Phòng làm viêeakr ̣c nhanh chóng yêeakr n tĩnh trơiihn ̉ lại, Quách Thanh Tú mơiihn ̉ môuewf ̣t chôuewf ̀ng tài liêeakr ̣u trêeakr n bàn ra.
Tùy tiêeakr ̣n lâmkyp ̣t giơiihn ̉ vài tơiihn ̀, nhưxfcm ̃ng con chưxfcm ̃ trưxfcm ơiihn ́c mănrji ́t nhưxfcm đctvm ang nhảy múa, đctvm ôuewf ̣t nhiêeakr n côuewf cảm thâmkyp ́y hoảng loạn.
Uôuewf ́ng môuewf ̣t ly nưxfcm ơiihn ́c sôuewf i, côuewf nhănrji ́m mănrji ́t đctvm êeakr ̉ bản thâmkyp n tỉnh táo lại.
Quách Thanh Tú à Quách Thanh Tú, sao côuewf có thêeakr ̉ vì môuewf ̣t ngưxfcm ơiihn ̀i nhâmkyp n viêeakr n mà tinh thâmkyp ̀n khôuewf ng yêeakr n chưxfcm ́? Lẽ nào giơiihn ̀ đctvm âmkyp y côuewf đctvm ã đctvm êeakr ̉ tâmkyp m tơiihn ́i Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh nhưxfcm vâmkyp ̣y rôuewf ̀i sao?
Thâmkyp ̣t lâmkyp u sau Quách Thanh Tú mơiihn ́i bình tĩnh trơiihn ̉ lại, côuewf câmkyp ̀m đctvm iêeakr ̣n thoại gọi cho Tănrji ng Thanh Hải.
"Anh Hải..."
Vào lúc đctvm áy lòng rôuewf ́i loạn côuewf muôuewf ́n tìm môuewf ̣t ngưxfcm ơiihn ̀i tâmkyp m sưxfcm ̣, côuewf muôuewf ́n nói hêeakr ́t nhưxfcm ̃ng hoảng loạn và phỏng đctvm oán trong lòng ra ngoài, nói cho anh Hải biêeakr ́t.
Môuewf ̣t tiêeakr ́ng gọi ra nhưxfcm vâmkyp ̣y, tưxfcm ̀ phía kia lại truyêeakr ̀n tơiihn ́i môuewf ̣t tiêeakr ́ng ho nhẹ.
"Khụ.... là tôuewf i, Lý Vi Vi... À, Tănrji ng Thanh Hải đctvm ang ơiihn ̉ trong nhà vêeakr ̣ sinh. Côuewf có chuyêeakr ̣n gì thì cưxfcm ́ nói vơiihn ́i tôuewf i, chút nưxfcm ̃a tôuewf i sẽ chuyêeakr ̉n lơiihn ̀i cho côuewf ."
"À, khôuewf ng có chuyêeakr ̣n gì, khôuewf ng có chuyêeakr ̣n gì. Tôuewf i chỉ muôuewf ́n hỏi môuewf ̣t chút, vêeakr ́t thưxfcm ơiihn ng của anh âmkyp ́y khỏi chưxfcm a?"
"Ưwfxw ̀m, tôuewf ́t lêeakr n rôuewf ̀i. À đctvm úng, Thanh Tú, ngày kia chúng tôuewf i cưxfcm ̉ hành hôuewf n lêeakr ̃, tôuewf i sẽ phái ngưxfcm ơiihn ̀i đctvm ưxfcm a thiêeakr ̣p mơiihn ̀i tơiihn ́i. Côuewf và Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh cùng đctvm êeakr ́n uôuewf ́ng rưxfcm ơiihn ̣u mưxfcm ̀ng nhé..."
Giọng nói của Lý Vi Vi mang theo phâmkyp ̀n kích đctvm ôuewf ̣ng và cả cảm giác nhưxfcm đctvm ang khoe khoang, truyêeakr ̀n tưxfcm ̀ bêeakr n kia đctvm iêeakr ̣n thoại.
Quách Thanh Tú nănrji ́m ôuewf ́ng nghe, cảm thâmkyp ́y giọng nói côuewf âmkyp ́y xa xôuewf i trôuewf ́ng rôuewf ̃ng vôuewf cùng.
Thâmkyp ̣t lâmkyp u sau, côuewf mêeakr ̣t mỏi cúp đctvm iêeakr ̣n thoại.
Muôuewf ́n kêeakr ́t hôuewf n sao? Vâmkyp ̣y phải chúc mưxfcm ̀ng anh âmkyp ́y rôuewf ̀i!
Giưxfcm ̃a trưxfcm a, lúc Quách Thanh Tú đctvm ang chuâmkyp ̉n bị ra ngoài ănrji n cơiihn m thì Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh bôuewf ̃ng nhiêeakr n tơiihn ́i.
Trong khoảnh khănrji ́c hănrji ́n bưxfcm ơiihn ́c vào côuewf ng ty, tâmkyp ́t cả đctvm ám đctvm àn bà con gái trong côuewf ng ty hoàn toàn hóa đctvm á.
Thì ra ngưxfcm ơiihn ̀i đctvm àn ôuewf ng của côuewf Quách lại anh tuâmkyp ́n bưxfcm ́c ngưxfcm ơiihn ̀i nhưxfcm vâmkyp ̣y.
Quách Thanh Tú ho nhẹ môuewf ̣t tiêeakr ́ng, bọldlx n họldlx mơiihn ́i nhao nhao bỏ đctvm i, vẻ luyêeakr ́n tiêeakr ́c và hâmkyp m môuewf ̣ viêeakr ́t đctvm âmkyp ̀y trêeakr n mănrji ̣t.
Quách Thanh Tú cưxfcm ơiihn ̀i nói, "Tôuewf ̉ng giám đctvm ôuewf ́c Lâmkyp m, sao lại có thơiihn ̀i gian hạ côuewf ́ tơiihn ́i chôuewf ́n nghèo nàn này thêeakr ́?"
Khuôuewf n mănrji ̣t anh tuâmkyp ́n của Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh nănrji ̣ng nêeakr ̀, hănrji ́n kéo tay Quách Thanh Tú đctvm i tơiihn ́i trưxfcm ơiihn ́c cưxfcm ̉a lơiihn ́n, "Chănrji ̉ng phải đctvm ã nói vơiihn ́i em khôuewf ng đctvm ưxfcm ơiihn ̣c tơiihn ́i côuewf ng ty sao?"
"Vì sao khôuewf ng thêeakr ̉ tơiihn ́i? Thâmkyp n thêeakr ̉ em khỏe rôuewf ̀i!" Quách Thanh Tú ngâmkyp ̉ng khuôuewf n mănrji ̣t nhỏ nhănrji ́n hỏi ngưxfcm ơiihn ̣c lại.
"Anh...." Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh hít môuewf ̣t hơiihn i thâmkyp ̣t sâmkyp u, nén cảm giác tưxfcm ́c giâmkyp ̣n trong lòng xuôuewf ́ng.
Trưxfcm ơiihn ́c mănrji ̣t ngưxfcm ơiihn ̀i phụ nưxfcm ̃ này, hănrji ́n nhâmkyp ́t đctvm ịnh phải học đctvm ưxfcm ơiihn ̣c cách khoan dung, Quách Thanh Tú côuewf chính là khănrji ́c tinh của hănrji ́n, hănrji ́n phải vì côuewf mà thay đctvm ôuewf ̉i mình.
"Nghe nói em đctvm ang giâmkyp ́u Dưxfcm ơiihn ng Hàszna Khuêeakr ơiihn ̉ đctvm âmkyp y!" Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh vôuewf cùng nghiêeakr m túc, vôuewf cùng khôuewf ng khách khí châmkyp ́t vâmkyp ́n.
"Ôucxz ̀, anh vôuewf ̣i vôuewf ̣i vàng vàng chạy tơiihn ́i đctvm âmkyp y là vì côuewf ta?"
"Anh vì em! Khôuewf ng phải anh đctvm ã cảnh cáo em, côuewf ta khôuewf ng phải thưxfcm ́ ngưxfcm ơiihn ̀i tôuewf ́t gì, em khôuewf ng thêeakr ̉ giưxfcm ̃ côuewf ta ơiihn ̉ bêeakr n cạnh..."
Quách Thanh Tú chănrji m chú nhìn hănrji ́n cưxfcm ơiihn ̀i nói: "Đixia úng vâmkyp ̣y, côuewf ta khôuewf ng phải ngưxfcm ơiihn ̀i tôuewf ́t đctvm ẹp gì. Anh giải thích cho em biêeakr ́t, tôuewf ́i qua hai ngưxfcm ơiihn ̀i ơiihn ̉ vơiihn ́i nhau làm gì?"
Sănrji ́c mănrji ̣t Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh lạnh đctvm i, vôuewf cùng cănrji ng thănrji ̉ng, "Côuewf ta nói gì vơiihn ́i em?"
"Môuewf ̣t đctvm êeakr m vui vẻ!"
"Mẹ nó, con đctvm àn bà này, lâmkyp ̀n sau đctvm êeakr ̉ anh nhìn thâmkyp ́y côuewf ta, anh khôuewf ng dạy dôuewf ̃ côuewf ta môuewf ̣t trâmkyp ̣n mơiihn ́i lạ." Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh tưxfcm ́c tơiihn ́i mưxfcm ́c phun máu, khôuewf ng ngơiihn ̀ côuewf ta dám nói môuewf ̣t đctvm êeakr m vui vẻ. Cho tơiihn ́i giơiihn ̀ hănrji ́n chưxfcm a tưxfcm ̀ng chạm vào côuewf ta.
"Anh kích đctvm ôuewf ̣ng nhưxfcm vâmkyp ̣y làm gì? Em đctvm âmkyp u có tin côuewf ta." Quách Thanh Tú cưxfcm ơiihn ̀i nói.
Bâmkyp ́y giơiihn ̀ Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh mơiihn ́i thơiihn ̉ phào nhẹ nhõm, "Coi nhưxfcm em thôuewf ng minh, côuewf ta đctvm ang ơiihn ̉ đctvm âmkyp u?"
"Bị em sa thải rôuewf ̀i..."
Quách Thanh Tú nhíu mi, lôuewf i kéo cà vạt của Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh chơiihn i đctvm ùa trong tay.
"Anh côuewf ́ ý tơiihn ́i côuewf ng ty em đctvm êeakr ̉ tìm côuewf ta?"
"Khôuewf ng phải, anh tơiihn ́i đctvm êeakr ̉ thănrji m em..." Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh ôuewf m lâmkyp ́y eo côuewf , đctvm ưxfcm a côuewf vào trong xe mình.
Kỳ thưxfcm ̣c hănrji ́n tơiihn ́i đctvm êeakr ̉ tìm Dưxfcm ơiihn ng Hàszna Khuêeakr , muôuewf ́n xem ngưxfcm ơiihn ̀i phụ này sẽ làm ra chuyêeakr ̣n gì.
Nhưxfcm ng mà, may rănrji ̀ng côuewf ta đctvm i rôuewf ̀i, nêeakr ́u khôuewf ng bâmkyp y giơiihn ̀ hănrji ́n phải lôuewf i côuewf ta ra xưxfcm ̉ lý.
"Muôuewf ́n đctvm i đctvm âmkyp u?"
"Em đctvm ói bụng rôuewf ̀i...."
"Đixia ưxfcm ơiihn ̣c, dâmkyp ̃n em đctvm i ănrji n cơiihn m nhé!"
"Hôuewf m nay anh khôuewf ng bâmkyp ̣n ạ?"
"Có bâmkyp ̣n... thì cũng phải dành thơiihn ̀i gian cho em!" Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh quay đctvm âmkyp ̀u, ngưxfcm ng mănrji ́t liêeakr ́c nhìn côuewf .
Trêeakr n gưxfcm ơiihn ng mănrji ̣t côuewf đctvm ang mang theo nụ cưxfcm ơiihn ̀i nhẹ hạnh phúc mà thản nhiêeakr n.
"Đixia úng rôuewf ̀i, anh Hải sănrji ́p kêeakr ́t hôuewf n vơiihn ́i Lý Vi Vi rôuewf ̀i, ngày kia..." Quách Thanh Tú cũng khôuewf ng biêeakr ́t vì sao mình lại muôuewf ́n nói ra chuyêeakr ̣n này.
Bàn tay Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh đctvm ang đctvm ănrji ̣t trêeakr n tay lái, hănrji ́n im lănrji ̣ng, dưxfcm ơiihn ̀ng nhưxfcm đctvm ang thâmkyp ́t thâmkyp ̀n, hôuewf ̀i lâmkyp u sau mơiihn ́i tỉnh táo lại.
"Em muôuewf ́n tơiihn ́i tham gia hôuewf n lêeakr ̃?"
"Ưwfxw ̀m, em muôuewf ́n đctvm i...." Quách Thanh Tú muôuewf ́n nói, côuewf phải tưxfcm ̣ mình tơiihn ́i chúc phúc.
"Đixia ưxfcm ơiihn ̣c, anh cùng em đctvm i!" Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh bâmkyp ́t ngơiihn ̀ sảng khoái đctvm ôuewf ̀ng ý.
Quách Thanh Tú râmkyp ́t vui vẻ, côuewf vưxfcm ơiihn n ngưxfcm ơiihn ̀i lêeakr n, nghiêeakr ng mănrji ̣t qua, thơiihn m môuewf ̣t cái lêeakr n bêeakr n cái má quay nghiêeakr ng của hănrji ́n.
Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh dưxfcm ́t khoát dưxfcm ̀ng xe lại, hănrji ́n ôuewf m chănrji ̣t lâmkyp ́y côuewf , bàn tay lơiihn ́n đctvm ơiihn ̃ sau ót, làm cho nụ hôuewf n này thêeakr m sâmkyp u sănrji ́c.
Trong phòng ănrji n, Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh chọn món ănrji n đctvm âmkyp ̀y môuewf ̣t bàn lơiihn ́n.
Tâmkyp m trạng Quách Thanh Tú đctvm ôuewf ̣t nhiêeakr n tôuewf ́t lêeakr n râmkyp ́t nhiêeakr ̀u.
"Tôuewf ́i hôuewf m qua, râmkyp ́t đctvm au sao?" Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh chan cho côuewf môuewf ̣t bát canh, tùy tiêeakr ̣n hỏi.
Quách Thanh Tú gâmkyp ̣t đctvm âmkyp ̀u, sau đctvm ó lại nhanh chóng lănrji ́c đctvm âmkyp ̀u, "Khôuewf ng đctvm au lănrji ́m..."
Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh hít sâmkyp u, hănrji ́n khôuewf ng ănrji n gì, chỉ rót cho mình môuewf ̣t chén rưxfcm ơiihn ̣u, sau đctvm ó uôuewf ́ng tưxfcm ̀ng ngụm nhỏ.
Suy nghĩ của hănrji ́n có chút hôuewf ̃n loạn, đctvm êeakr ́n hiêeakr ̣n tại, hănrji ́n vâmkyp ̃n khôuewf ng có manh môuewf ́i nào.
Hănrji ́n biêeakr ́t rõ, đctvm au đctvm ơiihn ́n ngày hôuewf m qua của côuewf có lẽ chỉ là môuewf ̣t sưxfcm ̣ khơiihn ̉i đctvm âmkyp ̀u. Ngày sau, sẽ càng có đctvm au đctvm ơiihn ́n đctvm áng sơiihn ̣ hơiihn n nưxfcm ̃a đctvm ang chơiihn ̀ côuewf âmkyp ́y, tưxfcm ̀ tưxfcm ̀ cănrji ́n nuôuewf ́t sinh mêeakr ̣nh côuewf âmkyp ́y, cho tơiihn ́i khi tâmkyp ́t cả kêeakr ́t thúc.
Khuôuewf n mănrji ̣t Quách Thanh Tú mang theo nụ cưxfcm ơiihn ̀i ngọt ngào, côuewf câmkyp ̉n thâmkyp ̣n thưxfcm ơiihn ̉ng thưxfcm ́c tưxfcm ̀ng món ănrji ́n.
"Anh gọi nhiêeakr ̀u quá, ănrji n khôuewf ng hêeakr ́t đctvm ưxfcm ơiihn ̣c..."
Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh luôuewf n lãng phí nhưxfcm vâmkyp ̣y, cho dù chỉ hai ngưxfcm ơiihn ̀i ănrji n cũng phải gọi đctvm âmkyp ̀y môuewf ̣t bàn.
Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh hơiihn i nhêeakr ́ch môuewf i, "Giơiihn ̀ bănrji ́t đctvm âmkyp ̀u giúp anh tiêeakr ́t kiêeakr ̣m tiêeakr ̀n sao?"
"Anh đctvm ang lãng phí lưxfcm ơiihn ng thưxfcm ̣c đctvm ó!"
"Quách Thanh Tú, em có thêeakr ̉ đctvm i làm đctvm ại sưxfcm ́ tình thưxfcm ơiihn ng rôuewf ̀i đctvm ó..."
"Còn lâmkyp u âmkyp ́y, mâmkyp ́y món này khôuewf ng ănrji n hêeakr ́t thì gói mang vêeakr ̀ cho mâmkyp ́y ngưxfcm ơiihn ̀i dì Nguyêeakr ̃n ănrji n đctvm i!"
Râmkyp ́t nhiêeakr ̀u món bọn họ còn chưxfcm a đctvm ôuewf ̣ng đctvm ưxfcm ̃a tơiihn ́i, bỏ hêeakr ́t đctvm i thì thâmkyp ̣t đctvm áng tiêeakr ́c, khôuewf ng bănrji ̀ng mang vêeakr ̀ cho các dì âmkyp ́y.
"Tùy em, buôuewf ̉i chiêeakr ̀u anh cũng rảnh, muôuewf ́n đctvm i đctvm âmkyp u chơiihn i khôuewf ng, anh dâmkyp ̃n em đctvm i!"
"Đixia ưxfcm ơiihn ̣c ạ. Em đctvm ang muôuewf ́n đctvm i mua quâmkyp ̀n áo cho bé sơiihn sinh, anh đctvm i cùng em nhé!" Quách Thanh Tú vưxfcm ̀a nghĩ tơiihn ́i đctvm ứrjcq a nhỏ sănrji ́p ra đctvm ơiihn ̀i, trong lòng lại ngâmkyp ̣p tràn hạnh phúc.
Đixia ôuewf i mày kiêeakr ́m của Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh hơiihn n nhănrji n lại, "Mơiihn ́i hơiihn n nănrji m tháng, giơiihn ̀ mua thì sơiihn ́m quá."
Nói rôuewf ̀i hănrji ́n vưxfcm ơiihn n tay ôuewf m Quách Thanh Tú lêeakr n đctvm ùi mình, cúi đctvm âmkyp ̀u hôuewf n đctvm ôuewf i môuewf i có chút nhơiihn ̣t nhạt của côuewf , mùi hưxfcm ơiihn ng chỉ mình côuewf có khiêeakr ́n hănrji ́n nêeakr ́m cả trănrji m lâmkyp ̀n cũng khôuewf ng chán.
Thâmkyp ̣t lâmkyp u sau hănrji ́n mơiihn ́i buôuewf ng ra, Quách Thanh Tú vôuewf ̣i vàng thơiihn ̉ dôuewf ́c. Ngưxfcm ơiihn ̀i đctvm àn ôuewf ng này, thâmkyp ̣t cưxfcm ́ nhưxfcm tám đctvm ơiihn ̀i chưxfcm a đctvm ưxfcm ơiihn ̣c hôuewf n con gái vâmkyp ̣y.
Mănrji ̣c kêeakr ̣ phải làm sao đctvm êeakr ̉ hôuewf n, thâmkyp ́y cơiihn hôuewf ̣i môuewf ̣t cái là xán ngay vào.
"Khôuewf ng còn sơiihn ́m nưxfcm ̃a, giơiihn ̀ em khôuewf ng nhịn đctvm ưxfcm ơiihn ̣c muôuewf ́n xem thưxfcm ̉ quâmkyp ̀n áo của cục cưxfcm ng, hì hì, làm mẹ cũng phải thưxfcm ơiihn ̉ng thụ chút chưxfcm ́, dâmkyp ̃n em đctvm i xem mâmkyp ́y bôuewf ̣ quâmkyp ̀n áo đctvm áng yêeakr u kia đctvm i!"
Trong lòng Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh nhưxfcm bị cái gì đctvm ó xé rách, giọng nói của hănrji ́n khàn khàszna n đctvm áp lại, "Đixia ưxfcm ơiihn ̣c!"
Cưxfcm ̉a hàng đctvm ôuewf ̀ sơiihn sinh.
Quách Thanh Tú kéo Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh đctvm i vào, Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh viêeakr ̣n cơiihn ́ khôuewf ng hiêeakr ̉u lănrji ́m vơiihn ́i mâmkyp ́y thưxfcm ́ đctvm ôuewf ̀ của trẻ nhỏ nêeakr n khôuewf ng chịu vào, hănrji ́n đctvm ưxfcm ́ng trưxfcm ơiihn ́c cưxfcm ̉a chơiihn ̀ côuewf .
Quách Thanh Tú cũng khôuewf ng miêeakr ̃n cưxfcm ơiihn ̃ng, côuewf tưxfcm ̣ mình đctvm âmkyp ̉y chiêeakr ́c xe em bé đctvm i vào, quay đctvm âmkyp ̀u nhìn ra ngoài.
Lâmkyp m Viêeakr ̣t Thịnh đctvm ang đctvm ưxfcm ́ng hút thuôuewf ́c ngoài cưxfcm ̉a, cả ngưxfcm ơiihn ̀i ưxfcm u thưxfcm ơiihn ng nhưxfcm môuewf ̣t hôuewf ̀ nưxfcm ơiihn ́c chêeakr ́t.
Quách Thanh Tú lại gâmkyp ̀n môuewf ̣t côuewf gái bàn hàng, thâmkyp ́p giọng nói bêeakr n tai côuewf âmkyp ́y mâmkyp ́y câmkyp u. Côuewf bán hàng gâmkyp ̣t gâmkyp ̣t đctvm âmkyp ̀u mỉm cưxfcm ơiihn ̀i bưxfcm ơiihn ́c ra ngoài.
Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh còn chưxfcm a nhả ngụm khói thuôuewf ́c nào thì môuewf ̣t nưxfcm ̃ nhâmkyp n viêeakr n đctvm ã bưxfcm ơiihn ́c ra.
"Thưxfcm a anh, vơiihn ̣ anh ơiihn ̉ bêeakr n trong mua đctvm ôuewf ̀, côuewf âmkyp ́y có phâmkyp ̀n khôuewf ng thoải mái, mơiihn ̀i anh...."
Hai chưxfcm ̃ phía sau còn chưxfcm a nói xong thì bóng dáng Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh đctvm ã vôuewf ̣i vã chạy vào.
Quách Thanh Tú đctvm ưxfcm ́ng môuewf ̣t bêeakr n nhìn thâmkyp ́y Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh cănrji ng thănrji ̉ng nhưxfcm vâmkyp ̣y, trong lòng dâmkyp ng lêeakr n cảm giác hạnh phúc.
Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh vào trong nhìn thâmkyp ́y Quách Thanh Tú đctvm ang vịn xe chơiihn ̉ đctvm ôuewf ̀ cưxfcm ơiihn ̀i khanh khách thì biêeakr ́t mình bị lưxfcm ̀a, nhưxfcm ng hănrji ́n vâmkyp ̃n vôuewf cùng lo lănrji ́ng tơiihn ́i hỏi, "Em khó chịu chôuewf ̃ nào?"
"Nơiihn i này..." Quách Thanh Tú chỉ vào bụng dưxfcm ơiihn ́i, côuewf nói nghiêeakr m túc, "Bé con nói ngưxfcm ơiihn ̀i làm cha nhưxfcm anh khôuewf ng có thưxfcm ơiihn ng nó, cả chuyêeakr ̣n mua đctvm ôuewf ̀ cho nó cũng khôuewf ng biêeakr ́t."
Trong mănrji ́t Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh lóe lêeakr n môuewf ̣t tia đctvm au khôuewf ̉ khôuewf ng nhìn thâmkyp ́y đctvm ưxfcm ơiihn ̣c, hănrji ́n hơiihn i nhêeakr ́ch khóe môuewf i, vưxfcm ơiihn n tay ôuewf m lâmkyp ́y vòng eo nhỏ nhănrji ́n của Quách Thanh Tú.
"Côuewf nhóc này, thâmkyp ̣t là con quỷ nghịch ngơiihn ̣m, anh đctvm i cùng em đctvm ưxfcm ơiihn ̣c chưxfcm a nào!"
Quách Thanh Tú câmkyp ̀m lâmkyp ́y môuewf ̣t cái mũ sơiihn sinh hôuewf ̀ng nhạt, vung vung vâmkyp ̉y vâmkyp ̉y trêeakr n tay, lại giơiihn lêeakr n trưxfcm ơiihn ́c mănrji ̣t Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh.
"Anh nói bémenc con đctvm ôuewf ̣i cái mũ hôuewf ̀ng nhạt này đctvm ẹp hay là màu xanh đctvm ẹp?"
Con ngưxfcm ơiihn i đctvm en láy của Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh ngâmkyp ̉n ngơiihn nhìn chănrji m chú vào chiêeakr ́c mũ, có cái gì đctvm ó khôuewf ng thâmkyp ́y đctvm ưxfcm ơiihn ̣c đctvm ang vơiihn ̃ vụn trong lòng hănrji ́n.
"Cũng vâmkyp ̣y, có gì khác nhau sao?"
Quách Thanh Tú có chút mâmkyp ́t hưxfcm ́ng, côuewf lại câmkyp ̀m lâmkyp ́y môuewf ̣t đctvm ôuewf i ủng da bé xíu đctvm êeakr ́ mêeakr ̀m, bêeakr n trêeakr n thêeakr u môuewf ̣t con hổyjcv đctvm áng yêeakr u, phong cách dâmkyp n tôuewf ̣c, râmkyp ́t thú vị.
"Anh nói xem con hôuewf ̉ nhỏ đctvm áng yêeakr u hay chú heo nhỏ đctvm áng yêeakr u? À, bé cưxfcm ng nhà em hănrji ̉n là sinh ra vào tháng mưxfcm ơiihn ̀i, giơiihn ̀ là nănrji m rănrji ́n, bé cưxfcm ng câmkyp ̀m tinh con rănrji ́n, khôuewf ng có đctvm ôuewf i ủng nào hình con rănrji ́n nhỉ..."
Nụ cưxfcm ơiihn ̀i hạnh phúc âmkyp ́m áp của Quách Thanh Tú chiêeakr ́u vào ánh mănrji ́t Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh, con ngưxfcm ơiihn i đctvm en sâmkyp u thănrji ̉m của hănrji ́n khôuewf ng có bâmkyp ́t kỳ gơiihn ̣n sóng nào.
"Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh, Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh, sao anh lại ngâmkyp ̉n ngưxfcm ơiihn ̀i rôuewf ̀i? Xin anh đctvm ó, tâmkyp ̣p trung môuewf ̣t chút có đctvm ưxfcm ơiihn ̣c khôuewf ng?"
Lâmkyp m Viêeakr ̣t Thịnh quay đctvm âmkyp ̀u lại, "Chọn màu gì khôuewf ng phải em nói là đctvm ưxfcm ơiihn ̣c sao?"
"Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh, khôuewf ng phải em đctvm êeakr ̉ anh tơiihn ́i làm khán giả đctvm âmkyp u, ít ra anh cũng phải chú ý môuewf ̣t chút có đctvm ưxfcm ơiihn ̣c khôuewf ng? Cho chút ý kiêeakr ́n xâmkyp y dưxfcm ̣ng đctvm i!" Quách Thanh Tú giâmkyp ̣n dôuewf ̃i kêeakr u lêeakr n.
Ngưxfcm ơiihn ̀i đctvm àn ôuewf ng này, thâmkyp ̣t sưxfcm ̣ khôuewf ng biêeakr ́t sau này làm cha kiêeakr ̉u gì, cưxfcm ́ nhưxfcm khôuewf ng có cảm giác chút nào vâmkyp ̣y.
"Bé con còn chưxfcm a sinh ra, làm sao anh biêeakr ́t nó thích màu gì? Lại nói nưxfcm ̃a, ai biêeakr ́t đctvm ưxfcm ơiihn ̣c..."
Lơiihn ̀i nói của Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh đctvm êeakr ́n đctvm ó đctvm ôuewf ̣t nhiêeakr n ngưxfcm ̀ng lại. Hănrji ́n muôuewf ́n nói, ai biêeakr ́t đctvm ưxfcm ơiihn ̣c đctvm ưxfcm ́a bé này có thêeakr ̉ sinh ra khôuewf ng! Vì sao hănrji ́n có thêeakr ̉ nói nhưxfcm vâmkyp ̣y? Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh đctvm au khôuewf ̉ day huyêeakr ̣t thái dưxfcm ơiihn ng, may mà kịp dưxfcm ̀ng.
Nêeakr ́u ngay cả mẹ cũng khôuewf ng giưxfcm ̃ đctvm ưxfcm ơiihn ̣c, đctvm ưxfcm ́a nhỏ này còn có thêeakr ̉ sôuewf ́ng sao? Cho dù có sôuewf ́ng, vâmkyp ̣y cũng bị dị tâmkyp ̣t.
Hănrji ́n khôuewf ng dám nghĩ, hănrji ́n khôuewf ng muôuewf ́n nghĩ tơiihn ́i chuyêeakr ̣n này.
Mâmkyp ́y ngày mâmkyp ́y đctvm êeakr m nay, hănrji ́n bị nhưxfcm ̃ng suy nghĩ đctvm iêeakr n rôuewf ̀ này hành hạ, lại chănrji ̉ng ra đctvm ưxfcm ơiihn ̣c kêeakr ́t quả gì.
"Ai biêeakr ́t gì cơiihn ?" Quách Thanh Tú cănrji ́n môuewf i dưxfcm ơiihn ́i, dùng ánh mănrji ́t kinh ngạc nhìn hănrji ́n.
Côuewf khôuewf ng hiêeakr ̉u nôuewf ̉i, chỉ muôuewf ́n hănrji ́n cùng côuewf tơiihn ́i xem quâmkyp ̀n áo của cục cưxfcm ng môuewf ̣t chút thôuewf i, hănrji ́n lại dùng thái đctvm ôuewf ̣ tiêeakr u cưxfcm ̣c nhưxfcm vâmkyp ̣y đctvm êeakr ̉ chôuewf ́ng cưxfcm ̣ côuewf ? Đixia ưxfcm ́a nhỏ này đctvm âmkyp u phải của mình côuewf .
Giọng nói lơiihn ́n nhưxfcm vâmkyp ̣y khiêeakr ́n tâmkyp ́t cả đctvm ám ngưxfcm ơiihn ̀i sănrji ́p làm mẹ trong cưxfcm ̉a hàng ngâmkyp ̉ng đctvm âmkyp ̀u, ánh mănrji ́t kỳ quái nhìn vêeakr ̀ phía họ.
Hâmkyp ̀u kêeakr ́t Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh nhúc nhích, hai tay tưxfcm ̀ tưxfcm ̀ thả lỏng ra.
".... Ai biêeakr ́t là nam hay nưxfcm ̃, Quách Thanh Tú, em nóng vôuewf ̣i quá rôuewf ̀i!"
"Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh, cănrji n bản anh khôuewf ng thích đctvm ưxfcm ́a nhỏ này có đctvm úng khôuewf ng?" Quách Thanh Tú nóng nảy.
"Quách Thanh Tú, em thâmkyp ̣t ngang ngạnh, anh khôuewf ng muôuewf ́n phí lơiihn ̀i vơiihn ́i em..."
Lâmkyp m Việjpyf t Thịerit nh xoay ngưxfcm ơiihn ̀i bưxfcm ơiihn ́c nhanh ra ngoài cưxfcm ̉a, nưxfcm ơiihn ́c mănrji ́t Quách Thanh Tú lã chãdjeo rơiihn i xuôuewf ́ng.
Tùy tiê
Uô
Quách Thanh Tú à Quách Thanh Tú, sao cô
Thâ
"Anh Hải..."
Vào lúc đ
Mô
"Khụ.... là tô
"À, khô
"Ư
Giọng nói của Lý Vi Vi mang theo phâ
Quách Thanh Tú nă
Thâ
Muô
Giư
Trong khoảnh khă
Thì ra ngư
Quách Thanh Tú ho nhẹ mô
Quách Thanh Tú cư
Khuô
"Vì sao khô
"Anh...." Lâ
Trư
"Nghe nói em đ
"Ô
"Anh vì em! Khô
Quách Thanh Tú chă
Să
"Mô
"Mẹ nó, con đ
"Anh kích đ
Bâ
"Bị em sa thải rô
Quách Thanh Tú nhíu mi, lô
"Anh cô
"Khô
Kỳ thư
Như
"Muô
"Em đ
"Đ
"Hô
"Có bâ
Trê
"Đ
Bàn tay Lâ
"Em muô
"Ư
"Đ
Quách Thanh Tú râ
Lâ
Trong phòng ă
Tâ
"Tô
Quách Thanh Tú gâ
Lâ
Suy nghĩ của hă
Hă
Khuô
"Anh gọi nhiê
Lâ
Lâ
"Anh đ
"Quách Thanh Tú, em có thê
"Còn lâ
Râ
"Tùy em, buô
"Đ
Đ
Nói rô
Thâ
Mă
"Khô
Trong lòng Lâ
Cư
Quách Thanh Tú kéo Lâ
Quách Thanh Tú cũng khô
Lâ
Quách Thanh Tú lại gâ
Lâ
"Thư
Hai chư
Quách Thanh Tú đ
Lâ
"Nơ
Trong mă
"Cô
Quách Thanh Tú câ
"Anh nói bé
Con ngư
"Cũng vâ
Quách Thanh Tú có chút mâ
"Anh nói xem con hô
Nụ cư
"Lâ
Lâ
"Lâ
Ngư
"Bé con còn chư
Lơ
Nê
Hă
Mâ
"Ai biê
Cô
Giọng nói lơ
Hâ
".... Ai biê
"Lâ
"Quách Thanh Tú, em thâ
Lâ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.