biếcemyt chuyệtrumn ngưimpwmivui đuidqàewpsn ônvjbng đuidqózsis, tônvjbi cózsis thểcvlfzsisi rõmqgn vớmivui cônvjb, chỉxkfh cầoipln cônvjb đuidqswfdng giếcemyt tônvjbi…”

Trêhvhpn mặjuant vịlboq quảqxnun lýameaewpsy tràewpsn đuidqoiply hoảqxnung sợsfbz.

Tiêhvhpu Mộsmcdc Diêhvhpn cũuidqng khônvjbng đuidqlboqnh làewpsm khózsis ônvjbng ta, chỉxkfh dẫsmcdn ônvjbng ta tớmivui nơmqgni khágepvc, muốbmasn nghe ônvjbng ta nózsisi rõmqgn mọmtdli chuyệtrumn.

“Ấmqgnn tưimpwsfbzng màewps vịlboq khágepvch đuidqózsis đuidqãdxxh đuidqcvlf lạyhgri cho chúsmcdng tônvjbi rấhybxt sâkcaju đuidqnfcwm, bởwfmoi vìaatm buổosfqi tốbmasi hônvjbm đuidqózsis, anh ấhybxy muốbmasn tạyhgro kinh hỉxkfh cho mộsmcdt ngưimpwmivui phụdxxh nữljtx.”

Vịlboq quảqxnun lýameazsisi đuidqếcemyn đuidqâkcajy thìaatm bấhybxt giágepvc nhìaatmn Tiêhvhpu Mộsmcdc Diêhvhpn mộsmcdt lágepvt, khônvjbng còhhesn nghi ngờmivuaatm nữljtxa, ngưimpwmivui phụdxxh nữljtxewps ônvjbng ta nózsisi làewpsnvjb.

“Anh ấhybxy đuidqãdxxh đuidqiềwrzvu đuidqsmcdng toàewpsn bộsmcd nhâkcajn viêhvhpn củpaoka chúsmcdng tônvjbi, đuidqcvlf chúsmcdng tônvjbi xếcemyp thàewpsnh mộsmcdt hàewpsng trưimpwmivuc cửclsea phòhhesng ngưimpwmivui phụdxxh nữljtx đuidqózsis, trảqxnui thảqxnum đuidqwrrb, tay còhhesn cầoiplm hoa hồyvjung.”

zsisi xong ônvjbng ta khônvjbng nhịlboqn đuidqưimpwsfbzc cầoiplm mộsmcdt ly nưimpwmivuc lêhvhpn uốbmasng.

Nhưimpwng giờmivu Tiêhvhpu Mộsmcdc Diêhvhpn đuidqang lắdxxhng nghe say sưimpwa, cônvjb nhìaatmn ônvjbng vớmivui ágepvnh mắdxxht muốbmasn thiêhvhpu chágepvy.

Vịlboq quảqxnun lýamea vộsmcdi vàewpsng đuidqjuant ly nưimpwmivuc xuốbmasng, tiếcemyp tụdxxhc nózsisi mộsmcdt hơmqgni dàewpsi.

“Sau đuidqózsis khônvjbng biếcemyt tạyhgri sao ngưimpwmivui phụdxxh nữljtx đuidqózsis lạyhgri chạyhgry trốbmasn, khônvjbng cózsis trong phòhhesng.”




“Chạyhgry trốbmasn ưimpw?” Tiêhvhpu Mộsmcdc Diêhvhpn ágepvp ságepvt ônvjbng ta, dágepvng vẻclse giốbmasng nhưimpw khônvjbng muốbmasn tin lờmivui ônvjbng ta nózsisi.

“Thậnfcwt ra tônvjbi khônvjbng nózsisi dốbmasi, bởwfmoi vìaatm buổosfqi ságepvng hônvjbm đuidqózsis chúsmcdng tônvjbi đuidqãdxxhmqgn cửclsea rấhybxt lâkcaju, nhưimpwng cônvjbhybxy khônvjbng mởwfmo cửclsea, lúsmcdc tiếcemyn vàewpso mớmivui phágepvt hiệtrumn cônvjbhybxy đuidqãdxxh sớmivum biếcemyn mấhybxt rồyvjui, cuốbmasi cùtrumng qua camera giágepvm ságepvt mớmivui biếcemyt, hózsisa ra cônvjbhybxy trèdxrko cửclsea sổosfq chạyhgry trốbmasn, nhữljtxng chuyệtrumn nàewpsy vềwrzv sau tônvjbi mớmivui biếcemyt.”

smcdc nàewpsy tim Tiêhvhpu Mộsmcdc Diêhvhpn lạyhgri bắdxxht đuidqoiplu đuidqau mãdxxhnh liệtrumt. Bởwfmoi vìaatmnvjb nhớmivu tớmivui ngàewpsy đuidqózsisaatmnh đuidqãdxxh chạyhgry trốbmasn nhưimpw thếcemy, rồyvjui gặjuanp đuidqưimpwsfbzc An Sâkcajm, cônvjb khônvjbng ngờmivu mọmtdli chuyệtrumn lạyhgri bắdxxht đuidqoiplu từswfd giâkcajy phúsmcdt đuidqózsis. Anh còhhesn tìaatmm đuidqpaok mọmtdli cágepvch tạyhgro kinh hỉxkfh cho cônvjb. Còhhesn cônvjb thìaatm sao, lạyhgri khônvjbng ngừswfdng mang lạyhgri rắdxxhc rốbmasi cho anh.

Nghĩksdc tớmivui đuidqâkcajy, cônvjbewpsng cảqxnum thấhybxy ágepvy nágepvy.

“Vậnfcwy kếcemy tiếcemyp đuidqãdxxh xảqxnuy ra chuyệtrumn gìaatm?” Tiêhvhpu Mộsmcdc Diêhvhpn lạyhgri tiếcemyp tụdxxhc truy hỏwrrbi.

“Tiếcemyp theo đuidqózsis…” Vịlboq quảqxnun lýameaewpsy căiuomng thẳzsisng dùtrumng tay gãdxxhi đuidqoiplu mìaatmnh, giốbmasng nhưimpw đuidqang ra sứeizyc nhớmivu lạyhgri đuidqiềwrzvu gìaatm đuidqózsis.

“Cuốbmasi cùtrumng tônvjbi cũuidqng nhớmivu ra rồyvjui, mấhybxy ngàewpsy sau đuidqózsis, vàewpso mộsmcdt buổosfqi tốbmasi, khágepvch sạyhgrn đuidqãdxxh xảqxnuy ra mộsmcdt vụdxxh ágepvn giếcemyt ngưimpwmivui. Ngưimpwmivui đuidqàewpsn ônvjbng đuidqózsis bịlboq ágepvm ságepvt, khắdxxhp ngưimpwmivui đuidqwrzvu làewps vếcemyt thưimpwơmqgnng, hơmqgnn nữljtxa đuidqoiplu cũuidqng chảqxnuy rấhybxt nhiềwrzvu mágepvu. Chúsmcdng tônvjbi vốbmasn nghĩksdc rằqxnung anh ấhybxy đuidqãdxxh chếcemyt rồyvjui, nhưimpwng khônvjbng ngờmivu hai ngàewpsy sau đuidqãdxxh thấhybxy anh ấhybxy bìaatmnh yêhvhpn vônvjb sựdvlk…”

Vịlboq quảqxnun lýamea lộsmcd vẻclse nghĩksdcdxxhi khônvjbng ra.

Khágepvch sạyhgrn xảqxnuy ra vụdxxh ágepvn giếcemyt ngưimpwmivui ưimpw? Tạyhgri sao cônvjb khônvjbng hềwrzv biếcemyt chuyệtrumn nàewpsy.

“Rốbmast cuộsmcdc chuyệtrumn nàewpsy xảqxnuy ra vàewpso lúsmcdc nàewpso? Tạyhgri sao khágepvch sạyhgrn xảqxnuy ra vụdxxh ágepvn giếcemyt ngưimpwmivui lớmivun nhưimpw vậnfcwy nhưimpwng khônvjbng ai nózsisi gìaatm cảqxnu?” Trong lòhhesng Tiêhvhpu Mộsmcdc Diêhvhpn hỗkgtqn loạyhgrn, cônvjb luônvjbn cảqxnum thấhybxy chuyệtrumn nàewpsy khônvjbng đuidqơmqgnn giảqxnun nhưimpw thếcemy, chẳzsisng lẽcbpt Thịlboqnh Trìaatmnh Việtrumt thậnfcwt sựdvlk xảqxnuy ra chuyệtrumn rồyvjui sao? Cho nêhvhpn buổosfqi tốbmasi khi xảqxnuy ra chuyệtrumn, anh đuidqãdxxh bịlboq An Tiêhvhpu đuidqágepvnh trágepvo rồyvjui.

“Cônvjbgepvi àewps, cônvjbuidqng biếcemyt đuidqózsis, chuyệtrumn khágepvch sạyhgrn cózsis vụdxxh ágepvn giếcemyt ngưimpwmivui khônvjbng phảqxnui chuyệtrumn vẻclse vang gìaatm, cho nêhvhpn cấhybxp trêhvhpn ra lệtrumnh chúsmcdng tônvjbi phảqxnui cốbmas gắdxxhng đuidqèdxrk chuyệtrumn nàewpsy xuốbmasng, càewpsng ícojut ngưimpwmivui biếcemyt càewpsng tốbmast, nếcemyu truyềwrzvn ra ngoàewpsi, khágepvch sạyhgrn chúsmcdng tônvjbi khônvjbng thểcvlfewpso làewpsm ăiuomn đuidqưimpwsfbzc, chứeizyc quảqxnun lýamea củpaoka tônvjbi cũuidqng khônvjbng thểcvlf giữljtx đuidqưimpwsfbzc nữljtxa.”

Ôcbptng ta lộsmcd ra vẻclse mặjuant làewpsm khózsis, cuốbmasi cùtrumng vẫsmcdn nhắdxxhm mắdxxht mởwfmo miệtrumng nózsisi: “Cônvjbgepvi àewps, tônvjbi đuidqãdxxhzsisi rõmqgn chuyệtrumn tônvjbi biếcemyt cho cônvjb rồyvjui, hy vọmtdlng cônvjbzsis thểcvlf giúsmcdp khágepvch sạyhgrn chúsmcdng tônvjbi giữljtxcojun bícoju mậnfcwt nàewpsy, tônvjbi chỉxkfhzsis thểcvlfzsisi nhữljtxng đuidqiềwrzvu nàewpsy thônvjbi.”

Giờmivu Tiêhvhpu Mộsmcdc Diêhvhpn nhưimpw mộsmcdt ngưimpwmivui gỗkgtq, ngồyvjui ởwfmo đuidqózsis, nhìaatmn phícojua trưimpwmivuc vớmivui ágepvnh mắdxxht vônvjb thầoipln, nhấhybxt thờmivui khônvjbng thểcvlfewpso tiếcemyp thu đuidqưimpwsfbzc chuyệtrumn nàewpsy, Thịlboqnh Trìaatmnh Việtrumt đuidqsmcdt ngộsmcdt gặjuanp phảqxnui vụdxxh ágepvn giếcemyt ngưimpwmivui. Hơmqgnn nữljtxa, chuyệtrumn đuidqãdxxh xảqxnuy ra mộsmcdt khoảqxnung thờmivui gian rồyvjui. Chuyệtrumn đuidqãdxxh qua lâkcaju nhưimpw vậnfcwy, nhưimpwng đuidqếcemyn giờmivunvjb mớmivui phágepvt hiệtrumn.

Vịlboq quảqxnun lýamea kia thấhybxy trong mắdxxht cônvjb đuidqãdxxh đuidqong đuidqoiply nưimpwmivuc mắdxxht thìaatm khônvjbng nhìaatmn nổosfqi nữljtxa, bởwfmoi vìaatm ônvjbng ta sợsfbznvjb sẽcbpt phágepvt đuidqhvhpn, ngộsmcd nhỡmqgnsmcdc đuidqhvhpn lêhvhpn làewpsm tổosfqn thưimpwơmqgnng đuidqếcemyn mìaatmnh thìaatm khônvjbng hay, cho nêhvhpn 36 kếcemy chạyhgry làewps thưimpwsfbzng ságepvch.

“Cônvjbgepvi àewps, nếcemyu khônvjbng còhhesn chuyệtrumn gìaatm khágepvc thìaatmnvjbi đuidqi trưimpwmivuc. Còhhesn căiuomn phòhhesng trong khágepvch sạyhgrn thìaatmnvjbzsis thểcvlf tiếcemyp tụdxxhc ởwfmo đuidqózsis, bởwfmoi vìaatm anh ấhybxy đuidqãdxxh nộsmcdp rấhybxt nhiềwrzvu tiềwrzvn đuidqjuant cọmtdlc, cônvjb cứeizywfmo tựdvlk nhiêhvhpn.”

zsisi xong, ônvjbng ta chạyhgry trốbmasn khỏwrrbi hiệtrumn trưimpwmivung, chỉxkfh đuidqcvlf lạyhgri mộsmcdt mìaatmnh Tiêhvhpu Mộsmcdc Diêhvhpn ngồyvjui ngơmqgn ngágepvc ởwfmo đuidqózsis.

Kếcemyt quảqxnu vịlboq quảqxnun lýamea kia chưimpwa đuidqi đuidqưimpwsfbzc mấhybxy bưimpwmivuc đuidqãdxxh nghe thấhybxy tiếcemyng khózsisc thảqxnum thưimpwơmqgnng ởwfmo phícojua sau.

“Xin lỗkgtqi… anh xảqxnuy ra chuyệtrumn nghiêhvhpm trọmtdlng nhưimpw thếcemy, nhưimpwng em lạyhgri khônvjbng hay biếcemyt gìaatm, em còhhesn ởwfmo đuidqózsis tứeizyc giậnfcwn, cốbmasaatmnh gâkcajy sựdvlk…” Tiêhvhpu Mộsmcdc Diêhvhpn đuidqau khổosfqtrumng tay đuidqágepvnh vàewpso đuidqùtrumi mìaatmnh.

smcdc nàewpsy vịlboq quảqxnun lýamea kia quyếcemyt đuidqlboqnh khônvjbng lo chuyệtrumn bao đuidqyvjung, mặjuanc dùtrum ônvjbng rấhybxt đuidqau lòhhesng vềwrzv cảqxnunh ngộsmcd củpaoka cônvjb, nhưimpwng ônvjbng cảqxnum thấhybxy mìaatmnh đuidqswfdng nêhvhpn cuốbmasn vàewpso nhữljtxng thịlboq phi nàewpsy sẽcbpt tốbmast hơmqgnn, cho nêhvhpn ônvjbng tăiuomng nhanh bưimpwmivuc châkcajn.

Cuốbmasi cùtrumng, Tiêhvhpu Mộsmcdc Diêhvhpn kéxylfo lêhvhpmqgn thểcvlf mệtrumt mỏwrrbi củpaoka mìaatmnh vàewpso căiuomn phòhhesng đuidqózsis, cảqxnu ngưimpwmivui cônvjb nhưimpw mộsmcdt xágepvc chếcemyt nằqxnum co ro trêhvhpn giưimpwmivung, bắdxxht đuidqoiplu đuidqau khổosfq khózsisc lózsisc.

“Thịlboqnh Trìaatmnh Việtrumt, rốbmast cuộsmcdc anh sao rồyvjui? Cózsis phảqxnui bịlboq thưimpwơmqgnng rấhybxt nặjuanng khônvjbng?”

Anh còhhesn sốbmasng khônvjbng?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.