Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 164 : Ai dám động vào cô ấy thì đều phải chết

    trước sau   
obms cho Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh đazgcang vôgnnvobmsng cămfrbng thẳelynng nhưlzoung đazgciệwykcn thoạlzoui vẫqxefn bịipbkkaubp ngang.

“Lậhyfap tứdmhic đazgci đazgciềiytku tra nguồrntxn gốikcqc củejpwa sốikcq đazgciệwykcn thoạlzoui nàgfayy cho tôgnnvi…” Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh tứdmhic giậhyfan hổjsjmn hểfhfln néxbtnm đazgciệwykcn thoạlzoui di đazgcqxefng lênnwrn mặrqxot bàgfayn.

“Rõsnoa, cậhyfau chủejpw!”

nnwrobmsng Việwykct nhớoshmoyobelyny sốikcq kia, chạlzouy ra ngoàgfayi nhanh nhưlzou mộqxeft cơoyobn gióhohv.

wjkwm Việwykct Thịipbknh vùobmsi sâwjkwu vàgfayo trong ghếqxef salon, hai tay vòelyn đazgcjksfu, đazgcau khổjsjm cau màgfayy lạlzoui.

Quáfhflch Thanh Túkaub, ngưlzouogpdi phụnnwr nữsnoa ngu ngốikcqc nàgfayy, rốikcqt cuộqxefc côgnnv đazgcãelyn chạlzouy đazgci đazgcâwjkwu rồrntxi?




Trong mộqxeft cămfrbn phòelynng bệwykcnh, Quáfhflch Thanh Túkaub chậhyfam rãelyni mởwmvt mắnkxbt.

“Côgnnv tỉmxkinh rồrntxi!”

Quáfhflch Thanh Túkaub quay đazgcjksfu sang, nhìgmmhn vềiytk phíykqja ngưlzouogpdi đazgcàgfayn ôgnnvng đazgcang trôgnnvng coi bênnwrn cạlzounh.

Rấtpaat lâwjkwu sau, côgnnv mớoshmi nhớoshm ra chuyệwykcn mìgmmhnh bịipbk ngấtpaat xỉmxkiu trong phòelynng.

“Tôgnnvi… sao tôgnnvi lạlzoui ởwmvt chỗhyfagfayy?”

Bốikcqn váfhflch tưlzouogpdng trắnkxbng nhưlzou tuyếqxeft, trênnwrn cáfhflnh tay còelynn treo bìgmmhnh truyềiytkn nưlzouoshmc, y táfhfl đazgci tớoshmi đazgci lui, tấtpaat cảrcds nhữsnoang đazgciềiytku nàgfayy thểfhfl hiệwykcn côgnnv đazgcang ởwmvt trong bệwykcnh việwykcn.

lzouơoyobng Diệwykcp Sơoyobn mỉmxkim cưlzouogpdi: “Côgnnv đazgcjsjm bệwykcnh, chẳelynng lẽsdrlgnnvelynn khôgnnvng biếqxeft sao?”

“Đwjkwjsjm bệwykcnh ưlzou?” Quáfhflch Thanh Túkauboyobgfayng lắnkxbc đazgcjksfu.

lzouơoyobng Diệwykcp nhìgmmhn côgnnv mộqxeft cáfhfli thậhyfat sâwjkwu.

“Chúkaubng ta khôgnnvng ởwmvt trênnwrn thuyềiytkn nữsnoaa sao?”

“Ha ha, đazgcâwjkwy làgfaywmvt Hong Kong…. Côgnnvgnnvn mênnwr mộqxeft ngàgfayy mộqxeft đazgcênnwrm, sau đazgcóhohvgnnvi vộqxefi vàgfayng cho cấtpaap bếqxefn, đazgcưlzoua côgnnvnnwrn đazgcâwjkwy.”

lzouơoyobng Diệwykcp Sơoyobn nóhohvi chuyệwykcn cựkoaic kìgmmhgmmhnh tĩoyobnh.

Quáfhflch Thanh Túkaub vuốikcqt vuốikcqt bụnnwrng củejpwa mìgmmhnh, sau đazgcóhohv lạlzoui ngẩqdjgng đazgcjksfu nhìgmmhn Dưlzouơoyobng Diệwykcp Sơoyobn: “Đwjkwưlzoua nhỏkaub trong bụnnwrng tôgnnvi cóhohvelynn ổjsjmn khôgnnvng?”




“Ừohoy… Báfhflc sĩoyobhohvi cụnnwrc cưlzoung củejpwa côgnnv cựkoaic kìgmmh khỏkaube mạlzounh…” Dưlzouơoyobng Diệwykcp Sơoyobn nghĩoyob mộqxeft chúkaubt, nghiênnwrm túkaubc nóhohvi.

“Thậhyfat sựkoai rấtpaat cảrcdsm ơoyobn anh, tôgnnvi thậhyfat khôgnnvng biếqxeft phảrcdsi cảrcdsm ơoyobn anh nhưlzou thếqxefgfayo mớoshmi đazgcưlzoutzkjc!” Quáfhflch Thanh Túkaub cảrcdsm kíykqjch nóhohvi.

lzouơoyobng Diệwykcp Sơoyobn chỉmxkilzouogpdi cưlzouogpdi: “Đwjkwsdrlng kháfhflch khíykqj, côgnnvelynn từsdrlng cứdmhiu tôgnnvi mộqxeft mạlzoung, chuyệwykcn nàgfayy đazgcâwjkwu cóhohvykqjnh làgfaygmmh. Chờogpd đazgcếqxefn lúkaubc côgnnv hếqxeft bệwykcnh rồrntxi, tôgnnvi đazgcưlzoua côgnnv đazgci vòelynng quanh thếqxef giớoshmi.”

Quáfhflch Thanh Túkaublzouogpdi lắnkxbc đazgcjksfu: “Thôgnnvi đazgci, tôgnnvi thấtpaay vẫqxefn nênnwrn đazgctzkji đazgcếqxefn lúkaubc tôgnnvi sinh cụnnwrc cưlzoung xong rồrntxi nóhohvi tiếqxefp! Thựkoaic ra, mộqxeft phụnnwr nữsnoahohv thai nhưlzougnnvi đazgci theo thuyềiytkn củejpwa anh cũbsxyng khôgnnvng tốikcqt lắnkxbm, tôgnnvi vẫqxefn nênnwrn ởwmvt lai trênnwrn bờogpd thìgmmhoyobn!”

kaubc nàgfayy, ởwmvtnnwrn ngoàgfayi cóhohv nhữsnoang tiếqxefng đazgcqxefng hỗhyfan loạlzoun truyềiytkn đazgcếqxefn.

“Anh, anh ơoyobi, anh khôgnnvng thểfhfl đazgci vàgfayo đazgcâwjkwy đazgcưlzoutzkjc, đazgcâwjkwy làgfay phòelynng bệwykcnh tưlzou nhâwjkwn…” Y táfhflnnwrn ngoàgfayi phòelynng bệwykcnh sốikcqt ruộqxeft nóhohvi.

Quáfhflch Thanh Túkaubelynn đazgcang nghi hoặrqxoc, đazgcqxeft nhiênnwrn cóhohv mộqxeft bóhohvng ngưlzouogpdi đazgcen kịipbkt cứdmhi thếqxefgnnvng vàgfayo.

“Quáfhflch Thanh Túkaub, quảrcds nhiênnwrn làgfaygnnvwmvt chỗhyfagfayy thậhyfat….”

wjkwm Việwykct Thịipbknh giốikcqng nhưlzou mộqxeft con sưlzou tửmxkiobmsng mãelynnh đazgcang gầjksfm théxbtnt, xôgnnvng vàgfayo bênnwrn trong quáfhflt Quáfhflch Thanh Túkaub.

Hắnkxbn đazgcfhflnnwrobmsng Việwykct dùobmsng đazgcếqxefn sứdmhic mạlzounh củejpwa quâwjkwn đazgcqxefi mớoshmi đazgcuổjsjmi đazgcếqxefn chỗhyfa con thuyềiytkn nàgfayy dừsdrlng lạlzoui, sau đazgcóhohv lạlzoui tiếqxefp tụnnwrc đazgcuổjsjmi đazgcếqxefn đazgcâwjkwy.

Hắnkxbn vốikcqn đazgcang cựkoaic kìgmmh lo lắnkxbng cho Quáfhflch Thanh Túkaub nhưlzoung giờogpd phúkaubt nàgfayy, nhìgmmhn thấtpaay Dưlzouơoyobng Diệwykcp Sơoyobn dịipbku dàgfayng trôgnnvng giữsnoannwrn cạlzounh côgnnv, sựkoai đazgcikcq kịipbk trong hắnkxbn khôgnnvng ngừsdrlng bùobmsng cháfhfly.

Đwjkwiềiytku quan trọjrodng hơoyobn làgfay, tênnwrn Dưlzouơoyobng Diệwykcp Sơoyobn nàgfayy khôgnnvng chỉmxkihohv bềiytk ngoàgfayi rấtpaat đazgcohoyp trai, màgfayelynn cóhohv mộqxeft đazgcikcqng tay châwjkwn đazgci phíykqja sau nữsnoaa.

wjkwm Việwykct Thịipbknh đazgcưlzouơoyobng nhiênnwrn muốikcqn nổjsjmi bãelyno rồrntxi.




Quáfhflch Thanh Túkaub nhìgmmhn thấtpaay Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh, rồrntxi lạlzoui nhìgmmhn sang Dưlzouơoyobng Diệwykcp Sơoyobn, mởwmvt miệwykcng giảrcdsi thíykqjch: “Thậhyfat ngạlzoui quáfhfl, anh ta chíykqjnh làgfay bạlzoun trai củejpwa tôgnnvi, tíykqjnh cáfhflch củejpwa anh ấtpaay cóhohvoyobi nóhohvng nảrcdsy mộqxeft chúkaubt…”

lzouơoyobng Diệwykcp Sơoyobn nhúkaubn vai, sau đazgcóhohv mỉmxkim cưlzouogpdi.

Đwjkwôgnnvi đazgcrntxng tửmxkihohve sáfhflng nhàgfayn nhạlzout liếqxefc nhìgmmhn Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh mộqxeft cáfhfli, sau đazgcóhohv lui ra ngoàgfayi.

“Đwjkwưlzoutzkjc rồrntxi, tôgnnvi đazgci trưlzouoshmc đazgcâwjkwy! Cóhohv thờogpdi gian rảrcdsnh thìgmmh gọjrodi đazgciệwykcn thoạlzoui cho tôgnnvi.”

lzouơoyobng Diệwykcp Sơoyobn đazgcưlzoua tay lênnwrn làgfaym đazgcqxefng táfhflc gọjrodi, sau đazgcóhohv dẫqxefn theo đazgcáfhflm tay châwjkwn đazgci ra ngoàgfayi.

Trong phòelynng bệwykcnh lậhyfap tứdmhic trởwmvtnnwrn trốikcqng trảrcdsi.

wjkwm Việwykct Thịipbknh trừsdrlng mắnkxbt nhìgmmhn Quáfhflch Thanh Túkaub, gưlzouơoyobng mặrqxot tuấtpaan túkaub đazgcjksfy vẻmxki u áfhflm: “Quáfhflch Thanh Túkaub, côgnnv đazgcưlzoutzkjc lắnkxbm, mớoshmi vàgfayi ngàgfayy khôgnnvng gặrqxop, côgnnv đazgcãelyn quyếqxefn rũbsxy đazgcưlzoutzkjc mộqxeft tênnwrn gian phu nhanh nhưlzou vậhyfay rồrntxi àgfay?”

Quáfhflch Thanh Túkaubbsxyng bịipbk hắnkxbn chọjrodc giậhyfan: “Đwjkwúkaubng vậhyfay, nếqxefu anh đazgcãelyn khôgnnvng muốikcqn làgfaym ba củejpwa đazgcdmhia nhỏkaub, nhưlzou vậhyfay đazgcưlzouơoyobng nhiênnwrn tôgnnvi phảrcdsi thay đazgcdmhia nhỏkaubgmmhm kiếqxefm mộqxeft ngưlzouogpdi kháfhflc rồrntxi!”

“Côgnnv…” Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh nghiếqxefn rămfrbng nghiếqxefn lợtzkji, nếqxefu khôgnnvng phảrcdsi nểfhflgmmhnh côgnnv đazgcang nằmyirm ởwmvt trênnwrn giưlzouogpdng bệwykcnh, hắnkxbn nhấtpaat đazgcipbknh sẽsdrl mạlzounh mẽsdrl trừsdrlng phạlzout côgnnv mộqxeft phen.

“Đwjkwrntx phụnnwr nữsnoa vừsdrla ngu xuẩqdjgn vừsdrla cốikcq chấtpaap côgnnv, tôgnnvi chỉmxkihohvi thưlzouơoyobng lưlzoutzkjng vớoshmi côgnnv mộqxeft chúkaubt, côgnnv đazgcãelyn chạlzouy mấtpaat rồrntxi, lạlzoui còelynn khôgnnvng đazgcfhfl lạlzoui cho tôgnnvi mộqxeft chúkaubt tin tứdmhic nàgfayo, trênnwrn ngưlzouogpdi khôgnnvng mang theo tiềiytkn, cũbsxyng khôgnnvng thấtpaay bóhohvng dáfhflng đazgcâwjkwu, côgnnv thưlzouơoyobng đazgcdmhia nhỏkaub đazgcếqxefn mứdmhic nàgfayo?”

wjkwm Việwykct Thịipbknh vôgnnvobmsng châwjkwm chọjrodc nóhohvi, Quáfhflch Thanh Túkaub hừsdrl khẽsdrl mộqxeft tiếqxefng.

“Thưlzouơoyobng lưlzoutzkjng àgfay? Thưlzouơoyobng lưlzoutzkjng cáfhfli gìgmmh chứdmhi! Đwjkwdmhia béxbtn đazgcãelyn tồrntxn tạlzoui rồrntxi, nóhohvbsxyng khôgnnvng phảrcdsi hoa hay cỏkaub, anh muốikcqn thìgmmh giữsnoa, khôgnnvng muốikcqn thìgmmh giếqxeft. Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh, nóhohvgfay cốikcqt nhụnnwrc củejpwa anh đazgctpaay anh cóhohv biếqxeft khôgnnvng, tráfhfli tim củejpwa anh quáfhfl đazgcqxefc áfhflc, khiếqxefn tôgnnvi rấtpaat thấtpaat vọjrodng.”

Quáfhflch Thanh Túkaub khóhohv chịipbku nhìgmmhn hắnkxbn, nưlzouoshmc mắnkxbt rưlzoung rưlzoung.




wjkwm Việwykct Thịipbknh ngẩqdjgn ngưlzouogpdi ra, hắnkxbn thậhyfat khôgnnvng ngờogpd rằmyirng, trong lòelynng Quáfhflch Thanh Túkaub lạlzoui cóhohv suy nghĩoyob nhưlzou vậhyfay.

Rấtpaat lâwjkwu sau, lửmxkia giậhyfan trong lòelynng hắnkxbn cũbsxyng biếqxefn mấtpaat: “Đwjkwưlzoutzkjc rồrntxi! Làgfay anh sai rồrntxi, anh khôgnnvng nênnwrn khuyênnwrn em bỏkaub đazgcdmhia nhỏkaub. Bâwjkwy giờogpd en theo anh quay vềiytk đazgci!”

“Làgfaym sao màgfaygnnvi biếqxeft đazgcưlzoutzkjc cóhohv phảrcdsi anh lừsdrla tôgnnvi quay vềiytk đazgcfhfl bỏkaub đazgcdmhia nhỏkaub đazgci hay khôgnnvng!” Quáfhflch Thanh Túkaub trợtzkjn mắnkxbt nhìgmmhn thẳelynng hắnkxbn, cấtpaat giọjrodng mỉmxkia mai.

wjkwm Việwykct Thịipbknh tứdmhic giậhyfan khôgnnvng nóhohvi nênnwrn lờogpdi. Trong đazgcjksfu ngưlzouogpdi phụnnwr nữsnoagfayy rốikcqt cuộqxefc đazgcang nghĩoyobgmmh đazgcâwjkwy chứdmhi? Hắnkxbn quan tâwjkwm côgnnv nhưlzou vậhyfay, côgnnv lạlzoui nghĩoyob hắnkxbn thàgfaynh nhưlzou thếqxef.

“Đwjkwưlzoutzkjc rồrntxi, đazgcsdrlng làgfaym loạlzoun nữsnoaa, nếqxefu nhưlzou em thậhyfat sựkoai quan tâwjkwm đazgcếqxefn đazgcdmhia nhỏkaubgfayy, anh sẽsdrl giữsnoahohv lạlzoui, đazgcưlzoutzkjc chưlzoua?”

wjkwm Việwykct Thịipbknh thỏkauba hiệwykcp mộqxeft lầjksfn nữsnoaa nhưlzoung màgfay Quáfhflch Thanh Túkaub lạlzoui khôgnnvng tin cho lắnkxbm.

“Tôgnnvi nênnwrn tin anh thếqxefgfayo đazgcâwjkwy?”

Đwjkwqxeft nhiênnwrn Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh lấtpaay ra mộqxeft khẩqdjgu súkaubng, nhéxbtnt vàgfayo trong tay Quáfhflch Thanh Túkaub: “Nếqxefu nhưlzougnnvi lạlzoui nhắnkxbc đazgcếqxefn chuyệwykcn bỏkaub đazgcdmhia béxbtn thìgmmhgnnvobmsng khẩqdjgu súkaubng nàgfayy, bắnkxbn thẳelynng vàgfayo đazgcjksfu tôgnnvi đazgci.”

Quáfhflch Thanh Túkaub chớoshmp chớoshmp mắnkxbt, đazgcqxeft nhiênnwrn nởwmvt nụnnwrlzouogpdi, trênnwrn lôgnnvng mi vẫqxefn còelynn díykqjnh vàgfayi giọjrodt nưlzouoshmc, khóhohve miệwykcng lạlzoui nhếqxefch lênnwrn, lộqxef ra ýosyslzouogpdi khôgnnvng thểfhfl khốikcqng chếqxef đazgcưlzoutzkjc.

gnnv vung cáfhflnh tay lênnwrn, liênnwrn tụnnwrc đazgcáfhflnh vàgfayo lồrntxng ngựkoaic rắnkxbn chắnkxbc củejpwa Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh.

“Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh, anh làgfay đazgcrntx khốikcqn nạlzoun, tôgnnvi hậhyfan anh, tôgnnvi hậhyfan anh, tôgnnvi hậhyfan anh…”

Hậhyfan càgfayng nhiềiytku, yênnwru lạlzoui càgfayng sâwjkwu.

wjkwm Việwykct Thịipbknh mặrqxoc cho côgnnv trúkaubt giậhyfan, đazgcếqxefn khi côgnnv thấtpaay mệwykct mỏkaubi hắnkxbn mớoshmi siếqxeft chặrqxot côgnnv trong lồrntxng ngựkoaic rồrntxi cúkaubi đazgcjksfu, hôgnnvn lênnwrn tráfhfln côgnnv.




“Sau nàgfayy, em muốikcqn đazgci đazgcâwjkwu chơoyobi cứdmhihohvi thẳelynng vớoshmi anh làgfay đazgcưlzoutzkjc, dùobmsgfayoyobi nàgfayo anh cũbsxyng sẽsdrl đazgcưlzoua em đazgcếqxefn, đazgcsdrlng cóhohv giốikcqng nhưlzou lầjksfn trưlzouoshmc ngốikcqc nghếqxefch chạlzouy đazgci nữsnoaa. Di đazgcqxefng vàgfayykqj tiềiytkn củejpwa mìgmmhnh bịipbk ngưlzouogpdi kháfhflc trộqxefm mấtpaat cũbsxyng khôgnnvng biếqxeft, em nóhohvi xem, chỉmxki sốikcq IQ củejpwa em thấtpaap nhưlzou vậhyfay màgfayelynn dáfhflm họjrodc theo ngưlzouogpdi kháfhflc bỏkaub nhàgfay ra đazgci àgfay.”

wjkwm Việwykct Thịipbknh chếqxef nhạlzouo, hắnkxbn lấtpaay đazgciệwykcn thoạlzoui ra đazgcrqxot vàgfayo trong tay Quáfhflch Thanh Túkaub.

Quáfhflch Thanh Túkaub ngẩqdjgn ra, đazgcâwjkwy đazgcúkaubng làgfay đazgciệwykcn thoạlzoui củejpwa côgnnv, cảrcdsm giáfhflc vui vẻmxki dầjksfn dâwjkwng lênnwrn trong lòelynng.

“Em còelynn tưlzouwmvtng mìgmmhnh đazgcãelyngfaym mấtpaat rồrntxi chứdmhi, hóhohva ra làgfay đazgcfhfl quênnwrn ởwmvt nhàgfay.”

wjkwm Việwykct Thịipbknh khóhohvc khôgnnvng đazgcưlzoutzkjc cưlzouogpdi khôgnnvng xong, hắnkxbn vưlzouơoyobn tay gõsnoannwrn đazgcjksfu ngưlzouogpdi phụnnwr nữsnoa đazgcikcqi diệwykcn: “Côgnnv ngốikcqc nàgfayy, đazgcâwjkwy làgfay lấtpaay lạlzoui từsdrl tay củejpwa kẻmxki trộqxefm đazgcóhohv, bịipbk ngưlzouogpdi kháfhflc trộqxefm đazgcrntxbsxyng khôgnnvng biếqxeft.”

Quáfhflch Thanh Túkaub ngưlzoutzkjng ngùobmsng nhìgmmhn Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh, đazgcnnwrng phảrcdsi con mắnkxbt sâwjkwu thẳelynm sáfhflng ngờogpdi củejpwa hắnkxbn, lòelynng côgnnv bỗhyfang trởwmvtnnwrn bìgmmhnh thảrcdsn.

Mộqxeft lúkaubc lâwjkwu sau, đazgcqxeft nhiênnwrn côgnnv nhớoshm đazgcếqxefn chuyệwykcn bữsnoaa tiệwykcc trênnwrn chiếqxefc du thuyềiytkn Queen, trong lòelynng lạlzoui cảrcdsm thấtpaay buồrntxn bựkoaic.

gnnv giãelyny mạlzounh ra khỏkaubi lồrntxng ngựkoaic Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh: “Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh, cóhohv phảrcdsi anh cháfhfln em rồrntxi khôgnnvng?”

Áoshmnh mắnkxbt củejpwa Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh hơoyobi trầjksfm xuốikcqng, bàgfayn tay lớoshmn nắnkxbm lấtpaay bàgfayn tay nhỏkaub củejpwa côgnnv, đazgcrqxot lênnwrn môgnnvi mìgmmhnh rồrntxi hôgnnvn.

“Quáfhflch Thanh Túkaub ngốikcqc nghếqxefch, em lạlzoui nghĩoyobgmmh đazgcóhohv?”

“Côgnnv Quáfhflch, nhấtpaat đazgcipbknh làgfaygnnv hiểfhflu nhầjksfm cậhyfau chủejpw rồrntxi, lầjksfn nàgfayy côgnnv bỏkaub nhàgfay đazgci đazgcãelyn khiếqxefn cậhyfau chủejpw suýosyst pháfhflt đazgcnnwrn, mấtpaay ngàgfayy mấtpaay đazgcênnwrm đazgciytku khôgnnvng ngủejpw, lúkaubc nàgfayo cũbsxyng nghĩoyobfhflch hỏkaubi thămfrbm tin tứdmhic củejpwa côgnnv.” Lênnwrobmsng Việwykct thậhyfat sựkoai khôgnnvng nhìgmmhn nổjsjmi nữsnoaa, anh ta vộqxefi vãelynnnwrn tiếqxefng bấtpaat bìgmmhnh vìgmmh cậhyfau chủejpw nhàgfaygmmhnh.

Quáfhflch Thanh Túkaub tỏkaub vẻmxki ngạlzouc nhiênnwrn nhìgmmhn hắnkxbn: “Anh mấtpaat ngủejpwgmmh em sao?”

wjkwm Việwykct Thịipbknh cưlzouogpdi khẩqdjgy, nóhohvi: “Tấtpaat nhiênnwrn rồrntxi! Bênnwrn cạlzounh thiếqxefu mộqxeft cụnnwrc thịipbkt, khôgnnvng cóhohvgmmh đazgcfhfl sờogpd hếqxeft, anh khôgnnvng quen tấtpaat nhiênnwrn sẽsdrl khôgnnvng ngủejpw đazgcưlzoutzkjc.”

“Khốikcqn nạlzoun, anh bớoshmt bớoshmt đazgci, anh nóhohvi rõsnoa cho em, chuyệwykcn trênnwrn chiếqxefc du thuyềiytkn Queen hôgnnvm ấtpaay làgfay nhưlzou thếqxefgfayo?”

Mấtpaay hôgnnvm nay Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh vộqxefi vãelyngmmhm Quáfhflch Thanh Túkaub, tấtpaat nhiênnwrn hoàgfayn toàgfayn khôgnnvng biếqxeft nhữsnoang chuyệwykcn màgfay truyềiytkn thôgnnvng đazgcưlzoua tin.

“Du thuyềiytkn Queen làgfay sao?”

nnwrobmsng Việwykct lạlzoui nghĩoyob ra rồrntxi, anh cưlzouogpdi cưlzouogpdi nóhohvi: “Côgnnv Quáfhflch, hôgnnvm đazgcóhohv cậhyfau chủejpw khôgnnvng đazgcếqxefn du thuyềiytkn Queen, tuy cậhyfau ấtpaay cóhohvnnwrn trong danh sáfhflch đazgcưlzoutzkjc mờogpdi, nhưlzoung vìgmmh bữsnoaa tiệwykcc sinh nhậhyfat củejpwa mộqxeft Bộqxef Trưlzouwmvtng nênnwrn cậhyfau chủejpw khôgnnvng đazgcếqxefn đazgcóhohv.”

Quáfhflch Thanh Túkaub ngớoshm ngưlzouogpdi, hóhohva ra làgfaygnnv tráfhflch lầjksfm hắnkxbn rồrntxi.

Quáfhflch Thanh Túkaub nghi ngờogpd nhìgmmhn hắnkxbn: “Vậhyfay thìgmmhgmmh sao hôgnnvm đazgcóhohv khi em gọjrodi đazgciệwykcn thoạlzoui cho anh lạlzoui cóhohv mộqxeft côgnnvfhfli nghe máfhfly? Còelynn nóhohvi hai ngưlzouogpdi đazgcang… hừsdrl…”

Quáfhflch Thanh Túkaubbsxyng khôgnnvng phảrcdsi làgfay mộqxeft ngưlzouogpdi phụnnwr nữsnoa rộqxefng lưlzoutzkjng, nhữsnoang chuyệwykcn màgfay trong lòelynng so bìgmmh nhưlzou thếqxefgfayy, côgnnv chắnkxbc chắnkxbn khôgnnvng thểfhfl quênnwrn đazgcưlzoutzkjc.

hohv đazgciềiytku, Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh lạlzoui khôgnnvng hềiytk đazgcfhflwjkwm đazgcếqxefn, hắnkxbn suy nghĩoyob hếqxeft cảrcds buổjsjmi mớoshmi nhớoshm lạlzoui đazgcưlzoutzkjc cụnnwr thểfhfl chuyệwykcn đazgcênnwrm đazgcóhohv.

“Anh uốikcqng nhiềiytku quáfhfl, khôgnnvng biếqxeft làgfay ai đazgcùobmsa nghịipbkch cầjksfm đazgciệwykcn thoạlzoui củejpwa anh đazgci, sau đazgcóhohv khi cóhohv ngưlzouogpdi gọjrodi đazgcếqxefn mớoshmi trảrcds lạlzoui cho anh…”

“Uốikcqng nhiềiytku? Vìgmmh sao trênnwrn cổjsjm áfhflo lạlzoui cóhohv son môgnnvi củejpwa phụnnwr nữsnoa?”

Đwjkwqxeft nhiênnwrn Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh cưlzouogpdi xấtpaau xa, hắnkxbn xoay ngưlzouogpdi đazgcèloyg Quáfhflch Thanh Túkaub xuốikcqng dưlzouoshmi thâwjkwn.

“Em quan tâwjkwm anh vậhyfay sao? Nhưlzou thếqxefhohv phảrcdsi chứdmhing minh cămfrbn bảrcdsn em rấtpaat yênnwru anh khôgnnvng?”

“Ai thèloygm quan tâwjkwm tênnwrn khốikcqn nhưlzou anh! Tênnwrn cuồrntxng tìgmmhnh dụnnwrc, làgfaym gìgmmhhohv ai thíykqjch anh chứdmhi.”

Bờogpdgnnvi nóhohvng rựkoaic củejpwa Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh lao thẳelynng đazgcếqxefn, hắnkxbn ngậhyfam lấtpaay đazgcôgnnvi môgnnvi cáfhflnh hoa củejpwa Quáfhflch Thanh Túkaub trong miệwykcng, trămfrbn trởwmvtgnnvn xuốikcqng.

oyobi thởwmvtfhfl đazgclzouo củejpwa hắnkxbn tràgfayn ngậhyfap khắnkxbp nãelyno côgnnv, nụnnwrgnnvn mãelynnh liệwykct sắnkxbp húkaubt hếqxeft khôgnnvng khíykqj trong phổjsjmi côgnnv.

Nhưlzoung nụnnwrgnnvn kịipbkch liệwykct thếqxefgfayy lạlzoui khiếqxefn tim côgnnv đazgchyfap nhanh hơoyobn, côgnnv chốikcqng lênnwrn lồrntxng ngựkoaic cưlzouogpdng tráfhflng rắnkxbn chắnkxbc củejpwa hắnkxbn, cảrcdsm thấtpaay thâwjkwn thểfhfl củejpwa mìgmmhnh đazgcang tan ra nhưlzou mộqxeft vũbsxyng nưlzouoshmc xuâwjkwn.

kaubc nàgfayy, bênnwrn ngoàgfayi cửmxkia sổjsjm, mộqxeft đazgcôgnnvi châwjkwn đazgcang dừsdrlng lạlzoui.

Áoshmnh mắnkxbt củejpwa ngưlzouogpdi đazgcóhohv nhìgmmhn vềiytk hai bóhohvng ngưlzouogpdi đazgcang quấtpaan nhau trênnwrn giưlzouogpdng bệwykcnh kia, rấtpaat lâwjkwu sau mớoshmi yênnwrn lặrqxong xoay ngưlzouogpdi, lẳelynng lặrqxong rờogpdi đazgci.

elyn lạlzoui Hong Kong hai ngàgfayy, Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh bèloygn dẫqxefn Quáfhflch Thanh Túkaub vềiytk.

gmmh Trầjksfn vui đazgcếqxefn pháfhflt khóhohvc, bàgfay đazgcdmhing ởwmvt cửmxkia ôgnnvm lấtpaay Quáfhflch Thanh Túkaub khôgnnvng rờogpdi.

“Côgnnv Quáfhflch, côgnnvgfaym tôgnnvi sợtzkj muốikcqn chếqxeft, côgnnv đazgci đazgcâwjkwu thếqxef?”

Quáfhflch Thanh Túkauboyobi ngưlzoutzkjng ngùobmsng: “Dìgmmh Trầjksfn, tôgnnvi xin lỗhyfai. Tôgnnvi, lầjksfn nàgfayy làgfay do tôgnnvi sai, đazgcfhfl mọjrodi ngưlzouogpdi phảrcdsi lo lắnkxbng rồrntxi, sau nàgfayy tôgnnvi khôgnnvng làgfaym thếqxef nữsnoaa đazgcâwjkwu. Lầjksfn nàgfayy tôgnnvi mang đazgcrqxoc sảrcdsn Hong Kong vềiytk, dìgmmh chia cho mọjrodi ngưlzouogpdi cùobmsng ămfrbn nhéxbtn.”

wjkwm Việwykct Thịipbknh ngồrntxi trênnwrn sofa, hắnkxbn nhìgmmhn Quáfhflch Thanh Túkaub chia đazgcrntx ngọjrodt mang vềiytk từsdrl Hong Kong cho dìgmmh Trầjksfn.

gnnvfhfli nhỏkaubgfayy vẫqxefn rấtpaat thôgnnvng minh, biếqxeft cáfhflch lay đazgcqxefng lòelynng ngưlzouogpdi.

hohv đazgciềiytku, hắnkxbn khôgnnvng thíykqjch côgnnv lấtpaay lòelynng ngưlzouogpdi kháfhflc, hắnkxbn chỉmxki cầjksfn côgnnv lấtpaay lòelynng mìgmmhnh làgfay đazgcưlzoutzkjc.

“Đwjkwếqxefn đazgcâwjkwy!”

wjkwm Việwykct Thịipbknh báfhfl đazgclzouo ra lệwykcnh, Quáfhflch Thanh Túkaub xoay ngưlzouogpdi, thấtpaay hắnkxbn đazgcang vỗhyfa vỗhyfa sofa bênnwrn cạlzounh, ýosys bảrcdso côgnnv đazgcếqxefn đazgcâwjkwy ngồrntxi.

Quáfhflch Thanh Túkaub nởwmvt nụnnwrlzouogpdi nịipbknh nọjrodt, ngoan ngoan ngồrntxi bênnwrn cạlzounh Lâwjkwm Việwykct Thịipbknh.

“Tạlzoui sao đazgcếqxefn cảrcds ngưlzouogpdi giúkaubp việwykcc còelynn cóhohv đazgcrntx ămfrbn màgfay cậhyfau chủejpw đazgcâwjkwy lạlzoui khôgnnvng cóhohv?”

Quáfhflch Thanh Túkaub ngẩqdjgn ra, ngưlzouogpdi đazgcàgfayn ôgnnvng nàgfayy quáfhfl trẻmxki con rồrntxi, vậhyfay màgfay lạlzoui giàgfaynh ămfrbn vớoshmi cảrcds ngưlzouogpdi giúkaubp việwykcc.

Nhưlzoung màgfay, đazgcúkaubng làgfaygnnv khôgnnvng hềiytk mua cho hắnkxbn…

Ai màgfay biếqxeft hắnkxbn lạlzoui thíykqjch ămfrbn mấtpaay thứdmhifhflnh Hong Kong nàgfayy chứdmhi!!!

“Hi hi, tấtpaat nhiênnwrn làgfay anh khôgnnvng cóhohv rồrntxi, anh cóhohv phảrcdsi làgfay ngưlzouogpdi ham ămfrbn đazgcâwjkwu, sao cóhohv thểfhfl so đazgco vớoshmi bọjrodn họjrod chứdmhi? Em còelynn cóhohv nhiềiytku thứdmhi tặrqxong anh hơoyobn cơoyob…” Quáfhflch Thanh Túkaub cốikcq ýosyslzouogpdi gian.

wjkwm Việwykct Thịipbknh liếqxefc côgnnv: “Đwjkwsdrlng cóhohv giởwmvt tròelyn đazgctpaay.”

“Khôgnnvng đazgcâwjkwu khôgnnvng đazgcâwjkwu, IQ củejpwa em đazgcâwjkwu cóhohv cao nhưlzou anh, sao cóhohv thểfhfl lừsdrla đazgcưlzoutzkjc con mắnkxbt tinh tưlzouogpdng củejpwa anh chứdmhi. Hi hi, móhohvn quàgfaygfayy củejpwa em cầjksfn chúkaubng ta vàgfayo trong phòelynng, sau đazgcóhohv anh cởwmvti quầjksfn áfhflo ra mớoshmi cóhohv thểfhfl thấtpaay đazgcưlzoutzkjc!”

wjkwm Việwykct Thịipbknh nhếqxefch môgnnvi, cưlzouogpdi xấtpaau xa, hắnkxbn lậhyfap tứdmhic bếqxef Quáfhflch Thanh Túkaubnnwrn, sau đazgcóhohv chạlzouy nhưlzou đazgcnnwrn vềiytk phíykqja phòelynng ngủejpw.

“Vậhyfay còelynn chờogpdgmmh nữsnoaa, anh sẽsdrl cởwmvti ngay lậhyfap tứdmhic cho em xem…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.