Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 745 : Muốn chạy trốn!

    trước sau   
“Anh, bârafey giờtvij em cũduomng làajhc đeqpoang nghĩylxk biệphmln pháqkohp giúqefsp anh màajhc thôqyjxi. Dùzemt sao em cũduomng rấkyzht muốebain côqyjxkyzhy trởzsem thàajhcnh chịcoylrafeu củzjzoa em, anh khôqyjxng cầmyygn phảphydi ngàajhcy ngàajhcy ởzsem đeqpoârafey nóotyqng ruộjvfjt nóotyqng gan nữptbqa, em nhìetcyn màajhcduomng cảphydm thấkyzhy hơnthbi chưmyygkakwng mắlqxxt rồxbkui.” An Tiêetcyu lạxxami dùzemtng giọzjzong đeqpoiệphmlu kỳhzmx quáqkohi nóotyqi.

An Sârafem đeqpoqpygng yêetcyn tạxxami chỗrsxi khôqyjxng nóotyqi gìetcy.

Sau khi An Tiêetcyu nhìetcyn thấkyzhy bộjvfj dạxxamng nàajhcy củzjzoa An Sârafem lạxxami tiếrclnp tụrsxic thừqpyga thắlqxxng xôqyjxng lêetcyn: “Anh, em đeqpoãwtac đeqpoiềmbqcu tra côqyjxkyzhy kỹqqmrajhcng mộjvfjt lưmyyglxayt rồxbkui. Nóotyqi khôqyjxng chừqpygng anh chỉxxam cầmyygn đeqpoóotyqn ba đeqpoqpyga con củzjzoa côqyjxkyzhy đeqpoếrclnn bêetcyn nàajhcy, sau đeqpoóotyqqyjxkyzhy sẽphml cam târafem tìetcynh nguyệphmln ởzsem lạxxami bêetcyn cạxxamnh anh đeqpokyzhy. Còhencn cáqkohi ngưmyygtviji gọzjzoi làajhc chồxbkung củzjzoa côqyjxkyzhy kia, em cũduomng cóotyq thểttcr giảphydi quyếrclnt toàajhcn bộjvfj giúqefsp anh...”

“Đocfuzjzo rồxbkui!” Hai tay An Sârafem siếrclnt chặrqatt thàajhcnh nắlqxxm đeqpokyzhm, sắlqxxc mặrqatt đeqpoen xìetcy dọzjzoa ngưmyygtviji.

“Anh cảphyd, em nghĩylxk đeqpoârafey chíocnnnh làajhc biệphmln pháqkohp tốebait nhấkyzht, ngưmyygtviji bìetcynh thưmyygtvijng khôqyjxng nghĩylxk ra đeqpoârafeu, đeqpoếrclnn lúqefsc đeqpoóotyq, em nhấkyzht đeqpocoylnh sẽphml thàajhcnh côqyjxng giữptbq lạxxami côqyjxqkohi kia bêetcyn cạxxamnh anh!” An Tiêetcyu khôqyjxng thèqefsm đeqpottcr ýhenc tiếrclnp tụrsxic mởzsem miệphmlng nóotyqi.

“Đocfuârafey làajhc chuyệphmln củzjzoa tôqyjxi, cậetcyu íocnnt xen vàajhco việphmlc củzjzoa ngưmyygtviji kháqkohc thôqyjxi. Đocfuârafey làajhc lầmyygn cuốebaii cùzemtng tôqyjxi cảphydnh cáqkoho cậetcyu, đeqpoqpygng cho làajhcqyjxi khôqyjxng biếrclnt cậetcyu cóotyq mụrsxic đeqpoíocnnch gìetcy?” An Sârafem thậetcyt sựrlrs hiểttcru rấkyzht rõptbq cậetcyu em trai nàajhcy củzjzoa mìetcynh, sao cậetcyu ta cóotyq thểttcrotyqhencng tốebait nhưmyyg vậetcyy chứqpyg, tấkyzht cảphyd nhữptbqng gìetcy cậetcyu ta làajhcm cũduomng chỉxxamajhcetcy chíocnnnh bảphydn thârafen cậetcyu ta màajhc thôqyjxi.




“Anh, mộjvfjt ngàajhcy nàajhco đeqpoóotyq anh sẽphml cảphydm ơnthbn chuyệphmln màajhc em làajhcm cho anh.”

otyqi xong, An Tiêetcyu huêetcynh hoang rờtviji đeqpoi.

Tiêetcyu Mộjvfjc Diêetcyn nằrqatm trêetcyn giưmyygtvijng, trong lòhencng vẫetcyn luôqyjxn cảphydm thấkyzhy vôqyjxzemtng bấkyzht an. Trảphydi qua vừqpyga rồxbkui bịcoyl mấkyzhy ngưmyygtviji đeqpoàajhcn ôqyjxng kia dọzjzoa sợlxay, côqyjx đeqpoãwtac khôqyjxi phụrsxic lạxxami lýhenc tríocnn. Nhữptbqng kýhencqpygc đeqpoóotyqduomng lậetcyp tứqpygc tràajhcn vàajhco trong đeqpomyygu côqyjx, nhấkyzht thờtviji côqyjx cảphydm thấkyzhy khóotyq chịcoylu vàajhc đeqpoau đeqpokakwn khóotyqotyqi lêetcyn lờtviji.

Nhưmyygng côqyjx biếrclnt mìetcynh khôqyjxng thểttcrzsem lạxxami nơnthbi nàajhcy, vìetcy vừqpyga rồxbkui cóotyq mấkyzhy ngưmyygtviji đeqpoàajhcn ôqyjxng xôqyjxng vàajhco, khôqyjxng biếrclnt muốebain làajhcm gìetcy vớkakwi côqyjx, ởzsem lạxxami nơnthbi nàajhcy thậetcyt sựrlrs quáqkoh nguy hiểttcrm, côqyjx nhấkyzht đeqpocoylnh phảphydi nghĩylxk biệphmln pháqkohp rờtviji khỏwtaci nơnthbi nàajhcy, cũduomng khôqyjxng thểttcr đeqpoi cầmyygu xin An Sârafem kia giúqefsp đeqpokysz.

Bởzsemi vìetcyqyjxduomng khôqyjxng biếrclnt đeqpoârafey cóotyq phảphydi vởzsem kịcoylch do anh ta tựrlrs biêetcyn tựrlrs diễvtean hay khôqyjxng, côqyjx đeqpoi đeqpoếrclnn bêetcyn cửjvfja sổzrkn, nhìetcyn ra đeqpoârafey chỉxxamajhc tầmyygng hai, thếrclnajhcqyjx nghĩylxk ra mộjvfjt biệphmln pháqkohp tốebait, côqyjx nhấkyzht đeqpocoylnh phảphydi thừqpyga dịcoylp bọzjzon họzjzo khôqyjxng chúqefs ýhencajhc chạxxamy trốebain.

Tiêetcyu Mộjvfjc Diêetcyn thậetcyt vấkyzht vảphyd buộjvfjc chặrqatt cáqkohi chădmodn, từqpyg chỗrsxiajhcy bòhenc xuốebaing. Khôqyjxng ngờtvij vừqpyga xuốebaing dưmyygkakwi đeqpokyzht, muốebain quay ngưmyygtviji rờtviji đeqpoi, kếrclnt quảphyd lạxxami bịcoyl mộjvfjt ngưmyygtviji nắlqxxm chặrqatt lấkyzhy áqkoho: “Rốebait cuộjvfjc côqyjx muốebain chạxxamy trốebain đeqpoi đeqpoârafeu? Chịcoylrafeu, khôqyjxng đeqpoúqefsng, chịcoylrafeu tưmyygơnthbng lai.”

“Rốebait cuộjvfjc anh đeqpoang nóotyqi linh tinh cáqkohi gìetcy đeqpokyzhy?” Tiêetcyu Mộjvfjc Diêetcyn cădmodm hậetcyn nhìetcyn chằrqatm chằrqatm vàajhco anh ta.

“Khôqyjxng ngờtvijocnnnh tìetcynh chịcoylrafeu tôqyjxi thậetcyt làajhcqkoho bạxxamo, vừqpyga khôqyjxi phụrsxic bìetcynh thưmyygtvijng đeqpoãwtacajhc bộjvfj dạxxamng thếrclnajhcy, cũduomng khôqyjxng biếrclnt rốebait cuộjvfjc anh cảphydqyjxi coi trọzjzong đeqpoiểttcrm gìetcyzsemqyjx.” An Tiêetcyu lộjvfj ra dáqkohng vẻrsxi ghébhizt bỏwtac.

“Rốebait cuộjvfjc anh muốebain làajhcm gìetcy? Tôqyjxi cảphydnh cáqkoho anh...” Tiêetcyu Mộjvfjc Diêetcyn còhencn chưmyyga nóotyqi xong đeqpoãwtac bịcoyl cắlqxxt ngang rồxbkui.

“Giọzjzong đeqpoiệphmlu nóotyqi chuyệphmln củzjzoa côqyjx đeqpoúqefsng làajhcajhcng ngàajhcy càajhcng giốebaing anh tôqyjxi, tôqyjxi cũduomng cảphydm thấkyzhy kỳhzmx lạxxam, gầmyygn đeqpoârafey anh tôqyjxi giốebaing nhưmyyg biếrclnn thàajhcnh mộjvfjt ngưmyygtviji kháqkohc, hóotyqa ra làajhc bịcoylqyjxrafey nhiễvteam.” An Tiêetcyu vừqpyga nóotyqi vừqpyga đeqpoáqkohnh giáqkoh Tiêetcyu Mộjvfjc Diêetcyn tỉxxam mỉxxam.

“Tôqyjxi cảphydnh cáqkoho anh khôqyjxng cầmyygn ởzsem đeqpoârafey nóotyqi lung tung, tôqyjxi muốebain rờtviji khỏwtaci đeqpoârafey! Anh thảphydqyjxi ra...”

“Côqyjx cảphydm thấkyzhy tôqyjxi sẽphml thảphydqyjx đeqpoi sao? Bârafey giờtvijqyjx chíocnnnh làajhc trụrsxi cộjvfjt tinh thầmyygn củzjzoa anh tôqyjxi, nếrclnu nhưmyygqyjx rờtviji đeqpoi, vậetcyy anh củzjzoa tôqyjxi phảphydi làajhcm sao bârafey giờtvij?” An Tiêetcyu lạxxami dùzemtng giọzjzong đeqpoiệphmlu chếrcln giễvteau nóotyqi.

“Tôqyjxi khôqyjxng muốebain quan târafem nhữptbqng gìetcy anh nóotyqi, tóotyqm lạxxami tôqyjxi khôqyjxng thuộjvfjc vềmbqcnthbi nàajhcy, tôqyjxi nhấkyzht đeqpocoylnh sẽphml rờtviji khỏwtaci nơnthbi nàajhcy.” Tiêetcyu Mộjvfjc Diêetcyn tứqpygc giậetcyn trừqpygng mắlqxxt nhìetcyn An Tiêetcyu.




“Côqyjx cảphydm thấkyzhy côqyjx muốebain đeqpoi thìetcy đeqpoi đeqpoưmyyglxayc sao?” Anh lạxxami dùzemtng áqkohnh mắlqxxt trêetcyu đeqpoùzemta kia nhìetcyn Tiêetcyu Mộjvfjc Diêetcyn.

“Rốebait cuộjvfjc côqyjx muốebain làajhcm thếrclnajhco? Cóotyq phảphydi côqyjx muốebain biếrclnt nguyêetcyn nhârafen vìetcy sao Thịcoylnh Trìetcynh Việphmlt khôqyjxng quan târafem đeqpoếrclnn côqyjx khôqyjxng, còhencn cảphyd nộjvfji tìetcynh vìetcy sao anh ta thấkyzhy chếrclnt màajhc khôqyjxng cứqpygu.” An Tiêetcyu nóotyqi xong liềmbqcn buôqyjxng côqyjx ra.

Tiêetcyu Mộjvfjc Diêetcyn chuẩlbnpn bịcoyl đeqpoi lêetcyn phíocnna trưmyygkakwc, nhưmyygng sau khi nghe thấkyzhy nhữptbqng lờtviji nàajhcy củzjzoa anh ta lậetcyp tứqpygc dừqpygng bưmyygkakwc lạxxami, côqyjx xoay ngưmyygtviji lạxxami, khôqyjxng tưmyygzsemng tưmyyglxayng đeqpoưmyyglxayc màajhc nhìetcyn anh ta: “Cóotyq phảphydi anh biếrclnt ẩlbnpn tìetcynh trong đeqpoóotyq khôqyjxng?”

An Tiêetcyu cao gầmyygy hơnthbi hếrclnch cằrqatm lêetcyn, mang theo dáqkohng vẻrsxi tấkyzht cảphyd đeqpombqcu nằrqatm trong lòhencng bàajhcn tay củzjzoa mìetcynh: “Tôqyjxi nóotyqi cho côqyjx biếrclnt, tôqyjxi khôqyjxng chỉxxam biếrclnt ẩlbnpn tìetcynh trong đeqpoóotyq đeqpoârafeu, vìetcy tấkyzht cảphyd nhữptbqng chuyệphmln nàajhcy đeqpombqcu do mộjvfjt tay tôqyjxi sắlqxxp đeqporqatt.”

otyqi xong anh ta lạxxami ngửjvfja mặrqatt cưmyygtviji pháqkohetcyn.

“Anh nóotyqi cáqkohi gìetcy? Tấkyzht cảphyd nhữptbqng chuyệphmln nàajhcy đeqpombqcu do anh sắlqxxp đeqporqatt, tạxxami sao anh phảphydi làajhcm nhưmyyg vậetcyy?”

“Vìetcyqyjxi muốebain giữptbqqyjx lạxxami bêetcyn ngưmyygtviji anh tôqyjxi, chuyệphmln cũduomng chỉxxam đeqpoơnthbn giảphydn nhưmyyg vậetcyy thôqyjxi, tôqyjxi nóotyqi cho côqyjx biếrclnt, nếrclnu côqyjx cứqpyg muốebain rờtviji đeqpoi nhưmyyg vậetcyy, cóotyq thểttcr Thịcoylnh Trìetcynh Việphmlt sẽphml chếrclnt càajhcng thảphydm hơnthbn.”

Khi anh ta nóotyqi cârafeu nàajhcy khôqyjxng hềmbqc giốebaing nhưmyyg đeqpoang nóotyqi đeqpoùzemta, Tiêetcyu Mộjvfjc Diêetcyn bắlqxxt đeqpomyygu cảphydm thấkyzhy sợlxaywtaci rồxbkui.

Bởzsemi vìetcy, chỉxxam sợlxay ngộjvfj nhỡkysz xảphydy ra chuyệphmln gìetcyajhc thôqyjxi.

“Anh cho rằrqatng tôqyjxi tin lờtviji nóotyqi dốebaii củzjzoa anh sao?” Giọzjzong nóotyqi củzjzoa Tiêetcyu Mộjvfjc Diêetcyn hơnthbi run rẩlbnpy.

“Tôqyjxi biếrclnt côqyjx khôqyjxng tin lờtviji tôqyjxi nóotyqi, tôqyjxi cóotyq thểttcr mang chứqpygng cứqpyg ra cho côqyjx xem, nhưmyygng màajhc trưmyygkakwc đeqpoóotyq, côqyjx phảphydi đeqpoi gặrqatp mộjvfjt ngưmyygtviji vớkakwi tôqyjxi.”

Tiêetcyu Mộjvfjc Diêetcyn còhencn chưmyyga hoàajhcn hồxbkun đeqpoãwtac bịcoyl An Tiêetcyu bắlqxxt lấkyzhy cáqkohnh tay kébhizo vềmbqc phíocnna trưmyygkakwc.

“Anh mau buôqyjxng tay ra, tôqyjxi tựrlrs đeqpoi.”




“Sao cóotyq thểttcr buôqyjxng ra chứqpyg? Nếrclnu nhưmyygqyjxi buôqyjxng côqyjx ra, côqyjx sẽphml tựrlrs chạxxamy trốebain, đeqpoếrclnn lúqefsc đeqpoóotyqqyjxi đeqpoi đeqpoârafeu tìetcym mộjvfjt côqyjxqkohi xinh đeqpozagdp cho anh tôqyjxi.” Giọzjzong đeqpoiệphmlu nóotyqi chuyệphmln củzjzoa An Tiêetcyu khôqyjxng cóotyq bấkyzht kỳhzmx nhârafen nhưmyyglxayng nàajhco.

“Anh.” An Tiêetcyu kébhizo Tiêetcyu Mộjvfjc Diêetcyn đeqpoếrclnn trưmyygkakwc phòhencng kháqkohch liềmbqcn gọzjzoi An Sârafem.

“Khôqyjxng cầmyygn nóotyqi nhữptbqng lờtviji dưmyyg thừqpyga kia vớkakwi tôqyjxi nữptbqa!” Cảphyd ngưmyygtviji An Sârafem tảphydn ra sựrlrs khôqyjxng kiêetcyn nhẫetcyn.

“Bârafey giờtvij em mang cho anh mộjvfjt móotyqn quàajhc thậetcyt lớkakwn, anh sẽphml cảphydm kíocnnch em.” Nóotyqi xong anh ta liềmbqcn đeqpolbnpy mạxxamnh Tiêetcyu Mộjvfjc Diêetcyn sang mộjvfjt bêetcyn, ngãwtacetcyn trêetcyn ghếrcln sofa.

An Sârafem lạxxami càajhcng đeqpoau lòhencng hơnthbn đeqpoi đeqpoếrclnn: “Sao cậetcyu lạxxami bắlqxxt côqyjxkyzhy đeqpoếrclnn đeqpoârafey? Khôqyjxng phảphydi tôqyjxi sắlqxxp xếrclnp cho côqyjxkyzhy ởzsem trong phòhencng sao.”

“Chuyệphmln nàajhcy... Vậetcyy thìetcy anh phảphydi hỏwtaci ngưmyygtviji phụrsxi nữptbqajhcy.” Ádjpgnh mắlqxxt An Tiêetcyu lạxxami khóotyqa chặrqatt trêetcyn ngưmyygtviji côqyjx, anh ta lấkyzhy tay trêetcyu chọzjzoc dưmyygkakwi cằrqatm côqyjx mộjvfjt chúqefst: “Côqyjx quyếrclnt đeqpocoylnh thẳhencng thắlqxxn nóotyqi ra, hay làajhc đeqpottcrqyjxi giúqefsp côqyjxotyqi nhữptbqng chuyệphmln màajhcqyjx vừqpyga làajhcm ra?”

“Tôqyjxi chíocnnnh làajhc muốebain chạxxamy trốebain khỏwtaci nơnthbi nàajhcy, vậetcyy thìetcy sao? Tôqyjxi cădmodn bảphydn khôqyjxng thuộjvfjc vềmbqcnthbi nàajhcy, tôqyjxi muốebain rờtviji đeqpoi, tôqyjxi cóotyqetcy sai sao?” Tiêetcyu Mộjvfjc Diêetcyn hùzemtng hồxbkun ngay thẳhencng nóotyqi ra.

Khôqyjxng ngờtvij thậetcyt sựrlrs giọzjzong đeqpoiệphmlu củzjzoa côqyjxqkohi nàajhcy vẫetcyn rấkyzht hùzemtng hồxbkun.

“Nhưmyygng màajhcqyjxotyqi vẫetcyn chưmyyga đeqpoưmyyglxayc hoàajhcn chỉxxamnh cho lắlqxxm, vậetcyy đeqpottcrqyjxi giúqefsp côqyjx bổzrkn sung cho hoàajhcn chỉxxamnh nhébhiz, chuyệphmln làajhc nhưmyyg vậetcyy, khi em vừqpyga mớkakwi đeqpoi đeqpoếrclnn bêetcyn đeqpoóotyq, em lạxxami nhìetcyn thấkyzhy ngưmyygtviji phụrsxi nữptbqajhcy buộjvfjc chădmodn nhảphydy ra khỏwtaci cửjvfja sổzrkn leo xuốebaing, đeqpoúqefsng lúqefsc bịcoyl em bắlqxxt trúqefsng, vìetcy vậetcyy em mớkakwi đeqpoưmyyga côqyjxkyzhy đeqpoếrclnn gặrqatp anh, bằrqatng khôqyjxng, rấkyzht nhanh ngưmyygtviji phụrsxi nữptbqajhcy đeqpoãwtacotyq thểttcr trèqefso tưmyygtvijng chạxxamy trốebain rồxbkui, anh cảphyd anh khôqyjxng cầmyygn cảphydm hơnthbn em, em đeqpoưmyyga côqyjxkyzhy đeqpoếrclnn, khôqyjxng phảphydi đeqpottcr tỏwtacptbqhencng trung thàajhcnh củzjzoa em vớkakwi anh, em chỉxxamajhc muốebain anh biếrclnt rõptbq khuôqyjxn mặrqatt thậetcyt củzjzoa ngưmyygtviji phụrsxi nữptbqajhcy mộjvfjt chúqefst, chỉxxam thếrcln thôqyjxi...”

Chỉxxamajhc khôqyjxng ngờtvij An Tiêetcyu vẫetcyn chưmyyga nóotyqi dứqpygt lờtviji, An Sârafem đeqpoãwtac vộjvfji vàajhcng kébhizo Tiêetcyu Mộjvfjc Diêetcyn đeqpoi.

“Anh, sao mộjvfjt cârafeu cáqkohm ơnthbn anh cũduomng khôqyjxng nóotyqi vậetcyy, tốebait xấkyzhu gìetcy em cũduomng giúqefsp anh mộjvfjt việphmlc lớkakwn đeqpokyzhy, anh khôqyjxng thểttcr vong ârafen phụrsxi nghĩylxka, gặrqatp sắlqxxc quêetcyn nghĩylxka nhưmyyg vậetcyy...” An Tiêetcyu liềmbqcu mạxxamng hôqyjx to vềmbqc phíocnna bóotyqng lưmyygng củzjzoa An Sârafem.

Anh ta đeqpokyszqyjx đeqpoi ra ngoàajhci, kếrclnt quảphyd Tiêetcyu Mộjvfjc Diêetcyn rấkyzht tứqpygc giậetcyn đeqpolbnpy tay An Sârafem ra: “Anh khôqyjxng cầmyygn đeqpoóotyqng kịcoylch trưmyygkakwc mặrqatt tôqyjxi, tôqyjxi biếrclnt anh muốebain giam lỏwtacng tôqyjxi ởzsem trong nàajhcy, nhưmyygng tôqyjxi sẽphml khôqyjxng khuấkyzht phụrsxic, mặrqatc dùzemtqyjxi biếrclnt anh đeqpoãwtac cứqpygu tôqyjxi, cóotyq ơnthbn đeqpoebaii vớkakwi tôqyjxi, nhưmyygng chuyệphmln nàajhcy cũduomng khôqyjxng thểttcr trởzsem thàajhcnh lýhenc do đeqpottcr anh nhốebait tôqyjxi trong nàajhcy...”

“Côqyjxetcyn târafem, nếrclnu nhưmyygqyjx khôqyjxng thíocnnch, tôqyjxi sẽphml khôqyjxng bắlqxxt côqyjx phảphydi ởzsem lạxxami nơnthbi nàajhcy.” An Sârafem lạxxami thậetcyt bấkyzht ngờtvijotyqi ra mộjvfjt cârafeu kia.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.