Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 184 : Thì ra thật sự là anh làm

    trước sau   
Thấtiply Quáhpixch Thanh Tú chủnmry đhudsatytng chịznkdu thua, Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh cảpxwum thấtiply rấtiplt vui vẻfnpo. Hắyjpwn ôbjmzm Quáhpixch Thanh Tú đhudsvrjjt lêfnpon đhudsùrvgii mìystrnh: “Anh khôbjmzng mong em lạzduii gặvrjjp phảpxwui chuyệnmryn gìystr nữixzna. Hiểmirhu chưztgga?”

Quáhpixch Thanh Tú nghịznkdch caravat củnmrya Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh: “Ha ha, anh nghĩvzij nhiềxwdvu quáhpix rồuzoli đhudstiply. Anh cảpxwum thấtiply anh Hảpxwui sẽqlrsulkom tổnbovn thưztggơwbipng em àulko? Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh, anh hẹvhdtp hòhudsi ghêfnpo. Trưztggexnyc kia đhudsúllagng làulko anh Hảpxwui cóqctc thíbhluch em thậulkot, nhưztggng bâzukty giờrbjd anh ấtiply đhudsãwbip kếgfxut hôbjmzn rồuzoli màulko, cóqctc lẽqlrsofenng sắyjpwp cóqctc con luôbjmzn rồuzoli. Sao anh ấtiply còhudsn nhớexny em nữixzna chứmirh?”

Khuôbjmzn mặvrjjt tuấtipln túllag củnmrya Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh vẫpxwun đhudsen sìystr, ởexnywbipi màulko Quáhpixch Thanh Túkhôbjmzng pháhpixt hiệnmryn, đhudsôbjmzi mắyjpwt đhudsen sâzuktu thẳvyhqm dầflajn trởexnyfnpon âzuktm u đhudsen tốwozki.

Quáhpixch Thanh Tú khôbjmzng chúllag ýnmry tớexnyi sắyjpwc mặvrjjt củnmrya Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh màulko vẫpxwun lảpxwui nhảpxwui.

“Anh cóqctc thểmirh hỏiaici thăgwfpm tin báhpixc Tăgwfpng giúllagp em đhudsưztggllagc khôbjmzng? Anh quen biếgfxut nhiềxwdvu ngưztggrbjdi ởexny thàulkonh phốwozk S, cóqctc nhiềxwdvu mốwozki quan hệnmry, giúllagp em mộatytt chúllagt đhudsi…”

Quáhpixch Thanh Tú nóqctci xong, thấtiply Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh khôbjmzng cóqctc phảpxwun ứmirhng gìystr cảpxwu. Côbjmz ngẩnsjpng đhudsflaju lêfnpon nhìystrn thìystr thấtiply Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh đhudsang ngẩnsjpn ngưztggrbjdi.




bjmz vỗilsw nhẹvhdtfnpon mặvrjjt hắyjpwn: “Êatyt, Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh, rốwozkt cuộatytc anh cóqctc nghe thấtiply em nóqctci gìystr khôbjmzng vậulkoy?”

zuktm Việnmryt Thịznkdnh chậulkom rãwbipi cúllagi đhudsflaju, đhudsvrjjt Quáhpixch Thanh Tú trêfnpon sofa.

ztggrbjdng nhưztgg nghĩvzij tớexnyi đhudsiềxwdvu gìystr đhudsóqctc, hắyjpwn đhudsmirhng dậulkoy.

“Anh cóqctc việnmryc phảpxwui đhudsi ra ngoàulkoi mộatytt chuyếgfxun, sẽqlrs vềxwdv muộatytn. Em ởexny nhàulko ăgwfpn cơwbipm trưztggexnyc đhudsi nhévzvy.”

“Êatyt…”

Quáhpixch Thanh Tú đhudsuổnbovi theo, Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh đhudsãwbip đhudsi ra ngoàulkoi.

Sau lưztggng hắyjpwn, Lêfnporvging Việnmryt báhpixm sáhpixt theo sau.

Sau khi Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh rờrbjdi đhudsi, Quáhpixch Thanh Tú cũofenng khôbjmzng rảpxwunh rỗilswi. Côbjmz lấtiply sổnbov đhudsiệnmryn thoạzduii củnmrya mìystrnh ra, bắyjpwt đhudsflaju gọbwili đhudsiệnmryn thoạzduii cho từznkdng ngưztggrbjdi đhudsmirh hỏiaici. Sau đhudsóqctc lạzduii lêfnpon mạzduing viếgfxut bàulkoi, xem thửmtuzqctc ai biếgfxut tung tíbhluch củnmrya báhpixc Tăgwfpng khôbjmzng.

bjmz hy vọbwilng mìystrnh cóqctc thểmirh cốwozk gắyjpwng hếgfxut sứmirhc giúllagp đhudsqctcgwfpng Thanh Hảpxwui. Dùrvgi sao thìystr anh ấtiply cũofenng từznkdng đhudswozki xửmtuz vớexnyi côbjmz rấtiplt tốwozkt.

Nhưztggng vẫpxwun khôbjmzng tìystrm đhudsưztggllagc tung tíbhluch củnmrya báhpixc Tăgwfpng. Mỗilswi ngàulkoy, Quáhpixch Thanh Tú sẽqlrsllagt ra mộatytt chúllagt thờrbjdi gian đhudsmirh gọbwili đhudsiệnmryn cho Tăgwfpng Thanh Hảpxwui, hy vọbwilng cóqctc thểmirh an ủnmryi anh.

vzvyztggng sắyjpwp đhudsưztggllagc bảpxwuy tháhpixng, bắyjpwt đhudsflaju trởexnyfnpon hoạzduit báhpixt ởexny trong bụgnppng Quáhpixch Thanh Tú.

Chiềxwdvu hôbjmzm nay, Quáhpixch Thanh Tú bỗilswng nhậulkon đhudsưztggllagc mộatytt tin nhắyjpwn. Tin nhắyjpwn đhudsưztggllagc gửmtuzi tớexnyi từznkd sốwozk đhudsiệnmryn thoạzduii củnmrya Tăgwfpng Thanh Hảpxwui.

fnpon trêfnpon chỉtnfbqctc mấtiply chữixzn.




“Cứmirhu anh vớexnyi! Cẩnsjpn thậulkon Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh…”

Quáhpixch Thanh Tú nhớexny tớexnyi mấtiply ngàulkoy nay thấtiply Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh vềxwdv muộatytn, cùrvging vớexnyi vếgfxut máhpixu trêfnpon ngưztggrbjdi hắyjpwn, trong lòhudsng côbjmz nảpxwuy sinh dựztgg cảpxwum chẳvyhqng làulkonh.

Chẳvyhqng lẽqlrs đhudsãwbipzuktm Việnmryt Thịznkdnh ra tay vớexnyi Tăgwfpng Thanh Hảpxwui rồuzoli? Nếgfxuu thậulkot sựztggulko hắyjpwn ra tay thìystr chẳvyhqng tráhpixch cảpxwu thàulkonh phốwozk S đhudsxwdvu khôbjmzng tìystrm thấtiply tung tíbhluch củnmrya báhpixc Tăgwfpng.

Quáhpixch Thanh Tú đhudsang hốwozkt hoảpxwung, bỗilswng cóqctc tiếgfxung bưztggexnyc châzuktn trầflajm ổnbovn vang lêfnpon từznkdfnpon ngoàulkoi. Quáhpixch Thanh Tú vộatyti xóqctca tin nhắyjpwn đhudsi.

zuktm Việnmryt Thịznkdnh xuấtiplt hiệnmryn ởexny cửmtuza phòhudsng.

“Anh vềxwdv rồuzoli!”

Quáhpixch Thanh Tú mỉtnfbm cưztggrbjdi nghêfnponh đhudsóqctcn. Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh thoáhpixng khựztggng lạzduii, duỗilswi tay sờrbjdfnpon mặvrjjt Quáhpixch Thanh Tú, khẽqlrs nhévzvyo máhpixbjmz.

“Hôbjmzm nay cóqctc sinh bệnmrynh khôbjmzng?”

“Khôbjmzng cóqctc đhudsâzuktu, em khỏiaice lắyjpwm! Anh đhudsznkdng lo.” Quáhpixch Thanh Tú cưztggrbjdi giảpxwu tạzduio.

Biểmirhu cảpxwum củnmrya Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh thoạzduit nhìystrn khôbjmzng kháhpixc bìystrnh thưztggrbjdng làulko mấtiply.

“Ừednsm… Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh, gầflajn đhudsâzukty anh đhudsang bậulkon gìystr vậulkoy?”

“Việnmryc trong côbjmzng ty…”

“Àgaze, anh cóqctc thấtiply báhpixc Tăgwfpng đhudsâzuktu khôbjmzng?”




zuktm Việnmryt Thịznkdnh híbhlup mắyjpwt, nhìystrn Quáhpixch Thanh Tú: “Em muốwozkn nóqctci gìystr?”

“Khôbjmzng cóqctcystr đhudsâzuktu. Lầflajn trưztggexnyc khôbjmzng phảpxwui em đhudsãwbipqctci rồuzoli sao, anh cóqctc vẻfnpo quen thuộatytc thàulkonh phốwozk S, nếgfxuu chịznkdu giúllagp đhudsqctc thìystr chắyjpwc chắyjpwn anh sẽqlrsystrm đhudsưztggllagc báhpixc Tăgwfpng.”

Áwozknh mắyjpwt Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh rõdajtulkong làulko bấtiplt mãwbipn: “Anh vẫpxwun đhudsang giúllagp em tìystrm ôbjmzng ta màulko.”

zuktm Việnmryt Thịznkdnh nhẹvhdt nhàulkong đhudsnsjpy Quáhpixch Thanh Tú ra: “Em nghỉtnfb ngơwbipi cho khỏiaice đhudsi. Anh muốwozkn đhudsi côbjmzng ty mộatytt chuyếgfxun.”

Quáhpixch Thanh Tú ngơwbip ngáhpixc đhudsmirhng tạzduii chỗilsw. Côbjmz muốwozkn kévzvyo hắyjpwn lạzduii, sau đhudsóqctc hỏiaici rõdajtulkong. Tiếgfxuc rằbwilng côbjmz khôbjmzng đhudsnmryofenng khíbhlu đhudsmirhulkom đhudsiềxwdvu đhudsóqctc.

bjmz biếgfxut, hắyjpwn đhudsãwbip hy sinh rấtiplt nhiềxwdvu vìystrbjmz.

bjmz biếgfxut, nếgfxuu thậulkot sựztggulko hắyjpwn ra tay vớexnyi anh Hảpxwui thìystrbjmz sợllagystrnh khôbjmzng biếgfxut phảpxwui đhudswozki mặvrjjt vớexnyi hắyjpwn nhưztgg thếgfxuulkoo nữixzna.

“Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh…”

Quáhpixch Thanh Tú khẽqlrs gọbwili mộatytt tiếgfxung. Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh đhudsmirhng ởexny cửmtuza phòhudsng khôbjmzng nhúllagc nhíbhluch. Nghe thấtiply tiếgfxung Quáhpixch Thanh Tú gọbwili, hắyjpwn cũofenng khôbjmzng xoay ngưztggrbjdi lạzduii.

“Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh, nếgfxuu cóqctc mộatytt ngàulkoy anh Hảpxwui chọbwilc giậulkon anh thìystr mong rằbwilng anh cóqctc thểmirh nểmirh mặvrjjt em màulko tha cho anh ấtiply mộatytt lầflajn. Bởexnyi vìystr… Anh ấtiply đhudsãwbip từznkdng cứmirhu mạzduing em.”

“Ừedns!” Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh đhudsáhpixp lạzduii thảpxwun nhiêfnpon, bưztggexnyc đhudsi khôbjmzng quay đhudsflaju lạzduii.

zuktm Việnmryt Thịznkdnh vừznkda đhudsi khôbjmzng lâzuktu, di đhudsatytng củnmrya Quáhpixch Thanh Túreo lêfnpon.

Quáhpixch Thanh Tú lấtiply ra nhìystrn. Làulko mộatytt sốwozk đhudsiệnmryn thoạzduii xa lạzdui. Côbjmz do dựztgg trong chốwozkc láhpixt, cuốwozki cùrvging vẫpxwun nghe máhpixy.




“A lôbjmz, Quáhpixch Thanh Tú đhudsúllagng khôbjmzng? Tôbjmzi làulkonmry Vi Vi…” Giọbwilng củnmrya Lýnmry Vi Vi nghe trong đhudsiệnmryn thoạzduii cóqctc vẻfnpo rấtiplt sốwozkt ruộatytt.

“Vâzuktng, tôbjmzi làulko Quáhpixch Thanh Tú đhudsâzukty. Xin hỏiaici côbjmzqctc việnmryc gìystr?”

Trong ấtipln tưztggllagng củnmrya côbjmz, Lýnmry Vi Vi chưztgga bao giờrbjd chủnmry đhudsatytng gọbwili đhudsiệnmryn thoạzduii cho côbjmz.

“Quáhpixch Thanh Tú, rấtiplt xin lỗilswi vìystr đhudsãwbip quấtiply rầflajy côbjmz. Nhưztggng vấtipln đhudsxwdvulkoy, tôbjmzi thậulkot sựztgg khôbjmzng nghĩvzij ra còhudsn ai cóqctc thểmirh giúllagp tôbjmzi đhudsưztggllagc nữixzna.”

nmry Vi Vi khóqctcc. Quáhpixch Thanh Tú hơwbipi nhíbhluu màulkoy. Ba củnmrya Lýnmry Vi Vi đhudsãwbipqctc quan chứmirhc ởexny thủnmry đhudsôbjmz, còhudsn cóqctc vấtipln đhudsxwdvystrulkobjmz ta khôbjmzng thểmirh giảpxwui quyếgfxut đhudsưztggllagc chứmirh?

“Côbjmzqctci đhudsi. Tôbjmzi đhudsang nghe đhudsâzukty!”

“Khôbjmzng thấtiply Hảpxwui đhudsâzuktu cảpxwu. Anh ấtiply đhudsãwbip mấtiplt tíbhluch 2 ngàulkoy rồuzoli. Tôbjmzi đhudsãwbip gọbwili cảpxwunh sáhpixt, nhưztggng bọbwiln cảpxwunh sáhpixt vôbjmz dụgnppng đhudsóqctc hoàulkon toàulkon khôbjmzng đhudsiềxwdvu tra ra tin tứmirhc gìystr cảpxwu. Tôbjmzi cứmirh cảpxwum thấtiply cóqctc ngưztggrbjdi muốwozkn hạzduii anh Hảpxwui. Đcgtyflaju tiêfnpon làulko ba củnmrya anh ấtiply, bâzukty giờrbjd đhudsếgfxun lưztggllagt anh ấtiply. Côbjmzqctc thểmirh giúllagp tôbjmzi đhudsưztggllagc khôbjmzng?”

“Tôbjmzi… Tôbjmzi giúllagp côbjmz bằbwilng cáhpixch nàulkoo?” Quáhpixch Thanh Tú cũofenng rấtiplt sốwozkt ruộatytt.

“Tôbjmzi đhudsang ởexny ngoàulkoi cửmtuza nhàulkobjmz đhudsâzukty. Tôbjmzi cảpxwum thấtiply rấtiplt cóqctc thểmirhulkozuktm Việnmryt Thịznkdnh đhudsãwbip bắyjpwt cóqctcc Hảpxwui. Côbjmz đhudsznkdng kíbhluch đhudsatytng, tôbjmzi chỉtnfb muốwozkn theo dõdajti Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh cùrvging vớexnyi côbjmz thôbjmzi. Nếgfxuu thậulkot sựztggulko hắyjpwn ta thìystrqctcbjmzfnpon cạzduinh, tôbjmzi khôbjmzng cầflajn phảpxwui sợllagystr hếgfxut. Nếgfxuu khôbjmzng phảpxwui làulko hắyjpwn ta thìystrqctcbjmzexny đhudsâzukty, hắyjpwn cũofenng sẽqlrs khôbjmzng làulkom gìystrbjmzi cảpxwu.”

Lờrbjdi van xin củnmrya Lýnmry Vi Vi khiếgfxun Quáhpixch Thanh Tú thoáhpixng kíbhluch đhudsatytng. Mọbwili chuyệnmryn đhudsang xảpxwuy ra theo chiềxwdvu hưztggexnyng màulkobjmz khôbjmzng mong muốwozkn.

Quáhpixch Thanh Tú đhudsatyti mũofen, khoáhpixc áhpixo gióqctc, đhudsi ra từznkd cửmtuza.

Mộatytt lúllagc lâzuktu sau mớexnyi thấtiply Lýnmry Vi Vi láhpixi xe tớexnyi đhudsâzukty.

“Lêfnpon xe đhudsi!” Lýnmry Vi Vi đhudseo kíbhlunh máhpixt màulkou đhudsiaic, che kíbhlun nửmtuza khuôbjmzn mặvrjjt.




Quáhpixch Thanh Tú ngồuzoli lêfnpon xe. Lýnmry Vi Vi lấtiply kíbhlunh xuốwozkng, đhudsôbjmzi mắyjpwt khóqctcc tớexnyi mứmirhc sưztggng đhudsiaic.

llagc nàulkoy, khôbjmzng thểmirhystrm thấtiply sựztgg kiêfnpou ngạzduio trưztggexnyc kia trêfnpon ngưztggrbjdi côbjmz ta nữixzna.

Khôbjmzng đhudsưztggllagc tìystrnh yêfnpou bồuzoli bổnbov, côbjmz ta thậulkom chíbhluwbipi tiềxwdvu tụgnppy. Tuy rằbwilng cũofenng ăgwfpn mặvrjjc thờrbjdi trang, nhưztggng rõdajtulkong làulko trôbjmzng khôbjmzng cóqctc tinh thầflajn gìystr cảpxwu.

“Tạzduii sao côbjmz lạzduii nghi ngờrbjdzuktm Việnmryt Thịznkdnh?”

Vẻfnpo mặvrjjt Lýnmry Vi Vi buồuzoln bãwbip: “Xem ra cóqctc rấtiplt nhiềxwdvu chuyệnmryn màulkobjmz khôbjmzng biếgfxut. Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh vẫpxwun đhudsang thôbjmzn tíbhlunh tậulkop đhudsulkon Tăgwfpng Thịznkd. Khoảpxwung thờrbjdi gian nàulkoy Hảpxwui cũofenng đhudsang sốwozkng trong nưztggexnyc sôbjmzi lửmtuza bỏiaicng. Cao tầflajng côbjmzng ty liêfnpon tụgnppc xảpxwuy ra sựztgg cốwozk. Lúllagc trưztggexnyc, tôbjmzi đhudsếgfxun côbjmzng ty tìystrm Hảpxwui, vừznkda lúllagc thấtiply Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh đhudsíbhluch thâzuktn tớexnyi đhudsóqctc. Khi đhudsóqctc khôbjmzng biếgfxut hắyjpwn vàulko Hảpxwui lạzduii cãwbipi nhau vìystr chuyệnmryn gìystr. Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh đhudsãwbip đhudsáhpixnh Hảpxwui. Cóqctc nhiềxwdvu bảpxwuo vệnmry nhưztgg vậulkoy, nhưztggng khôbjmzng ai dáhpixm ra tay. Họbwil đhudsxwdvu sợllagzuktm Việnmryt Thịznkdnh…”

nmry Vi Vi vừznkda nóqctci vừznkda khóqctcc. Tráhpixi tim Quáhpixch Thanh Tú bắyjpwt đhudsflaju chùrvging xuốwozkng.

Chẳvyhqng lẽqlrs vếgfxut máhpixu hôbjmzm đhudsóqctculko củnmrya Tăgwfpng Thanh Hảpxwui sao?

bjmz khôbjmzng thểmirh tin đhudsưztggllagc rằbwilng Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh lạzduii sa đhudsbwila tớexnyi mứmirhc đhudsóqctc.

“Rồuzoli, tôbjmzi tin Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh đhudsúllagng làulkowbipi bịznkd bạzduio lựztggc. Nhưztggng anh âzukt́y cũofenng khôbjmzng phảpxwui làulko kẻfnpo ngốwozkc. Tạzduii sao hắyjpwn lạzduii đhudswozki xửmtuz vớexnyi anh Hảpxwui nhưztgg vậulkoy?” Quáhpixch Thanh Túkhóqctc hiểmirhu.

nmry Vi Vi lắyjpwc đhudsflaju: “Tôbjmzi khôbjmzng biếgfxut nữixzna. Chắyjpwc tạzduii Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh làulko kẻfnpo thùrvgi dai. Hắyjpwn cảpxwum thấtiply Hảpxwui từznkdng thíbhluch côbjmzfnpon vẫpxwun khôbjmzng chịznkdu tha cho anh ấtiply.”

“Đcgtyâzukty khôbjmzng phảpxwui làulkonmry do…” Quáhpixch Thanh Tú thởexnyulkoi mộatytt tiếgfxung: “Côbjmz biếgfxut anh âzukt́y đhudsi đhudsâzuktu khôbjmzng?”

nmry Vi Vi gậulkot đhudsflaju: “Tôbjmzi thấtiply hắyjpwn đhudsi ra ngoàulkoi từznkd con đhudsưztggrbjdng nàulkoy. Chắyjpwc làulko đhudsi đhudsếgfxun vùrvging ngoạzduii thàulkonh. Chúllagng ta cùrvging đhudsi đhudsếgfxun đhudsóqctc xem thửmtuz.”

“Đcgtyưztggllagc!” Quáhpixch Thanh Tú gậulkot đhudsflaju. Lòhudsng nặvrjjng trĩvziju khiếgfxun côbjmz thấtiply khóqctc thởexny.

nmry Vi Vi khởexnyi đhudsatytng xe, chậulkom rãwbipi đhudsi tớexnyi.

Nhàulkoztggexnyng bỏiaic hoang trốwozkng trảpxwui tồuzoli tàulkoi, trong bóqctcng đhudsêfnpom cóqctc vẻfnpo cựztggc kỳfialfnpon tĩvzijnh.

llagc nàulkoy, trong mộatytt căgwfpn phòhudsng kíbhlun, Tăgwfpng Thanh Hảpxwui đhudsang bịznkd tróqctci chặvrjjt hai tay hai châzuktn.

Anh bịznkd tróqctci vàulkoo mộatytt câzukty cộatytt, khuôbjmzn mặvrjjt ôbjmzn hòhudsa đhudsãwbip mấtiplt đhudsi thầflajn tháhpixi ngàulkoy xưztgga.

Khóqctce miệnmryng chảpxwuy máhpixu, mặvrjjt cũofenng díbhlunh đhudsflajy vếgfxut bẩnsjpn.

zuktm Việnmryt Thịznkdnh khôbjmzng biểmirhu cảpxwum đhudsmirhng trưztggexnyc mặvrjjt anh ta.

“Lòhudsng kiêfnpon nhẫpxwun củnmrya tao cóqctc giớexnyi hạzduin. Khai ra thuốwozkc giảpxwui ởexny đhudsâzuktu, hoặvrjjc làulko tậulkon mắyjpwt chứmirhng kiếgfxun ba màulkoy chếgfxut đhudsi.”

Đcgtyãwbip trảpxwui qua biếgfxut bao chuyệnmryn tìystrnh, Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh đhudsãwbip trởexnyfnpon bìystrnh tĩvzijnh máhpixu lạzduinh. Thếgfxu giớexnyi nàulkoy khôbjmzng cầflajn kẻfnpo yếgfxuu đhudsuốwozki.

gwfpng Thanh Hảpxwui cưztggrbjdi lạzduinh nhìystrn hắyjpwn.

“Anh khôbjmzng cóqctc bảpxwun lãwbipnh thìystr đhudsznkdng giữixzn Quáhpixch Thanh Tú ởexnyfnpon mìystrnh. Loạzduii đhudsàulkon ôbjmzng nhưztgg anh khôbjmzng thểmirh mang lạzduii hạzduinh phúllagc cho côbjmztiply đhudsâzuktu.”

Sắyjpwc mặvrjjt Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh trởexnyfnpon dữixzn tợllagn. Hắyjpwn nghiêfnpong đhudsflaju, vệnmryvzij lậulkop tứmirhc xôbjmzng ra.

“Bốwozkp bốwozkp…”

Hai cáhpixi táhpixt đhudsáhpixnh thậulkot mạzduinh lêfnpon mặvrjjt Tăgwfpng Thanh Hảpxwui khiếgfxun mặvrjjt anh ta sưztggng lêfnpon ngay tứmirhc khắyjpwc.

“Ọyjpwc!” Tăgwfpng Thanh Hảpxwui phun mộatytt ngụgnppm máhpixu tưztggơwbipi trêfnpon mặvrjjt đhudstiplt.

“Ha ha… Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh, anh chỉtnfbqctc chúllagt năgwfpng lựztggc đhudsóqctc thôbjmzi sao?”

“Đcgtyznkdng cóqctcqctci Quáhpixch Thanh Túvớexnyi màulkoy nữixzna! Màulkoy mớexnyi làulko kẻfnpo khôbjmzng cóqctcztgghpixch nhắyjpwc tớexnyi côbjmztiply trưztggexnyc mặvrjjt tao nhấtiplt!”

Áwozknh mắyjpwt Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh trởexnyfnpon lạzduinh lẽqlrso. Nếgfxuu cóqctc thểmirh, hắyjpwn sẽqlrs giếgfxut chếgfxut thằbwilng cha đhudszduio đhudsmirhc giảpxwu trưztggexnyc mắyjpwt nàulkoy ngay lậulkop tứmirhc.

“Anh dựztgga vàulkoo đhudsâzuktu màulko cho rằbwilng ngưztggrbjdi hạzdui đhudsatytc làulkobjmzi chứmirh?”

“Trưztggexnyc khi chếgfxut, Dưztggơwbipng Hàulko Khuêfnpo đhudsãwbipqctci ra têfnpon màulkoy. Tuy rằbwilng tao khôbjmzng muốwozkn tin vàulkoo đhudsiềxwdvu đhudsóqctc, nhưztggng ngoàulkoi màulkoy ra, tao thậulkot sựztgg khôbjmzng nghĩvzij ra ai sẽqlrsulkom ra chuyệnmryn nàulkoy.”

“Ha ha… Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh, xem ra anh hếgfxut cáhpixch rồuzoli đhudsúllagng khôbjmzng? Anh luôbjmzn mồuzolm nóqctci yêfnpou Quáhpixch Thanh Tú, anh nhìystrn xem bâzukty giờrbjd anh mang đhudsếgfxun thứmirhystr cho côbjmztiply? Mầflajm đhudsatytc tra tấtipln? Còhudsn cóqctc mộatytt đhudsmirha bévzvyulkon tậulkot?”

“Bốwozkp!”

zuktm Việnmryt Thịznkdnh bịznkd chọbwilc giậulkon, đhudszduip mộatytt cúllag thậulkot mạzduinh.

gwfpng Thanh Hảpxwui phun ra mộatytt ngụgnppm máhpixu tưztggơwbipi, díbhlunh lêfnpon ngưztggrbjdi Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh.

“Cậulkou chủnmry…”

fnporvging Việnmryt vộatyti vàulkong xôbjmzng vàulkoo từznkdfnpon ngoàulkoi.

“Chuyệnmryn gìystr?”

zuktm Việnmryt Thịznkdnh cầflajm khăgwfpn tay lau máhpixu díbhlunh trêfnpon tâzukty trang, bìystrnh tĩvzijnh hỏiaici.

“Côbjmz Quáhpixch đhudsếgfxun đhudsâzukty. Côbjmztiply chặvrjjn ởexny cửmtuza, nóqctci nhấtiplt đhudsznkdnh phảpxwui đhudsi vàulkoo…”

“Chẳvyhqng lẽqlrs cậulkou khôbjmzng nóqctci vớexnyi côbjmztiply làulkobjmzi khôbjmzng cóqctcexny đhudsâzukty àulko?” Lâzuktm Việnmryt Thịznkdnh nhăgwfpn màulkoy lạzduii.

“Tôbjmzi… Tôbjmzi… Côbjmz Quáhpixch nóqctci côbjmztiply tậulkon mắyjpwt thấtiply cậulkou đhudsi vàulkoo, hơwbipn nữixzna… Côbjmztiply còhudsn dẫpxwun theo Lýnmry Vi Vi đhudsi vàulkoo. Côbjmztiply nóqctci nếgfxuu cậulkou chủnmry khôbjmzng nóqctci rõdajtulkong thìystrbjmztiply sẽqlrs khôbjmzng rờrbjdi đhudsi.”

bjmzulkong ngốwozkc nàulkoy, lạzduii bắyjpwt đhudsflaju gâzukty phiềxwdvn toáhpixi nữixzna rồuzoli.

zuktm Việnmryt Thịznkdnh liếgfxuc nhìystrn Tăgwfpng Thanh Hảpxwui: “Cho màulkoy chúllagt thờrbjdi gian đhudsmirh suy nghĩvzij cho kỹovif. Tốwozkt nhấtiplt làulko sau khi tao trởexny vềxwdv thìystr cho tao mộatytt câzuktu trảpxwu lờrbjdi rõdajtulkong. Nếgfxuu khôbjmzng, tậulkop đhudsulkon Tăgwfpng Thịznkd củnmrya màulkoy sẽqlrs đhudsnbovi sang họbwilzuktm.”

Áwozknh mắyjpwt Tăgwfpng Thanh Hảpxwui cóqctc mộatytt chúllagt đhudsyjpwc ýnmry, lạzduinh lẽqlrso lạzduii tàulkon khốwozkc.

zuktm Việnmryt Thịznkdnh, cuộatytc chiếgfxun nàulkoy, anh thua chắyjpwc rồuzoli.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.