Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 27 : Thả tôi ra đồ Cầm thú

    trước sau   
“Quáiuhdch Thanh Túowpr, đncrpznwvng éxnjnp tônqovi phảapiki mạygccnh tay…”

Ávzhrnh mắnhngt hung dữbcrc củcydsa Lâhfygm Việsztit Thịncrpnh nhìiuhdn chằrroom chằrroom vàcydso Quáiuhdch Thanh Túowpr: “Anh Hảapiki. Tônqovi rấeuegt muốhlxrn biếgjzwt đncrpóvbnlcyds ýhmpviuhd?”

Quáiuhdch Thanh Túowpr hoàcydsn toàcydsn sợycip ngâhfygy ngưlutloodri ra. Cônqov khônqovng ngờoodrhfygm Việsztit Thịncrpnh vẫoszhn còbawhn nhớfxbh đncrpiềerycu đncrpóvbnl.

Ngưlutloodri đncrpàcydsn ônqovng nàcydsy thậgondt tàcydsn bạygcco, lạygcci còbawhn vônqov liêtzfpm sỉsixu, lòbawhng dạygcc hẹviaip hòbawhi hay thùuekc dai. Cônqov cứoszhlutlptgdng chuyệsztin đncrpóvbnl đncrpãgkku qua rồrhsti cơhfyg.

“Mộdnqlt ngưlutloodri bạygccn!”

hfygm Việsztit Thịncrpnh nớfxbhi lỏkduang càcyds vạygcct, đncrpônqovi mắnhngt nheo lạygcci đncrprxtgy nguy hiểptgdm: “Bạygccn?”




Mộdnqlt ngưlutloodri phụepvb nữbcrc, kêtzfpu lêtzfpn mộdnqlt cáiuhdi têtzfpn vàcydso thờoodri đncrpiểptgdm cao tràcydso thìiuhd chắnhngc chắnhngn đncrpóvbnl chíoszhnh làcyds ngưlutloodri màcydsnqov ta hi vọthrsng đncrpang áiuhdp lêtzfpn mìiuhdnh cônqov ta ngay lúowprc ấeuegy. Đjzseiềerycu nàcydsy đncrphlxri vớfxbhi Lâhfygm Việsztit Thịncrpnh chẳznwvng kháiuhdc nàcydso mộdnqlt sựyimh châhfygm chọthrsc vônqovuekcng.

Quáiuhdch Thanh Túowpr, cônqov đncrpưlutlycipc lắnhngm! Mộdnqlt cônqoviuhdi nhìiuhdn cóvbnl vẻptgd thuầrxtgn khiếgjzwt, vônqov tộdnqli lạygcci cóvbnl thểptgd chơhfygi Lâhfygm Việsztit Thịncrpnh hắnhngn mộdnqlt vốhlxr thậgondt đncrpau.

Trêtzfpn đncrpoodri nàcydsy, từznwv trưlutlfxbhc đncrpếgjzwn nay chỉsixuvbnlhfygm Việsztit Thịncrpnh hắnhngn đncrpùuekca giỡvzhrn kẻptgd kháiuhdc. Đjzseâhfygy làcyds lầrxtgn đncrprxtgu tiêtzfpn màcyds hắnhngn bịncrp mộdnqlt cônqoviuhdi bỡvzhrn cợycipt.

Xem ra, đncrpúowprng làcyds hắnhngn đncrpãgkku xem thưlutloodrng cônqov rồrhsti.

hfygm Việsztit Thịncrpnh túowprm lấeuegy Quáiuhdch Thanh Túowpr, nhấeuegc cônqov ra khỏkduai xe lăcooin rồrhsti quăcooing xuốhlxrng ghếgjzw sofa, chuẩapikn xáiuhdc áiuhdp cônqovlutlfxbhi thâhfygn mìiuhdnh.

Trong đncrpônqovi mắnhngt hắnhngn cuộdnqln tràcydso sóvbnlng ngầrxtgm.

“Nóvbnli thậgondt đncrpi! Nếgjzwu khônqovng chịncrp củcydsa cônqovcyds toàcydsn bộdnql nhàcyds họthrs Quáiuhdch sẽzakh bịncrpnqovi chơhfygi cho đncrpếgjzwn chếgjzwt đncrpeuegy…” Giọthrsng đncrpiệsztiu đncrptzfpn cuồrhstng khônqovng cầrxtgn nóvbnli cũhmpvng biếgjzwt, hốhlxrc mắnhngt đncrpkdua đncrpgondm làcydsm Quáiuhdch Thanh Túowpr khônqovng réxnjnt màcyds run.

Ngưlutloodri đncrpàcydsn ônqovng nàcydsy thậgondt đncrpáiuhdng sợycip, chẳznwvng kháiuhdc nàcydso sựyimh tồrhstn tạygcci củcydsa mộdnqlt loàcydsi dãgkku thúowpr, khiếgjzwn trong lòbawhng cônqov cảapikm thấeuegy sợycipgkkui.

iuhdnh cảapiknh lầrxtgn trưlutlfxbhc chịncrpiuhdnh táiuhdi pháiuhdt bệsztinh tim vẫoszhn còbawhn mớfxbhi y nguyêtzfpn trong đncrprxtgu, cônqov khônqovng muốhlxrn lạygcci phảapiki trảapiki qua đncrpiềerycu đncrpóvbnl mộdnqlt lầrxtgn nữbcrca.

“Làcyds mộdnqlt ngưlutloodri đncrpàcydsn ônqovng màcydsnqovi thíoszhch…”

Quáiuhdch Thanh Túowpr nhìiuhdn hắnhngn bằrroong áiuhdnh mắnhngt yếgjzwu ớfxbht, dèyeeg dặnkdht lêtzfpn tiếgjzwng.

hfygm Việsztit Thịncrpnh đncrpưlutla tay nắnhngm lấeuegy cằrroom cônqov, lạygccnh lùuekcng nhìiuhdn cônqov: “Quáiuhdch Thanh Túowpr, từznwv nay trởptgd đncrpi, thâhfygn xáiuhdc vàcyds tráiuhdi tim cônqov chỉsixu thuộdnqlc vềeryc mộdnqlt ngưlutloodri làcydsnqovi, nghe rõjzse chưlutla?”

“Lâhfygm Việsztit Thịncrpnh, mộdnqlt têtzfpn đncrpptgdu cáiuhdng nhưlutl anh quảapikn đncrpưlutlycipc việsztic tônqovi nghĩzakh tớfxbhi ai chắnhngc?”




“Bốhlxrp!”Lâhfygm Việsztit Thịncrpnh táiuhdt Quáiuhdch Thanh Túowpr mộdnqlt bạygcct tai thậgondt mạygccnh, khiếgjzwn khuônqovn mặnkdht cônqov bịncrp đncrpáiuhdnh lệsztich hẳznwvn sang mộdnqlt bêtzfpn.

“Đjzserhst khốhlxrn, anh dáiuhdm đncrpáiuhdnh tônqovi…” Quáiuhdch Thanh Túowpr muốhlxrn phảapikn kháiuhdng.

Mộdnqlt nụepvblutloodri tàcyds áiuhdc hiệsztin ra trêtzfpn mặnkdht Lâhfygm Việsztit Thịncrpnh, hắnhngn dùuekcng tay lộdnqlt sạygccch quầrxtgn áiuhdo trêtzfpn ngưlutloodri cônqov, cáiuhdi hônqovn nóvbnlng bỏkduang ậgondp đncrpếgjzwn bêtzfpn mônqovi Quáiuhdch Thanh Túowpr.

cydsn tay to củcydsa hắnhngn lầrxtgn sâhfygu dưlutlfxbhi lớfxbhp váiuhdy cônqov, bỏkdua qua luônqovn màcydsn dạygcco đncrprxtgu màcyds tiếgjzwn vàcydso.

“Đjzseau…” Mộdnqlt lầrxtgn nữbcrca Quáiuhdch Thanh Túowpr lạygcci cảapikm nhậgondn nỗycipi đncrpau đncrpfxbhn nhưlutl bịncrpxnjniuhdch. Lâhfygm Việsztit Thịncrpnh cứoszh vậgondncrpâhfygm thẳznwvng vàcydso cônqov khônqovng chúowprt thưlutlơhfygng xóvbnlt.

Hắnhngn cốhlxr ýhmpv giàcydsy vòbawhnqov nhưlutl thểptgd trừznwvng phạygcct cho sựyimhuekcy hứoszhng, ưlutlơhfygng ngạygccnh củcydsa cônqov vừznwva nãgkkuy.

Đjzseâhfygy làcydshfyg thểptgd củcydsa cônqov. Quáiuhdch Thanh Túowpr cắnhngn chặnkdht mônqovi dưlutlfxbhi, cuốhlxri cùuekcng cũhmpvng mềerycm giọthrsng lạygcci: “Tônqovi, tônqovi sai rồrhsti…”

hfygm Việsztit Thịncrpnh thấeuegy cuốhlxri cùuekcng Quáiuhdch Thanh Túowprhmpvng chịncrpu khuấeuegt phụepvbc thìiuhd khóvbnle miệszting nhếgjzwch lêtzfpn mộdnqlt nụepvblutloodri đncrpnhngc ýhmpv. Hắnhngn cóvbnl tựyimh tin, rằrroong trong thếgjzw giớfxbhi củcydsa mìiuhdnh, hắnhngn làcyds chúowpra tểptgd, còbawhn loạygcci đncrpdnqlng vậgondt nhưlutl đncrpàcydsn bàcyds chẳznwvng qua chỉsixucyds nhữbcrcng kẻptgd yếgjzwu màcyds thônqovi.

“Vậgondy mớfxbhi phảapiki chứoszh…” Lâhfygm Việsztit Thịncrpnh cúowpri đncrprxtgu hônqovn lêtzfpn mônqovi cônqov, khiêtzfpu khíoszhch đncrprxtgy kíoszhch thíoszhch. Đjzseônqovi mônqovi hắnhngn lưlutlfxbht dọthrsc cằrroom cônqov, từznwv từznwv di chuyểptgdn xuốhlxrng, tùuekcy ýhmpvhfygn trớfxbhn.

hfyg thểptgd lạygccnh ngắnhngt củcydsa Quáiuhdch Thanh Túowpr cuốhlxri cùuekcng cũhmpvng trởptgdtzfpn nóvbnlng ấeuegm. Cảapikm giáiuhdc đncrpau đncrpfxbhn biếgjzwn mấeuegt, thay vàcydso đncrpóvbnl dầrxtgn dầrxtgn đncrpưlutlycipc bao bọthrsc bởptgdi mộdnqlt cảapikm giáiuhdc sảapikng khoáiuhdi.

“A, ưlutlm…”

Nhìiuhdn khuônqovn mặnkdht nhỏkdua nhắnhngn củcydsa Quáiuhdch Thanh Túowpr từznwv từznwv đncrpkduakjpbng lêtzfpn, Lâhfygm Việsztit Thịncrpnh nhếgjzwch mônqovi đncrprxtgy đncrpnhngc ýhmpv, đncrpưlutla tay nâhfygng mặnkdht cônqovtzfpn.

Nhìiuhdn đncrpônqovi mắnhngt mơhfygcydsng củcydsa cônqov, giọthrsng hắnhngn trởptgdtzfpn trầrxtgm thấeuegp, ma mịncrp, chứoszha đncrprxtgy sựyimhiuhdm dỗycip: “Nhìiuhdn tônqovi, nhìiuhdn xem tônqovi làcyds ai…”




Quáiuhdch Thanh Túowpr chịncrpu khônqovng nổbcrci chuyểptgdn đncrpdnqlng củcydsa hắnhngn, cônqovxnjn nửkjpba con mắnhngt nhìiuhdn Lâhfygm Việsztit Thịncrpnh.

“Làcyds, làcyds, Lâhfygm Việsztit Thịncrpnh…”

“Nhớfxbh kỹdnql, sau nàcydsy cônqov chỉsixuvbnl thểptgd trởptgd thàcydsnh ngưlutloodri củcydsa mộdnqlt mìiuhdnh Lâhfygm Việsztit Thịncrpnh nàcydsy, cho đncrpếgjzwn khi tônqovi chơhfygi cháiuhdn thìiuhd thônqovi…”

hfygm Việsztit Thịncrpnh cưlutloodri mộdnqlt cáiuhdch hiểptgdm đncrpdnqlc, thâhfygn thểptgd cao to củcydsa hắnhngn khônqovng ngừznwvng phóvbnlng lớfxbhn lêtzfpn trong mắnhngt Quáiuhdch Thanh Túowpr.

“Ừihlum, ưlutlm, tônqovi…”

Quáiuhdch Thanh Túowprvbnli nhữbcrcng từznwv rờoodri rạygccc, càcydsng lúowprc càcydsng trởptgdtzfpn mơhfygcydsng.

Hai ngàcydsy sau, châhfygn củcydsa Quáiuhdch Thanh Túowpr đncrpãgkkuvbnl thểptgdlutlfxbhc xuốhlxrng đncrpeuegt đncrpi lạygcci. Nhâhfygn lúowprc Lâhfygm Việsztit Thịncrpnh khônqovng cóvbnl nhàcyds, cônqov âhfygm thầrxtgm chuồrhstn ra ngoàcydsi đncrpi mấeuegt.

nqov khônqovng thíoszhch cứoszh sốhlxrng trong nhàcyds củcydsa Lâhfygm Việsztit Thịncrpnh nhưlutl vậgondy. Quáiuhdch Thanh Túowpr luônqovn cảapikm thấeuegy bấeuegt an trong lòbawhng.

nqov vềeryc trưlutloodrng họthrsc mộdnqlt chuyếgjzwn. Việsztic đncrprxtgu tiêtzfpn làcyds gọthrsi đncrpiệsztin thoạygcci cho Quáiuhdch Hoàcydsng Ngâhfygn.

“Chịncrp, chịncrp vẫoszhn khỏkduae chứoszh?”

“Thanh Túowpr, Tuấeuegn Khanh vừznwva ghéxnjn qua, anh ấeuegy cóvbnl hỏkduai thăcooim tìiuhdnh hìiuhdnh củcydsa em…”

“Ồoszh, chịncrpygcc, em muốhlxrn bàcydsn vớfxbhi chịncrp mộdnqlt chúowprt. Tạygccm thờoodri em khônqovng vềeryc nhàcyds nha. Ba mẹviai củcydsa Lêtzfp Quyêtzfpn Quyêtzfpn đncrpi nưlutlfxbhc ngoàcydsi rồrhsti, cóvbnl mỗycipi cônqoveuegy ởptgd nhàcydstzfpn em muốhlxrn qua ởptgduekcng cậgondu ấeuegy.” Đjzseptgd trốhlxrn khỏkduai têtzfpn khốhlxrn đncrpáiuhdng chếgjzwt kia, Quáiuhdch Thanh Túowpr chỉsixu đncrpàcydsnh kiếgjzwm cớfxbhvbnli vớfxbhi chịncrp họthrs nhưlutl vậgondy thônqovi.

“Ồoszh, Tuấeuegn Khanh nóvbnli châhfygn em bịncrp thưlutlơhfygng vẫoszhn chưlutla khỏkduai, em cóvbnl thểptgd vềeryc nhàcydsptgd đncrpưlutlycipc khônqovng?”




“Em khỏkduai rồrhsti ạygcc, chịncrp khônqovng tin thìiuhd hỏkduai Lêtzfp Quyêtzfpn Quyêtzfpn xem…”

“Thônqovi đncrpưlutlycipc, Thanh Túowpr, em ởptgdtzfpn ngoàcydsi phảapiki cẩapikn thậgondn mộdnqlt chúowprt, cóvbnl chuyệsztin gìiuhd thìiuhd gọthrsi đncrpiệsztin thoạygcci vềeryc nhéxnjn.”

“Dạygcc, dạygcc. Chịncrp ơhfygi, chịncrp tựyimh chăcooim sóvbnlc mìiuhdnh nhéxnjn!”

Quáiuhdch Thanh Túowpr tắnhngt đncrpiệsztin thoạygcci, nhưlutl trúowprt đncrpưlutlycipc gáiuhdnh nặnkdhng. Cônqov khônqovng thíoszhch hắnhngn, khônqovng muốhlxrn ởptgduekcng hắnhngn.

Tạygcci nhàcydstzfp Quyêtzfpn Quyêtzfpn.

Quáiuhdch Thanh Túowpr cảapikm thấeuegy mộdnqlt sựyimh nhẹviai nhõjzsem, tựyimh tạygcci màcyds trưlutlfxbhc giờoodr chưlutla từznwvng cóvbnl. Nhàcydstzfp Quyêtzfpn Quyêtzfpn cáiuhdch trưlutloodrng họthrsc rấeuegt gầrxtgn, đncrpi họthrsc cựyimhc tiệsztin.

Quan trọthrsng nhấeuegt làcyds khônqovng cầrxtgn phảapiki gặnkdhp têtzfpn khốhlxrn kia.

“Thanh Túowpr, hìiuhdnh nhưlutl cậgondu thay đncrpbcrci nhiềerycu lắnhngm.”

tzfp Quyêtzfpn Quyêtzfpn cuộdnqln ngưlutloodri trêtzfpn ghếgjzw sofa vừznwva xem tivi vừznwva nhai bắnhngp rang. Quáiuhdch Thanh Túowpr cầrxtgm mộdnqlt cuốhlxrn tạygccp chíoszh đncrpnkdht trêtzfpn đncrpùuekci lậgondt xem từznwvng trang.

“Ấlgvly, ngưlutloodri đncrpàcydsn ônqovng nàcydsy trônqovng quen quáiuhd…”Lêtzfp Quyêtzfpn Quyêtzfpn chỉsixucydso màcydsn hìiuhdnh tivi đncrpáiuhdng pháiuhdt chưlutlơhfygng trìiuhdnh thờoodri sựyimh.

Quáiuhdch Thanh Túowpr ngẩapikng đncrprxtgu nhìiuhdn sang.

Trêtzfpn tivi làcyds mộdnqlt gưlutlơhfygng mặnkdht lịncrpch sựyimh, nho nhãgkku. Bộdnql vest màcydsu trắnhngng vừznwva vặnkdhn, dáiuhdng ngưlutloodri cao ráiuhdo anh tuấeuegn. Dưlutlfxbhi áiuhdnh đncrpèyeegn flash, anh đncrpang thựyimhc hiệsztin nghi thứoszhc cắnhngt băcooing gìiuhd đncrpóvbnl vớfxbhi rấeuegt nhiềerycu nhữbcrcng ngưlutloodri mặnkdhc đncrprhst vest áiuhdo da kháiuhdc.

“Tậgondp đncrpcydsn Tăcooing Thịncrp chíoszhnh thứoszhc đncrpnkdht bưlutlfxbhc tiếgjzwn vàcydso thàcydsnh phốhlxr S…”




Tậgondp đncrpcydsn Tăcooing Thịncrp? Anh Hảapiki! Quáiuhdch Thanh Túowprlutloodrng nhưlutl kinh ngạygccc muốhlxrn héxnjnt lêtzfpn.

Trêtzfpn màcydsn ảapiknh tivi, đncrpáiuhdm đncrpônqovng phóvbnlng viêtzfpn đncrpang phỏkduang vấeuegn Tăcooing Thanh Hảapiki: “Xin hỏkduai anh Tăcooing, tậgondp đncrpcydsn Tăcooing Thịncrp pháiuhdt triểptgdn ởptgd Mỹdnql tốhlxrt nhưlutl vậgondy, tạygcci sao lầrxtgn nàcydsy lạygcci muốhlxrn tớfxbhi thàcydsnh phốhlxr S pháiuhdt triểptgdn?”

Vẫoszhn làcyds nụepvblutloodri mỉsixum lịncrpch sựyimh đncrpúowprng mựyimhc nhưlutl trưlutlfxbhc đncrpâhfygy hiệsztin ra trêtzfpn khuônqovn mặnkdht củcydsa Tăcooing Thanh Hảapiki: “Hiệsztin tạygcci thịncrp trưlutloodrng trong nưlutlfxbhc đncrpãgkku pháiuhdt triểptgdn tớfxbhi mứoszhc chíoszhn muồrhsti, cóvbnl rấeuegt nhiềerycu cơhfyg hộdnqli làcydsm ăcooin. Quan trọthrsng nhấeuegt bảapikn thâhfygn tônqovi cũhmpvng làcyds ngưlutloodri Trung Quốhlxrc, quay trởptgd lạygcci đncrpâhfygy, tônqovi cóvbnl mộdnqlt cảapikm giáiuhdc rấeuegt thâhfygn thuộdnqlc.”

“Ấlgvly, ngưlutloodri nàcydsy hìiuhdnh nhưlutlcydscooing Thanh Hảapiki!”

Cuốhlxri cùuekcng Lêtzfp Quyêtzfpn Quyêtzfpn cũhmpvng nhớfxbh ra. Cônqoveuegy họthrsc cùuekcng Quáiuhdch Thanh Túowpr từznwv tiểptgdu họthrsc lêtzfpn tớfxbhi đncrpygcci họthrsc nêtzfpn phảapiki nóvbnli cônqov hiểptgdu rõjzse Quáiuhdch Thanh Túowpr nhấeuegt.

“Thanh Túowpr, đncrpâhfygy chẳznwvng phảapiki làcyds anh Hảapiki củcydsa cậgondu sao? Ha ha, cóvbnl phảapiki anh ấeuegy quay vềeryciuhdm tìiuhdnh yêtzfpu khônqovng đncrpeuegy?”

Quáiuhdch Thanh Túowpr đncrpkdua mặnkdht, trừznwvng mắnhngt nhìiuhdn cônqoveuegy. Mộdnqlt cáiuhdi gốhlxri đncrprxtgu đncrpưlutlycipc néxnjnm tớfxbhi chỗyciptzfp Quyêtzfpn Quyêtzfpn.

“Bớfxbht nóvbnli linh tinh đncrpi…”

Cuộdnqlc phỏkduang vấeuegn trong tivi vẫoszhn tiếgjzwp tụepvbc: “Anh Tăcooing, nghe nóvbnli anh sắnhngp đncrpíoszhnh hônqovn vớfxbhi Lýhmpv Vi Vi, cônqov con gáiuhdi láiuhd ngọthrsc càcydsnh vàcydsng củcydsa Thịncrp trưlutlptgdng Lýhmpv, khônqovng biếgjzwt chuyệsztin nàcydsy cóvbnl thậgondt hay khônqovng?”

Đjzseíoszhnh hônqovn? Trong lòbawhng Quáiuhdch Thanh Túowpr nhưlutl bịncrp thứoszhiuhd đncrpóvbnl nặnkdhng nềeryc đncrpáiuhdnh trúowprng. Anh Hảapiki, anh sẽzakh đncrpíoszhnh hônqovn sao?

cooing Thanh Hảapiki trêtzfpn màcydsn ảapiknh vẫoszhn mỉsixum cưlutloodri đncrpúowprng mựyimhc, khônqovng thừznwva nhậgondn cũhmpvng khônqovng phủcyds nhậgondn: “Đjzsehlxri vớfxbhi chuyệsztin nàcydsy tônqovi xin đncrpưlutlycipc giữbcrc im lặnkdhng. Mong mọthrsi ngưlutloodri hãgkkuy quan tâhfygm nhiềerycu hơhfygn tớfxbhi tậgondp đncrpcydsn Tăcooing Thịncrp chúowprng tônqovi!”

tzfp Quyêtzfpn Quyêtzfpn thấeuegy khuônqovn mặnkdht củcydsa Quáiuhdch Thanh Túowpriuhdi nhợycipt thìiuhd vộdnqli vàcydsng tắnhngt tivi.

“Thanh Túowpr, khônqovng phảapiki làcyds cậgondu còbawhn yêtzfpu Tăcooing Thanh Hảapiki đncrpeuegy chứoszh!”

Thấeuegy Quáiuhdch Thanh Túowpr khônqovng lêtzfpn tiếgjzwng, Lêtzfp Quyêtzfpn Quyêtzfpn liềerycn thìiuhd thầrxtgm: “Haizz, đncrpóvbnl đncrperycu làcyds chuyệsztin củcydsa lúowprc nhỏkdua rồrhsti, giờoodr đncrpãgkku lớfxbhn, cóvbnl lẽzakh anh ấeuegy đncrpãgkku sớfxbhm quêtzfpn mấeuegt rồrhsti.”

Quêtzfpn rồrhsti sao? Khônqovng đncrpâhfygu, chắnhngc chắnhngn anh Hảapiki sẽzakh khônqovng quêtzfpn đncrpâhfygu.

Chẳznwvng phảapiki khi còbawhn ởptgd Maldives anh ấeuegy còbawhn bắnhngn pháiuhdo hoa cho cônqovcyds giữbcrc lạygcci chai ưlutlfxbhc nguyệsztin hay sao?

Ngẩapikn ngơhfyg mộdnqlt lúowprc, Quáiuhdch Thanh Túowpr lau vộdnqli nưlutlfxbhc mắnhngt, đncrposzhng dậgondy thay quầrxtgn áiuhdo.

“Thanh Túowpr, cậgondu làcydsm sao vậgondy?”

“Mìiuhdnh muốhlxrn đncrpi gặnkdhp anh Hảapiki mộdnqlt chúowprt. Bấeuegt luậgondn thếgjzwcydso mìiuhdnh cũhmpvng khônqovng thểptgd đncrpptgd bảapikn thâhfygn hốhlxri hậgondn…”

“Nhưlutlng màcyds Thanh Túowpr, cậgondu cóvbnl biếgjzwt anh ấeuegy sốhlxrng ởptgd đncrpâhfygu khônqovng?” Lêtzfp Quyêtzfpn Quyêtzfpn cảapikm thấeuegy kinh ngạygccc bởptgdi hàcydsnh đncrpdnqlng chớfxbhp nhoáiuhdng củcydsa Quáiuhdch Thanh Túowpr, nhưlutlng sau đncrpóvbnl lạygcci lậgondp tứoszhc quay sang cổbcrchmpv: “Thanh Túowpr, mìiuhdnh ủcydsng hộdnql cậgondu.”

“Ừihlu, mìiuhdnh biếgjzwt, tậgondp đncrpcydsn Tăcooing Thịncrp đncrpóvbnlcyds! Chẳznwvng phảapiki lúowprc nãgkkuy cắnhngt băcooing ởptgd chỗycipbawha cao ốhlxrc Tâhfygn Hoa Đjzseônqov sao?”

“Nhưlutlng màcydsowprc nàcydsy họthrs đncrpãgkku tan làcydsm từznwvhfygu rồrhsti, cậgondu đncrpi cũhmpvng chưlutla chắnhngc cóvbnl thểptgdiuhdm thấeuegy anh ấeuegy.”

Quáiuhdch Thanh Túowpr mỉsixum cưlutloodri: “Khônqovng sao, nhấeuegt đncrpncrpnh tớfxbh sẽzakh nghĩzakh ra cáiuhdch.”

owprc nàcydsy trong lòbawhng Quáiuhdch Thanh Túowprvbnl mộdnqlt niềerycm tin mãgkkunh liệsztit, đncrpóvbnlcydsvbnl thểptgd mau chóvbnlng gặnkdhp đncrpưlutlycipc anh Hảapiki.

Ngưlutloodri màcydsnqov mong nhớfxbhlutloodri năcooim qua, cuốhlxri cùuekcng cônqovhmpvng dáiuhdm lấeuegy hếgjzwt tinh thầrxtgn can đncrpapikm đncrpptgd đncrphlxri mặnkdht rồrhsti.

Trưlutlfxbhc toàcyds cao ốhlxrc Tâhfygn Hoa Đjzseônqov.

Đjzseãgkkucyds bảapiky giờoodr ba mưlutlơhfygi phúowprt tốhlxri, cảapikbawha cao ốhlxrc đncrpưlutlycipc bao phủcyds bởptgdi mộdnqlt màcydsu đncrpen kịncrpt.

Quáiuhdch Thanh Túowpr đncrposzhng trưlutlfxbhc cửkjpba ra vàcydso củcydsa tòbawha cao ốhlxrc. Đjzseiệsztin thoạygcci đncrpdnqlt nhiêtzfpn reo lêtzfpn, cônqov lấeuegy chiếgjzwc đncrpiệsztin thoạygcci Ericsson phiêtzfpn bảapikn cũhmpv củcydsa mìiuhdnh ra. Phíoszha trêtzfpn cóvbnl hai chữbcrc đncrpang chạygccy: “Bạygcco Chúowpra”! Chíoszhnh làcydshfygm Việsztit Thịncrpnh. Cônqovcydsi đncrpnkdht têtzfpn củcydsa hắnhngn thàcydsnh hai chữbcrc “Bạygcco Chúowpra”.

nqov nhìiuhdn thoáiuhdng qua rồrhsti bĩzakhu mônqovi khinh bỉsixu, tắnhngt đncrpiệsztin thoạygcci.

Tốhlxri nay thuộdnqlc vềeryc anh Hảapiki củcydsa cônqov, khônqovng ai cóvbnl thểptgd quấeuegy rầrxtgy cônqov đncrpưlutlycipc hếgjzwt.

cooin phòbawhng tầrxtgng thứoszh 33 củcydsa tòbawha cao ốhlxrc Tâhfygn Hoa Đjzseônqov, áiuhdnh đncrpiệsztin vẫoszhn còbawhn sáiuhdng.

cooing Thanh Hảapiki ngồrhsti sâhfygu trong chiếgjzwc ghếgjzw xoay củcydsa Tổbcrcng giáiuhdm đncrphlxrc. Bậgondn rộdnqln cảapik ngàcydsy, anh cảapikm thấeuegy hơhfygi mệsztit. Thờoodri khắnhngc nàcydsy, anh đncrpãgkku tắnhngt máiuhdy vi tíoszhnh, áiuhdnh mắnhngt nhìiuhdn vềeryc mộdnqlt cáiuhdi khung ảapiknh đncrpưlutlycipc đncrpnkdht trêtzfpn bàcydsn làcydsm việsztic.

tzfpn trong làcyds tấeuegm ảapiknh củcydsa mộdnqlt cônqovxnjn, bộdnql dạygccng tầrxtgm táiuhdm, chíoszhn tuổbcrci. Khuônqovn mặnkdht nhỏkdua nhắnhngn tròbawhn trịncrpa vớfxbhi đncrpônqovi mắnhngt sáiuhdng vàcydsvbnlc trưlutlfxbhc cắnhngt ngang tráiuhdn gọthrsn gàcydsng. Cônqovxnjnbawhn mặnkdhc mộdnqlt bộdnql trang phụepvbc củcydsa líoszhnh thủcydsy màcydsu xanh lam, tưlutlơhfygi cưlutloodri vớfxbhi hai máiuhdowprm đncrprhstng tiềerycn trêtzfpn gưlutlơhfygng mặnkdht. Mặnkdhc dùuekcbawhn nhỏkdua nhưlutlng cũhmpvng đncrpãgkkuvbnl thểptgd nhìiuhdn ra phong tháiuhdi xinh đncrpviaip củcydsa cônqov rồrhsti.

Bứoszhc ảapiknh đncrpãgkkuhfygi ngảapikcydsng, cóvbnl thểptgd nhậgondn ra nóvbnl đncrpưlutlycipc chụepvbp từznwv rấeuegt lâhfygu.

Nhưlutlng trong thếgjzw giớfxbhi củcydsa Tăcooing Thanh Hảapiki thìiuhd đncrpâhfygy chíoszhnh làcyds hồrhsti ứoszhc đncrpáiuhdng trâhfygn quýhmpv nhấeuegt củcydsa anh.

“Anh Hảapiki, Thanh Túowpr lớfxbhn lêtzfpn cóvbnl thểptgdcydsm cônqovhfygu củcydsa anh Hảapiki khônqovng?”

Giọthrsng nóvbnli non nớfxbht, ngọthrst ngàcydso vang vọthrsng bêtzfpn tai anh.

Thanh Túowpr, rốhlxrt cuộdnqlc em ởptgd đncrpâhfygu?

“Cốhlxrc, cốhlxrc, cốhlxrc…”

Tiếgjzwng gõjzse cửkjpba nhẹviai nhàcydsng vang lêtzfpn, Tăcooing Thanh Hảapiki ngẩapikng đncrprxtgu nhìiuhdn vềeryc phíoszha cửkjpba.

Thâhfygn hìiuhdnh xinh đncrpviaip củcydsa Lýhmpv Vi Vi xuấeuegt hiệsztin trưlutlfxbhc cửkjpba lớfxbhn củcydsa văcooin phòbawhng, cônqoveuegy nhìiuhdn anh mỉsixum cưlutloodri, bưlutlfxbhc từznwvng bưlutlfxbhc chậgondm rãgkkui vềeryc phíoszha anh: “Tổbcrcng giáiuhdm đncrphlxrc Tăcooing, tan làcydsm rồrhsti!”

“Ha ha, Vi Vi, em tớfxbhi rồrhsti àcyds!”

“Vâhfygng, anh sao rồrhsti? Hônqovm nay làcyds mộdnqlt ngàcydsy rấeuegt quan trọthrsng…”

cooing Thanh Hảapiki xoa nhẹviai đncrprxtgu lônqovng màcydsy, anh cóvbnl chúowprt mơhfyg hồrhst: “Làcyds ngàcydsy gìiuhd thếgjzw?”

hmpv Vi Vi di chuyểptgdn tớfxbhi phíoszha sau Tăcooing Thanh Hảapiki, ônqovm vai anh mộdnqlt cáiuhdch nồrhstng nàcydsn, châhfygn thàcydsnh: “Anh đncrpznwvng vộdnqli nóvbnli gìiuhd, đncrpi, chúowprng ta đncrpi ra ngoàcydsi ăcooin cơhfygm.”

Ávzhrnh mắnhngt cônqovlutlfxbhng vềeryc phíoszha khung ảapiknh đncrpnkdht trêtzfpn bàcydsn, trong lòbawhng đncrpdnqlt nhiêtzfpn dâhfygng tràcydso mộdnqlt sựyimh chua xóvbnlt nhèyeeg nhẹviai.

“Anh Hảapiki, anh vẫoszhn khônqovng quêtzfpn đncrpưlutlycipc cônqoveuegy àcyds?”

cooing Thanh Hảapiki cưlutloodri đncrprxtgy áiuhdy náiuhdy: “Anh đncrpãgkkuiuhdm Thanh Túowprlutloodri năcooim rồrhsti, làcydsm sao cóvbnl thểptgdvbnli quêtzfpn làcyds quêtzfpn ngay đncrpưlutlycipc.”

“Đjzseúowprng vậgondy, đncrpãgkkulutloodri năcooim rồrhsti. Nếgjzwu nhưlutlnqoveuegy còbawhn sốhlxrng thìiuhd hẳznwvn làcyds sẽzakh tớfxbhi tìiuhdm anh…” Lýhmpv Vi Vi cưlutloodri vừznwva thỏkduaa đncrpáiuhdng.

cooing Thanh Hảapiki đncrposzhng dậgondy, gậgondt đncrprxtgu: “Vi Vi, thậgondt làcydsm khóvbnl cho em rồrhsti. Cho anh thêtzfpm thờoodri gian ba ngàcydsy. Nếgjzwu ba ngàcydsy nữbcrca vẫoszhn khônqovng tìiuhdm thấeuegy Thanh Túowpr thìiuhd chúowprng ta sẽzakh đncrpíoszhnh hônqovn.”

hmpv Vi Vi gậgondt gậgondt đncrprxtgu.

Anh đncrpycipi Quáiuhdch Thanh Túowprlutloodri năcooim, còbawhn Lýhmpv Vi Vi đncrpãgkku đncrpycipi anh nàcydso cóvbnl thua gìiuhdlutloodri năcooim.

Nếgjzwu nhưlutl khônqovng phảapiki vìiuhd chuyếgjzwn du lịncrpch Maldives lầrxtgn trưlutlfxbhc thìiuhdhfygy giờoodr cảapik hai đncrpãgkku đncrpíoszhnh hônqovn lâhfygu rồrhsti.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.