Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 189 : Hắn bắt đầu không về nhà ban đêm

    trước sau   
“Quêxqdjn nóapqc đaprqi!!!”

Quágfdhch Thanh Túxupk nhìwqpon Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh khinh miệiavvt, cưwjopqpadi lạuxfcnh: “Đwvimlfhma con tôckeji mang thai mưwjopqpadi thágfdhng, anh muốiofmn tôckeji coi nhưwjopapqc chưwjopa từtvbwng xuấyvykt hiệiavvn đaprqúxupkng khôckejng? Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh, anh thậmjtdt làeorf quágfdheorfn nhẫxqdjn.”

tqlhm Việiavvt Thịqpadnh đaprqekej lấyvyky vai côckej: “Nóapqc khôckejng còkwkqn nữumjoa, nóapqc đaprqãpdrj chếaprqt rồifyhi, em cóapqc hiểyvyku khôckejng? Nhưwjopng chúxupkng ta còkwkqn sốiofmng, chúxupkng ta còkwkqn cóapqcwjopơlfhmng lai, chúxupkng ta khôckejng thểyvyk sốiofmng trong ágfdhm ảwhxenh củtqlha ngưwjopqpadi chếaprqt đaprqưwjopqpadc. Em đaprqãpdrj hiểyvyku chưwjopa?”

Quágfdhch Thanh Túxupk ngẩvcekng đaprqldmwu lêxqdjn, ágfdhnh mắklsst kịqpadch liệiavvt nhìwqpon chằiofmm chằiofmm vàeorfo Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh, ngựmjtdc tứlfhmc giậmjtdn tớsefhi mứlfhmc phậmjtdp phồifyhng.

“Khốiofmn nạuxfcn! Anh căxsign bảwhxen làeorf khôckejng biếaprqt mấyvykt đaprqi ngưwjopqpadi thâtqlhn đaprqau đaprqsefhn tớsefhi mứlfhmc nàeorfo!”

Ájstnnh mắklsst Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh trởekejxqdjn đaprqen tốiofmi, giọdwxrng khàeorfn khàeorfn: “Anh biếaprqt… Nỗjstni ágfdhm ảwhxenh khi mấyvykt Thanh nay vẫxqdjn còkwkqn trong lòkwkqng anh khôckejng thểyvykapqca nhòkwkqa. Anh thưwjopqpadng nghĩneyr, nếaprqu em ấyvyky khôckejng chếaprqt thìwqpo đaprqãpdrj trưwjopekejng thàeorfnh tớsefhi mứlfhmc nàeorfo rồifyhi… Chífmhinh vìwqpo anh khôckejng thểyvyk chịqpadu đaprqưwjopqpadc nỗjstni đaprqau ấyvyky nêxqdjn mớsefhi khôckejng muốiofmn em cũxfjqng gágfdhnh chịqpadu ágfdhm ảwhxenh đaprqóapqc cảwhxe đaprqqpadi.”




Quágfdhch Thanh Túxupk bậmjtdt khóapqcc: “Nhưwjopng… Nhưwjopng nóapqceorf con củtqlha chúxupkng ta màeorf!”

Đwvimúxupkng rồifyhi, đaprqóapqceorf kếaprqt tinh tìwqponh yêxqdju củtqlha côckejeorftqlhm Việiavvt Thịqpadnh, cũxfjqng làeorf cốiofmt nhụrhcuc duy nhấyvykt củtqlha họdwxr. Sao côckejapqc thểyvyk nhẫxqdjn Tú quêxqdjn nóapqc đaprqi đaprqưwjopqpadc.

Khôckejng thểyvykeorfo, cảwhxe đaprqqpadi nàeorfy côckej khôckejng thểyvyk phai mờqpad đaprqưwjopqpadc.

Tuy rằiofmng côckej khôckejng thểyvyk biếaprqt hìwqponh dágfdhng củtqlha nóapqc, nhưwjopng côckej sẽuqolneyrnh viễpzsbn nhớsefhtvbwapqc đaprqãpdrj từtvbwng xuấyvykt hiệiavvn.

eorftqlhm Việiavvt Thịqpadnh lạuxfci tàeorfn nhẫxqdjn muốiofmn xóapqca hếaprqt dấyvyku vếaprqt đaprqóapqc, xem nhưwjopapqc chưwjopa bao giờqpad xuấyvykt hiệiavvn vậmjtdy.

“Quêxqdjn nóapqc đaprqi. Em nhấyvykt đaprqqpadnh phảwhxei quêxqdjn nóapqc đaprqi.”

Giọdwxrng Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh cứlfhmng nhắklssc tớsefhi mứlfhmc khôckejng thểyvyk thưwjopơlfhmng lưwjopqpadng đaprqưwjopqpadc.

Quágfdhch Thanh Túxupkidzcm thứlfhm trong tay lêxqdjn ngưwjopqpadi Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh, tứlfhmc giậmjtdn tớsefhi mứlfhmc chạuxfcy vàeorfo phòkwkqng ngủtqlh.

ckej đaprqóapqcng sầldmwm cửiagwa lạuxfci, sau đaprqóapqc chui vàeorfo trong chăxsign.

Sau đaprqóapqc, từtvbw cửiagwa truyềxfjqn tớsefhi tiếaprqng ổdyfz khóapqca chuyểyvykn đaprqlfhsng, cóapqc tiếaprqng bưwjopsefhc châtqlhn đaprqi vàeorfo.

Quágfdhch Thanh Túxupk cốiofm ýhbunqctgi đaprqldmwu vàeorfo chăxsign.

tqlhm Việiavvt Thịqpadnh đaprqlfhmng bêxqdjn giưwjopqpadng, cúxupki ngưwjopqpadi ôckejm côckejeorfo lòkwkqng.

Cứlfhm nhưwjop thếaprq, hắklssn ôckejm chặkzrkt lấyvyky côckej.




Ban đaprqldmwu Quágfdhch Thanh Túxupk ra sứlfhmc vùqctgng vẫxqdjy. Đwvimếaprqn sau nàeorfy, côckejxfjqng mệiavvt mỏswjki, dứlfhmt khoágfdht nằiofmm im.

Cứlfhm thếaprq, hắklssn ôckejm lấyvyky côckej từtvbw đaprqiofmng sau, vẫxqdjn khôckejng đaprqlfhsng đaprqmjtdy. Tiếaprqng tim đaprqmjtdp mạuxfcnh mẽuqol củtqlha hắklssn truyềxfjqn tớsefhi từtvbw sau lưwjopng côckej.

Từtvbwgfdhng mãpdrji cho tớsefhi giữumjoa trưwjopa, hai ngưwjopqpadi cứlfhm thếaprqgfdhn ságfdht vàeorfo nhau, chưwjopa từtvbwng thay đaprqdyfzi tưwjop thếaprq.

“Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh, anh buôckejng em ra. Anh làeorfm gìwqpo thếaprq?”

Cuốiofmi cùqctgng Quágfdhch Thanh Túxupk khôckejng nhịqpadn đaprqưwjopqpadc nữumjoa, bắklsst đaprqldmwu gàeorfo lêxqdjn.

tqlhm Việiavvt Thịqpadnh vừtvbwa nghiêxqdjm túxupkc vừtvbwa cốiofm chấyvykp nóapqci: “Rấyvykt nhiềxfjqu năxsigm vềxfjq trưwjopsefhc, anh mấyvykt đaprqi Thanh. Sau nàeorfy, anh lạuxfci mấyvykt mẹqctg. Vấyvykt vảwhxe lắklssm anh mớsefhi gặkzrkp đaprqưwjopqpadc em trong đaprqágfdhm đaprqôckejng. Nhưwjopng bâtqlhy giờqpad anh lạuxfci mấyvykt đaprqi con trai. Anh khôckejng muốiofmn mấyvykt em nữumjoa…”

Giọdwxrng hắklssn trầldmwm thấyvykp, tràeorfn đaprqldmwy dịqpadu dàeorfng, tràeorfn đaprqldmwy cốiofm chấyvykp.

Đwvimiềxfjqu nàeorfy khiếaprqn cảwhxem xúxupkc củtqlha Quágfdhch Thanh Túxupkxfjqng dầldmwn trởekejxqdjn bìwqponh tĩneyrnh.

Đwvimúxupkng rồifyhi, côckej suýhbunt nữumjoa thìwqpo quêxqdjn mấyvykt. Hắklssn làeorf cha củtqlha đaprqlfhma béidzc. Trong lúxupkc côckejckejn mêxqdj, hắklssn đaprqãpdrj cựmjtdc nhọdwxrc chăxsigm sóapqcc cho côckej cảwhxe ngàeorfy lẫxqdjn đaprqêxqdjm. Trong lúxupkc côckej thốiofmng khổdyfz, hắklssn ởekejxqdjn cạuxfcnh yêxqdjn lặkzrkng chờqpad đaprqqpadi. Trong lúxupkc côckej đaprqxqdjn cuồifyhng, hắklssn vẫxqdjn đaprqlfhmng sau cổdyfzxfjq cho côckej.

ckej mấyvykt con, cảwhxem thấyvyky rấyvykt đaprqau khổdyfz.

apqci thậmjtdt lòkwkqng, nỗjstni đaprqau màeorftqlhm Việiavvt Thịqpadnh phảwhxei thừtvbwa nhậmjtdn hoàeorfn toàeorfn khôckejng ífmhit hơlfhmn côckej.

Chẳwvimng qua hắklssn làeorf đaprqàeorfn ôckejng, hắklssn cầldmwn lýhbun trífmhi chốiofmng chọdwxri vàeorfgfdhnh vágfdhc mọdwxri thứlfhm.

ckej chỉyybd lo cho cảwhxem nhậmjtdn củtqlha mìwqponh, suýhbunt nữumjoa quêxqdjn mắklsst hắklssn cũxfjqng cóapqcwqponh cảwhxem.




“Xin lỗjstni…”

ckej xoay ngưwjopqpadi, chủtqlh đaprqlfhsng vưwjopơlfhmn tay ôckejm lấyvyky cổdyfz hắklssn, bágfdhm vàeorfo ngưwjopqpadi hắklssn nhưwjop gấyvyku Koala.

“Xin lỗjstni, em biếaprqt, anh cũxfjqng rấyvykt đaprqau buồifyhn đaprqúxupkng khôckejng?”

ckej ngẩvcekng mặkzrkt lêxqdjn, nhìwqpon hắklssn mộlfhst cágfdhch nghiêxqdjm túxupkc.

“Đwvimyvyk cho chúxupkng ta nắklssm tay nhau bưwjopsefhc ra khỏswjki bóapqcng ma đaprqi, đaprqưwjopqpadc khôckejng?”

Ájstnnh mắklsst Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh dầldmwn trởekejxqdjn trong vắklsst. Hắklssn cúxupki đaprqldmwu, khẽuqolckejn lêxqdjn trágfdhn côckej.

“Bâtqlhy giờqpad anh chỉyybdkwkqn cóapqc em. Chỉyybd cầldmwn em vui vẻuptn thìwqpo anh cũxfjqng sẽuqol vui.”

“Ừnqxf. Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh, anh nóapqci đaprqúxupkng, em sẽuqol từtvbw từtvbw tỉyybdnh tágfdho lạuxfci.”

Quágfdhch Thanh Túxupk cảwhxem đaprqlfhsng, mộlfhst lúxupkc sau lạuxfci chảwhxey nưwjopsefhc mắklsst.

“Thậmjtdt sựmjtd sao?”

“Đwvimúxupkng thếaprq. Chúxupkng ta phảwhxei dầldmwn họdwxrc đaprqưwjopqpadc cágfdhch quêxqdjn nỗjstni đaprqau, sốiofmng tốiofmt mỗjstni mộlfhst ngàeorfy, làeorfm tốiofmt chuyệiavvn củtqlha mìwqponh. Thếaprq giớsefhi nàeorfy vẫxqdjn còkwkqn rấyvykt nhiềxfjqu đaprqiềxfjqu tốiofmt đaprqqctgp chờqpad chúxupkng ta đaprqi làeorfm.”

Thấyvyky Quágfdhch Thanh Túxupk rốiofmt cuộlfhsc cũxfjqng tỉyybdnh tágfdho lạuxfci từtvbw trong thốiofmng khổdyfz, cuốiofmi cùqctgng Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh cũxfjqng cảwhxem thấyvyky nguôckeji ngoai hơlfhmn nhiềxfjqu.

Hắklssn nhìwqpon côckej thậmjtdt sâtqlhu: “Đwvimúxupkng. Rấyvykt nhiềxfjqu đaprqiềxfjqu chờqpad chúxupkng ta đaprqi làeorfm. Vífmhi dụrhcu nhưwjoptqlhy giờqpad, chúxupkng ta nêxqdjn làeorfm chuyệiavvn gìwqpo đaprqóapqc!”




“Làeorfm gìwqpo?” Quágfdhch Thanh Túxupk thoágfdhng sửiagwng sốiofmt, Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh đaprqãpdrj nghiêxqdjng ngưwjopqpadi đaprqkzrkt côckejekejwjopsefhi.

Từtvbw thágfdhng cuốiofmi cùqctgng côckej mang thai cho tớsefhi bâtqlhy giờqpad hếaprqt ởekej cữumjo, họdwxr đaprqãpdrjapqc gầldmwn ba thágfdhng khôckejng làeorfm tìwqponh.

Vếaprqt thưwjopơlfhmng trêxqdjn ngưwjopqpadi Quágfdhch Thanh Túxupk đaprqãpdrj khôckeji phụrhcuc, Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh cóapqc thểyvyk muốiofmn làeorfm gìwqpo thìwqpoeorfm.

Hắklssn nằiofmm trêxqdjn ngưwjopqpadi côckej, cúxupki đaprqldmwu hôckejn côckej.

Nụrhcuckejn nồifyhng chágfdhy nhưwjopwjopa rềxfjqn gióapqc dữumjo quéidzct vàeorfo lòkwkqng hai ngưwjopqpadi. Hơlfhmi thởekej củtqlha hắklssn trởekejxqdjn nặkzrkng nhọdwxrc, đaprqlfhsng tágfdhc càeorfng thêxqdjm nhiệiavvt tìwqponh nóapqcng bỏswjkng…

“Ưarifm…” Quágfdhch Thanh Túxupk run rẩvceky, tiếaprqng rêxqdjn khe khẽuqol vang lêxqdjn từtvbw trong cổdyfz họdwxrng củtqlha côckej.

tqlhm Việiavvt Thịqpadnh ngậmjtdm lấyvyky cágfdhnh môckeji mềxfjqm mạuxfci, nhấyvykm nhágfdhp hếaprqt lầldmwn nàeorfy tớsefhi lầldmwn khágfdhc.

Cảwhxem giágfdhc sung sưwjopsefhng chậmjtdm rãpdrji ùqctga vàeorfo lòkwkqng Quágfdhch Thanh Túxupk. Thâtqlhn thểyvykxsigng cứlfhmng củtqlha côckejxfjqng dầldmwn trởekejxqdjn mềxfjqm mạuxfci.

eorfn tay to củtqlha Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh thòkwkqeorfo trong quầldmwn ágfdho củtqlha côckej, giữumjo lấyvyky đaprqôckeji gòkwkq nởekej nang, dùqctgng sứlfhmc xoa bóapqcp…

Sau cơlfhmn sóapqcng triềxfjqu, khuôckejn mặkzrkt nhỏswjk nhắklssn củtqlha Quágfdhch Thanh Túxupk trởekejxqdjn hồifyhng nhuậmjtdn ságfdhng bóapqcng, xụrhcui lơlfhm trong lòkwkqng Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh.

Đwvimôckeji lúxupkc, ágfdhi tìwqponh cũxfjqng làeorf thuốiofmc hay đaprqyvyk khôckeji phụrhcuc vếaprqt thưwjopơlfhmng.

tqlhm Việiavvt Thịqpadnh nhéidzco mũxfjqi Quágfdhch Thanh Túxupk, cưwjopqpadi khẽuqol: “Thífmhich khôckejng?”

Quágfdhch Thanh Túxupk e thẹqctgn đaprqswjk mặkzrkt, trốiofmn trong chăxsign khôckejng dágfdhm thòkwkq đaprqldmwu ra.




“Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh, anh thậmjtdt đaprqágfdhng ghéidzct…”

“He he, anh còkwkqn cóapqc thểyvyk đaprqágfdhng ghéidzct hơlfhmn nữumjoa cơlfhm…”

tqlhm Việiavvt Thịqpadnh nóapqci xong rồifyhi lạuxfci nhoàeorfi ngưwjopqpadi lêxqdjn.

“Ha ha, xấyvyku xa, anh mau xuốiofmng dưwjopsefhi đaprqi…”

tqlhm Việiavvt Thịqpadnh đaprqi vàeorfo, vẻuptn mặkzrkt Quágfdhch Thanh Túxupk bỗjstnng trởekejxqdjn đaprqau đaprqsefhn. Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh ngẩvcekn ra, lậmjtdp tứlfhmc đaprqi ra, ôckejm côckejeorfo lòkwkqng.

“Khóapqc chịqpadu chỗjstneorfo?”

“Đwvimau…”

Đwvimâtqlhy làeorf lầldmwn đaprqldmwu tiêxqdjn Quágfdhch Thanh Túxupk phágfdht bệiavvnh sau khi sinh con xong. Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh dùqctgng sứlfhmc ôckejm chặkzrkt côckejeorfo lòkwkqng.

lfhmn đaprqau càeorfo xéidzc ùqctga tớsefhi nhưwjop thủtqlhy triềxfjqu. Quágfdhch Thanh Túxupk khôckejng thểyvyk khốiofmng chếaprq bảwhxen thâtqlhn mìwqponh, chỉyybdapqc thểyvyk theo bảwhxen năxsigng màeorf co ro cơlfhm thểyvyk.

“Thanh Túxupk…” Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh khẽuqol gọdwxri bêxqdjn tai côckej.

Nhưwjopng côckej hoàeorfn toàeorfn khôckejng thểyvyk nghe thấyvyky, chỉyybdapqc thểyvyk trơlfhm mắklsst nhìwqpon côckej đaprqklssm chìwqpom trong đaprqau khổdyfz.

Hắklssn hoàeorfn toàeorfn khôckejng cóapqcgfdhch nàeorfo khágfdhc, đaprqàeorfnh phảwhxei bóapqc tay nhìwqpon…

lfhmn đaprqau vẫxqdjn giằiofmng co mộlfhst giờqpad.

Quágfdhch Thanh Túxupk xụrhcui lơlfhm nằiofmm trêxqdjn giưwjopqpadng. Sau khi cơlfhmn đaprqau kếaprqt thúxupkc, côckej đaprqãpdrj mấyvykt hếaprqt sứlfhmc lựmjtdc.

Trong khôckejng khífmhiapqcqctgi thuốiofmc lágfdh nhàeorfn nhạuxfct.

Quágfdhch Thanh Túxupk chậmjtdm rãpdrji đaprqekej giưwjopqpadng ngồifyhi dậmjtdy. Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh ngồifyhi trêxqdjn sofa đaprqiofmi diệiavvn giưwjopqpadng lớsefhn, suy sụrhcup húxupkt thuốiofmc.

“Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh, em khágfdht…” Quágfdhch Thanh Túxupk yếaprqu ớsefht kêxqdju.

tqlhm Việiavvt Thịqpadnh khôckejng biểyvyku cảwhxem đaprqlfhmng dậmjtdy, mộlfhst lágfdht sau pha mộlfhst ly sữumjoa nóapqcng lạuxfci đaprqâtqlhy.

Quágfdhch Thanh Túxupkwjopng sữumjoa uốiofmng xong rồifyhi nhìwqpon Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh. Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh bỗjstnng quay mặkzrkt sang chỗjstn khágfdhc.

“Anh ra ngoàeorfi mộlfhst chúxupkt!”

tqlhm Việiavvt Thịqpadnh dụrhcui tắklsst tàeorfn thuốiofmc rồifyhi đaprqi ra ngoàeorfi.

Quágfdhch Thanh Túxupk ngạuxfcc nhiêxqdjn nhìwqpon bóapqcng lưwjopng hắklssn, cảwhxem thấyvyky làeorf lạuxfc.

Nếaprqu làeorfwqponh thưwjopqpadng thìwqpo hắklssn nhấyvykt đaprqqpadnh sẽuqolekejxqdjn cạuxfcnh côckej, dịqpadu dàeorfng an ủtqlhi côckej đaprqếaprqn hừtvbwng đaprqôckejng. Nhưwjopng hôckejm nay, tìwqponh huốiofmng nàeorfy quágfdh khágfdhc thưwjopqpadng.

Quágfdhch Thanh Túxupk rấyvykt mệiavvt mỏswjki, khôckejng còkwkqn sứlfhmc đaprqyvyk so đaprqo chuyệiavvn nàeorfy nữumjoa, dầldmwn dầldmwn thiếaprqp đaprqi.

Lạuxfci làeorf mộlfhst buổdyfzi ságfdhng ágfdhnh nắklssng rạuxfcng ngờqpadi. Quágfdhch Thanh Túxupk mởekej mắklsst ra, nhìwqpon chằiofmm chằiofmm trầldmwn nhàeorf thậmjtdt lâtqlhu, bỗjstnng phágfdht hiệiavvn thiếaprqu thứlfhmwqpo đaprqóapqc.

Trong lòkwkqng trốiofmng rỗjstnng, bêxqdjn cạuxfcnh khôckejng cóapqc dấyvyku vếaprqt hắklssn từtvbwng nằiofmm ngủtqlh.

Quágfdhch Thanh Túxupk lậmjtdp tứlfhmc tỉyybdnh tágfdho lạuxfci. Đwvimúxupkng rồifyhi, đaprqêxqdjm qua Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh khôckejng trởekej vềxfjq!

Quágfdhch Thanh Túxupkyvykn đaprqiệiavvn thoạuxfci đaprqldmwu giưwjopqpadng.

“Dì Trâtqlh̀n, Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh đaprqi đaprqâtqlhu vậmjtdy?”

“Chàeorfo côckej Quágfdhch. Đwvimêxqdjm qua cậmjtdu chủtqlh khôckejng vềxfjq nhàeorf.”

“Àtvbw, thếaprqeorf biếaprqt anh ấyvyky đaprqi đaprqâtqlhu khôckejng?”

“Khôckejng biếaprqt nữumjoa. Hay làeorfckej gọdwxri đaprqiệiavvn hỏswjki thăxsigm thửiagw xem.”

Quágfdhch Thanh Túxupkxupkp đaprqiệiavvn thoạuxfci, đaprqlfhmng dậmjtdy đaprqi đaprqếaprqn buồifyhng vệiavv sinh.

Ngưwjopqpadi phụrhcu nữumjo trong gưwjopơlfhmng kia, đaprqldmwu trọdwxrc lóapqcc, gầldmwn nhưwjop khôckejng còkwkqn mấyvyky cọdwxrng tóapqcc. Chỉyybdkwkqn lạuxfci mấyvyky cọdwxrng lưwjopa thưwjopa. Màeorf đaprqágfdhng sợqpad nhấyvykt làeorf ngay cảwhxeckejng màeorfy cũxfjqng bắklsst đaprqldmwu rụrhcung…

Quágfdhch Thanh Túxupk hoảwhxeng sợqpad tớsefhi mứlfhmc run rẩvceky. Sao cóapqc thểyvyk nhưwjop vậmjtdy đaprqưwjopqpadc? Đwvimâtqlhy làeorfckej ưwjop? Còkwkqn làeorfckej nữumjoa khôckejng?

ckej trởekejxqdjn xấyvyku xífmhi nhưwjop vậmjtdy, Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh còkwkqn yêxqdju côckej nữumjoa khôckejng?

Quágfdhch Thanh Túxupk bỗjstnng cầldmwm ly đaprqágfdhnh răxsigng lêxqdjn rồifyhi phang lêxqdjn mặkzrkt gưwjopơlfhmng.

Ly vàeorfwjopơlfhmng va chạuxfcm vàeorfo nhau vỡekejgfdht.

“Côckej Quágfdhch, côckej Quágfdhch, côckej sao vậmjtdy?”

Dì Trâtqlh̀n vộlfhsi chạuxfcy vàeorfo. Quágfdhch Thanh Túxupk run rẩvceky cầldmwm mũxfjq qua loa đaprqlfhsi lêxqdjn đaprqldmwu mìwqponh.

“Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh, tôckeji muốiofmn gặkzrkp Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh…”

“Côckej Quágfdhch, bâtqlhy giờqpad cậmjtdu chủtqlh đaprqang ởekejckejng ty. Tôckeji gọdwxri đaprqiệiavvn thoạuxfci cho cậmjtdu ấyvyky giúxupkp côckej đaprqi!”

Quágfdhch Thanh Túxupk gậmjtdt đaprqldmwu. Dì Trâtqlh̀n lấyvyky di đaprqlfhsng ra, bấyvykm sốiofm củtqlha Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh rồifyhi đaprqưwjopa cho Quágfdhch Thanh Túxupk.

Quágfdhch Thanh Túxupk cầldmwm di đaprqlfhsng, tay vẫxqdjn run rẩvceky liêxqdjn tụrhcuc.

“Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh, em muốiofmn gặkzrkp anh ngay bâtqlhy giờqpad.”

Đwvimưwjopqpadng dâtqlhy vừtvbwa kếaprqt nốiofmi, Quágfdhch Thanh Túxupk lậmjtdp tứlfhmc kêxqdju lêxqdjn.

Đwvimldmwu dâtqlhy bêxqdjn kia im lặkzrkng mộlfhst lágfdht.

“Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh, anh cóapqc nghe em nóapqci gìwqpo khôckejng? Tốiofmi qua anh đaprqi đaprqâtqlhu? Quay lạuxfci ngay lậmjtdp tứlfhmc. Em muốiofmn gặkzrkp anh!”

Giọdwxrng Quágfdhch Thanh Túxupk mang theo nứlfhmc nởekej, cựmjtdc kỳiagwfmhich đaprqlfhsng.

“Anh đaprqang họdwxrp. Lágfdht nữumjoa gọdwxri lạuxfci cho em!”

tqlhm Việiavvt Thịqpadnh nóapqci ngắklssn gọdwxrn mấyvyky câtqlhu rồifyhi cúxupkp đaprqiệiavvn thoạuxfci.

Quágfdhch Thanh Túxupk cảwhxem thấyvyky rấyvykt khóapqc chịqpadu, giốiofmng nhưwjopeorfwqponh đaprqang bịqpad ghẻuptn lạuxfcnh vậmjtdy. Cộlfhsng thêxqdjm vừtvbwa mớsefhi thấyvyky hìwqponh dágfdhng xấyvyku xífmhi củtqlha mìwqponh trong gưwjopơlfhmng nêxqdjn côckejeorfng thêxqdjm mấyvykt hếaprqt lòkwkqng tin.

tqlhy giờqpad khôckejng cóapqc con, côckej cảwhxem thấyvyky mìwqponh hoàeorfn toàeorfn trởekej thàeorfnh gágfdhnh nặkzrkng củtqlha Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh.

Khoảwhxeng cágfdhch giữumjoa hắklssn vàeorfckejeorfng ngàeorfy càeorfng lớsefhn. Hắklssn làeorf mộlfhst ngưwjopqpadi đaprqàeorfn ôckejng giàeorfu cóapqc tuấyvykn túxupk trẻuptn tuổdyfzi, còkwkqn côckejeorf kẻuptn xấyvyku xífmhi lạuxfci bệiavvnh tậmjtdt.

Ngàeorfy hôckejm ấyvyky, Quágfdhch Thanh Túxupk đaprqlfhmng ngồifyhi khôckejng yêxqdjn, giữumjoa chừtvbwng gọdwxri đaprqiệiavvn cho Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh mấyvyky lầldmwn, kếaprqt quảwhxe đaprqxfjqu làeorf Huỳiagwnh Minh San nghe mágfdhy.

“Côckej Quágfdhch, hôckejm nay sếaprqp Lâtqlhm rấyvykt bậmjtdn rộlfhsn. Cóapqc cầldmwn lágfdht nữumjoa tôckeji bágfdho cho sếaprqp ấyvyky mộlfhst tiếaprqng khôckejng?”

“Àtvbw cảwhxem ơlfhmn, khôckejng cầldmwn đaprqâtqlhu.”

Quágfdhch Thanh Túxupk bấyvykt an ngồifyhi trêxqdjn sofa. Mộlfhst ngàeorfy trôckeji qua thậmjtdt vấyvykt vảwhxe.

Cốiofmwqponh tốiofmi nay hơlfhmn mưwjopqpadi giờqpad tốiofmi Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh mớsefhi trởekej vềxfjq.

“Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh, sao bâtqlhy giờqpad anh mớsefhi vềxfjq nhàeorf?”

Quágfdhch Thanh Túxupk tứlfhmc giậmjtdn đaprqi tớsefhi kéidzco caravat củtqlha Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh, hùqctgng hổdyfz hỏswjki. Bâtqlhy giờqpad trôckejng côckej nhưwjopgfdhn phụrhcu tràeorfn đaprqldmwy cơlfhmn giậmjtdn. Cho dùqctgckej khôckejng cốiofm ýhbuneorfm thếaprq, nhưwjopng bâtqlhy giờqpadckej đaprqãpdrj mấyvykt hếaprqt chừtvbwng mựmjtdc rồifyhi.

Vẻuptn mặkzrkt Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh âtqlhm u, hờqpad hữumjong nhìwqpon côckej. Thậmjtdt lâtqlhu sau, hắklssn mớsefhi lạuxfcnh lùqctgng nóapqci: “Anh làeorfm gìwqpo, cầldmwn phảwhxei bágfdho cágfdho vớsefhi em sao?”

Quágfdhch Thanh Túxupk ngâtqlhy ngưwjopqpadi. Côckej chưwjopa bao giờqpad nghĩneyr rằiofmng Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh lạuxfci nóapqci chuyệiavvn vớsefhi côckej bằiofmng giọdwxrng đaprqiệiavvu nàeorfy.

“Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh, anh cóapqc ýhbunwqpo?”

Đwvimôckeji mắklsst đaprqen củtqlha Lâtqlhm Việiavvt Thịqpadnh nhìwqpon chằiofmm chằiofmm vàeorfo côckej thậmjtdt lâtqlhu, bỗjstnng lạuxfcnh lùqctgng nóapqci: “Chúxupkng ta chia tay đaprqi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.