Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 85 : Anh trung thành với em đến mức nào_

    trước sau   
ttvtm Việlbtpt Thịovctnh mặsfupc ájkfmo sơfrug mi lụxpcha màrgncu đrbsnzxhw, bêjkfmn ngoàrgnci mặsfupc bộmzas suit thoảrgnci májkfmi màrgncu đrbsnen, mặsfupt mũibfji cựbjwmc kỳpsie tuấlmhvn túrntm, dájkfmng ngưtpirwxdvi cao lớvcxjn câttvtn xứplgpng. Quájkfmch Thanh Túrntm mặsfupc mộmzast bộmzas lễhjqm phụxpchc dạvipm hộmzasi màrgncu gạvipmo trắexhdng tao nhãiney. Khi hai ngưtpirwxdvi tay trong tay bưtpirvcxjc vàrgnco đrbsnvipmi sảrgncnh bữvcxja tiệlbtpc, nhấlmhvt thờwxdvi ájkfmnh mắexhdt củlglea khájkfmch khứplgpa toàrgncn trưtpirwxdvng đrbsnvkfnu dồlglen vềvkfn phíxrsza họfdqz.

Thậffmwt sựbjwmrgnc mộmzast đrbsnôlblui trờwxdvi đrbsnlmhvt tạvipmo nêjkfmn.

ttvtm Việlbtpt Thịovctnh tràrgncn đrbsnclyxy khíxrsz chấlmhvt củlglea đrbsnàrgncn ôlblung, kiệlbtpt ngạvipmo khórezo thuầclyxn.

Quájkfmch Thanh Túrntm ngâttvty thơfrug dịovctu dàrgncng, mảrgncnh mai tao nhãiney, dájkfmng ngưtpirwxdvi nhỏzxhw xinh, chiếnrawm hếnrawt ưtpiru đrbsniểgjhfm củlglea phụxpch nữvcxj.

Mộmzast cứplgpng mộmzast mềvkfnm, đrbsnplgpng bêjkfmn nhau làrgncm nổpsiei bậffmwt lẫmzasn nhau, quảrgnc thựbjwmc làrgnc sựbjwm kếnrawt hợqurpp hoàrgncn hảrgnco.

“Xin chàrgnco cậffmwu Lâttvtm! Anh lạvipmi đrbsnpsiei bạvipmn gájkfmi rồlglei àrgnc?” Côlblung tửljdw nhàrgnc thịovct trưtpirnndgng thàrgncnh phốmgym S trêjkfmu ghẹbjwmo.




Khuôlblun mặsfupt tuấlmhvn túrntm củlglea Lâttvtm Việlbtpt Thịovctnh lậffmwp tứplgpc trởnndgjkfmn lạvipmnh nhưtpirrgncng, phang thẳcthfng mộmzast đrbsnlmhvm: “Cúrntmt đrbsni, đrbsnytoyng nórezoi đrbsnùhjqma. Ôlmhvng đrbsnâttvty dẫmzasn phụxpch nữvcxj tớvcxji tham dựbjwm yếnrawn tiệlbtpc khi nàrgnco hảrgnc?!”

lblung tửljdw nhàrgnc thịovct trưtpirnndgng biếnrawt côlblujkfmi nàrgncy rấlmhvt quan trọfdqzng đrbsnmgymi vớvcxji Lâttvtm Việlbtpt Thịovctnh, nhanh chórezong giấlmhvu nụxpchtpirwxdvi trêjkfmn mặsfupt: “He he, ngưtpirwxdvi đrbsnbjwmp đrbsnytoyng đrbsngjhf ýnraw, tôlblui nórezoi đrbsnùhjqma thôlblui.”

Quájkfmch Thanh Túrntm chỉqxfptpirwxdvi lễhjqm phéineyp. Lầclyxn đrbsnclyxu tiêjkfmn côlblu tham dựbjwm bữvcxja tiệlbtpc nhưtpir thếnrawrgncy, cảrgncm thấlmhvy rấlmhvt cărgncng thẳcthfng. Thỉqxfpnh thoảrgncng lạvipmi córezo đrbsnàrgncn ôlblung nhìpykvn côlblu bằljdwng ájkfmnh mắexhdt khájkfmc, côlblu phảrgnci néiney trájkfmnh hếnrawt. Nếnrawu khôlblung phảrgnci córezottvtm Việlbtpt Thịovctnh bêjkfmn cạvipmnh thìpykv e rằljdwng côlblu phảrgnci tìpykvm cájkfmi lỗyoqwrgnc chui xuốmgymng mấlmhvt.

Trêjkfmn hộmzasi trưtpirwxdvng, thỉqxfpnh thoảrgncng córezo ngưtpirwxdvi bưtpirng champage rưtpirqurpu vang đrbsnzxhw đrbsni tớvcxji đrbsni lui.

Mộmzast đrbsnájkfmm ngưtpirwxdvi ájkfmo mũibfj chỉqxfpnh tềvkfn, cửljdw chỉqxfp thỏzxhwa đrbsnájkfmng. Cũibfjng córezo rấlmhvt nhiềvkfnu gưtpirơfrugng mặsfupt quen thuộmzasc, đrbsnvkfnu từytoyng thấlmhvy trêjkfmn TV. Córezo thểgjhfrgnc quan chứplgpc cấlmhvp cao, cũibfjng córezo thểgjhfrgnc chủlgle tịovctch tậffmwp đrbsnrgncn nàrgnco đrbsnórezo hoặsfupc làrgnc hộmzasi con nhàrgnc giàrgncu.

Mọfdqzi ngưtpirwxdvi đrbsnvkfnu rấlmhvt kíxrsznh trọfdqzng Lâttvtm Việlbtpt Thịovctnh. Đgijeâttvty córezo thểgjhf xem nhưtpirrgnc lầclyxn đrbsnclyxu tiêjkfmn Quájkfmch Thanh Túrntm tham dựbjwmrgnco giớvcxji xãiney giao củlglea Lâttvtm Việlbtpt Thịovctnh.

lblu khôlblung biếnrawt tạvipmi sao Lâttvtm Việlbtpt Thịovctnh lạvipmi dẫmzasn côlblu đrbsnếnrawn đrbsnâttvty.

lblu chỉqxfp thấlmhvy vàrgncng son lộmzasng lẫmzasy ngợqurpp mắexhdt, ájkfmnh đrbsnèvmgin chiếnrawu sájkfmng khắexhdp nơfrugi, hìpykvnh nhưtpirjkfmy hơfrugi chậffmwt khiếnrawn côlbluxrszt thởnndg khórezo khărgncn, khuôlblun mặsfupt nhỏzxhw nhắexhdn vẫmzasn đrbsnzxhw bừytoyng.

Trong górezoc yếnrawn tiệlbtpc, mộmzast bórezong ngưtpirwxdvi nhãiney nhặsfupn đrbsnang đrbsnplgpng. Mộmzast tay anh bưtpirng rưtpirqurpu vang đrbsnzxhw, tay còcthfn lạvipmi đrbsnsfupt trong túrntmi ájkfmo suit. Con ngưtpirơfrugi màrgncu nâttvtu dịovctu dàrgncng vẫmzasn nhìpykvn chằljdwm chằljdwm vàrgnco Quájkfmch Thanh Túrntm.

Từytoy khoảrgncnh khắexhdc côlblutpirvcxjc vàrgnco cửljdwa, ájkfmnh mắexhdt củlglea tấlmhvt cảrgnc mọfdqzi ngưtpirwxdvi đrbsnvkfnu bịovctlblu thu húrntmt.

lblu nhỏzxhw nhắexhdn ngọfdqzt ngàrgnco nhưtpir thếnraw, giốmgymng mộmzast đrbsnórezoa hoa quỳpsienh đrbsnưtpirqurpc nuôlblung chiềvkfnu, lẳcthfng lặsfupng nởnndg rộmzas trong đrbsnêjkfmm tốmgymi, mùhjqmi hoa thu húrntmt mọfdqzi ngưtpirwxdvi bấlmhvt giájkfmc muốmgymn đrbsnếnrawn gầclyxn côlblu.

Tim anh đrbsnffmwp rấlmhvt nhanh. Đgijeórezorgnclblujkfmi màrgnc anh vẫmzasn chờwxdv đrbsnqurpi từytoy khi còcthfn nhỏzxhw.

Khi anh nhìpykvn thấlmhvy ngưtpirwxdvi đrbsnàrgncn ôlblung bêjkfmn cạvipmnh côlblu, lòcthfng anh nhưtpir bịovct dao đrbsnâttvtm vàrgnco thậffmwt sâttvtu, dùhjqmng sứplgpc quấlmhvy, khiếnrawn anh đrbsnau đrbsnvcxjn nhưtpirwxdvng nàrgnco!




Anh bỗyoqwng ngừytoyng thởnndg, bàrgncn tay bấlmhvt giájkfmc dùhjqmng sứplgpc, “choang” mộmzast tiếnrawng, ly rưtpirqurpu vang đrbsnzxhw trong tay lạvipmi bịovct anh bórezop vỡalyc toang.

nraw Vi Vi đrbsnplgpng bêjkfmn cạvipmnh anh thấlmhvy thếnraw sợqurp ngâttvty ngưtpirwxdvi, luốmgymng cuốmgymng thanh lýnraw mảrgncnh vỡalyc trong tay giúrntmp anh, ájkfmnh mắexhdt ứplgpa lệlbtp.

“Anh Hảrgnci, anh làrgncm sao vậffmwy?”

“Chảrgncy nhiềvkfnu májkfmu quájkfm, em gọfdqzi bájkfmc sĩffmw nhéiney…”

rgncng Thanh Hảrgnci ngơfrug ngájkfmc khôlblung nghe thấlmhvy, ájkfmnh mắexhdt anh vẫmzasn hờwxdv hữvcxjng nhìpykvn chằljdwm chằljdwm vàrgnco bórezong dájkfmng nhỏzxhw nhắexhdn ởnndg đrbsnljdwng trưtpirvcxjc.

lblutpirwxdvi ngọfdqzt ngàrgnco nhưtpir hoa, lúrntmm đrbsnlgleng tiềvkfnn nho nhỏzxhw chứplgpa đrbsnclyxy hạvipmnh phúrntmc. Tay Lâttvtm Việlbtpt Thịovctnh vòcthfng lấlmhvy eo côlblu mộmzast cájkfmch bájkfm đrbsnvipmo. Thỉqxfpnh thoảrgncng côlblu lạvipmi ngẩrezong đrbsnclyxu lêjkfmn, nhậffmwn lấlmhvy nụxpchlblun củlglea hắexhdn.

Sắexhdc mặsfupt Tărgncng Thanh Hảrgnci trởnndgjkfmn xájkfmm ngoéineyt.

Đgijeôlblui khi tưtpirnndgng tưtpirqurpng làrgnc mộmzast chuyệlbtpn, nhưtpirng thựbjwmc sựbjwm đrbsnmgymi mặsfupt vớvcxji nórezo, trájkfmi tim vẫmzasn đrbsnau nhưtpir bịovct dao cùhjqmn cứplgpa vậffmwy.

nraw Vi Vi nhìpykvn theo ájkfmnh mắexhdt củlglea anh, anh đrbsnang nhìpykvn chằljdwm chằljdwm vàrgnco ngưtpirwxdvi nàrgnco đrbsnórezo.

rgnc Quájkfmch Thanh Túrntm, con hồlgle ly tinh lẳcthfng lơfrug đrbsnórezo, cưtpirwxdvi nhưtpirjkfmi đrbsniếnrawm. Trong lòcthfng córezo ngưtpirwxdvi khájkfmc màrgnc vẫmzasn dụxpch dỗyoqw chồlgleng ngưtpirwxdvi ta…

Lửljdwa giậffmwn trong lòcthfng Lýnraw Vi Vi lậffmwp tứplgpc bốmgymc chájkfmy hừytoyng hựbjwmc.

“Anh Hảrgnci, em đrbsni tìpykvm bájkfmc sĩffmw mộmzast lájkfmt!”

lblu ta lùhjqmi lạvipmi mấlmhvy bưtpirvcxjc, nhanh chórezong lẻlblun vàrgnco trong đrbsnájkfmm đrbsnôlblung.




ttvtm Việlbtpt Thịovctnh dẫmzasn Quájkfmch Thanh Túrntm đrbsni mộmzast vòcthfng, quájkfm nhiềvkfnu gưtpirơfrugng mặsfupt xa lạvipm khiếnrawn đrbsnclyxu órezoc côlblu choájkfmng vájkfmng.

“Cậffmwu Lâttvtm, côlblu Huỳpsienh Minh San đrbsnang chờwxdv anh ởnndg phòcthfng ngoàrgnci!”

“Ừvddo, biếnrawt rồlglei, đrbsngjhflblulmhvy chờwxdv đrbsni.”

Bồlglei bàrgncn bưtpirvcxjc lêjkfmn truyềvkfnn lờwxdvi. Lâttvtm Việlbtpt Thịovctnh đrbsnưtpira Quájkfmch Thanh Túrntm đrbsnếnrawn trưtpirvcxjc mộmzast chiếnrawc ghếnraw sofa, tâttvtm trạvipmng củlglea hắexhdn rấlmhvt tốmgymt, cúrntmi đrbsnclyxu hôlblun Quájkfmch Thanh Túrntm mộmzast cájkfmi: “Béineytpirng, em ngồlglei ởnndg đrbsnâttvty đrbsni nhéiney. Lájkfmt nữvcxja tôlblui córezo mộmzast tin quan trọfdqzng sắexhdp tuyêjkfmn bốmgym, em phảrgnci ởnndg trêjkfmn khájkfmn đrbsnàrgnci đrbsnlmhvy nhéiney!”

Quájkfmch Thanh Túrntm mỉqxfpm cưtpirwxdvi gậffmwt đrbsnclyxu. Hộmzasi trưtpirwxdvng nàrgncy córezo íxrszt nhấlmhvt làrgncfrugn ngàrgncn ngưtpirwxdvi, đrbsnúrntmng làrgncttvtn khấlmhvu đrbsnljdwng trưtpirvcxjc mớvcxji làrgnc bắexhdt mắexhdt nhấlmhvt. Lúrntmc nàrgncy trêjkfmn sâttvtn khấlmhvu chỉqxfprezo mộmzast nghệlbtpffmwtpirơfrugng cầclyxm đrbsnang đrbsnàrgncn mộmzast khúrntmc nhạvipmc vui tưtpirơfrugi.

rezong dájkfmng Lâttvtm Việlbtpt Thịovctnh nhanh chórezong biếnrawn mấlmhvt trong đrbsnájkfmm đrbsnôlblung.

Quájkfmch Thanh Túrntm cảrgncm thấlmhvy hoa mắexhdt chórezong mặsfupt. Côlblu khôlblung quájkfm thíxrszch nhữvcxjng nơfrugi nhưtpir thếnrawrgncy.

lblu đrbsnplgpng dậffmwy đrbsni ra bêjkfmn ngoàrgnci, muốmgymn tìpykvm mộmzast toilet đrbsngjhfpykvnh tĩffmwnh mộmzast chúrntmt.

Đgijei tớvcxji đrbsni lui, khôlblung tìpykvm thấlmhvy toilet đrbsnâttvtu màrgnc lạvipmi đrbsnxpchng vàrgnco mộmzast ngưtpirwxdvi phụxpch nữvcxj.

“Êmgym, côlbluhjqm hảrgnc? Đgijevipmp trúrntmng vájkfmy tôlblui rồlglei…”

Quájkfmch Thanh Túrntm ájkfmy nájkfmy ngẩrezong đrbsnclyxu lêjkfmn: “Xin lỗyoqwi, xin lỗyoqwi… Côlblu Trưtpirơfrugng!”

Chíxrsznh làrgnc siêjkfmu mẫmzasu Trưtpirơfrugng Minh Nhiêjkfmn. Bêjkfmn cạvipmnh côlblu ta còcthfn córezo hai quýnrawlblu khájkfmc, cảrgnc đrbsnájkfmm trang đrbsniểgjhfm ărgncn diệlbtpn xinh đrbsnbjwmp.

rgncn vájkfmy dàrgnci quệlbtpt đrbsnlmhvt củlglea Trưtpirơfrugng Minh Nhiêjkfmn bịovct Quájkfmch Thanh Túrntm đrbsnvipmp lêjkfmn, đrbsngjhf lạvipmi mộmzast dấlmhvu châttvtn đrbsnen thui.




“Xin lỗyoqwi ájkfm? Mộmzast câttvtu xin lỗyoqwi củlglea côlblu thìpykv đrbsnájkfmng giájkfm mấlmhvy xu chứplgp?” Trưtpirơfrugng Minh Nhiêjkfmn cốmgym ýnrawrgncm khórezo.

rntmc nàrgncy, mộmzast côlblujkfmi mặsfupc vájkfmy đrbsnzxhw khájkfmc bỗyoqwng héineyt toájkfmng lêjkfmn: “Ígjhf, đrbsnâttvty khôlblung phảrgnci làrgnc em gájkfmi củlglea Quájkfmch Hoàrgncng Ngâttvtn sao? Trưtpirvcxjc khi nghe nórezoi côlblu ta đrbsnãiney quyếnrawn rũibfj chồlgleng chưtpira cưtpirvcxji củlglea Quájkfmch Hoàrgncng Ngâttvtn, xem ra làrgnc sựbjwm thậffmwt rồlglei!”

“Gìpykvfrug? Cậffmwu Lâttvtm đrbsnãiney từytoyng đrbsníxrsznh hôlblun vớvcxji Quájkfmch Hoàrgncng Ngâttvtn ájkfm?” Trưtpirơfrugng Minh Nhiêjkfmn giậffmwt mìpykvnh hỏzxhwi.

“Đgijeúrntmng rồlglei. Nghe nórezoi làrgnc đrbsníxrsznh hôlblun bíxrsz mậffmwt. Nhưtpirng Quájkfmch Hoàrgncng Ngâttvtn chếnrawt sớvcxjm, xem ra làrgnc em vợqurpjkfmn ngôlblui thay chịovct. Chậffmwc chậffmwc, thậffmwt làrgnclblu liêjkfmm sỉqxfp, thoạvipmt nhìpykvn cũibfjng khôlblung tớvcxji nỗyoqwi nàrgnco màrgnc lạvipmi đrbsni quyếnrawn rũibfj anh rểgjhf củlglea mìpykvnh, còcthfn éineyp chịovctjkfmi vàrgnco đrbsnưtpirwxdvng cùhjqmng nữvcxja chứplgp!” Côlblujkfmi vájkfmy đrbsnzxhwrezoi bằljdwng giọfdqzng cựbjwmc kỳpsie chua ngoa.

Sắexhdc mặsfupt Quájkfmch Thanh Túrntm trắexhdng bệlbtpch. Côlblu vốmgymn khôlblung hợqurpp vớvcxji bầclyxu khôlblung khíxrszfrugi nàrgncy rồlglei. “Khôlblung phảrgnci làrgnc thếnraw! Khôlblung phảrgnci làrgnc thếnraw! Tôlblui khôlblung córezo hạvipmi chếnrawt chịovctlblui!”

“Chẳcthfng lẽrvtylblujkfmm nórezoi cậffmwu Lâttvtm chưtpira từytoyng đrbsníxrsznh hôlblun vớvcxji Quájkfmch Hoàrgncng Ngâttvtn hay sao?” Giọfdqzng nórezoi cay nghiệlbtpt vang lêjkfmn.

Quájkfmch Thanh Túrntm hoảrgncng hốmgymt, bỗyoqwng nhiêjkfmn, mộmzast ly rưtpirqurpu vang đrbsnzxhw lạvipmnh lẽrvtyo hắexhdt tớvcxji, chảrgncy xuốmgymng trêjkfmn gưtpirơfrugng mặsfupt củlglea Quájkfmch Thanh Túrntm, chiếnrawc vájkfmy trêjkfmn ngưtpirwxdvi côlblu lậffmwp tứplgpc ưtpirvcxjt đrbsnmzasm…

Quájkfmch Thanh Túrntm chậffmwt vậffmwt ngẩrezong đrbsnclyxu, ngạvipmc nhiêjkfmn phájkfmt hiệlbtpn bájkfmc gájkfmi đrbsnang đrbsnplgpng trưtpirvcxjc mặsfupt côlblu.

Áclyxnh mắexhdt bàrgnc ta hung tợqurpn nhìpykvn chằljdwm chằljdwm Quájkfmch Thanh Túrntm, duỗyoqwi tay ra đrbsnájkfmnh côlblu.

“Con đrbsnĩffmw con đrbsnĩffmw, màrgncy trảrgnc lạvipmi con gájkfmi cho tao! Đgijelglergncng loàrgncn… Màrgncy hạvipmi chếnrawt con gájkfmi tao, còcthfn quyếnrawn rũibfj chồlgleng tao, tao đrbsnájkfmnh chếnrawt màrgncy…” Bájkfmc gájkfmi đrbsnãiney mấlmhvt lýnraw tríxrsz, mộmzast tay túrntmm tórezoc Quájkfmch Thanh Túrntm, tay còcthfn lạvipmi xéineyjkfmy côlblu. Gưtpirơfrugng mặsfupt Quájkfmch Thanh Túrntm ưtpirvcxjt đrbsnmzasm nưtpirvcxjc mắexhdt, ra sứplgpc trájkfmnh néiney, “Khôlblung córezo, bájkfmc gájkfmi, xin lỗyoqwi, khôlblung phảrgnci chájkfmu…”

Bỗyoqwng khôlblung biếnrawt làrgnc ai đrbsnplgpng đrbsnljdwng sau đrbsnrezoy côlblu mộmzast phájkfmt, Quájkfmch Thanh Túrntm bịovctjkfmc gájkfmi bổpsie nhàrgnco ngãiney xuốmgymng đrbsnlmhvt. Bájkfmc gájkfmi lạvipmi xéineyjkfmch vájkfmy côlblu, dùhjqmng rărgncng cắexhdn vai côlblu, đrbsnájkfmnh côlblu khôlblung biếnrawt nặsfupng nhẹbjwm.

Quájkfmch Thanh Túrntmjkfmu to: “Cứplgpu tôlblui vớvcxji!”

lblujkfmng đrbsnclyxu hoa mắexhdt, bêjkfmn trai truyềvkfnn tớvcxji tiếnrawng cưtpirwxdvi nhạvipmo củlglea nhữvcxjng ngưtpirwxdvi phụxpch nữvcxj, còcthfn córezo ai đrbsnórezo cốmgym ýnraw nhổpsietpirvcxjc bọfdqzt lêjkfmn ngưtpirwxdvi côlblu.




lblu sắexhdp đrbsnjkfmn rồlglei. Khôlblung phảrgnci, khôlblung phảrgnci làrgnc thếnraw, tôlblui khôlblung dụxpch dỗyoqw chồlgleng củlglea chịovctlblui…

rntmc nàrgncy, dưtpirwxdvng nhưtpirlblu đrbsnãineyfrugi vàrgnco mộmzast cájkfmi bẫmzasy khổpsieng lồlgle, chung quanh làrgnc ájkfmnh mắexhdt khájkfmc thưtpirwxdvng cưtpirwxdvi nhạvipmo củlglea đrbsnájkfmm đrbsnôlblung. Côlblu khôlblung tin rằljdwng mìpykvnh córezo thểgjhf trốmgymn thoájkfmt, khôlblung ai nghe thấlmhvy tiếnrawng kêjkfmu cứplgpu củlglea côlblu, khôlblung ai giúrntmp đrbsnalyclblu. Thếnraw giớvcxji nàrgncy, dưtpirwxdvng nhưtpir chỉqxfpcthfn lạvipmi mìpykvnh côlblu.

“Cájkfmc ngưtpirwxdvi đrbsnang làrgncm gìpykv?!”

Mộmzast tiếnrawng quájkfmt vang lêjkfmn, bórezong ngưtpirwxdvi màrgncu trắexhdng xôlblung vàrgnco trong đrbsnájkfmm đrbsnôlblung, kéineyo vậffmwt nặsfupng trêjkfmn ngưtpirwxdvi Quájkfmch Thanh Túrntm ra.

Quájkfmch Thanh Túrntm cảrgncm thấlmhvy mộmzast cájkfmnh tay ấlmhvm ájkfmp ôlblum lấlmhvy côlblu, cứplgpu côlblu ra khỏzxhwi đrbsnovcta ngụxpchc.

rgncng Thanh Hảrgnci khôlblung thểgjhf ngờwxdv đrbsnưtpirqurpc rằljdwng lạvipmi córezo kẻlbluineym hạvipmi Quájkfmch Thanh Túrntmnndg đrbsnâttvty. Thấlmhvy Quájkfmch Thanh Túrntm bịovct ngưtpirwxdvi đrbsnèvmgi trêjkfmn mặsfupt đrbsnlmhvt làrgncm nhụxpchc, anh khôlblung khỏzxhwi nổpsiei giậffmwn.

rgncng Thanh Hảrgnci ôlblum Quájkfmch Thanh Túrntm đrbsni đrbsnếnrawn mộmzast cărgncn phòcthfng nghỉqxfpjkfmn tĩffmwnh, nhẹbjwm nhàrgncng đrbsnórezong cửljdwa lạvipmi.

Quájkfmch Thanh Túrntm cựbjwmc kỳpsie chậffmwt vậffmwt, tórezoc ưtpirvcxjt sũibfjng rốmgymi bờwxdvi, chiếnrawc vájkfmy xinh đrbsnbjwmp bịovctiney tớvcxji tậffmwn eo, đrbsngjhf lộmzasrgncn da trắexhdng nõdobpn.

Trêjkfmn mặsfupt cùhjqmng vớvcxji trêjkfmn ngưtpirwxdvi đrbsnvkfnu díxrsznh đrbsnclyxy vếnrawt bùhjqmn bẩrezon, đrbsnôlblui mắexhdt kinh hoàrgncng mởnndg to, khórezoc lãiney chãiney.

“Anh Hảrgnci, em khôlblung córezo, em khôlblung córezo dụxpch dỗyoqw chồlgleng củlglea chịovct…”

rgncng Thanh Hảrgnci lau khôlblutpirvcxjc mắexhdt trêjkfmn vàrgncnh mắexhdt côlblu: “Khôlblung córezo, anh biếnrawt em khôlblung córezo. Anh biếnrawt họfdqz cốmgym ýnrawrgncm khórezo xem. Họfdqz ghen tỵyggf vớvcxji sắexhdc đrbsnbjwmp củlglea Thanh Túrntmjkfmn mớvcxji ájkfmc ýnrawineym hạvipmi em.”

“Anh Hảrgnci!” Quájkfmch Thanh Túrntm bỗyoqwng nhàrgnco vàrgnco lòcthfng Tărgncng Thanh Hảrgnci, khórezoc rốmgymng lêjkfmn.

rgncng Thanh Hảrgnci dịovctu dàrgncng lau nưtpirvcxjc mắexhdt trêjkfmn mặsfupt côlblu: “Thanh Túrntm, làrgnc lỗyoqwi củlglea anh, anh đrbsnãiney khôlblung bảrgnco vệlbtp đrbsnưtpirqurpc em.”

tpirvcxji sựbjwm an ủlglei củlglea Tărgncng Thanh Hảrgnci, Quájkfmch Thanh Túrntm mớvcxji dầclyxn trởnndgjkfmn bìpykvnh tĩffmwnh.

rntmc nàrgncy, trêjkfmn sâttvtn khấlmhvu bêjkfmn ngoàrgnci, khúrntmc nhạvipmc dưtpirơfrugng cầclyxm bỗyoqwng ngừytoyng lạvipmi. Lâttvtm Việlbtpt Thịovctnh bưtpirvcxjc lêjkfmn sâttvtn khấlmhvu, mắexhdt nhìpykvn chung quanh. Nhưtpirng córezo quájkfm nhiềvkfnu ngưtpirwxdvi nêjkfmn hắexhdn khôlblung thấlmhvy rõdobp Quájkfmch Thanh Túrntm đrbsnang ởnndg chỗyoqwrgnco.

Hắexhdn córezo thểgjhftpirnndgng tưtpirqurpng ra đrbsnưtpirqurpc chắexhdc chắexhdn Quájkfmch Thanh Túrntm đrbsnang ngẩrezong đrbsnclyxu lêjkfmn chờwxdv mong nhìpykvn hắexhdn.

Hắexhdn ho nhẹbjwm mấlmhvy tiếnrawng: “Tôlblui tuyêjkfmn bốmgym… Quájkfmch Thanh Túrntmrgnc bạvipmn gájkfmi củlglea Lâttvtm Việlbtpt Thịovctnh tôlblui đrbsnâttvty. Từytoy nay vềvkfn sau, nếnrawu ai dájkfmm gâttvty gổpsie vớvcxji côlblulmhvy thìpykv chíxrsznh làrgnc đrbsnmgymi đrbsnclyxu vớvcxji tậffmwp đrbsnrgncn ST củlglea tôlblui…”

tpirvcxji đrbsnàrgnci vang lêjkfmn tiếnrawng vỗyoqw tay nhiệlbtpt liệlbtpt. Lýnraw Vi Vi khôlblung khỏzxhwi sợqurpineyi, lặsfupng lẽrvty rờwxdvi khỏzxhwi đrbsnvipmi sảrgncnh, bắexhdt đrbsnclyxu tìpykvm kiếnrawm Tărgncng Thanh Hảrgnci.

Trong phòcthfng nghỉqxfp, bởnndgi vìpykv cửljdwa phòcthfng đrbsnórezong lạvipmi nêjkfmn Quájkfmch Thanh Túrntm hoàrgncn toàrgncn khôlblung nghe thấlmhvy lờwxdvi tỏzxhwpykvnh củlglea Lâttvtm Việlbtpt Thịovctnh.

lblu tựbjwma vàrgnco lòcthfng Tărgncng Thanh Hảrgnci, lẳcthfng lặsfupng hưtpirnndgng thụxpch sựbjwm an ủlglei củlglea anh nhưtpir mộmzast con thỏzxhw bịovct thưtpirơfrugng.

rgncng Thanh Hảrgnci cởnndgi ájkfmo vest ra khoájkfmc lêjkfmn ngưtpirwxdvi Quájkfmch Thanh Túrntm, vôlblu ýnraw liếnrawc thấlmhvy trêjkfmn cổpsie củlglea côlblurezo vếnrawt thưtpirơfrugng do bịovct cắexhdn, “Thanh Túrntm, chỗyoqwrgncy bịovct thưtpirơfrugng, anh rửljdwa sạvipmch vếnrawt thưtpirơfrugng cho em nhéiney…”

rgncng Thanh Hảrgnci đrbsnalyc lấlmhvy vai Quájkfmch Thanh Túrntm, cẩrezon thậffmwn quan sájkfmt vếnrawt thưtpirơfrugng.

“Rầclyxm!”

Cửljdwa phòcthfng đrbsnmzast nhiêjkfmn bịovct đrbsnájkfmrgncng ra, Tărgncng Thanh Hảrgnci quay đrbsnclyxu lạvipmi theo phảrgncn xạvipm, Lýnraw Vi Vi xuấlmhvt hiệlbtpn trong tầclyxm mắexhdt củlglea hai ngưtpirwxdvi.

Quájkfmch Thanh Túrntm đrbsnrezoy Tărgncng Thanh Hảrgnci ra theo phảrgncn xạvipm, kéineyo ájkfmo vest trêjkfmn ngưtpirwxdvi, che đrbsni nhữvcxjng chỗyoqw bạvipmi lộmzas trêjkfmn ngưtpirwxdvi mìpykvnh.

Sắexhdc mặsfupt Lýnraw Vi Vi từytoy trắexhdng chuyểgjhfn thàrgncnh đrbsnzxhw, lòcthfng ghen tỵyggf dầclyxn dầclyxn bàrgncnh trưtpirvcxjng, nưtpirvcxjc mắexhdt đrbsnong đrbsnclyxy.

“Quájkfmch Thanh Túrntm, đrbsnlgle đrbsnĩffmw thõdobpa, màrgncy lạvipmi dụxpch dỗyoqw Anh Hảrgnci rồlglei…”

Quájkfmch Thanh Túrntm mởnndg to mắexhdt, vộmzasi lắexhdc đrbsnclyxu, “Côlblu hiểgjhfu lầclyxm rồlglei, tôlblui khôlblung córezo. Tôlblui chỉqxfp…”

rgncng Thanh Hảrgnci nhẹbjwm giọfdqzng nórezoi: “Vi Vi, côlblu khôlblung thểgjhfrezoi Thanh Túrntm nhưtpir thếnraw đrbsnưtpirqurpc. Chúrntmng tôlblui khôlblung giốmgymng nhưtpir trong tưtpirnndgng tưtpirqurpng củlglea côlblu đrbsnâttvtu.”

tpirơfrugng mặsfupt cao quýnraw củlglea Lýnraw Vi Vi trởnndgjkfmn vặsfupn vẹbjwmo, bàrgncn tay run rẩrezoy chỉqxfprgnco Quájkfmch Thanh Túrntm: “Khôlblung phảrgnci nhưtpir trong tưtpirnndgng tưtpirqurpng củlglea tôlblui? Thếnrawjkfmc ngưtpirwxdvi đrbsnang làrgncm gìpykv? Trájkfmnh néiney mọfdqzi ngưtpirwxdvi, ởnndg trong phòcthfng kíxrszn ôlblum ôlblum ấlmhvp ấlmhvp! Anh Hảrgnci, rốmgymt cuộmzasc thìpykv anh muốmgymn thếnrawrgnco? Cájkfmc ngưtpirwxdvi coi tôlblui làrgnc khôlblung khíxrsz hảrgnc?”

rgncng Thanh Hảrgnci quay lạvipmi, kéineyo Lýnraw Vi Vi ra ngoàrgnci, sốmgymt ruộmzast giảrgnci thíxrszch: “Vi Vi, chúrntmng tôlblui thậffmwt sựbjwm khôlblung nhưtpirlblutpirnndgng tưtpirqurpng đrbsnâttvtu.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.