Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 80 : Mỉm cười và sa vào vòng tay anh

    trước sau   
“Tổkqdbng giállugm đbbtcafusc Lâmvkkm, côhhjhng ty cóqrlh mộsqjvt nhóqrlhm khállugch tớhbrri từzxiu Úxupsc, ngàkgtqi cóqrlh thểkjho đbbtci qua đbbtcâmvkky đbbtcưytmgguwvc khôhhjhng?”

“Đklibưytmgguwvc, tôhhjhi sẽhyqy tớhbrri ngay!”

mvkkm Việchnbt Thịyzsonh cúqptmp đbbtciệchnbn thoạaunni rồguwvi nhìafusn Quállugch Thanh Túqptm: “Tôhhjhi đbbtci ra ngoàkgtqi mộsqjvt lállugt!”

Thấtsvcy Quállugch Thanh Túqptm thừzxiu ngưytmgaunni ra, Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh đbbtcưytmga tay nhékgfio lêoaaxn mặytmgt củoybwa côhhjh: “Sắytmgc mặytmgt em khôhhjhng tốafust lắytmgm, tôhhjhi bảvgmqo Dìafus Nguyễhhjhn dẫytmgn em đbbtci mua sắytmgm nhékgfi.”

“Ừsqhfm, đbbtcưytmgguwvc ạaunn!”

Quállugch Thanh Túqptmcyigi theo bóqrlhng dállugng Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh, côhhjh khôhhjhng kìafusm chếllug đbbtcưytmgguwvc màkgtq vẫytmgn chìafusm đbbtcytmgm trong sựpjaj đbbtcau buồguwvn.




Tấtsvct cảvgmq đbbtcvgmqu do côhhjh hạaunni anh nêoaaxn Quállugch Thanh Túqptm rấtsvct khóqrlh chịyzsou.

Quállugch Thanh Túqptm ngồguwvi mộsqjvt lállugt rồguwvi bưytmghbrrc ra khỏboaki biệchnbt thựpjaj.

Kểkjho từzxiu sau khi côhhjh đbbtci làkgtqm, Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh khôhhjhng cho ngưytmgaunni theo dõcyigi côhhjh nữchnba.

Quállugch Thanh Túqptmafusm đbbtcếllugn bệchnbnh việchnbn kia dựpjaja theo đbbtcyzsoa chỉajge củoybwa tin tứbatsc đbbtcưytmgguwvc đbbtcăkgtqng trêoaaxn bállugo.

Đklibbatsng ởvnij cửdixra bệchnbnh việchnbn, Quýqptm Tiểkjhou Lâmvkkm do dựpjaj, côhhjh khôhhjhng biếllugt mìafusnh nêoaaxn lấtsvcy lýqptm do gìafus đbbtckjho gặytmgp anh.

“Thanh Túqptm!”

Mộsqjvt giọrefung nóqrlhi truyềvgmqn đbbtcếllugn từzxiu phídlzia sau, Quállugch Thanh Túqptm quay đbbtcxgmru lạaunni thìafus đbbtcãkgtq thấtsvcy dállugng vẻxgmr dong dỏboakng cao củoybwa Tăkgtqng Thanh Hảvgmqi xuấtsvct hiệchnbn trong tầxgmrm mắytmgt côhhjh. Anh cưytmgaunni dịyzsou dàkgtqng lạaunni đbbtcxgmry sứbatsc cuốafusn húqptmt.

Quállugch Thanh Túqptm lo lắytmgng bưytmghbrrc tớhbrri chàkgtqo anh, đbbtcôhhjhi mắytmgt chan chứbatsa sựpjaj quan tâmvkkm vàkgtq lo lắytmgng.

“Anh Hảvgmqi, anh cóqrlh sao khôhhjhng? Em đbbtcang lo chếllugt đbbtci đbbtcưytmgguwvc, anh cóqrlh bịyzso thưytmgơdrynng khôhhjhng?”

kgtqng Thanh Hảvgmqi khẽhyqy lắytmgc đbbtcxgmru: “Anh rấtsvct khỏboake, khôhhjhng cóqrlh chuyệchnbn gìafus đbbtcâmvkku. Thanh Túqptm, còflbgn em sao rồguwvi, em cóqrlh chịyzsou chăkgtqm sóqrlhc tốafust cho bảvgmqn thâmvkkn khôhhjhng vậtksiy?”

Quállugch Thanh Túqptm im lặytmgng mộsqjvt lállugt rồguwvi vộsqjvi vàkgtqng lắytmgc đbbtcxgmru: “Em khôhhjhng sao, em muốafusn đbbtcếllugn thăkgtqm bállugc Tăkgtqng, bállugc ấtsvcy ốafusm thếllugkgtqo vậtksiy anh?”

kgtqng Thanh Hảvgmqi tiếllugn lêoaaxn ôhhjhm lấtsvcy vai Quállugch Thanh Túqptm mộsqjvt cállugch tựpjaj nhiêoaaxn rồguwvi đbbtci vềvgmq phídlzia vưytmgaunnn hoa bêoaaxn cạaunnnh bệchnbnh việchnbn.

“Thanh Túqptm, ba anh khôhhjhng sao cảvgmq. Bâmvkky giờaunn ôhhjhng đbbtcãkgtqkqdbn đbbtcyzsonh rồguwvi. Chỉajgeqrlh đbbtciềvgmqu lúqptmc nàkgtqy ôhhjhng khôhhjhng tiệchnbn gặytmgp em. Hay đbbtckjho lầxgmrn sau anh dẫytmgn em đbbtcếllugn gặytmgp ôhhjhng nhékgfi?”




Trong côhhjhng viêoaaxn, nhữchnbng bôhhjhng hoa đbbtcang nởvnij rộsqjv, rấtsvct nhiềvgmqu chúqptmytmghbrrm đbbtcang bay lưytmgguwvn, állugnh sállugng mặytmgt trờaunni ấtsvcm állugp chiếllugu lêoaaxn hai ngưytmgaunni.

Khuôhhjhn mặytmgt nhỏboak nhắytmgn củoybwa Quállugch Thanh Túqptmytmgơdryni cưytmgaunni: “Anh Hảvgmqi, khôhhjhng sao đbbtcâmvkku. Em tớhbrri hỏboaki thăkgtqm tìafusnh hìafusnh củoybwa bállugc Tăkgtqng thôhhjhi. Nếllugu nhưytmgllugc khôhhjhng cóqrlh việchnbc gìafuskgtq tốafust rồguwvi.”

Quállugch Thanh Túqptm ngậtksip ngừzxiung mộsqjvt lállugt rồguwvi lạaunni ngưytmghbrrc mắytmgt lêoaaxn nóqrlhi: “Anh Hảvgmqi, em cóqrlh thểkjho giúqptmp gìafus cho anh khôhhjhng?”

Trêoaaxn gưytmgơdrynng mặytmgt dịyzsou dàkgtqng củoybwa Tăkgtqng Thanh Hảvgmqi thoállugng hiệchnbn lêoaaxn vẻxgmr tốafusi tăkgtqm, nhưytmgng anh lạaunni tưytmgơdryni cưytmgaunni ngay sau đbbtcóqrlh.

“Thanh Túqptm, em đbbtcang nghi ngờaunnkgtqng lựpjajc củoybwa anh sao?”

Quállugch Thanh Túqptmytmgaunni gưytmgguwvng: “Em biếllugt Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh đbbtcang cốafus ýqptm chơdryni xấtsvcu anh, nhưytmgng em khôhhjhng khuyêoaaxn đbbtcưytmgguwvc hắytmgn, em khôhhjhng cóqrlhllugch nàkgtqo...”

“Hắytmgn biếllugt quan hệchnb giữchnba chúqptmng ta sao?” Tăkgtqng Thanh Hảvgmqi hỏboaki dòflbg, anh cũrailng rấtsvct muốafusn biếllugt tạaunni sao Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh lạaunni muốafusn đbbtcafusi phóqrlh vớhbrri anh állugc liệchnbt nhưytmg vậtksiy. Nếllugu làkgtq bởvniji vìafus Thanh Túqptm thìafus anh còflbgn cảvgmqm thấtsvcy cóqrlh thểkjho hiểkjhou đbbtcưytmgguwvc.

Quállugch Thanh Túqptm lắytmgc đbbtcxgmru: “Hắytmgn khôhhjhng biếllugt chúqptmng ta quen nhau.”

“Ha ha, vậtksiy khôhhjhng sao đbbtcâmvkku, em cóqrlh thểkjhooaaxn tâmvkkm, anh sẽhyqyafusm cơdryn hộsqjvi nóqrlhi chuyệchnbn vớhbrri hắytmgn. Anh tin tưytmgvnijng hắytmgn khôhhjhng phảvgmqi làkgtq mộsqjvt ngưytmgaunni hoàkgtqn toàkgtqn vôhhjhqptm nhưytmg vậtksiy.”

kgtqng Thanh Hảvgmqi an ủoybwi Quállugch Thanh Túqptm, trállugi tim Quállugch Thanh Túqptm đbbtcau đbbtchbrrn nhưytmg bịyzso vậtksit gìafus đbbtcóqrlh đbbtcâmvkkm vàkgtqo vậtksiy.

Anh Hảvgmqi àkgtq, anh vốafusn khôhhjhng biếllugt Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh làkgtq mộsqjvt ngưytmgaunni đbbtcállugng sợguwv tớhbrri mứbatsc nàkgtqo đbbtcâmvkku.

“Anh Hảvgmqi, xin lỗjvegi anh!”

kgtqng Thanh Hảvgmqi đbbtcưytmga tay vuốafust ve trállugn Quállugch Thanh Túqptm: “Khôhhjhng sao đbbtcâmvkku, Thanh Túqptm em đbbtczxiung tựpjaj trállugch mìafusnh nữchnba, chuyệchnbn nàkgtqy chẳjwtqng liêoaaxn quan gìafus đbbtcếllugn em cảvgmq.”




Quállugch Thanh Túqptm muốafusn nóqrlhi ra chuyệchnbn củoybwa Lýqptm Vi Vi, nhưytmgng sau khi đbbtcytmgn đbbtco mộsqjvt lállugt, cuốafusi cùhbrrng côhhjh lạaunni khôhhjhng cóqrlh can đbbtcvgmqm đbbtckjhoqrlhi ra đbbtciềvgmqu đbbtcóqrlh.

Nếllugu nóqrlhi ra thìafus anh nhấtsvct đbbtcyzsonh sẽhyqy xuấtsvct hiệchnbn mâmvkku thuẫytmgn vớhbrri Lýqptm Vi Vi.

hhjh rấtsvct muốafusn giúqptmp anh, nhưytmgng lạaunni khôhhjhng biếllugt phảvgmqi giúqptmp thếllugkgtqo mớhbrri tốafust.

kgtqng Thanh Hảvgmqi càkgtqng tốafust vớhbrri côhhjh thìafushhjhkgtqng cảvgmqm thấtsvcy khôhhjhng thoảvgmqi mállugi.

“Anh Hảvgmqi, em phảvgmqi đbbtci rồguwvi, anh nhớhbrr giữchnbafusn sứbatsc khỏboake đbbtctsvcy.”

Quállugch Thanh Túqptm khôhhjhng dállugm ởvnij lạaunni quállugmvkku. Côhhjh biếllugt mìafusnh càkgtqng ởvnijhbrrng Tăkgtqng Thanh Hảvgmqi lâmvkku, côhhjhkgtqng khôhhjhng muốafusn rờaunni đbbtci.

kgtqng Thanh Hảvgmqi khẽhyqy gậtksit đbbtcxgmru,mỉajgem cưytmgaunni dịyzsou dàkgtqng nóqrlhi: “Đklibkjho anh đbbtcưytmga em vềvgmq!”

“Khôhhjhng cầxgmrn đbbtcâmvkku, em còflbgn muốafusn đbbtcếllugn nơdryni khállugc nữchnba, em đbbtci trưytmghbrrc đbbtcâmvkky...”

“Đklibưytmgguwvc rồguwvi, em phảvgmqi cẩmiwtn thậtksin đbbtctsvcy, lúqptmc nàkgtqo rảvgmqnh thìafus đbbtciệchnbn thoạaunni cho anh!”

Quállugch Thanh Túqptmytmgu luyếllugn rờaunni khỏboaki Tăkgtqng Thanh Hảvgmqi, nhữchnbng cuộsqjvc gặytmgp mặytmgt ngắytmgn ngủoybwi nàkgtqy đbbtcãkgtq dầxgmrn dầxgmrn trởvnij thàkgtqnh mộsqjvt chuyệchnbn xa xỉajge vớhbrri côhhjh.

Từzxiu phídlzia xa, mộsqjvt bóqrlhng ngưytmgaunni màkgtqu đbbtcboak theo sállugt phídlzia sau lưytmgng Quállugch Thanh Túqptm.

Quállugch Thanh Túqptm mớhbrri đbbtci vàkgtqo toilet thìafusqrlhng ngưytmgaunni màkgtqu đbbtcboak kia đbbtcãkgtq nhanh chóqrlhng chặytmgn trưytmghbrrc mặytmgt côhhjh.

Quállugch Thanh Túqptmdryni kinh ngạaunnc, côhhjh ngưytmghbrrc mắytmgt nhìafusn lêoaaxn, đbbtcóqrlh chídlzinh làkgtqqptm Vi Vi.




“Côhhjh... côhhjhqptm... côhhjhafusm tôhhjhi cóqrlh việchnbc gìafus àkgtq?”

qptm Vi Vi mặytmgc bộsqjv đbbtcguwv mỏboakng màkgtqu đbbtcboak ôhhjhm sállugt ngưytmgaunni. Khuôhhjhn mặytmgt trang đbbtciểkjhom tỉajge mỉajge khiếllugn khídlzi chấtsvct cũrailng thêoaaxm phầxgmrn kiêoaaxu ngạaunno, trôhhjhng côhhjh ta rấtsvct khállugc vớhbrri lầxgmrn gặytmgp trưytmghbrrc ởvnijhhjhng trưytmgaunnng. Lúqptmc nàkgtqy côhhjh ta hoàkgtqn toàkgtqn khôhhjhng còflbgn vẻxgmr hiềvgmqn làkgtqnh nhãkgtq nhặytmgn nữchnba, ngưytmgguwvc lạaunni rấtsvct hung hăkgtqng vàkgtqoaaxnh vállugo.

“Quállugch Thanh Túqptmhhjh nghe đbbtcâmvkky, Anh Hảvgmqi đbbtcãkgtqqrlhhhjhi rồguwvi, côhhjhqrlh thểkjho đbbtczxiung mặytmgt dàkgtqy đbbtci quyếllugn rũrail anh ấtsvcy nhưytmg vậtksiy nữchnba đbbtcưytmgguwvc khôhhjhng?”

Nhữchnbng lờaunni nóqrlhi állugc đbbtcsqjvc đbbtcóqrlh đbbtcâmvkkm vàkgtqo trong màkgtqng tai Quállugch Thanh Túqptm, nóqrlh khiếllugn côhhjh khiếllugp sợguwv tớhbrri mứbatsc ngâmvkky ngưytmgaunni.

“Côhhjhqptm hiểkjhou nhầxgmrm rồguwvi, tôhhjhi vàkgtq anh Hảvgmqi khôhhjhng cóqrlhafus cảvgmq, chúqptmng tôhhjhi chỉajgeqrlh quan hệchnb bạaunnn bèkgtq thôhhjhi.”

“Tôhhjhi nhìafusn thấtsvcy cállugc ngưytmgaunni đbbtcãkgtq sắytmgp ôhhjhm lấtsvcy nhau rồguwvi màkgtqflbgn nóqrlhi làkgtq bạaunnn àkgtq?”

Khuôhhjhn mặytmgt Lýqptm Vi Vi nhăkgtqn nhóqrlh, khinh bỉajge nhìafusn Quállugch Thanh Túqptm: “Tôhhjhi khôhhjhng cầxgmrn biếllugt côhhjhqrlh mụklkrc đbbtcídlzich gìafus, nhưytmgng côhhjh đbbtczxiung mơdryn đbbtcếllugn việchnbc cóqrlh thểkjhoytmghbrrp Anh Hảvgmqi khỏboaki tôhhjhi. Lầxgmrn nàkgtqy chỉajgekgtq cảvgmqnh cállugo thôhhjhi, nếllugu lầxgmrn sau còflbgn đbbtckjhohhjhi bắytmgt gặytmgp côhhjh quyếllugn rũrail Anh Hảvgmqi, tôhhjhi sẽhyqy đbbtcállugnh nállugt bảvgmqn mặytmgt nàkgtqy củoybwa côhhjh.”

qptm Vi Vi hung dữchnb trừzxiung mắytmgt vớhbrri Quállugch Thanh Túqptm, xong xuôhhjhi côhhjh ta bưytmghbrrc trêoaaxn đbbtcôhhjhi giàkgtqy cao góqrlht xoay ngưytmgaunni rờaunni đbbtci.

Quállugch Thanh Túqptm kinh ngạaunnc đbbtcan hai tay lạaunni vớhbrri nhau, ngơdryn ngállugc nhìafusn theo bóqrlhng dállugng Lýqptm Vi Vi rơdryǹi đbbtci. Lúqptmc nàkgtqy đbbtcâmvkky, côhhjh cảvgmqm thấtsvcy hídlzit thởvnij thôhhjhi cũrailng rấtsvct đbbtcau đbbtchbrrn.

Khôhhjhng phảvgmqi nhưytmg vậtksiy, côhhjh vốafusn khôhhjhng muốafusn quyếllugn rũrail ai cảvgmqkgtq? Vìafus sao tấtsvct cảvgmq mọrefui ngưytmgaunni đbbtcvgmqu nhìafusn côhhjh vớhbrri állugnh mắytmgt nhưytmg vậtksiy?

Sau hai ngàkgtqy nghỉajge ngơdryni ởvnij nhàkgtq, Quállugch Thanh Túqptm lạaunni tậtksip trung hếllugt sứbatsc lựpjajc vàkgtqo trong côhhjhng việchnbc. Đklibsqjvt nhiêoaaxn côhhjh phállugt hiệchnbn ra Đklibinh Văkgtqn Tâmvkkm đbbtcãkgtq đbbtcưytmgguwvc đbbtciềvgmqu đbbtcếllugn bộsqjv phậtksin khállugc.

Đklibkjho đbbtcmiwty nhanh tiếllugn đbbtcsqjvhhjhng việchnbc củoybwa mìafusnh, Quállugch Thanh Túqptm cầxgmrm tàkgtqi liệchnbu tiếllugng Anh chuyêoaaxn ngàkgtqnh vềvgmq nhàkgtq đbbtckjho họrefuc tậtksip.

Ban ngàkgtqy, Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh luôhhjhn bậtksin rộsqjvn nhiềvgmqu việchnbc nêoaaxn hai ngưytmgaunni rấtsvct ídlzit cóqrlhdryn hộsqjvi gặytmgp mặytmgt nhau. Nhưytmgng sau giờaunnkgtqm việchnbc, hắytmgn lạaunni ngang ngưytmgguwvc chiếllugm hếllugt tấtsvct cảvgmq thờaunni gian củoybwa côhhjh.




Trong phòflbgng khállugch, Quállugch Thanh Túqptm nằfkjsm sấtsvcp trêoaaxn ghếllug sofa, lậtksit trang sállugch.

Phầxgmrn sofa bêoaaxn cạaunnnh côhhjh chợguwvt lúqptmn xuốafusng, Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh đbbtcãkgtq ngồguwvi bêoaaxn cạaunnnh côhhjh, trêoaaxn ngưytmgaunni hắytmgn còflbgn thoang thoảvgmqng mùhbrri thơdrynm củoybwa sữchnba tắytmgm. Hắytmgn đbbtcoạaunnt lấtsvcy quyểkjhon sállugch trong tay côhhjh, lậtksit xem qua vàkgtqi tờaunn rồguwvi cưytmgaunni nhạaunno nóqrlhi: “Thậtksit khôhhjhng ngờaunn Quállugch Thanh Túqptm lạaunni làkgtq ngưytmgaunni làkgtqm việchnbc chăkgtqm chỉajge nhưytmg vậtksiy. Nàkgtqy, em làkgtqm rấtsvct tốafust, cóqrlh lẽhyqyhhjhi sẽhyqy thăkgtqng chứbatsc cho em.”

Quállugch Thanh Túqptmytmghbrrp lạaunni quyểkjhon sállugch từzxiu trong tay hắytmgn: “Hừzxiu, anh lạaunni chêoaaxytmgaunni tôhhjhi rồguwvi, anh luôhhjhn cho tôhhjhi làkgtqm nhữchnbng côhhjhng việchnbc lặytmgt vặytmgt thìafus sao cóqrlh thểkjho thăkgtqng chứbatsc đbbtcưytmgguwvc chứbats?”

“Sao nàkgtqo, bâmvkky giờaunn em lạaunni chêoaax àkgtq? Em cóqrlh thểkjho khôhhjhng cầxgmrn làkgtqm việchnbc, chỉajge cầxgmrn ởvnij nhàkgtq thôhhjhi. Tôhhjhi lạaunni thídlzich em lúqptmc nàkgtqo cũrailng ởvnij cạaunnnh anh hơdrynn. Em phảvgmqi biếllugt rằfkjsng, côhhjhng ty tôhhjhi khôhhjhng hềvgmq thiếllugu nhâmvkkn viêoaaxn!” Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh khôhhjhng khỏboaki đbbtcytmgc ýqptm.

Quállugch Thanh Túqptm cầxgmrm sállugch rồguwvi quay ngưytmgaunni đbbtci màkgtq khôhhjhng nhìafusn hắytmgn nữchnba, côhhjh chỉajge chăkgtqm chúqptm đbbtcrefuc sállugch.

“Nàkgtqo, đbbtckjhohhjhi dạaunny em nhékgfi...”

mvkkm Việchnbt Thịyzsonh lạaunni cóqrlh thểkjho sẵkvgrn lòflbgng dạaunny côhhjh tiếllugng Anh sao? Quállugch Thanh Túqptm rấtsvct ngạaunnc nhiêoaaxn: “Anh biếllugt nóqrlhi tiếllugng Anh àkgtq?”

“Of couse!” Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh trảvgmq lờaunni mộsqjvt cállugch chuẩmiwtn xállugc: “Khôhhjhng chỉajgeqrlh tiếllugng Anh, tiếllugng Phállugp vàkgtq tiếllugng Đklibbatsc tôhhjhi đbbtcvgmqu biếllugt cảvgmq, cóqrlh phảvgmqi em đbbtcang cảvgmqm thấtsvcy rấtsvct khâmvkkm phụklkrc đbbtcúqptmng khôhhjhng?”

Nghe Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh mởvnij miệchnbng nóqrlhi tiếllugng Anh lưytmgu loállugt nhưytmg vậtksiy, quan đbbtciểkjhom củoybwa Quállugch Thanh Túqptm đbbtcafusi vớhbrri Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh cũrailng dầxgmrn thay đbbtckqdbi.

Hắytmgn khôhhjhng phảvgmqi làkgtq mộsqjvt thiếllugu gia chỉajge biếllugt ăkgtqn chơdryni, khôhhjhng họrefuc vấtsvcn khôhhjhng nghềvgmq nghiệchnbp. Ngưytmgguwvc lạaunni làkgtq mộsqjvt ngưytmgaunni trẻxgmr tuổkqdbi ưytmgu túqptmqrlh thựpjajc lựpjajc, cóqrlh lẽhyqyhhjh phảvgmqi nhìafusn nhậtksin lạaunni vềvgmq ngưytmgaunni đbbtcàkgtqn ôhhjhng bêoaaxn cạaunnnh nàkgtqy.

mvkkm Việchnbt Thịyzsonh cầxgmrm quyểkjhon sállugch tiếllugng Anh vàkgtq đbbtcrefuc mộsqjvt đbbtcoạaunnn quen thuộsqjvc rồguwvi giảvgmqi thídlzich cho Quállugch Thanh Túqptm nghe, Quállugch Thanh Túqptm chăkgtqm chúqptm lắytmgng nghe vớhbrri vẻxgmr mặytmgt rấtsvct nghiêoaaxm túqptmc.

Állugnh nắytmgng rựpjajc rỡklib củoybwa buổkqdbi chiềvgmqu chiếllugu vàkgtqo tấtsvcm lưytmgng hắytmgn, bao phủoybwoaaxn hắytmgn mộsqjvt khoảvgmqng ấtsvcm állugp.

Quállugch Thanh Túqptm đbbtcsqjvt nhiêoaaxn cóqrlh mộsqjvt cảvgmqm giállugc kỳcozq lạaunn.

“Thếllugkgtqo? Em nghe cóqrlh hiểkjhou khôhhjhng?” Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh bắytmgt đbbtcxgmru khôhhjhng kiêoaaxn nhẫytmgn đbbtcưytmgguwvc nữchnba.

“Àratl, vâmvkkng, tàkgtqm tạaunnm ạaunn!”

“Nàkgtqo, chúqptmng ta đbbtcafusi thoạaunni mộsqjvt đbbtcoạaunnn nhékgfi. Em nêoaaxn lắytmgng tai nghe vàkgtqqrlhi chầxgmrm chậtksim thôhhjhi, nóqrlhi sai cũrailng khôhhjhng cầxgmrn lo, mấtsvcu chốafust làkgtq phảvgmqi mạaunnnh dạaunnn nóqrlhi. Ngôhhjhn ngữchnb cầxgmrn phảvgmqi làkgtqm quen trong lúqptmc giao tiếllugp...” Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh làkgtq mộsqjvt ngưytmgaunni thầxgmry đbbtcytmgc biệchnbt lôhhjhi cuốafusn, bao giờaunn hắytmgn cũrailng nóqrlhi trúqptmng vàkgtqo đbbtciểkjhom mấtsvcu chốafust, làkgtqm cho Quállugch Thanh Túqptm vừzxiua nghe đbbtcãkgtq hiểkjhou rõcyig.

mvkkm Việchnbt Thịyzsonh lấtsvcy mộsqjvt câmvkku chuyệchnbn vềvgmq chuyệchnbn Romio vàkgtq Juliet. Hắytmgn đbbtcrefuc cho Quállugch Thanh Túqptm nghe, sau đbbtcóqrlh đbbtcafusi thoạaunni vớhbrri Quállugch Thanh Túqptm.

Đklibâmvkky làkgtq mộsqjvt buổkqdbi chiềvgmqu rấtsvct đbbtcytmgc biệchnbt, rấtsvct cóqrlh ýqptm nghĩsqjva. Quállugch Thanh Túqptm rấtsvct hàkgtqi lòflbgng, côhhjh thậtksim chídlzi suy nghĩsqjv rằfkjsng thờaunni gian cứbats trôhhjhi qua nhưytmg vậtksiy thìafus thoảvgmqi mállugi biếllugt bao.

“Đklibưytmgguwvc rồguwvi, ngàkgtqy hôhhjhm nay kếllugt thúqptmc ởvnij đbbtcâmvkky!”

Hai giờaunn sau, sựpjaj kiêoaaxn nhẫytmgn củoybwa Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh đbbtcãkgtq cạaunnn kiệchnbt, hắytmgn vộsqjvi vàkgtqng đbbtcóqrlhng quyểkjhon sállugch lạaunni.

Quállugch Thanh Túqptm ngạaunnc nhiêoaaxn nhìafusn hắytmgn: “Dẫytmgu sao tôhhjhi cũrailng rảvgmqnh màkgtq, đbbtckjhohhjhi xem thêoaaxm mộsqjvt lállugt nữchnba đbbtci!”

mvkkm Việchnbt Thịyzsonh nékgfim quyểkjhon sállugch ra phídlzia xa, bàkgtqn tay thòflbgkgtqo từzxiuytmghbrri vállugy củoybwa côhhjh, đbbtcôhhjhi mắytmgt đbbtcen kịyzsot đbbtcxgmry vẻxgmr ham muốafusn: “Nàkgtqy, côhhjhllugi, bâmvkky giờaunnkgtq thờaunni gian củoybwa chúqptmng ta.”

Giọrefung nóqrlhi trầxgmrm, hơdryni khàkgtqn kia tràkgtqn ngậtksip dụklkrc vọrefung.

Quállugch Thanh Túqptm nhảvgmqy dựpjajng lêoaaxn muốafusn bỏboak chạaunny, nhưytmgng nhanh chóqrlhng bịyzsomvkkm Việchnbt Thịyzsonh bắytmgt lạaunni rồguwvi đbbtcèkgtqvnij phídlzia trêoaaxn sofa.

Hắytmgn khôhhjhng nóqrlhi mộsqjvt lờaunni, bàkgtqn tay kékgfio állugo ngủoybw trêoaaxn ngưytmgaunni côhhjh xuốafusng. Côhhjhllugi nhỏboakkgfi đbbtcállugng chếllugt nàkgtqy, hắytmgn kiêoaaxn nhẫytmgn dạaunny côhhjh suốafust mấtsvcy giờaunnkgtqhhjh khôhhjhng cho hắytmgn chúqptmt phúqptmc lợguwvi nàkgtqo, còflbgn muốafusn bỏboak chạaunny sao?

ytmgơdrynng mặytmgt Quállugch Thanh Túqptm đbbtcxgmry mồguwvhhjhi, xem ra côhhjh thậtksit sựpjaj đbbtcãkgtq đbbtcállugnh giállug hắytmgn quállug cao rồguwvi.

qrlha ra hắytmgn dạaunny côhhjhkgtq giảvgmq, muốafusn ăkgtqn côhhjh mớhbrri làkgtq thậtksit.

Állugnh sállugng ấtsvcm állugp từzxiu ngoàkgtqi cửdixra sổkqdb thủoybwy tinh chiếllugu vàkgtqo hai thâmvkkn thểkjho đbbtcang dâmvkky dưytmga vớhbrri nhau, làkgtqn da trắytmgng nhưytmg tuyếllugt dầxgmrn dầxgmrn nhuộsqjvm thàkgtqnh màkgtqu rállugng chiềvgmqu, tiếllugng rêoaaxn rỉajge xen lẫytmgn vớhbrri tiếllugng thởvnij dốafusc nặytmgng nềvgmq vang lêoaaxn, cảvgmq gian phòflbgng tràkgtqn đbbtcxgmry hơdryni thởvnij phóqrlhng đbbtcãkgtqng...

“A, nhẹchnb mộsqjvt chúqptmt...”

“Nhưytmg vậtksiy đbbtcưytmgguwvc chưytmga? Hay làkgtq nhưytmg vậtksiy?”

“Lâmvkkm... Việchnbt Thịyzsonh... A... Anh thậtksit xấtsvcu!”

“A... A...”

Trong phòflbgng làkgtqm việchnbc, Hàkgtq Linh cầxgmrm mộsqjvt xấtsvcp tàkgtqi liệchnbu đbbtcmiwty tớhbrri trưytmghbrrc mặytmgt Quállugch Thanh Túqptm: “Côhhjh đbbtcem nhữchnbng thứbatskgtqy đbbtcếllugn phòflbgng làkgtqm việchnbc củoybwa tổkqdbng giállugm đbbtcafusc đbbtci!”

Quállugch Thanh Túqptm thoállugng ngẩmiwtn ngưytmgaunni, đbbtcâmvkku tớhbrri phiêoaaxn côhhjhkgtqm côhhjhng việchnbc đbbtci tớhbrri phòflbgng làkgtqm việchnbc củoybwa tổkqdbng giállugm đbbtcafusc chứbats?

hhjhflbgn đbbtcang nghi ngờaunn thìafuskgtq Linh lạaunni giụklkrc: “Côhhjh đbbtci nhanh đbbtci! Cóqrlh lẽhyqy chủoybw tịyzsoch muốafusn thăkgtqng cấtsvcp cho côhhjhoaaxn mớhbrri đbbtcídlzich thâmvkkn bảvgmqo côhhjh qua đbbtctsvcy.”

kgtq Linh liếllugc nhìafusn côhhjh, lúqptmc nàkgtqy Quállugch Thanh Túqptm mớhbrri hiểkjhou đbbtcưytmgguwvc. Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh, khôhhjhng phảvgmqi hắytmgn muốafusn làkgtqm gìafus đbbtcóqrlh trong thờaunni gian làkgtqm việchnbc chứbats?

“Phảvgmqn xạaunn quállug chậtksim, thậtksit khôhhjhng biếllugt ngưytmgaunni nhưytmg vậtksiy sao lạaunni cóqrlh thểkjho leo vàkgtqo ST chứbats?”

Quállugch Thanh Túqptm ôhhjhm lấtsvcy tậtksip tàkgtqi liệchnbu đbbtci ra ngoàkgtqi, côhhjh mỉajgem cưytmgaunni vàkgtqqrlhi: “Trưytmgvnijng phòflbgng Hàkgtq Linh, tôhhjhi khôhhjhng leo vàkgtqo, làkgtq do tôhhjhi cốafus gắytmgng làkgtqm việchnbc thôhhjhi.” Hàkgtq Linh sầxgmrm mặytmgt, nhídlziu màkgtqy.

Quállugch Thanh Túqptmytmghbrrc ra khỏboaki thang mállugy, chạaunny tớhbrri văkgtqn phòflbgng củoybwa Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh.

llugnh cửdixra khékgfip hờaunn, bêoaaxn trong cóqrlh tiếllugng nóqrlhi truyềvgmqn ra, vừzxiua lúqptmc Quállugch Thanh Túqptm nghe đbbtcưytmgguwvc mấtsvcy chữchnb tậtksip đbbtckgtqn Tăkgtqng Thịyzso. Côhhjh nhấtsvct thờaunni khiếllugp sợguwvkgtq đbbtcbatsng ởvnij cửdixra văkgtqn phòflbgng, nghe trộsqjvm màkgtq tim đbbtctksip thìafusnh thịyzsoch.

“...Chúqptmc mừzxiung Tổkqdbng giállugm đbbtcafusc Lâmvkkm, chúqptmng ta đbbtcãkgtq thu mua 30% cổkqdb phầxgmrn củoybwa tậtksip đbbtckgtqn Tăkgtqng Thịyzso rồguwvi. Bâmvkky giờaunn ôhhjhng cụklkr họrefukgtqng cũrailng bịyzso bệchnbnh, Tăkgtqng Thanh Hảvgmqi chắytmgc hẳjwtqn khôhhjhng chốafusng đbbtcklib đbbtcưytmgguwvc bao lâmvkku đbbtcâmvkku, đbbtcếllugn lúqptmc đbbtcóqrlh anh ta nhấtsvct đbbtcyzsonh sẽhyqyllugn đbbtci cọrefu Thanh Túqptmqptmt Màkgtqu đbbtckjho cứbatsu lạaunni tậtksip đbbtckgtqn Tăkgtqng Thịyzso.”

“Hừzxiu, ai bảvgmqo anh ta khôhhjhng cóqrlh đbbtcxgmru óqrlhc, khôhhjhng cóqrlh bảvgmqn lĩsqjvnh còflbgn muốafusn đbbtctsvcu vớhbrri tôhhjhi. Thậtksit khôhhjhng biếllugt trờaunni cao đbbtctsvct dàkgtqy làkgtqafuskgtq.” Giọrefung nóqrlhi củoybwa Lâmvkkm Việchnbt Thịyzsonh vừzxiua ngang ngưytmgguwvc lạaunni lạaunnnh lùhbrrng tàkgtqn khốafusc, khiếllugn ngưytmgaunni ta vôhhjhhbrrng khiếllugp sợguwv.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.