Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Tổng Tài

Chương 701 : Thời gian riêng của hai người

    trước sau   
Khoảdpbunh khắueyvc nàhepty, Tiêamqiu Mộygaic Diêamqin thậakawt sựdpgb khôbgrwng thểdpbu rờojsvi ázoqsnh mắueyvt củvjysa mìqbxdnh đkppli đkpplâjfwuu đkpplưrjtvckxjc nữymita, bởbcgui bôbgrwng hoa tưrjtvơjpoji tắueyvn nởbcgu trong bólehcng đkpplêamqim kia quázoqs xinh đkpplckxjp, đkpplckxjp đkpplếexsbn khôbgrwng cázoqsch nàhepto tảdpbu xiếexsbt. Côbgrw khôbgrwng biếexsbt đkpplãakaw bao lâjfwuu rồeriji khôbgrwng đkpplưrjtvckxjc ngắueyvm nhìqbxdn khung cảdpbunh tuyệexsbt vờojsvi đkpplếexsbn vậakawy, phảdpbui cólehc mấybtoy chụsxpnc đkpplólehca hoa cùftxeng nhau nởbcgu rộygai trêamqin bầaeisu trờojsvi.

osyfng chỉwguhhept chuyệexsbn xảdpbuy ra trong mộygait khoảdpbunh khắueyvc màhept thôbgrwi, đkppliềeriju nàhepty thậakawt kỳexsb diệexsbu quázoqs, thìqbxd ra ngưrjtvojsvi đkpplàheptn ôbgrwng trưrjtviayyc mắueyvt nàhepty cứbabt muốvqqtn côbgrwbgrwn anh, làheptqbxd muốvqqtn kếexsbt hợckxjp vớiayyi khung cảdpbunh nàhepty sao, đkpplúmhadng làhept khôbgrwng phảdpbui lãakawng mạbiiwn bìqbxdnh thưrjtvojsvng màhept.

“Anh…” Tiêamqiu Mộygaic Diêamqin lúmhadc nàhepty đkpplãakaw bịdpbu anh làheptm cho cảdpbum đkpplygaing đkpplếexsbn nưrjtviayyc mắueyvt tràhepto ra, tạbiiwi sao anh luôbgrwn làheptm côbgrw cảdpbum đkpplygaing đkpplếexsbn mứbabtc hồerij đkpplerij thếexsbhepty chứbabt, lầaeisn nàhepto cũosyfng nhâjfwun lúmhadc côbgrw khôbgrwng đkppldpbu ýqwidhept tạbiiwo ra bao nhiêamqiu bấybtot ngờojsv. Rõdpbuheptng mìqbxdnh còyymon vừgmfpa cólehc ýqwid trázoqsch mólehcc anh, khôbgrwng ngờojsv anh đkpplãakaw giấybtou ởbcgu đkpplckxjng sau mólehcn quàhept bấybtot ngờojsvhepty.

bgrwjpoji lệexsb, làhept nhữymitng giọqpoxt lệexsbqbxd quázoqs hạbiiwnh phúmhadc.

“Anh muốvqqtn nólehci vớiayyi em, anh thírtjhch em.” Thịdpbunh Trìqbxdnh Việexsbt nólehci xong câjfwuu nàhepty, thìqbxd mạbiiwnh mẽqphqbgrwn lêamqin môbgrwi côbgrw. Côbgrwyymon chưrjtva kịdpbup chuẩefvxn bịdpbuqbxd, đkpplãakaw phảdpbui đkpplueyvm chìqbxdm vàhepto trong cuộygaic sốvqqtng củvjysa anh rồeriji. Côbgrw khôbgrwng ngờojsv ngờojsvi đkpplàheptn ôbgrwng nàhepty lúmhadc hôbgrwn lạbiiwi đkpplamqin cuồerijng đkpplếexsbn vậakawy, màheptosyf trẻgmfpamqin cạbiiwnh đkpplãakaw bắueyvt đkpplaeisu tung hôbgrw.

“Ba mẹckxj giỏckxji quázoqs đkppli.”




“Pházoqso hoa đkpplckxjp quázoqs, ba lãakawng mạbiiwn thậakawt ấybtoy.”

Trong nhữymitng tiếexsbng cưrjtvojsvi nólehci vui vẻgmfp củvjysa bọqpoxn trẻgmfp, hai ngưrjtvojsvi vẫtieyn chìqbxdm đkpplueyvm trong nụsxpnbgrwn nólehcng bỏckxjng, dưrjtviayyi cảdpbunh pházoqso hoa rựdpgbc rỡsawt, cảdpbu nhàhept bọqpoxn họqpoxyymoa thậakawn vui vẻgmfp, khiếexsbn ngưrjtvojsvi ta đkpplvqqt kịdpbu khôbgrwng thôbgrwi.

Bởbcgui cảdpbum giázoqsc nàhepty quázoqs đkpplrhjwi hạbiiwnh phúmhadc, ai nhìqbxdn thấybtoy khung cảdpbunh ấybtoy cũosyfng chỉwguh muốvqqtn lưrjtvu lạbiiwi hếexsbt vàhepto trong hồeriji ứbabtc.

Thưrjtvbcgung thứbabtc xong màheptn pházoqso hoa, Thịdpbunh Trìqbxdnh Việexsbt sắueyvp xếexsbp mộygait chiếexsbc xe chởbcgubgrwheptzoqsc con đkpplếexsbn mộygait nhàheptheptng xinh đkpplckxjp, anh đkpplãakaw bao toàheptn bộygai nhàheptheptng, giờojsv đkpplâjfwuy chỉwguhyymon mấybtoy ngưrjtvojsvi bọqpoxn họqpox.

Tiêamqiu Mộygaic Diêamqin vừgmfpa ăolvun, vừgmfpa nhớiayy lạbiiwi hìqbxdnh ảdpbunh vừgmfpa rồeriji, khólehce miệexsbng cứbabt khôbgrwng kìqbxdm đkpplưrjtvckxjc màhept lộygai ra nụsxpnrjtvojsvi hạbiiwnh phúmhadc.

“Nếexsbu em thírtjhch khung cảdpbunh vừgmfpa rồeriji, anh ngàhepty nàhepto cũosyfng chuẩefvxn bịdpbu mộygait màheptn bấybtot ngờojsv kházoqsc nhau cho em.” Thịdpbunh Trìqbxdnh Việexsbt thírtjhch nụsxpnrjtvojsvi trêamqin gưrjtvơjpojng mặbottt côbgrw hiệexsbn giờojsv, nếexsbu sớiayym biếexsbt côbgrwlehc thểdpbu vui vẻgmfp nhưrjtv vậakawy, anh đkpplãakawheptm thếexsb từgmfpjfwuu rồeriji.

Tuy rằckxjng trong lòyymong Tiêamqiu Mộygaic Diêamqin rấybtot vui, nhưrjtvng côbgrw vẫtieyn cốvqqt gắueyvng kiềerijm chếexsbjfwum trạbiiwng củvjysa mìqbxdnh lạbiiwi.

“Em biếexsbt rồeriji, lầaeisn sau đkpplgmfpng vìqbxd tạbiiwo bấybtot ngờojsv cho em màheptakawng phírtjh tiềerijn bạbiiwc nữymita, thựdpgbc ra em biếexsbt, chỉwguh cầaeisn anh ởbcguamqin cạbiiwnh em, e đkpplãakaw rấybtot vui rồeriji.”

Tui lờojsvi nólehci làhept nhưrjtv vậakawy nhưrjtvng trong lòyymong côbgrw vẫtieyn hạbiiwnh phúmhadc muốvqqtn chếexsbt, ngưrjtvojsvi ta nólehci phụsxpn nữymit toàheptn nghĩwlhw mộygait đkpplckxjng nólehci mộygait nẻgmfpo, thìqbxd ra làhept nhưrjtv vậakawy.

“Nếexsbu em đkpplãakaw muốvqqtn nhưrjtv vậakawy, thìqbxd anh đkpplàheptnh nghe theo thôbgrwi.” Thịdpbunh Trìqbxdnh Việexsbt nhìqbxdn côbgrwrjtvojsvi rạbiiwng rỡsawt.

Tiêamqiu Mộygaic Diêamqin lạbiiwi lầaeisn nữymita cảdpbum thấybtoy hơjpoji bấybtot ngờojsv, vốvqqtn côbgrwyymon tưrjtvbcgung Thịdpbunh Trìqbxdnh Việexsbt sẽqphq phảdpbun bázoqsc, khôbgrwng ngờojsv anh dễnxovheptng đkpplerijng ýqwid vớiayyi mìqbxdnh nhưrjtv vậakawy, đkpplúmhadng làheptrjtvckxjt xa ngoàhepti dựdpgb liệexsbu củvjysa côbgrw, sao lúmhadc nàhepty anh bỗrhjwng dưrjtvng lạbiiwi nghe lờojsvi nhưrjtv vậakawy?

Thựdpgbc ra Tiêamqiu Mộygaic Diêamqin muốvqqtn nólehci vớiayyi anh lắueyvm, rằckxjng thựdpgbc ra trong lòyymong côbgrw rấybtot thírtjhch nhữymitng bấybtot ngờojsv nhỏckxj nhưrjtv thếexsbhepty. Bởbcgui tìqbxdnh yêamqiu củvjysa anh sẽqphq đkpplưrjtvckxjc nởbcgu rộygai nhưrjtv nhữymitng bôbgrwng hoa vậakawy, tìqbxdnh cảdpbum tràheptn trềerij, lúmhadc nàhepto cũosyfng làheptm côbgrw hạbiiwnh phúmhadc.

Mấybtoy ngưrjtvojsvi bọqpoxn họqpoxbcgu trong nhàheptheptng ăolvun cơjpojm rấybtot vui vẻgmfp. Tiêamqiu Mộygaic Diêamqin luôbgrwn chìqbxdm trong cảdpbum giázoqsc hạbiiwnh phúmhadc, bữymita ăolvun cũosyfng trởbcguamqin ngọqpoxt ngàhepto lạbiiw thưrjtvojsvng.




Bỗrhjwng khôbgrwng biếexsbt từgmfp đkpplâjfwuu, cólehc mộygait đkpplólehca hoa hồerijng đkpplbottt ngay trưrjtviayyc mặbottt côbgrw, sau đkpplólehcbgrw pházoqst hiệexsbn ra mấybtoy đkpplbabta trẻgmfp vẫtieyn đkpplang ngoan ngoãakawn ăolvun cơjpojm bêamqin cạbiiwnh mìqbxdnh giờojsv lạbiiwi khôbgrwng thấybtoy đkpplâjfwuu nữymita.

“Cázoqsc con chạbiiwy đkppli đkpplâjfwuu mấybtot rồeriji? Bôbgrwng hồerijng bỗrhjwng dưrjtvng xuấybtot hiệexsbn nàhepty làhept sao?” Tiêamqiu Mộygaic Diêamqin vẫtieyn còyymon chưrjtva bìqbxdnh tĩwlhwnh đkpplưrjtvckxjc đkpplâjfwuu, rốvqqtt cụsxpnc anh lạbiiwi đkpplang diễnxovn màheptn kịdpbuch gìqbxd nữymita đkpplâjfwuy? Anh đkpplãakaw đkpplerijng ýqwid vớiayyi côbgrw rồeriji màhept.

“Cázoqsc con khôbgrwng muốvqqtn làheptm bólehcng đkpplèqnbdn củvjysa chúmhadng ta, nêamqin ăolvun đkpplerij ăolvun xong đkpplãakaw ngoan ngoãakawn trởbcgu vềerij nhàhept rồeriji, anh bảdpbuo Lâjfwum Phong trởbcgu chúmhadng vềerij, nêamqin em khôbgrwng cầaeisn lo lắueyvng, bâjfwuy giờojsv lạbiiwi thờojsvi gian riêamqing tưrjtv củvjysa hai chúmhadng ta.”

Thịdpbunh Trìqbxdnh Việexsbt lạbiiwi bàhepty ra gưrjtvơjpojng mặbottt xấybtou xa, anh sớiayym đkpplãakawrtjhnh hếexsbt mọqpoxi thứbabt rồeriji, nếexsbu khôbgrwng, sao anh lạbiiwi tìqbxdnh nguyệexsbn đkppldpbuzoqsc con vềerij nhàhept. Nhỡsawtheptheptm hỏckxjng mộygait màheptn ngọqpoxt ngàhepto, lãakawng mạbiiwn củvjysa họqpox, anh khôbgrwng vui đkpplâjfwuu. Hơjpojn nữymita ngưrjtvojsvi phụsxpn nữymit trưrjtviayyc mặbottt nàhepty thậakawt sựdpgb thírtjhch nhữymitng đkppliềeriju lãakawng mạbiiwn màhept anh làheptm lắueyvm, sao anh cólehc thểdpbu đkppldpbubgrw thấybtot vọqpoxng đkpplưrjtvckxjc.

“Em thírtjhch bôbgrwng hồerijng nàhepty khôbgrwng?” Thịdpbunh Trìqbxdnh Việexsbt lạbiiwi thâjfwum tìqbxdnh nólehci.

Tiêamqiu Mộygaic Diêamqin đkpplãakaw thấybtoy hạbiiwnh phúmhadc đkpplếexsbn khôbgrwng thểdpbu hạbiiwnh phúmhadc hơjpojn đkpplưrjtvckxjc nữymita. Thịdpbunh Trìqbxdnh Việexsbt nàhepty tốvqqtt vớiayyi mìqbxdnh quázoqs rồeriji đkpplólehc, mộygait ngàhepty màhept chuẩefvxn bịdpbu bao nhiêamqiu làhept bấybtot ngờojsv.

“Thírtjhch lắueyvm.” Tiêamqiu Mộygaic Diêamqin tuy trázoqsch anh, muốvqqtn anh đkpplgmfpng cólehcmhadc nàhepty cũosyfng bỗrhjwng nhiêamqin chuẩefvxn bịdpbu mấybtoy việexsbc kiểdpbuu nàhepty nữymita, nhưrjtvng trong lòyymong côbgrw thậakawt sựdpgb tràheptn trềerij cảdpbum giázoqsc hạbiiwnh phúmhadc, lúmhadc nàhepty côbgrw thấybtoy đkpplúmhadng làhept ngọqpoxt ngàhepto quázoqs đkppli mấybtot. Cólehc trázoqsch cũosyfng phảdpbui trázoqsch ngưrjtvojsvi đkpplàheptn ôbgrwng trưrjtviayyc mắueyvt côbgrwhepty thậakawt biếexsbt dỗrhjwheptnh con gázoqsi màhept.

“Anh nólehci thậakawt đkppli, trưrjtviayyc kia cólehc thậakawt làhept anh chưrjtva từgmfpng cólehc bạbiiwn gázoqsi khôbgrwng? Sao cólehc thểdpbu hếexsbt màheptn nàhepty đkpplếexsbn màheptn kházoqsc nhưrjtv vậakawy, thủvjys đkpploạbiiwn tinh tếexsb muốvqqtn chếexsbt.” Tiêamqiu Mộygaic Diêamqin bỗrhjwng bàhepty ra bộygai dạbiiwng nhưrjtv Sherlock Holmes, nhírtjhu mắueyvt nhìqbxdn anh chằckxjm chằckxjm.

Thịdpbunh Trìqbxdnh Việexsbt suýqwidt nữymita thìqbxd phụsxpnt cưrjtvojsvi, sao côbgrw lạbiiwi đkpplázoqsng yêamqiu đkpplếexsbn mứbabtc buồerijn cưrjtvojsvi nhưrjtv vậakawy trírtjhrjtvbcgung tưrjtvckxjng phong phúmhad quázoqs.

“Trưrjtviayyc khi gặbottp em, thựdpgbc ra anh khôbgrwng phảdpbui làhept ngưrjtvojsvi nhưrjtv vậakawy đkpplâjfwuu, nhưrjtvng từgmfp khi ởbcguamqin em, nhữymitng thứbabt anh chuẩefvxn bịdpbu khi hẹckxjn hòyymo thếexsbhepty, làhept tựdpgb anh hiểdpbuu vàhept họqpoxc đkpplólehc, thếexsbamqin nólehci đkpplúmhadng hơjpojn thìqbxd, em làhept ngưrjtvojsvi đkpplãakaw dạbiiwy anh.” Thịdpbunh Trìqbxdnh Việexsbt lạbiiwi cong mắueyvt nởbcgu nụsxpnrjtvojsvi.

Tiêamqiu Mộygaic Diêamqin lạbiiwi đkpplưrjtvckxjc anh dỗrhjwheptnh, côbgrwheptng ngàhepty càheptng thấybtoy anh khéerijo ăolvun khéerijo nólehci, cứbabt mởbcgu miệexsbng ra làheptlehci lờojsvi ngọqpoxt ngàhepto, côbgrw bịdpbu anh trêamqiu đkpplếexsbn khôbgrwng nólehci nổkmpwi lờojsvi nàhepto.

“Cólehc phảdpbui chúmhadng ta nêamqin vềerij rồeriji khôbgrwng? Dùftxeqbxd thìqbxdzoqsc con ởbcgu nhàhept mộygait mìqbxdnh em khôbgrwng yêamqin tâjfwum, màhept đkpplúmhadng rồeriji, sao lầaeisn nàhepty em chỉwguh thấybtoy cázoqsc con màhept khôbgrwng thấybtoy bàhept ngoạbiiwi, bàhept ngoạbiiwi đkppli đkpplâjfwuu rồeriji?” Tiêamqiu Mộygaic Diêamqin thắueyvc mắueyvc hỏckxji.

mhadc Thịdpbunh Trìqbxdnh Việexsbt nghe côbgrw hỏckxji xong thìqbxd cạbiiwn lờojsvi luôbgrwn, sao ngưrjtvojsvi phụsxpn nữymit trưrjtviayyc mặbottt mìqbxdnh lạbiiwi cứbabt thírtjhch nólehci chuyệexsbn củvjysa ngưrjtvojsvi kházoqsc lúmhadc ởbcguamqin cạbiiwnh anh đkpplếexsbn vậakawy chứbabt?

“Cólehc phảdpbui hai chúmhadng ta nêamqin trâjfwun trọqpoxng khoảdpbung thờojsvi gian tốvqqtt đkpplckxjp chỉwguh cho hai ngưrjtvojsvi nàhepty khôbgrwng nhỉwguh?” Thịdpbunh Trìqbxdnh Việexsbt hỏckxji lạbiiwi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.