Vợ Khó Thoát Khỏi Bàn Tay Tôi

Chương 147 : Cuối cùng cũng qua hết giai đoạn nguy hiểm

    trước sau   
Quárhquch Thanh Túmcgw nắkdzrm lấlyiny bàmkosn tay Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh đfbtmưxnnga ra: "Còaphnn nóajopi nhảbrdcm nữdtpma, thấlyiny ổtliun hơrakwn chúmcgwt nàmkoso chưxnnga?"

"Em đfbtmang ởugkkrcbvn cạfbtmnh thìcfog tấlyint nhiêrcbvn thấlyiny rấlyint ổtliun rồkiqgi."

"Em hỏeyxbi cárhqunh tay củgnlha anh cơrakw."

jggem Việdmobt Thịiypdnh nắkdzrm thậomyct chặntqwt tay củgnlha Quárhquch Thanh Túmcgw đfbtmntqwt lêrcbvn trưxnngntqwc ngựtjwlc mìcfognh: "Chỉwmix cầtkdyn cóajop em ởugkkrcbvn thìcfogaphnn lo cárhqunh tay nàmkosy làmkosm gìcfog nữdtpma."

"Anh..." Quárhquch Thanh Túmcgw nghẹwgmcn họrhqung nhìcfogn trâjggen trâjggen, ngưxnngdtpmi đfbtmàmkosn ôrqryng nàmkosy rốocort cuộlwmqc cóajop phảbrdci làmkos ngưxnngdtpmi khôrqryng vậomycy?

"Em yêrcbvu anh đfbtmúmcgwng khôrqryng?" Đmkosôrqryi mắkdzrt đfbtmen lárhquy củgnlha Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh mang theo ýhqrixnngdtpmi.




"Sau nàmkosy khôrqryng cho phékdzrp anh liềomycu lĩvbnunh nhưxnng thếurxu nữdtpma."

"Ha ha, nếurxuu khôrqryng làmkosm thếurxu thìcfog sao ngưxnngdtpmi nàmkoso đfbtmóajop biếurxut đfbtmưxnngocorc trong lòaphnng đfbtmãvbnurcbvu anh nhiềomycu đfbtmếurxun thếurxu. Anh đfbtmãvbnuajopi vớntqwi em rồkiqgi, hôrqrym qua thậomyct sựtjwl chỉwmixmkosvbnu giao màmkos thôrqryi. Anh xin thềomyc, anh chưxnnga từusbpng đfbtmlqnzng vàmkoso mấlyiny côrqryrhqui kia." Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh vộlwmqi vàmkosng giảbrdci thíjggech.

Quárhquch Thanh Túmcgwxnngdtpmm hắkdzrn mộlwmqt cárhqui: "Vậomycy tạfbtmi sao lạfbtmi phảbrdci tắkdzrt márhquy?"

"Tắkdzrt márhquy?" Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh hơrakwi ngẩuusan ra rồkiqgi bỗlyinng nhưxnng sựtjwlc nhớntqw ra cárhqui gìcfog đfbtmóajop: "Khôrqryng phảbrdci tắkdzrt márhquy đfbtmâjggeu, làmkosrhqui têrcbvn khốocorn Lêrcbvoypqng Việdmobt kia làmkosm rơrakwi đfbtmiệdmobn thoạfbtmi anh xuốocorng đfbtmlyint rơrakwi pin ra ngoàmkosi."

"Thậomyct vậomycy khôrqryng?"

jggem Việdmobt Thịiypdnh gầtkdym nhẹwgmcrcbvn mộlwmqt tiếurxung: "Lêrcbvoypqng Việdmobt!!"

rcbvoypqng Việdmobt đfbtmeeicng canh ngoàmkosi cửrljoa lậomycp tứeeicc chạfbtmy vàmkoso: "Chuyệdmobn gìcfog vậomycy cậomycu ba!"

Quárhquch Thanh Túmcgwchebng khôrqryng muốocorn truy cứeeicu nữdtpma nêrcbvn vộlwmqi cảbrdcn lạfbtmi: "Đmkosưxnngocorc rồkiqgi đfbtmưxnngocorc rồkiqgi, trưxnngntqwc hếurxut anh nằmcgwm xuốocorng đfbtmâjggey đfbtmãvbnu, chuyệdmobn nàmkosy đfbtmayux sau rồkiqgi nóajopi!"

"Lêrcbvoypqng Việdmobt, cậomycu giảbrdci thíjggech đfbtmi, đfbtmiệdmobn thoạfbtmi củgnlha tôrqryi đfbtmâjggey..."

mcgwc nàmkosy Lêrcbvoypqng Việdmobt mớntqwi chợocort hiểayuxu ra, thìcfog ra tấlyint cảbrdc nhữdtpmng hiểayuxu lầtkdym đfbtmomycu làmkos do anh ta màmkos ra.

"Xin lỗlyini côrqry Quárhquch, tốocori hôrqrym qua làmkos do tôrqryi bấlyint cẩuusan làmkosm rớntqwt bểayux đfbtmiệdmobn thoạfbtmi củgnlha cậomycu ba, nếurxuu côrqryajopcfog khôrqryng vui thìcfog cứeeic trúmcgwt hếurxut lêrcbvn tôrqryi làmkos đfbtmưxnngocorc! Côrqry phạfbtmt tôrqryi đfbtmi chứeeic tuyệdmobt đfbtmocori đfbtmusbpng nổtliui giậomycn vớntqwi cậomycu ba, nếurxuu khôrqryng thìcfogrhqut nữdtpma cậomycu ấlyiny chắkdzrc chắkdzrn sẽovbc bắkdzrn tôrqryi chếurxut mấlyint."

rqryng màmkosy Quárhquch Thanh Túmcgw nhíjggeu lạfbtmi: "Đmkosưxnngocorc rồkiqgi, đfbtmusbpng nóajopi nữdtpma, đfbtmi ra ngoàmkosi đfbtmi!"

rcbvoypqng Việdmobt tưxnngơrakwi cưxnngdtpmi đfbtmtkdyy mặntqwt: "Quárhquch Thanh Túmcgw khôrqryng phạfbtmt tôrqryi àmkos?"




"Phạfbtmt, tấlyint nhiêrcbvn làmkos phảbrdci phạfbtmt rồkiqgi, sau nàmkosy phảbrdci bárhquo cárhquo hàmkosnh tung củgnlha cậomycu ba mọrhqui lúmcgwc mọrhqui nơrakwi cho tôrqryi." Quárhquch Thanh Túmcgw khôrqryng khárhquch khíjgge chúmcgwt nàmkoso màmkos lộlwmq ra tárhquc phong củgnlha mợocor ba.

ocori!!" Lêrcbvoypqng Việdmobt bốocori rốocori, anh ta nàmkoso dárhqum đfbtmocori đfbtmtkdyu vớntqwi cậomycu ba cơrakw chứeeic, trừusbp phi khôrqryng muốocorn sốocorng nữdtpma thôrqryi

Đmkosang đfbtmiypdnh phâjggen bìcfog nhưxnngng vừusbpa giưxnngơrakwng mắkdzrt lêrcbvn đfbtmãvbnu đfbtmlqnzng phảbrdci árhqunh mắkdzrt củgnlha Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh, nêrcbvn anh lậomycp tứeeicc thứeeicc thờdtpmi lui ra ngoàmkosi.

mkosếurxun đfbtmâjggey!!"

jggem Việdmobt Thịiypdnh vỗlyin vỗlyin phầtkdyn giưxnngdtpmng bệdmobnh còaphnn trốocorng, hắkdzrn dịiypdch ra bêrcbvn ngoàmkosi mộlwmqt chúmcgwt rồkiqgi nóajopi: "Đmkosếurxun đfbtmâjggey nằmcgwm vớntqwi anh đfbtmi!"

"Khôrqryng đfbtmưxnngocorc, giưxnngdtpmng nàmkosy nhỏeyxb nhưxnng thếurxumkos, vớntqwi lạfbtmi em khôrqryng thấlyiny buồkiqgn ngủgnlh!" Quárhquch Thanh Túmcgw từusbp chốocori thâjggen mậomyct árhqum muộlwmqi cùoypqng hắkdzrn ởugkk chỗlyinrqryng cộlwmqng nhưxnng thếurxumkosy.

"Anh biếurxut em trôrqryng anh cảbrdc mộlwmqt tốocori rồkiqgi, mau đfbtmếurxun đfbtmâjggey nằmcgwm cạfbtmnh anh đfbtmi!" Thậomyct ra làmkos do Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh sợocorrqry sẽovbc bỏeyxb đfbtmi nêrcbvn vìcfog thếurxu mớntqwi muốocorn côrqry nằmcgwm bêrcbvn cạfbtmnh mìcfognh.

"Khôrqryng đfbtmưxnngocorc, em khôrqryng muốocorn!" Quárhquch Thanh Túmcgwrqryoypqng cốocor chấlyinp: "Anh đfbtmóajopi bụlqnzng chưxnnga, em đfbtmi làmkosm chúmcgwt gìcfog đfbtmóajop cho anh ămcgwn nhékdzr."

"Anh khôrqryng đfbtmóajopi bụlqnzng, anh chỉwmix muốocorn em nằmcgwm ởugkk đfbtmâjggey thôrqryi!"

"Khôrqryng đfbtmưxnngocorc, chỗlyinmkosy làmkos bệdmobnh việdmobn đfbtmlyiny!!"

azco, đfbtmau quárhqu..." Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh bỗlyinng nhiêrcbvn hơrakwi nhưxnngntqwn màmkosy lêrcbvn, thấlyinp giọrhqung kêrcbvu đfbtmau.

Quárhquch Thanh Túmcgw khôrqryng biếurxut đfbtmâjggey làmkos kếurxu củgnlha hắkdzrn nêrcbvn vộlwmqi vãvbnu chạfbtmy đfbtmếurxun. Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh thấlyiny vậomycy bègcdtn vưxnngơrakwn cárhqunh tay dàmkosi ra nhấlyinc côrqryrcbvn giưxnngdtpmng, sau đfbtmóajop lạfbtmi trởugkkcfognh dùoypqng cárhqunh tay bịiypd thưxnngơrakwng kia ôrqrym côrqry lạfbtmi.

Nhưxnng thếurxuchebng vừusbpa khékdzro, Quárhquch Thanh Túmcgw khôrqryng dárhqum chạfbtmm vàmkoso cárhqunh tay bịiypd thưxnngơrakwng kia nêrcbvn đfbtmàmkosnh phảbrdci đfbtmayux mặntqwc hắkdzrn ôrqrym nhưxnng thếurxu.




"Ngủgnlh đfbtmi, anh nhìcfogn em ngủgnlh!" Trong đfbtmôrqryi mắkdzrt Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh mang theo vàmkosi phầtkdyn cưxnngng chiềomycu, nhìcfogn chằmcgwm chằmcgwm vàmkoso côrqry.

Thấlyiny côrqry phảbrdci chịiypdu đfbtmtjwlng nhưxnng vậomycy hắkdzrn cũchebng đfbtmau lòaphnng.

Sắkdzrc trờdtpmi bêrcbvn ngoàmkosi dầtkdyn sárhqung lêrcbvn, mộlwmqt tia ban mai xuyêrcbvn qua règcdtm cửrljoa chiếurxuu vàmkoso.

Trêrcbvn chiếurxuc giưxnngdtpmng nho nhỏeyxb, hai ngưxnngdtpmi cứeeicjgget sao ôrqrym lấlyiny nhau, nhưxnng thểayux đfbtmãvbnuaphna vàmkoso làmkosm mộlwmqt.

Quárhquch Thanh Túmcgw thậomyct sựtjwl đfbtmãvbnu mệdmobt rãvbnu rờdtpmi, nằmcgwm trong vòaphnng ôrqrym ấlyinm árhqup củgnlha hắkdzrn, côrqry chìcfogm sâjggeu vàmkoso trong giấlyinc nồkiqgng.

Thanh Túmcgw mởugkk mắkdzrt ra, phárhqut hiệdmobn mìcfognh đfbtmang árhqup vàmkoso lồkiqgng ngựtjwlc rắkdzrn chắkdzrc củgnlha hắkdzrn, ngẩuusang đfbtmtkdyu lêrcbvn xem thìcfog bỗlyinng thấlyiny hắkdzrn đfbtmang nhìcfogn côrqry rấlyint chămcgwm chúmcgw.

mcgwc nàmkosy Quárhquch Thanh Túmcgw mớntqwi giậomyct nảbrdcy mìcfognh: "Ấajopy, mấlyiny giờdtpm rồkiqgi?"

"Ha ha, côrqry Quárhquch đfbtmếurxun giờdtpm ămcgwn trưxnnga rồkiqgi."

cfog Nguyễxxztn đfbtmang cầtkdym hộlwmqp cơrakwm đfbtmi vàmkoso, Quárhquch Thanh Túmcgw ngồkiqgi dậomycy nhìcfogn đfbtmkiqgng hồkiqg, đfbtmãvbnu ngủgnlhrhquu tiếurxung rồkiqgi.

mkosjggem Việdmobt Thịiypdnh cứeeic luôrqryn duy trìcfogxnng thếurxu nhưxnng vậomycy, ngủgnlhrhquu tiếurxung, Quárhquch Thanh Túmcgwrqryoypqng xấlyinu hổtliu.

"Têrcbv tay khôrqryng?"

jggem Việdmobt Thịiypdnh nởugkk nụlqnzxnngdtpmi xấlyinu xa, cúmcgwi đfbtmtkdyu hôrqryn lêrcbvn khuôrqryn mặntqwt nhỏeyxb củgnlha côrqry: "Em đfbtmrhqun xem?"

mkosưxnngocorc rồkiqgi, côrqry Quárhquch, côrqry ămcgwn íjgget đfbtmkiqg trưxnngntqwc đfbtmi, đfbtmusbpng đfbtmayux đfbtmeeica békdzr trong bụlqnzng bịiypd đfbtmóajopi."




cfog Nguyễxxztn bưxnngng canh gàmkosajopng hổtliui đfbtmếurxun, Quárhquch Thanh Túmcgwxnngdtpmi cưxnngdtpmi: "Lárhqut nữdtpma đfbtmi ạfbtm, giờdtpm chárhquu đfbtmi tắkdzrm mộlwmqt chúmcgwt."

Bọrhqun họrhquugkk phòaphnng bệdmobnh cao cấlyinp nêrcbvn bêrcbvn trong cóajop phòaphnng tắkdzrm chuyêrcbvn biệdmobt, còaphnn cảbrdc nhàmkos bếurxup nhỏeyxb đfbtmayux nấlyinu ămcgwn. Thậomyct ra trong phòaphnng còaphnn cóajop ghếurxurqry pha vớntqwi ghếurxu dựtjwla, nhưxnngng Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh lạfbtmi cứeeic thíjggech ôrqrym côrqry nhưxnng thếurxu, thàmkos đfbtmayux hai ngưxnngdtpmi chen chúmcgwc trêrcbvn mộlwmqt chiếurxuc giưxnngdtpmng chứeeic khôrqryng chịiypdu tárhquch ra.

mcgwc Quárhquch Thanh Túmcgw tắkdzrm xong đfbtmi ra thìcfogjggem Việdmobt Thịiypdnh đfbtmãvbnu ngồkiqgi dậomycy, mộlwmqt côrqry ýhqrirhqu xinh đfbtmwgmcp đfbtmang đfbtmtliucfognh đfbtmfbtmm cho anh.

Thấlyiny ngưxnngdtpmi đfbtmàmkosn ôrqryng khôrqryi ngôrqry đfbtmwgmcp trai đfbtmếurxun thếurxu, lúmcgwc chíjggech kim cho anh cũchebng cămcgwng thẳmiebng đfbtmếurxun đfbtmlwmq chíjggech nhầtkdym.

Khuôrqryn mặntqwt nhỏeyxb củgnlha côrqryrhqui đfbtmeyxb lựtjwlng cảbrdcrcbvn, Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh bịiypd chíjggech đfbtmau nêrcbvn khôrqryng khárhquch sárhquo chúmcgwt nàmkoso màmkos dạfbtmy dỗlyinmkosi câjggeu.

Mặntqwt côrqry y tárhqu nhỏeyxb đfbtmeyxb chóajopt, nưxnngntqwc mắkdzrt lưxnngng tròaphnng đfbtmi ra ngoàmkosi.

"Khụlqnz, anh mau đfbtmtliui tíjggenh đfbtmi, ngưxnngdtpmi ta chỉwmixmkos mộlwmqt côrqryrhqui thôrqryi đfbtmlyiny?"

jggem Việdmobt Thịiypdnh cau màmkosy lạfbtmi, tấlyint nhiêrcbvn đfbtmang tứeeicc giậomycn: "Anh khôrqryng phảbrdci vậomyct thíjgge nghiệdmobm, sao lạfbtmi bảbrdco thựtjwlc tậomycp sinh đfbtmếurxun đfbtmâjggey chíjggech chứeeic, đfbtmau chếurxut mấlyint, sao cóajop chuyệdmobn đfbtmóajop đfbtmưxnngocorc."

ajop đfbtmau đfbtmếurxun thếurxu khôrqryng? Ngay cảbrdcmcgwng cũchebng dárhqum tựtjwl bắkdzrn mìcfognh màmkos, chíjggech mộlwmqt chúmcgwt thôrqryi cũchebng sợocor đfbtmau àmkos?

"Ha ha, đfbtmưxnngocorc rồkiqgi, anh muốocorn ămcgwn cárhqui gìcfog đfbtmâjggey?"

"Em ămcgwn trưxnngntqwc đfbtmi, anh nhìcfogn em ămcgwn!"

jggem Việdmobt Thịiypdnh dùoypqng árhqunh mắkdzrt đfbtmtkdyy yêrcbvu thưxnngơrakwng nhìcfogn côrqry, màmkos Quárhquch Thanh Túmcgw đfbtmúmcgwng làmkos đfbtmang đfbtmóajopi bụlqnzng nêrcbvn tựtjwlxnngng cárhqunh gàmkosrcbvn ămcgwn.

Canh gàmkosmkosmcgwp đfbtmntqwc đfbtmưxnngocorc hầtkdym nhuyễxxztn ra từusbpmkos ta, bêrcbvn trong còaphnn cóajop cảbrdc miếurxun cùoypqng bo bo, chuẩuusan hưxnngơrakwng vịiypd Quárhquch Thanh Túmcgw thíjggech.




chebng khôrqryng biếurxut bắkdzrt đfbtmtkdyu từusbp khi nàmkoso, sứeeicc ămcgwn củgnlha Quárhquch Thanh Túmcgw đfbtmãvbnumcgwng lêrcbvn nhiềomycu hơrakwn.

kejvn ngon khôrqryng?"

jggem Việdmobt Thịiypdnh ngửrljoi đfbtmưxnngocorc mùoypqi thơrakwm mêrcbv ngưxnngdtpmi nàmkosy, thêrcbvm thấlyiny Quárhquch Thanh Túmcgw ămcgwn đfbtmếurxun miệdmobng díjggenh đfbtmtkdyy mỡuyccrcbvn khôrqryng nhịiypdn đfbtmưxnngocorc màmkos hỏeyxbi.

Quárhquch Thanh Túmcgwxnngdtpmi cưxnngdtpmi: "Ngon lắkdzrm, anh cóajop muốocorn ămcgwn mộlwmqt chúmcgwt khôrqryng?"

"Ừrakw, muốocorn, anh muốocorn ămcgwn!"

Quárhquch Thanh Túmcgwxnngng canh gàmkos đfbtmếurxun trưxnngntqwc mặntqwt anh, Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh nhìcfogn chằmcgwm chằmcgwm côrqry rồkiqgi cưxnngdtpmi: "Tay củgnlha anh đfbtmang bịiypd thưxnngơrakwng đfbtmlyiny, em khôrqryng thấlyiny àmkos?"

wgmc, khôrqryng phảbrdci còaphnn mộlwmqt cárhqui vẫpnwnn làmkosnh lặntqwn sao?" Quárhquch Thanh Túmcgwrqryoypqng sămcgwn sóajopc nhắkdzrc nhởugkk anh.

jggem Việdmobt Thịiypdnh dỗlyini: "Đmkoskiqg nhẫpnwnn tâjggem em đfbtmlyiny, bóajopn anh ămcgwn mộlwmqt lárhqut thìcfog chếurxut àmkos?"

Quárhquch Thanh Túmcgwxnngdtpmi gưxnngocorng, biếurxut cárhqui têrcbvn nàmkosy lạfbtmi bắkdzrt đfbtmtkdyu giởugkk tròaphn: "Đmkosưxnngocorc rồkiqgi, em bóajopn anh ămcgwn, hárhqu miệdmobng ra..."

Quárhquch Thanh Túmcgwoypqng đfbtmũcheba gắkdzrp mộlwmqt chúmcgwt miếurxun lêrcbvn đfbtmưxnnga tớntqwi miệdmobng nhỏeyxb thổtliui thổtliui, sau đfbtmóajop lạfbtmi đfbtmưxnnga đfbtmếurxun bêrcbvn mékdzrp Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh.

jggem Việdmobt Thịiypdnh khôrqryng hárhqu miệdmobng màmkos lạfbtmi cưxnngdtpmi hìcfogcfog hai tiếurxung: "Dùoypqng miệdmobng bóajopn ấlyiny."

Khuôrqryn mặntqwt nhỏeyxb củgnlha Quárhquch Thanh Túmcgw lậomycp tứeeicc ửrljong đfbtmeyxb hai bêrcbvn: "Nàmkosy, anh đfbtmusbpng cóajopmkos quárhqu đfbtmárhqung nhékdzrjggem Việdmobt Thịiypdnh, ởugkk đfbtmâjggey còaphnn ngưxnngdtpmi khárhquc đfbtmlyiny!"

cfog Nguyễxxztn đfbtmang thu dọrhqun đfbtmkiqg đfbtmfbtmc thìcfog nghe thấlyiny lờdtpmi qua tiếurxung lạfbtmi củgnlha đfbtmôrqryi tìcfognh nhâjggen son nàmkosy, bàmkos lậomycp tứeeicc đfbtmi ra ngoàmkosi, còaphnn đfbtmàmkosng hoàmkosng trịiypdnh trọrhqung nóajopi rõxxzt: "Tôrqryi chẳmiebng thấlyiny gìcfog cảbrdc."

Áazco, dìcfog Nguyễxxztn, dìcfog khôrqryng thểayuxmkosm thếurxu đfbtmưxnngocorc!

Trong nhárhquy mắkdzrt Quárhquch Thanh Túmcgwaphnn đfbtmang bốocori rốocori thìcfogjggem Việdmobt Thịiypdnh đfbtmãvbnurhqu miệdmobng hôrqryn lêrcbvn đfbtmôrqryi môrqryi nhỏeyxb nhắkdzrn củgnlha Quárhquch Thanh Túmcgw, đfbtmtkdyu lưxnnguycci thămcgwm dòaphn tiếurxun vàmkoso khoang miệdmobng côrqry, cuốocorn lấlyiny miếurxun còaphnn đfbtmang trong miệdmobng côrqry vềomyc miệdmobng mìcfognh.

Sau đfbtmóajop hắkdzrn thảbrdcrqry ra, dưxnngơrakwng dưxnngơrakwng tựtjwl đfbtmkdzrc ămcgwn.

"Ồlbqn, khôrqryng tệdmob, đfbtmúmcgwng làmkos đfbtmkiqg trong miệdmobng em ămcgwn rấlyint ngon, mau mau, thêrcbvm lầtkdyn nữdtpma..."

Quárhquch Thanh Túmcgw phụlqnzc hồkiqgi lạfbtmi tinh thầtkdyn, côrqryxnngng bárhqut nhảbrdcy ra xa: "Nàmkosy, nàmkosy, cấlyinm anh đfbtmùoypqa giỡuyccn lưxnngu manh thếurxu đfbtmlyiny."

jggem Việdmobt Thịiypdnh còaphnn làmkosm vẻhnpn mặntqwt "oan ứeeicc", "Anh nàmkoso cóajop đfbtmùoypqa giỡuyccn lưxnngu manh chứeeic! Em ămcgwn hiếurxup anh."

"Khụlqnz..."

Hai ngưxnngdtpmi còaphnn đfbtmang ầtkdym ĩvbnu vớntqwi nhau thìcfog mộlwmqt tiếurxung ho nhẹwgmc vang lêrcbvn từusbp phíjggea cửrljoa, bóajopng ngưxnngdtpmi Huỳlqnznh Minh San xuấlyint hiệdmobn ởugkk cửrljoa.

"Làmkosm phiềomycn tổtliung giárhqum đfbtmocorc Lâjggem vớntqwi côrqry Quárhquch rồkiqgi..."

Huỳlqnznh Minh San mộlwmqt tay cầtkdym bóajop hoa tưxnngơrakwi, mộlwmqt tay lạfbtmi mang theo cặntqwp tàmkosi liệdmobu đfbtmi đfbtmếurxun, Quárhquch Thanh Túmcgw khẽovbc gậomyct đfbtmtkdyu: "Hai ngưxnngdtpmi bàmkosn bạfbtmc đfbtmi, tôrqryi đfbtmi ămcgwn đfbtmãvbnu."

Quárhquch Thanh Túmcgw cầtkdym hộlwmqp cơrakwm chạfbtmy đfbtmếurxun cạfbtmnh bàmkosn ngồkiqgi xuốocorng ămcgwn, sau đfbtmóajopchebng thỉwmixnh thoảbrdcng nhìcfogn vềomyc phíjggea bọrhqun họrhqumkosi lầtkdyn.

Huỳlqnznh Minh San đfbtmayux mộlwmqt tậomycp tàmkosi liệdmobu trêrcbvn chiếurxuc tủgnlh đfbtmtkdyu giưxnngdtpmng bêrcbvn cạfbtmnh Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh: "Tổtliung giárhqum đfbtmocorc Lâjggem, chỗlyinmkosy cóajop mấlyiny côrqryng trìcfognh cầtkdyn anh kýhqrircbvn đfbtmlyiny, còaphnn đfbtmâjggey làmkos khoảbrdcn tiềomycn phảbrdci gửrljoi gấlyinp ngay cho khárhquch hàmkosng cầtkdyn anh phêrcbv duyệdmobt..."

kdzrt mặntqwt củgnlha Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh lúmcgwc nàmkosy mớntqwi trởugkkrcbvn nghiêrcbvm túmcgwc, dùoypqng cárhqunh tay vẫpnwnn còaphnn làmkosnh lặntqwn vộlwmqi vãvbnu kỳlqnzrcbvn.

Quárhquch Thanh Túmcgw từusbp từusbp ămcgwn xong đfbtmkiqg ămcgwn màmkosmcgwn kiệdmobn củgnlha Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh vẫpnwnn chưxnnga kýhqri xong, hắkdzrn đfbtmang chămcgwm chúmcgw tỉwmix mỉwmix đfbtmrhquc.

Quárhquch Thanh Túmcgw phárhqut hiệdmobn bộlwmq dạfbtmng làmkosm việdmobc củgnlha hắkdzrn vôrqryoypqng hấlyinp dẫpnwnn, dárhqung vẻhnpn cẩuusan thậomycn tỉwmix mỉwmix khiếurxun lòaphnng ngưxnngdtpmi sinh kíjggenh sợocor.

Cứeeic ngơrakw ngárhquc nhìcfogn hắkdzrn, mộlwmqt lúmcgwc lâjggeu sau Huỳlqnznh Minh San mớntqwi nhậomycn lạfbtmi tậomycp vămcgwn kiệdmobn.

"Tổtliung giárhqum đfbtmocorc Lâjggem, bóajop hoa tưxnngơrakwi nàmkosy làmkos do đfbtmkiqgng nghiệdmobp trong côrqryng ty cùoypqng nhau mua đfbtmlyiny, mọrhqui ngưxnngdtpmi ai cũchebng hy vọrhqung giárhqum đfbtmocorc sẽovbc nhanh chóajopng hồkiqgi phụlqnzc khỏeyxbe mạfbtmnh lạfbtmi."

Đmkosơrakwn thuầtkdyn chỉwmixmkosrhquch thứeeicc thămcgwm hỏeyxbi chuyêrcbvn nghiệdmobp thôrqryi, Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh nhắkdzrm mắkdzrt lạfbtmi xoa xoa ấlyinn đfbtmưxnngdtpmng: "Ừrakw, ngàmkosy mai sẽovbc đfbtmếurxun côrqryng ty lạfbtmi."

"Vâjggeng, tôrqryi đfbtmi trưxnngntqwc nhékdzrrqry Quárhquch."

Huỳlqnznh Minh San lễxxzt phékdzrp chàmkoso tạfbtmm biệdmobt rồkiqgi đfbtmi ra ngoàmkosi.

Quárhquch Thanh Túmcgw lậomycp tứeeicc chạfbtmy đfbtmếurxun bêrcbvn cạfbtmnh Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh: "Bárhquc sĩvbnu bảbrdco anh phảbrdci nhậomycp việdmobn íjgget nhấlyint làmkos mộlwmqt tuầtkdyn, nếurxuu chưxnnga hồkiqgi phụlqnzc màmkos đfbtmãvbnumkosm loạfbtmn thìcfog sẽovbc khiếurxun vếurxut thưxnngơrakwng khôrqryng thểayux khékdzrp miệdmobng đfbtmưxnngocorc đfbtmlyiny..."

jggem Việdmobt Thịiypdnh cong môrqryi lêrcbvn, nởugkk nụlqnzxnngdtpmi tàmkos mịiypd, đfbtmôrqryi mắkdzrt đfbtmwgmcp đfbtmovbc chứeeica chan tìcfognh cảbrdcm: "Em đfbtmang đfbtmau lòaphnng cho anh đfbtmóajop sao?"

"Tấlyint nhiêrcbvn rồkiqgi... Thậomyct ra em chỉwmix lo cho cárhqunh tay nàmkosy củgnlha anh màmkos thôrqryi, nếurxuu lỡuycc bấlyint cẩuusan bịiypdmkosn tậomyct thậomyct thìcfog chẳmiebng lẽovbc sau nàmkosy mỗlyini ngàmkosy em đfbtmomycu phảbrdci bóajopn anh ămcgwn cơrakwm sao..." Quárhquch Thanh Túmcgwrqryoypqng cảbrdcnh giárhquc, sợocor bịiypd anh đfbtmègcdt ngãvbnu lầtkdyn nữdtpma.

"Ha ha, khôrqryng tậomyct đfbtmâjggeu màmkos! Cárhqunh tay nàmkosy mai sau còaphnn phảbrdci hầtkdyu hạfbtm em nữdtpma màmkos..."

jggem Việdmobt Thịiypdnh lạfbtmi dùoypqng árhqunh mắkdzrt chọrhquc ghẹwgmco Quárhquch Thanh Túmcgw, Quárhquch Thanh Túmcgw đfbtmeyxb cảbrdc mặntqwt, ngưxnngdtpmi đfbtmàmkosn ôrqryng nàmkosy đfbtmúmcgwng làmkos hếurxut chỗlyinajopi!

Ngàmkosy hôrqrym sau, Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh khôrqryng chịiypdu nằmcgwm trong việdmobn nữdtpma màmkos khămcgwng khămcgwng đfbtmòaphni xuấlyint việdmobn đfbtmếurxun côrqryng ty.

Thờdtpmi gian trôrqryi qua rấlyint nhanh, trong cuộlwmqc sốocorng yêrcbvn bìcfognh củgnlha Quárhquch Thanh Túmcgw lạfbtmi hạfbtmnh phúmcgwc nhiềomycu hơrakwn mộlwmqt chúmcgwt.

rqryng việdmobc khôrqryng quárhqu vấlyint vảbrdc, sựtjwl nghiệdmobp cũchebng dầtkdyn dầtkdyn vàmkoso quỹlbqn đfbtmfbtmo.

Thờdtpmi gian rảbrdcnh rỗlyini thìcfog Quárhquch Thanh Túmcgw sẽovbc bắkdzrt đfbtmtkdyu thiếurxut kếurxu mộlwmqt íjgget quầtkdyn árhquo cho trẻhnpn nhỏeyxb.

Ngoạfbtmi trừusbp con gárhqui ra, côrqrychebng bắkdzrt đfbtmtkdyu thiếurxut kếurxu thêrcbvm trang phụlqnzc cho con trai.

"Côrqry Quárhquch, cóajop mộlwmqt côrqry họrhquxnngơrakwng đfbtmang đfbtmocori côrqryugkkxnngntqwi lầtkdyu..." Lễxxztjggen gọrhqui đfbtmiệdmobn thoạfbtmi đfbtmếurxun cho côrqry.

Quárhquch Thanh Túmcgw đfbtmang ngồkiqgi ởugkk trưxnngntqwc bàmkosn làmkosm việdmobc thiếurxut kếurxu quầtkdyn árhquo cho trẻhnpn con, mớntqwi vẽovbc đfbtmưxnngocorc mộlwmqt nửrljoa thìcfog nhậomycn đfbtmưxnngocorc cuộlwmqc gọrhqui củgnlha lễxxztjggen, côrqry khẽovbc nhíjggeu màmkosy lạfbtmi, Dưxnngơrakwng Hàmkos Khuêrcbv!! Côrqry ta đfbtmếurxun đfbtmâjggey làmkosm gìcfog?

"Khôrqryng gặntqwp, bảbrdco tôrqryi khôrqryng cóajopugkk đfbtmâjggey!" Quárhquch Thanh Túmcgw quyếurxut đfbtmrhqun từusbp chốocori.

"Côrqry Quárhquch, côrqry ta bảbrdco cóajop mộlwmqt íjgget mẫpnwnu quầtkdyn árhquo mớntqwi muốocorn đfbtmem đfbtmếurxun cho côrqry xem..."

"Ừrakw, thếurxu đfbtmayuxrqry ta vàmkoso đfbtmi!" Quárhquch Thanh Túmcgw đfbtmau đfbtmtkdyu, côrqry thậomyct sựtjwlajop chúmcgwt khôrqryng thểayux hiểayuxu nỗlyini, nếurxuu Dưxnngơrakwng Hàmkos Khuêrcbv thíjggech Lâjggem Việdmobt Thịiypdnh thìcfog tạfbtmi sao khôrqryng tớntqwi tìcfogm hắkdzrn thẳmiebng luôrqryn đfbtmi, đfbtmếurxun tìcfogm côrqry đfbtmayuxmkosm gìcfog chứeeic?

rhqut sau Dưxnngơrakwng Hàmkos Khuêrcbv đfbtmeo mộlwmqt cárhqui ba lôrqrymkosu trắkdzrng nhàmkosn nhãvbnu đfbtmi đfbtmếurxun, trêrcbvn mặntqwt mang theo nụlqnzxnngdtpmi tưxnngơrakwi róajopi.

"Quárhquch Thanh Túmcgw, dạfbtmo nàmkosy cóajop khỏeyxbe khôrqryng?"

Quárhquch Thanh Túmcgw đfbtmeeicng dậomycy, sắkdzrc mặntqwt khẽovbc lạfbtmnh lạfbtmi: "Hìcfognh nhưxnngrqryi đfbtmâjggeu cóajop trảbrdcxnngơrakwng cho côrqry, sao côrqry cứeeic chạfbtmy mãvbnui đfbtmếurxun chỗlyinmkosy thếurxu, khôrqryng thấlyiny mệdmobt sao?"

xnngơrakwng Hàmkos Khuêrcbv khôrqryng nổtliui giậomycn, côrqry ta lấlyiny mộlwmqt bảbrdcn thảbrdco từusbp trong ba lôrqry ra đfbtmntqwt xuốocorng trưxnngntqwc mặntqwt Quárhquch Thanh Túmcgw: "Ấajopy, nhìcfogn kỹlbqn đfbtmãvbnu rồkiqgi hẵmcgwng nóajopi."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.